DỤC TÌNH - Chương 15
CHƯƠNG XV
Nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài hôm, sức khoẻ của Hương đã ổn định trở lại. Mấy ngày không có bàn tay nàng chăm sóc, ngôi nhà đã biến thành cái thùng rác cực lớn, bắt nàng phải xắn tay lên dọn dẹp ngay khi khoẻ lại.
Nhìn con dâu vui vẻ lau chùi đồ đạc, nét mặt bừng nở như hoa đào tháng giêng, cụ Đích càng lúc càng thấy bồn chồn.
Từ sau hôm nhìn thấy Long bế “dì Hương” lên phòng chăm sóc hết mình, nỗi nghi ngờ của cụ Đích không còn chực chờ thấp thỏm nữa, hành động của Long chính là lời xác nhận để những nghi ngờ biến thành sự thật.
Cụ thất vọng, vậy là bao công sức dạy dỗ con cháu đều bốc hơi sạch sẽ khi lửa dục đã bùng lên trong lòng chúng nó. Mấy ngày trời nhìn thằng Cóc chăm sóc con dâu của cụ bằng một vẻ rất “hiếu kính”, cụ chỉ hận không thể nọc cổ thằng cháu đích tôn ra đánh một trận nhừ tử vì tội loạn luân với mẹ kế, và vì cái tội độc quyền chiếm hữu thân thể ngon lành của nàng trong khi cụ chỉ có thể ngồi ngắm và tưởng tượng.
Con dâu cụ hôm nay mặc cái áo hơi mỏng, lại rộng cổ, chẳng cần cúi xuống cũng lộ ra một chút xíu khe ngực.
“Khe thế kia mà ép vào cặc cọ cọ mấy cái thì… chậc chậc…”, cụ thầm nghĩ.
Cái quần vải co giãn của nàng cũng ôm sát lấy mông, ôm cả vào cái mu cao múp với một đường lằn nho nhỏ ẩn hiện.
“Chậc… ăn mặc thế kia thì… khoe hết cả lồn ra cho người khác thấy còn gì nữa…”, cụ lắc đầu.
Hương chẳng biết bố chồng đang ngầm soi mói mình, nàng vẫn chú tâm vào lau những cái bình gốm Chu Đậu, gốm Cảnh Đức mà ông cụ rất quý, luôn dặn nàng phải thật cẩn thận khi lau chùi.
Nụ cười yêu kiều chiếm giữ đôi môi nàng suốt cả buổi, ánh mắt cũng ngời sáng dù công việc dọn dẹp chẳng mấy nhẹ nhàng.
Sáng nay, Long bước vào phòng khi nàng còn chưa ngủ dậy. Anh trèo lên giường, kéo hết chăn của nàng về phía mình.
“Hưm… trả chăn đây…”, nàng mơ màng nói.
“Chui vào đây!”, Long đáp.
Hơi lạnh của buổi sớm làm nàng run rẩy, nàng bèn nhích người đến, chui vào giữa vòng tay của Long.
“Ấm thế!”, nàng thì thầm trong vòm ngực anh.
Hai người nằm ôm nhau một lúc lâu, Long cất giọng chậm rãi:
“Chốc nữa anh đi gặp ông Khánh.”
Câu nói của Long làm nàng tỉnh ngủ hẳn.
“Anh… có cần… người hộ tống không?”
Long bật cười:
“Không cần, lão ấy không dám làm gì anh đâu.”
“Ừm… phải chắc chắn đấy!”
“Anh có sắp đặt cả rồi, không phải lo…”
Hương cảm nhận được bàn tay của Long đang dò dẫm trên ngực mình. Nàng mỉm cười, thò tay vào trong cạp quần anh, nắm lấy dương vật đang dần cương lên thành cây gậy cứng cáp.
“Hmm… “
Long than nhẹ một tiếng, bàn tay nàng như có ma lực truyền đến từng đợt ấm nóng lan tỏa dọc sống lưng anh, con cặc cương lên hết cỡ hơi nhưng nhức ở đầu khấc, thèm được những thớ cơ mềm ấm của nàng xoa dịu.
Anh bèn chui xuống, vạch áo nàng lên tìm cái núm nhỏ nhắn mềm mềm, ngậm vào trong miệng. Mùi thơm từ thân thể nàng luôn làm anh rạo rực, khao khát muốn rút hết hương thơm ấy vào trong miệng mình.
“Ư… “, Hương ghì lấy đầu anh, những cái nút mạnh mẽ từ đầu lưỡi anh khiến nàng tê liệt cả người.
Giữa hai chân nàng cũng bị ngón tay anh sục sạo, nước dâm đã tuôn ra sẵn sàng cho một trận mây mưa cuồng nhiệt. Vẫn đang bú vú nàng, Long cởi quần ngủ của nàng ra, đoạn lôi thanh thép nung của mình ra khỏi quần.
Hương gác một chân lên đùi anh, mở rộng đường cho con cặc hừng hực tiến vào mật đạo. Cái đầu căng tròn mang theo hơi nóng chạm vào giữa hoa huyệt, nàng nôn nóng rướn sát về phía Long để khe lồn nhanh chóng được anh lấp đầy.
“A…”, nàng rên khẽ khi dương vật to lớn nong rộng hai bức vách, tiến sâu vào bên trong cọ xát với những nếp gấp nhạy cảm.
