Dục Vọng và Quyền Lực - Chương 93: Tokyo
Sáng ngày 20 tháng 7 năm 2025, Quảng trường Hoàng cung Tokyo rực rỡ dưới ánh nắng mùa hè rực cháy, bầu trời xanh thẳm không một gợn mây, phản chiếu ánh sáng chói lòa trên những lá cờ đỏ thắm của Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á, được treo trên các cột thép cao ngất, dựng san sát dọc quảng trường rộng lớn. Hàng chục ngàn người tụ tập, từ binh sĩ Đại Đông Á trong bộ đồng phục xám bạc bó sát, tôn lên cơ bắp săn chắc, đến dân chúng Tokyo, đứng chen chúc sau hàng rào thép, ánh mắt vừa tò mò vừa e dè trước sự chiếm đóng. Quảng trường được trang trí công phu, với những khóm hoa Kimilsungia đỏ rực, nhập từ Bình Nhưỡng, xen kẽ với bụi hoa sen Nhật Bản trắng tinh, nở rộ trong các chậu sứ trắng được chạm khắc tinh xảo, đặt dọc lối đi chính. Những dải lụa đỏ và vàng, thêu hình rồng uốn lượn quanh mặt trời, bay phấp phới trong làn gió nóng ẩm, tạo nên một khung cảnh hùng vĩ, biểu tượng cho tham vọng thống nhất Đông Á của Nam. Tiếng loa vang vọng bài quốc ca Đại Đông Á, một giai điệu trầm bổng, hùng tráng, do chính Nam phê duyệt, khiến không khí rung lên sức sống và quyền lực.
Khán đài chính, dựng từ thép và gỗ mun sơn đỏ, được thiết kế như một cung điện thu nhỏ, với mái che lợp ngói truyền thống Nhật Bản, hòa quyện giữa nét hiện đại và cổ kính. Ở trung tâm khán đài, Nam đứng hiên ngang, cao lớn trong bộ quân phục đen tuyền, được các thợ may hàng đầu từ Busan may đo tỉ mỉ, ôm sát cơ thể rắn rỏi, tôn lên vai rộng và ngực săn chắc. Ngực trái cậu đeo huy hiệu vàng rực của Hội đồng Cách mạng Nhân dân, khắc hình rồng uốn lượn quanh mặt trời, lấp lánh như ngọn lửa dưới ánh nắng. Mái tóc đen nhánh của Nam, chải gọn về phía sau, để lộ vầng trán cao và đôi mắt sắc bén, ánh lên sự tự tin và quyền lực tối thượng. Gương mặt cậu, với làn da rám nắng từ những ngày ở chiến trường Yokohama, mang nét cương nghị, nhưng nụ cười nhẹ ở khóe môi, đôi môi đầy đặn, lại toát lên sức hút quyến rũ, khiến binh sĩ và dân chúng không thể rời mắt. Cậu đứng thẳng, hai tay chống hông, ánh mắt quét qua đoàn quân bên dưới, nơi các sư đoàn xe tăng, phi đội Su-35, và lực lượng đặc nhiệm đang sẵn sàng diễu hành.
Bên trái Nam là Kim Keon-hee, trợ lý cá nhân trung thành, nổi bật như một nữ thần trong bộ hanbok màu xanh ngọc, thêu hoa văn mây trắng bằng chỉ bạc, lấp lánh như ngọc trai dưới ánh nắng chói chang. Mái tóc đen dài, mượt mà như lụa, được buộc cao bằng một chiếc trâm ngọc trai nhập từ Đài Loan, để lộ cần cổ trắng ngần, thon thả, như một tác phẩm điêu khắc. Gương mặt Kim Keon-hee, với đôi mắt to tròn, lông mày cong mượt như cánh cung, và đôi môi đỏ mọng phủ son hồng phấn, toát lên vẻ đẹp thanh lịch nhưng không kém phần gợi cảm. Làn da trắng mịn của cô, được chăm sóc kỹ lưỡng, tương phản với màu xanh đậm của hanbok, tôn lên đường cong cơ thể đầy đặn, với vòng ngực căng tròn và vòng hông mềm mại. Đôi bông tai kim cương nhỏ lấp lánh mỗi khi cô cử động, và đôi giày cao gót đen làm nổi bật dáng đi uyển chuyển. Tay cô cầm một cuốn sổ da đen, ghi chú các chi tiết của buổi lễ, nhưng đôi mắt thỉnh thoảng lén nhìn Nam, ánh lên sự khao khát và những ký ức thân mật từ Yokohama và Seoul.
