Dục Vọng và Quyền Lực - Chương 79: Trợ lý cá nhân
Sáng ngày 4 tháng 4 năm 2018, ánh nắng xuân dịu dàng xuyên qua những ô kính lớn cao hơn ba mét của Nhà Xanh ở Bình Nhưỡng, chiếu sáng căn phòng làm việc sang trọng của Nam, nơi hội tụ sự uy nghiêm và quyền lực của Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á. Tường phòng ốp gỗ đỏ thẫm, được chạm khắc thủ công với hoa văn rồng uốn lượn, mỗi chi tiết đều được mạ vàng lá, biểu tượng cho quyền lực tối cao. Sàn lát đá cẩm thạch đen bóng loáng, phản chiếu ánh sáng như một tấm gương khổng lồ, tạo cảm giác vừa trang nghiêm vừa bí ẩn. Ở trung tâm căn phòng là một bàn làm việc bằng gỗ mun, dài hai mét, được chạm khắc tinh xảo với hình ảnh ngôi sao Đại Đông Á và hoa Kimilsungia, trên đó đặt một chiếc bút mực vàng khắc tên Nam bằng tiếng Triều Tiên và Hán tự, bên cạnh một tập tài liệu dày cộp được đóng bìa da đen, in dấu quốc huy Đại Đông Á.
Nam, trong bộ vest đen may đo từ lụa Ý cao cấp, ôm sát cơ thể săn chắc, cravat đỏ sẫm thêu chỉ vàng nổi bật, đeo huy hiệu Hội đồng Cách mạng Nhân dân lấp lánh trên ngực trái, ngồi trên ghế bọc da đỏ, ánh mắt sắc bén như xuyên thấu mọi bí mật. Mái tóc đen nhánh của cậu được chải gọn gàng, lộ ra vầng trán cao và đôi lông mày rậm, làm nổi bật khuôn mặt góc cạnh, đôi môi mỏng đầy quyết đoán. Trước mặt cậu là sắc lệnh bổ nhiệm Kim Keon-hee làm trợ lý cá nhân, được viết trên giấy lụa truyền thống trắng tinh, viền vàng, đóng dấu đỏ của Đại Đông Á với hình ngôi sao năm cánh và mặt trời. Sắc lệnh tuyên bố: “Bà Kim Keon-hee, sinh năm 1972, với sự am hiểu sâu sắc về văn hóa Đông Á, kinh nghiệm quản lý từ Covana Contents, và tầm nhìn về sự thống nhất, được bổ nhiệm làm trợ lý cá nhân 24/7 của Lãnh tụ Tối cao, hỗ trợ trong các lĩnh vực chính trị, kinh tế, văn hóa, và ngoại giao, nhằm xây dựng một Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á đoàn kết, thịnh vượng, và hùng mạnh.”
Nam cầm bút mực vàng, từng nét chữ ký mạnh mẽ, thanh thoát, như khắc sâu quyền lực tối cao của cậu, mỗi nét bút tạo ra âm thanh nhỏ trên giấy lụa, vang vọng trong căn phòng tĩnh lặng. Cậu ra lệnh cho đội truyền thông quốc gia phát sóng sự kiện trên mọi kênh, với hình ảnh cậu đứng trước cờ Đại Đông Á – một ngôi sao đỏ năm cánh trên nền trắng, viền xanh lam, kết hợp với hình mặt trời từ cờ Nhật Bản, biểu trưng cho sự hợp nhất các dân tộc từ bán đảo Triều Tiên, Đài Loan, Okinawa, Kyushu, và Shikoku. Buổi phát sóng được quay bằng camera 8K, ghi lại từng chi tiết từ nụ cười tự tin của Nam đến ánh sáng lấp lánh từ huy hiệu trên ngực cậu, gửi thông điệp mạnh mẽ đến toàn dân và thế giới.