Lần thứ hai làm tình với Hương, Long vẫn sốt sắng như lần trước, anh vào trong một cái là ghì lấy hông nàng công phá mạnh bạo. Điểm G bị anh đâm trúng liên tục, Hương nhắm nghiền mắt tận hưởng dòng lũ khoái cảm cuồn cuộn khắp cơ thể.
“A… a… a… sướng… anh… nhanh nữa đi… aaa…”
Long nhào bóp ngực nàng, trong lồn nàng co thắt lại khiến anh điên cuồng nắc vào chỗ mềm mại ấy, đùi nàng căng mịn quắp chặt vào hông anh như muốn giữ không cho anh tách xa khỏi cơ thể nàng.
“Hự… chơi nhiều mà vẫn bót thế này… làm sao anh chịu được!”, Long nói giữa những hơi thở nặng nhọc.
Hương vuốt ve gương mặt điển trai trước ngực mình, nàng nói khẽ:
“Ư… vậy anh làm cho nó rộng ra đi…”
Nghe nàng dụ hoặc như vậy, Long chồm lên đè chặt nàng xuống, kéo hai chân nàng lên vai mình, hai tay nàng cũng bị anh khóa chặt không cho nhúc nhích. Lúc này chỉ có anh là người được tự do hoạt động, vật đàn ông trong lồn nàng nở to hết cỡ, anh bắt đầu cho nàng nếm mùi “nong rộng” thực sự là như thế nào.
Tư thế này làm cho lồn Hương bị ép lại, cặc anh nhồi ấn bên trong khiến nàng xuýt xoa:
“Hự… căng quá!”
Long cúi xuống hôn nàng đắm đuối, vừa hôn vừa chuyển động thân dưới, dần dần tăng tốc độ đến khi cặc anh đâm vào lồn nàng dữ dội đến mức Hương muốn há miệng ra thở gấp gáp, nhưng anh cứ quấn riết lấy lưỡi nàng không cho thở, nàng chỉ còn biết kêu trong cổ họng:
“Ưm…! Ưm…! Ưm…!”
Lúc ấy, Long mới chịu rời khỏi môi nàng, anh thích thú nhìn người phụ nữ dưới thân mình nhắm nghiền mắt, đôi môi hé ra để hít thở dồn dập, gương mặt bừng bừng hết quay sang phải lại sang trái.
“Aaa… yêu em đi… địt em đi… nữa đi…!”
Nàng muốn ôm lấy vai Long, nhưng hai cổ tay bị anh giữ chặt không thoát ra được, đành mở to đôi mắt ướt át nhìn anh đầy say mê. Nước dâm trong người nàng bị anh ép ra lai láng, chảy dọc xuống lỗ hậu môn khiến nàng hơi nhồn nhột lại hơi thinh thích. Con cặc khủng gân guốc của Long thọc sâu trong lồn nàng rồi lại thoái lui, mỗi nhịp như muốn nhấn chìm nàng trong khoái cảm vô tận.
Mãi đến khi cổ tay nàng bị siết đến đỏ ửng lên và hai chân bị ép đến nhức mỏi, Hương phải nài nỉ mới được anh tha cho, nhưng lại bị anh kéo xuống giường, bảo nàng vén rèm cửa sổ lên rồi bám vào song cửa.
“Anh… định…?”
Bên dưới đường đã có khá nhiều xe đi lại, đương nhiên bọn họ khó mà nhìn rõ từng chi tiết của cảnh tượng đang diễn ra sau lớp cửa kính trên cao, nhưng nếu ai chú tâm nhìn kĩ thì sẽ thấy được hai bóng người đang đưa đẩy nhiệt tình ở đó.
Hương đứng chĩa mông ra sau để Long thúc cặc vào, tư thế đứng này giúp anh tăng tốc độ lên tối đa. Ánh nắng rót mật lên hai thân thể trần truồng đang va chạm không ngừng, soi tỏ khúc thịt hồng hào của Long ra vào tới tấp giữa cái khe đẫm nước, hai dòng dâm thủy lấp lánh chảy dài xuống đùi non mịn màng của Hương. Bàn tay nàng siết chặt khung cửa, hai mép lồn căng ra vì bị con cặc lớn xuyên phá kịch liệt, nàng cắn vào mu bàn tay để khỏi kêu lên những tràng rền rĩ.
“Ưmmmm…!!! Hự… hự… hự….!”
Long cũng thở dồn dập, con cặc cứng như thép đang sục sôi muốn phun trào thành những dòng nham thạch nóng bỏng. Anh bóp mạnh vào mông nàng, hai hàm răng cắn lên vai nàng khi những cơn sướng khoái giật giật trong cặc anh, bắn ra những đam mê và dục vọng sóng sánh ở nơi sâu nhất của động thiên đường. Cái ngoạm nhói lên sau vai như kích Hương bùng nổ theo cơn cực khoái của anh, nàng không kìm được rên thật lớn giữa lúc cơ thể ào ạt một dòng khoái cảm chảy tràn xuống nơi cặc anh đang nhả tinh.
Nàng tựa người vào khung cửa, trong khi Long ôm nàng từ đằng sau, gục đầu trên bờ vai thon thả ngập tràn ánh nắng.
“Có sướng không?”, giọng anh khàn khàn vang lên bên tai nàng.
Hương “hừ” nhẹ một tiếng, nàng quay sang nhìn anh:
“Làm gì mà dữ thế?”
Long cười:
“Em đòi anh “nong rộng” ra còn gì!”
Nàng đưa tay lên véo mũi anh:
“Là ai nói em bót quá, không chịu được?”