Bên phải Nam là Nội thân vương Kako, Đệ nhất phu nhân của Đại Đông Á, trong bộ kimono trắng tinh khôi, thêu hoa văn hoa sen bằng chỉ bạc, mỗi cánh hoa lấp lánh như ánh trăng rằm. Kako, với mái tóc đen óng dài đến vai, được búi gọn bằng một chiếc kẹp bạc khắc hoa anh đào, để lộ gương mặt thanh tú, với đôi mắt to sáng, lông mày mảnh như lá liễu, và đôi môi nhỏ nhắn phủ son hồng nhạt, mang vẻ đẹp thuần khiết của Hoàng gia Nhật Bản. Làn da trắng hồng của cô, gần như trong suốt, ánh lên dưới nắng, như một viên ngọc trai quý giá. Dáng người mảnh mai, cao 1m60, được kimono ôm sát, tôn lên đường cong nhẹ nhàng, với vòng ngực vừa phải và vòng eo nhỏ nhắn. Đôi tay cô đan chặt trước bụng, móng tay sơn hồng nhạt, run nhẹ khi nhìn đoàn quân diễu hành, ánh mắt thoáng buồn vì số phận quê hương, nhưng vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng, che giấu nỗi đau nội tâm.
Buổi duyệt binh bắt đầu với tiếng kèn trumpet vang lên, hòa cùng bài quốc ca Đại Đông Á, vang vọng như sấm. Các sư đoàn xe tăng K-2 Black Panther, cải tiến từ nhà máy Samsung tại Busan, lăn bánh qua quảng trường, bánh xích nghiến trên mặt đường nhựa, tạo âm thanh rầm rập như cơn bão. Mỗi chiếc xe tăng, sơn màu xám bạc, gắn cờ Đại Đông Á, được trang bị pháo 120mm và giáp composite, lấp lánh dưới nắng, thể hiện sức mạnh quân sự của Đại Đông Á. Tiếp theo là lực lượng đặc nhiệm, trong bộ đồng phục xám bạc bó sát, tôn lên cơ thể săn chắc, diễu hành với bước chân đồng bộ, súng trường Type 88 đeo vai, lưỡi lê sáng loáng. Phi đội Su-35, nhập từ Nga, bay qua bầu trời, động cơ gầm vang, vẽ hình rồng vàng trên nền xanh, khiến dân chúng Tokyo, dù e dè, cũng trầm trồ trước sự hoành tráng.
Trong không khí sôi động, Nam, với sự táo bạo và dục vọng cháy bỏng, hành động bí mật ngay trên khán đài. Dưới chiếc bàn dài phủ khăn đỏ thêu rồng vàng, tay trái cậu lén luồn xuống, chạm vào đùi Kim Keon-hee qua lớp vải hanbok mềm mại như lụa. Ngón tay cậu, mạnh mẽ nhưng khéo léo, lần qua lớp vải mỏng, tìm đến vùng âm đạo, cảm nhận hơi ấm và độ ẩm qua lớp quần lót lụa. Cậu xoa bóp nhẹ nhàng, rồi mạnh dần, ngón tay trượt sâu hơn, kích thích môi âm hộ, khiến Kim Keon-hee giật mình, cắn chặt môi dưới, đôi môi đỏ mọng run rẩy. Đôi mắt to tròn của cô đỏ bừng, lông mi dài rung động, má hồng rực như hoa đào, hơi thở dồn dập. Cô cúi đầu, giả vờ xem sổ ghi chú, ngón tay siết chặt bút, móng tay sơn đỏ nhạt cắm vào lòng bàn tay, cố kìm nén tiếng rên khi khoái cảm dâng trào. Vùng âm đạo của cô ướt át, thấm qua lớp vải, khiến Nam mỉm cười tà mị, ngón tay tiếp tục xoa bóp, nhấn sâu vào điểm nhạy cảm, khiến Kim Keon-hee đạt cực khoái, cơ thể run lên, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng cô vẫn giữ im lặng, sợ bị phát hiện.
