Dục Vọng và Quyền Lực - Chương 75: Suối nước nóng
Ngày 11 tháng 3 năm 2018, sau lễ duyệt binh chiến thắng hoành tráng tại Quảng trường Tự Do ở Đài Bắc, Nam quyết định tổ chức một chuyến tham quan thành phố để giới thiệu vẻ đẹp và văn hóa độc đáo của Đài Loan cho Maria Sharapova và hôn phu Alexander Gilkes. Chuyến đi không chỉ nhằm mục đích thư giãn sau những căng thẳng ngoại giao và quân sự, mà còn là cơ hội để Nam củng cố mối quan hệ cá nhân và kinh doanh với Maria, người đang chuẩn bị mở rộng thương hiệu Sugarpova bằng cách tận dụng các nhà máy sản xuất chip tại Hsinchu. Đồng thời, Nam muốn tạo ấn tượng với Alexander về sự ổn định và tiềm năng kinh tế của Đài Loan dưới sự quản lý của mình, qua đó giữ họ ở lại lâu dài như những đối tác chiến lược.
Cả ba di chuyển bằng một chiếc xe bọc thép màu đen bóng loáng, được hộ tống bởi một đội vệ binh tinh nhuệ mặc quân phục xanh thẫm, mang súng trường hiện đại, đến khu Tây Môn Đình, trung tâm văn hóa và thương mại nhộn nhịp của Đài Bắc. Tây Môn Đình, với những con phố lát đá sạch sẽ, rực rỡ ánh đèn neon từ các bảng hiệu quảng cáo, tràn ngập mùi thơm của đồ ăn đường phố: từ bánh bao chiên giòn rụm, gà rán tẩm gia vị, đến những xiên que nướng bốc khói nghi ngút. Các quầy hàng san sát, mỗi quầy được trang trí bằng những tấm biển viết tay đầy màu sắc, mời gọi khách bộ hành thưởng thức các món đặc sản Đài Loan. Tiếng nói cười của người dân địa phương hòa lẫn với tiếng nhạc pop Đài Loan phát ra từ những chiếc loa nhỏ đặt trước các cửa hàng thời trang, tạo nên một bầu không khí sôi động, tràn đầy sức sống.
Nam, muốn hòa mình vào không khí dân dã để tránh sự chú ý, bỏ đi bộ quân phục uy quyền thường thấy, thay vào đó là một chiếc áo sơ mi trắng cotton cao cấp, tay áo xắn lên đến khuỷu, kết hợp với quần tây đen được may đo vừa vặn, làm nổi bật vóc dáng cao ráo và phong thái tự tin của cậu. Maria, nổi bật trong đám đông, diện một chiếc áo len cashmere trắng mềm mại, ôm sát cơ thể, tôn lên đường cong thanh lịch, kết hợp với một chiếc quần jeans xanh nhạt, ôm lấy đôi chân dài miên man. Mái tóc vàng óng của cô được buộc lỏng bằng một dải ruy băng trắng tinh, để lại vài lọn tóc buông rơi tự nhiên, tạo nên vẻ ngoài vừa quý phái vừa gần gũi, như một ngôi sao bước ra từ tạp chí thời trang. Alexander, mang phong thái của một doanh nhân Anh điển hình, mặc một chiếc áo sơ mi xanh dương nhạt, tay áo sơ vin gọn gàng, kết hợp với quần tây xám được ủi phẳng phiu, toát lên vẻ lịch lãm và thoải mái. Anh cầm một chiếc điện thoại, thỉnh thoảng chụp lại khung cảnh Ximending, như muốn lưu giữ ký ức về chuyến đi này.
