Dục Vọng và Quyền Lực - Chương 84: Đám cưới quốc dân
Ngày 5 tháng 5 năm 2018, tại đặc khu kinh tế Busan, Kim Keon-hee, với vai trò trợ lý cá nhân của Lãnh tụ Tối cao Nam, đảm nhận nhiệm vụ tổ chức đám cưới hoành tráng cho Maria Sharapova và Alexander Gilkes, một sự kiện được định hình như một biểu tượng quốc gia của Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á, nhằm thể hiện sự đoàn kết và thịnh vượng của các vùng lãnh thổ từ bán đảo Triều Tiên đến Honshu. Đám cưới được lên kế hoạch tại Hội trường Kimilsungia, một công trình kiến trúc hiện đại nằm trên một ngọn đồi thoai thoải bên bờ biển Busan, nơi những làn sóng Thái Bình Dương vỗ nhẹ vào bờ cát trắng mịn, phản chiếu ánh nắng vàng rực rỡ của buổi bình minh. Hội trường, được xây dựng với vốn đầu tư từ các tập đoàn chaebol như Samsung, Hyundai, và zaibatsu như Mitsubishi, Sumitomo, có diện tích hơn 10.000 mét vuông, với mặt tiền bằng kính cường lực trong suốt, cho phép khách mời chiêm ngưỡng toàn cảnh biển cả và chân trời xa xăm. Trần nhà cao 15 mét được chạm khắc thủ công với hoa văn hoa Kimilsungia, biểu tượng của sự thịnh vượng và quyền lực, mỗi bông hoa được khắc tinh xảo bằng vàng lá, lấp lánh dưới ánh đèn pha lê nhập từ Áo.
Kim Keon-hee, xuất hiện trong bộ váy công sở màu xanh ngọc được may đo tỉ mỉ, ôm sát cơ thể thanh mảnh nhưng vẫn toát lên vẻ thanh lịch và quyền uy. Cô sở hữu làn da trắng mịn không tì vết, mái tóc đen dài óng ả được buộc cao bằng một chiếc kẹp bạc tinh tế, để lộ chiếc cổ thon dài và đôi bông tai ngọc trai nhỏ nhắn, lấp lánh dưới ánh sáng. Gương mặt cô, với đôi mắt to tròn và lông mi dài tự nhiên, ánh lên sự thông minh và sắc sảo, nhưng đôi môi đầy đặn được tô son hồng phấn lại mang chút dịu dàng, tạo nên sự cân bằng hoàn hảo giữa vẻ đẹp quyến rũ và khí chất chuyên nghiệp. Đôi chân thon dài của cô được tôn lên bởi đôi giày cao gót đen bóng, mỗi bước đi đều nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin, như thể cô đang điều khiển mọi ánh nhìn trong hội trường. Trong tay, cô cầm một bảng kế hoạch dày hơn 200 trang, được đóng bìa da màu đỏ với huy hiệu Đại Đông Á khắc chìm, ghi chi tiết mọi khía cạnh của đám cưới, từ danh sách khách mời đến vị trí từng bình hoa.
Kim Keon-hee đứng giữa hội trường, chỉ đạo đội ngũ hơn 150 nhân viên, bao gồm các nhà thiết kế hoa từ Đài Bắc, đầu bếp từ Bình Nhưỡng, và kỹ thuật viên ánh sáng từ Osaka. Sàn hội trường được lát đá cẩm thạch trắng nhập từ Ý, phủ một tấm thảm lụa đỏ dài 50 mét, thêu tay với hoa văn rồng vàng uốn lượn, dẫn từ cổng chính đến sân khấu trung tâm. Sân khấu, cao 1,5 mét, được dựng bằng gỗ hồng sắc từ Shikoku, trang trí với một bàn thờ truyền thống Hàn Quốc, kết hợp các yếu tố Nhật Bản như đèn lồng giấy washi treo lơ lửng, mỗi chiếc đèn được vẽ hoa anh đào bằng mực sumi-e bởi các nghệ nhân Kyoto. Các bàn tiệc, mỗi bàn dành cho 12 khách, được phủ khăn lụa trắng thêu chỉ vàng, đặt trên đó là những bình hoa Kimilsungia tươi thắm, được chăm sóc bởi các chuyên gia thực vật từ Bình Nhưỡng, kết hợp với hoa sen Nhật Bản và hoa lan Đài Loan. Bộ bát đĩa sứ cao cấp từ Kyushu, mỗi chiếc được khắc họa hình ngôi sao đỏ của cờ Đại Đông Á, được xếp ngay ngắn, phản chiếu ánh sáng từ 10 chùm đèn pha lê treo trên trần.
