Duyên Vợ Tôi - Phần 5
Quang tắt máy rồi thở phào một cái thật nhẹ nhõm. Quang nghĩ mọi thứ thực ra rất đơn giản chứ không khó như mình nghĩ. Những lần trước Quang bảo vợ hay là nói cho Nam biết nhưng cả hai vc đều ngại nên thôi.
Quang đến trước và cũng chỉ hai phút sau Nam đã có mặt. Quang lịch sự đứng lên chìa tay ra bắt khiến Nam ngỡ ngàng. Nói chung hành động lịch thiệp của Quang khiến đối thủ bối rối và không biết anh định làm gì.
– Ngồi xuống đi em? Em có nói cho duyên biết là anh gọi cho em không đấy?
Nam ngồi xuống tháo chiếc kính đen đặt lên bàn rồi nhìn Quang trả lời :
– Anh đã dặn vậy rồi thì em nói làm gì.
Hai người ngồi đối diện với nhau tại một cái bàn tít trong góc để không muốn câu chuyện của mình có ai nghe thấy. Sau khi gọi đồ uống và hỏi han linh tinh thì Quang bắt đầu vô đề chính :
– Chuyện giữa cậu và duyên thực ra anh biết lâu rồi nhưng anh vẫn cho hai người đi lại với nhau.
Quang cảm thấy họng mình hơi tắc khi phải nói ra những câu khó nói như vậy. Nhưng khi đã thốt dc ra và đã nói dc hết ý thì anh bắt đầu thấy câu chuyện cũng dễ nói hơn. Quang vừa nói vừa nhìn Nam và anh thấy cậu ta chỉ cúi gầm mặt xuống chứ không dám ngẩng lên nhìn anh.
– Cậu yên tâm. Anh đã cho phép và anh vẫn tiếp tục cho. Nhưng anh chỉ mong em hãy quan tâm và thương yêu duyên chứ đừng coi cô ấy như rau cỏ và chỉ nhằm nhằm sex cho thoả mãn.
Bây giờ Nam mới ngẩng mặt lên nhìn người đàn ông rộng lượng nhất mà hắn từng gặp. Vậy là ý đồ cho buổi gặp này đã rõ và hắn không còn sợ như trước khi bước chân vào quán. Tuy nhiên Nam vẫn chưa thể hiểu hết ẩn ý của Quang nên hắn phải hỏi cho rõ :
– Sao anh lại cho phép em với duyên yêu nhau?
Quang biết kiểu gì sớm muộn Nam cũng đặt ra câu hỏi này nên anh đã có sự chuẩn bị từ trước :
– Anh cái khoản kia hơi yếu không chiều dc duyên….
Quang ấp úng ngại khi nói ra điều đó, anh cố giữ bình bĩnh để nói tiếp :
– Anh đã nghĩ nhiều rồi nên mới cho duyên cặp kè với em. Với anh quan trọng nhất là duyên dc sướng, dc hạnh phúc.
– Em hiểu ý anh rồi. Anh thật là thoáng và rộng lượng, là em thì em chẳng làm dc thế đâu.
Quang cười hề hề như đã giải toả dc ghánh nặng trên vai, vậy là mọi chuyện từ đây đã dc công khai và tất cả mọi người đã hiểu nhau.
– Có gì đâu mà không làm dc hả em. Sống đừng nghĩ và ích kỷ nhiều quá, hãy nghĩ thoáng ra một chút thì sẽ thấy vui hơn.
– Vâng, nhưng chẳng có mấy ai làm dc như anh đâu.
Quang cười chìa bao thuốc ra mời Nam rồi nói :
– Chiều nay làm về qua nhà anh nhậu nhé, gọi là đã hiểu nhau.
Nam cũng cười nhìn Quang đáp :
– Vâng, em sẽ qua. Lát em sẽ nói chuyện với Duyên.
Quang nghe vậy vội xua tay :
– Ấy ấy đừng nói gì hết. Hãy cho cô ấy bị bất ngờ..hehe..
Quang cười khoái trá rồi thầm thì vao tai Nam kế hoạch tối nay hai người sẽ thực hiện như thế nào. Nam chỉ biết nghe rồi gật gù đồng ý.
– Thôi tối gặp anh sau, giờ em về cty cái đã.
Quang thấy Nam đã đứng dậy thì liền kéo cậu ta ngồi xuống :
– Đã hết chuyện đâu em! Anh còn một chuyện quan trọng và muốn nhờ em giúp.
