DỤC TÌNH - Chương 14
CHƯƠNG XIV
Sau lần gần gũi nhau ấy, Long không còn nói chuyện gắt gỏng hay châm chọc Hương như trước nữa, tuy nhiên anh vẫn duy trì thói quen im lặng trước mặt nàng vì không muốn bị ông nội phát hiện ra thái độ của anh đã thay đổi. Hương vẫn tiếp tục đóng vai con dâu kính cẩn đúng mực, có điều nàng thường xuyên trao đổi ánh mắt với Long những lúc cụ Đích không để ý.
Hương cũng giữ liên lạc với ông Khánh vì Long nói nàng vẫn còn phải lên giường với ông ta. Chiếm hữu nàng một lần, ông ta chắc chắn chưa thoả, sẽ đòi hỏi nàng thêm một thời gian nữa mới dần bớt hứng thú. Long khẳng định anh sẽ ra tay ngay khi ông ta đòi nàng lần thứ hai, đây sẽ là lần cuối cùng Hương phải “phục vụ” lão già yếu sinh lý đó.
Tuy đã cùng nhau làm tình một trận cuồng nhiệt, nàng vẫn cảm thấy Long không thật sự muốn thân mật với nàng, hai ngày nay anh không chủ động nói chuyện, cũng không chủ động vào phòng tìm nàng, mà nàng thì thèm được chạm vào anh đến phát điên lên được. Hương không biết ý anh muốn thế nào, nàng băn khoăn liệu có phải anh thấy hối hận vì đã làm tình với “mẹ kế” hay không, hoặc giả như anh chẳng thấy hối hận gì cả, chỉ là không thấy hứng thú với nàng nữa, nếu vậy thì từ nay nàng biết phải sống làm sao trong ngôi nhà này đây?
Suy đoán của Hương không đúng, nhưng cũng không hẳn là sai.
Long vẫn rất thèm muốn nàng, bản thân anh lại mắc kẹt trong trạng thái lo âu mỗi khi nghĩ đến người cha nằm trong bệnh viện. Anh đã làm chuyện không nên làm với vợ của bố mình khi ông ngã bệnh, đáng lý anh phải quản người mẹ kế trẻ đẹp thật chặt để nàng không đi lại với nhân tình ở bên ngoài, cuối cùng chính anh lại là đứa con bất hiếu phản bội ông, cùng với nàng cắm lên đầu ông cái sừng nặng trĩu được đẽo gọt từ những tội lỗi dâm loạn.
Chính Long cũng không rõ vì sao anh lại quyến luyến nàng đến như vậy sau khi hai người đã phát sinh quan hệ. Thường thì anh chỉ giải quyết xong nhu cầu sinh lý là có thể buông được dù đó là bất kì loại phụ nữ nào, nữ sinh, gái công sở hay gái bao cũng đều như nhau. Chỉ riêng người “mẹ kế” này lại ám ảnh Long ngay từ khi nàng chưa ngã vào vòng tay anh, và sau khi đã tường tận từng điểm kín đáo nhất trên cơ thể nhau thì anh càng không có cách nào xoá bỏ nàng khỏi tâm trí.
“Khó…”, anh ngẫm nghĩ.
Lúc ấy đang là bữa cơm tối, cụ Đích thấy cháu trai cứ đăm chiêu thì cất tiếng hỏi:
“Hồi này công ty sao rồi? Đã giải quyết được tiền nong chưa?”
Long đáp:
“Chuyện đấy con cũng đang tính ông ạ, rồi sẽ xong thôi.”
Anh liếc sang nhìn Hương rất nhanh rồi lại thu ánh mắt về nhìn vào bát cơm của mình.
Nàng nhận được cái nhìn của anh thì thấy băn khoăn. Anh sẽ làm thế nào để ông Khánh chịu bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy? Nàng sẽ phải làm gì trong một thương vụ mờ ám như thế này?
Nỗi băn khoăn ấy khiến nàng không chú tâm vào bữa cơm, đến lượt nàng bị cụ Đích hỏi:
“Con Hương sao hôm nay ăn ít thế?”