Long cười hì hì. Anh vuốt ve ngực nàng, sực nhớ ra một chuyện.
“Đúng rồi, hôm nọ em bảo tập bài co thắt cho chỗ ấy nhỏ lại, còn lí do nữa mà em chưa nói.”
Tự nhiên anh lại nhắc đến chuyện này, lòng Hương chùng xuống, nàng thở dài:
“À… em tập cái đó như một phần của bài yoga… chữa vô sinh…”
Nghe đến hai chữ “vô sinh”, Long giật mình, anh xoay nàng lại.
“Thật sao?”
Vẻ mặt nàng thoáng chút tủi hổ.
“Sau khi cưới em, bố anh nói rằng anh là con trai duy nhất mà lại đi học ở xa, có lẽ còn định ở lại bên kia không về, nên mới sốt sắng muốn em sinh một đứa con nữa. Mãi chẳng thấy gì cả, em mới đi khám, họ bảo cơ địa của em rất khó thụ thai, nhưng nếu cố gắng bồi dưỡng cùng với luyện tập thì không phải là không có cơ hội…”
Long trầm tư nhìn nàng, anh không nghĩ một người lúc nào cũng tươi tắn rạng rỡ như nàng lại có nỗi ưu tư khó nói như vậy. Ôm chặt cơ thể ấm áp của nàng vào lòng, anh nói chắc nịch:
“Anh sẽ giúp em, chắc chắn đến một ngày em sẽ được làm mẹ. Đừng lo.”
Nàng tựa lên bờ vai rắn chắc của anh, khẽ gật đầu.
“Mà… nếu em làm mẹ… thì con là con của ai???”, nàng thỏ thẻ.
Long vỗ vỗ lên má nàng:
“Em dám có con với người nào khác hả?”
…
Sau đó, hai người thay phiên nhau lén lút đi tắm rửa cho sạch sẽ, rồi Long lái xe đi, còn Hương bắt đầu công việc hàng ngày của mình, những việc mà một người con dâu đúng mực phải làm không khác gì công việc của những ô sin chuyên nghiệp.
Bố chồng nàng ngồi nghe đài ở ghế; thời buổi cách mạng công nghiệp 4.0 mà ông cụ chỉ biết ôm khư khư cái đài lúc rè lúc tịt, xoay xoay cái núm để chỉnh tần số nghe cho rõ.
Dường như cái đài cũng đến tuổi về hưu nên nó xẹt xẹt được vài tiếng thì bỗng dưng tắt ngúm. Cụ Đích vỗ, lắc, vặn, xoay, thử đủ mọi cách mà không làm cho nó hoạt động trở lại. Bực mình, cụ chửi:
“Tiên sư mày, lại đòi tiền rồi!”
Hương thấy bố chồng cáu kỉnh thì nhẹ nhàng lên tiếng:
“Thôi bố cứ mặc nó, để con bảo Long mang đi sửa xem sao.”
Cụ Đích hậm hực rót một chén nước chè uống cho đỡ bực, rồi không biết làm gì nữa, cụ bèn ngắm con dâu.
Cụ cứ ngồi một chỗ, vừa ngắm vừa thầm xuýt xoa cho đến khi nàng làm xong hết mọi việc. Mồ hôi ra dấp dính trong người, Hương quyết định đi tắm cho sạch sẽ.
Bố chồng nàng, sau cả tiếng đồng hồ tưởng tượng ra những cảnh dung tục thì thấy trong người nóng bừng bừng, dưới cặc có dấu hiệu sưng phồng lên muốn… chiến đấu. Cụ ngồi im ở ghế không dám đứng dậy, vì nếu đứng dậy thì con dâu cụ sẽ trông thấy khúc thịt cương cứng nhô ra sau lớp vải quần.
Chờ cho nàng đi tắm rồi, cụ mới lò dò đi thẳng lên phòng mình, đóng cửa lại.
Bây giờ biết tính sao? Có dương vật khoẻ quá cũng bất tiện, đặc biệt là trong những hoàn cảnh như thế này, cụ thử dùng tay sục cặc một hồi nhưng con cặc lực lưỡng vẫn căng cứng không bắn ra được. Cụ nghĩ bụng, nếu muốn xuất ra bây giờ thì chỉ có một cách, đó là trực tiếp đâm vào cái lồn của một người đàn bà.
Mà người đàn bà duy nhất ở gần cụ Đích lúc này là Hương, con dâu xinh đẹp của cụ.
Lần này thì khó rồi, con dâu cụ chẳng say rượu, chẳng ngủ mê mệt, cụ làm sao dám vào phòng nàng làm bậy được. Cụ cũng không thể bắt nàng uống rượu đến say mềm vì chẳng có cớ gì cho cụ làm thế. Không lẽ…
Không lẽ… cụ vào xin con dâu cho cụ được ngủ với nàng?
Ý nghĩ ấy thoáng hiện ra trong đầu, khiến cho cụ Đích vừa rạo rực, vừa sợ hãi khi nghĩ đến việc Hương nói cho Long biết chuyện ấy. Nếu thằng cháu cụ biết thì cụ còn mặt mũi nào làm ông nội của nó nữa!
Mùi dầu tắm ngan ngát toả ra từ phòng tắm của con dâu, cụ Đích hít một hơi thật dài, nghĩ bụng, thôi thì lén ra đứng gần phòng tắm, nghe tiếng của nàng mà thủ dâm vậy!
Nghĩ thế, cụ rón rén đi đến cửa phòng tắm, lắng tai nghe ngóng.