Thực đơn tiệc cưới là một kiệt tác ẩm thực, phản ánh sự giao thoa văn hóa của các vùng lãnh thổ Đại Đông Á. Các món chính bao gồm bulgogi bò nướng từ Triều Tiên, với những miếng thịt bò Wagyu được nhập từ Kobe, ướp trong nước tương đậu nành lên men, mật ong rừng, và tỏi băm nhuyễn, sau đó nướng trên than hoa hồng để giữ trọn vị ngọt đậm đà, khói thơm nghi ngút. Bánh chẻo nhân tôm và thịt lợn từ Đài Loan được hấp trong lồng tre truyền thống, vỏ bánh mỏng tang, trong suốt, để lộ nhân tôm hồng phấn bên trong, ăn kèm nước chấm gừng và giấm đen. Sushi cá hồi tươi từ Osaka, được các đầu bếp Nhật Bản cắt lát mỏng như giấy, xếp thành hình hoa sen trên đĩa sứ, ăn kèm wasabi tự nhiên và nước tương shoyu lâu năm từ Kyoto. Các món tráng miệng gồm bánh mochi nhân đậu đỏ từ Shikoku, bánh bao nhân custard Đài Loan, và kem trà xanh matcha từ Hiroshima, mỗi món được trình bày trên khay bạc chạm khắc tinh xảo. Đồ uống bao gồm rượu soju truyền thống Hàn Quốc, được ủ trong thùng gỗ sồi hơn 10 năm, sake Nhật Bản từ Shikoku với hương vị thanh nhẹ, và trà sữa trân châu Hsinchu với những viên trân châu dai giòn, được làm thủ công từ bột sắn dây nhập từ Đài Loan. Điểm nhấn của tiệc là màn trình diễn pháo hoa nhập từ Thành Đô, Trung Quốc, kéo dài 25 phút, tạo thành các hình ảnh ngôi sao, hoa sen, rồng uốn lượn, và cờ Đại Đông Á trên bầu trời đêm Busan, hứa hẹn làm choáng ngợp mọi khách mời.
Kim Keon-hee cũng chịu trách nhiệm mời khách, một danh sách hơn 1.200 người, được chia thành ba nhóm: 800 quan chức trong nước, bao gồm tướng Kim Hyok-chol, cố vấn Ri Jong-ho, và các lãnh đạo từ Đài Loan, Kyushu, Shikoku, và Tỉnh Honshu; 300 đại diện quốc tế từ Trung Quốc, Nga, Malaysia, và các nước đồng minh; và 100 khách mời đặc biệt, bao gồm các lãnh đạo chaebol như Lee Jae-yong của Samsung, Hyundai, và zaibatsu như Mitsubishi, Sumitomo. Cô đích thân liên lạc với các đại sứ quán để đảm bảo sự hiện diện của các nhân vật như Đại sứ Trung Quốc tại Bình Nhưỡng và Sultan Muhammad V của Malaysia. Trong một cuộc gọi video, Maria Sharapova phấn khích nói: “Bà Yoon, tôi không thể tin được sự tỉ mỉ của cô. Hội trường Kimilsungia, hoa Kimilsungia, thực đơn kết hợp các nền văn hóa – tất cả đều vượt xa giấc mơ của tôi và Alexander. Đây sẽ là đám cưới hoàn hảo.” Alexander Gilkes thêm vào: “Chúng tôi muốn Lãnh tụ Nam làm khách danh dự và phát biểu tại buổi lễ. Sự hiện diện của ngài sẽ nâng tầm sự kiện này.” Kim Keon-hee, mỉm cười chuyên nghiệp, giọng nhẹ nhàng nhưng tự tin: “Cô Sharapova, anh Gilkes, Lãnh tụ Tối cao đã chỉ thị đây phải là sự kiện mang tầm vóc quốc gia. Tôi sẽ đảm bảo mọi thứ diễn ra hoàn hảo, và ngài Nam sẽ là tâm điểm của buổi lễ.”
