Dục Vọng và Quyền Lực - Chương 72: Hội nghị kinh tế
Vào sáng ngày 15 tháng 2 năm 2018, trong bối cảnh thế chiến giữa Mỹ, Trung Quốc, Nga, và châu Âu đang làm rung chuyển trật tự toàn cầu, Nam, với tư cách Chủ tịch Hội đồng Cách mạng Nhân dân của Cộng hòa Nhân dân Triều Tiên, quyết định gửi một thông điệp đe dọa mạnh mẽ tới Đài Loan để củng cố vị thế chiến lược của mình. Từ phòng phát thanh hiện đại tại Nhà Xanh ở Seoul, một công trình kiến trúc đồ sộ với những bức tường đá cẩm thạch trắng lấp lánh dưới ánh nắng, mái ngói cong truyền thống Hàn Quốc, và những cột trụ chạm khắc tinh xảo, Nam bước vào với dáng vẻ uy quyền. Cậu mặc bộ quân phục đen viền vàng, huy hiệu Hội đồng Cách mạng Nhân dân bằng vàng ròng lấp lánh trên ngực trái, mái tóc đen chải gọn gàng, ánh mắt sắc lạnh toát lên sự tự tin của một nhà lãnh đạo trẻ tuổi nhưng đầy tham vọng.
Đằng sau Nam là một lá cờ Triều Tiên đỏ thắm với ngôi sao vàng rực rỡ, treo trên bức tường gỗ mun được chạm khắc hình núi Paektu hùng vĩ, biểu tượng của ý chí bất khuất. Bên cạnh là một màn hình lớn hiển thị bản đồ Đông Á, nơi các vùng Okinawa, Kyushu, và Shikoku được tô đỏ, biểu thị quyền kiểm soát của Triều Tiên. Nam đứng trước micro, giọng nói trầm ấm nhưng sắc bén vang lên, được truyền hình trực tiếp trên toàn cầu qua các kênh quốc tế như CCTV, RT, và thậm chí là CNN, dù bị nhiễu sóng ở Mỹ: “Chính quyền Đài Loan phải chấm dứt ngay các hành động khiêu khích tại Okinawa. Nếu các người tiếp tục thách thức Cộng hòa Nhân dân Triều Tiên, chúng tôi sẽ đáp trả bằng sức mạnh quân sự không khoan nhượng. Các nhà máy sản xuất chip của Đài Loan, đặc biệt là TSMC tại Hsinchu, sẽ thuộc về nhân dân Triều Tiên để phục vụ cho công cuộc phát triển thế giới mới.”
Cậu dừng lại, ánh mắt nhìn thẳng vào camera, như thể đang đối diện trực tiếp với Tổng thống Thái Anh Văn. Cử chỉ của Nam, từ cách cậu nắm tay nhẹ nhàng trên bàn đến cách cậu nghiêng đầu, đều được tính toán để toát lên sự đe dọa nhưng vẫn giữ vẻ ngoài điềm tĩnh. Ngoài khơi Shikoku, các bệ phóng tên lửa Hwasong-14 được triển khai trên những xe tải quân sự sơn màu xanh ô liu, sẵn sàng nhắm vào Đài Bắc, Cao Hùng, và các khu công nghiệp ở Hsinchu. Các tàu ngầm Kilo-class, được Nga cung cấp, lặng lẽ tuần tra dưới vùng biển Đông Hải, cắt đứt các tuyến hàng hải quan trọng của Đài Loan, khiến cảng Cao Hùng rơi vào trạng thái tê liệt. Hệ thống radar tối tân tại Kyushu liên tục theo dõi mọi động thái của không quân Đài Loan, sẵn sàng bắn hạ bất kỳ máy bay F-16 nào dám xâm nhập không phận Triều Tiên.
Thông điệp này khiến chính quyền Đài Loan rơi vào khủng hoảng. TSMC, công ty sản xuất hơn 50% chip bán dẫn toàn cầu, là xương sống kinh tế của Đài Loan, cung cấp linh kiện cho Apple, Qualcomm, và NVIDIA. Một cuộc tấn công vào Hsinchu sẽ không chỉ làm sụp đổ kinh tế Đài Loan mà còn gây ra khủng hoảng công nghệ toàn cầu. Tổng thống Thái Anh Văn triệu tập một cuộc họp khẩn tại Đài Bắc, nhưng với sự hỗ trợ hạn chế từ Mỹ—đang bị sa lầy trong cuộc chiến ở Alaska và Biển Đông—Đài Loan chỉ có thể tăng cường phòng thủ và kêu gọi sự hỗ trợ từ Nhật Bản. Mỹ, thông qua Bộ trưởng Quốc phòng James Mattis, đưa ra một tuyên bố ngoại giao từ Lầu Năm Góc: “Triều Tiên phải chấm dứt các hành động đe dọa hòa bình khu vực. Chúng tôi sẽ bảo vệ các đồng minh của mình.” Tuy nhiên, với sự hậu thuẫn từ Nga và Trung Quốc, Nam tự tin rằng liên minh Nhật-Đài không thể đối phó với sức mạnh quân sự của mình.
