ĐÚNG LÀ ĐÀN BÀ - Chương 23
23
Hnay hơi ngắn tí các bác nhé, mai sẽ cố gắng làm 2 chap bù lại, he he
Tiếp
Bàn xong công việc của ông Quân, e quay về nhà ăn cơm buổi trưa. Bữa cơm trôi qua như bình thường, nhưng vẫn thiếu vắng cô, phải mai cô mới lên. Dọn dẹp các thứ xong, ngồi suy nghĩ vớ vẩn mấy thứ rồi thấy chán quá nên đi ra quán net ngồi giết thời gian. Ngồi chơi Gunbound chán, e vào nick Yahoo xem có thông tin gì ko. Chat với mấy đứa bạn các thứ xong nhìn đồng hồ thì cũng gần 4h. Chà mới đó mà đã ngồi net đc gần 3 tiếng rồi. Thôi chán rồi, về để chuẩn bị đi đá bóng. Những ngày ko có cô nó nhạt nhẽo thật sự, chẳng biết làm gì cho hết ngày. Mà nghĩ cũng buồn cười, trước khi quen cô cũng đâu có chán như thế này, ngày vẫn cứ bình thường mà trôi qua, nhưng từ ngày có cô, 1 ngày trôi qua nhanh lắm. Cũng vẫn phải chờ đợi, chờ đợi tới lúc cô về, rồi lại chờ đến tối để nói chuyện với cô. Lắm khi nghĩ lại tất cả mọi chuyện, giống như 1 giấc mơ, giấc mơ tuy có thể là tội lỗi nhưng vẫn thật đẹp, thật ngọt ngào
Lang thang bước từng bước về nhà, nằm nghỉ 1 lúc rồi cũng chạy đi đá bóng. Bỏ bóng bánh mấy hôm, đá 1 lúc thấy chán chán, thế là ra ngoài ngồi nói phét với mấy thằng bạn. Quái, cứ như là mất hết sức lực, chẳng muốn làm gì cả. Chẳng lẽ thiếu cô nó dị như thế này, làm cho mình chẳng muốn làm gì hết, làm gì cứ 1 lúc là chán ngắt. Điên rồi, điên thật rồi T ơi
Đến 5 rưỡi, ngồi mãi cũng chẳng biết làm gì, thôi xin rút về sớm. Lên gác lấy bộ quần áo đi tắm, tối gọi điện nói chuyện vs cô cho yên tâm. Phóng xuống nhà tắm phía sân sau theo đường tiểu ngạch, bây giờ thì cứ phải vẽ việc ra mà làm, chứ cứ ngồi nghĩ lung tung chỉ tổ mệt thêm. Vào nhà tắm, bật nước lên. Dòng nước mát lạnh làm bao nhiêu mệt mỏi tan biến hết. Trong dòng nước mát ấy, ký ức đêm hôm trước lại ào ạt ùa về. Dưới dòng nước mát lạnh, trong chính cái phòng tắm này, e và cô đã hòa hợp vào nhau, trao cho nhau những yêu thương vụng dại
Tắm xong, đi ngang qua bếp thì ngó vào xem mẹ đang nấu cái gì theo thói quen. Bỗng e khựng người lại rất nhanh vì trong bếp ko phải là mẹ. Dáng vóc ấy, tuy quay lưng lại nhưng e vẫn biết đó là ai. Mắt e nhòe đi vì bất ngờ, e lao vào ôm lấy người đang đứng trong bếp
– Thôi nào, bỏ e ra, có ai đi xuống nhìn thấy bây giờ
E ko nói gì cả, vẫn cứ ôm lấy người con gái đó. Là cô Thảo, người mà e đang mong ngóng mấy ngày hôm nay giờ đang đứng trước mắt e. Khỏi phải nói lúc đó e sung sướng đến mức nào. Cô thì tiếp tục vỗ vỗ vào tay e, làm hiệu bỏ cô ra
– Nào, bỏ e ra đi, ôm e như zi thì làm zăng e quay lại ngắm chồng e đc nào
– Khỏi cần, để a ôm e thêm 1 lúc nữa, a nhớ e quá
– Thôi nào e biết rồi, bỏ e ra để nấu cơm cho xong đi nào, ngoan đi rồi tí nữa lên phòng tha hồ mà ôm
Nói đến đó thì e cũng mới bỏ cô ra, cô quay lại nhoẻn miệng cười, 2 cái má lúm hiện lên rõ nét nhìn yêu lắm. Mặt cô đỏ ửng vì hơi nóng, vừa vì xấu hổ. Vừa nhìn e cô vừa nói
– Để e xem e về mấy ngày chồng e có khác chi ko nào. Ờh vẫn đẹp trai như bình thường, vẫn yêu đc, hì hì
E lúc đó vì quá vui sướng, chẳng biết nói gì cả, 2 tay cứ nắm lấy vai cô, sợ nếu như e buông ra thì cô sẽ lại đi mất. Mấy ngày vừa rồi e đã quá khốn khổ vì ko có cô rồi, e ghé sát môi vào môi cô, định hôn thì cô ngăn lại, lắc lắc đầu ko đồng ý
– Đừng T, nhỡ may có ai đi xuống. Đợi đến tối đi rồi e chiều
– Cho a 1 tí thôi, nhớ muốn chết đi đc đây này
– Nào, ngoan chưa? E đã bảo là tí nữa lên phòng rồi muốn chi e cho, bây giờ thì ko được đâu T
Mặt cô ánh lên nét cương quyết, làm e cũng hơi hốt. Vả lại e cũng ko muốn ép cô, cô đã nói ko đc thì tốt nhất là thôi. Buông cô ra, mặt vẫn cứ bí xị. Cô nhìn thấy thế thì cũng nắm lấy tay e, miệng thì thầm
– Đợi người ta mấy hôm còn được, bây giờ người ta lên đây rồi thì lại ko chờ được àh?
E cũng chẳng nói thêm gì nữa, chỉ gật gật đầu rồi cũng té ra ngoài để tránh tình trạng ko thể kiềm chế được. Một lúc sau thì cô nấu cơm xong, cả nhà lại quây quần ăn cơm. Trong bữa cơm, ông bà cũng vẫn hỏi tình hình bố mẹ cô ở nhà, rồi tình hình lúa má. E thì chỉ chú tâm ăn nhanh nhanh để còn lên phòng với cô