Họ dừng chân trước một cửa hàng trà sữa trân châu nổi tiếng, với bảng hiệu neon màu hồng rực rỡ, ghi dòng chữ “Trà Sữa Tươi Nguyên Chất” bằng cả tiếng Trung và tiếng Anh. Bên trong, quầy pha chế bằng gỗ được lau sạch bóng, bày đầy các bình thủy tinh chứa trà đen, trà xanh, và sữa tươi. Một cô gái trẻ, khoảng mười tám tuổi, mặc tạp dề xanh lá, buộc tóc cao, đứng sau quầy, nhanh nhẹn khuấy trà trong những chiếc ly nhựa lớn. Nam bước đến, gọi ba ly trà sữa trân châu loại đặc biệt, yêu cầu thêm sữa tươi và ít đá để giữ vị ngọt thanh. Cô gái gật đầu, bắt đầu pha chế: đầu tiên là đổ trà đen đậm đặc từ một bình thép không gỉ, tiếp theo là thêm sữa tươi trắng ngà, rồi khuấy đều bằng một chiếc thìa dài. Cô múc một muỗng đầy trân châu đen bóng, dai giòn, từ một nồi giữ ấm, cho vào ly, thêm đá viên trong suốt, và cuối cùng đậy nắp nhựa với ống hút lớn. Mỗi ly trà sữa được đặt cẩn thận trên quầy, hơi nước đọng thành từng giọt nhỏ trên thành ly, tạo cảm giác mát lạnh giữa không khí ấm áp của buổi chiều.
Nam nhận ba ly trà, đưa một ly cho Maria, một ly cho Alexander, và giữ ly còn lại cho mình. Cậu nhấp một ngụm dài, cảm nhận vị trà đen thơm lừng hòa quyện với độ ngọt dịu của sữa tươi, cùng những viên trân châu dai giòn, bật ra hương vị caramel nhẹ khi nhai. Maria, cầm ly trà sữa, mỉm cười rạng rỡ, nói: “Chủ tịch Nam, tôi chưa bao giờ nghĩ Đài Bắc lại có món trà sữa tuyệt đến thế! Vị trà đậm, trân châu dai, và sữa thì mịn như nhung. Tôi có thể uống cả ngày!” Cô đưa ly của mình cho Alexander, nghiêng người nhẹ nhàng, nói: “Anh thử đi, Alexander, em nghĩ anh sẽ thích lắm.” Alexander nhận ly từ tay Maria, ngón tay họ chạm nhau trong khoảnh khắc, và anh nhấp một ngụm dài, gật đầu hài lòng: “Thật tuyệt, Maria! Hương vị này đúng là độc đáo. Cậu nên cân nhắc mở một cửa hàng Sugarpova bán trà sữa ở đây, kết hợp với kẹo của cậu.” Cả hai cười đùa, Maria nắm nhẹ tay Alexander, vuốt ve mu bàn tay anh, tạo nên một khoảnh khắc thân mật khiến Nam cảm thấy một cơn ghen tỵ dâng trào.
Nam, dù giữ vẻ mặt bình thản, siết chặt ly trà sữa trong tay, cảm giác khó chịu khi thấy Maria chia sẻ ly trà của mình với Alexander, một hành động nhỏ nhưng mang ý nghĩa thân thiết. Để xua tan cảm xúc, cậu nhanh chóng đổi chủ đề, đề nghị với giọng điềm tĩnh nhưng đầy thuyết phục: “Cô Sharapova, anh Gilkes, trà sữa chỉ là khởi đầu. Đài Loan còn có những suối nước nóng tự nhiên tuyệt vời. Tôi muốn đưa hai người đến khu nghỉ dưỡng Beitou, cách đây không xa, để trải nghiệm sự thư giãn đích thực. Đó là nơi hoàn hảo để nghỉ ngơi sau lễ duyệt binh.” Maria, giọng hào hứng, gật đầu ngay: “Nghe tuyệt vời quá, Chủ tịch Nam! Tôi rất muốn thử suối nước nóng.” Alexander, vuốt nhẹ tay Maria, đồng ý: “Cảm ơn ngài, Nam. Một buổi thư giãn là điều chúng tôi cần sau những ngày bận rộn. Dẫn đường đi!”
