DƯỚI MỘT MÁI TRƯỜNG - Chương 68
Phương Trinh mím môi, cởi quần áo thật nhanh. Con bé cắn nhẹ bờ môi, nhìn về phía lỗ khóa cửa trước, cảm nhận có một ánh mắt khao khát hồi hộp đang nhìn ngắm khắp cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của mình. Mặt con bé đỏ lên, mím môi bước nhanh đến công tắc đèn trên tường. Hai ngón tay thon dài nhỏ nhắn trở nên cứng như thép nguội, bẻ ngang. Miếng gạt công tắc đèn bằng nhựa cứng không một âm thanh vỡ vụn như bụi, rơi vãi xuống sàn nhà. Thêm một cái nhúng người nhẹ nhàng, Phương Trinh đến ngay góc phòng. Con bé co ro nép vào khe hở giữa bàn trang điểm và tủ áo. Một vị trí ẩn nấp không quá kín đáo, cũng không dễ nhìn ra, phù hợp với tâm lý một con mồi cực độ hốt hoảng. Phương Trinh cố tình xõa tóc ra bù xù, che phủ khuôn mặt xinh đẹp và ánh mắt sắc lạnh như mũi kiếm.
Bước chân bên ngoài đến gần, thân thể Phương Trinh run lên co rúm lại. Nhưng nhịp tim thì ngược lại, chậm dần, bình tĩnh đến cực độ như một con báo đội lốt thỏ chuẩn bị vồ mồi bất cứ lúc nào. Một gã bước lại mò mẫm nút công tắc đèn, rồi lầm bầm chửi rủa gì đấy trong miệng. Gã khác lại nhìn quanh, nhe răng cười khi phát hiện ra một thân hình trắng muốt co ro. Hắn lững thững bước đến góc phòng. Nhịp tim của Phương Trinh chợt tăng nhanh, cô bé hốt hoảng cúi gằm mặt tránh nhìn vào thứ to lớn lông lá đung đưa giữa hai chân hắn. Dường như Phương Trinh tính toán trăm đường, nhưng lại sơ sót một lỗ hổng rất lớn. Đó là con bé mù tịt về kinh nghiệm đàn ông. Có chăng chỉ là một chút trải nghiệm tiếp xúc với thằng Hàn lần trước. Một bàn tay nóng hừng hực, cứng rắn tóm lấy vai cô bé lôi mạnh. Phương Trinh toan ra đòn nhưng kềm nén lại vì gã thứ hai còn đứng khá xa. Thân thể trần truồng của cô bé bị thô bạo ném lên giường. Một cái bóng to lớn lao lên, đè nghiến.
– Ưm…
Phương Trinh cứng đờ nhìn khuôn mặt gần sát tối đen của một kẻ xa lạ đang ngậm mút đôi môi mình. Cái lưỡi của gã thật thô bạo, luồn vào khoan miệng, như muốn hút cạn nước miếng của con bé. Nắm tay con bé bóp cứng răng rắc, hai mắt nhắm chặt chịu đựng. Bàn tay gã hừng hực nóng như vừa nướng trên lửa than, luồn vào vò nắn một bên bầu vú săn chắc mịn màn của con bé. Gã rời bỏ đôi môi đỏ mọng hổn hển, lùi người sang một bên vụt mặt vào hai bầu vú căng tròn của Phương Trinh. Hai tay gã xoa nắn, bóp vung hai bầu vú lên, le lưỡi thật dài liếm quanh quanh hai núm vú đỏ hồng mềm mại, rồi ngậm kín mút chùn chụt. Núm vú nhạy cảm của Phương Trinh săn cứng lên, ray rứt. Con bé nghiến răng ken két chịu đựng, ánh mắt lén nhìn gã thứ hai đang bước tới. Gã kéo rộng cặp đùi thon dài vặn vẹo của Phương Trinh ra hai bên, dù căn phòng khá tối nhưng con bé vẫn thấy âm hộ mình nhộn nhạo vì ánh mắt của gã. Cặp đùi con bé run run mở rộng như một cái bẫy tuyệt sát hấp dẫn con mồi. Đột nhiên gã quỳ xuống sàn nhà, Phương Trinh chưa hiểu ra chuyện gì, thì mặt gã đã rút vào âm hộ nhẵn thín mềm mại của con bé.
