ĐÚNG LÀ ĐÀN BÀ - Chương 8
8.
Hôm nay sẽ có 2 chap, h đăng trước 1 chap thả thính, đang viết chap thứ 2 và sẽ up trong đêm nay. Sẽ có bất ngờ trong chap sau, bác nào rảnh thì vào đoán nhé
Tiếp
Thay quần áo xong ra chiếu nằm kiếm cái gì đọc, phải làm cái gì đó chứ nghĩ lung tung thì mệt lắm. Lục trong ngăn bàn thì thấy quyển truyện ma hôm trước mượn của cô Thảo. Àh đúng rồi, hôm trước mượn về mới xem được mấy trang đầu, bận rộn với cô quá thành ra quên luôn quyển truyện. Mưa đã tạnh được một lúc, không khí mát mẻ, nằm đọc 1 lúc thì e ngủ quên lúc nào ko biết. Chắc khoảng hơn 1 tiếng sau thì nghe tiếng mẹ e lên gọi:
– T, xuống chuẩn bị dọn cơm ăn, chạy cho lắm vào rồi về lăn ra ngủ
– Mấy giờ rồi mẹ, con nằm ngủ quên
E thắc mắc là tại sao hôm nay mẹ lại lên gọi xuống dọn cơm, mọi hôm cô Thảo làm hết mà? Định hỏi cô Thảo đâu mà nghĩ lại thôi, cố gắng đừng hỏi đến để rồi lại suy nghĩ. Chạy xuống bếp thì thấy mẹ nấu cơm, cô Thảo thì ko thấy đâu. Thắc mắc quá e hỏi
– Cô Thảo đâu mà hôm nay mẹ lại nấu cơm
– Cô Thảo đi với bạn rồi, đi lúc hơn 5h, dặn là nhà cứ ăn cơm đi ko phải đợi
– Vâng…
Cô đi đâu, mới lên đây mấy hôm, đi học mấy buổi mà đã có bạn đi chơi chung rồi? Mà cô đi chung với ai, con trai hay con gái. Con gái thì chả sao, nếu là con trai thì thằng đó có ý gì với cô ko?? Mà kể cả là con gái thì có khi nào là đi chơi cùng với thằng nào ko? Bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu mối suy tư cứ dày vò trong đầu, e ngồi ăn cơm mà cứ như nhai rơm nhai rạ, chả vào được miếng nào vào mồm. Ngồi ăn tí rồi đứng dậy, mẹ thấy lạ cứ hỏi dồn:
– Mi làm zăng ák, ốm àh con, zăng ăn ít zứa? Chạy nắng cho lắm vào rồi lại về tắm mưa
– Ko con no rồi, lúc trưa con ăn còn no
– Ốm thì mua thuốc mà uống vào
– Con có bị zăng đâu, dễ chi mà ốm
Đi ra vòi nước rửa mặt cho tỉnh táo, thôi kệ, cô làm gì thì làm, tự nhiên cứ phải nghĩ với ngợi làm gì cho mệt xác. Nghĩ thế nên sau khi dọn dẹp, rửa bát xong thì e chạy sang bên nhà thằng e chí cốt nói chuyện. Vừa gặp thằng đệ đã chửi:
– Bố ông mấy hôm nay chết đâu mà tôi gọi éo được, tự nhiên hôm nay lại thấy mặt
– Chết cc, mấy hôm nay a có việc
– Ông thì có việc éo chi, mà ông bận kiểu đéo chi mà cứ tối mới bận, buổi chiều e còn thấy a đi đá bóng bên trường cấp 2 mà
“Mẹ, bố bận yêu, hỏi cẹc mà hỏi lắm thế”. Tất nhiên là nghĩ trong bụng thôi chứ đời nào e dám nói ra, e đánh bài lờ:
– Mấy hôm nay có vụ chi mới ko chú
– Có việc chi đâu, àh chuẩn bị phố mình đá bóng với bọn phố trên, a đi ko?
– Đá hôm nào, uh thì đi
– T5 đây là đá rồi, đá lúc 4h đák a nhák, a đi được ko để mai e nói với bọn thằng Phong, bọn hấn cứ bảo e hỏi a xem a có đá ko để bọn hấn nhờ bọn bạn hấn
– Đc, để tí a qua nhà nói với bọn hấn chứ chú nói làm chi?
– Thôi mai e đi học thêm rồi e nói hấn luôn, hấn học cùng lớp với e mà, a đỡ phải qua nhà
– Ờh zứa cũng được, a ngại gặp con mụ già nhà hấn (tức bà ngoại thằng Phong, bọn e ghét bà đó kinh khủng, bây h bà chắc cũng già lắm rồi, cháu cũng xin lỗi vì vẫn gọi bà là con mụ già, với lại ngày xưa thỉnh thoảng vẫn ném gạch vào cửa nhà bà) lắm
– Thôi lâu rồi ko gặp thằng a, ra làm tí Gunbound ko, hôm nay t phải phục thù ông
– Chú trước giờ có ăn nổi a éo đâu mà, rồi thì đi (ngày xưa e có acc Gunbound tương đối, set trâu vàng, có bác nào chơi Gunbound ko ạh? Thật sự với e mà nói trong các game bắn súng tọa độ thì Gunbound luôn là huyền thoại, Gunny ko bao giờ có tuổi)
2 anh em lượn ra quán net quen thuộc, ngồi chơi tới gần 9h thì nghỉ. Thằng e đúng là thằng e, bắn ko ăn nổi nhưng chày cối thì thì thôi rồi, chửi ầm cả quán vì bắn thua, hẹn hôm sau phải trả thù. Ok a có chạy đi éo đâu, chú tuổi lol
Lang thang thêm lúc nữa qua mấy con phố cho mát, rủ thằng e về thôi. Về tới nhà lúc 9 rưỡi, việc đầu tiên là chạy lên phòng xem cô đã về chưa. Vẫn chưa thấy đâu, haizzz thế là thế nào nhỉ, đi đâu mà tới giờ này còn chưa về. Tự nhiên đâm ra lo, ko biết cô có bị gì ko nhỉ, sao bây h mà còn chưa thấy đâu. Sang bên phòng cô, cô ko khóa cửa. Thấy trên móc treo mấy bộ quần áo, đủ loại từ quần áo ngủ tới quần áo đi học. Toàn quần áo, cái e cần thì chả thấy đâu cả, haizzz. Mắt e liếc qua cái tủ li, cô để quần áo trong này, thử mở xem nào. Tủ khóa, thất vọng toàn tập. E đi ra chỗ cô treo quần áo, bất chợt đưa mũi vào ngửi (cảm thấy hơi có chút bệnh hoạn). Quần áo cô thơm quá, trên người cô có mùi thơm rất lạ, ko biết là do người cô thơm sẵn hay cô dùng cái gì mà có 1 mùi thơm dịu nhẹ, và rất ngọt. Đầu óc e mụ mị đi, ko còn để ý tới mọi thứ xung quanh nữa.
Bỗng nhiên…