Cả ba rời Ximending, lên chiếc xe bọc thép đang chờ sẵn, với cửa kính chống đạn và ghế da êm ái. Đội vệ binh, gồm mười người mặc quân phục xanh thẫm, mang súng trường hiện đại, hộ tống xe bằng hai chiếc mô tô phân khối lớn ở phía trước và phía sau, đảm bảo an ninh tuyệt đối. Con đường từ Đài Bắc đến Beitou uốn lượn qua những ngọn đồi xanh mướt, với những cánh đồng lúa trải dài hai bên, xen kẽ là những ngôi nhà mái ngói truyền thống của nông dân. Không khí dần trở nên trong lành, mang theo mùi đất ẩm và hương cỏ tươi, khác hẳn với sự ồn ào của thành phố.
Khu nghỉ dưỡng Beitou hiện ra trước mặt, như một ốc đảo yên bình giữa thiên nhiên. Tòa nhà chính được xây theo phong cách truyền thống Nhật Bản, với mái ngói cong màu xám, hành lang gỗ mun bóng loáng, và những tấm cửa trượt bằng giấy washi trang trí họa tiết hoa sen. Khuôn viên rộng lớn được bao quanh bởi những hàng cây phong lá đỏ rực rỡ trong ánh nắng chiều tà, cùng với các bụi hoa lan tím nở rộ, tỏa hương thơm dịu ngọt. Dọc theo các lối đi lát đá, những chiếc đèn lồng bằng tre treo lơ lửng, chờ đến tối để thắp sáng ánh sáng vàng ấm áp. Mùi lưu huỳnh thoang thoảng từ các hồ nước nóng tự nhiên hòa quyện với hương hoa, tạo nên một không gian thư giãn tuyệt đối, khiến mọi căng thẳng dường như tan biến.
Tại sảnh chính, được lát bằng đá cẩm thạch trắng, một nhân viên nữ mặc áo dài truyền thống màu xanh lam, tóc buộc gọn bằng trâm ngọc, chào đón cả ba với nụ cười thân thiện. Cô giới thiệu các dịch vụ của khu nghỉ dưỡng, từ massage truyền thống Đài Loan, tắm suối nước nóng, đến các liệu pháp thư giãn bằng tinh dầu. Nam, với sự khéo léo thường thấy, gợi ý Alexander thử dịch vụ massage, nói: “Anh Gilkes, khu nghỉ dưỡng này có những chuyên gia massage hàng đầu, được đào tạo kỹ thuật xoa bóp cổ truyền, rất hiệu quả để giảm căng thẳng. Một buổi massage kéo dài một giờ sẽ giúp anh thư giãn hoàn toàn sau chuyến bay dài từ Busan và những sự kiện bận rộn. Trong thời gian đó, tôi và cô Sharapova sẽ đi dạo quanh khu vực suối nước nóng để xem xét tiềm năng phát triển du lịch cho Sugarpova. Cô ấy có thể cân nhắc đầu tư vào đây.” Alexander, cảm thấy cơ thể mệt mỏi sau những ngày làm việc với các đối tác kinh doanh tại Busan, đồng ý ngay: “Ý kiến tuyệt vời, Chủ tịch Nam. Tôi cần một buổi massage để nạp lại năng lượng. Maria, em đi với ngài Nam nhé, anh sẽ gặp lại em sau khoảng một giờ.” Anh được nhân viên dẫn đến một phòng massage riêng, với ánh sáng dịu nhẹ từ những ngọn nến thơm, tiếng nhạc thiền vang lên từ một chiếc loa nhỏ, và mùi tinh dầu bạc hà lan tỏa trong không khí.