Bàn tay cụ đặt trong quần, nhiệt tình vuốt ve thân cặc. Có lẽ con dâu cụ đang thoa dầu tắm, vì cụ thấy có tiếng đóng mở nắp.
Cụ nghĩ đến hình ảnh thân thể đẹp tuyệt trần của con dâu được bao phủ một lớp bọt trắng tinh, bàn tay nàng xoa lên khắp cơ thể, từ hai bầu ngực mềm mại đến cái eo thon, rồi đến bờ mông cong, đến cặp đùi thẳng tắp, và cả trong vùng kín đáo rậm rạp kia nữa.
Cụ thở mạnh, con cặc nóng rẫy trong tay cụ, càng sục càng căng tức, càng thèm có được thân thể con dâu.
Trong phòng tắm, tiếng xả nước vang lên, Hương đang tắm tráng cho sạch bọt.
Mùi hương quyến rũ làm cụ Đích ngây ngất, cụ nhớ lại cái đêm được úp mặt vào hai bầu ngực ấm áp, thoả sức hít hà bú liếm. Làn da căng mướt như hiện lên trước mũi, cụ nhắm mắt lại, thè lưỡi ra liếm một cái vào không khí.
“Không được rồi, thế này chịu làm sao được!”, cụ lẩm bẩm.
Đang lúc cụ đứng tần ngần ở cửa phòng tắm thì cánh cửa bật mở, Hương bước ra, ngạc nhiên nhìn bố chồng.
“Ơ… bố!”
Nàng nhìn ông cụ luống cuống rút tay ra khỏi quần, bên trong đang nhô lên hình dạng của một vật thuôn dài, chĩa thẳng về phía nàng.
“Bố… bố làm gì thế? Sao lại…”, nàng lắp bắp, cố gắng giữ cho mình bình tĩnh trước cảnh tượng khiếm nhã ấy.
Cụ Đích run run nhìn con dâu, cả người cụ nóng bừng lên.
Dù sao cũng xấu mặt rồi, có xấu nữa cũng kệ!
Cụ tiến đến ôm chầm lấy Hương trước vẻ mặt kinh sợ của nàng.
“Ơ… ơ… bố làm gì thế?”, nàng kêu lên, giơ tay định đẩy ông cụ ra.
Cụ Đích khẩn khoản:
“Hương… con chiều bố… một tí… nhé?”
Những lời ông cụ nói ra khiến nàng sợ hãi, vội vùng thoát khỏi vòng ôm của bố chồng. Nhưng ông cụ kiên quyết giữ chặt lấy nàng, hai người giằng co nhau một hồi thì Hương kêu lên:
“Bố! Bố đừng làm vậy! Không được đâu!”
Cụ Đích nạt nộ:
“Làm sao mà không được? Con chiều thằng Cóc được thì cũng chiều bố được!”
Hương giật mình, nàng run rẩy nhìn bố chồng. Ông cụ đã biết chuyện từ lúc nào, làm sao không mắng mỏ nàng và Long mà lại đòi nàng làm chuyện ấy?
Thấy nàng đứng sững ra nhìn mình, cụ Đích lại hùng hục xông vào ôm nàng, dụi mặt vào giữa ngực hít hà. Hương lại vùng vẫy, nàng cố đẩy đầu bố chồng ra nhưng ông cụ cứ sấn tới.
“Con xin bố… bố đừng làm thế… không được đâu…”, nàng kêu van.
Cụ Đích lần này phát cáu, cụ quát lên:
“Mày có để yên không?”
“Không được bố ơi… bố là bố chồng của con…”
“Thằng Cóc chẳng là con chồng của mày thì là cái gì? Mày vẫn ngủ với nó đấy thôi…”
“Nhưng… nhưng…”
“Nhưng cái gì, hay mày sợ bố mày không khoẻ bằng nó?”
“Không phải thế… bố ơi…”
Hương dùng hết sức đẩy mạnh một cái, bố chồng nàng ngã lăn ra đất, ông cụ kêu lên:
“Ui da… cái con này…”
Hương bối rối đứng nhìn ông cụ đang lăn khoèo trên sàn nhà, nàng định bỏ chạy nhưng lại không dám vì sợ ông cụ bị làm sao thì nàng không gánh được tội.
Cụ Đích thấy con dâu phản ứng dữ dằn quá, bèn lồm cồm bò dậy, chỉ tay vào mặt nàng, vừa thở hổn hển vừa đe doạ:
“Mày… tao nói cho mà biết… khụ khụ… tao sẽ bảo thằng Cóc… tao sẽ bảo nó… là… mày quyến rũ tao… mày ngủ với tao…”
Con dâu cụ sửng sốt:
“Làm sao con… làm sao con lại…”
“Nó sẽ giết mày… đồ đĩ… tao sẽ bảo nó là tao ngủ với mày… tao biết mày có một nốt ruồi… ở giữa chỗ ấy… chỗ gần cái hột le…”
“Không…!”, Hương gần như hét lên.
Làm sao bố chồng nàng lại biết chuyện đó? Đặc điểm ấy chỉ có người nào từng quan hệ với nàng mới biết, bố chồng nàng không thể nào lại tường tận nơi tư mật của nàng như thế được. Chẳng những thế, ông cụ còn đem nó ra làm cái cớ doạ nạt, ép nàng phải lên giường nữa!
