ĐÚNG LÀ ĐÀN BÀ - Chương 40
40.
Lùa vội bát cơm, mang theo cặp lồng đựng cơm và đồ ăn cho cô Thảo, e đi ra đầu đường bắt xe ôm vào viện với cô. Buổi trưa nắng gắt, dù đã vào thu nhưng ánh nắng buổi trưa vẫn làm cho người có cảm giác mệt mỏi. Đi đường, e giục ông xe ôm nhanh nhanh mặc dù nhà e cách bệnh viện có khoảng 3 cây số. Khoảng gần 10p sau thì e tới nơi, mang vội vào chỗ cô. Vừa đi lên tới cầu thang, cô Nguyên thì đang đứng ở ngoài hành lang, nhìn xuống dưới sân. E tới nơi cũng vẫn thủ tục chào hỏi, cô Nguyên chỉ thoáng nhìn rồi lại quay đi, thái độ dửng dưng đó làm e hơi khó hiểu. Cô Thảo đang nằm trong phòng, hình như cô ngủ rồi. Hình như cô Nguyên định nói gì đó với e, e để ý thấy cô định mở miệng nói mấy lần nhưng rồi cuôi cùng lại thôi.
– Cô về ăn cơm nghỉ ngơi đi, cháu ở lại đây trông cô Thảo cho
– Không cần đâu, cháu về đi, cô cảm ơn nhưng mà cô trông được, cháu ở lại trông cô Thảo ko tiện, chiều nay ông Hạnh với bà xuống rồi
Đệt, tưởng là được ở với cô cả chiều nay, thế đếch nào cuối cùng tình thế bị xoay chuyển hoàn toàn. Nhưng e cũng chẳng có lý do nào mà cứ nấn ná ở đây, nghĩ thì cũng tiếc nhưng thôi cũng phải chịu. Thế là e cũng giao lại cặp lồng cho cô Nguyên, rồi nhìn vào phòng lần nữa. Cô Thảo vẫn đang ngủ, e đành quay mặt lặng lẽ bước ra về. Lúc đó e cũng chẳng suy nghĩ gì về thái độ của cô Nguyên cả, vì lúc đó chỉ lo cho cô Thảo nên chẳng có thời gian để ý tới những chuyện đó
Về tới nhà, ông bà hỏi thì e cũng nói y nguyên lại những câu cô Nguyên nói. Ông bà cũng chỉ chép miệng rồi cũng ko nói gì, làm e cũng chẳng hiểu gì tập kế tiếp. Leo vội lên phòng, bỗng e nhớ đến con dao tự chế, thế là chạy sang bên phòng cô Thảo để tìm. Nhưng chẳng cần phải tìm nhiều, con dao đang nằm chỏng chơ trên cái tủ ly, trên lưỡi dao vẫn còn dính máu. Trong lòng e trào lên 1 thứ cảm xúc khó tả, con dao này suýt chút nữa đã cướp cô khỏi cuộc đời e, e muốn vút nó đi chứ giữ lại rồi tới lúc nhìn nó chỉ càng thêm đau lòng. Nhưng dường như có cái gì đó đã ngăn e lại, e cảm thấy tiếc
Cầm con dao ra bể nước, gột rửa sạch sẽ những vết máu đang còn dính loang lổ trên lưỡi dao, rồi e lại cất vào ngăn bàn như cái vị trí quen thuộc hàng ngày nó vẫn ở. Mong là nó sẽ ko bao giờ phải ra ngoài vì những lý do xàm xí nữa
Nằm thẳng cằng ra chiếu, e hết nghĩ đến cô rồi lại nghĩ đến Quỳnh. Có thế mọi người sẽ nghĩ e tham lam, có cô rồi lại còn nghĩ đến đứa con gái khác. Nhưng thú thật với các bác, con người mà, nhìn thấy gái đẹp thằng nào cũng thế thôi. Quỳnh thì lại quá hoàn hảo, nếu đặt lên bàn cân so sánh thì cô Thảo thua Quỳnh về mọi mặt. Nhưng ở Quỳnh ko có cái mà cô Thảo lại có rất nhiều, đó là sự hi sinh cho tình yêu, dám chấp nhận đánh đổi tất cả để yêu, đó là cái mà có lẽ Quỳnh sẽ chẳng bao giờ có. Lý do àh, vì Quỳnh là cô gái đẹp, mà đẹp thì luôn có quyền lựa chọn giữa hàng tá những thằng điều kiện đầy mình. Chỉ có đàn ông quỳ xuống chân nó mà cầu xin tình yêu, chứ nó thì có bao giờ phải đi xin tình yêu của ai. Có thể nó cảm kích vì lần e cứu nó khỏi trận đòn thù của thằng Lâm, nhưng nhiêu đó chắc chưa đủ để nó có thể yêu e được.
