DỤC VỌNG GIA ĐÌNH - Chương 22
Chap 22.
TỈnh giấc sau 1 đêm cuồng loạn, tỉnh giấc làm tôi hoang mang. Mọi thứ giờ xảy ra quá xa so với dự định, vì có thêm người trong nhà. Chị ba còn ngủ và nhìn chị tôi lại hứng dù quần nhau gần như cả đêm. Nhưng suy nghĩ thôi chúng tôi vẫn còn 1 ngày hôm nay.
Tôi trở về phòng và thấy anh B đang ôm vk tôi ngủ. Thật sự vk tôi giờ đây cũng khác nhiều, tất cả.những gì tôi biết trước đây đã biến mất sau những cuộc giao lưu.
1 cô gái mắt kính, trong sáng có phần cổ điển đã bị tôi…. tôi có sai ko? Nhìn anh B ôm vk mình, tôi lại thấy ghen nhưng nghĩ lại ko phải mình cũng đã quan hệ chị B sao. Thật ra với.chị B tôi có 1 sự kính trọng và luôn nứng khi nghĩ về chị. Anh B cũng vậy, tôi tâm sự với anh rất nhiều, anh ấy luôn động viên và luôn kêu tôi dừng lại khi tôi muốn sa ngã. Anh chị xứng đáng là đầu đàng.
Luvs này đồng hồ chỉ mới 6h10, tôi tắm nhẹ nhàng và đi làm ly cf sáng. Hôm nay chúng tôi sẽ đi Banahill, vì vậy tôi muốn tận hưởng ko khí sáng Đà Nẵng trước khi về lại nơi ô nhiễm của đất Sài Thành.
Trong khi chờ thang máy, chị B cũng đi xuống. Wow, trùng hợp hay…. suy nghĩ nhiều làm gì, nếu đã chung đường thì cứ đi.
– Chị dậy sớm vậy?
– À, thói quen rồi. Chị dạo biển và mua cho anh B ly cf.
– Vâng, ……
– mọi chuyện ổn ko em?
– Ổn chuyện gì chị?
– Chị em nhà vk em… chị ko muốn chuyện vui chơi lại ảnh hưởng lớn đến gia đình em.
– Em nghĩ ko sao đâu chị. Ai cũng lớn và tự quyết cho số phận của mình.
– Chị nghĩ đôi khi phải tỉnh táo lại, dù sao chỉ là cuộc chơi. Chị quý em, anh B cũng vậy. Nếu vì anh chị là khởi đầu mà tan nát gia đình em, anh chị mang tội lớn lắm, chị…..
Chị như muốn khóc, tôi nắm tay chị và hôn môi chị như muốn chị ko nói nữa, tôi sợ chị khóc, tôi không muốn chị khóc dù bất cứ lí do nào.
Môi chị vẫn vậy, rất thơm và dịu dàng dù chị có cái vẻ rắn rỏi. Váy jean, áo sơ mi trắng tôn dáng chị, nhưng tôi lại tháo 1 cúc áo trên để lấp ló vòng 1 của chị, nó đẹp điên đảo dù nơi này ko thuận tiện để tôi….
Chị đẩy tôi ra…
– Chỉ vậy là giỏi…
– Tại chị đẹp lắm…
Ting…toong…..
Thang máy đến sảnh, và có rất đông người. Chúng tôi lại sải bước về biển, để đón ánh sáng mới, ánh sáng của tự do và anh sáng của cuộc đời. Chị khẽ cười và nói:
– Dẫn chị đi dạo biển nhé.
Chúng tôi như đôi tình nhân, nắm tay dạo biển. Biển Đà Nẵng thì khỏi nói, rất đẹp.
– Em và vk có đi dạo thế này ko?
– Có, nhưng tối qua chắc mệt với ck chị quá nên chưa dậy nổi.
– Uhm, tối qua hoang dại quá. Chị lần đầu như vậy.
– Dù thế nào chị vẫn đẹp, là nữ thần của em đấy.
– Ôi giời, em thì ai mà chả như vậy.
– Thật đấy, chị là thần tượng của em. Có lẽ ngoài vk em ra, chị ko bao giờ biết được em si mê chị thế nào?
– Si mê tôi thì để ck tôi nhé…
Nói rồi chị chạy đi…..tôi đuổi theo trong nắng sớm. Chị vừa chạy, vòng 1 và 3 tưng tưng rồi quay đầu lại nhìn tôi, bạn suy nghĩ trong anh nắng và 1 người như vậy, bạn có tưởng tượng ra 1 thiên thần ko? Với tôi, chị là thiên thần đấy.