Em nhân viên văn phòng - Chương 2
Trang đứng bật dậy, nàng thấy hơi nhột và như bị giật mình. Nàng bị bất ngờ, sự bất ngờ chưa có chuẩn bị trước, không ngờ ông thày giáo trước nay mình vẫn quý mến lại là người như vậy.
– " Thày dừng lại ngay, có tin là em la lên cho tất cả mọi người nghe thấy không?"
– "Ôii, đừng đừng em, thày xin lỗi, nhất thời trong một phút giây thày không kìm chế được.."
– "Tại sao thày lại làm vậy, chúng ta từng là thày trò cơ mà?"
– "Thày xin lỗi, tại…tại em đẹp quá, thày… thày không kìm lòng được" – Thày Tuấn lúng túng vẫn chưa đứng dậy đứng mà vẫn quỳ lóp móp dưới chân người đẹp.
Mà cũng chả trách được, Trang đường đường cũng là hoa khôi thời đi học, giờ mới bắt đầu đi làm, cách ăn mặc trở nên thay đổi, cuộc sống đi làm khiến nàng ăn mặc lại phải sang trọng hơn. Tuy mặc lại bộ váy đêm hôm trước, nhưng nàng giờ đã thành thiếu nữ trưởng thành, người đã nở nang, chân dài thẳng tắp, thu hút biết bao ánh nhìn và thèm muốn của những đồng nghiệp trong công ty. Ông thày quỳ mọp xuống nhìn thẳng mặt vào cặp chân nõn nà của nàng, Tuấn cũng thấy một sự hấp dẫn lạ kỳ khó tả nổi.
– "Thày hãy ngồi lên đi"
– "Em, hãy bỏ qua cho anh nhé" – Tuấn xưng anh, thay vì xưng thày.
– "Tại sao, thày lại làm vậy với em?" – Trang từ từ nói và dần ngồi xuống ghế.
– " Anh xin lỗi"
Uống một chút mà cũng khiến nàng hơi nóng mặt, một tình huống bất ngờ như vậy xảy ra, nàng bị bất ngờ nhưng giờ đã lấy lại được bình tĩnh. Ông thày này muốn gì đây?? (nàng suy nghĩ trong lòng)
– "Thôi, uống nhé em, anh xin lỗi. Xin lỗi vì đã làm em không vui"
Nàng suy nghĩ một lát và chợt nảy lên suy nghĩ trong đầu, cần phải phạt anh ta một điều gì đó. Dù sao thì trước nay, vốn dĩ Trang cũng có cảm tình với Tuấn, chẳng qua là vì rào cản từng là thày trò dạy học. Nếu không vì điều đó, thì nàng cũng đã chẳng đến đây, một nơi chỉ có 1 trai một gái, và trong căn phòng trống vắng giữa Resoft rộng mênh mông. Tuấn không hề biết hôm nay là một ngày đặc biệt với nàng, đó là ngày Trang muốn chia tay thực sự với người yêu. Mặc dù dự tính là cuối năm cưới, nhưng chưa bao giờ nàng có cảm giác sẽ hạnh phúc với Nam, một con người khô cứng và quá cuồng bận trong công việc.
Nàng đang cãi nhau với người yêu. Anh ta không nhiệt tình với nàng, trong mọi chuyện, nhất là trong chuyên đó lại càng không hợp, cãi nhau đã gần 1 tháng, và hôm nay anh ta lại gọi, và nàng đã không thèm nghe máy. Người Trang đang bứt rứt và bực bội, hôm nay vẫn là một ngày buồn. Nàng cũng muốn uống một chút, và sống buông thả một chút, dù sao thì cũng có mất gì đâu. Nàng đã định sẽ huỷ việc kết hôn mấy lần rồi, chỉ có cái là chưa có hứng thú để đi tìm một mối tình mới, và cũng chưa dứt khoát hẳn với người cũ mà thôi.
Trang nghiêm mặt khiến Tuấn có vẻ sợ và ngại.
– Tại sao anh ta lại thích liếm tay và liếm chân mình nhỉ, đàn ông ngộ thật. Quả thật là nhìn vẻ mặt ngố thộn của Tuấn lúc này thật là đáng yêu." (Trang nghĩ trong lòng như vậy). Nhưng nàng lại lớn tiếng:
– "Thày xin lỗi không được. Em muốn thày phải hối lỗi thực sự cơ." – Nàng dần lấy lại tự tin và tinh nghịch hơn một chút.
– "Em muốn anh phải làm sao?"
– "Thày phải bị phạt"
– "Phạt thế nào cơ?"
– " Thày phải uống 3 cốc rượu đầy." – Nàng đắc chí.
– "Ơ. Chuyện này. Thú thật là anh cũng không uống được"
– "Không uống cũng PHẢI uống" – nàng hắng giọng, Trang biết kiểu gì Tuấn cũng sẽ tuân theo thôi.