Suy nghĩ đắn đo mãi, cuối cùng e cũng nghĩ uh thôi thì nó đã mời thế thì mai đi đại cho rồi, đi trên phương diện 1 người bạn, thế thôi. Quỳnh vốn dĩ cũng chẳng có mấy bạn bè, có thêm 1 người bạn chúc mừng sinh nhật nó cũng đỡ hơn. Còn về vụ kia thì thôi mặc kệ, nó tấn công mà mình cứ cố gắng phòng thủ giữ mình thì 1 thời gian là nó chán ngay
Ngày hôm đó trôi qua cũng chẳng có gì đặc biệt, tới sáng ngày mai mở cửa ra thì ko thấy Quỳnh. Chắc là chán rồi chứ gì, cũng may đỡ phải tìm cách chống chế, tự nó chán là e mừng rồi
Hôm đó lớp e chỉ học 4 tiết, tiết cuối đc nghỉ. Định là sẽ vào thăm cô, kể từ hôm ở bệnh viện tới giờ chưa gặp cô rồi, hôm qua thì đến chớp nhoáng lại đúng lúc cô đang ngủ nên cũng chẳng nói được gì, nhớ thật chứ. Nghĩ là phải làm ngay, e mặc kệ mấy thằng cùng lớp rủ làm kèo Half life, chạy ra đầu đường bắt xe đi đến chỗ cô. Tới bệnh viện, sau khi đi hết cầu thang đi lên phòng bệnh, e chợt đứng khựng lại vì tiếng người ồn ào phát ra từ phía phòng cô. Phòng cô là phòng riêng, nên nếu ồn ào như thế thì chỉ có người đến thăm thôi. Nghĩ tới đó, e chùn bước luôn, bây giờ lên cũng chả giải quyết được gì, thôi lại về vậy
Quay trở về nhà, mọi sinh hoạt cũng vẫn như mọi ngày, chỉ khác là hôm nay thiếu cô thôi. Tự nhiên trong đầu hiện ra suy nghĩ là ko biết giờ này cô đang làm gì, có nhớ e như e đang nhớ cô lúc này ko nhỉ? Đột nhiên e giật mình, vì nhớ ra là e ko biết nhà Quỳnh, cũng ko biết là Quỳnh định tổ chức ở đâu nữa. Bỏ mẹ, tai hại thật, đi sinh nhật mà ko hỏi kỹ. Nghĩ thôi kệ, sơ suất thì đúng là cũng sơ suất rồi, chính ra ko biết lại hay, cũng là cách để gia cố hàng phòng thủ. E nằm 1 lúc rồi ngủ luôn, chiều nay cũng chẳng làm gì thì ngủ thôi
Đang ngủ thì e giật mình vì có cảm giác ai đó đang sờ vào vào mặt mình. Tỉnh dậy, 1 khuôn mặt xinh đẹp nhưng e chẳng hề muốn gặp đang ngồi ngay gần kề e, nở 1 nụ cười duyên dáng nhìn e
– Cậu làm chi ák, zăng cậu lại ở đây?