Đồng thời, tay phải của Nam, không để Kim Keon-hee nghi ngờ, lén chạm vào đùi Kako qua lớp kimono trắng. Ngón tay cậu luồn qua các lớp vải, tìm đến vùng âm đạo, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp của cô. Cậu xoa bóp chậm rãi, ngón tay trượt qua lớp quần lót lụa mỏng, kích thích môi âm hộ, rồi nhấn sâu hơn, khiến Kako giật mình, đôi mắt to sáng mở to, lông mày mảnh nhíu lại. Cô cố giữ vẻ mặt nghiêm trang của một Đệ nhất phu nhân, nhưng cơ thể mảnh mai run rẩy, tay nắm chặt mép ghế gỗ mun, móng tay sơn hồng nhạt cào nhẹ vào bề mặt, để lại những vết xước nhỏ. Má cô đỏ ửng, ánh mắt mơ màng, hơi thở dồn dập, ngực phập phồng dưới lớp kimono. Nam, tăng nhịp độ, ngón tay xoay tròn, nhấn sâu vào điểm nhạy cảm, khiến vùng âm đạo của Kako ướt át, cô đạt cực khoái, cơ thể cong lên, đầu ngửa ra sau, nhưng cô nghiêng người chỉnh lại kimono, giả vờ che giấu sự kích thích. Tiếng động cơ xe tăng, tiếng kèn trumpet, và tiếng vỗ tay vang dội của đám đông át đi mọi âm thanh nhỏ từ khán đài, giữ bí mật cho hành động táo bạo của Nam.
Buổi duyệt binh kéo dài bốn giờ, với các màn trình diễn ngoạn mục. Lực lượng đặc nhiệm biểu diễn kỹ thuật chiến đấu tay không, tung người nhào lộn, đấm vỡ gạch và gỗ bằng tay không, khiến dân chúng Tokyo trầm trồ, dù vẫn còn lo sợ. Phi đội Su-35 trở lại, thả khói đỏ và vàng, vẽ chữ “Đông Á” trên bầu trời, rồi bay thấp, tạo tiếng nổ siêu thanh, làm rung chuyển quảng trường. Một đội lính dù từ Đồng Hóa nhảy dù từ trực thăng Mi-17, đáp xuống quảng trường với cờ Đại Đông Á, mỗi người mang súng trường Type 88 và dao găm, diễu hành với tư thế hiên ngang. Cuối cùng, một đội pháo binh bắn 21 phát đạn chào mừng, khói trắng bay lên, hòa quyện với ánh nắng, tạo nên khung cảnh hùng vĩ. Nam đứng dậy, giơ tay chào, ánh mắt sắc bén nhưng nụ cười thân thiện, nhận được tiếng hô vang: “Lãnh tụ Tối cao muôn năm!” từ hàng ngàn binh sĩ, vang vọng khắp quảng trường, khiến dân chúng Tokyo, dù miễn cưỡng, cũng vỗ tay theo.
Sau phần duyệt binh, Nam bước lên bục phát biểu, đặt ngay trước cổng chính của Hoàng cung, nơi từng là lối vào của các Thiên hoàng. Cậu cởi áo khoác quân phục, để lộ áo sơ mi trắng ôm sát cơ thể, tay áo xắn cao đến khuỷu, để lộ cánh tay rắn chắc, làn da rám nắng lấp lánh mồ hôi dưới ánh nắng. Micro vàng, khắc biểu tượng rồng uốn lượn của Đại Đông Á, được đặt trên bục gỗ sơn son, lấp lánh như một viên ngọc. Kim Keon-hee đứng bên trái Nam, hanbok xanh ngọc tôn lên vóc dáng cao gầy, vòng ngực căng tròn phập phồng, đôi tay đan trước bụng, cuốn sổ da vẫn cầm chặt, ánh mắt ngưỡng mộ hướng về Nam, nhưng má vẫn đỏ ửng từ khoảnh khắc nhục dục trước đó. Kako đứng bên phải, kimono trắng làm nổi bật vẻ đẹp thanh tao, đôi mắt to sáng ánh lên sự lo lắng, đôi tay run nhẹ khi nghĩ về gia đình ở Hokkaido. Máy quay truyền hình từ Bình Nhưỡng, Busan, Hsinchu, và Osaka ghi lại từng khoảnh khắc, phát sóng trực tiếp đến hàng triệu người dân Đại Đông Á.