Ngày 7 tháng 5, Nam, trong một ngày hiếm hoi không bị chi phối bởi các cuộc họp chiến lược về củng cố phòng thủ tại Tỉnh Honshu hay tích hợp kinh tế Đài Loan vào chuỗi cung ứng của Đại Đông Á, quyết định bay từ Bình Nhưỡng đến Busan để kiểm tra tiến độ chuẩn bị đám cưới. Chiếc trực thăng quân sự Mi-26, sơn màu đen với huy hiệu ngôi sao đỏ của Đại Đông Á, được hộ tống bởi hai máy bay chiến đấu Su-35, hạ cánh xuống sân bay đặc biệt ở Busan, nơi một đoàn xe bọc thép Mercedes-Benz G-Class màu đen, được trang bị kính chống đạn và lốp chống thủng, đã chờ sẵn. Nam, 25 tuổi, bước xuống với dáng vẻ uy quyền, mặc bộ vest đen may đo hoàn hảo bởi thợ may hàng đầu từ Seoul, ôm sát cơ thể cao lớn, cơ bắp săn chắc của cậu. Huy hiệu Hội đồng Cách mạng Nhân dân, một ngôi sao đỏ viền vàng, lấp lánh trên ngực áo, phản chiếu ánh nắng buổi sáng. Mái tóc đen của Nam được chải gọn gàng, để lộ vầng trán cao và đôi mắt sắc bén, ánh lên sự thông minh và quyết đoán, nhưng cũng mang chút ranh mãnh khi cậu nhìn Kim Keon-hee đứng chờ tại lối vào Hội trường.
Kim Keon-hee cúi chào nhẹ theo nghi thức, đôi môi hồng phấn cong lên thành một nụ cười tinh tế, đôi mắt to tròn ánh lên sự kính trọng xen lẫn tình ý sâu sắc. Bộ váy xanh ngọc của cô ôm sát cơ thể, để lộ đường cong ngực đầy đặn, eo thon, và hông cân đối, khiến Nam không thể rời mắt. Cô dẫn Nam vào hội trường, nơi hơn 50 nhân viên đang tất bật hoàn thiện các chi tiết cuối cùng. Những chùm hoa Kimilsungia, mỗi chùm gồm 20 bông hoa tím rực rỡ, được treo trên trần bằng dây lụa trắng, tỏa hương thơm dịu nhẹ, hòa quyện với mùi biển mặn mà từ ngoài cửa sổ. Các nghệ nhân từ Đài Bắc đang tỉ mỉ lắp đặt hệ thống đèn LED, được lập trình để tạo hiệu ứng ánh sáng mô phỏng bầu trời sao, với các chòm sao lấp lánh chuyển động chậm rãi, tạo nên không gian huyền ảo. Một nhóm kỹ thuật viên từ Osaka đang kiểm tra màn hình LED khổng lồ trên sân khấu, hiển thị thử nghiệm hình ảnh cờ Đại Đông Á, chân dung Maria Sharapova trong bộ váy cưới trắng, và Alexander Gilkes trong bộ lễ phục đen, cùng dòng chữ “Hôn lễ của sự đoàn kết Đông Á.”