Trong phòng chỉ huy tại Nhà Xanh, Nam ra lệnh cho tướng Kim Hyok-chol, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt nghiêm nghị, mái tóc bạc cắt ngắn, và đôi mắt sắc như dao, chuẩn bị một kế hoạch tấn công chớp nhoáng vào Đài Loan. “Tướng Kim, tôi muốn Hsinchu trong vòng một tháng,” Nam nói, tay gõ nhẹ lên bàn gỗ mun, ánh mắt không rời bản đồ chiến lược. Kim Hyok-chol gật đầu: “Thưa Chủ tịch, chúng ta sẽ phối hợp với Trung Quốc để phong tỏa eo biển Đài Loan. Phi đội Su-57 từ Nga sẽ đảm bảo ưu thế trên không.” Nam cũng liên lạc với Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình qua một đường dây mã hóa, đề xuất chia sẻ 60% lợi nhuận từ các nhà máy chip TSMC để đổi lấy sự hỗ trợ của phi đội J-20 và tàu chiến Type 055. Tập, với giọng trầm ổn, đồng ý: “Chủ tịch Nam, Trung Quốc sẽ đứng sau ngài. Đài Loan là mục tiêu chung.”
Trong lúc chuẩn bị quân sự, Nam nhận được một tin nhắn mã hóa từ Che Puan Nur Diana Petra qua ứng dụng Signal, được gửi từ một thiết bị cá nhân tại Istana Kelantan. Tin nhắn viết: “Chủ tịch Nam, sự quyết đoán của ngài thật đáng ngưỡng mộ. Hiệp định thương mại giữa Kelantan và Triều Tiên đang tiến triển tốt. Tôi mong sớm gặp lại ngài để thảo luận thêm về… những cơ hội đặc biệt.” Nam đọc xong, khóe miệng nhếch lên, cảm nhận được sự ám muội trong lời lẽ của Che Puan Nur Diana. Cậu đáp lại ngắn gọn: “Che Puan, tôi trân trọng sự hỗ trợ của cô. Bình Nhưỡng luôn sẵn sàng đón tiếp.” Cậu cất điện thoại, tâm trí đã chuyển sang cuộc họp kinh tế quan trọng vào ngày mai.
Ngày 16 tháng 2, Nam tổ chức một cuộc họp chiến lược tại phòng hội nghị chính của Nhà Xanh, một không gian rộng lớn với trần nhà cao vút, trang trí bằng những bức tranh tường khổng lồ khắc họa các chiến thắng lịch sử của Triều Tiên, từ cuộc kháng chiến chống Nhật đến sự thống nhất bán đảo dưới sự lãnh đạo của Nam. Các cửa sổ kính cao từ sàn đến trần nhìn ra Quảng trường Kim Nhật Thành, nơi đội quân danh dự trong đồng phục xanh lá đang diễn tập, những bước chân đồng đều vang vọng trong không khí. Ánh nắng ban mai chiếu qua kính, tạo nên những vệt sáng lung linh trên sàn gỗ đánh bóng, làm nổi bật không khí trang nghiêm nhưng đầy tham vọng.
Nam mời Maria Sharapova, Alexander Gilkes, và các lãnh đạo chaebol (tập đoàn Hàn Quốc như Samsung, Hyundai, LG, SK Group) cùng zaibatsu (tập đoàn Nhật Bản như Mitsubishi, Sumitomo, Mitsui, Yasuda) từ các vùng Triều Tiên kiểm soát, bao gồm Busan, Okinawa, Kyushu, và Shikoku. Mục tiêu của cuộc họp là xây dựng một kế hoạch phát triển kinh tế dài hạn, biến Triều Tiên thành trung tâm công nghệ và công nghiệp của châu Á, tận dụng các nhà máy chiếm được từ Nhật Bản và tích hợp chúng vào chuỗi cung ứng toàn cầu. Bàn hội nghị hình chữ nhật, làm từ gỗ óc chó nhập khẩu, dài hơn 10 mét, được trang bị màn hình cảm ứng hiện đại để trình bày dữ liệu. Trên bàn, những bình trà xanh nóng và khay bánh gạo nhân đậu đỏ được bày biện tinh tế, thể hiện sự hiếu khách của Triều Tiên.