– "Thế vậy a uống 3 cốc thì e uống 1 cốc được không?, em đồng ý nhé?"
– "Được" – Nàng buột miệng – Ôi chết, uống 1 cốc đầy chắc mình say chết mất, một ly vừa rồi đã hơi chuyếnh choáng rồi, mà thôi kệ nó đi. Mấy khi chia tay người yêu.
Tuấn rót đầy 2 ly, và uống hết 1 ly. Anh lại rót ly thứ 2 và uống cạn. Ly thứ 3 bắt đầu.
Nào, em cầm cốc lên nhé.
Nàng tự dưng cầm ly và nốc cạn, muốn tới đâu thì tới, cho quên bớt cái sự đời. Nàng bắt đầu thấy bản thân hơi bất cần và có vẻ cảm xúc tăng hơi khó cưỡng, Trang không uống được rượu, và sự thật chỉ uống 1 ly là say xỉn và đỏ mặt. Nàng nốc ly thứ 2 trôi qua bụng xong thấy người nóng hẳn, dù là một ly rượu vang, nhưng nó đầy cả ly, và đã là ly thứ 2.
Nàng bắt đầu thấy nóng và rạo rực.
– " Em có uống được không thế?"
– " Em uống được, thày cứ rót đi"
Tuấn thấy mặt Trang đỏ lên trông rõ, nhìn nàng đỏ mặt trông càng xinh và gợi cảm hơn. Bộ váy trông càng hấp dẫn, nàng trông thở gấp hơn và khuôn ngực phập phồng.
Bỗng nàng cầm bàn tay của mình lên ngắm nghía. Nàng chợt nảy ra một ý tưởng. Một ý tưởng thú vị và hơi điên rồ.
Nàng hỏi khẽ: "Tại sao thày lại hôn lên ngón tay của em?"
Tuấn hơi bối rối và cũng hơi chuyến vì 3 ly rượu nốc cùng một lúc, là dân giảng dạy nên anh cũng không giỏi gì khoản bia rượu, người cũng hơi khó chịu.
– "Tại vì, vì… Em đẹp quá, a đã có cảm tình với em từ lâu, từ hồi mới gặp lần đầu cơ.."
– "Thế thì liên quan gì đến việc mút ngón tay chứ?"
– "Có chứ, với một người con gái đẹp như em, chỉ cần được chạm vào làn da của em anh đã thấy rạo rực rồi, huống chi là hôn lên đó"
– " Nó có vị gì vậy?" – Trang hỏi trống không!
– "Vị gì àh, vị của em. Của sự nõn nà."
– "Có gì mà anh thích vậy?"
– "Thứ anh thích là chiều và làm em được vui, bất kể là việc gì, a nghĩ nó là một sự thể hiện cảm tình, và massage nhẹ" – Tuấn thấy như được cởi mở hơn vì những câu hỏi hơi bất ngờ của Trang, không ngờ cô nàng lại đang mơn trớn ngược lại anh thì phải.
Tuấn hỏi ngược lại
– "Thế em không thích àh?"
– "Không, em bị giật mình"
– "A xin lỗi, chắc do anh không nói trước, có phải vậy không?"
Trang không nói gì. Nàng thấy ngộ ghê, bắt thóp được một ông thày đẹp trai này rồi. Nàng đang hơi khó chịu trong người, chắc do 2 ly rượu.
Tuấn mời nàng nâng ly, nàng không những không chối từ mà còn uống sạch. Một ngày đặc biệt thì cũng phá lệ đi, đừng làm như thường ngày nữa, mặc xác cuộc đời tới đâu thì tới. Dù sao, Trang cũng có cảm giác được an tâm khi đi với Tuấn, dù sao thì hai người cũng đã quen nhau khá lâu rồi, nàng không có cảm giác nguy hiểm, trái lại còn thấy an toàn, vì nàng đã biết Tuấn thích nàng từ lâu. Với phụ nữ thì chẳng khó gì để nhận ra một chàng trai đã si tình với mình, nhất là khi điều đó đã là nhiều năm nay, cả ở quá khứ và thực tại.
– "Anh có thể hôn lên bàn tay của em, một lần nữa được không?"
– " Trong bao lâu?"
– "1 phút nhé"
– " Em cho thày 10 phút thì thày sẽ làm gì với bàn tay của em?" Trang chợt nói giọng điệu lả lơi hơn. Tuấn thì chưa hiểu điều gì đang xảy ra.
Có vẻ như Trang đang là người làm chủ vấn đề, ngược lại tình thế thì phải.
– "Với 1 điều kiện" – Trang sẵng giọng, một giọng điệu của người ra lệnh.