Nam dừng lại trước sân khấu, nơi bàn thờ truyền thống Hàn Quốc được dựng bằng gỗ hồng sắc, trang trí với lụa trắng và các biểu tượng Nhật Bản như đèn lồng washi vẽ hoa anh đào. Cậu quay sang Kim Keon-hee, giọng trầm ấm, mang chút uy quyền: “Keon-hee, lịch trình đám cưới thế nào rồi? Mọi thứ có đúng tiến độ không? Tôi muốn đảm bảo sự kiện này không chỉ làm hài lòng cô Sharapova và anh Gilkes, mà còn là một tuyên ngôn về sức mạnh và sự đoàn kết của Đại Đông Á trước toàn thế giới.” Kim Keon-hee, mở bảng kế hoạch bìa da đỏ, trình bày với sự chuyên nghiệp và tỉ mỉ: “Thưa Lãnh tụ Tối cao, buổi lễ được ấn định vào ngày 15 tháng 5, bắt đầu lúc 6 giờ tối tại Hội trường Kimilsungia. Lễ cưới sẽ kéo dài ba giờ, mở đầu bằng nghi thức truyền thống Hàn Quốc, với cô dâu và chú rể mặc hanbok và trao nhẫn trước bàn thờ. Tiếp theo là nghi thức Nhật Bản, với màn múa kagura do Nội thân vương Kako biểu diễn, thể hiện sự hòa hợp giữa các dân tộc. Tiệc tối sẽ bắt đầu lúc 8 giờ, với 1.500 suất ăn được phục vụ đồng loạt bởi 200 nhân viên phục vụ được đào tạo từ Đài Bắc. Màn trình diễn pháo hoa, nhập từ Thành Đô, sẽ bắt đầu lúc 10 giờ, kéo dài 25 phút, với các hình ảnh ngôi sao, rồng, và hoa sen. An ninh do tướng Kim Hyok-chol chỉ huy, với 500 binh sĩ, 20 xe bọc thép, và 10 máy bay không người lái giám sát khu vực. Hệ thống âm thanh Bose nhập từ Mỹ và ánh sáng LED từ Trung Quốc đã được kiểm tra kỹ lưỡng, đảm bảo chất lượng tối ưu. Tôi cũng đã liên lạc với Đệ nhất phu nhân Kako để cô ấy chuẩn bị màn múa truyền thống, và cô ấy rất hào hứng.” Nam gật đầu, ánh mắt lấp lánh sự hài lòng: “Tốt lắm, Keon-hee. Cô không chỉ là trợ lý của tôi, mà còn là bộ óc tổ chức xuất sắc của Đại Đông Á.”
Kim Keon-hee, đứng gần Nam, ngửi thấy mùi nước hoa gỗ đàn hương thoang thoảng từ cậu, khiến tim cô đập nhanh hơn. Cô ngừng lại, ánh mắt to tròn dịu đi, giọng nói trở nên mềm mại, mang chút mơ mộng và chân thành: “Thưa Lãnh tụ Tối cao, khi chuẩn bị đám cưới này, tôi không khỏi tưởng tượng một ngày được đứng bên ngài, trong chính hội trường này, trước toàn thể nhân dân Đại Đông Á. Một đám cưới của chúng ta, nơi tôi là cô dâu của ngài, và chúng ta cùng nhau củng cố giấc mơ về một thế giới thống nhất.” Má cô hồng nhẹ, đôi môi mím lại như ngại ngùng, nhưng ánh mắt lại ánh lên sự khao khát. Nam, cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của cô, bước đến gần hơn, ánh mắt sắc bén giờ trở nên ấm áp, đầy đam mê. Cậu nắm tay cô, cảm nhận bàn tay mềm mại với những ngón tay thon dài, móng tay sơn hồng phấn lấp lánh dưới ánh đèn, kéo cô vào lòng, ôm cô chặt, ngực cậu áp sát ngực cô, cảm nhận nhịp tim dồn dập và hơi thở nóng ấm của cô trên cổ mình. “Keon-hee,” Nam thì thầm, hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô, khiến cô run lên, “đừng lo, một ngày như thế sẽ sớm đến. Cô là người đặc biệt nhất với tôi, không ai có thể thay thế. Tôi hứa sẽ cho cô tất cả những gì cô mơ ước, không chỉ là một đám cưới, mà là cả một đế chế, nơi cô đứng bên tôi, mãi mãi.”
Kim Keon-hee, ánh mắt đỏ bừng vì nụ hôn đắm đuối của Nam, đôi môi cô vẫn còn cảm giác tê dại từ môi cậu, nhanh chóng nhìn quanh hội trường. Hơn 50 nhân viên đang tất bật làm việc: một nhóm thợ hoa từ Đài Bắc tỉ mỉ cắm từng bông Kimilsungia vào bình, một đội kỹ thuật viên Osaka kiểm tra dây cáp của màn hình LED, và các nhân viên phục vụ từ Bình Nhưỡng tập dượt cách mang khay thức ăn. Lo sợ bị phát hiện, cô nắm tay Nam, cảm nhận bàn tay mạnh mẽ và ấm áp của cậu, kéo cậu vào một nhà vệ sinh sang trọng gần đó, được thiết kế dành riêng cho khách VIP của hội trường. Căn phòng nhỏ, rộng khoảng 6 mét vuông, được lát đá cẩm thạch trắng nhập từ Carrara, Ý, với các đường vân xám nhạt chạy dọc tường, tạo cảm giác sang trọng và tinh tế. Một bồn rửa đôi bằng sứ đen bóng được đặt dưới một chiếc gương tròn lớn, viền vàng, phản chiếu ánh sáng từ một chùm đèn pha lê nhỏ treo trên trần. Vòi nước mạ vàng chảy nhẹ, tạo tiếng róc rách êm tai, át đi mọi âm thanh từ bên ngoài. Một giá treo khăn lụa trắng và một lọ nước hoa lavender đặt trên bồn rửa, tỏa hương thơm dịu nhẹ, hòa quyện với mùi nước hoa gỗ đàn hương của Nam.