Để ăn mừng bổ nhiệm, Nam quyết định tổ chức một buổi tiệc xa hoa tại tư dinh Ryongsong, một khu phức hợp rộng hơn 100 hecta ở ngoại ô Bình Nhưỡng, được bao quanh bởi rừng thông xanh mướt trải dài hàng cây số, hồ nước nhân tạo lấp lánh dưới ánh mặt trời, và những bức tường đá granite kiên cố cao ba mét, được canh gác bởi đội vệ binh tinh nhuệ mặc quân phục đen, trang bị súng AK-47 và hệ thống camera giám sát hiện đại. Phòng tiệc chính, rộng hơn 500 mét vuông, là một kiệt tác kiến trúc: trần nhà cao 10 mét treo ba đèn chùm pha lê nhập từ Pháp, mỗi chiếc nặng hơn một tấn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hàng ngàn vì sao; tường ốp gỗ đỏ khắc hoa Kimilsungia, hoa sen Đài Loan, và hoa anh đào Nhật Bản, mỗi chi tiết được mạ vàng 24K, thể hiện sự hòa quyện văn hóa Đông Á. Sàn nhà lát đá cẩm thạch trắng nhập từ Ý, với hoa văn ngôi sao Đại Đông Á ở trung tâm, phản chiếu ánh đèn lung linh.
Các bàn tiệc dài phủ khăn lụa trắng thêu chỉ vàng, được bày biện thực đơn đa dạng, được chuẩn bị bởi đội đầu bếp từ Triều Tiên, Đài Loan, và Nhật Bản: bibimbap với rau củ tươi từ đồng bằng Kaesong, thịt bò nướng Hàn Quốc thái lát mỏng, bánh chẻo nhân tôm và thịt lợn từ Đài Bắc, sushi cá ngừ tươi từ cảng Fukuoka ở Kyushu, mochi nhân đậu đỏ từ Shikoku, và các món tráng miệng như bánh ngọt matcha và kem đậu đỏ. Rượu vang đỏ Bordeaux năm 1995, nhập từ Pháp, được rót vào ly pha lê Baccarat khắc logo Đại Đông Á, bên cạnh rượu soju cao cấp từ Busan, đựng trong bình gốm truyền thống. Một đội phục vụ gồm 50 người, mặc đồng phục lụa đen viền đỏ, di chuyển uyển chuyển, đảm bảo mọi khách mời được phục vụ chu đáo.
Danh sách khách mời là tập hợp những nhân vật quyền lực nhất Đại Đông Á: tướng Kim Hyok-chol, chỉ huy quân sự tại Shikoku, mặc quân phục đen với năm huy chương chiến công lấp lánh trên ngực; cố vấn kinh tế Ri Jong-ho, trong bộ vest xám may từ vải Anh, mang theo báo cáo chi tiết về tích hợp TSMC vào chuỗi cung ứng; đại diện chaebol như Lee Jae-yong của Samsung, vừa ký hợp đồng đầu tư 100 triệu USD vào đặc khu kinh tế Busan; và lãnh đạo zaibatsu như giám đốc điều hành Mitsubishi từ Kyushu, cam kết sản xuất 10.000 linh kiện ô tô mỗi tháng. Maria Sharapova và Alexander Gilkes, hiện ở Busan để mở rộng thương hiệu Sugarpova nên không thể tham dự trực tiếp. Yoon Suk-yeol, chủ tịch mới của Seoul, được mời từ Seoul, mang theo lòng biết ơn và tham vọng củng cố vị thế chính trị.