Nam, nhân cơ hội, quay sang Maria, nói nhỏ với giọng đầy ẩn ý: “Cô Sharapova, tôi muốn đưa cô trải nghiệm một hồ nước nóng riêng tư, một trong những nơi đặc biệt nhất ở Beitou. Nó sẽ mang lại cảm giác thư giãn mà cô chưa từng trải qua.” Maria, mỉm cười tinh nghịch, gật đầu ngay: “Chủ tịch Nam, tôi tin tưởng anh. Hãy cho tôi thấy điều kỳ diệu của Beitou.” Nam dẫn cô rời sảnh chính, đi qua một con đường mòn lát đá xám, được che phủ bởi những tán cây phong lá đỏ rực rỡ, với những chiếc lá rơi lác đác trên mặt đất, tạo nên một khung cảnh thơ mộng. Hai bên lối đi, các bụi tre xanh mướt đung đưa trong gió, phát ra tiếng xào xạc nhẹ nhàng, như một bản nhạc tự nhiên. Nam và Maria bước đi chậm rãi, tận hưởng không khí trong lành, cho đến khi đến một hồ nước nóng biệt lập, nằm sâu trong khu nghỉ dưỡng, được bao quanh bởi những tảng đá lớn phủ rêu xanh và hàng rào tre cao, đảm bảo sự riêng tư tuyệt đối.
Hồ nước nóng, rộng khoảng năm mét vuông, được đào sâu vào đá tự nhiên, với làn nước trong veo, bốc hơi mịt mù, tạo nên một màn sương mờ ảo bao phủ không gian. Nhiệt độ nước, khoảng 40 độ C, đủ ấm để làm giãn các cơ bắp, mang lại cảm giác thư thái như được ôm ấp bởi một tấm chăn mềm mại. Bên cạnh hồ, một giá tre được dựng sẵn, với những chiếc khăn lông trắng tinh được gấp gọn gàng, một giỏ mây chứa xà phòng thảo mộc làm từ lá trà xanh, và một bình sứ nhỏ đựng tinh dầu hoa oải hương, tỏa hương thơm dịu nhẹ. Mặt hồ phản chiếu những tán cây phong phía trên, với những chiếc lá đỏ rơi lác đác, trôi nhẹ trên bề mặt nước, tạo nên một bức tranh thiên nhiên sống động.
Nam và Maria đứng bên hồ, chậm rãi cởi bỏ quần áo, để lại trên giá tre, từng món được gấp gọn gàng như thể họ đang chuẩn bị cho một nghi thức thiêng liêng. Maria, với cơ thể thanh mảnh nhưng đầy đặn, để lộ làn da trắng mịn, mềm mại như lụa dưới ánh sáng mờ ảo của màn sương. Cô bước xuống hồ trước, từng bước chân khẽ khuấy động mặt nước, tạo ra những gợn sóng nhỏ lan tỏa. Nam theo sau, cơ thể cậu rắn chắc, với những đường cơ bắp săn gọn, được rèn luyện qua những năm tháng điều hành đất nước trong chiến tranh. Cả hai ngâm mình trong làn nước nóng, cảm nhận hơi ấm bao bọc cơ thể, xua tan mọi căng thẳng. Maria, mái tóc vàng ướt át dính vào vai và lưng, vươn vai, thở dài thoải mái, nói: “Nam, nơi này thật sự là thiên đường. Nước ấm áp, không khí yên tĩnh, và mùi hoa lan đâu đây… tôi có thể ở đây cả ngày mà không muốn rời đi.” Cô nghiêng người, để nước ngập đến cổ, cảm nhận từng giọt nước lăn dài trên da, mang theo cảm giác thư giãn tuyệt đối.
Nam, ngồi đối diện cô cách vài bước, mỉm cười, rồi từ từ trượt qua làn nước, tiến đến gần Maria, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể cô hòa lẫn với nước hồ. Cậu đặt tay lên eo cô, kéo cô vào lòng mình, để lưng cô áp sát ngực cậu, cảm nhận từng nhịp thở gấp gáp của cô. Bàn tay Nam, ấm nóng từ nước hồ, bắt đầu xoa bóp bầu ngực cô, ngón tay di chuyển chậm rãi, vuốt ve từng đường cong, nhẹ nhàng nắn bóp như thể đang khám phá một tác phẩm nghệ thuật. Maria, rên khẽ, cơ thể cô cong lên theo bản năng, đầu ngửa ra sau, tựa vào vai Nam. Âm thanh của cô, nhỏ nhưng đầy nhục cảm, hòa lẫn với tiếng nước vỗ nhẹ vào đá, tạo nên một bản nhạc riêng tư chỉ họ nghe thấy.
