Dục Vọng và Quyền Lực - Chương 118: Thái Lan
Ngày 4 tháng 5 năm 2019, Nam, Lãnh tụ Tối cao của Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á, nhận lời mời trang trọng từ Quốc vương Thái Lan Maha Vajiralongkorn, được biết đến với danh hiệu Rama X, để tham dự lễ đăng cơ chính thức tại Đại Cung điện ở Bangkok. Đồng hành cùng Nam là Đệ tam phu nhân Kim Keon-hee, người đã trở thành một phần quan trọng trong gia đình lãnh đạo sau khi ly hôn với Yoon Suk-yeol. Chuyến đi không chỉ là cơ hội để củng cố quan hệ ngoại giao với các nước ASEAN mà còn là dịp để Đại Đông Á khẳng định vị thế trong bối cảnh Thế chiến III đang leo thang, với vụ tấn công hạt nhân chiến thuật của Mỹ vào Nga gây chấn động toàn cầu.
Nam bước xuống từ chuyên cơ tại Sân bay Quốc tế Suvarnabhumi, diện một bộ vest đen may đo tinh xảo từ lụa Ý cao cấp, ôm sát cơ thể, làm nổi bật vóc dáng cao lớn, vai rộng, và vòng ngực săn chắc của cậu. Huy hiệu vàng của Hội đồng Cách mạng Nhân Dân lấp lánh trên ngực áo, biểu tượng quyền lực tối cao của Đại Đông Á. Gương mặt Nam, với đôi mắt sâu sắc, sống mũi cao, và đôi môi mỏng nhưng cương nghị, toát lên vẻ uy quyền và cuốn hút. Mái tóc đen được chải gọn, ánh lên dưới nắng nhiệt đới, khiến cậu trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn từ đội ngũ tiếp đón Thái Lan. Bên cạnh cậu, Kim Keon-hee xuất hiện như một kiệt tác sống động. Cô diện một bộ hanbok vàng rực rỡ, được thêu tay bởi các nghệ nhân hàng đầu ở Tỉnh Seoul, với hoa văn rồng và phượng uốn lượn tinh xảo, mỗi đường kim mũi chỉ đều hoàn hảo. Bộ hanbok ôm sát cơ thể, tôn lên vòng eo thon nhỏ, cặp ngực đầy đặn, và đôi hông tròn trịa. Làn da trắng mịn như sứ của cô lấp lánh dưới ánh sáng, đôi môi đỏ mọng được tô son hồng phấn, và đôi mắt sắc sảo nhưng đầy mê hoặc ánh lên sự tự tin. Mái tóc đen dài óng ả được búi cao, cài trâm ngọc trai lấp lánh, khiến Kim Keon-hee trông như một nữ hoàng thời Joseon, vừa thanh lịch vừa quyến rũ không cưỡng lại được.
Đoàn tùy tùng của Đại Đông Á, gồm mười hai vệ sĩ mặc đồng phục đen với súng ngắn giấu kín trong áo khoác, và bốn cố vấn ngoại giao trong trang phục công sở lịch sự, theo sau Nam và Kim Keon-hee. Họ di chuyển trên những chiếc xe limousine bọc thép, được trang bị kính chống đạn và hệ thống liên lạc tối tân, tiến thẳng đến Đại Cung điện. Các quan chức Thái Lan, trong trang phục truyền thống lộng lẫy với áo lụa thêu vàng và khăn choàng đính ngọc, cúi chào cung kính, dẫn đoàn vào khu vực VIP, nơi các nhà lãnh đạo quốc tế đã tề tựu.