Nam ngồi ở vị trí chủ tọa trên một chiếc ghế bọc da đỏ thắm, mặc bộ vest đen may đo hoàn hảo, huy hiệu Hội đồng Cách mạng Nhân dân lấp lánh dưới ánh đèn chùm pha lê. Mái tóc cậu chải gọn, ánh mắt sắc sảo quét qua từng người trong phòng, toát lên khí chất của một nhà lãnh đạo trẻ nhưng đầy quyền lực. Cậu mở đầu cuộc họp bằng giọng nói vang vọng, tự tin: “Thưa các vị, Cộng hòa Nhân dân Triều Tiên đang đứng trước một cơ hội lịch sử chưa từng có. Với các nhà máy hiện đại tại Shikoku và Kyushu, chúng ta có thể thống trị chuỗi cung ứng công nghệ toàn cầu. Busan sẽ là trung tâm kinh tế mới, cạnh tranh với Thượng Hải và Tokyo. Tôi mong muốn nghe ý tưởng của các vị để hiện thực hóa giấc mơ này.”
Maria Sharapova ngồi cách Nam ba ghế về phía bên phải, thu hút mọi ánh nhìn với bộ váy công sở màu đỏ rượu vang, ôm sát cơ thể, tôn lên đường cong hoàn hảo. Mái tóc vàng của cô được buộc cao, để lộ gương mặt thanh tú với đôi mắt xanh biếc và đôi môi hồng phấn. Cô đứng dậy, tự tin bước đến màn hình lớn, sử dụng bút stylus để trình bày kế hoạch mở rộng thương hiệu Sugarpova. “Nhà máy tại Takamatsu, Shikoku, có thể sản xuất thiết bị thông minh như đồng hồ, tai nghe, và vòng tay kết nối với ứng dụng Sugarpova,” cô nói, giọng rõ ràng, đầy thuyết phục. Cô chiếu lên màn hình các biểu đồ doanh thu dự kiến, dự đoán doanh thu 100 triệu USD trong năm đầu tiên. “Tôi đề xuất hợp tác với Samsung để tích hợp công nghệ màn hình AMOLED và chip Exynos, tạo ra sản phẩm cạnh tranh với Apple Watch và AirPods.” Sự nhạy bén kinh doanh của cô khiến các lãnh đạo chaebol gật đầu tán thưởng, trong khi Nam, ánh mắt lấp lánh, vừa ngưỡng mộ tài năng của cô vừa không giấu được dục vọng từ những lần gặp trước.
Alexander Gilkes ngồi cạnh Maria, đứng lên với phong thái lịch lãm của một doanh nhân Anh. Anh mặc bộ vest xanh navy được may đo tinh tế, cà vạt lụa xám bạc, và đôi giày da bóng loáng. Với kinh nghiệm từ Paddle8, anh chia sẻ ý tưởng về tài trợ quốc tế: “Chúng ta có thể kêu gọi vốn từ các quỹ đầu tư Nga, Trung Quốc, và cả Malaysia để tái thiết Kyushu, biến nó thành trung tâm logistics cho Đông Á. Tôi đã liên lạc với một quỹ đầu tư tại Moscow, sẵn sàng cam kết 500 triệu USD, và một nhà tài trợ tại Kuala Lumpur đang xem xét thêm 200 triệu USD.” Anh trình bày các slide chi tiết về mô hình tài trợ, nhấn mạnh lợi ích kinh tế dài hạn cho Triều Tiên. Nam ghi chú lại ý tưởng, gật đầu hài lòng, nhưng ánh mắt cậu liên tục liếc về Maria, nhớ lại khoảnh khắc thân mật tại nhà máy ở Takamatsu.
Các lãnh đạo chaebol và zaibatsu lần lượt đóng góp ý tưởng. Đại diện Samsung, một người đàn ông trung niên với kính gọng vàng, đề xuất xây dựng một nhà máy sản xuất chip 7nm tại Busan, cạnh tranh trực tiếp với TSMC, với vốn đầu tư ban đầu 10 tỷ USD. Đại diện Mitsubishi, một phụ nữ Nhật Bản trong bộ suit đen, cam kết chuyển giao công nghệ sản xuất ô tô điện từ Shikoku, đổi lại quyền phân phối tại Đông Nam Á. Hyundai và LG đưa ra kế hoạch hợp tác sản xuất pin lithium-ion cho xe điện và thiết bị thông minh. Sumitomo đề xuất xây dựng cảng nước sâu tại Okinawa để phục vụ thương mại quốc tế. Nam, lắng nghe từng ý kiến, ghi chép cẩn thận trên tablet, kết luận: “Triều Tiên sẽ trở thành trung tâm kinh tế mới của thế giới. Các vị là những người tiên phong. Hãy bắt tay vào việc ngay hôm nay.”
