Em ( Dì em là người con gái tôi yêu ) - Chương 10
Vào đến gốc cây ngồi cho bả nghỉ 1 chút chứ ép đi nữa thì xỉu thì mệt lắm …
– Không đi nổi mà xin theo..
– Kệ người ta , cho biết ai ngờ nắng giữ vậy đâu..
– Mà ở đây yên bình hơn Sài Gòn không..
– Ừ đúng là ở đây không ồn ào như Sài Gòn lại dể chịu nữa..
– Thế mốt anh cưới em xong thì mình về đây ở nhé
– Ai chịu mà cưới… ( Phụng phịu)
– Không chịu thì thôi , cưới cô khác đẹp trai thế cơ mà..
– Anh dám ( Nóng rồi )
– Sao lại không dám chứ… ( tôi trêu bả thêm chúc nữa )
– TRẦN QUỐC KHÁNH ANH DÁM..
Teo cờ rym các bác ạ bả la muốn cả làng nghe luôn quá..
– Thôi thôi ghẹo tí mà.. Không dám
– Anh thử đi rồi biết tay với em hứ…
– Thôi vào nhà đi chứ ngồi ngoài này chúc nữa em say nắng đó
2 chúng tôi đi vào nhà nằm nghỉ 1 chúc thì cũng đến chiều tối đi tắm ăn cơm xong ngồi nói chuyện với ba mẹ rồi đi ngủ đại loại chỉ là để bả nói chuyện với ba mẹ tôi , 2 ông bà cũng chỉ hỏi về gia đình bả xong đến 20h tối thì cũng ngủ . Ở quê người ta thường đi ngủ sớm vào ngủ tôi và bả chả ngủ được vì trên Sài Gòn toàn 23h mới đi ngủ 2 đứa buồn nằm nói chuyện với nhau
– Làm nhé…
– Làm gì?
– Ấy ấy … ( nhây )
– Điên à , 2 bác ở kế bên..
– Thì nhẹ nhẹ há há
– Không , về Sài Gòn đi
– Thế hôn nhé
– Ừ xong thì ngủ nha
Tôi đưa môi đến mặt bả , bả nhắm nghiền đôi mắt lại tôi tiếp tục nhây với bả ( haha )
– Thôi không hôn đâu , hôn xong máu lên tới não thì ngủ gì nữa…
– Điên
Ăn ngay cú combo 2 cái vào ngực mặt bả e thẹn quay sang 1 bên , tôi ôm bả từ phía sau hôn nhẹ vào cổ bả rút cổ lại như tránh né …
– Ngủ đi 2 bác nghe thấy bây giờ nghịch quá
– Thế thôi đi ngủ sau này khỏi hôn nữa ( tôi đâm ra trẻ con )
– Nè lớn rồi nhé , không phải con nít đâu
– Nằm kế bên giống mẹ nằm kế con ấy , chả làm được gì
– Ý nói tui già chứ gì?
– Thì chẳng phải thế
Sau câu nói đùa đó thì bả im lặng không trả lời nữa dù tôi có kêu hay lây người bả cở nào cũng không trả lời , tôi cũng quay lại rồi ngủ luôn đang miên man thì nghe tiếng thúc thít trong đêm khuya trong đầu suy nghỉ " mẹ chẳng lẻ có ma à giờ này khuya thế này ai mà đi khóc nhỉ " lạnh cả 2 bàn chân..
Mở mắt ra nhìn thì quay qua bả thì ôi thôi lại khóc rồi , chưa hiểu vì sao lại khóc thì như bản năng của 1 thằng đàn ông tôi lấy tay lau nước mắt trên má bả vừa đặt tay lên chưa kịp lau đã bị hất tay ra cứ 2 đến 3 lần như thế…
– Sao lại khóc ? Ngủ không được hả
– …. Không trả lời
– Sao lại khóc ? Hỏi mà không trả lời
– … KTL
Tôi giữ 2 tay bả lại tay còn lại lau nhanh nước mắt cho bả , lăng dài trên đôi gò má mà chả biết trời xui đất khiến làm sao tôi lại lấy tay rờ vào môi bả thế là trong đêm khuya có âm thanh vang vọng trong đêm đến nổi mẹ tôi phải chạy qua hỏi có chuyện gì..
– Chuyện gì thế Khánh
– Dạ..Dạ không có gì con lăng bị rớt xuống giường thôi hihi
– Làm mẹ hết hồn
– Mẹ đi ngủ đi , con cũng ngủ mai con lại về lại Sài Gòn
– Ừ…
Mẹ tôi vừa đóng cửa phòng bên kia lại bên này lại chiến tranh..
– Khùng à cắn cái muốn chết chảy máu rồi nè
– Ai biểu ghẹo tui ( chịu trả lời rồi )
– Răng gì nhọn thế , mai về Sài Gòn dẫn đi mài răng lại
– Ý mấy người nói tui chó đó hả?
– Hâm à?
– Chứ còn gì nữa " híc híc "
– Không phải , mà sao đang ngủ lại khóc
– Mấy người nói tui thế mà chả khóc
– Nói cái gì cơ?