Đại Cung điện, một tuyệt tác kiến trúc với những mái tháp vàng lấp lánh dưới ánh nắng nhiệt đới, là tâm điểm của buổi lễ đăng cơ. Các bức tường được khảm ngọc trai và đá quý, những cột trụ chạm khắc hình rồng, voi, và các vị thần Hindu, tạo nên một không gian vừa thiêng liêng vừa tráng lệ. Sân cung điện rộng lớn được trang trí bằng những dải lụa đỏ và vàng, những bình hoa lan tím rực rỡ, và những ngọn cờ Thái Lan tung bay trong gió. Lễ đăng cơ diễn ra với sự chính xác tuyệt đối: tiếng chiêng đồng vang lên, hòa quyện với âm thanh trầm bổng của đàn ranat ek và khèn pi nai. Các nhà sư, trong áo cà sa màu cam rực rỡ, ngồi thành hàng, tụng kinh cầu phúc cho vua Rama X, giọng kinh vang vọng khắp cung điện. Các vũ công hoàng gia, mặc váy lụa nhiều lớp đính kim sa, biểu diễn những điệu múa uyển chuyển, kể lại câu chuyện về lịch sử và văn hóa Thái Lan qua từng động tác thanh thoát. Hàng trăm quan khách quốc tế, từ các nhà lãnh đạo ASEAN như Thủ tướng Malaysia và Tổng thống Philippines, đến đại sứ các nước trung lập như Thụy Sĩ và Thụy Điển, ngồi trên những hàng ghế bọc nhung đỏ, chăm chú theo dõi.
Nam và Kim Keon-hee được sắp xếp ngồi ở hàng ghế danh dự, ngay phía trước ngai vàng, nơi vua Rama X, trong bộ lễ phục hoàng gia đính vàng và kim cương, thực hiện các nghi thức truyền thống như nhận vương miện và quyền trượng. Bên cạnh nhà vua là Vương hậu Suthida, người nổi bật trong bộ váy lụa Thái màu xanh ngọc, được may đo để ôm sát cơ thể, tôn lên vóc dáng thanh mảnh nhưng đầy quyến rũ. Suthida, sinh năm 1978, sở hữu làn da nâu nhạt khỏe khoắn, đặc trưng của phụ nữ Thái Lan, với ánh sáng tự nhiên khiến cô trông rạng rỡ. Mái tóc đen dài được búi thấp, cài trâm vàng lấp lánh đính ngọc lục bảo, tạo nên vẻ quý phái. Gương mặt cô, với đôi mắt to tròn, hàng mi dài cong vút, và đôi môi mỏng tô son đỏ thẫm, toát lên sự dịu dàng nhưng không kém phần sắc sảo. Bộ váy lụa làm nổi bật vòng ngực đầy đặn, vòng eo nhỏ nhắn như được tạc từ ngọc, và đôi chân dài ẩn hiện qua lớp vải mỏng, khiến mỗi bước đi của cô đều thu hút ánh nhìn. Khi Suthida nghiêng đầu chào khách hoặc mỉm cười trò chuyện, cô toát lên khí chất vừa thanh lịch vừa gợi cảm, như một nữ thần bước ra từ thần thoại Thái Lan.
Nam, dù cố gắng tập trung vào các nghi thức, không thể rời mắt khỏi Suthida. Cậu quan sát từng chi tiết: cách cô khẽ vuốt lại tóc khi một cơn gió nhiệt đới thổi qua, cách đôi tay thon dài cầm chiếc quạt lụa tinh xảo trong nghi thức, và ánh mắt sắc sảo nhưng ấm áp khi cô trao đổi với các quan khách. Mỗi cử chỉ của Suthida đều toát lên sự tinh tế và uy quyền, khiến Nam không khỏi bị cuốn hút. Kim Keon-hee, ngồi sát bên Nam, nhận ra ánh mắt của cậu ngay lập tức. Tay cô siết chặt tay Nam dưới lớp khăn lụa, móng tay sơn đỏ bấm mạnh vào da cậu, tạo nên một cảm giác đau nhói nhưng kín đáo. Cô cúi đầu, thì thầm với giọng ngọt ngào nhưng sắc lạnh: “Chủ tịch, nghi thức hôm nay thật trang nghiêm, đúng không? Ngài có thấy gì đặc biệt không?” Nam, giật mình, quay sang nhìn cô, mỉm cười gượng: “Rất ấn tượng, Keon-hee. Thái Lan biết cách làm mọi thứ trở nên hoàn hảo.” Nhưng ánh mắt Kim Keon-hee lóe lên tia ghen tuông, đôi môi mím chặt, và cô im lặng suốt phần còn lại của buổi lễ, chỉ khẽ nghiêng đầu khi các quan khách khác bắt chuyện.