Sau gần ba giờ thảo luận căng thẳng, với các lãnh đạo trình bày hàng chục slide dữ liệu và kế hoạch chi tiết, Nam tuyên bố giải lao 45 phút, mời mọi người ra sảnh ngoài để thưởng thức trà xanh nóng từ vùng Jeju, được pha trong những bình sứ trắng tinh xảo với hoa văn xanh lam truyền thống. Các khay điểm tâm được bày biện cẩn thận, với bánh gạo nhân đậu đỏ ngọt ngào, bánh jeon chiên giòn với nhân tôm và thịt bò, kimchi tươi cay nồng, và các đĩa salad rau cải xoăn nhập khẩu từ Kyushu, được trồng bởi các nông dân địa phương dưới sự quản lý của Triều Tiên. Sảnh ngoài được trang trí lộng lẫy với những chậu lan Kimilsungia đỏ rực, mỗi bông hoa được chăm sóc tỉ mỉ để biểu thị lòng trung thành với ý thức hệ Triều Tiên. Một đài phun nước nhỏ bằng đá cẩm thạch trắng, được nhập khẩu từ Ý, đặt ở trung tâm sảnh, tạo âm thanh róc rách thư giãn, hòa quyện với tiếng trò chuyện sôi nổi của các lãnh đạo chaebol và zaibatsu. Ngoài Quảng trường Kim Nhật Thành, đội quân danh dự tiếp tục diễn tập, với những bước chân đồng đều, súng trường lấp lánh dưới ánh nắng, và tiếng còi xe quân sự vang vọng từ xa, tạo nên một không khí vừa trang nghiêm vừa sống động, như thể cả Bình Nhưỡng đang rung lên với tham vọng của Nam.
Nam nhân cơ hội, nghiêng người về phía Maria, cách cô chỉ vài centimet, để hơi thở nóng bỏng của cậu phả vào vành tai cô. Cậu thì thầm, giọng trầm ấm, mang đầy ám muội: “Cô Sharapova, tôi cần thảo luận riêng với cô về kế hoạch Sugarpova. Đi với tôi một lát, tôi có một ý tưởng… đặc biệt muốn chia sẻ.” Maria cong môi cười tinh nghịch đầy ẩn ý, khiến trái tim Nam đập mạnh. “Chủ tịch Nam, tôi luôn sẵn sàng cho những cuộc thảo luận… đặc biệt của anh,” cô đáp, giọng nhỏ nhẹ nhưng đầy khiêu khích, như thể cả hai đang chơi một trò chơi nguy hiểm. Cô đứng dậy, chiếc váy đỏ rượu vang ôm sát cơ thể chuyển động uyển chuyển, đường xẻ ở đùi để lộ đôi chân dài thon thả, thu hút ánh nhìn thoáng qua của một vài lãnh đạo, nhưng không ai nghi ngờ gì, vì Maria luôn toát lên vẻ chuyên nghiệp.
Nam dẫn Maria qua một hành lang ngắn lát đá granite đen bóng loáng, ánh sáng từ những chiếc đèn tường pha lê chiếu lên, tạo những vệt sáng lung linh như kim cương. Họ đến một cánh cửa gỗ mun khắc hoa văn truyền thống Triều Tiên, với hình ảnh hoa Kimilsungia và núi Paektu được chạm khắc tinh xảo, như một biểu tượng của quyền lực và văn hóa. Nam mở cửa, để Maria bước vào trước, rồi đóng lại, khóa chốt vang lên một tiếng “cạch” nhỏ, tách biệt họ khỏi thế giới bên ngoài. Phòng nghỉ rộng khoảng 35 mét vuông, được thiết kế như một phòng khách hoàng gia, với một bộ sofa da đen mềm mại, mịn như nhung, được nhập khẩu từ Ý, đặt giữa căn phòng. Một bàn trà gỗ mun khắc hình núi Paektu đứng trang nghiêm bên cạnh, trên bàn là một bình trà sứ trắng với hoa văn xanh lam, một khay bánh gạo nhỏ, và một bình hoa lan Kimilsungia đỏ rực, tỏa hương thơm nhẹ. Một bức tranh lớn treo trên tường khắc họa cảnh bình minh trên sông Taedong, với ánh sáng vàng cam rực rỡ, như thể mặt trời đang mọc để tôn vinh quyền lực của Nam. Ánh sáng từ đèn chùm pha lê Áo treo trên trần chiếu xuống, tạo những vệt sáng lung linh trên sàn gỗ óc chó đánh bóng, làm nổi bật không khí ám muội, đầy nhục dục, như thể căn phòng được thiết kế để che giấu những bí mật mãnh liệt.
