Dục Vọng và Quyền Lực - Chương 116: Sakhalin
Ngày 10 tháng 3 năm 2019, bầu trời Bình Nhưỡng rực rỡ ánh nắng đầu xuân, nhưng không khí trong tư dinh Ryongsong, nơi ở chính thức của Nam, Lãnh tụ Tối cao của Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á, nặng trĩu như một cơn bão sắp ập đến. Tin tức từ Cục Tình báo Quốc gia Đại Đông Á, do cố vấn Ri Jong-ho báo cáo, lan truyền như ngọn lửa: Hoa Kỳ, trong một động thái táo bạo chưa từng có trong Thế chiến III, đã triển khai ba quả vũ khí hạt nhân chiến thuật, mỗi quả có sức công phá 15 kiloton, nhắm vào các căn cứ quân sự chiến lược của Nga tại vùng Viễn Đông. Các mục tiêu bao gồm căn cứ hải quân ở Vladivostok, kho vũ khí ở Khabarovsk, và sân bay quân sự ở Petropavlovsk-Kamchatsky. Các vụ nổ, dù được thiết kế để hạn chế thiệt hại dân sự, đã san phẳng các cơ sở quân sự, giết chết hơn 800 binh sĩ Nga, phá hủy hàng chục máy bay chiến đấu và tàu chiến, đồng thời làm rung chuyển tâm lý toàn cầu.
Trong phòng họp chiến lược tại tư dinh Ryongsong, một căn phòng rộng lớn với những bức tường lát gỗ mun và sàn đá cẩm thạch bóng loáng, Nam ngồi trầm ngâm trên chiếc ghế bọc da đỏ thẫm, phía trước là một bàn họp dài bằng gỗ gụ được chạm khắc tinh xảo. Cậu mặc một bộ vest đen may đo hoàn hảo, với huy hiệu vàng hình búa liềm của Hội đồng Cách mạng Nhân Dân lấp lánh trên ve áo. Gương mặt Nam, với đôi mắt sắc sảo và mái tóc đen chải gọn, toát lên vẻ uy quyền nhưng không giấu được sự căng thẳng. Trên bàn, một màn hình cảm ứng lớn hiển thị bản đồ chiến lược của vùng Đông Bắc Á, với các điểm đỏ nhấp nháy tại Vladivostok, Khabarovsk, và Petropavlovsk-Kamchatsky, đánh dấu các khu vực bị tấn công. Một bản báo cáo chi tiết từ tình báo nằm ngay ngắn trước mặt Nam, liệt kê các thiệt hại của Nga và tình trạng hỗn loạn nội bộ do phong trào ly khai ở Siberia.
Đệ nhất phu nhân Kako, đứng bên trái Nam, mặc một bộ kimono xanh ngọc được thêu hoa anh đào tinh tế, mái tóc đen dài buộc cao bằng một dải lụa trắng. Gương mặt cô, với đôi mắt to và làn da trắng mịn, lộ rõ vẻ lo lắng khi cô đặt tay lên vai Nam, giọng nói nhẹ nhàng nhưng run rẩy: “Thưa Lãnh tụ Tối cao, hành động của Mỹ quá nguy hiểm. Nếu Nga đáp trả bằng vũ khí hạt nhân, toàn thế giới sẽ rơi vào thảm họa. Đại Đông Á cần có lập trường rõ ràng để bảo vệ nhân dân.” Đệ nhị phu nhân Mako, đứng bên phải, mặc một bộ váy trắng dài bó sát, tôn lên vóc dáng thanh mảnh. Mái tóc nâu của cô được búi gọn, để lộ đôi khuyên tai ngọc trai lấp lánh. Mako thêm vào, giọng nói sắc sảo hơn: “Chúng ta không thể để Đông Á bị cuốn vào lằn ranh hạt nhân. Một thông điệp ngoại giao mạnh mẽ là cần thiết, nhưng chúng ta cũng phải củng cố phòng thủ.”