Nam, giọng trầm ấm, vang vọng qua loa, tuyên bố: “Nhân dân Đại Đông Á, nhân dân Tokyo thân mến, hôm nay là ngày lịch sử, đánh dấu sự sáp nhập Tokyo vào Tỉnh Honshu của Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á. Chúng tôi không đến để phá hủy, mà để xây dựng một Nhật Bản mới, một Đông Á mới, nơi hòa bình và thịnh vượng ngự trị. Nhờ lòng nhân ái và sự chiếu cố của Đệ nhất phu nhân Kako, người con ưu tú của Nhật Bản, tôi tuyên bố rằng Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á sẽ không xem các thành viên Hoàng gia Nhật Bản như tội phạm chiến tranh, nếu họ lựa chọn đầu hàng và hợp tác với chúng ta. Hoàng cung Tokyo sẽ được bảo vệ như biểu tượng văn hóa, và những ai chọn hòa bình sẽ được đối xử với sự tôn trọng tối đa.”
Đám đông im lặng, rồi tiếng vỗ tay rộ lên từ binh sĩ Đại Đông Á, trong khi dân chúng Tokyo chỉ vỗ tay rải rác, vẫn còn nghi ngại. Kako, đứng cạnh Nam, nước mắt lấp lánh, cúi đầu nhẹ, thì thầm: “Lãnh tụ Tối cao, em cảm ơn anh vì đã cho gia đình em cơ hội sống.” Nam, đặt tay lên vai cô, bàn tay ấm áp và mạnh mẽ, đáp nhỏ: “Kako, tôi làm điều này vì cô, vì Nhật Bản, và vì Đông Á.” Kim Keon-hee, đứng bên kia, mỉm cười chuyên nghiệp, nhưng ánh mắt thoáng ghen tị khi thấy sự gần gũi giữa Nam và Kako. Cô siết chặt cuốn sổ, móng tay đỏ nhạt cắm vào lòng bàn tay, che giấu cảm xúc.
Nam ra lệnh cho tướng Kim Hyok-chol, người đứng dưới khán đài trong bộ quân phục xám bạc, huy hiệu rồng vàng lấp lánh, duy trì an ninh nghiêm ngặt tại Tokyo. Các hệ thống phòng không S-400, được chuyển từ Kobe, được lắp đặt quanh Hoàng cung, với radar quét bầu trời 24/7 để ngăn chặn bất kỳ cuộc không kích nào từ máy bay F-35 của Nhật Bản, do Mỹ hỗ trợ. Nam cũng chỉ đạo cố vấn Ri Jong-ho, từ văn phòng tại Osaka, đẩy nhanh quá trình quốc hữu hóa các tập đoàn Sony và Toyota. Các nhà máy Sony tại Shinjuku được chuyển đổi để sản xuất điện thoại thông minh và thiết bị điện tử cho Sugarpova, công ty của Maria Sharapova, trong khi Toyota tại Nagoya sản xuất xe quân sự K-151, được cải tiến với giáp composite và pháo tự động.
Nửa tháng sau, ngày 5 tháng 8 năm 2025, gia đình Akishino, gồm Thân vương Fumihito, Thân vương phi Kiko, và Công chúa Mako, chị gái của Kako, đưa ra quyết định đầu hàng Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á. Quyết định được thông báo qua một kênh ngoại giao bí mật tại Vladivostok, do Nga làm trung gian. Thân vương Fumihito, người đàn ông 60 tuổi với mái tóc điểm bạc, gương mặt khắc khổ nhưng kiêu hãnh, đã trải qua những đêm dài trăn trở tại một căn cứ ẩn náu ở Hokkaido. Ông, cùng vợ là Thân vương phi Kiko, một phụ nữ thanh lịch với mái tóc ngắn nhuộm nâu và đôi mắt dịu dàng, và con gái Mako, một cô gái 34 tuổi với vẻ đẹp tinh khôi và mái tóc đen dài, nhận ra rằng kháng cự chỉ mang lại thêm đau khổ cho người dân Nhật Bản. Những lá thư tay của Kako, viết bằng mực đen trên giấy washi truyền thống, gửi từ Tokyo qua các kênh bí mật, đã lay động trái tim họ. Trong thư, Kako viết: “Cha, mẹ, chị Mako, xin hãy chọn hòa bình. Lãnh tụ Tối cao hứa sẽ bảo vệ gia đình chúng ta.”