Kim Keon-hee khóa cửa, tiếng khóa kim loại kêu “cạch” vang lên trong không gian yên tĩnh, như một tín hiệu mở màn cho khoảnh khắc đam mê. Cô quay lại, ánh mắt to tròn pha lẫn lo lắng, phấn khích, và khao khát cháy bỏng, đôi đồng tử giãn rộng như muốn nuốt trọn Nam. Cô thì thầm, giọng run rẩy, gần như van xin: “Thưa Lãnh tụ Tối cao, chúng ta không thể để ai thấy. Ở đây an toàn hơn. Xin ngài… đừng để tôi chờ thêm nữa.” Đôi môi hồng phấn của cô hé mở, hơi thở nóng ấm phả ra, mang theo hương son ngọt ngào, khiến Nam cảm nhận được sự mời gọi không thể cưỡng lại. Nam, mỉm cười táo bạo, ánh mắt sắc bén giờ trở nên tối lại vì dục vọng, đẩy cô áp vào tường đá cẩm thạch mát lạnh, cảm nhận cơ thể thanh mảnh của cô run rẩy dưới tay mình. Cậu lướt tay qua ngực cô, cảm nhận sự mềm mại, đầy đặn qua lớp váy công sở xanh ngọc, ngón tay cái khéo léo kích thích núm vú, khiến chúng săn lại, nhô lên qua lớp vải mỏng, khiến Kim Keon-hee rên khẽ, đầu ngửa ra sau, mái tóc đen dài trượt trên vai, chạm vào tường đá như một thác nước đen óng. Tiếng rên của cô, nhỏ nhưng đầy nhục cảm, vang lên trong không gian kín, hòa quyện với tiếng nước chảy, như một bản nhạc tình.
Kim Keon-hee đáp lại, bàn tay thon dài với móng tay sơn hồng phấn lấp lánh, run rẩy cởi nút áo vest của Nam, để lộ lồng ngực rộng, cơ bắp săn chắc, lấp ló dưới lớp sơ mi trắng mịn. Cô vuốt ve dương vật cậu qua lớp quần tây đen, cảm nhận nó cương cứng, nóng bỏng dưới tay mình, khiến ánh mắt cô trở nên mơ màng, đôi môi hé mở như muốn nói điều gì nhưng chỉ phát ra tiếng thở hổn hển. Nam cởi khóa váy cô, kéo chậm rãi để tận hưởng từng khoảnh khắc, để nó trượt xuống sàn đá cẩm thạch, để lộ cơ thể trắng mịn với những đường cong hoàn hảo: vòng ngực đầy đặn, được nâng bởi áo lót ren đen nhập từ Paris; vòng eo thon gọn, phẳng lì như tạc tượng; cặp hông cân đối, dẫn xuống cặp đùi dài, săn chắc, trắng ngần như ngọc. Cậu cởi áo lót của cô, để lộ đôi nhũ hoa tròn đầy, núm vú hồng nhạt săn lại vì kích thích, lấp lánh mồ hôi dưới ánh đèn pha lê. Nam cúi xuống, ngậm lấy núm vú trái, mút mạnh, lưỡi cậu xoáy tròn, khiến Kim Keon-hee rên to hơn, phải cắn môi để kìm tiếng, móng tay cô cào lên tường đá, để lại những vết xước mờ. Cậu chuyển sang núm vú phải, tay kia xoa nắn nhũ hoa còn lại, cảm nhận sự mềm mại, đàn hồi dưới lòng bàn tay, khiến cô cong người, áp sát vào cậu, lồn cô bắt đầu ướt át, thấm qua lớp quần lót ren đen mỏng tang.