Nàng sực tỉnh, vội đáp:
“Dạ, con thấy hơi khó chịu trong dạ dày…”
Cụ Đích nhìn nàng đăm đăm:
“Thế có phải uống thuốc không?”
“Dạ… chắc một lát nữa là đỡ thôi ạ!”
Nói xong nàng nhìn Long một cái, rồi cúi đầu ăn cho hết bát cơm.
Cụ Đích nhìn con dâu, rồi lại nhìn cháu trai, miếng cơm trong mồm cụ nghẹn lại không nuốt xuống được.
Chín mươi chín phần trăm là hai đứa có gì đó với nhau rồi, nếu không làm sao cả hai cùng ngẩn người ra, rồi lại trộm nhìn nhau như lúc nãy? Máu nóng trong người cụ sôi lên, cụ không tức sao được khi con cháu trong nhà dâm loạn như vậy, làm những chuyện bại hoại gia phong ngay dưới mái nhà này.
Cụ khó chịu nghĩ đến cảnh bầu ngực êm ái của con dâu nằm gọn trong bàn tay của thằng Cóc, còn cái lồn mum múp của nàng thì… ôi thôi… giạng ra cho thằng Cóc địt như máy khâu! Không biết hai người bọn họ đã tư thông từ khi nào, cụ Đích nhẩm đếm lại số ngày Long ở nhà. Mới được một tháng thôi, vậy mà thằng Cóc và Hương đã bắt sóng ngay, con dâu cụ làm sao lại dâm đến thế kia chứ.
Từ lúc ấy, không ai nói với ai câu nào cho đến hết bữa cơm, Hương bận bịu dọn dẹp, Long và cụ Đích ai về phòng nấy, không khí trong nhà đặc quánh lại đến mức ngột ngạt.
Hương dọn các thứ xong thì nhận được tin nhắn của Long:
“Vào phòng anh nói chuyện.”
Nàng thở phào, cuối cùng Long cũng chủ động gọi nàng đến chỗ anh.
Yên trí là cụ Đích đã nằm trong phòng đóng kín cửa rồi, Hương mới nhẹ nhàng lên trước cửa phòng anh, gõ nhẹ một cái.
Anh mở cửa cho nàng, nét mặt có vẻ không hào hứng như nàng nghĩ. Hương chờ anh đóng cửa xong thì lên tiếng luôn:
“Anh có sao không?”
Long ngồi xuống ghế, anh không hiểu lắm nàng muốn nói đến chuyện gì.
“Sao là sao?”
“Ý em là… sau chuyện hôm nọ… anh thấy thế nào?”
“À…”
Thấy Long chần chừ không nói, nàng tiếp lời:
“Nếu anh thấy không được thì… mình chấm dứt ở đây, như thế sẽ không phải lo lắng gì cả…”
“Tạm thời không nói chuyện này vội…,” anh ngắt lời nàng, “… anh gọi em vào đây là vì chuyện khác.”
Nàng mong mỏi như vậy, anh lại muốn né tránh.
Hương thở dài.
“Thế thì anh nói đi.”
Hương băn khoăn nhìn anh lấy ra một vật gì nhỏ màu đen, nhìn kĩ thì thấy nó là một chiếc khoá remote xe hơi. Anh đưa nó cho nàng:
“Em móc cái này vào chùm chìa khoá, nó là camera nguỵ trang.”
Nghe anh nói vậy, nàng chợt hiểu ra ý định của anh là gì.
“Anh định tống tiền ông Khánh à?”, chút e sợ dâng lên trong lòng, chuyện này mà lộ ra thì cả hai đi tù là cái chắc, số tiền chiếm đoạt lớn như vậy mà.
Long gật đầu.
“Anh có chắc là sẽ làm được không? Nhỡ ông ta báo công an thì biết làm thế nào?”, Hương run giọng hỏi.