– Tớ mới đến thôi, đến nhắc cậu đi sinh nhật tớ, hì hì
– Tớ có nói là tớ đi sinh nhật cậu đâu, giật hết cả mình
– Thôi tớ đã đến đây rồi, cậu qua 1 tí rồi về cũng được mà
Nể nó quá, với lại thôi thì cũng qua với nó 1 tí, cũng có ý định rồi mà
– Cậu xuống nhà đợi tớ 1 tí, tớ thay quần áo rồi tớ xuống
Quỳnh mỉm cười rồi cũng đi xuống. Hôm nay Quỳnh mặc áo thun tím và quần ngố khá bó và cũng khá ngắn, cái đó gọi là quần đùi thì đúng hơn nhưng ko ngắn như của mấy em bây giờ mặc, dù là vậy cũng đã đủ cho đôi chân dài thẳng tắp của nó khoe ra triệt để. Mà quái, nó ăn mặc như thế để tổ chức sinh nhật àh, con bé này sao nó dị quá vậy trời?
Uể oải vì đang ngủ bị dựng dậy, nhưng nhìn thấy cảnh hot vậy nên e cũng tỉnh ngủ luôn. Ra bể nước rửa qua mặt, hôm nay e đổi style mặc áo sơ mi kiểu và quần bò, thêm đôi giày nữa thế là đủ đi sinh nhật rồi
Đi xuống nhà thì thấy Quỳnh đang ngồi đợi trước cửa, ánh nắng nhẹ của mùa thu chiếu vào thân thể ngọc ngà, làn da trắng muốt của Quỳnh, làm cho toàn bộ thân thể Quỳnh sáng chói như 1 khối thủy tinh. Công nhận là Quỳnh đẹp thật, càng ngắm càng thấy đẹp. E hơi choáng ngợp vì Quỳnh, quả thật nếu như quen Quỳnh trước cô, có lẽ e đã yêu Quỳnh chứ ko phải yêu cô
– Nào đi thôi cô, mà cậu đi chi qua đây?
Quỳnh ko nói gì, chỉ ra ngoài sân. Hôm nay ko phải là con xe số mấy hôm trước nữa, mà là 1 con xe ga mới cứng, hiệu gì thì e ko nhớ chính xác nhưng nhớ rằng thời điểm đó nó cũng khá đắt, vì e chở Quỳnh trên đường ai cũng nhìn làm e ngại hết cả người
– Nào chứ đã đi luôn chưa?
Quỳnh vẫn chỉ gật đầu rồi đứng dậy, ném cái chìa khóa xe cho e. Leo lên xe, rồ ga phóng vụt ra đường. E hỏi Quỳnh tại sao sinh nhật mà mặc như này àh, thì Quỳnh bảo bây giờ qua nhà để Quỳnh thay đồ và makeup rồi mới đi. Đù, sao con bé này nó rảnh vậy, muốn gì thì làm luôn đi, tự nhiên bây giờ mới về rồi mất bao nhiêu thời gian, đúng là dở hơi mà
Quỳnh chỉ đường, e đi đến 1 căn nhà 3 tầng, có giàn hoa giấy trước cửa thì bảo dừng lại, đến nhà rồi. Quỳnh xuống xe, tra chìa khóa mở cổng. Miêu tả qua 1 chút về căn nhà của Quỳnh, căn nhà có cánh cổng sắt màu xanh, giàn hoa giấy leo 2 bên cánh cửa chạy dài vào phía trong thành ra phía trong sân rất mát, chỉ mỗi tội vì giàn hoa che kín quá nên nhìn vào trong nhà có cảm giác hơi tối. Tường nhà từ sân vào tới nhà được sơn màu kem nhạt. Đánh giá tổng quan thì căn nhà khá đẹp, mát mẻ nhưng vẫn có nét ấm cúng. Quỳnh mở cổng vừa bước vào vừa nói
– Ơh kìa cậu vào nhà đi, đợi tớ 1 tí, ở ngoài làm chi cho nằng
– Thôi cậu làm chi thì làm nhanh đi, tớ đợi ngoài đây được rồi
– Thôi vào nhà đi, nhà ko có ai cả, vào nhà ngồi đi chứ ai lại để khách đến ngồi ngoài cửa
Lại lọ mọ đẩy xe vào trong sân, tháo giày đi vào trong nhà. Quỳnh đã vào nhà, khoảng mấy phút sau thì mang ra 1 cốc Coca đặt ở bàn
– T uống nước đợi tớ 1 tí nhák, tớ lên thay đồ tí rồi mình đi nhák
– Ơh mà cả nhà đi đâu rồi Quỳnh, cậu ở nhà 1 mình àh?