Nam không chờ đợi thêm, bước đến gần Maria, ánh mắt cậu rực cháy dục vọng, như một con thú săn mồi đã tìm thấy con mồi yêu thích. Cậu kéo cô vào lòng, đôi tay mạnh mẽ siết chặt eo cô qua lớp váy đỏ mỏng manh, cảm nhận đường cong hoàn hảo của cơ thể cô, từ vòng eo thon thả đến cặp mông căng tròn. Môi cậu áp vào môi cô trong một nụ hôn đắm đuối, sâu lắng, lưỡi cậu khám phá khoang miệng cô, hòa quyện với hơi thở ngọt ngào mang hương Chanel No.5, một mùi hương quyến rũ, gợi tình. Maria đáp lại nồng nhiệt, rên khẽ trong cổ họng, âm thanh nhỏ nhưng đầy kích thích, khiến Nam cảm nhận được dòng máu nóng chảy rần rật trong cơ thể. Đôi tay thon dài của cô cởi áo vest của Nam, ném nó xuống sofa với một động tác nhanh nhẹn, rồi lướt qua áo sơ mi trắng, mơn trớn ngực cậu, cảm nhận cơ bắp săn chắc bên dưới. Ngón tay cô trượt xuống đũng quần, vuốt ve dương vật đang cương cứng qua lớp vải tây, khiến Nam thở hổn hển, ánh mắt rực cháy như ngọn lửa. “Sharapova, cô biết cách làm tôi phát điên,” Nam thì thầm, giọng khàn khàn, đầy dục vọng, tay cậu kéo khóa váy cô, để nó trượt xuống sàn gỗ, để lộ cơ thể thanh mảnh với làn da trắng mịn như sứ, chỉ còn áo lót ren đen ôm chặt cặp vú căng tròn và quần lót mỏng manh ôm sát vùng âm đạo, ướt át vì sự kích thích.
Maria quỳ xuống trước Nam, đôi tay thon thả kéo khóa quần cậu, giải phóng dương vật cương cứng, to lớn, mạch máu nổi rõ dưới làn da. Cô ngậm lấy nó, môi mềm mại bao quanh, lưỡi cô lướt nhẹ từ đầu đến gốc, kích thích từng dây thần kinh, khiến Nam rên lên, tay siết chặt tóc vàng của cô, kéo nhẹ để cô ngậm sâu hơn. Maria, với kỹ năng điêu luyện, bú cu cậu, môi cô di chuyển nhịp nhàng, lưỡi xoay tròn quanh đầu dương vật, rồi nuốt sâu đến cổ họng, khiến Nam run rẩy vì khoái cảm, đầu óc cậu như chìm vào một cơn sóng dục vọng mãnh liệt. “Maria, cô… quá tuyệt,” Nam thở hổn hển, tay cậu siết chặt hơn, cảm nhận hơi ấm từ miệng cô. Sau gần 10 phút, Nam không kìm được, xuất tinh đầy miệng cô, dòng tinh dịch nóng hổi tràn ngập, chảy xuống khóe môi. Maria nuốt trọn, liếm sạch môi, rồi đứng dậy, hôn cậu, để lại vị mặn của chính cậu trên môi, một hành động đầy khiêu khích khiến Nam càng thêm kích thích.
Dục vọng của Nam bùng cháy như ngọn lửa không thể dập tắt, cởi áo lót ren đen của Maria, để lộ cặp vú căng tròn, núm vú hồng hào dựng đứng. Cậu ngậm lấy một bên vú, lưỡi xoay tròn, tay kia xoa nắn bên còn lại, khiến Maria cong người, rên lớn: “Nam, anh… làm tôi điên mất!” Cậu kéo quần lót cô xuống, để lộ vùng âm đạo ướt át, lông mu được tỉa gọn gàng, lấp lánh dưới ánh đèn pha lê. Nam quỳ xuống, hôn lên lồn cô, lưỡi cậu lướt qua điểm nhạy cảm, liếm sạch chất dịch ngọt ngào, khiến Maria run rẩy, tay nắm chặt tóc cậu, móng tay bấm vào da đầu. “Nam, anh… quá đáng lắm,” cô thở hổn hển, cơ thể cong lên như một cây cung, đạt cực khoái đầu tiên, chất dịch chảy tràn xuống đùi.
Nam đứng dậy, cởi áo sơ mi, để lộ cơ bắp săn chắc lấp lánh mồ hôi, rồi đẩy Maria nằm ngửa trên sofa, chân cô dang rộng, để lộ lồn ướt át, sẵn sàng. Cậu nhấn dương vật cương cứng vào lồn cô, từng cú thúc sâu, mạnh mẽ, khiến cơ thể Maria rung lên, sofa kêu cót két dưới sức nặng của cả hai. Maria rên lớn, móng tay cào lên lưng Nam, để lại những vết xước đỏ. “Nam, sâu hơn… mạnh hơn,” cô thì thầm, giọng đầy dục vọng, ánh mắt khóa chặt vào cậu. Nam tăng nhịp độ, dương vật ra vào lồn cô, tiếng da thịt va chạm vang lên trong căn phòng kín, hòa quyện với tiếng thở hổn hển và rên rỉ của cả hai. Họ đạt cực khoái lần đầu cùng nhau, Maria cong người, lồn cô siết chặt dương vật cậu, chất dịch chảy tràn, ướt đẫm sofa.
Đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên, kèm theo giọng Alexander, lịch sự nhưng mang chút lo lắng: “Maria, em có ở gần đây không? Anh muốn bàn về kế hoạch tài trợ cho Okinawa. Anh cần ý kiến của em ngay.” Nam lập tức kéo Maria đứng dậy, ép cô sát vào cánh cửa gỗ mun, núm vú căng cứng của cô áp vào bề mặt gỗ lạnh, khiến cô rùng mình, cơ thể run rẩy vì khoái cảm xen lẫn căng thẳng. Nam thì thầm vào tai Maria, hơi thở nóng bỏng phả vào vành tai cô, mang theo mùi cologne gỗ đàn hương: “Trả lời anh ta, Sharapova, nhưng đừng để lộ. Tiếp tục với tôi, cô làm được mà.” Maria cố giữ giọng bình tĩnh, nói qua khe cửa, giọng run rẩy, hơi thở đứt quãng: “Alexander, em… em đang xem tài liệu trong một phòng nghỉ gần đây. Một lát nữa em ra, được chứ?”
Alexander không nghi ngờ, bắt đầu nói chi tiết, giọng anh vang lên đều đều qua cánh cửa gỗ dày: “Anh nghĩ chúng ta nên đề xuất một quỹ đầu tư riêng cho Okinawa, khoảng 300 triệu USD, với sự tham gia của Mitsui và LG. Anh đã soạn một bản tóm tắt chi tiết, với các số liệu về lợi nhuận dự kiến và phân bổ vốn. Em thấy thế nào? Anh có nên gửi email cho quỹ đầu tư ở Moscow ngay không, hay đợi họp lại với đại diện Samsung? Anh cũng nghĩ nên liên lạc với một ngân hàng ở Malaysia, họ quan tâm đến cảng Okinawa.” Cuộc trò chuyện kéo dài gần 20 phút, Alexander hỏi tỉ mỉ về từng chi tiết, từ tỷ lệ lợi nhuận đến các nhà đầu tư tiềm năng ở Dubai và Hồng Kông, thậm chí đề cập đến một quỹ đầu tư ở London mà anh từng làm việc cùng.
Trong khi đó, Nam không dừng lại, ánh mắt cậu khóa chặt vào ánh mắt xanh biếc của Maria, như thể đang thách thức cô giữ bí mật trong khoảnh khắc nguy hiểm này. Cậu tiếp tục quan hệ, dương vật ra vào lồn cô, từng cú thúc sâu, mạnh mẽ, khiến lồn Maria ướt át hơn, chất dịch chảy xuống đùi, nhỏ giọt xuống sàn gỗ. Maria cắn môi đến rướm máu để kìm tiếng rên, móng tay bấm sâu vào cánh cửa gỗ, để lại những vết xước nhỏ, đáp lại Alexander: “Ừ, ý hay đấy, Alexander. Để em… xem qua bản tóm tắt rồi bàn thêm. Gửi email cho Moscow đi, nhưng… đợi em xác nhận số liệu.” Nam siết chặt mông cô, móng tay bấm vào da thịt, để lại những dấu đỏ mờ, tăng nhịp độ, khiến cơ thể Maria rung lên theo từng nhịp đẩy. Họ đạt cực khoái lần thứ hai, Maria cong người, lồn cô siết chặt dương vật cậu, chất dịch tràn ra, chảy xuống sàn, trong khi cô vẫn trả lời Alexander: “Alexander, em sẽ ra ngay… chỉ cần vài phút nữa để kiểm tra.”
Nam kéo Maria trở lại sofa, đặt cô nằm ngửa, chân cô dang rộng, lồn ướt át lấp lánh dưới ánh đèn pha lê. Cậu hôn lên vú cô, ngậm núm vú, lưỡi xoay tròn, tay kích thích lồn cô, ngón tay ra vào nhanh chóng, khiến Maria rên lớn: “Nam, anh… làm tôi phát điên!” Cậu nhấn dương vật vào lồn cô, quan hệ cuồng nhiệt, từng cú thúc mạnh mẽ, sâu đến tận cùng, khiến sofa rung lên, tiếng cót két hòa quyện với tiếng da thịt va chạm. Maria đạt cực khoái lần thứ ba, cơ thể cô co giật, móng tay cào lên lưng Nam, để lại những vết xước đỏ rực. Nam xoay cô sang tư thế quỳ trên sofa, mông cô cong lên, lồn ướt át mời gọi. Cậu quan hệ từ phía sau, tay siết chặt hông cô, dương vật ra vào nhanh chóng, tiếng da thịt va chạm vang lên như một bản nhạc nhục dục. Họ đạt cực khoái lần thứ tư, Nam xuất tinh, dòng tinh dịch nóng hổi ngập lồn cô, chảy tràn xuống đùi. Maria gần như kiệt sức, thở hổn hển: “Nam, tôi… không thể chịu nổi nữa. Anh quá mạnh mẽ.”