Hương run sợ khi nghĩ đến cảnh bố chồng nàng nói cho Long lời dối trá kia, anh sẽ nổi cơn thịnh nộ, sẽ cắt đứt đoạn tình cảm mới chớm nảy nở giữa hai người, những ngày tháng hạnh phúc trong tưởng tượng còn chưa thành hiện thực đã vĩnh viễn bị đẩy vào quên lãng.
Lòng day dứt, nàng gườm gườm nhìn cụ Đích lúc này đang tiến về phía mình, ông cụ lại ôm lấy thân thể run rẩy thơm ngát của nàng, cười tủm tỉm:
“Khôn hồn thì theo bố vào giường đi con…”
Bàn tay nhăn nheo của cụ mò mẫm khắp người nàng, nỗi ghê tởm trào dâng lên tận cổ họng, nàng chỉ muốn nôn vào mặt ông bố chồng dâm tà trước mặt mình. Cụ Đích đẩy nàng đi từng bước vào trong phòng con trai, cánh cửa khép lại cũng là lúc cụ lôi nàng đến bên giường, bắt nàng cởi quần áo cho cụ.
Hương nghiến răng làm theo lời bố chồng, nàng chậm chạp cởi bộ quần áo mỏng của ông cụ ném xuống đất.
“Cởi nốt đồ của con đi.”, cụ Đích hất hàm.
Nàng lại cởi bộ quần áo của mình trong nỗi ê chề không giấu được trên nét mặt.
Tấm thân ngà ngọc của con dâu hiện ra trước mắt, cụ Đích xuýt xoa:
“Chẹp chẹp… dầy dầy sẵn đúc một toà thiên nhiên… thế mà cho mỗi thằng Cóc ăn thì phí lắm!”
Ông cụ trèo lên giường, nằm ngửa ra, để cho con cặc lừng lững chĩa thẳng lên, Hương nhìn thấy mà phát tởm.
“Lại đây con, bú đi!”, cụ Đích nói.
Nàng lập tức lắc đầu:
“Làm gì thì làm, không làm cái đấy!”
Cụ Đích đang cười sung sướng bỗng nghiêm mặt lại.
“Bố bảo thì phải nghe! Nói cho con biết, con mà không làm theo lời bố, bố không chỉ kể mỗi chuyện cái nốt ruồi đâu, còn cả cái lồn bót như gái trinh của con nữa…”
“Đủ rồi!”, Hương ngắt lời bố chồng.
Những lời ông cụ nói như móng vuốt sắc bén của con thú hung ác cào xé vào trái tim nàng, làm cho nàng đau đơn và căm phẫn suýt thì ứa ra thành nước mắt.
Nàng ngại ngần cầm lấy cây gậy thịt cứng ngắc của bố chồng, vuốt nhẹ mấy cái rồi cúi xuống.
“Hừ…… hừ…… ngoan lắm… đúng rồi… ư… giỏi lắm… bố sướng lắm…”
Nhìn đầu khấc thoắt ẩn thoắt hiện trong khuôn miệng xinh xắn của con dâu, cụ Đích sung sướng tận hưởng những cảm giác thần tiên khi được cô con dâu dâm đãng của mình chăm sóc, âu yếm con cặc đang căng nứng. Cụ đã mong chờ đến khoảnh khắc được nàng bú cặc cho, cuối cùng điều ước thầm kín của cụ cũng thành sự thật.
Lòng đầy tủi hận, Hương phải nén nhịn mà tập trung vào mút mát cho bố chồng hài lòng. Ông cụ cũng già cả rồi, biết đâu chỉ kích thích một lúc là ra sớm thôi.
Nghĩ vậy nên nàng cố dẹp nỗi ghê tởm sang một bên, giả vờ mút cặc ông cụ thật say sưa.
“Hừ…… cái miệng của con… hừ hừ…”, ông cụ rên lên từng hồi.
Con cặc bóng lưỡng cọ xát với lưỡi nàng, một giọt nước mằn mặn rỉ ra từ cái lỗ, Hương cũng đành phải nuốt vào.
Cụ Đích được nàng kích thích một hồi thì thấy căng lên hết cỡ, cụ xua tay cho nàng ngừng lại, nói:
“Lên đây, trèo lên đây, bố cho con cưỡi…”
Hương rủa thầm trong lòng: “Già rồi còn lắm trò nữa!”
Nàng làm theo lời bố chồng, nhằm con cặc dựng ngược ngồi xuống.
Cặc của cụ Đích cũng từa tựa như cặc Long, tiến vào trong cơ thể khiến lòng nàng xao động vì nhớ đến cuộc ân ái lúc sáng sớm. Nàng cúi gằm mặt, chậm rãi nhấp từng nhịp để khúc thịt to lớn ra vào trong cái khe hẹp của mình.
Cụ Đích một lần nữa được đút cặc vào trong lồn còn dâu thì không khỏi cảm động, trong lòng sung sướng như được bay lên thiên đường. Nhưng có chút nuối tiếc, lồn Hương bây giờ kém bót hơn lần trước, cụ nghĩ thầm:
“Tổ sư mày thằng Cóc, xài hao thế này…!”
Cảm giác không còn được như mong đợi, nhưng vẫn là thịt đâm vào thịt, khoái cảm vẫn truyền đến từng cơn khiến cụ thở hổn hển. Trông thấy con dâu không hào hứng, cụ gắt:
“Ngẩng cái mặt lên! Rên mấy câu đi xem nào, làm gì mà ngồi rũ ra thế!”