Buổi tiệc bắt đầu lúc 7 giờ tối, khi ánh hoàng hôn nhuộm vàng khu vườn Ryongsong, phản chiếu trên mặt hồ nhân tạo tạo nên một khung cảnh huyền ảo, như một bức tranh thủy mặc sống động. Những ngọn đèn lồng giấy truyền thống treo dọc lối vào, tỏa ánh sáng vàng ấm áp, hòa quyện với ánh trăng bàng bạc, tạo không khí vừa trang trọng vừa lãng mạn. Kim Keon-hee bước vào phòng tiệc, thu hút mọi ánh nhìn như một nữ thần. Cô mặc bộ hanbok màu hồng phấn, được may từ lụa cao cấp nhập từ Kyoto, ôm sát cơ thể, làm nổi bật đường cong ngực đầy đặn, eo thon nhỏ, và hông tròn trịa quyến rũ. Lớp lụa mỏng nhẹ, gần như trong suốt ở phần vai, để lộ làn da trắng mịn như sứ, lấp lánh dưới ánh đèn pha lê. Mái tóc đen dài óng mượt, buông xõa đến ngang lưng, được điểm xuyết bằng một chiếc trâm ngọc trai hình hoa sen, làm nổi bật khuôn mặt trái xoan hoàn hảo, đôi mắt to tròn ánh lên sự thông minh và quyến rũ, lông mi dài cong vút, và đôi môi đỏ mọng, căng mọng như trái anh đào. Đôi gò má cao ửng hồng tự nhiên, và nụ cười nhẹ nhàng của cô như tỏa ra ánh sáng, khiến mọi người không thể rời mắt. Đôi giày gót thấp lấp lánh ánh bạc, mỗi bước đi uyển chuyển như một vũ điệu, khiến váy hanbok khẽ phất phơ, lộ ra đôi chân thon dài ẩn hiện qua lớp lụa.
Nam, đứng ở trung tâm phòng tiệc, trong bộ vest đen ôm sát cơ thể săn chắc, cravat đỏ sẫm thêu chỉ vàng, toát lên vẻ uy nghiêm và quyền lực. Mái tóc đen nhánh chải gọn, lộ vầng trán cao, đôi lông mày rậm làm nổi bật đôi mắt sâu thẳm, ánh lên dục vọng kín đáo khi nhìn Kim Keon-hee. Cậu nâng ly rượu vang Bordeaux, giọng vang vọng qua hệ thống loa Bose hiện đại, vang khắp phòng tiệc rộng lớn: “Thưa các quý bà và quý ông, hôm nay chúng ta kỷ niệm một cột mốc lịch sử cho Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á. Bà Kim Keon-hee, với tài năng xuất chúng, tâm huyết vô hạn, và vẻ đẹp đại diện cho tinh thần Đông Á, sẽ là trợ lý cá nhân 24/7 của tôi, cùng tôi xây dựng một Đông Á hùng mạnh, đoàn kết, và thịnh vượng.” Tiếng vỗ tay vang dội như sấm rền, khiến ly pha lê trên bàn khẽ rung lên. Kim Keon-hee, với nụ cười nhẹ nhàng nhưng tự tin, cúi đầu đáp lễ, giọng trong trẻo như chuông ngân: “Tôi vinh dự được phục vụ Lãnh tụ Tối cao và nhân dân Đại Đông Á. Cùng nhau, chúng ta sẽ viết nên lịch sử vĩ đại, từ Bình Nhưỡng đến Đài Bắc, từ Kyushu đến Shikoku.”
Giữa không khí náo nhiệt, Nam, với ánh mắt sắc bén nhưng ẩn chứa dục vọng cháy bỏng, ra hiệu cho Kim Keon-hee đi theo cậu bằng một cái gật đầu kín đáo, ánh mắt cậu lướt qua đường cong ngực đầy đặn của cô, khiến tim cậu đập nhanh hơn. Kim Keon-hee, hiểu ý, bước theo Nam qua đám đông, váy hanbok phất phơ, lộ ra đôi chân thon dài qua lớp lụa mỏng, thu hút ánh nhìn từ các quan khách nhưng không ai nghi ngờ ý định của họ. Họ đến một góc khuất gần khu vườn Ryongsong, nơi những tán thông cao lớn, che khuất ánh đèn từ phòng tiệc, tạo một không gian mờ ảo, chỉ nghe tiếng gió lùa qua lá và tiếng nước chảy róc rách từ hồ nhân tạo. Ánh trăng bàng bạc chiếu lên khuôn mặt Kim Keon-hee, làm nổi bật đôi mắt to tròn, lông mi cong vút, và đôi môi đỏ mọng, khiến Nam không kìm được ham muốn. Cô đứng đó, ngực phập phồng dưới lớp hanbok, ánh mắt vừa e thẹn vừa thách thức, như mời gọi Nam tiến xa hơn.