“Lão Khánh háo sắc nhưng cũng là người trọng thể diện, và còn rất sợ vợ, không đời nào lão để đoạn phim quay lại cảnh thả dê của mình bị lộ ra ngoài.”
Nếu lời anh nói là thật, nàng cũng đành xuôi theo ý anh.
“Thôi được rồi, em sẽ hẹn ông Khánh một buổi, anh chỉ em cách dùng cái camera này đi…”
…
Ngay tối hôm ấy, nàng gọi điện cho ông Khánh, hỏi rằng ông ta có rảnh rỗi đi dự tiệc chiêu đãi của tổng công ty Tiền Phong vào trưa chủ nhật cùng với nàng. Chẳng cần nàng phải giở mánh lôi kéo, ông ta đã vội vã đồng ý ngay, còn hỏi lại xem có thể hẹn nàng sớm hơn 1 tiếng được không.
“Sớm 1 phút là đủ lắm rồi!”, nàng nghĩ bụng.
Chỉ trưa mai thôi, nàng sẽ lại vào khách sạn cùng ông Khánh, dùng chiếc camera nguỵ trang này quay lại cảnh quan hệ của ông ta với nàng trên giường. Nghĩ đến cũng có chút xấu hổ, nhất là khi phải đưa đoạn phim ấy cho Long, anh đã nhìn thấy nàng ở trên giường với một người đàn ông rồi, lần này lại là một người khác nữa, nàng làm gì còn mặt mũi nào nhìn anh.
Mấy ngày này nàng tưởng mình đang sống trong cái lò ủ trấu, chẳng hề thấy ánh lửa mà vẫn nóng rực và ngột ngạt không dễ chịu gì. Những xúc cảm cuồng nhiệt còn lưu lại sau trận kích tình luôn giằng co với nỗi băn khoăn vì thái độ khó hiểu của Long, tâm trạng của nàng lúc nào cũng tròng trành không yên, lại thêm những lo âu về chuyện phải đi phục vụ ông Khánh khiến cho nàng mỏi mệt chẳng thiết nghĩ được gì cả.
Rốt cuộc thì Long định thế nào? Nàng rất muốn làm rõ mối quan hệ với anh để lòng nhẹ nhõm bớt đi. Đêm nay nàng trằn trọc chưa ngủ được, không biết ngày mai có vì thiếu ngủ mà kém tươi tắn quyến rũ trước mặt ông Khánh hay không…
Sáng hôm sau, khi nắng sớm vàng như mật chiếu vào phòng qua khe rèm cửa, Hương mơ màng tỉnh giấc, muốn mở mắt nhưng không có cách nào mở ra được. Chân tay nàng nhức mỏi từng cơn và đầu thì nặng nề, cổ họng khô rát. Nàng gắng gượng ngồi dậy, lấy tay xoa xoa trán.
“Làm sao lại ốm đúng vào lúc này chứ!”
Nàng mở điện thoại xem đồng hồ.
“Chết cha! Mười giờ hơn rồi!”
Mặc cho từng cơn nhức buốt dội vào hai bên thái dương, nàng vội vàng vệ sinh cá nhân, mặc trang phục gợi cảm, tô son điểm phấn thật kĩ lưỡng giấu đi vẻ nhợt nhạt, Hương xách túi và chùm chìa khoá có chiếc camera bí mật, chạy nhanh xuống nhà. Gặp cụ Đích ở phòng khách, nàng nói vội:
“Con đi dự hội nghị khách hàng ở công ty Tiền Phong, buổi trưa Long sẽ nấu cơm cho bố ạ.”
Rồi nàng cũng không chờ ông cụ đáp lại đã đi luôn.
Cụ Đích đứng ở cửa nhà gườm gườm nhìn chiếc xe đi xa dần, buông một câu:
“Lại đi rồi, cái con dâm tiện!”
Cụ đinh ninh là con dâu đi hẹn hò với thằng Cóc, vì hiện giờ cháu cụ cũng không ở nhà. Ngồi bên bàn uống nước, chân tay cụ cứ ngứa ngáy buồn bực, cụ nhớ lại cái đêm tuyệt vời trong phòng của con trai cụ, khi Hương say rượu để mặc tấm thân ngà ngọc cho bố chồng chén sạch từ đầu đến chân.