Nam quỳ xuống, kéo quần lót của cô xuống, để lộ vùng âm đạo mịn màng, được chăm sóc tỉ mỉ, với những sợi lông mu được tỉa gọn thành hình trái tim nhỏ xinh. Cậu hôn lên lồn cô, ngửi thấy mùi hương cơ thể ngọt ngào hòa quyện với nước hoa hoa hồng, lưỡi cậu lướt qua môi âm hộ, mút nhẹ âm vật, khiến Kim Keon-hee run bắn, phải vịn vào tường và vai cậu để giữ thăng bằng. Tiếng rên của cô trở nên dồn dập, “A… thưa ngài… đừng… đừng dừng lại…”, đôi chân dài run rẩy, móng chân sơn đỏ nhón lên trên sàn đá lạnh. Nam đẩy lưỡi sâu hơn, khám phá từng nếp gấp ướt át, mút mạnh âm vật, tay cậu luồn xuống, ngón giữa và ngón trỏ xâm nhập vào lồn cô, ra vào chậm rãi, cảm nhận sự co bóp chặt chẽ, nước lồn chảy ra, ướt đẫm tay cậu. Kim Keon-hee đạt cực khoái đầu tiên, cơ thể cô giật mạnh, nước lồn bắn ra, nhỏ xuống sàn đá, ánh mắt cô mơ màng, đôi môi cắn chặt đến đỏ mọng.
Nam đứng dậy, cởi quần tây và quần lót của mình, để lộ dương vật cương cứng, dài hơn 20cm, đầu khấc đỏ hồng, gân nổi rõ, lấp lánh dịch tiết dưới ánh đèn. Kim Keon-hee, ánh mắt khao khát, quỳ xuống, nắm lấy dương vật cậu, cảm nhận sự nóng bỏng, cứng như thép trong tay mình. Cô hôn lên đầu khấc, lưỡi liếm chậm rãi, mút nhẹ, rồi ngậm sâu, môi cô ôm chặt, ra vào nhịp nhàng, khiến Nam rên khẽ, tay cậu nắm tóc cô, đẩy hông nhẹ để dương vật chạm sâu vào họng cô. Tiếng mút ướt át vang lên, hòa quyện với tiếng nước chảy từ vòi, tạo nên một bản hòa ca nhục dục. Kim Keon-hee ngẩng lên, ánh mắt lấp lánh, đôi môi bóng nhẫy, thì thầm: “Ngài… lớn quá… tôi muốn ngài ở trong tôi…” Nam kéo cô đứng dậy, đẩy cô áp vào bồn rửa sứ đen, để cô đối diện gương, nhìn chính mình trong trạng thái đam mê: tóc rối, má hồng, môi sưng mọng, ngực trần lấp lánh mồ hôi.
Nam đứng sau cô, dương vật cọ vào mông cô, cảm nhận sự mềm mại, săn chắc của cặp mông tròn đầy. Cậu nâng một chân cô đặt lên bồn rửa, để lộ lồn cô ướt át, hồng hào, sẵn sàng. Cậu nhấn dương vật vào, đầu khấc tách môi âm hộ, từ từ đi sâu, cảm nhận sự chặt chẽ, nóng ấm bao bọc lấy mình. Kim Keon-hee rên to, “A… thưa ngài… sâu quá…”, móng tay cô bấu vào bồn rửa, để lại những vết xước nhỏ. Nam bắt đầu thúc, từng cú mạnh mẽ, nhịp nhàng, dương vật ra vào lồn cô, tạo tiếng “phạch phạch” ướt át, hòa quyện với tiếng rên của cô và tiếng thở hổn hển của cậu. Cậu nắm hông cô, kéo cô sát vào, mỗi cú thúc khiến ngực cô nảy lên, phản chiếu trong gương, tạo nên hình ảnh nhục dục đầy mê hoặc. Họ đạt cực khoái thứ hai, Nam xuất tinh sâu trong lồn cô, chất dịch nóng bỏng tràn ra, chảy xuống đùi cô, trong khi cô run bắn, nước lồn bắn tung tóe, ướt đẫm sàn đá.