– Tớ ở có 1 mình thôi, thỉnh thoảng chú Bảo mới qua, bố mẹ tớ đang làm ăn trong miền Nam, Tết mới về thôi
Quỳnh đi lên cầu thang. Công nhận trời nóng uống Coca đúng là tỉnh hết cả người. Chỉ còn 1 mình dưới phòng khách, e vừa uống nước vừa nhìn trên tường. Trên tường có 1 bức ảnh gia đình khá lớn, nhưng e phát hiện ra là khuôn mặt Quỳnh khá là giống ông bố, Quỳnh giống mẹ về vóc dáng, mẹ Quỳnh khuôn mặt khá phúc hậu, nhưng ko phải là khuôn mặt đẹp, còn Quỳnh đẹp đài các, kiêu sa pha lẫn chút sắc xảo.
Khoảng 15 phút trôi qua, tự nhiên e thấy trong người e có cái gì đó khang khác, một cảm giác nóng bức, rạo rực trào lên trong cơ thể, giống như có 1 ngọn lửa đang đốt trong lòng, được châm thêm dầu nên ngọn lửa càng hừng hực cháy mạnh hơn. Đầu óc e hơi choáng, mắt hơi hoa lên nhưng e vẫn trụ được, chưa tới mức đổ gục. Và có 1 điểm rất kỳ lạ là thằng cu của e tự nhiên căng cứng lên mặc dù e chẳng bị tác động gì, cũng chẳng nhìn thấy cảnh gì hot. Cơ thể càng ngày càng nóng bức, càng rạo rực, cảm tưởng như có thể nổ tung. Cố gắng xoa mạnh 2 bàn tay vào mặt, cầu may là có thể tỉnh táo hơn 1 chút nhưng càng xoa, cảm giác rạo rực càng tăng tiến. Lúc đó cũng ngu, lại cứ nghĩ là đi ngoài nắng vào nhà đột ngột lại uống nước đá nên bị say nắng, e liều mình tiến sâu vào phía trong nhà Quỳnh để tìm vòi nước tấp nước lạnh vào cho tỉnh táo lại. Đi vào bếp thì thấy vòi nước từ bồn rửa, e nhanh nhảu mở nước rồi cúi đầu xuống dưới vòi nước, hi vọng mong manh là nó có thể giúp cho e đỡ cảm giác bí bức hiện tại
Nhưng đúng là khốn nạn, xả nước mãi mà nó chẳng có tác dụng gì. Càng ngày thằng nhóc e nó càng căng ra, bị quần sịp ép lại, càng tạo cảm giác bí bức, thế là e đánh bài liều cởi mẹ quần ngoài ra, cởi luôn quần sịp để giải thoát cho thằng nhóc em. Phải cố gắng làm nhanh chứ nếu Quỳnh đi xuống mà nhìn thấy cảnh này chắc sẽ hét ầm lên vì cảnh tượng đập vào mắt. Vừa được giải thoát, thằng cu em vươn đầu lên hùng dũng như 1 ngọn giáo, đầu thằng cu đã bắt đầu có hiện tượng rỉ nước ra rồi. Mẹ khỉ ko hiểu là bị cái gì mà thằng cu lại tổ chức biểu tình dữ dội như thế này, rõ ràng là ko có tác động nào hết, mà nó cứ dựng lên là dựng lên thôi, cố gắng ép nó kiểu gì nó cũng ko chịu nghe, lại còn do sức ép mà nó có xu hướng vươn ra nữa mới chết mẹ chứ. Cảm giác căng tức khó chịu, cộng với sự rạo rực trong tâm trí làm e lúc đó giống như 1 con thú, 1 con thú đúng nghĩa, tức là có 1 con mồi đang ở trên tầng, mặc kệ nó có muốn hay ko, lúc này con mồi đã nằm trên thớt rồi, e sẽ phải ăn thịt nó để thỏa mãn cơn đói đang hành hạ thể xác này