Nam lấy từ túi áo vest một thiết bị rung nhỏ, chỉ to bằng ngón tay, màu bạc lấp lánh, với năm chế độ rung từ nhẹ nhàng đến mãnh liệt, điều khiển qua một ứng dụng trên điện thoại thông minh của cậu. Cậu thì thầm vào tai cô, giọng trầm ấm đầy mê hoặc, hơi thở nóng hổi phả vào vành tai nhạy cảm của cô: “Keon-hee, tôi muốn cô cảm nhận sự táo bạo của vai trò trợ lý cá nhân. Hãy thử thứ này, và chứng minh cô mạnh mẽ thế nào trước mặt tôi và cả thế giới.” Nam nhẹ nhàng kéo cổ áo hanbok của cô xuống, lộ ra khe ngực sâu, trắng mịn như sứ, với núm vú hồng hào nổi bật. Cậu đặt thiết bị rung lên núm vú trái, bật chế độ rung nhẹ, cảm giác rung động lan tỏa như dòng điện, khiến Kim Keon-hee khẽ rùng mình, đôi môi hé mở, phát ra tiếng rên khe khẽ, gần như không nghe thấy nhưng đủ khiến Nam hứng khởi. Cô cắn môi, cố kìm nén, nhưng cơ thể run nhẹ, ngực căng lên dưới lớp lụa mỏng, núm vú cứng lại, và chất dịch bắt đầu thấm ướt quần lót lụa đen của cô. Cô đạt cực khoái đầu tiên trong vòng vài giây, ánh mắt lấp lánh dục vọng, hai má ửng hồng, hơi thở gấp gáp như muốn hòa quyện với không khí mát lạnh của khu vườn.
Nam, với nụ cười tinh quái, nhét thiết bị rung vào quần lót của cô, đặt ngay vùng âm đạo, nơi chất dịch đã ướt át, và thì thầm: “Keon-hee, hãy tiếp khách với thứ này. Tôi muốn thấy cô tự tin trước tất cả, ngay cả khi dục vọng bùng cháy trong cơ thể cô.” Cậu điều chỉnh thiết bị rung sang chế độ trung bình, khiến cô khẽ cong người, tay nắm chặt váy hanbok, ánh mắt vừa thách thức vừa đồng thuận. Cô gật đầu, sửa lại hanbok, vuốt mái tóc dài óng mượt, bước trở lại phòng tiệc với dáng đi uyển chuyển, dù cơ thể run rẩy vì thiết bị rung không ngừng kích thích vùng âm đạo, khiến chất dịch chảy ra nhiều hơn, thấm ướt lớp lụa mỏng nhưng được váy dài che kín. Mỗi bước đi của cô như một thử thách, ngực phập phồng, hông khẽ lắc, nhưng cô vẫn giữ nụ cười thanh lịch, ánh mắt sáng rực, khiến các quan khách không thể rời mắt.
Yoon Suk-yeol, vừa đến từ Seoul trên một chiếc xe bọc thép Mercedes-Benz S-Class màu đen, được hộ tống bởi đội vệ binh Đại Đông Á, bước vào phòng tiệc, toát lên vẻ uy nghiêm của chủ tịch thành phố Seoul. Mái tóc ông được chải gọn, lộ vầng trán cao, đôi mắt sắc bén nhưng ấm áp khi nhìn vợ mình. Ông tiến đến chào hỏi Kim Keon-hee, giọng hồ hởi, đầy tự hào: “Keon-hee, em làm anh tự hào vô cùng. Vị trí trợ lý cá nhân của Lãnh tụ Tối cao là một vinh dự lớn cho gia đình chúng ta. Anh đang lên kế hoạch tái cấu trúc hệ thống giao thông Seoul, với các tuyến đường sắt cao tốc kết nối Busan, Đài Bắc, và Takamatsu, dự kiến hoàn thành trong hai năm với ngân sách 10 tỷ USD. Sự hỗ trợ của em ở Bình Nhưỡng sẽ giúp anh rất nhiều trong việc phối hợp với các đặc khu kinh tế.” Ông nắm tay cô, không nhận ra cơ thể cô đang run nhẹ vì thiết bị rung, ngực phập phồng, và hai má ửng hồng bất thường.