Đệ tam phu nhân Kim Keon-hee, ngồi đối diện Nam, nổi bật trong bộ hanbok vàng rực rỡ với hoa văn phượng hoàng thêu bằng chỉ bạc. Mái tóc đen óng của cô được uốn sóng nhẹ, buông xõa trên vai, và đôi mắt sắc sảo ánh lên sự tự tin. Kim Keon-hee, với kinh nghiệm quản lý các dự án tái thiết, nói với giọng điềm tĩnh nhưng đầy tính toán: “Thưa Lãnh tụ Tối cao, Nga đang suy yếu, và Mỹ đang tập trung vào mặt trận châu Âu. Đây là cơ hội để Đại Đông Á mở rộng ảnh hưởng ở Đông Bắc Á. Đảo Sakhalin, với trữ lượng dầu mỏ và khí đốt dồi dào, là mục tiêu chiến lược. Chúng ta có thể chiếm đóng nó mà không gặp kháng cự mạnh.” Nam, gật đầu, ánh mắt lóe lên một tia quyết đoán: “Keon-hee nói đúng. Chúng ta sẽ hành động nhanh chóng. Reimi Tsutsumi sẽ tổ chức họp báo ngay hôm nay để kêu gọi hòa bình, trong khi quân đội chuẩn bị tấn công Sakhalin.”
Nam triệu tập tướng Kim Hyok-chol, một người đàn ông trung niên với vóc dáng cao lớn, mặc quân phục xanh đậm với các huy chương lấp lánh trên ngực. Gương mặt ông khắc khổ, với mái tóc muối tiêu và đôi mắt sắc bén, thể hiện kinh nghiệm của một chiến binh lão luyện. Nam ra lệnh: “Tướng Kim, chuẩn bị chiến dịch ‘Đông Tiến’ nhắm vào Sakhalin. Sử dụng tàu sân bay USS Ronald Reagan và robot chiến đấu từ Viện Roppongi. Tôi muốn Sakhalin thuộc về Đại Đông Á trong vòng một tháng.” Kim Hyok-chol cúi đầu: “Thưa Lãnh tụ Tối cao, tôi sẽ huy động toàn lực lượng.” Nam tiếp tục: “Ri Jong-ho, phối hợp với Reimi để đảm bảo thông điệp ngoại giao của chúng ta được truyền tải rõ ràng. Không để quốc tế hiểu sai ý định của Đại Đông Á.” Ri Jong-ho, một người đàn ông gầy gò trong bộ vest xám, kính mắt tròn, gật đầu: “Vâng, thưa Lãnh tụ Tối cao.”
Chiều ngày 10 tháng 3, tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia ở Bình Nhưỡng, một khán phòng rộng lớn với trần nhà cao vút và những bức tường kính trong suốt nhìn ra sông Đại Đồng, Reimi Tsutsumi chuẩn bị cho buổi họp báo quốc tế. Reimi Tsutsumi, người phát ngôn chính phủ Đại Đông Á, sở hữu vẻ đẹp thanh tú, với làn da trắng mịn như sứ, đôi mắt nâu to tròn ánh lên sự thông minh, và mái tóc đen dài óng mượt được buộc cao bằng một chiếc kẹp bạc tinh xảo. Gương mặt cô, với chiếc mũi nhỏ thẳng và đôi môi hồng phớt, toát lên sự chuyên nghiệp nhưng không kém phần cuốn hút. Hôm nay, Reimi mặc một bộ váy công sở màu xanh thẫm, dài qua đầu gối, ôm sát cơ thể, tôn lên vóc dáng mảnh mai nhưng cân đối. Đôi giày cao gót đen bóng và chiếc đồng hồ vàng mỏng trên cổ tay trái hoàn thiện vẻ ngoài thanh lịch của cô.
Reimi bước lên bục phát biểu, ánh sáng từ hàng chục đèn flash của các nhiếp ảnh gia chiếu vào cô, làm nổi bật từng đường nét trên gương mặt. Hàng trăm phóng viên từ các tỉnh Đại Đông Á – Seoul, Hokkaido, Bắc Honshu, Nam Honshu, Ryukyu, Shikoku – cùng các nhà báo quốc tế từ Thụy Sĩ, Thụy Điển, và Ấn Độ ngồi chật kín khán phòng. Máy quay truyền hình trực tiếp từ các kênh như Đại Đông Á TV, KBS, và NHK (nay thuộc Đại Đông Á) ghi lại từng cử chỉ của Reimi. Cô đặt đôi tay thon dài lên bục, chiếc nhẫn bạc trên ngón áp út lấp lánh dưới ánh đèn, và bắt đầu với giọng nói rõ ràng, vang vọng qua hệ thống loa hiện đại: “Thưa quý bà và quý ông, nhân dân Đại Đông Á, và cộng đồng quốc tế, Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á bày tỏ sự quan ngại sâu sắc trước hành động sử dụng vũ khí hạt nhân chiến thuật của Hoa Kỳ tại vùng Viễn Đông của Nga. Các vụ tấn công này, dù hạn chế về quy mô, đã gây ra thiệt hại nghiêm trọng và làm dấy lên nguy cơ chiến tranh hạt nhân toàn diện.”