Cổ họng có cảm giác khô khốc, trong tâm trí đang đấu tranh 2 tư tưởng vô cùng mãnh liệt, 1 bên thúc giục e leo lên cầu thang, làm thịt con mồi đang ở trên đó, rồi có ra sao thì ra chứ nếu cứ kéo dài nữa thì cơ thể e có thể vỡ tung trào máu ra mất, cầm cự từ nãy tới giờ đã là quá sức chịu đựng rồi, bảo chịu nữa thì thà giết e luôn đi. Nhưng đồng thời 1 luồng suy nghĩ lý trí tuy yếu ớt nhưng nó đang cố gắng níu giữ e lại, lúc đó e chỉ nghĩ bây giờ làm gì nó mà bị phát hiện thì xác định mục xác trong cùm. Những câu truyện truyền kỳ vì những hình thức tra tấn dã man trong chuồng mà mấy thằng anh trong nhóm đem ra kể ra khi ngồi chém gió bắt đầu lởn vởn trong đầu, và may mắn là nó có vẻ hữu dụng trong trường hợp này, e ko muốn bị khoét 1 lỗ trên bờ tường rồi nhét thằng nhóc vào đó, làm đúng y như lúc hành sự. Thằng em của e nó nhạy cảm lắm, cho vào cái gì mềm mềm ấm ấm thì được chứ bức tường thì…
– T… T… T ơi. Giọng nói quen thuộc vang lên, đứt quãng như kéo đứt những dòng suy nghĩ đang chạy loăng quăng trong tâm trí e
Là Quỳnh, nhưng than ôi, cảnh tượng e nhìn thấy khi ngẩng mặt lên đã phá vỡ toàn bộ những sự cố gắng từ nãy tới giờ. Trước mắt e là Quỳnh đang đứng ở bậc cuối cùng của cầu thang, mắt đang nhìn về phía e. Nhưng trên người Quỳnh ko phải là 1 bộ quần áo nào đứng đắn, mà là 1 bộ váy ngủ 2 dây màu xanh nước biển, và 2 tay Quỳnh đang tự xoa nắn cặp ngực to hơn quả cam 1 chút, đang ẩn núp sau lớp váy ngủ, hàm răng cắn chặt vào môi như để cố gắng che lấp đi tiếng rên đang phát ra vì khoái cảm. Những tiếng rên đó tuy đã được Quỳnh cố gắng hãm bớt, nhưng chả hiểu có hãm bớt hay ko mà e nghe nó càng thảm thiết, càng khêu gợi. Chiếc váy ngủ chỉ đủ sức che chắn cặp mông căng tròn của Quỳnh, vì nó che xong cặp mông thì nó cũng hết luôn chiều dài, và như vậy là đôi chân trắng muốt, dài bất tận của Quỳnh lộ ra tối đa
Đang cố gắng từ nãy tới giờ, tự nhiên Quỳnh đãi cho ăn 1 bữa no hết cả mắt thế này thì thế là xong rồi, còn cái gì để giữ nữa đây. E đứng chỉ biết há hốc mồm mà nhìn, cổ họng đã khô giờ lại càng khô hơn nữa, e nuốt nước bọt liên tục nhưng đương nhiên là làm quái gì còn nước bọt nữa mà nuốt, khô khốc cả rồi.
