DƯỚI MỘT MÁI TRƯỜNG - Chương 89
– Ưmmm…- Hiền Mai rên khẽ.
Sau khi làm cho dương vật Tuấn sạch bóng như mới. Hiền Mai quay sang đón lấy dương vật thằng Minh. Cô khẽ nâng cái dương vật lên, cúi xuống thật thấp liếm quanh gốc dương vật. Đôi môi hé mở ngậm lấy bìu dái săn cứng nhăn nheo của nó. Minh hít hà kềm nén. Nó có kinh nghiệm phụ nữ không ít nhưng chưa bao giờ có ai làm điều này với nó. Cảm giác nhột nhạt ướt át trên bìu dái làm nó buồn buồn tê dại. Hiền Mai lại mở miệng lớn đón dương vật nó vào thật sâu, rồi đôi môi chúm lại thật chặt chậm chậm vuốt ra như tiếc nuối. Minh kềm nén đến đỏ mặt, nhưng cơn sướng khoái cứ ồ ạt dâng lên.
– Ahh… ôi… cô ơi…
Tiếng la khẽ của nó dường như không đủ tác động đến sự say mê đắm chìm trong xúc cảm của Hiền Mai. Cô ngậm cứng lấy dương vật nó, chợt đôi gò má đỏ bừng lên, hai mắt nhắm chặt. Từng đợt từng đợt tinh dịch nóng hổi tuôn tràn sâu trong miệng Hiền Mai. Cả đám nín thở nhìn biểu hiện của cô. Đôi lông mi cong vút nhấp nháy run động thật khẽ, ngực cô phập phồng, chiếc cổ thon dài trắng muốt chợt gợn lên thật khẽ, trôi xuống. Hiền Mai nhắm chặt hai mắt, đôi gò má chợt đỏ ửng lên như vừa nuốt vào một ngụm rượu nồng độ cực cao. Cơ thể cô hừng hực nóng lên như vừa được tiếp vào một nguồn năng lượng tinh khiết nhất. Mí mắt cô hé mở. Ánh mắt mê man nhìn cái dương vật của Minh trong tay, như chợt nhận ra điều gì đó rất thú vị. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cô chợt đưa ra liếm lấy giọt tinh dịch trắng đục còn rỉ ra trên cái đầu bóng loáng. Ánh mắt Hiền Mai mê man nhìn lên thằng Minh, cổ họng chậm chậm nuốt xuống. Minh, Tuấn và Tùng cổ họng khô khốc, thở hổn hển. Nếu không có lần hoang dại này, đánh chết Tuấn cũng không tin Hiền Mai có một ánh mắt khêu gợi dâm đãng đến như vậy.
Thằng Minh ngã ngữa ra sàn, thở hổn hển mặt đỏ bừng. Ánh mắt nó kích động khó tin hết nhìn dương vật sạch bóng của mình, lại nhìn thân thể trần truồng của Hiền Mai tiếp tục rên siết mãnh liệt trên người thằng Phương. Nửa thân dưới của cô uyển chuyển như không xương, sàn sê thật nhanh. Cặp mông no tròn của cô hẩy lên nhịp xuống liên tục ép cái dương vật bên dưới cong vòng ra vào hai mép âm hộ nhầy nhụa trăng trắng. Phương gồng lên đỏ mặt. Hai bàn tay liên tục vò nắn hai bầu vú căng tròn tấy đỏ của Hiền Mai.
– Ưm… Ưmmm… – Cô rên lớn trong khoái lạc.
– Cô ơi… em… em…. – Phương há hốc cơ thể cứng đờ.
– Ưm…. ôi….
Hiền Mai ngã người sấp lên người Phương. Sâu trong âm hộ cô, từng đợt tinh dịch nóng hổi ồ ạt tuôn trào. Dương vật của Phương giật giật thật nhẹ tuột ra ngoài kéo theo một dòng chất lỏng trắng đục thật nhiều chảy tràn xuống sàn nhà.
Cơ thể Hiền Mai chợt nhẹ bẫng. Một cánh tay rắn chắc vòng dưới bụng nâng niu nhẹ nhàng đỡ cô sang bên cạnh. Cặp mông no tròn bóng loáng của cô được chống cao lên. Hai bàn tay ấm áp bóp nghiến lấy chúng, kéo dãn ra hai bên. Một thứ nóng hổi to lớn khác lại chèn vào, lấp kín.
– Ưmmm… Ôiiii….
Hiền Mai đê mê rên siết. Hai mắt cô nhắm nghiền, khuôn mặt tuyệt đẹp bẹp dí trên lớp khăn tắm mỏng liên tục lay động. Một cơn lại một cơn khoái lạc đến với cô, nhưng lần nào cũng tươi nguyên khao khát. Hiền Mai chìm đắm trong cảm giác mê man sung sướng. Đây dường như là lẽ sống… là mục đích của ông trời khi ưu ái cho cô một sắc đẹp tuyệt trần.