Nam đứng cách đó vài mét, đang trò chuyện với tướng Kim Hyok-chol về kế hoạch triển khai 20 tàu ngầm Kilo-class ngoài khơi Yokohama để phong tỏa các cảng Nhật Bản, đồng thời bố trí thêm 10 hệ thống tên lửa Hwasong-14 tại Okinawa để răn đe Mỹ. Với vẻ ngoài điềm tĩnh, cậu kín đáo mở điện thoại thông minh, nhấn nút tăng cường độ thiết bị rung từ mức trung bình lên mức cao, rồi đến mức tối đa. Sóng rung mạnh mẽ như cơn bão kích thích vùng âm đạo của Kim Keon-hee, khiến cô đỏ bừng mặt, hai má nóng ran như lửa, đôi môi mím chặt để kìm tiếng rên, nhưng cơ thể không thể kiểm soát, hông khẽ chuyển động vô thức. Chất dịch chảy ra ướt đẫm quần lót lụa đen, thấm qua lớp hanbok, tạo một vệt ẩm nhỏ nhưng được váy dài che kín. Cô siết chặt ly rượu vang Bordeaux, ly pha lê Baccarat khẽ sóng sánh, gần như đổ ra ngoài, ngón tay run rẩy bám vào mép bàn tiệc để giữ thăng bằng.
Yoon Suk-yeol nhận ra sự bất thường, đặt tay lên vai cô, ánh mắt lo lắng: “Keon-hee, em ổn chứ? Mặt em đỏ bừng, và trông em như đang run. Em mệt hả? Hay do rượu quá mạnh? Có cần anh gọi bác sĩ không?” Ông cúi xuống, nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn của cô, ánh mắt đầy quan tâm, không mảy may nghi ngờ về thiết bị rung đang tàn phá cơ thể vợ mình. Kim Keon-hee, thở hổn hển, cố giữ giọng bình tĩnh, nhưng giọng cô lạc đi, gần như đứt quãng: “Suk-yeol, em… em không sao. Chỉ hơi mệt vì không khí tiệc tùng náo nhiệt thôi. Anh đừng lo, em chỉ cần nghỉ một chút.” Cô mỉm cười gượng, môi run nhẹ, tay siết chặt váy hanbok, cố che giấu cảm giác mãnh liệt đang dâng trào trong cơ thể, như một cơn sóng khoái cảm không thể kiểm soát.
Nam quan sát cảnh tượng, ánh mắt thích thú, nở nụ cười tinh quái. Cậu nhấn nút tăng cường độ thiết bị rung lên mức siêu mạnh, một chế độ đặc biệt chỉ sử dụng trong những khoảnh khắc cao trào. Sóng rung như cơn địa chấn kích thích âm đạo của Kim Keon-hee, khiến cô gần như không chịu nổi, cơ thể cong lên, hông quặn mạnh, và chất dịch bắn ra, ướt đẫm quần lót và một phần váy hanbok, nhưng cô nhanh chóng dùng khăn tay lụa trắng lau sạch, ánh mắt pha lẫn giận dữ và dục vọng. Cô xin phép Yoon Suk-yeol: “Suk-yeol, em cần ra ngoài lấy chút không khí trong lành. Anh cứ tiếp tục trò chuyện với cố vấn Ri nhé.” Yoon gật đầu, ánh mắt vẫn lo lắng nhưng không nghi ngờ, quay sang thảo luận với Ri Jong-ho về kế hoạch tích hợp kinh tế giữa Seoul và Hsinchu.