Từ sau đêm đó, ruột gan cụ lại nhộn nhạo mỗi khi chỉ có cụ và Hương ở nhà, có bao nhiêu cơ hội để cụ được ôm choàng lấy con dâu bú vú, móc cua mà cuối cùng vẫn không dám. Cả ngày ở trong nhà, việc duy nhất khiến cho cụ thấy bớt buồn chán là ngồi ngắm con dâu và hồi tưởng lại những cảm giác sung sướng khi được địt vào trong lồn nàng. Những ý nghĩ dâm tà ấy thường nổi lên rất mạnh và dồn hết xuống dưới cây gậy thịt, có lần suýt chút nữa cụ đã đè con dâu ra cưỡng hiếp luôn trên ghế salon ở phòng khách, nếu không có Long xuất hiện ở cửa nhà uể oải chào ông nội sau một ngày làm việc mệt nhọc.
Nghĩ đến Long, cụ vừa giận lại vừa ghen tị, thằng cháu đích tôn đã dụ được Hương lên giường bất chấp lằn ranh đạo đức giữa hai người. Ngay cả việc ngắm nghía con dâu giờ cũng khó khăn vì nàng thường phải đến công ty có việc, mặc dù hồi mới về Long nói nàng sẽ ở nhà lo việc nội trợ và chăm sóc cụ Đích. Thế rồi chẳng hiểu sao chính Long lại thường xuyên bảo con dâu cụ đến công ty “có việc cần nhờ”, bỏ lại cụ Đích một mình ở nhà với những nỗi sục sôi phồng to nơi đáy quần.
Trong lúc bố chồng đang nhấp nhổm không yên ở nhà, Hương lái xe đi gặp ông Khánh, nàng cầu Trời khấn Phật mong sao chuyện này qua đi thật nhanh để nàng được về nhà nằm nghỉ, vì nàng thật sự rất nhức mỏi.
Xe đã đến chỗ hẹn, chính là khách sạn lần trước ông Khánh đưa nàng đến.
Hương gửi xe, nhanh chóng đi lên phòng 301 nơi ông Khánh đã đặt trước. Nàng không biết ông ta đã đến chưa, nếu chưa thì sẽ thuận tiện hơn cho nàng vì phải chọn góc đặt chùm chìa khoá thật khéo để quay lại cho rõ gương mặt ông ta và cả phần dưới đang chuyển động ra vào trong cơ thể người phụ nữ xinh đẹp không phải vợ mình.
Lên đến nơi, nàng mở cửa đi vào, còn chưa kịp đóng cửa thì bị một vòng tay to lớn ôm choàng lấy.
“Á!”, nàng kêu lên.
Giọng ông Khánh cười hề hề bên tai:
“Làm gì mà hốt hoảng thế cô em? Trong phòng này chỉ có mỗi anh chứ làm gì có ai được nữa!”
Ngay lập tức, Hương lấy lại bình tĩnh, nàng đổi giọng lả lướt:
“Làm người ta hết hồn, ứ thèm chơi với anh nữa! Tránh ra đi…”
“Ứ thèm hả? Anh cứ thèm đấy!”
Nói rồi ông ta ôm nàng kéo về phía giường. Hương luống cuống sờ nút bật camera trên chùm chìa khoá, nàng chỉ kịp vứt nó lên mặt tủ đầu giường trước khi thân thể mình bị đẩy nằm xuống đệm, cả thân hình to lớn của ông Khánh nhào tới đè lên nàng.
Váy áo nhanh chóng bị lột sạch, ngực, bụng và cả vùng kín đều bị ông ta sờ nắn, mân mê trong lúc hôn tới tấp lên môi, Hương không cảm thấy mình bị kích thích như lần trước, nàng còn đang lo lắng cho chiếc camera bí mật kia, không chắc là nó chiếu thẳng vào giường hay bị chệch đi chỗ khác. Nàng sợ rằng lần này không ghi lại được gì, sẽ phải đi gặp ông Khánh thêm lần sau, rồi lại lần sau nữa, đến khi nào có được đoạn phim thật rõ ràng, sắc nét mới thôi.