– T… T… ơi, lại đây… lại… đây. Giúp Quỳnh, Quỳnh nóng quá, khó… chịu… quá
Nó đang nói cái đéo gì thế, nó mời gọi e là như nào đây. Mà nói mới để ý, Quỳnh cũng có 1 số biểu hiện giống như e, ko lẽ Quỳnh cũng bị giống như e. Đang suy nghĩ thì Quỳnh chốt 1 câu làm cho e ngã ngữa luôn
– T… địt… địt… Quỳnh đi, địt… Quỳnh… đi T, Quỳnh … không… chịu… được… nữa rồi, nhanh… nhanh… lại đây đi… T
Giọng nói của nó đứt quãng, nhưng nói từ nào là rõ từ đó, Quỳnh đã nứng tới cực độ rồi. Về phần e lúc này thì thôi kệ mẹ nó tất cả, e cũng đang nứng muốn vỡ tung người ra rồi, thế là e cũng chạy hết tốc lực về phía Quỳnh, nắm lấy tay nó rồi kéo vào vật ngửa nó ra nền gạch nhà bếp. Lúc này mặt Quỳnh đã tái dại đi rồi, nhìn kinh vl, nhưng đặc biệt là 2 cánh tay thì vẫn còn chịu sự quản lý của chủ nhân, nó vẫn biết nắm chặt lấy đầu e ép chặt vào 2 bầu ngực đang phát triển của nó. Hơi ngộp thở chút, nhưng vì e khỏe hơn Quỳnh nên e có thể nhấc đầu lên chút cho đỡ ngộp. 2 tay e đang chống xuống dưới nền gạch thì đưa lên kéo trễ 2 sợi dây váy mỏng manh, để lộ ra cặp ngực trần trắng nõn với đầu vú màu hồng nhạt. E chỉ chờ có thế, vục đầu vào bú mút cặp tuyết lê đang phát triển nhưng đã tương đối đầy đặn và săn chắc của Quỳnh. Cơ thể Quỳnh cũng phát ra mùi thơm, nhưng mùi thơm đó toát ra từ nước hoa, những cái này thì e đã quá quen rồi.
Bú mút 1 lúc thì Quỳnh kéo tốc hẳn phần dưới váy, để lộ ra cái cửa hang be bé, trắng muốt, đã có 1 số sợi lông dài, 1 số chỗ vẫn đang mới mọc. Sau đó Quỳnh đưa tay nắm chặt lấy thằng cu của e, rà rà ở ngoài cửa mình như báo với e là lâm trận luôn thôi, Quỳnh đã tới cực điểm rồi. Đầu thằng cu của e cũng cảm nhận được cửa mình của Quỳnh cũng đã ướt rượt. E phối hợp cùng với Quỳnh, chờ khi Quỳnh quét tới cái lỗ thần thánh đó thì e cũng đồng thời thúc hông vào, đầu của thằng cu đã tiến được vào cửa hang thần thánh của Quỳnh, sau đó thì chầm chậm nhấp để thằng cu vào sâu hơn. Mỗi lần thằng cu tiến vào được 1 chút thì Quỳnh lại cong người lên như để đón nhận từng cứ nhấp. Nhưng mà quái lạ, sao thằng cu của e đã vào tối đa nhưng sao vẫn chưa có gì chặn lại, chẳng lẽ con bé này nó hư sớm thế àh? Tới lúc thằng cu đã vào tối đa, e bắt đầu chuyển hướng nhấp nhanh hơn, Quỳnh ở dưới thì cứ rên ư ư, ư ư mỗi cú nhấp của e là Quỳnh lại giật nhẹ lên 1 chút, chẳng biết là do sướng hay thốn mà cứ giật như thế
Phải công nhận là lồn của gái mới lớn nó vẫn khác hoàn toàn so với người đã trưởng thành, nó khít, bó chặt, co bóp rất mãnh liệt, mặc dù Quỳnh ko còn trinh nhưng e vẫn cảm nhận được sự chật chội, co bóp dồn dập. Mà cũng quái lạ thật, bình thường với tốc độ chơi như thế này thì e sau khoảng 15 hoặc 20 phút sẽ out, nhưng hôm nay e đã chơi Quỳnh gần 40 phút, Quỳnh đã ra tới 3 lần thì e mới rùng mình xuất tinh ào ào vào cái lồn bé nhỏ non tơ của Quỳnh. Sướng thật, cảm giác được giải tỏa và thỏa mãn. Ở dưới, Quỳnh cũng tỏ ra rất thỏa mãn, hơi thở vẫn còn dồn dập, 2 mép lồn của Quỳnh hơi sưng mọng lên, đỏ au. 2 thân thể ướt đẩm mồ hôi vẫn quấn chặt lấy nhau, lần đầu tiên e và Quỳnh trao cho nhau 1 nụ hôn mãnh liệt, hết môi xuống cổ, thật vồ vập như sợ rằng giây phút này sẽ qua mà ko thể lấy lại được