– " Thày phải uống hết 1 ly đầy, và nhắm mắt khi hôn nó" – Nàng nói như ra lệnh thật sự
– "Ôi, anh được làm như vậy sao?"
– " Thày dừng lại ngay, có tin là em la lên cho tất cả mọi người nghe thấy không?"
– "Ôii, đừng đừng em, thày xin lỗi, nhất thời trong một phút giây thày không kìm chế được.."
– "Tại sao thày lại làm vậy, chúng ta từng là thày trò cơ mà?"
– "Thày xin lỗi, tại…tại em đẹp quá, thày… thày không kìm lòng được" – Thày Tuấn lúng túng vẫn chưa đứng dậy đứng mà vẫn quỳ lóp móp dưới chân người đẹp.
Mà cũng chả trách được, Trang đường đường cũng là hoa khôi thời đi học, giờ mới bắt đầu đi làm, cách ăn mặc trở nên thay đổi, cuộc sống đi làm khiến nàng ăn mặc lại phải sang trọng hơn. Tuy mặc lại bộ váy đêm hôm trước, nhưng nàng giờ đã thành thiếu nữ trưởng thành, người đã nở nang, chân dài thẳng tắp, thu hút biết bao ánh nhìn và thèm muốn của những đồng nghiệp trong công ty. Ông thày quỳ mọp xuống nhìn thẳng mặt vào cặp chân nõn nà của nàng, Tuấn cũng thấy một sự hấp dẫn lạ kỳ khó tả nổi.
– "Thày hãy ngồi lên đi"
– "Em, hãy bỏ qua cho anh nhé" – Tuấn xưng anh, thay vì xưng thày.
– "Tại sao, thày lại làm vậy với em?" – Trang từ từ nói và dần ngồi xuống ghế.
– " Anh xin lỗi"
Uống một chút mà cũng khiến nàng hơi nóng mặt, một tình huống bất ngờ như vậy xảy ra, nàng bị bất ngờ nhưng giờ đã lấy lại được bình tĩnh. Ông thày này muốn gì đây?? (nàng suy nghĩ trong lòng)
– "Thôi, uống nhé em, anh xin lỗi. Xin lỗi vì đã làm em không vui"
Nàng suy nghĩ một lát và chợt nảy lên suy nghĩ trong đầu, cần phải phạt anh ta một điều gì đó. Dù sao thì trước nay, vốn dĩ Trang cũng có cảm tình với Tuấn, chẳng qua là vì rào cản từng là thày trò dạy học. Nếu không vì điều đó, thì nàng cũng đã chẳng đến đây, một nơi chỉ có 1 trai một gái, và trong căn phòng trống vắng giữa Resoft rộng mênh mông. Tuấn không hề biết hôm nay là một ngày đặc biệt với nàng, đó là ngày Trang muốn chia tay thực sự với người yêu. Mặc dù dự tính là cuối năm cưới, nhưng chưa bao giờ nàng có cảm giác sẽ hạnh phúc với Nam, một con người khô cứng và quá cuồng bận trong công việc.
Nàng đang cãi nhau với người yêu. Anh ta không nhiệt tình với nàng, trong mọi chuyện, nhất là trong chuyên đó lại càng không hợp, cãi nhau đã gần 1 tháng, và hôm nay anh ta lại gọi, và nàng đã không thèm nghe máy. Người Trang đang bứt rứt và bực bội, hôm nay vẫn là một ngày buồn. Nàng cũng muốn uống một chút, và sống buông thả một chút, dù sao thì cũng có mất gì đâu. Nàng đã định sẽ huỷ việc kết hôn mấy lần rồi, chỉ có cái là chưa có hứng thú để đi tìm một mối tình mới, và cũng chưa dứt khoát hẳn với người cũ mà thôi.
Trang nghiêm mặt khiến Tuấn có vẻ sợ và ngại.
– Tại sao anh ta lại thích liếm tay và liếm chân mình nhỉ, đàn ông ngộ thật. Quả thật là nhìn vẻ mặt ngố thộn của Tuấn lúc này thật là đáng yêu." (Trang nghĩ trong lòng như vậy). Nhưng nàng lại lớn tiếng:
– "Thày xin lỗi không được. Em muốn thày phải hối lỗi thực sự cơ." – Nàng dần lấy lại tự tin và tinh nghịch hơn một chút.
– "Em muốn anh phải làm sao?"
– "Thày phải bị phạt"
– "Phạt thế nào cơ?"
– " Thày phải uống 3 cốc rượu đầy." – Nàng đắc chí.
– "Ơ. Chuyện này. Thú thật là anh cũng không uống được"
– "Không uống cũng PHẢI uống" – nàng hắng giọng, Trang biết kiểu gì Tuấn cũng sẽ tuân theo thôi.