Tiếng mút chùn chụt trên ngực đưa tâm trí Hương trở lại với cuộc hành lạc cùng ông Khánh. Con cặc đen trùi trũi của ông ta ấn sát vào hai mép lồn khép hờ của nàng, liên tục cọ cọ lên xuống để thấm ướt nước nhờn.
Hôm nay Hương không thực sự có hứng, nàng vừa đau đầu, vừa buồn bực khi nghĩ đến Long. Lúc này không biết anh đang làm gì, có bận tâm vì việc nàng đang lên giường cùng ông Khánh hay chỉ quan tâm đến số tiền lớn có thể cứu được công ty của bố anh.
“Bú cặc anh đi cưng!”, giọng của ông Khánh lọt vào tai Hương, lại kéo nàng trở về thực tại.
Nàng khó nhọc ngồi dậy, quỳ giữa hai chân ông ta, chậm rãi để khúc thịt cứng ngắc trượt ra trượt vào trong miệng mình.
Cặc ông Khánh hôm nay cương lên to cứng một cách kì lạ, những đường gân và cả đầu khấc nở phồng lên hết cỡ, cọ xát vào trong miệng nàng. Nàng cứ quỳ ưỡn mông ra sau mà mút mát nó như vậy, trong lúc bàn tay tham lam của ông ta rờ rẫm hai bầu ngực tròn mềm bên dưới, kẹp lấy hai đầu núm se se để kích thích nàng. Tư thế ấy khiến tấm lưng thon của Hương trải dài đến bờ mông căng mẩy thì cong vút lên, khe lồn đỏ ửng khoe ra phía sau, nếu có thêm gã đàn ông quỳ ở đó đút cặc vào nắc thì chẳng khác nào một cảnh điển hình trong những bộ phim sex hai nam một nữ. Tiếc rằng chỉ có mỗi ông Khánh ở đây, cặc ông ta đang chiếm hữu cái miệng nhỏ nhắn của nàng và chốc nữa sẽ tiến vào chiếm nốt cái khe hẹp mướt mát ấy.
“Ự… ự… ự… chụt… ự… hưm…”
Nàng rên khe khẽ, giống như người được bú liếm hiện giờ không phải ông Khánh mà chính là nàng vậy. Hai hòn của ông ta được mơn trớn nhè nhẹ bởi bàn tay dịu dàng như tơ lụa, trở nên săn cứng lại trong khi đầu khấc càng lúc càng nóng rẫy lên.
“Aaa… làm tốt lắm… mút đi… mạnh vào… hừmmmm… lưỡi em làm anh sướng lắm cưng ạ…”
Đã hơi mỏi miệng nhưng vì ông Khánh chưa cho ngừng nên Hương vẫn tiếp tục hút lấy dương vật ông ta, không ngừng liếm láp từ gốc lên dọc thân rồi đến đầu khấc, trông đứa trẻ mút kem cũng không ngon lành bằng nàng mút cây nhục côn ấy, hai má thì ửng hồng và ánh mắt ngước lên nhìn ông Khánh như một nô lệ nhìn chủ nhân của mình.
“Ngoan lắm…! Ôi… cứ như thế…!”
Nàng không đẩy nhanh tốc độ, mà chính ông ta đang coi miệng nàng như một cái lỗ để địt vào, ông ta giữ chặt đầu nàng và đẩy hông liên tục không để cho nàng thở.
“Ự… ự… ự… ự…”, nàng hự từng tiếng trong cổ họng, tự nói với lòng mình phải cố chịu đựng, chỉ lát nữa là ông ta sẽ không kìm được mà kết thúc cuộc chơi thôi.
Nhưng nàng không bao giờ tưởng tượng được rằng ngày hôm ấy cuộc chơi diễn ra không đơn giản như thế.