Sau lễ đăng cơ, Nam và Kim Keon-hee tham dự tiệc chiêu đãi tại sảnh chính của Đại Cung điện, nơi những bàn tiệc dài được phủ khăn lụa trắng thêu hoa văn vàng, bày biện các món ăn Thái truyền thống: tom yum goong cay nồng với tôm tươi và lá chanh, som tam trộn gỏi đu đủ giòn rụm, gà nướng satay thơm lừng với nước chấm đậu phộng, và cơm nếp xoài ngọt ngào. Không khí sôi động với tiếng nhạc cung đình, những giai điệu réo rắt từ đàn ranat và khèn pi nai, hòa quyện với tiếng cười nói của các quan khách. Nam, với phong thái đĩnh đạc, bắt tay vua Rama X, người trong bộ lễ phục hoàng gia lộng lẫy, đính kim cương và ngọc trai. Cậu thảo luận về tiềm năng hợp tác kinh tế, nhấn mạnh việc xuất khẩu dầu mỏ từ Tỉnh Sakhalin để hỗ trợ các dự án năng lượng của Thái Lan, đồng thời đề xuất hợp tác công nghệ trí tuệ nhân tạo từ Viện Nghiên cứu AI Roppongi để xây dựng một trung tâm nghiên cứu chung tại Bangkok. Vua Rama X, với giọng nói trầm ấm và ánh mắt sắc bén, bày tỏ sự quan tâm sâu sắc, mời Nam tham gia hội nghị thượng đỉnh ASEAN vào cuối năm để thảo luận chi tiết. Kim Keon-hee, trong vai trò phu nhân ngoại giao, trò chuyện duyên dáng với các quan khách từ Malaysia, Singapore, và Việt Nam, chia sẻ về các dự án phát triển tại Tỉnh Seoul và Trung tâm Tài chính Gangnam. Tuy nhiên, ánh mắt cô thỉnh thoảng lướt về phía Suthida, người đang tiếp đón các nhà lãnh đạo châu Âu với nụ cười rạng rỡ và cử chỉ thanh lịch, khiến Kim Keon-hee khẽ nghiến răng, tay siết chặt ly rượu vang.
Sau tiệc chiêu đãi, Nam và Kim Keon-hee trở về khách sạn Mandarin Oriental Bangkok, nơi họ lưu trú trong căn phòng tổng thống rộng lớn, nằm ở tầng cao nhất của khách sạn. Căn phòng là một kiệt tác xa hoa, với sàn gỗ tếch bóng loáng, tường ốp lụa Thái thủ công thêu hoa văn tinh xảo, và những bức tranh sơn dầu mô tả cảnh sông nước Bangkok, với những chiếc thuyền gỗ lướt nhẹ trên dòng Chao Phraya. Một cửa sổ kính lớn trải dài từ sàn đến trần, mở ra khung cảnh dòng sông lấp lánh ánh đèn từ những chiếc thuyền và các tòa nhà chọc trời xa xa. Giường ngủ lớn, phủ chăn lụa trắng thêu hoa văn tinh tế, được đặt giữa phòng, bên cạnh là một chiếc sofa da màu kem mềm mại và bàn trà bằng gỗ mun khảm ngọc trai. Một lọ hoa lan tím đặt trên bàn, tỏa hương thơm dịu nhẹ, hòa quyện với mùi gỗ đàn hương từ máy khuếch tán tinh dầu trong phòng, tạo nên một không gian vừa ấm cúng vừa gợi cảm.