Reimi dừng lại, ánh mắt lướt qua khán phòng, đánh giá phản ứng của các phóng viên. Cô tiếp tục, giọng nói trầm bổng nhưng đầy sức thuyết phục: “Đại Đông Á kêu gọi tất cả các bên liên quan kiềm chế tối đa, tránh đẩy thế giới vào thảm họa hủy diệt. Chúng tôi cam kết duy trì hòa bình và ổn định ở Đông Á, bảo vệ lợi ích của nhân dân từ Seoul đến Hokkaido, từ Ryukyu đến Shikoku. Dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Lãnh tụ Tối cao Nam, Đại Đông Á đã thống nhất bán đảo Triều Tiên, sáp nhập Nhật Bản, và xây dựng một nền kinh tế thịnh vượng. Chúng tôi sẽ tiếp tục con đường này, hợp tác với các quốc gia yêu chuộng hòa bình để xây dựng một thế giới không có chiến tranh.”
Bài phát biểu, được soạn thảo với sự hỗ trợ của Kim Keon-hee và cố vấn Ri Jong-ho, nhấn mạnh tư tưởng Hồ Chí Minh như kim chỉ nam cho hòa bình và phát triển. Reimi, với phong thái tự tin, trả lời các câu hỏi từ phóng viên một cách sắc bén. Khi một nhà báo từ Thụy Sĩ hỏi: “Liệu Đại Đông Á có kế hoạch lợi dụng sự suy yếu của Nga để mở rộng lãnh thổ?” Reimi mỉm cười nhẹ, đôi mắt lấp lánh: “Đại Đông Á không tìm kiếm xung đột. Mọi hành động của chúng tôi đều nhằm bảo vệ nhân dân và thúc đẩy thịnh vượng khu vực. Chúng tôi kêu gọi cộng đồng quốc tế tập trung vào giải pháp ngoại giao.” Lời đáp của cô khéo léo, nhưng không làm dịu đi sự nghi ngờ từ các nước phương Tây.
Phản ứng quốc tế trái chiều. Các tỉnh Đại Đông Á hoan nghênh thông điệp, với thống đốc Hokkaido gửi thư chúc mừng Reimi vì “lời kêu gọi hòa bình đầy nhân văn.” Tuy nhiên, các kênh truyền thông phương Tây như CNN, BBC, và Fox News cáo buộc Đại Đông Á “đạo đức giả,” cho rằng Nam đang âm mưu mở rộng lãnh thổ trong lúc Nga suy yếu. Reimi, sau khi kết thúc họp báo, trở về văn phòng, ánh mắt thoáng mệt mỏi nhưng vẫn giữ vẻ kiên định. Cô biết rằng vai trò của mình không chỉ là truyền đạt thông điệp, mà còn là lá chắn ngoại giao cho tham vọng của Nam.
Trong khi Reimi đối mặt với áp lực truyền thông, Nam và tướng Kim Hyok-chol triển khai chiến dịch “Đông Tiến” tại Bộ Tổng Tham mưu Quân đội Nhân dân Đại Đông Á, một tòa nhà kiên cố ở ngoại ô Bình Nhưỡng với các bức tường bê tông và hệ thống giám sát tối tân. Trong phòng chỉ huy, một màn hình 3D khổng lồ hiển thị địa hình đảo Sakhalin, với các điểm chiến lược như Yuzhno-Sakhalinsk, Korsakov, và Nogliki được đánh dấu bằng màu đỏ. Tướng Kim Hyok-chol, đứng trước bản đồ, trình bày kế hoạch với giọng nói trầm ổn: “Thưa Lãnh tụ Tối cao, Sakhalin là một đảo giàu tài nguyên, với trữ lượng dầu mỏ ước tính 5 tỷ thùng và khí đốt 1,2 nghìn tỷ mét khối. Nga hiện chỉ duy trì một lực lượng phòng thủ yếu ớt với 3.000 quân, chủ yếu là lính nghĩa vụ, do sự hỗn loạn từ Thế chiến III và phong trào ly khai ở Siberia. Chúng ta sẽ sử dụng tàu sân bay USS Ronald Reagan, phi đội Su-35, và 200 robot chiến đấu cải tiến từ Viện Roppongi để tấn công.”