——–
Sáu tháng sau.
– Á… Đừng mà…
– Ai da… đau quá…
– Ối… em xin lỗi… anh có sao không?
– Không sao… ai biểu anh cặp kè với một con nhỏ bạo lực như vậy chứ?
– Hừ… đúng đó… Biết vậy thì anh đừng táy máy…
– Nhưng… ở đây có ai thấy đâu chứ… Cho anh chút đi…
– Không được… Hàng xóm nhìn kìa… ôi…. trời ơi… đáng ghét….
– Ôi… ưmmm….
– Em rên nhỏ thôi… muốn họ bán vé vào xem luôn hả?
– Em… em… ưmmm… em không… chịu được… ôi….
Tiếng thở dốc ngắt quãng của thằng Hàn và Phương Trinh từ ngoài vườn vang vọng lên cả phòng khách. Ông Bần chỉ biết lắc đầu cười, lại nhìn xuống thân hình lõa lồ tuyệt đẹp nằm sấp trên salon, mái tóc óng ả liên tục nhấp nhô trên hạ thể ông. Hiền Mai chợt ngẩng đầu lên nhìn ông, chiếc lưỡi nhỏ nhắn liếm quanh quanh đầu khấc bóng lưỡng như khiêu khích. Ông mỉm cười thõa mãn, đan tay vào mái tóc bóng mượt của cô.
Chuyện xảy ra đã sáu tháng. Thằng Hàn được cứu sống trong tình trạng mất máu thập tử nhất sinh. Phương Trinh thu thập chứng cứ từ nhà ông Trung, minh oan cho ông Bần. Sau lần đó, Ngọc Lan và ông Lợi thật sự gắn bó với nhau. Nghe nói con bé nghỉ dạy học chuyển sang làm cán bộ ngân hàng. Tuyết Nga và Thùy Vi vẫn vậy, cố gắng học để chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp. Duy chỉ có cuộc sống cha con ông Bần là thay đổi thật lớn. Vì Hiền Mai được quốc gia thưởng một khoản tiền rất lớn. Cô bé dứt khoát dùng nửa số tiền tặng cha con ông Bần một nơi trú ngụ. Cảm giác sung sướng chợt dâng lên cắt ngang suy nghĩ của ông Bần.
– Ôi… Em tuyệt quá… Con gà mái đẻ trứng vàng của anh… – Ông xuýt xoa.
– Ứ… không được gọi em như vậy… – Hiền Mai đỏ mặt, giọng nói ngọng ngịu với cái dương vật to lớn trong miệng.
– Ha ha… Em còn nói không phải… nếu không có cái… cái… cái gì nhỉ…
– Cái thẻ nhớ… – Hiền Mai nhả ra, tay vẫn sục sục liên tục.
– Đúng rồi… cái thẻ nhớ… do em ấy ra… thì làm sao…
– Áhh… Không được nói nữa… im ngay…
Hiền Mai mặt đỏ bừng leo lên người ông Bần, bưng kín miệng ông bằng một nụ hôn, tay cô nhét dương vật ông vào cửa mình.
– Ưmmm…
“Tin… Tin…Tin….” – Tiếng chuông cửa dồn dập vang lên.
Phía trước cổng rào cao to, hai dáng người yểu điệu trong bộ áo dài trắng. Thùy Vi bĩu môi giận dỗi nhìn cái bảng đồng thật lớn khắc chữ nhủ vàng “Biệt thự Bần Hàn”.
– Chú Bần… anh Hàn ơi… – Con bé nôn nóng bắt tay thành loa, hét lên inh ỏi.
– Từ từ… có gì mà gấp vậy chứ? Muốn lắm rồi ah? Hi hi… – Tuyết Nga che miệng trêu đùa.
– Hứ… cũng có chút… – Thùy Vi đỏ mặt, đôi môi phụng phịu – Nhưng… nhưng không phải Nga cũng vậy sao…
– Không có ah… Mình theo Vi đến chơi thôi… Thời gian này Nga chỉ tập trung học thôi… không nghĩ đến mấy chuyện đó… – Tuyết Nga khoanh tay, lắc lắc đầu ra vẻ rất nghiêm túc.
– Nga… – Thùy Vi sững người nhìn Tuyết Nga, chợt phát hiện khoé môi con bé run run kềm nén.
– Áhh… Gạt Vi hả… – Con Vi hét lên.
– Ha ha…
– Đứng lại… đứng lại ngay… xem tui lột hết quần áo bà ra…
– Áhhh… đừng… rách… Trời ơi… cứu tôi với…
HẾT