Nam cởi áo khoác vest, nới lỏng cà vạt, và ngồi xuống sofa, mở máy tính bảng để xem lại các ghi chú ngoại giao từ buổi lễ. Cậu ghi chú chi tiết về các đề xuất hợp tác với Thái Lan: xuất khẩu dầu mỏ từ Tỉnh Sakhalin để đáp ứng nhu cầu năng lượng của ASEAN, hợp tác xây dựng một trung tâm nghiên cứu AI tại Bangkok, và kế hoạch tổ chức một hội chợ thương mại tại Tỉnh Seoul để thu hút đầu tư từ Malaysia và Singapore. Nam nhíu mày, tập trung phân tích phản ứng của vua Rama X và các nhà lãnh đạo khác, cố gắng đánh giá mức độ ủng hộ cho các kế hoạch của Đại Đông Á. Cậu nhấp một ngụm rượu whisky từ ly pha lê trên bàn, cảm nhận hương vị cay nồng lan tỏa trong miệng, giúp cậu thư giãn sau một ngày dài.
Kim Keon-hee vẫn trong bộ hanbok vàng, bước vào phòng tắm liền kề, nơi có một chiếc gương lớn viền vàng và bồn tắm bằng đá cẩm thạch. Cô đứng trước gương, chậm rãi tháo trâm ngọc trai, để mái tóc đen óng mượt xõa xuống vai, từng lọn tóc lướt qua làn da trắng mịn như sứ. Gương mặt cô, phản chiếu trong gương, thoáng nét giận dữ, đôi lông mày nhíu chặt, và đôi môi mím lại, như thể đang kìm nén một cơn bão cảm xúc. Cô cẩn thận gỡ từng lớp hanbok, để lộ bộ nội y đỏ rực, được may từ lụa Pháp cao cấp, ôm sát cơ thể, làm nổi bật vòng ngực đầy đặn, núm vú hồng nhạt ẩn hiện qua lớp vải mỏng, vòng eo nhỏ nhắn như được tạc từ ngọc, và đôi hông tròn trịa dẫn xuống đôi chân dài mịn màng. Làn da cô lấp lánh dưới ánh đèn vàng dịu nhẹ, mỗi đường cong như một tác phẩm nghệ thuật, khiến bất kỳ ai nhìn vào cũng khó cưỡng lại.
Đột nhiên, Kim Keon-hee bước ra khỏi phòng tắm, ánh mắt bùng cháy ghen tuông, như một ngọn lửa sẵn sàng thiêu đốt mọi thứ. Cô tiến thẳng đến chỗ Nam, dùng sức đẩy cậu ngã ngửa xuống giường lớn, chăn lụa trắng xô lệch dưới sức nặng của cả hai. Nam, bất ngờ, ngã xuống, nhìn Kim Keon-hee với ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa bị cuốn hút bởi vẻ đẹp dữ dội của cô. Cô trèo lên người cậu, đè hai tay Nam xuống giường, móng tay sơn đỏ bấm mạnh vào da cậu, để lại những vết đỏ mờ. Gương mặt cô, với đôi mắt long lanh như sắp khóc, đầy vẻ tức giận và tổn thương: “Chủ tịch, tôi đẹp hơn hay Suthida đẹp hơn? Ngài nói đi, ngay bây giờ! Đừng dối tôi!” Giọng cô run run, vừa giận dữ vừa van xin, như thể sự chú ý của Nam dành cho Suthida là một nhát dao đâm vào trái tim cô.