Kim Keon-hee, với bước chân gấp gáp, gần như chạy về phía Nam, đứng khuất sau một bức màn lụa đỏ thêu hoa sen, cách xa ánh mắt của các quan khách. Ngay khi cô đến gần, thiết bị rung đẩy cô đến cực khoái mãnh liệt, cơ thể cô run rẩy dữ dội, chất dịch bắn ra tung tóe, ướt đẫm quần lót và một phần váy hanbok, tạo một vệt ẩm lớn nhưng được lớp lụa dày che kín. Cô thì thầm, giọng run rẩy, gần như cầu xin: “Nam, xin ngài tắt nó đi. Tôi không thể chịu nổi nữa. Nếu Suk-yeol nhận ra, tôi sẽ không biết giải thích thế nào. Ngài quá táo bạo, quá… quá độc ác!” Nam, với nụ cười tinh quái, tắt thiết bị, nắm tay cô, ánh mắt sâu thẳm như muốn nuốt chửng cô: “Keon-hee, cô mạnh mẽ hơn cô nghĩ. Đi theo tôi, tôi muốn cô cảm nhận sự táo bạo của tôi đến tận cùng.”
Nam dẫn Kim Keon-hee qua một hành lang dài hơn 50 mét, lát đá cẩm thạch trắng nhập từ Ý, ánh sáng từ những ngọn đèn tường bằng đồng mạ vàng chiếu lên các bức tranh khắc họa chiến thắng của Đại Đông Á tại Đài Loan, Kyushu, và Shikoku, mỗi bức tranh cao hơn hai mét, được đóng khung gỗ đỏ mạ vàng. Hành lang dẫn đến một phòng làm việc sang trọng, được thiết kế như một pháo đài quyền lực.
Cửa vừa đóng, Nam khóa lại bằng chốt điện tử, ánh mắt cháy bỏng nhìn Kim Keon-hee, như một con thú săn mồi nhìn con mồi yêu thích. Cậu nhẹ nhàng kéo dây lưng hanbok của cô, để lớp lụa hồng phấn trượt xuống sàn đá cẩm thạch, lộ ra cơ thể thanh mảnh, làn da trắng mịn như sứ, ngực đầy đặn với núm vú hồng hào, căng cứng vì kích thích từ thiết bị rung. Vùng âm đạo của cô ướt át, chất dịch lấp lánh dưới ánh đèn, chảy xuống đùi, tạo một vệt dài lấp lánh. Nam cởi áo vest và cravat của mình, để lộ cơ thể săn chắc, cơ ngực căng phồng, cơ bụng sáu múi rõ nét, và dương vật cứng rắn nổi bật qua lớp quần lót đen. Cậu hôn cô đắm đuối, môi lướt từ đôi môi đỏ mọng xuống cổ trắng ngần, cắn nhẹ vào da cô, để lại những dấu hồng nhạt, rồi hôn xuống ngực, ngậm núm vú trái, mút mạnh, lưỡi xoáy quanh, khiến Kim Keon-hee rên to, giọng run rẩy: “Nam, xin ngài… đừng làm tôi mất kiểm soát thế này. Tôi không thể chịu nổi!” Nhưng cô không kháng cự, tay ôm chặt đầu cậu, kéo sát vào ngực, ngón tay bấu vào vai cậu, để lại những vết đỏ.
Kim Keon-hee, không kìm được, quỳ xuống, kéo khóa quần Nam, để lộ dương vật to lớn, dài hơn 20cm, cứng rắn, nổi gân xanh. Cô vuốt ve nó bằng đôi tay mềm mại, móng tay sơn đỏ lướt nhẹ, rồi dùng môi và lưỡi mơn trớn, ngậm sâu, lưỡi xoáy quanh đầu dương vật, khiến Nam rên khẽ, tay nắm chặt mái tóc dài óng mượt của cô, kéo cô sát hơn. Cô ngậm sâu hơn, họng cô rung lên, chất dịch từ miệng cô chảy ra, lấp lánh dưới ánh đèn. Nam, gần đạt cực khoái, kéo cô đứng dậy, thì thầm: “Keon-hee, tôi muốn cô hoàn toàn, ngay bây giờ.”