Nhẫn nhịn lắm Hương mới không buông xả những câu chửi nàng đã nghĩ sẵn trong đầu. Nàng hé miệng ra rên khe khẽ:
“A…… a……”
“Giỏi lắm… tiếp đi con…”
“Ư… hự…”
Cụ Đích khoái trí nhìn thân thể khêu gợi của con dâu cưỡi trên con cặc khủng của mình, gương mặt kiều diễm với đôi môi căng mọng đang bật ra những tiếng rên rỉ, hai núm vú hồng hào nổi lên giữa da thịt trắng bóc. Chỉ nhờ cái đêm ấy thôi, cụ đã có thể bắt con dâu hầu hạ theo ý mình muốn, từ nay về sau cụ không còn phải len lén ngắm nàng rồi tưởng tượng như ăn cá gỗ nữa, cũng không phải ghen tị với thằng cháu trẻ khoẻ sung sức được nàng yêu chiều.
“Thằng Cóc có khối mà biết mình cũng ăn ké với nó!”, cụ hỉ hả nghĩ, “Mày cứ đi lo chuyện công ty thôi, dì Hương của mày để ông chăm sóc cho cũng được!”
Nhờ có kế hoạch của Long, ngày hôm nay công ty của bố anh sẽ được cứu thoát khỏi miệng vực, anh sẽ đưa nó trở lại và sẽ làm cho nó lớn mạnh hơn nữa.
Sáng nay, sau khi vào phòng Hương yêu nàng một trận cuồng nhiệt, Long cầm chiếc USB chứa đoạn phim quay lại cảnh ông Khánh thả dê, phấn khởi lái xe đến công ty.
Anh đã hẹn ông Khánh đến, nói là để bàn bạc một hợp đồng rất có giá trị. Chỉ vài tiếng nữa thôi, tiền trong tài khoản của anh sẽ nhảy số chóng mặt, còn anh sẽ khoan khoái nhìn ông Khánh tím mặt chửi thầm anh trong lòng.
Anh cũng đã nói rõ cho Hương kế hoạch của mình. Thực tế số tiền anh đòi của ông Khánh chỉ là 20 tỷ, nhờ giúp ông Johnson khuyên giải cô bé Chi nên được ông ta “lại quả” 5 tỷ nữa.
“Thế còn 5 tỷ nữa đâu?”, Hương hỏi anh.
“Em trả.”, anh thản nhiên đáp.
“Em làm sao trả cho anh được?”, nàng kêu lên.
“Không sao, lấy thân trả nợ là được rồi.”
Nàng ngẫm nghĩ một lúc, nói:
“Anh buôn bán kiểu gì mà em rớt giá từ 30 tỷ xuống còn 5 tỷ vậy?”
Long hôn nhẹ lên môi nàng.
“Bán cho người nhà, giá đó là được rồi.”
Nhiệm vụ của Long bây giờ là đến văn phòng, ngồi chờ ông Khánh đến, mời ông ta xem phim và thu tiền vé.
Anh không phải chờ lâu, khoảng 15 phút sau ông Khánh xuất hiện ở cửa văn phòng, cười rất vui vẻ.
Long đứng dậy chào ông ta, mời ông ta ngồi xuống ghế, lại mời ông ta uống nước, xởi lởi hệt như khi anh “bán” Hương cho ông ta.
Trò chuyện đưa đà một hồi, cuối cùng Long cũng quyết định đi vào vấn đề chính.
“Cháu nghe nói hôm nọ bác Thi phải nhập viện, tình hình bác gái bây giờ sao rồi ạ?”
Ông Khánh lắc lắc đầu:
“Bà ấy chẳng làm sao đâu, chỉ doạ con Linh thôi. Đợt này nó lại đòi đi miền Nam, chẳng hiểu đang ở đây có bố mẹ lo cho không phải động cái móng tay vào việc gì, lại đùng đùng đòi vào miền Nam học ở trong đấy. Bà Thi khuyên nó không được nên giả vờ ngất xỉu phải vào viện cấp cứu, như thế mới giữ được nó ở nhà.”
Long cười:
“Ra thế ạ! Bác gái cũng cao tay quá nhỉ!”
Ông Khánh làm mặt sợ sệt:
“Bà ấy đáo để lắm, đến bác còn phải nể mấy phần, con Linh làm sao thoát được!”
“Vâng, cháu cũng biết thế, nên hôm nay cháu mời bác đến đây là để nhờ bác một chuyện.”
“Chuyện gì cứ nói, bác mà giúp được thì bác giúp ngay.”
“Là thế này, bác cũng biết đấy, công ty của bố cháu đợt này gặp khó khăn, nợ rất nhiều và cũng thiếu vốn, cháu muốn bác cho cháu vay 20 tỷ.”
Ông Khánh nhìn Long chăm chú, nét mặt bớt hồng hào đi vài phần.
“Long này, nếu cháu nói vay 2 tỷ, nể tình bố cháu, bác sẵn sàng cho cháu vay. Nhưng 20 tỷ thì không phải chuyện đơn giản…”
“Vâng, vâng, cháu biết…”, Long ngắt lời ông ta, “… cháu cũng không đơn giản là vay bác 20 tỷ.”
Nói rồi, anh lấy điện thoại ra, bật đoạn phim lên và đưa cho ông Khánh.
Ông ta chết sững nhìn những hình ảnh nóng bỏng hiện ra trên màn hình.
Long tươi cười chờ đợi.
Chiếc điện thoại bay thẳng về phía Long, anh nhanh nhẹn giơ tay lên đỡ được.
“Bác đừng nóng…”
“Nóng cái con mẹ mày! Thằng mất dạy!”, ông Khánh gầm lên.
