Em tôi, tình tôi 2 - Chương 12
CHAP 12
Suốt cả một ngày thứ Tư, tôi và chị nhắn tin cho nhau từ sáng sớm cho đến tận chiều tối trước khi tôi ra về. Nếu bạn muốn biết chị em tôi nhắn với nhau chuyện gì, thì tôi có thể trả lời ngay là không có gì đặc biệt cả. Hỏi han nhau đôi chút và chị thì hẹn tôi đêm nay sẽ gặp nhau “nói chuyện” trực tiếp, làm cả tiếng sau đó tôi chẳng dám đứng lên khỏi ghế để không ai phát hiện nó dựng đứng 1 góc 9h. Không biết chuyện gì xảy ra, cơ mà trí tưởng tưởng của tôi vẫn đẩy tình huống đến mức tối đa có thể. Và tối đa thì 1 từ thôi là đủ, à, chính xác hơn là ĐỤ.
Buổi tối, tôi về nhà trước nhưng đợi mãi chả thấy chị về. Mọi hôm, thường thì là khoảng 6-7h tối là chị về (bình thường thì chị hay về muộn nhất nhà) và cả nhà tôi sẽ cùng ăn tối. Nhưng hôm nay 9h chị mới có mặt ở nhà. Về nhà chị cũng chẳng ăn ngay mà đi tắm luôn. Tôi chột dạ vì nếu chị về muộn và đi tắm ngay, có nghĩa là chị sẽ đi tiếp đến đêm và thậm chí có thể sẽ qua đêm ở bên ngoài. Nói ra thì tự nhiên tôi thấy chả vui vẻ gì lắm, trước khi chia tay bạn trai, chả biết là chị đi qua đêm với lão hay là sang nhà cô bạn giá thân ngủ như chị vẫn xin bố mẹ. Tôi ghen với mấy lão bạn trai cũ của chị quá.
Cứ như vậy thì kế hoạch buổi đêm của tôi phá sản mất. Tôi rình đợi đến khi chị tắm xong và về phòng là nhắn tin hỏi ngay:
[TÔI:] Hôm nay tốt chứ ạ?
[CHỊ:] Lúc chiều chị có hơi bực mình 1 chút. Đến giờ về ông sếp dở hơi tự nhiên gọi cả nhóm vào kêu ca mấy chuyện. Cuối cùng thì phải làm thêm giờ đến khi xong mới về. Hì. Thấy nhóc cái là thấy dễ chịu hơn hẳn.
Phù. May quá. Vậy kế hoạch tối nay vẫn sẽ diễn ra như dự định, nhưng mà cái tính lòng vòng của người Việt Nam ngấm vào máu bao đời nay rồi. Thế nên là tôi lại cứ lòng vòng theo kiểu các cụ, dụ cho đối phương đồng ý trước đã.
[TÔI:] Chị vẫn muốn nói chuyện chứ ạ?
[CHỊ:] Uh. Nhưng giờ chỉ nhắn tin thôi nhé. Đợi bố mẹ ngủ đã, ok?
[TÔI:] Ok, nhưng nếu chị mệt thì để mai cũng được.
[CHỊ:] Không. Chị muốn mà. Hôm nay nhóc thế nào?
[TÔI:] Em vẫn như mọi ngày. Nhưng cứ mỗi lần nghĩ đến những chị làm tối qua là em lại cửng lên luôn.
[CHỊ:] Haha. Xin lỗi nhóc. Nhóc đùa chị hay thật đấy?
[TÔI:] Thật mà. Ko cương hết cỡ, nhưng cứ nghĩ đến là em không tài nào bảo nó xuống được nữa. Cách tốt nhất để hạ cờ thì chẳng làm được vì công ty đầy những người là người.
[CHỊ:] Xin lỗiiiiiii . Chị ko làm thế nữa là được chứ gì? Nhưng nếu nhóc muốn thì xin chị đi 😉
[TÔI:] Em muốn. Muốn ngày nào cũng được thế. Nhưng ghét lắm vì lúc nứng ko có chỗ mà sục cho hạ cơn được.
[CHỊ:] Chị biết mà. Xin lỗi. Chỉ là chị không nghĩ nhóc dễ nứng dễ vậy thôi.
[TÔI:] Tại chị làm em trở nên như thế này đấy. Suốt từ Thứ Hai đến giờ rồi.
HẾT CHAP 12