Tiếng gõ cửa thình thình làm Hương giật nảy người, nàng vội nhả cây gậy của ông Khánh ra, quay nhìn về phía cửa phòng.
Giọng ông Khánh vang lên trên đầu nàng:
“Vào đê! Nhanh lên!”
Cánh cửa bật mở, Hương hốt hoảng vì không kịp lấy chăn che lên thân hình lõa lồ của mình, nàng còn không biết ai đang chuẩn bị bước vào phòng khi nàng và ông Khánh làm chuyện riêng tư.
Một gương mặt vô cùng thân quen hiện ra, nàng sững sờ nhìn người đàn ông đóng cửa lại, ung dung tiến về phía nàng.
“Sao… sao anh lại… đến đây?”, nàng lắp bắp, sợ hãi khi thấy gã Tùng kế toán cười tươi chào ông Khánh.
“Em chào anh! Anh đến lâu chưa ạ?”
Ông Khánh vui vẻ đáp lại:
“Đến được một lúc rồi, vào nhanh đi không thì muộn giờ của anh!”
Tùng gật đầu, hắn nhìn Hương:
“Chào vợ yêu! Lâu lắm rồi mới gặp em!”
Hương ngồi thẳng dậy, quay sang chất vấn ông Khánh:
“Thế này là thế nào? Tại sao anh lại gọi Tùng đến đây?”
Ông ta cười tít mắt:
“Có sao đâu, em chẳng ngủ với nó bao nhiêu lần rồi, còn ngại cái gì nữa!”
“Nhưng….”
Nàng quay lại, thấy Tùng đang cởi bỏ áo quần thì la lên:
“Anh định làm gì?”
Tùng cười nhăn nhở, hắn lột xong mảnh trang phục cuối cùng trên người thì ngồi xuống giường, ngay bên cạnh nàng, giọng hắn cợt nhả:
“Anh Khánh bảo anh đến đây, anh ấy có món ngon muốn chia cho anh ăn cùng!”
Hắn thản nhiên vuốt ve đùi nàng. Hương lùi về phía sau, đôi mắt nàng run rẩy nhìn hai gã đàn ông trước mặt. Nàng không đến mức như chú thỏ con khiếp sợ trước hai con thú sắp sửa làm thịt mình, chỉ là thân thể nàng đang không khỏe và nàng cũng không quen với trò làm tình tập thể này. Hơn nữa sự có mặt của Tùng còn khiến nàng bối rối, dù sao hắn và nàng cũng từng có thời gian gắn bó trước khi nàng biết được hắn đã lợi dụng mình. Nàng không muốn nhìn thấy hắn nữa, nhưng giờ đây hắn lại đến trước mặt nàng và còn sắp chơi nàng cùng với ông Khánh.
“Sao trông em có vẻ ngại ngần thế? Cứ vui đi, đảm bảo em sẽ thích, không khéo sau này còn đòi hai anh phục vụ liên tục ấy chứ!”, ông Khánh cười.
Giờ phút này, Hương biết mình không tránh được, nàng bèn hít một hơi thật sâu, gắng gượng diễn cho hết màn kịch mà nàng đã cố công chuẩn bị.
Trong cơn váng vất, nàng cố nở một nụ cười duyên dáng:
“Hai anh làm em bất ngờ quá… nào, chơi thì chơi…”
Hai gã đàn ông tham lam chỉ chờ có vậy, tiến đến vây lấy nàng, những bàn tay ve vuốt khắp thân thể tuyệt đẹp láng mịn. Vì phải nhịn cả tháng trời, Tùng không kiêng nể gì hết, thọc ngay một ngón tay vào trong cái khe hẹp khuấy đảo, chọc ngoáy cho thỏa nỗi nhớ mong. Hắn vừa nghịch bên trong vừa cúi xuống ngậm mút hột le, kĩ thuật của hắn không suy giảm sau cả tháng trời nghỉ ngơi khiến Hương dần thích ứng với cuộc chơi này, nàng đang ngậm đầu khấc của ông Khánh mà phải há miệng ra thở hổn hển:
“A… a… “
Đã quen thuộc cơ thể nhau rồi thì màn kích thích dễ dàng hơn rất nhiều. Ông Khánh thích thú nhìn vẻ mặt say mê của nàng, bảo với Tùng:
“Có mày đến một cái là khác hẳn! Mày khỏe hơn thì cho mày chơi trước đấy, anh cứ thong thả thôi… ”
Tùng cười, vỗ vỗ vào mông nàng:
“Anh mà vào thì vợ yêu lại rên ầm lên bây giờ ấy nhỉ?”