Nam, cảm nhận dục vọng dâng trào, lướt tay xuống vùng âm đạo của Maria, ngón tay cậu khéo léo kích thích, vuốt ve môi âm hộ, rồi chậm rãi xâm nhập, khiến cô run rẩy trong vòng tay cậu. Maria, thở gấp, ôm chặt cổ Nam, ngón tay cô luồn vào tóc cậu, siết mạnh như muốn kéo cậu gần hơn. Cô rên to hơn, nhưng cố kìm nén để âm thanh không vọng ra ngoài, cơ thể cô cong lên, đạt cực khoái đầu tiên trong làn nước ấm, tạo ra những gợn sóng lớn hơn lan ra mặt hồ. Chất dịch của cô hòa vào nước, tạo cảm giác ấm áp và trơn mịn dưới ngón tay Nam. Cậu, không dừng lại, tiếp tục kích thích, ngón tay di chuyển nhanh hơn, sâu hơn, khiến Maria đạt cực khoái lần thứ hai, cơ thể cô run rẩy dữ dội, rên rỉ khe khẽ: “Nam… anh làm tôi không chịu nổi…”
Nam, mỉm cười, nâng cằm Maria, hôn cô đắm đuối, lưỡi cậu khám phá khoang miệng cô, cảm nhận vị ngọt ngào từ trà sữa trân châu cô uống trước đó. Nụ hôn kéo dài, sâu sắc, khiến cả hai quên đi không gian và thời gian. Nam, cảm nhận dương vật mình cương cứng, nhấn nó vào lồn Maria, chậm rãi xâm nhập, cảm nhận sự chặt chẽ và ấm nóng bao bọc lấy cậu. Maria, rên lớn hơn, ôm chặt Nam, móng tay cô cào nhẹ lên lưng cậu, để lại những vết đỏ mờ. Họ quan hệ ngay trong hồ nước nóng, từng cú thúc của Nam mạnh mẽ nhưng nhịp nhàng, hòa quyện với tiếng nước vỗ vào đá, tạo nên một nhịp điệu nguyên sơ. Maria, cơ thể cong lên mỗi lần Nam thúc sâu, đạt cực khoái lần thứ ba, hét lên khe khẽ, nhưng âm thanh bị màn sương và tiếng nước át đi.
Nam, không muốn dừng lại, xoay Maria lại, để cô đối diện mình, hai tay cô bám vào vai cậu, còn hai chân quấn chặt quanh hông cậu. Cậu tiếp tục quan hệ, dương vật ra vào lồn cô với tốc độ nhanh hơn, mỗi cú thúc khiến nước hồ bắn tung tóe, tạo ra những âm thanh róc rách. Maria, thở hổn hển, áp trán vào ngực Nam, rên rỉ: “Nam, anh quá mạnh… tôi không thể dừng lại…” Họ đạt cực khoái cùng lúc, Nam xuất tinh sâu trong lồn cô, cảm nhận chất dịch nóng hổi hòa lẫn với nước hồ, trong khi Maria run rẩy, cơ thể mềm nhũn trong vòng tay cậu.
Sau khoảnh khắc mãnh liệt, Nam bế Maria lên, đặt cô ngồi trên một tảng đá phẳng bên hồ, nước vẫn nhỏ giọt từ cơ thể cô, lăn dài trên làn da trắng mịn. Cậu quỳ xuống, áp môi vào vùng âm đạo, dùng lưỡi kích thích môi âm hộ và âm vật, khiến Maria cong người, rên rỉ liên tục. Cậu mút nhẹ, cảm nhận chất dịch của cô hòa với vị lưu huỳnh của nước hồ, khơi dậy dục vọng thêm lần nữa. Maria, đạt cực khoái lần thứ tư, nắm tóc Nam, kéo cậu sát hơn, cơ thể cô run lên vì khoái cảm. Nam, đứng dậy, lại nhấn dương vật vào lồn cô, quan hệ từ tư thế đứng, từng cú thúc mạnh mẽ khiến Maria hét lên, nhưng cô cắn môi để kìm nén âm thanh. Họ đạt cực khoái thêm lần nữa, Nam xuất tinh lần thứ hai, chất dịch tràn ra, chảy xuống đùi Maria, hòa vào nước hồ.