Nam cố gắng xoa dịu, mỉm cười nhẹ, giọng trầm ấm: “Keon-hee, cô đẹp hơn. Cô là người phụ nữ quyến rũ nhất mà tôi từng gặp. Vẻ đẹp của cô không chỉ ở cơ thể hoàn hảo này, mà còn ở sự thông minh, sự tận tụy, và ngọn lửa đam mê mà cô mang đến cho tôi và Đại Đông Á.” Nhưng Kim Keon-hee không dễ dàng nguôi giận. Cô cúi xuống, cởi từng cúc áo sơ mi của Nam, để lộ lồng ngực săn chắc và làn da rám nắng. Tay cô lướt xuống, mở khóa quần, sục dương vật Nam với những chuyển động chậm rãi nhưng đầy khiêu khích, ngón tay thon dài vuốt ve từ gốc đến đỉnh, khiến Nam thở hổn hển, cơ thể căng lên vì khoái cảm. “Vậy tại sao ngài cứ nhìn Suthida?” cô hỏi, giọng sắc lạnh, ánh mắt dán chặt vào Nam như muốn moi ra sự thật. “Ngài nghĩ tôi không thấy ánh mắt của ngài khi cô ta bước đi, khi cô ta mỉm cười với các quan khách? Ngài bị cô ta mê hoặc, đúng không? Ngài muốn cô ta, phải không?”
Nam, bị kích thích bởi bàn tay điêu luyện của Kim Keon-hee, không kìm được, xuất tinh lên tay cô, chất lỏng ấm nóng chảy qua những ngón tay thon dài, nhỏ giọt xuống chăn lụa trắng. Kim Keon-hee mỉm cười, ánh mắt vừa đắc thắng vừa đầy dục vọng, liếm nhẹ ngón tay mình, môi cô lướt qua chất lỏng, tạo nên một hình ảnh vừa gợi cảm vừa đầy quyền lực. Cô cởi bỏ hoàn toàn bộ nội y, để lộ cơ thể trần truồng: cặp ngực căng tròn với núm vú hồng nhạt dựng đứng, vòng eo nhỏ nhắn, và đôi hông tròn trịa dẫn xuống vùng âm hộ ướt át, lấp lánh dưới ánh đèn. Cô ngồi hẳn lên người Nam, nhấn dương vật cậu vào âm đạo mình, cảm nhận sự căng đầy khi cậu trượt sâu vào trong. Cô bắt đầu di chuyển, hông lắc nhịp nhàng, từng chuyển động chậm rãi nhưng đầy sức mạnh, như muốn chiếm hữu hoàn toàn Nam.
Nam không thể cưỡng lại, ôm chặt eo Kim Keon-hee, tay cậu lướt qua cặp ngực cô, bóp nhẹ núm vú, khiến cô rên to, cơ thể uốn cong vì khoái cảm. “Keon-hee, cô thật sự là tất cả,” Nam thì thầm, giọng khàn khàn, tay cậu vuốt xuống mông cô, bóp mạnh, cảm nhận sự mềm mại và đàn hồi. Kim Keon-hee, đáp lại, tăng tốc, hông cô di chuyển nhanh hơn, âm hộ cô siết chặt dương vật Nam, tạo nên những đợt sóng khoái cảm mãnh liệt. Họ làm tình cuồng nhiệt, tiếng rên của Kim Keon-hee vang vọng, hòa lẫn với tiếng thở gấp của Nam và tiếng sóng vỗ bên ngoài sông Chao Phraya. Ánh đèn vàng từ trần nhà chiếu lên cơ thể họ, tạo nên những mảng sáng tối đầy mê hoặc, như một bức tranh nhục dục sống động.