Nam, ngồi trên ghế chỉ huy bọc da, gật đầu: “Tiến hành ngay. Tôi muốn Sakhalin thuộc về Đại Đông Á trong vòng một tháng. Đảm bảo hạn chế thương vong dân sự, và sử dụng robot để giảm thiểu tổn thất cho quân ta.” Kim Hyok-chol cúi đầu: “Vâng, thưa Lãnh tụ Tối cao. Tôi sẽ điều động Hạm đội Thái Bình Dương và Không quân Nhân dân ngay hôm nay.”
Ngày 15 tháng 3, chiến dịch “Đông Tiến” bắt đầu. Dưới bầu trời xám xịt của Sakhalin, nơi những cơn gió lạnh giá thổi qua từ biển Okhotsk, tàu sân bay USS Ronald Reagan, được tái sơn với cờ Đại Đông Á, neo đậu cách Korsakov 20 hải lý. Tàu, dài 333 mét và được trang bị 70 máy bay chiến đấu, là biểu tượng sức mạnh của Đại Đông Á sau khi thu giữ từ Mỹ trong Thế chiến III. Hàng chục máy bay Su-35, với lớp sơn đen bóng và động cơ cải tiến từ Viện Roppongi, cất cánh từ boong tàu, phóng tên lửa dẫn đường chính xác AGM-65 Maverick, phá hủy các tháp radar và kho vũ khí của Nga tại Yuzhno-Sakhalinsk. Đồng thời, 200 robot chiến đấu tự hành, mỗi robot cao 2 mét, được trang bị súng máy 7,62mm và hệ thống AI nhận diện mục tiêu, đổ bộ từ các tàu vận tải, nhanh chóng chiếm các cứ điểm phòng thủ.
Dân chúng Sakhalin, gồm người Nga, người Ainu bản địa, và một số cộng đồng Hàn kiều, hoảng loạn nhưng không kháng cự mạnh. Phong trào ly khai ở Siberia đã làm suy yếu tinh thần chiến đấu của quân đội Nga, và các chỉ huy địa phương, thiếu liên lạc với Moskva, đầu hàng chỉ sau ba ngày giao tranh. Đến ngày 25 tháng 3, Quân đội Nhân dân Đại Đông Á kiểm soát Yuzhno-Sakhalinsk, với các lá cờ đỏ thắm của Đại Đông Á tung bay trên tòa thị chính. Các thị trấn khác như Korsakov, Nogliki, và Poronaysk lần lượt thất thủ trong hai tuần tiếp theo. Đến ngày 5 tháng 4, toàn bộ đảo Sakhalin nằm dưới quyền kiểm soát của Đại Đông Á, với thương vong tối thiểu: 50 binh sĩ Đại Đông Á và 200 binh sĩ Nga thiệt mạng.
Ngày 15 tháng 4, Nam, từ phòng họp chiến lược tại tư dinh Ryongsong, ký sắc lệnh sáp nhập Sakhalin vào lãnh thổ Đại Đông Á, đặt tên là Tỉnh Sakhalin. Cậu bổ nhiệm tướng Kim Hyok-chol làm thống đốc quân sự tạm thời, với nhiệm vụ thiết lập trật tự và khai thác tài nguyên. Nam ra lệnh xây dựng một căn cứ hải quân hiện đại tại Korsakov, trang bị các tàu tuần dương lớp Kirova và hệ thống phòng không S-400, nhằm củng cố phòng thủ trước bất kỳ phản ứng nào từ Nga hay Mỹ. Cậu cũng phê duyệt kế hoạch khai thác dầu mỏ và khí đốt, hợp tác với các tập đoàn như Hyundai và Sinopec, dự kiến mang lại 10 tỷ USD doanh thu hàng năm cho Đại Đông Á.
Ngày 16 tháng 4, Nam ra lệnh cho Reimi Tsutsumi tổ chức một họp báo chiến thắng tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia. Reimi, lần này mặc một bộ váy công sở màu trắng ngà, dài đến mắt cá chân, ôm sát cơ thể, làm nổi bật vóc dáng thanh mảnh nhưng quyến rũ. Mái tóc đen của cô được thả tự nhiên, uốn sóng nhẹ, phủ qua vai, và đôi môi hồng phớt được tô son nhẹ, tạo cảm giác gần gũi nhưng vẫn quyền lực. Đôi giày cao gót trắng và chiếc vòng cổ ngọc trai nhỏ làm tăng thêm sự thanh lịch. Cô bước lên bục, ánh sáng đèn flash chiếu vào, làm đôi mắt nâu to tròn của cô lấp lánh như hai viên ngọc. Giọng nói của Reimi, ấm áp nhưng đầy uy quyền, vang lên: “Thưa quý bà và quý ông, Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á đã giải phóng Tỉnh Sakhalin khỏi sự bất ổn, mang lại hòa bình và cơ hội phát triển cho người dân nơi đây. Dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Lãnh tụ Tối cao Nam, chúng tôi đã hoàn thành chiến dịch ‘Đông Tiến’ với tốc độ và hiệu quả chưa từng có.”