Alexander nói qua cánh cửa: “Được rồi, Maria, anh chờ em ở sảnh. Đừng lâu quá nhé, đại diện Mitsubishi muốn gặp chúng ta.” Tiếng bước chân của anh xa dần trên sàn gỗ hành lang, để lại không gian tĩnh lặng chỉ còn tiếng thở hổn hển và tiếng da thịt va chạm của Nam và Maria. Nam thì thầm: “Sharapova, cô thật sự làm tôi mất kiểm soát.” Maria mơ màng: “Nam, anh là người duy nhất khiến tôi quên hết mọi thứ.”
Nam bế Maria trong vòng tay mạnh mẽ, bước vào nhà vệ sinh liền kề, một không gian sang trọng với bồn rửa mặt bằng đá cẩm thạch đen bóng loáng, gương lớn viền vàng lấp lánh như một tác phẩm nghệ thuật, và vòi nước mạ vàng toát lên vẻ xa hoa của hoàng gia. Cậu đặt Maria đứng tựa vào bồn rửa mặt, đôi tay cô bám chặt vào mép đá lạnh, cơ thể cô run rẩy vì kiệt sức nhưng vẫn đầy khao khát. Nam mở vòi nước ấm, hơi nước bốc lên, tạo một màn sương mỏng bao phủ căn phòng, làm không khí trở nên ngột ngạt, đầy nhục dục, như thể cả thế giới bên ngoài đã biến mất, chỉ còn lại hai người trong không gian bí mật này. Ánh sáng từ đèn tường pha lê chiếu lên, làm nổi bật làn da trắng mịn của Maria, lấp lánh mồ hôi, và cơ bắp săn chắc của Nam, lấp lánh như một bức tượng đồng.
Nam quỳ xuống trước Maria, đôi tay nâng mông cô, hôn lên vùng âm đạo, lưỡi cậu lướt qua lồn cô, liếm sạch chất dịch ngọt ngào, kích thích điểm nhạy cảm khiến Maria cong người, rên lớn: “Nam, anh… làm tôi tan chảy!” Lồn cô ướt át, chảy nước không ngừng, và Nam, ánh mắt táo bạo, liếm sạch, nuốt trọn, tay cậu xoa nắn mông cô, móng tay bấm vào da thịt, để lại những dấu đỏ mờ. Maria, ánh mắt xanh biếc khóa chặt vào hình ảnh phản chiếu của họ trong gương, đạt cực khoái đầu tiên trong nhà vệ sinh, cơ thể cô co giật, móng tay bấm vào mép bồn rửa mặt, để lại những vết xước nhỏ trên đá cẩm thạch.
Nam đứng dậy, cởi áo sơ mi, để lộ cơ bắp săn chắc lấp lánh mồ hôi, như một chiến binh vừa bước ra từ chiến trường. Cậu nhấn dương vật cương cứng vào lồn Maria, quan hệ trong tư thế đứng, tay siết chặt mông cô, móng tay bấm sâu, khiến cô rên lớn, cơ thể rung lên theo từng cú thúc mạnh mẽ. Tiếng nước chảy từ vòi át đi tiếng rên, nhưng gương lớn phản chiếu rõ ràng cơ thể họ hòa quyện, làn da trắng mịn của Maria tương phản với cơ thể săn chắc của Nam, như một bức tranh nhục dục sống động. Maria, quấn chân quanh hông cậu, ôm chặt cổ, lưỡi cô lướt qua vành tai Nam, thì thầm: “Nam, anh… quá mạnh mẽ. Tôi không thể chịu nổi.” Nam, ánh mắt rực cháy, tăng nhịp độ, dương vật ra vào lồn cô, từng cú thúc sâu đến tận cùng, khiến cô đạt cực khoái lần thứ hai, lồn cô siết chặt, chất dịch chảy tràn xuống đùi, nhỏ giọt xuống sàn đá.