– Ưmm… Ôi…
Phương Trinh há hốc, bật rên một tiếng. Con bé hoảng hốt che kín miệng, hơi thở dồn dập. Con bé không biết gã bên dưới đang làm gì, nhưng cái lưỡi ấm áp của gã cứ vét sâu vào âm hộ làm bao nhiêu sức lực con bé chuẩn bị cho cú đòn bất ngờ, tan biến hoàn toàn. Tại sao hắn có thể hôn vào chỗ đó chứ ? Nhưng… Nhưng cảm giác nhộn nhạo ướt át cứ làm con bé rã rời tê dại. Hai gã như đã phối hợp với nhau rất nhiều lần. Cả hai cùng ăn ý sử dụng món nghề điêu luyện của mình trên cơ thể mẫn cảm của Phương Trinh, mà không hề hay biết mình đang đùa giỡn trên lưỡi hái tử thần. Về phần Phương Trinh, con bé cứ mơ hồ lâng lâng dưới những cái vuốt ve mơn trớn, những cái cắn nhẹ nhay nhay trên hai đầu vú và cả những cú vét lưỡi sâu trong âm hộ của hai gã, kẻ thù của quốc gia. Cơ thể con bé oằn lên dí hai bầu vú đỏ bừng ray rứt vào cái miệng tham lam phía trên, hai chân vô thức mở rộng đón lấy cái lưỡi dài chọc ngoáy bên dưới.
– Ưmm… ôi….
Nhìn cơ thể lõa lồ của Phương Trinh vặn vẹo rên rỉ trong vòng tay hai gã đó, máu nóng của thằng Hàn dồn lên mặt. Hai nắm tay nó bóp chặt răng rắc, móng tay cắm vào da thịt đến rớm máu. Nó không biết mình có phải đang ghen không ? Nhưng có một điều chắc chắn rằng dù nhìn Phương Trinh rên rỉ dưới thân bất cứ gã đàn ông nào, nó vẫn không điên tiết như vậy… Thằng Hàn đương nhiên hiểu Phương Trinh làm như vậy, vì một lý do nào đó. Nhưng tại sao đợi mãi con bé không có hành động gì ? Không phải là quên nhiệm vụ rồi chứ ? Hay là… Thằng Hàn nhìn chăm chăm vào tấm lưng của gã đàn ông đang quỳ gối trên giường. Cặp đùi thon dài của Phương Trinh mềm nhũn mở rộng vòng qua eo gã. Bàn tay gã đưa xuống dưới như đang cầm lấy thứ gì… để…
– Mẹ nó… Dám cướp phần của tao… – Thằng Hàn gầm lên, đừng bật dậy, lao vào cánh cửa nhà.
“Ầm” – Cánh cửa bật tung.
Hai gã đàn ông giật bắn người, quay phắt lại. Đột nhiên ngay từ bên cạnh, cuối khoé mắt hai gã, ánh sáng bàn bạc vung lên, cảm giác sắc lạnh như muốn đong cứng cơ thể. Hai gã sát thủ theo bản năng hét lên, thu người lại, dồn hết sức lực vào vị trí hiểm độc trên cơ thể chuẩn bị trúng đòn. Đòn sấm sét của Phương Trinh đã tới. Thời gian như chững lại. Thằng Hàn trố mắt nhìn cơ thể lõa lồ bóng loáng của con bé như dừng giữa không trung. Đẹp như phim ah… Đặc biệt là vị trí giữa hai chân cứ phơi ra như cố tình khoe với nó. Hai bàn chân đá xoạt ngang, một chấn ngang cổ gã bên trái, một lún vào ngực gã bên phải. Âm thanh răng rắc vỡ vụn của xương làm gai ốc thằng Hàn dựng ngược lên.
“Ầm… ầm…”
Hai cơ thể bắn vào hai vách tường phòng như đạn pháo. Cả căn nhà run lên, vôi vữa rụng rào rào. Hai gã rũ ra mềm như bún. Thằng Hàn ngơ ngác nhìn đông lại nhìn tây, chợt một thân hình trắng loá mắt lướt nhanh chui vào phòng tắm.