Reimi giơ tay, chỉ vào một màn hình lớn phía sau, hiển thị hình ảnh Yuzhno-Sakhalinsk với cờ Đại Đông Á tung bay: “Tỉnh Sakhalin sẽ trở thành trung tâm kinh tế mới, với các giếng dầu và khí đốt hiện đại, cùng cơ sở hạ tầng được xây dựng theo tiêu chuẩn quốc tế. Chúng tôi cam kết cải thiện đời sống của người dân Sakhalin, từ người Nga, người Ainu, đến các cộng đồng di cư.” Cô kết thúc bằng một thông điệp mạnh mẽ: “Tư tưởng Hồ Chí Minh, với tinh thần đoàn kết và tiến bộ, sẽ dẫn dắt Đại Đông Á vượt qua mọi thách thức, từ chiến tranh đến tái thiết.”
Họp báo kết thúc với tiếng vỗ tay vang dội từ các phóng viên Đại Đông Á, nhưng các nhà báo phương Tây vẫn giữ thái độ nghi ngờ. Một số tờ báo như The New York Times gọi chiến dịch Sakhalin là “hành động cơ hội,” trong khi các tỉnh Đại Đông Á, từ Seoul đến Hokkaido, tổ chức lễ hội ăn mừng chiến thắng. Nam, theo dõi họp báo qua màn hình tại tư dinh Ryongsong, mỉm cười hài lòng với sự chuyên nghiệp của Reimi. Cậu triệu tập Kako, Mako, và Kim Keon-hee đến phòng họp để thảo luận chiến lược dài hạn.
Kako, trong bộ kimono trắng thêu hoa cúc vàng, lo lắng: “Thưa Lãnh tụ Tối cao, việc chiếm Sakhalin có thể khiến Mỹ tăng cường cấm vận hoặc tấn công quân sự. Chúng ta cần củng cố phòng thủ ngay lập tức.” Mako, trong bộ váy xanh lam bó sát, thêm vào: “Liên minh với các nước trung lập như Ấn Độ hoặc Thụy Sĩ sẽ giúp chúng ta giảm áp lực ngoại giao.” Kim Keon-hee, trong bộ hanbok vàng với hoa văn rồng tinh xảo, đề xuất: “Hãy để Reimi tiếp tục dẫn dắt truyền thông, nhấn mạnh lợi ích kinh tế từ Sakhalin. Đồng thời, chúng ta nên đẩy nhanh dự án Trung tâm Tài chính Gangnam để khẳng định vị thế kinh tế của Đại Đông Á.”
Nam, đứng trước cửa sổ lớn nhìn ra sông Đại Đồng, gật đầu: “Các phu nhân nói đúng. Chúng ta sẽ củng cố phòng thủ, mở rộng ngoại giao, và đẩy mạnh kinh tế.” Cậu ra lệnh cho cố vấn Ri Jong-ho giám sát tiến độ xây dựng Trung tâm Tài chính Gangnam, dự kiến trở thành biểu tượng kinh tế của Tỉnh Seoul vào cuối năm 2019. Nam cũng yêu cầu tướng Kim Hyok-chol triển khai thêm 5.000 quân đến Tỉnh Sakhalin, cùng với các hệ thống tên lửa đất đối không, để đảm bảo kiểm soát hoàn toàn. Cậu mường tượng một Đông Á hùng mạnh, thống trị Đông Bắc Á, nhưng nhận ra rằng Thế chiến III đang đẩy thế giới đến bờ vực nguy hiểm. Nam biết rằng, để bảo vệ Đại Đông Á, cậu phải cân bằng giữa tham vọng lãnh thổ, áp lực quốc tế, và sự hòa hợp trong gia đình với Kako, Mako, Kim Keon-hee, đồng thời duy trì mối quan hệ phức tạp với Reimi Tsutsumi.