Kim Keon-hee, trong cơn đam mê, cúi xuống, hôn lên môi Nam, lưỡi cô quấn lấy lưỡi cậu, một nụ hôn ướt át và đầy khao khát. Cô cắn nhẹ môi dưới của Nam, khiến cậu rên lên, tay cậu bóp mạnh mông cô, kéo cô sát hơn. Họ đạt cực khoái lần đầu, cơ thể Kim Keon-hee run rẩy, âm hộ cô co bóp quanh dương vật Nam, chất lỏng ấm nóng chảy ra, thấm ướt chăn lụa. Nhưng cô không dừng lại, tiếp tục di chuyển, hông lắc nhanh hơn, đẩy cả hai vào những đợt khoái cảm mới. Nam, bị cuốn vào nhục dục, lật Kim Keon-hee nằm ngửa, đè lên cô, nhấn dương vật sâu hơn, di chuyển mạnh mẽ. Cô rên to, móng tay bấm sâu vào lưng Nam, để lại những vết đỏ dài, cơ thể cô uốn éo dưới mỗi cú thúc của cậu. Họ đạt cực khoái lần nữa, rồi lần nữa, mỗi lần là một cơn sóng dữ dội, khiến Kim Keon-hee hét lên trong khoái cảm, mái tóc đen xõa tung trên gối, đôi mắt long lanh đầy dục vọng.
Sau hàng giờ, khi ánh trăng bắt đầu chiếu qua cửa sổ, Kim Keon-hee mệt lả, gục xuống ngực Nam, mồ hôi lấm tấm trên trán, lưng, và cặp ngực đầy đặn. Cô ôm chặt cậu, vòng tay siết quanh ngực Nam, hơi thở dần đều đặn, chìm vào giấc ngủ với nụ cười mãn nguyện trên môi, như thể cơn ghen đã được xua tan bởi sự chiếm hữu hoàn toàn. Cơ thể cô, vẫn trần truồng, áp sát vào Nam, làn da ấm áp và mềm mại khiến cậu cảm nhận rõ từng nhịp thở của cô.
Nam nằm bên Kim Keon-hee, không thể chợp mắt. Cậu nhìn lên trần nhà, nơi ánh sáng từ đèn chùm pha lê phản chiếu lấp lánh, lòng nặng trĩu. Dưới ánh đèn mờ ảo, cậu quan sát gương mặt đang ngủ của Kim Keon-hee: đôi môi mọng khẽ hé mở, lông mi dài cong vút, và làn da trắng mịn như vẫn còn ánh lên sự quyến rũ ngay cả trong giấc ngủ. Nhưng trong tâm trí Nam, những hình ảnh khác hiện lên: nụ cười dịu dàng của Kako khi cô kể về những ngày ở Hoàng cung Tokyo, ánh mắt thông minh của Mako khi cô phân tích chiến lược ngoại giao, và sự chuyên nghiệp đầy cuốn hút của Reimi Tsutsumi khi cô đứng trước báo giới. Mối quan hệ với Kim Keon-hee, dù đầy đam mê và nhục dục, đã gây ra không ít rắc rối. Cậu nhớ lại vụ xô xát giữa Kim Keon-hee và Reimi, sự bất mãn của Kako và Mako khi cô trở thành Đệ tam phu nhân, và giờ là cơn ghen dữ dội vì ánh mắt của cậu dành cho Suthida.
Nam thở dài, vuốt nhẹ mái tóc đen mượt của Kim Keon-hee, cảm thấy một cơn hối hận sâu sắc dâng trào. Cậu tự hỏi liệu mình có đang để dục vọng cá nhân làm lu mờ trách nhiệm lãnh đạo Đại Đông Á, một quốc gia đang đối mặt với những thách thức khổng lồ từ Thế chiến III, áp lực từ Mỹ và Nga, và nhu cầu củng cố quan hệ với ASEAN. Mối quan hệ với Kim Keon-hee, với những khoảnh khắc nhục dục mãnh liệt, đang trở thành một gánh nặng, làm phức tạp cuộc sống của cậu và gây căng thẳng trong nội bộ gia đình lãnh đạo. Nam nhắm mắt, cố gắng tìm một khoảnh khắc bình yên, nhưng lòng cậu vẫn rối bời, biết rằng cậu cần đưa ra những quyết định khó khăn để giữ vững sự cân bằng giữa cảm xúc cá nhân và sứ mệnh quốc gia.