– Này…
Thằng Hàn chỉ kêu theo một tiếng, rồi chắc lưỡi tiếc nuối. Nó lại quay sang nhìn hai gã mềm rũ bên vách tường, lắc đầu nhe răng cười.
– Haizz… Không biết tụi mày được đào tạo cái gì ah… – Nó bước lại bên cửa sổ kéo rèm, cho ánh sáng lùa vào. – Nếu biết kéo rèm lên thì làm sao nhầm lẫn tai hại như vậy ah…
Nó bước ra ngoài đóng kín cửa trước, lại quay về phòng ngủ với sợi dây thừng trên tay, định bụng trói hai gã kia lại. Nhưng nhìn tình trạng thảm thương của hai gã ngoại bang, máu mũi máu miệng cứ trào ra phì phèo theo hơi thở, nó đổi ý. Đừng nói hai gã đó tỉnh lại, ngay cả giữ hơi thở mỏng manh yếu ớt đó còn khó khăn. Thằng Hàn chẳng bận tâm nhiều, chính hai gã ngoại bang đó đã nổ súng bắn Tuyết Nga, bây giờ hai gã có tắt thở liền tại chỗ nó cũng chẳng thèm liếc nhìn.
– Anh Hàn… Anh Hàn…
Đột nhiên tiếng Tuyết Nga réo lên nho nhỏ. Con bé vẻ mặt lo lắng, nép mình sau cánh cửa phòng tắm thò đầu ra ngoài. Thằng Hàn bước tới nhíu mày nghe tiếng khóc nức nở vang lên bên trong. Nó thở dài, lách mình qua cửa phòng tắm, tay không quên nắn nhẹ bầu vú căng tròn mát rượi của Tuyết Nga. Con bé cắn môi, liếc nó một cái sắc lẹm.
Bên trong phòng tắm, Phương Trinh bưng mặt, nức nở co ro trong bồn. Khắp thân thể con bé đầy những vết mẫn đỏ do tự chà rửa rất nhiều lần. Tinh thần con bé đang rất hỗn loạn, ray rứt. Cảm xúc rạo rực khao khát đó còn y nguyên, dù đã cố tẩy rửa, nhưng nó như in hằng trong tâm trí trong trắng ngây thơ của con bé. Điều cay đắng nhất là cơ thể con bé đã ủng hộ, buông thả với hai gã ngoại bang, kẻ thù của quốc gia. Thằng Hàn thở dài, để nguyên cả quần áo bước vào bồn tắm. Phương Trinh ngẩng đầu lên, nước mắt dàn dụa, lao vào lòng thằng Hàn khóc nức nở.
– Em… Sao em lại như vậy… Hu hu…
– Haizz… Không sao đâu… – Thằng Hàn thở dài vuốt vuốt mái tóc ướt đẫm của con bé, ánh mắt không quên nhìn xuống tấm lưng mịn màn và bờ mông căng bóng vểnh lên bên dưới.
– Em không nên như vậy… Hai gã đó… Hai gã… – Cơ thể con bé run rẩy, nấc lên từng tiếng.
– Không sao… phản ứng tự nhiên của con người mà… Ai không vậy chứ ? Ngay cả anh… ặc… Không ý… Anh là… Giả dụ như Tuyết Nga… lọt vào hoàn cảnh như em cũng vậy thôi… Phải không ?
– Ừ… – Tuyết Nga khép nép đứng bên bồn tắm, tay níu chiếc khăn tắm nhỏ xíu thiếu trên hụt dưới, làm thằng Hàn muốn xịt máu cam.
– Thật không ?
Phương Trinh ngẩng đầu hết nhìn Tuyết Nga lại nhìn thằng Hàn. Chợt phát hiện ánh mắt nóng bỏng của thằng Hàn, mặt con bé nóng bừng lên, hai cánh tay e thẹn che vùng tam giác bên dưới lại làm hai bầu vú căng phồng chĩa ra trước mặt nó. Thằng Hàn há hốc, cổ họng nuốt liên tục vẫn muốn chết ngộp với nước miếng tứa ra.