Hương nuốt cơn tức giận vào bụng, nàng tự dặn mình phải thật nhẫn nhịn, vì Long.
“Lâu rồi không chơi, ai mà biết anh có còn được như trước không…”, nàng tỏ vẻ thờ ơ đáp lại.
Câu nói ấy như chạm phải sĩ diện của Tùng, hắn chĩa con cặc khủng của mình ra trước mặt nàng:
“Không tin à? Để gậy này đánh cho em chừa đi thì thôi!”
Hắn cầm dương vật cương cứng của mình đánh đánh mấy cái vào má Hương, rồi trèo vào giữa hai chân nàng, nhằm thẳng động tiên xông vào.
Âm huyệt trong nháy mắt bị cặc hắn lấp đầy, nàng thở ra một hơi, chưa kịp chỉnh lại tư thế thì hắn đã chuyển động thân mình, nắc dồn dập vào trúng điểm G của nàng.
“A… a… a… ư ư ư ư……!”, khoái cảm đến bất ngờ làm Hương không kịp chống đỡ, nàng rên lên từng hồi, quên cả việc chăm sóc cây hàng của ông Khánh.
Ông ta nâng đầu nàng dậy, dứt khoát ấn cặc mình vào trong miệng nàng. Bị dồn ép bởi hai người đàn ông, nàng chỉ còn biết nằm im chịu trận, hơi thở loạn nhịp trong lúc cơ thể lắc lư không ngừng.
“Hộc hộc…”, Tùng thở hổn hển, cặc hắn đã lâu mới được gặp lại cái khe đàn bà yêu dấu, hung hăng cọ xát với hai bên vách đang co thắt lại truyền cho hắn khoái cảm mê người. Hương đã dám bỏ hắn để bí mật qua lại với ông Khánh, sau vụ này hắn nhất định sẽ không để cho nàng được yên ổn. Nỗi tức giận thúc giục hắn đẩy hông nhanh hơn, xuyên vào cơ thể nàng thật mạnh bạo, không cho nàng một giây nghỉ ngơi nào hết.
Ông Khánh nhìn Tùng địt nàng mạnh bạo như vậy thì rất khoái chí, con cặc ông ta ở trong miệng nàng nãy giờ cũng được hưởng cơn sướng khoái tê cả đầu khấc. Mấy phút sau, ông ta bảo Hương:
“Em quỳ gối đi.”
Thân thể rã rời của Hương cố gắng gom hết sức lực để bò dậy. Đầu nàng đau nhức, hai hàm mỏi nhừ và chân tay như không còn cảm giác. Tùng chơi gấp gáp quá làm nàng vừa sướng vừa mệt, nàng không biết liệu mình có sống sót ra khỏi căn phòng này không.
Ông Khánh nhanh nhẹn thế chỗ Tùng, cầm khúc thịt căng cứng chọc thẳng vào trong khe lồn nhoe nhoét dâm thủy. Có lẽ vì biết khả năng của mình có hạn nên ông ta không nhấp mạnh, chỉ từ tốn ra vào giữa hai bờ mông cong tròn. Nhưng Tùng thì không tha cho nàng, hắn giữ lấy cằm nàng đẩy cặc vào trong miệng, thúc liên hồi không kém gì lúc hắn thúc trong lồn nàng.