Trong khi đó, Thiên hoàng Akihito, 91 tuổi, với dáng người nhỏ nhắn, tóc bạc trắng, và ánh mắt điềm tĩnh, cùng Hoàng hậu Michiko, Thái tử Naruhito, và Công nương Masako, kiên quyết chống lại Đại Đông Á. Họ tập hợp lực lượng tại Sapporo, Hokkaido, phối hợp với Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản (JSDF) dưới sự chỉ huy của Thủ tướng Shinzo Abe, một người đàn ông cao lớn với mái tóc đen và ánh mắt cương nghị. Mỹ hỗ trợ họ bằng tàu sân bay USS Ronald Reagan, neo đậu ngoài khơi Hokkaido, cùng phi đội F-35 và lính thủy đánh bộ từ Hạm đội 7. Các cuộc giao tranh nhỏ lẻ nổ ra ở vùng biên giới phía bắc Honshu, gần Aomori, nhưng Đại Đông Á, với ưu thế quân số và hỏa lực từ pháo Koksan và tên lửa Hwasong-14, duy trì thế áp đảo.
Ngày 6 tháng 8, Nam ra lệnh cho Đại tá Ri Chol-min, một sĩ quan đặc nhiệm 40 tuổi từ Đồng Hóa, dẫn đầu một đội 50 người, trang bị súng trường Type 88, lựu đạn khói, và xe bọc thép K-200A từ Busan, đến Hokkaido để hộ tống gia đình Akishino. Chiến dịch diễn ra vào ban đêm, dưới ánh trăng mờ, khi đội đặc nhiệm vượt qua các chốt kiểm soát của JSDF bằng cách sử dụng thiết bị nhìn đêm và tín hiệu mã hóa. Gia đình Akishino được đưa lên một trực thăng Mi-17, sơn biểu tượng rồng vàng của Đại Đông Á, với hai phi công dày dạn từ Bình Nhưỡng điều khiển. Trực thăng bay qua eo biển Tsugaru, tránh radar của Hải quân Mỹ, và hạ cánh an toàn tại sân bay Haneda ở Tokyo vào rạng sáng ngày 7 tháng 8.
Tại đường băng Haneda, được bao quanh bởi hàng rào thép và lính dù Đại Đông Á, Nam và Kako đứng chờ, được bảo vệ bởi một tiểu đoàn 200 người. Nam mặc vest đen, huy hiệu rồng vàng lấp lánh, mái tóc chải gọn, ánh mắt sắc bén nhưng nụ cười ấm áp. Kako, trong bộ kimono hồng nhạt thêu hoa anh đào, mái tóc đen óng buộc cao, chạy đến ôm cha mẹ và chị gái khi họ bước xuống trực thăng. Nước mắt lăn dài trên má cô, làm nhòe lớp phấn hồng nhạt, khi cô thì thầm: “Cha, mẹ, chị Mako, con cảm ơn mọi người đã chọn hòa bình. Con xin lỗi vì tất cả.” Thân vương Fumihito, trong bộ vest đen giản dị, tóc điểm bạc, nắm tay Kako, giọng trầm: “Kako, con đã làm điều đúng đắn. Chúng ta đầu hàng vì Nhật Bản.” Thân vương phi Kiko, trong áo dài Nhật Bản màu xanh lam, ôm con gái, ánh mắt dịu dàng nhưng đầy đau đớn. Mako, trong váy trắng đơn giản, tóc đen buộc thấp, nhìn Nam, cúi đầu: “Lãnh tụ Tối cao, xin ngài giữ lời hứa.”
Nam, bước tới, cúi chào theo kiểu Nhật Bản, đáp: “Thân vương Fumihito, Thân vương phi Kiko, Công chúa Mako, gia đình các vị sẽ được đối xử với sự tôn trọng xứng đáng. Hoàng cung Tokyo sẽ là nhà của các vị, dưới sự bảo vệ của Đại Đông Á.” Cậu ra lệnh cho đội cận vệ từ Bình Nhưỡng đưa gia đình Akishino đến Hoàng cung, nơi các phòng ốc đã được sửa sang công phu. Các khu vườn Hoàng cung, với hồ cá koi, cầu đá cong, và hoa anh đào nở muộn, được chăm sóc tỉ mỉ để mang lại cảm giác thân thuộc. Gia đình Akishino được phép sinh hoạt tự do trong khuôn viên, nhưng dưới sự giám sát của 50 cận vệ, được trang bị súng ngắn và thiết bị liên lạc mã hóa.
Kako ở lại Hoàng cung vài ngày, trò chuyện với cha mẹ và chị về những ngày tháng ở Tokyo, chia sẻ về vai trò Đệ nhất phu nhân và giấc mơ hòa bình của cô. Cô nắm tay mẹ, nói: “Mẹ, con hy vọng một ngày Nhật Bản sẽ yên bình trở lại.” Kiko, vuốt tóc con gái, đáp: “Kako, con là niềm tự hào của chúng ta. Hãy mạnh mẽ.”