Nam, vẫn chưa thỏa mãn, kéo Maria trở lại hồ nước, để cô nằm ngửa trên mặt nước, cơ thể nổi nhẹ nhờ độ nổi của nước nóng. Cậu nâng hông cô, quan hệ từ phía sau, dương vật ra vào lồn cô với nhịp điệu chậm nhưng sâu, mỗi cú thúc khiến Maria rên rỉ, cơ thể cô trôi nhẹ trên mặt nước. Họ đạt cực khoái lần thứ sáu, Maria gần như kiệt sức, thở hổn hển, nói: “Nam, anh làm tôi tan chảy… tôi không còn sức nữa…” Nam, mỉm cười, bế cô lên, đặt cô ngồi trên đùi mình trong hồ, tiếp tục quan hệ, dương vật vẫn ngâm trong lồn cô, cảm nhận sự co bóp nhẹ nhàng từ cơ thể cô. Họ đạt cực khoái lần cuối, Nam xuất tinh lần thứ ba, chất dịch hòa vào nước hồ, tạo cảm giác ấm áp và trơn mịn.
Maria, mệt rã rời, tựa vào ngực Nam, thì thầm: “Nam, anh làm tôi quên hết mọi thứ. Đây là khoảnh khắc tôi không bao giờ quên.” Nam, vuốt tóc cô, đáp: “Cô Sharapova, đây là món quà tôi dành cho cô. Beitou là nơi để chúng ta tận hưởng những khoảnh khắc đam mê.” Cậu hôn trán cô, cảm nhận cơ thể cô mềm mại trong vòng tay mình, cả hai tận hưởng sự yên bình sau những giây phút mãnh liệt.
Khi một vệ binh gửi tin nhắn qua thiết bị liên lạc nhỏ đeo trên cổ tay Nam, báo rằng Alexander đã hoàn thành buổi massage và đang trở lại sảnh chính, Nam và Maria nhanh chóng rời hồ nước. Họ dùng xà phòng thảo mộc để rửa sạch cơ thể, mùi trà xanh lan tỏa, xua tan mùi lưu huỳnh. Nam lau khô cho Maria bằng một chiếc khăn lông mềm, vuốt ve làn da cô, khiến cô cười khẽ: “Nam, anh chăm sóc tôi như một nữ hoàng.” Họ mặc lại quần áo, Maria chỉnh lại áo len cashmere trắng và quần jeans, vuốt tóc gọn gàng, dùng một chiếc khăn nhỏ lau đi những giọt nước còn sót lại trên cổ. Nam khoác lại áo sơ mi trắng và quần tây đen, cài từng nút áo cẩn thận, trông như chưa có gì xảy ra. Maria, mỉm cười tinh nghịch, nói: “Chủ tịch Nam, anh đúng là nguy hiểm. Tôi suýt nữa không muốn rời khỏi hồ nước đó.” Nam, đáp lại với giọng trầm: “Cô Sharapova, cô cũng không kém. Chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội như thế này.”
Cả hai trở lại sảnh chính của khu nghỉ dưỡng, nơi Alexander đang ngồi trên một chiếc ghế mây, nhấm nháp một tách trà xanh nóng trong chiếc tách sứ trắng tinh, khói trà bốc lên nghi ngút. Anh trông khỏe khoắn hơn sau buổi massage, mái tóc nâu được chải gọn, và nụ cười rạng rỡ trên môi. Thấy Nam và Maria, anh đứng dậy, chào: “Nam, Maria, massage ở đây thật tuyệt vời! Tôi cảm thấy như được tái sinh. Các chuyên gia biết chính xác những điểm cần xoa bóp, và tinh dầu bạc hà làm tôi thư giãn hoàn toàn. Hai người thế nào, suối nước nóng có thú vị không?” Maria, giữ vẻ tự nhiên, gật đầu: “Rất thư giãn, Alexander. Hồ nước nóng ở đây đúng là tuyệt vời, không khí yên tĩnh và nước thì ấm áp. Anh nên thử lần sau.” Nam, bổ sung: “Beitou là một báu vật của Đài Loan. Tôi đã thảo luận với cô Sharapova về khả năng đầu tư vào du lịch suối nước nóng. Sugarpova có thể mở một khu nghỉ dưỡng mang thương hiệu của cô ấy ở đây.”