Nam vẫn chưa thỏa mãn, xoay Maria lại, để cô đối diện gương, đôi tay cô bám chặt vào bồn rửa mặt, mông cong lên mời gọi. Cậu quan hệ từ phía sau, dương vật ra vào lồn cô, từng cú thúc mạnh mẽ khiến mông cô rung lên, tiếng da thịt va chạm hòa lẫn với tiếng nước chảy, tạo nên một bản giao hưởng nhục dục. Tay Nam vuốt ve vú cô, ngón tay vân vê núm vú, khiến Maria rên lớn: “Nam, anh… làm tôi phát điên!” Họ đạt cực khoái lần thứ ba, Nam xuất tinh, dòng tinh dịch nóng hổi ngập lồn cô, chảy tràn xuống đùi, hòa với nước từ vòi, tạo thành những giọt lấp lánh trên sàn. Maria gần như kiệt sức, tựa đầu vào gương, ánh mắt mơ màng: “Nam, tôi… không còn sức nữa.”
Nam kéo Maria đứng thẳng, hôn cô đắm đuối, lưỡi cậu khám phá khoang miệng cô, tay vuốt ve lồn cô, kích thích lần nữa. Cậu nhấn dương vật vào lồn cô, quan hệ thêm lần nữa, trong tư thế đứng, Maria quấn chặt chân quanh hông cậu, cơ thể cô rung lên theo từng nhịp đẩy. Họ đạt cực khoái lần thứ tư, Maria rên lớn, cơ thể co giật, móng tay cào lên lưng Nam, để lại những vết xước đỏ rực. Nam, xuất tinh lần nữa, dòng tinh dịch chảy tràn, ướt đẫm đùi cô. Cậu thì thầm: “Sharapova, cô là của tôi.” Maria, thở hổn hển, đáp: “Nam, anh là người duy nhất khiến tôi tan chảy như thế này.”
Nam giúp Maria lau khô bằng khăn lông trắng mềm mại, vuốt nhẹ mái tóc vàng rối bời của cô. Cậu định rửa sạch lồn cô, nhưng Maria, ánh mắt tinh nghịch, ngăn lại: “Để nguyên, Nam. Tôi muốn giữ dấu ấn của anh.” Nam mỉm cười, hôn lên trán cô: “Sharapova, cô là tác phẩm đẹp nhất của tôi.” Cả hai chỉnh trang quần áo, Nam mặc lại áo sơ mi và vest, chỉnh cà vạt đen ngay ngắn, kiểm tra trong gương để đảm bảo không có dấu vết nào lộ ra. Maria kéo khóa váy đỏ, vuốt lại tóc, buộc cao như ban đầu, dùng phấn che đi dấu hôn trên cổ và vai, mỉm cười: “Nam, anh để lại quá nhiều dấu vết rồi đấy.” Nam, ánh mắt ẩn ý, đáp: “Đó là để nhắc cô nhớ về tôi.”
Nam mở cửa phòng hội nghị, bước vào với vẻ ngoài điềm tĩnh, ngồi vào vị trí chủ tọa trên ghế da đỏ, giọng nói vang vọng, đầy quyền uy khi tiếp tục điều hành: “Thưa các vị, chúng ta sẽ thảo luận về phân bổ vốn cho nhà máy chip tại Busan, với mục tiêu sản xuất chip 5nm trong vòng hai năm.” Maria, bước vào sau Nam vài giây, với dáng đi uyển chuyển, ngồi cạnh Alexander, mỉm cười nhẹ nhàng khi anh nắm tay cô. Alexander không nghi ngờ gì, hào hứng nói: “Maria, anh vừa thảo luận với đại diện Mitsui về quỹ Okinawa. Em thấy 300 triệu USD có đủ không? Anh nghĩ chúng ta nên tăng lên 400 triệu để thu hút thêm nhà đầu tư từ Dubai.” Maria bình tĩnh đáp: “Em nghĩ đủ, Alexander, nhưng để em xem lại số liệu. Có thể 400 triệu là hợp lý.”
Ánh mắt Maria thoáng trao đổi với Nam, mang đầy ẩn ý, như một lời nhắc nhở về bí mật mãnh liệt vừa chia sẻ trong phòng nghỉ. Nam, trong lòng, cân nhắc lời khuyên của Maria về việc tấn công Đài Loan để chiếm các nhà máy chip TSMC. Cậu ra lệnh cho cố vấn kinh tế Ri Jong-ho, một người đàn ông trung niên với mái tóc muối tiêu và cặp kính gọng bạc, chuẩn bị một báo cáo chi tiết về tiềm năng kinh tế của Hsinchu, bao gồm danh sách các nhà máy TSMC, công suất sản xuất, và tác động kinh tế nếu Triều Tiên kiểm soát. Cuộc họp tiếp tục, với các lãnh đạo chaebol và zaibatsu đưa ra các kế hoạch chi tiết, từ sản xuất pin lithium-ion đến xây dựng cảng nước sâu. Nam, dưới vẻ ngoài chuyên nghiệp, giữ một bí mật mãnh liệt với Maria, ánh mắt cậu thỉnh thoảng lướt qua cô, như thể đang hứa hẹn những khoảnh khắc tương tự trong tương lai.