Nam nâng cô lên bàn gỗ gụ, đặt cô nằm ngửa, chân cô dang rộng, lộ ra âm đạo ướt át, lấp lánh chất dịch như một viên ngọc quý. Cậu cúi xuống, dùng lưỡi liếm vùng nhạy cảm, mút mạnh, lưỡi xoáy vào âm vật, khiến Kim Keon-hee hét lên vì khoái cảm, hông cong lên, chất dịch bắn ra, ướt đẫm mặt bàn và đùi cô. Cô bấu chặt mép bàn, móng tay cào vào gỗ, để lại những vết xước nhỏ, giọng rên rỉ: “Nam, ngài… ngài làm tôi điên mất!” Nam đứng dậy, nhấn dương vật to lớn vào lồn cô, từng cú thúc mạnh mẽ, sâu đến tận cùng, khiến cô hét lên, cơ thể cong lên như cung bắn, ngực rung lên theo nhịp thúc. Họ đạt cực khoái lần đầu, chất dịch của Kim Keon-hee bắn ra tung tóe, ướt đẫm bàn và sàn, trong khi Nam rên khẽ, cơ thể run lên vì khoái cảm.
Nam không dừng lại, kéo cô xuống sofa, đặt cô quỳ, nhấn dương vật vào từ phía sau, tay bóp chặt hông tròn trịa của cô, mỗi cú thúc khiến ngực cô rung lên, núm vú cọ vào da sofa, tạo thêm khoái cảm. Cô rên to, giọng lạc đi, hòa lẫn với tiếng thở gấp của Nam, như một bản giao hưởng dục vọng. Họ di chuyển từ sofa về bàn, rồi trở lại sofa, thử mọi tư thế: cô nằm ngửa, chân quấn quanh hông Nam, móng tay cào vào lưng cậu; cô ngồi lên cậu, hông chuyển động nhịp nhàng, ngực rung lên trước mặt cậu; rồi cô quỳ, để Nam thâm nhập sâu từ phía sau, tay cậu bóp mạnh ngực cô, ngón tay vê núm vú. Mỗi lần đạt cực khoái, cơ thể họ như bùng nổ, chất dịch của Kim Keon-hee chảy khắp sofa, bàn, và sàn, mồ hôi đẫm trán, tóc cô rối bù, dính vào má. Họ quan hệ liên tục, đạt cực khoái hàng chục lần, từ 10 giờ tối đến quá nửa đêm, khi tiếng nhạc tiệc bên ngoài dần tắt, chỉ còn tiếng rên và tiếng thở gấp của họ vang vọng trong phòng.
Khi cả hai kiệt sức, Nam nằm dài trên sofa, ôm Kim Keon-hee, cơ thể họ trần truồng, đẫm mồ hôi, ánh trăng chiếu qua cửa sổ làm nổi bật đường cong ngực và hông của cô. Dương vật cậu vẫn ngâm trong lồn cô, ấm nóng và ướt át, khiến cô khẽ rên mỗi khi cậu di chuyển nhẹ. Kim Keon-hee, thở hổn hển, ánh mắt mơ màng, hỏi: “Thưa Lãnh tụ Tối cao, trợ lý cá nhân của ngài là để làm tình cả ngày sao? Tôi không biết mình có đủ sức cho những đêm như thế này không. Ngài làm tôi kiệt sức mất rồi.” Nam, cười lớn, giọng trầm ấm: “Keon-hee, đó chỉ là phần khởi đầu để cô hiểu tôi. Tôi cần cô cho những nhiệm vụ lớn hơn, để xây dựng một Đông Á hùng mạnh. Nhưng tôi phải thừa nhận, cơ thể cô làm tôi nghiện mất rồi.”