Long vẫn cười rất tươi:
“Là do bác ép cháu đến bước này thôi.”
Ông Khánh hằn học nhìn anh, gương mặt đỏ sậm lại.
“Mày… mày…”
Anh nhìn thẳng vào mắt ông ta.
“Cháu chỉ vay của bác 20 tỷ, cháu không đi ăn cướp, bác đừng nóng…”
“Vay cái mả mẹ mày…”, ông ta nghiến răng, “… tao còn không biết ý mày muốn gì nữa à? Mày muốn cướp không của tao thì nói trắng ra đi, không phải vòng vo!”
Long thở dài.
“Cháu chỉ nói vay thôi, bác muốn cho thì cháu cũng xin nhận…”
“Thằng mất dạy…! Cái loại cóc ghẻ nhà mày…”, vừa nói, ông ta vừa rút điện thoại ra.
Long lập tức lên tiếng:
“Bác đừng manh động, kẻo sau này lại hối hận!”
Giọng cười của ông ta vang lên.
“Mày nghĩ là tao không dám giết mày à?”
Long cũng cười:
“Vâng, bởi vì cháu đã gửi bản gốc cho ông Johnson ở công ty B128, chắc bác biết chứ nhỉ? Nếu hôm nay cháu không ra được khỏi đây, ngày mai đoạn phim sẽ được đăng lên mạng, bác biết đấy, thời buổi này tin tức truyền nhanh lắm…”
“Mày câm cái mõm chó của mày lại!”, ông ta quát vào mặt Long.
“Được rồi, cháu sẽ câm ngay khi bác chuyển khoản cho cháu 20 tỷ không thiếu một xu. Bác làm ăn lâu năm rồi, chắc cũng phải biết cái gì nên giữ, cái gì nên bỏ. Bác đưa cháu 20 tỷ, món tiền ấy với bác có là gì, đổi lại bác cháu mình vẫn sống vui vẻ từ giờ đến hết đời…”
“Câm mồm!”
Ông Khánh ngồi thở phì phò, mắt vằn lên những tia đỏ. Long ngả người ra ghế, chờ đợi.
Ông ta gọi điện cho thư kí, ra lệnh chuyển 20 tỷ vào số tài khoản abcxyz…
Điện thoại của anh rung lên, tin nhắn từ ngân hàng gửi đến báo số dư tài khoản.
Anh ngẩng lên cười rất tươi:
“Cháu rất biết ơn bác!”
Ông Khánh hùng hổ đứng dậy, đạp cửa đi ra ngoài.
Chỉ còn lại Long ngồi trong văn phòng công ty, anh gọi điện cho ông Johnson:
“Cảm ơn ông rất nhiều, việc của tôi đã xong rồi.”
“Không có gì, đấy là việc tôi nên làm để cảm ơn cậu!”
“Ông và Chi ổn thoả rồi chứ?”
“Rất tốt!”
“Vậy thì chúc hai người hạnh phúc!”, anh cười, “Chào ông!”
“Cảm ơn! Chào cậu!”
Long lái xe trở về nhà. Gần về đến khu phố, xe của anh bỗng nhiên gặp trục trặc, phải vào một ga ra gần đó để sửa. Rốt cuộc Long phải đi bộ về, vì xe anh bị một lỗi khá nghiêm trọng trong hệ thống phanh, đi nữa thì không an toàn chút nào.
Long không thấy bất tiện cho lắm. Mấy năm trời ở Pháp, anh đã quen đi bộ những quãng đường dài một hai cây số, giờ đi bộ về nhà một đoạn cũng không sao.
Về đến cổng, anh mỉm cười, đứng ngắm ngôi nhà hai tầng rộng lớn của mình. Cuối cùng anh cũng giữ được ngôi nhà này làm nơi dưỡng già cho ông nội, còn anh và Hương sẽ tìm cách chuyển đến một nơi khác sống cùng nhau, không còn lo bị ông nội phát hiện hay bị ông quấy rầy. Đang là lúc giao mùa, tiết trời se lạnh những vẫn còn chút nắng san sẻ từ mùa thu chưa đi hết, rọi xuống ngôi nhà sơn màu vàng chanh khiến cho nó càng rực rỡ, và những ô cửa kính sáng bừng lên như đôi mắt của Hương khi anh dang rộng tay ôm nàng vào trong lồng ngực.
Anh hứng chí mở cổng, bước vào nhà, giờ này có lẽ nàng đã dọn xong cơm trưa, đang cùng ông nội chờ anh về ăn cơm.
Trong phòng khách vắng lặng, anh có chút ngạc nhiên, giờ này sao lại không có ai ở nhà?
Anh thong thả bước lên cầu thang, đi về phía phòng của bố anh, cũng chính là phòng của Hương. Khi đến trước cửa thì anh bỗng nghe thấy âm thanh quen thuộc, giống như tiếng Hương đang rên rỉ. Không hiểu sao Long có cảm giác giống như mình đang quay trở lại làm cậu bé Long 13 tuổi, đang nín thở ngó vào phòng của bố mẹ để tìm hiểu xem vì sao mẹ lại rên những tràng dài não nề.
Tay anh run run đặt lên tay nắm cửa, anh hít một hơi, đẩy mạnh.
Trước mặt anh là hai thân thể trần truồng, một người là Hương đang đưa đẩy phía trên, người còn lại nằm bên dưới chính là cụ Đích, ông nội của anh. Tiếng rên của nàng đang vang vọng, chợt ngưng bặt khi nàng quay ra và nhìn thấy anh.
