Em tôi, tình tôi 2 - Chương 5
CHAP 5
Trong khi tôi đang giải quyết thì dưới nhà là tiếng chị mở cổng và đi làm. Chả kịp nói với nhau câu nào. Xong xuôi tôi định tắm nhanh qua 1 cái một cái thì thấy nắp giỏ đựng đồ bẩn của tôi đang nằm dưới đất. Đó là giỏ đựng đồ CỦA TÔI vì bố mẹ và chị tôi đều có giỏ riêng trong phòng, phòng tôi nhỏ, khá nhiều đồ đạc và phải nói là bừa bộn nữa nên tôi để luôn trong này.
Tôi nhặt nắp giỏ lên để đậy lại thì chợt phát hiện trong giỏ … ôi giời ơi, bộ đồ ngủ của chị, và nằm yên vị trên đó là 1 cái quần xi líp. Tôi như phát rồ với những gì nhìn thấy. Chị tôi CHƯA BAO GIỜ dùng giỏ đồ này. Tôi có thể cam đoan điều đó vì trong nhà tôi ai tự lo xử lý đồ giặt của người đó, tôi là người mang đồ bẩn của tôi đi giặt, bỏ từng cái vào trong máy, đem ra phơi và khi khô sẽ phải tự đem nó về phòng. Chưa bao giờ đồ của chị lẫn vào trong đó. Ôi, sao giờ nó lại ở đây? Tôi muốn hỏi chị tôi về cái xi líp đó ngay và luôn. Nhưng chị đi làm mất rồi. Tôi vừa cảm thấy lo, vừa cảm thấy nứng không chịu nổi. Cặc tôi cương dần lên.
Tôi lấy chiếc xi líp ra, màu trắng, có ren. Và dưới đáy, ôi đáy xi líp chị vẫn còn ẩm ướt, dù đôi chỗ đã hơi đóng cứng lại. Tôi rờ tay vào đó, nhớt nhớt, không phải nước đái chị rỉ ra, là dâm thủy. Chẳng lẽ hôm qua chị đã thủ dâm và cố tình để vào đây cho tôi? Tôi đưa xi líp chị hít một hơi dài, liếm dâm thủy của chị trên tay tôi. Cái xi líp thơm mùi lôn` chị, vị lôn` chị mặn mặn. Ôi tôi muốn nếm nó chết đi được, tôi muốn ăn dâm thủy của chị trên cái lôn` của chị. Cặc tôi như muốn phọt ra. Tôi bọc chiếc xi líp vào cặc, định giúp chị xử lý chỗ ẩm ướt đó bằng tinh trùng của tôi thì tiếng hẹn giờ điện thoại ngân lên.
Mẹ nó. 7h10 rồi. 7h45 không khịp lên xe thì xác con mẹ nó định là muộn. Nội quy công ty tôi rất khắt khe (tôi làm cho một công ty quân đội, xin được phép giấu tên), đi muộn sẽ gây ảnh hưởng rất lớn. Tôi tiếc rẻ vứt lại chiếc xi líp vào giỏ đồ, vội đưa tay với lấy vòi nước. 7h20 tắm táp xong xuôi. Chạy xuống úp bát mỳ thêm 3 phút nữa cộng thêm thời gian chuẩn bị linh tinh đã là 7h30 rồi. Làm ở chỗ tôi, không ăn sáng là coi như nhịn đến trưa. Đêm qua vừa cho thằng em hưởng tí thú vui, làm gì thì làm vẫn phải đảm bảo sức khỏe trên hết. Vừa ăn bát mỳ, tôi nhắn tin cho chị.
[TÔI:] Chị thế nào rồi?
[CHỊ:] Chị có sao đâu mà hỏi thế nào. Mày thì sao? Đi làm chưa? Sáng chị dậy muộn nên không kịp trả phòng tắm cho mày.
Nói cho các bạn rõ hơn sao chị lại trả lời được ngay cho tôi dù giờ mới chỉ 7h30. Đó là do chị tôi đi làm có xe buýt của công ty đến đón. Ngồi trên xe buýt thì nhắn này chứ nhắn giời cũng trả lời lại được. Cơ mà sao chị lại trả lời vậy chứ. Tôi tưởng chị cố tình để lại xi líp vào giỏ làm tín hiệu cho tôi nhưng trả lời vậy khác gì bảo do chị vội quá nên vứt bừa. Tôi muốn hỏi chị chết đi được về cái xi líp, nên tôi quyết định hỏi theo kiểu gián tiếp.
[TÔI:] Sao chị dùng giỏ của em? Nếu vậy đừng có trách em dùng của chị nhé.
[CHỊ:] Ah. Xin lỗi quý anh. Giỏ của tôi đầy rồi. Nên tôi để nhờ đó. Quý anh ki bo cứ để hộ trên giường để tối tôi giặt.
[TÔI:] Ki gì mà ki. Em thấy lạ nên hỏi thôi. Lỡ để đó rồi thì tối em giặt luôn cho. Coi như chị nợ em nhé.
Hix. Chán vãi cả ra luôn. Cũng may tôi còn chưa mạo phạm dùng nó để xóc lọ. Không thì chết. Cơ mà dù gì thì vẫn chán vãi cả ra luôn.
[CHỊ:] Tks.
Tôi ăn nốt bát mỳ, lật đậy dắt xe đi làm, ra gần đến cổng chợt nảy ra một ý nghĩ. Tôi chạy lên phòng chị, phòng không khóa, tôi vội vàng mở giỏ đồ bẩn của chị ra. ÔI GIỜI ƠI. Đúng như tôi đã đoán. Trong giỏ của chị chỉ có một bộ đồ chị mặc sáng hôm qua trong đó. Thế có nghĩa là … là …
Tôi sướng như một thằng điên. Nhưng tôi không còn đủ thời gian nhắn tin cho chị, tôi muộn rồi. Phóng như bay đến công ty, giờ tôi có thể chắc chắn cái quần lót đó là “tín hiệu” chị “bắn” cho tôi, chị đang muốn dụ tôi như tôi muốn đụ chị? Thật không hả chị?
HẾT CHAP 5