Nam ngồi dậy, vẫn ôm Kim Keon-hee, cơ thể họ vẫn hòa quyện, dương vật cậu vẫn ngâm trong lồn cô, tạo cảm giác ấm áp và thân mật. Cậu giao nhiệm vụ đầu tiên: “Keon-hee, tôi muốn cô cấp quyền công dân Đại Đông Á chính thức cho Maria Sharapova và Alexander Gilkes. Họ là tài sản quan trọng cho kinh tế và văn hóa của chúng ta.” Kim Keon-hee, ánh mắt lấp lánh, gật đầu: “Tôi sẽ thực hiện ngay, thưa ngài. Trong tuần này, Maria và Alexander sẽ nhận được quyền công dân, với đầy đủ giấy tờ. Nhưng…” Cô mỉm cười tinh nghịch, thêm vào: “Ngài phải hứa giữ tôi bận rộn với những nhiệm vụ… thú vị như thế này, không chỉ công việc giấy tờ.”
Nam cười, hôn sâu vào đôi môi đỏ mọng của cô, lưỡi cậu quấn lấy lưỡi cô, kéo dài khoảnh khắc đam mê, tay cậu vuốt ve ngực cô, ngón tay vê núm vú, khiến cô khẽ rên trong nụ hôn: “Keon-hee, cô sẽ không bao giờ thấy nhàm chán bên tôi. Đại Đông Á cần cả tài năng và dục vọng của cô.” Cả hai chỉnh trang quần áo, Kim Keon-hee vuốt lại hanbok, dùng gương lớn trong phòng để kiểm tra từng chi tiết, từ mái tóc rối bù đến nếp áo, đảm bảo không có dấu vết bất thường. Cô lau sạch chất dịch còn sót lại trên đùi, buộc lại dây lưng hanbok, và cài trâm ngọc trai, khôi phục vẻ thanh lịch. Nam, mặc lại vest, đeo cravat, trông vẫn uy nghiêm như chưa từng xảy ra chuyện gì, ánh mắt sâu thẳm lướt qua cơ thể cô một lần nữa.
Họ trở lại phòng tiệc khi các quan khách đang rời đi, tiếng giày vang lên trên sàn đá cẩm thạch. Yoon Suk-yeol, không nghi ngờ gì, bắt tay Nam, giọng đầy biết ơn: “Lãnh tụ Tối cao, cảm ơn ngài đã tin tưởng Keon-hee. Tôi sẽ làm tốt công việc ở Seoul, tái cấu trúc giao thông và kinh tế để không phụ lòng ngài. Keon-hee, em về Seoul với anh chứ?” Kim Keon-hee, mỉm cười thanh lịch, ánh mắt thoáng trao đổi với Nam, đầy ẩn ý: “Suk-yeol, em sẽ ở lại Bình Nhưỡng vài ngày để bắt đầu công việc. Anh về trước nhé, em sẽ sớm trở về.” Yoon gật đầu, ánh mắt ấm áp nhưng không mảy may nghi ngờ, và rời đi trên xe bọc thép, hộ tống bởi đội vệ binh.
Nam tiễn các quan khách, ánh mắt kín đáo trao đổi với Kim Keon-hee, biết rằng mối quan hệ này sẽ tiếp tục định hình tương lai của Đại Đông Á, cả về chính trị lẫn cá nhân. Cậu ra lệnh cho cố vấn Ri Jong-ho chuẩn bị tài liệu cấp quyền công dân cho Maria Sharapova và Alexander Gilkes, bao gồm hộ chiếu Đại Đông Á, giấy chứng nhận đầu tư, và thư mời tham dự lễ công nhận tại Nhà Xanh. Đồng thời, Nam yêu cầu tướng Kim Hyok-chol đẩy nhanh kế hoạch tấn công Honshu, nhắm vào các cảng chiến lược như Osaka và Yokohama, với mục tiêu phong tỏa tuyến thương mại Nhật Bản trong vòng ba tháng.