“Đồ dâm tiện!”, anh gào lên, bước về phía nàng.
Hương sợ hãi đến mức choáng váng, nàng cứng đờ người không cử động được, cũng không nói được câu gì, chỉ sững sờ nhìn anh lao đến trước mặt mình.
Anh kéo mạnh tay nàng, lôi nàng khỏi người cụ Đích, bàn tay to khoẻ siết lấy tay nàng lôi đi xềnh xệch. Mặc cho Hương ngã khuỵu xuống sàn, anh vẫn hùng hổ kéo nàng đi, đầu nàng va đập vào cạnh tủ, vào cánh cửa, anh đều không để ý, cứ một mực lôi nàng về phòng mình. Đằng sau anh, cụ Đích luống cuống mặc lại quần, hớt hải gọi với theo:
“Đừng kéo nó như thế!Đừng kéo nó như thế!”
Thân thể bị kéo trên mặt sàn, đầu va vào những vật cứng đầy đau đớn, Hương khóc nức nở, cố gắng níu tay anh lại:
“Em xin anh… không phải vậy đâu…! Em xin anh…!”
Nhưng Long không hề nghe thấy những lời van xin của nàng, anh gồng người lôi bằng được Hương về phòng. Vào đến nơi, anh đóng sầm cửa, khoá lại.
Anh giáng một cái tát vào mặt Hương.
“Tại sao? Tại sao lại như vậy? Tại sao lại là ông nội tôi?”
Sức lực của một người đàn ông đã luyện võ lâu năm giáng vào mặt khiến hai mắt nàng tối lại, không còn nhìn thấy gì nữa, cũng không nghe thấy gì, chỉ có cơn đau buốt lan toả trên gương mặt.
“Nói đi? Tại sao cô lại ngủ với ông nội tôi?”
Hương cố gắng mở miệng:
“Không… em không…”
“Còn không cái gì nữa? Cô ở trên người ông nội tôi nhún nhảy rên rỉ, không lẽ cô bảo tôi chơi thuốc nên sinh ảo giác?”
Một cái tát nữa giáng vào bên má còn lại của nàng.
“Em… không… là… bố… bố… ép em…”
Long không thể tin vào tai mình, người phụ nữ lăng loàn này còn dám nói ông nội anh ép nàng làm vậy.
“Nói dối!”, anh tóm lấy cổ nàng, “Cô là đồ đĩ thoã, đê tiện! Cô ra ngoài ngủ với ai thì ngủ, tại sao lại ngủ với ông nội tôi? Cô muốn ngủ với tất cả đàn ông nhà này phải không?”
“Không… xin… anh…! Em… không phải…”
Những cơn đau buốt làm cho nàng không cử động hàm được nữa, nàng rất muốn chứng minh với anh mình không hề chủ động quyến rũ ông nội anh, nhưng nàng không có chút sức lực nào cả.
Long điên cuồng cởi bỏ quần áo, anh tách hai chân nàng ra, hung hăng đâm vào.
Cơ thể Hương rung lắc dữ dội, cặc anh phồng to xuyên vào cơ thể nàng như những nhát dao dùng để đâm chết nàng. Bàn tay anh đặt ở cổ nàng ngày một siết chặt hơn, khiến nàng không thở được.
“Ặc… ặc… khụ… khụ…”
Ở bên ngoài, cụ Đích mếu máo đập cửa từng hồi, cụ kêu như sắp khóc:
“Cóc ơi…! Mày đánh chết nó mất Cóc ơi…!’
Long điên cuồng phát tiết nỗi giận dữ của mình lên cơ thể nàng, anh cắn nghiến lên hai bầu ngực, thúc tới tấp vào cái khe hẹp sưng đỏ. Giờ này, trước mắt anh, nàng chỉ còn là một thứ dơ bẩn mà anh muốn xoá bỏ sự tồn tại của nó trên đời.
…
Giải phóng hết dục vọng và nỗi căm hận của mình vào trong lồn Hương, Long loạng choạng đứng dậy, chậm chạp lê từng bước ra cửa.
Cánh cửa mở ra, cụ Đích đang ngồi sụp xuống ở cửa vội ngẩng dậy. Trông thấy bộ dạng của cháu trai, trong lòng cụ có chút kinh hãi, vội đứng dậy chạy vào xem con dâu cụ thế nào.
Nàng không còn thở nữa.
Cụ sờ sờ lên người nàng, lay mạnh.
“Mày giết nó rồi Cóc ơi…”, cụ kêu lên khe khẽ.
Nghe thấy lời ông nội, Long như bừng tỉnh, anh bước nhanh trở lại bên cạnh nàng, sờ vào cổ.
Nơi ấy không còn nhịp đập đều đặn nữa.
Long lờ mờ nhớ lại, trong lúc cơn giận dữ bộc phát, anh có đưa tay ra bóp cổ nàng. Hai tay run run nâng đầu nàng dậy, anh thì thào:
“Dậy đi em… đừng như thế…”
Cụ Đích khiếp sợ nhìn cháu trai, không còn nói được câu gì nữa.
“Em chỉ ngất thôi… dậy đi! Tại sao không dậy chứ? Dậy đi!”
Ông nội anh ngồi phịch xuống sàn, những tiếng gọi khẩn thiết vang lên ù ù bên tai cụ, nhắc cho cụ biết rằng cô con dâu xinh đẹp của cụ đã không còn trên đời này nữa.
Hết.