– "Thế vậy a uống 3 cốc thì e uống 1 cốc được không?, em đồng ý nhé?"
– "Được" – Nàng buột miệng – Ôi chết, uống 1 cốc đầy chắc mình say chết mất, một ly vừa rồi đã hơi chuyếnh choáng rồi, mà thôi kệ nó đi. Mấy khi chia tay người yêu.
Tuấn rót đầy 2 ly, và uống hết 1 ly. Anh lại rót ly thứ 2 và uống cạn. Ly thứ 3 bắt đầu.
Nào, em cầm cốc lên nhé.
Nàng tự dưng cầm ly và nốc cạn, muốn tới đâu thì tới, cho quên bớt cái sự đời. Nàng bắt đầu thấy bản thân hơi bất cần và có vẻ cảm xúc tăng hơi khó cưỡng, Trang không uống được rượu, và sự thật chỉ uống 1 ly là say xỉn và đỏ mặt. Nàng nốc ly thứ 2 trôi qua bụng xong thấy người nóng hẳn, dù là một ly rượu vang, nhưng nó đầy cả ly, và đã là ly thứ 2.
Nàng bắt đầu thấy nóng và rạo rực.
– " Em có uống được không thế?"
– " Em uống được, thày cứ rót đi"
Tuấn thấy mặt Trang đỏ lên trông rõ, nhìn nàng đỏ mặt trông càng xinh và gợi cảm hơn. Bộ váy trông càng hấp dẫn, nàng trông thở gấp hơn và khuôn ngực phập phồng.
Bỗng nàng cầm bàn tay của mình lên ngắm nghía. Nàng chợt nảy ra một ý tưởng. Một ý tưởng thú vị và hơi điên rồ.
Nàng hỏi khẽ: "Tại sao thày lại hôn lên ngón tay của em?"
Tuấn hơi bối rối và cũng hơi chuyến vì 3 ly rượu nốc cùng một lúc, là dân giảng dạy nên anh cũng không giỏi gì khoản bia rượu, người cũng hơi khó chịu.
– "Tại vì, vì… Em đẹp quá, a đã có cảm tình với em từ lâu, từ hồi mới gặp lần đầu cơ.."
– "Thế thì liên quan gì đến việc mút ngón tay chứ?"
– "Có chứ, với một người con gái đẹp như em, chỉ cần được chạm vào làn da của em anh đã thấy rạo rực rồi, huống chi là hôn lên đó"
– " Nó có vị gì vậy?" – Trang hỏi trống không!
– "Vị gì àh, vị của em. Của sự nõn nà."
– "Có gì mà anh thích vậy?"
– "Thứ anh thích là chiều và làm em được vui, bất kể là việc gì, a nghĩ nó là một sự thể hiện cảm tình, và massage nhẹ" – Tuấn thấy như được cởi mở hơn vì những câu hỏi hơi bất ngờ của Trang, không ngờ cô nàng lại đang mơn trớn ngược lại anh thì phải.
Tuấn hỏi ngược lại
– "Thế em không thích àh?"
– "Không, em bị giật mình"
– "A xin lỗi, chắc do anh không nói trước, có phải vậy không?"
Trang không nói gì. Nàng thấy ngộ ghê, bắt thóp được một ông thày đẹp trai này rồi. Nàng đang hơi khó chịu trong người, chắc do 2 ly rượu.
Tuấn mời nàng nâng ly, nàng không những không chối từ mà còn uống sạch. Một ngày đặc biệt thì cũng phá lệ đi, đừng làm như thường ngày nữa, mặc xác cuộc đời tới đâu thì tới. Dù sao, Trang cũng có cảm giác được an tâm khi đi với Tuấn, dù sao thì hai người cũng đã quen nhau khá lâu rồi, nàng không có cảm giác nguy hiểm, trái lại còn thấy an toàn, vì nàng đã biết Tuấn thích nàng từ lâu. Với phụ nữ thì chẳng khó gì để nhận ra một chàng trai đã si tình với mình, nhất là khi điều đó đã là nhiều năm nay, cả ở quá khứ và thực tại.
– "Anh có thể hôn lên bàn tay của em, một lần nữa được không?"
– " Trong bao lâu?"
– "1 phút nhé"
– " Em cho thày 10 phút thì thày sẽ làm gì với bàn tay của em?" Trang chợt nói giọng điệu lả lơi hơn. Tuấn thì chưa hiểu điều gì đang xảy ra.
Có vẻ như Trang đang là người làm chủ vấn đề, ngược lại tình thế thì phải.
– "Với 1 điều kiện" – Trang sẵng giọng, một giọng điệu của người ra lệnh.
– " Thày phải uống hết 1 ly đầy, và nhắm mắt khi hôn nó" – Nàng nói như ra lệnh thật sự
– "Ôi, anh được làm như vậy sao?"