– Còn chuyện gì quan trọng hơn hả anh?
Quang đợi cho Nam ngồi hẳn xuống rồi thò tay vào trong túi áo rút ra một chiếc phong bì, anh đẩy nhè nhẹ nó trước mặt cậu ta. Nam nhìn chiếc phong bì ngẩn tò te nhìn Quang dò xét vì hắn không hiểu anh đang làm cái quái quỷ gì nữa.
– Gì thế anh? Nam hỏi
– Cậu cứ mở ra xem đi. Quang nói và mỉm cười đầy ẩn ý.
Nam nhìn Quang vài giây rồi cúi đầu nhìn chiếc phong bì. Hắn cầm chiếc phong bì lên rồi chầm chậm mở ra. Bên trong chẳng có gì khác ngoài tiền làm Nam sững sờ.
” Chẳng nhẽ ông ta nghĩ mình là trai bao ư? ông ta thưởng cho mình vì mình đã phục vụ rất tốt cho con vợ dâm của ổng? Nam nghĩ ngay đến tình huống đó khi biết bên trong là tiền.
– Em chưa hiểu anh đưa tiền cho em làm gì?- Nam nhìn Quang hỏi với ánh mắt hằn học.
Quang khẽ mỉm cười vì biết Nam đang nghĩ gì, anh nói chầm chậm :
– Cậu đừng nghĩ linh tinh. Trong chiếc phong bì có đủ 20 triệu và tất cả số tiền đó sẽ là của cậu nếu như cậu giúp tôi một việc.
Quang càng lúc càng gây cho Nam sự tò mò và hắn không thể nào hiểu dc ẩn ý của anh.
– Em thì có thể giúp gì được cho anh? Nam hỏi ngay.
Quang vẫn giữ thái độ bình thản, anh chậm rãi châm điếu thuốc rồi rít một hơi.
– Anh có biết là anh đang làm em tò mò muốn chết lắm không? Nam nói với sự sốt ruột.
Quang rít thêm khói nữa rồi mới đặt điếu thuốc xuống chiếc gạt tàn, anh nhìn thẳng vào mặt Nam nói ra ý muốn của mình :
– Anh muốn mượn facebook của chú.
Nam nghe xong lời đề nghị của Quang thì như từ trên trời ngã phịch xuống đất bởi vì hắn cứ tưởng Quang nhờ mình giúp việc gì to tát lắm. Mượn facebook thì quá đơn giản nhưng ngay sau đó thì Nam lại nghĩ không biết Quang mượn fb của mình để làm gì. Hắn thắc mắc hỏi :
– Anh muốn dùng facebook của em để làm gì?
Quang như đã có sự chuẩn bị nên trả lời ngay :
– Cậu yên tâm là anh sẽ không dùng fb của cậu để nghịch linh tinh đâu. Anh chỉ muốn dùng nó để chát với một người…
– Anh muốn chát với ai mà phải dùng phây của em? Nam lại tò mò.
– Với Duyên!
Nam suýt ngã ngửa vì càng lúc ông Quang cứ làm hắn đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Thật sự là Nam cho đến lúc này vẫn chưa thể hiểu hết về ý đồ của Quang từ lúc hai người nói chuyện với nhau. Nam liền thắc mắc :
– Chát với Duyên thì cần gì phải mượn fb của em. Chẳng nhẽ anh không có fb của anh à? Nếu anh thích thì em tạo cho anh mười cái cũng được.
Quang mỉm cười vì thấy Nam không hiểu dc ý đồ của mình là gì. Nếu đơn giản vậy thì anh đâu phải mượn và còn bạo tay chi ra tận 20 triệu. Quang từ từ giải thích :
– Nếu anh dùng fb của anh thì Duyên sẽ không bao dám nói thật. Chỉ có fb của cậu mới giúp dc anh.
Nam có vẻ đã hơi lờ mờ hiểu ra được ý đồ của Quang, hắn nói :
– Hình như anh muốn điều tra chuyện gì đó của duyên phải không?
Quang gật đầu thừa nhận và trấn an :
– Anh hứa sẽ không dùng fb của em để làm việc xấu, anh chỉ dùng nó để chát với mỗi vợ anh mà thôi.
Mọi thứ đã rõ nhưng có điều Nam vẫn tò mò vì không biết Quang muốn điều tra gì về Duyên.