– Nói tui như mẹ mấy người , ý mấy người nói tui già chứ gì… – Lại câu củ nói lại nữa…
– Thương , ngoan ngủ đi nói giỡn mà chừa rồi không nói nữa
– Về Sài Gòn tui sử sau
– Thế giờ chịu đi ngủ chưa?
– Chưa
– Còn sao nữa ?
– Không nằm thì lấy gì ngủ?
Tôi để tay cho bả gối lên tay tôi… hạnh động này nhiều người nghỉ nó sến nhưng không phải như thế đâu người con gái chỉ cần có 1 vòng tay như thế thôi..
Bả lại gối đầu lên tay tôi rồi quay qua ôm tôi y như củ không biết là bả thích như thế hay sao mà kể cả ngày đó và đến bây giờ vẫn vậy đến giờ ngủ kể cả ngủ trưa hay tối điều phải rút vào ngực tôi bả mới chịu ngủ chẳng biết thích gì ở đó mà tôi thiết nghỉ chắc bả thích mùi hôi nách của tôi ( hahahaha ) biết đâu không có mùi này bả ngủ không được…
Sáng hôm sau tôi và bả dậy sớm vì bả muốn nấu cơm sáng cho ba mẹ vợ tương lai của bả ( ở quê người ta không có đi ăn sáng toàn ăn cơm ở nhà )
Tép ran canh khoai , bả nấu rất ngon đến ba mẹ tôi cũng khen ăn xong thì cũng chuẩn bị về lại Sài Gòn tôi phải đi sớm với việc chở bả với tốc độ rùa bò thì phải đi sớm con nghỉ ngơi mà hôm sau đi làm . Chào ba mẹ tôi rồi đi , chào quê hương tao đi nhé 1 thời gian nữa sẻ rướt bả về làm dâu Tiền Giang
Về đên Sài Gòn cũng gần chiều nghỉ ngơi đến tối tôi đưa bả đi ăn ở quán xong xui về nhà nghỉ mai còn làm …
Công việc ở Sài Gòn thì vẫn thế ngày cứ đến đêm cứ trôi , tình tôi và bả cũng được 6 tháng 20 ngày bao thăng trầm của cuộc sống của những lần cải vả có lúc giận hờn có lúc lại vui vẻ cùng nhau hạnh phúc là khi nhìn thấy nụ cười bả . Tôi quyết định phải làm người đàn ông che chở cho bả , tôi và bả đi Đà Lạt tôi sẻ xin phép gia đình bả và bố mẹ bả để tiến đến hôn nhân , tôi và bả xin nghỉ 1 tuần để đi Đà Lạt rồi ngày đi cũng đến…
Tôi không miêu tả về Đà Lạt ở đây vì chắc ai cũng biết hết rồi
Gia đình nghe tin bả đưa bạn trai về thì cũng có làm tiệc , chắc lần đầu tiên bả đưa người yêu về ra mắt gia đình . 8h10p tôi với bả xuống xe đi taxi đến nhà bả thì gia đình bả cũng đang chuẩn bị món để tối nay làm tiệc với bà con , tôi chào 2 bác rồi chào các dì chú gì của bả ( ở ĐL họ gọi Ô là gì hay chú gì đó bla bla tôi nghe mà chả biết gì , vì tôi sống ở miền tây quen rồi ) …
Ngồi nói chuyện với 2 bác thì cũng đại loại là tên tuổi quê quán công việc rồi nhiều thứ nữa nhưng tóm tắt nhé , ăn cơm trưa xong nghỉ ngơi chiều đến cũng phụ gia đình bả bài bàn ghế …
19h thì cũng chuẩn bị nhập tiệc bả giới thiệu này là cháu này là chị này là em chào thôi cũng đủ xỉu rồi ….
NHƯNG CÓ 1 NGƯỜI ĐẾN SAU MÀ TÔI PHẢI KINH NGẠC TOÁT MỒ HÔI HỘT VÀ ĐƠ NGƯỜI..
Hạnh cháu bả con của người chị thứ 3 trong gia đình bả là con út bả sinh trể hơn mấy người khác đại khái là thế , bởi vì thế mà Hạnh chỉ thua bả có 3t và Hạnh bằng tuổi tôi
Bả giới thiệu Hạnh là cháu bả tôi và em người yêu củ người tôi cũng từng lấy đi sự trong trắng của người con gái giờ đây là cháu bả tức nghĩa là nếu tôi lấy bả tôi sẻ là chú của em #@#$%&# suy nghỉ rối ren tôi như chết lặng nhìn Hạnh em cũng không có gì thay đổi chỉ là xinh hơn xưa vì giờ em là thiếu nữ 2 người đối diện 4 con mắt nhìn nhau tôi chết lặng và em cũng thế bả phá tan sự im lặng… thì tôi và em mới hoàng hồn
– Anh quen cháu em hả mà nhìn nhau ghê vậy?
– Không ( Tôi trả lời )
– Có ( Hạnh trả lời )
………………………………………………….