Cả ba rời khu nghỉ dưỡng, trở lại chiếc xe bọc thép, tiếp tục hành trình về trung tâm Đài Bắc. Trên đường đi, họ quyết định ghé qua chợ đêm Raohe, một trong những khu chợ đêm nổi tiếng nhất Đài Loan, với hàng trăm gian hàng bày bán đồ ăn, quần áo, và đồ lưu niệm. Chợ đêm rực rỡ ánh đèn, với những tấm biển quảng cáo viết bằng chữ Trung đỏ chói, và mùi thơm của đồ ăn lan tỏa khắp không gian: từ thịt nướng xiên que, mực nướng khổng lồ, đến bánh chẻo chiên vàng ươm. Maria, bị cuốn hút bởi một quầy bán bánh chẻo, dừng lại trước gian hàng của một người đàn ông trung niên, mặc áo thun trắng và tạp dề đỏ, đang thoăn thoắt chiên bánh trên một chiếc chảo gang lớn, dầu sôi sủi bọt.
Maria mua một hộp bánh chẻo lớn, với mười chiếc bánh nóng hổi, vàng ruộm, được gói trong hộp giấy màu nâu, kèm một lọ nhỏ nước chấm làm từ xì dầu, giấm, và ớt tươi. Cô mở hộp, cầm đũa gắp một chiếc bánh chẻo, nhân tôm thịt bên trong bốc khói nghi ngút, tỏa mùi thơm đậm đà. Maria đưa chiếc bánh lên miệng Nam, nói: “Chủ tịch Nam, thử món này đi. Bánh chẻo ở Raohe là đặc sản, nhân tôm thịt rất ngon, và vỏ bánh thì giòn tan.” Nam, bất ngờ trước cử chỉ thân mật, cắn một miếng, cảm nhận lớp vỏ bánh giòn rụm vỡ ra, để lộ nhân tôm thịt mềm mại, đậm vị, hòa quyện với nước chấm cay nồng. Cậu nhai chậm rãi, mỉm cười: “Cô Sharapova, cô thật sự biết cách làm tôi hài lòng. Bánh chẻo này đúng là tuyệt phẩm.” Alexander, đứng cách đó vài bước, đang bận chọn một cây kẹo hồ lô đỏ rực tại một quầy hàng khác, không nhận ra sự thân thiết giữa Nam và Maria.
Khi về đến khách sạn sang trọng ở trung tâm Đài Bắc, nơi Maria và Alexander lưu trú, Nam tiễn họ tại sảnh chính, được lát bằng đá granite đen bóng, với những chậu cây cảnh bonsai được chăm chút tỉ mỉ. Khách sạn, với kiến trúc hiện đại pha lẫn truyền thống, có những bức tranh thư pháp treo trên tường, tạo nên không gian vừa tinh tế vừa ấm cúng. Nam bắt tay Alexander, nói: “Anh Gilkes, cô Sharapova, cảm ơn hai người đã tham gia chuyến đi hôm nay. Tôi sẽ tiếp tục hỗ trợ kế hoạch mở rộng Sugarpova tại các nhà máy chip ở Hsinchu, và hy vọng Beitou sẽ truyền cảm hứng cho những dự án mới.” Alexander gật đầu, cảm ơn: “Chủ tịch Nam, ngài là một người dẫn đường tuyệt vời. Đài Bắc thật sự ấn tượng.” Maria, trước khi bước vào thang máy, khẽ chạm tay Nam, mỉm cười tinh nghịch, như muốn nhắc cậu về mối quan hệ bí mật của họ.