Không dừng lại, Nam xoay cô lại, nâng cô ngồi lên bồn rửa, hai chân cô dang rộng, lồn cô vẫn co bóp vì dư âm cực khoái. Cậu hôn cô đắm đuối, lưỡi cậu quấn lấy lưỡi cô, trao đổi vị ngọt của dục vọng. Dương vật cậu lại cương cứng, nhấn vào lồn cô lần nữa, lần này chậm rãi, tận hưởng từng cảm giác. Cậu mút cổ cô, để lại những dấu hôn đỏ hồng trên làn da trắng, tay xoa nắn ngực cô, ngón tay xoáy núm vú, khiến cô cong người, rên rỉ: “Ngài… tôi không chịu nổi… làm tôi nữa… mạnh hơn…” Nam tăng tốc, mỗi cú thúc như muốn xâm chiếm toàn bộ cơ thể cô, lồn cô co bóp chặt, nước lồn chảy ra không ngừng, ướt đẫm bồn rửa. Họ đạt cực khoái thứ ba, Nam xuất tinh lần nữa, chất dịch tràn ra, hòa quyện với nước lồn cô, chảy xuống sàn, tạo thành một vũng nhỏ lấp lánh dưới ánh đèn.
Nam kéo cô xuống sàn, để cô nằm ngửa trên thảm lụa trắng, đôi chân dài dang rộng, lồn cô đỏ hồng, ướt át, mời gọi. Cậu nằm lên cô, dương vật lại đi vào, lần này quan hệ chậm rãi, sâu lắng, như muốn khắc ghi từng khoảnh khắc. Cậu hôn khắp cơ thể cô, từ môi, cổ, ngực, xuống bụng, cảm nhận làn da mịn màng, thơm ngọt. Kim Keon-hee ôm chặt cậu, móng tay cào lên lưng cậu, để lại những vết đỏ, rên rỉ: “Ngài… tôi là của ngài… mãi mãi…” Họ đạt cực khoái thứ tư, Nam xuất tinh lần cuối, chất dịch nóng bỏng tràn đầy lồn cô, trong khi cô run bắn, nước lồn bắn ra, ướt đẫm thảm lụa.
Sau hơn 45 phút đắm chìm trong đam mê, Kim Keon-hee, thở hổn hển, áp đầu vào ngực Nam, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ của cậu, thì thầm: “Ngài khiến tôi không thể tập trung vào công việc, thưa Lãnh tụ Tối cao. Làm sao tôi có thể hoàn thành đám cưới này khi ngài làm tôi tan chảy như thế?” Đôi mắt to tròn của cô ánh lên sự trách móc pha lẫn thích thú, đôi môi hồng phấn sưng mọng, bóng nhẫy, cong lên thành một nụ cười tinh nghịch. Nam, cười lớn, giọng trêu đùa nhưng đầy ấm áp: “Keon-hee, cô là ngọn lửa của tôi, động lực để tôi chinh phục cả thế giới. Nếu cô không chịu nổi tôi, thì ai sẽ làm được?” Cậu nhẹ nhàng giúp cô mặc lại váy, kéo khóa chậm rãi, ngón tay lướt qua lưng cô, cảm nhận làn da mịn màng vẫn nóng rực. Kim Keon-hee sửa lại áo vest và cà vạt cho Nam, ngón tay cô vuốt nhẹ trên ngực cậu, ánh mắt lấp lánh tình ý. Cô lấy chiếc kẹp bạc, buộc lại mái tóc đen dài, kiểm tra gương để đảm bảo không còn dấu vết của khoảnh khắc đam mê: tóc rối, má hồng, môi sưng, dấu hôn trên cổ được che kín bằng phấn nền.
Cả hai rời nhà vệ sinh, bước ra hội trường như chưa có gì xảy ra. Nam, với vẻ ngoài uy nghiêm, tiếp tục kiểm tra các chi tiết cuối cùng, như vị trí của dàn nhạc giao hưởng 60 thành viên từ Đài Bắc, được huấn luyện để chơi các bản nhạc truyền thống Hàn Quốc như “Arirang” và Nhật Bản như “Sakura Sakura,” và hệ thống pháo hoa với hơn 15.000 quả pháo, được lập trình để tạo hình ngôi sao, rồng, hoa sen, và cờ Đại Đông Á trong 30 phút. Kim Keon-hee, mang vẻ chuyên nghiệp, ghi chú các chỉ đạo của Nam trên bảng kế hoạch, nhưng ánh mắt cô thỉnh thoảng liếc cậu, mang chút ranh mãnh và sự kết nối bí mật chỉ họ hiểu.