“Ưm… ưm… ưm… “
So với khi nãy, bây giờ Hương còn khổ sở hơn. Cặc của Tùng to hơn ông Khánh, nàng há miệng ra để nó tung hoành bên trong miệng mà không thể ngậm lại được, nước bọt ứa ra ướt đẫm con cặc rớt xuống cả chăn đệm bên dưới. Ông Khánh và Tùng đều thở hồng hộc, thỉnh thoảng còn vỗ đen đét lên mông, lên lưng nàng, thiếu điều làm nàng ngã gục xuống vì mệt mỏi và đau đớn.
Cặc ông Khánh chuyển động nhanh dần, có lẽ ông ta muốn bắn ra ngoài nên mới tăng tốc như thế. Không lâu sau, ông ta rút cặc ra ngoài, ngoắc ngoắc tay ra hiệu cho Tùng. Hắn thấy động tác của ông Khánh thì tiếc nuối rời khỏi miệng Hương, lúc này khung xương hàm của nàng mới được tạm nghỉ.
Nhưng chỉ một lát sau, ông Khánh đã tiến đến, bảo nàng há miệng ra.
Khúc thịt của ông ta lại ấn vào, Hương thở không ra hơi, đằng sau mông nàng Tùng cũng chen vào luôn, hai người bọn họ đổi chỗ cho nhau nhịp nhàng như hai cỗ máy hoạt động bằng những câu lệnh chuẩn xác.
Hương biết Tùng thích tư thế này nhất, nàng run rẩy chịu từng cú dập liên thanh của cặc hắn, tiếng chan chát vang lên không ngừng. Con cặc trong miệng nàng cũng không kém cạnh, ra sức ấn vào miệng nàng bằng tốc độ nhanh nhất có thể.
“Hự hự hự… sắp ra rồi… hự hự… “, ông Khánh vừa thở vừa nói.
Ông ta vừa dứt lời thì gầm lên một tiếng, những tia chất lỏng đặc sệt nặng mùi phun trào vào trong cổ họng Hương, nàng bị sặc vội đẩy hông ông ta ra để ho dữ dội, những dòng tinh dịch cuối cùng từ trong cặc ông ta bắn thẳng lên mặt nàng nhầy nhụa.
Xuất tinh xong, ông Khánh nằm phịch xuống đệm, thở hổn hển nhìn Hương và Tùng tiếp tục cuộc vui.
Hương ho nhiều đến nỗi Tùng phải tạm ngưng để chờ nàng ho xong. Hắn cũng muốn ra nhanh vì ông Khánh còn có việc đi cùng Hương, hắn không thể cùng nàng vui vẻ dây dưa được.
Thấy nàng không còn ho nữa, Tùng lại bấu vào mông nàng đẩy kịch liệt, dâm thuỷ nóng ấm tràn ra liên tục tưới ướt cả đám cỏ quanh dương vật.
Nửa thân trên của Hương đã ngã vật xuống đệm, nàng không còn sức để chống tay nữa. Tùng thấy vậy, tưởng nàng sướng quá không chịu được thì càng địt hăng, những cú giã như muốn đâm đến tận tử cung của nàng.
Cơn đau nhức quanh đỉnh đầu và những chuyển động dữ dội trong âm huyệt khiến Hương rên rỉ thành từng tràng dài:
“Aaa… hức… ư… ư…”
Khi nàng tưởng mình sắp ngất đi rồi, con cặc Tùng giật giật trong người nàng, xả những dòng tinh khí nóng hổi vào nơi sâu nhất, hắn còn bấu chặt vào hông nàng lúc xuất tinh đến mức da thịt nơi đó đỏ ửng lên đau đớn.
Hai gã đàn ông khoan khoái nhìn người phụ nữ xinh đẹp loã thể nằm rũ sấp trên giường, gương mặt đỏ hồng, làn da trắng muốt điểm trên đó những vệt bầm do những cái cấu véo của cả hai gã, hai chân nàng vẫn chưa khép lại để lộ ra động đào nguyên hồng rực, từ nơi ấy những dòng chất lỏng đang chảy ra trắng nhờn nhợt. Ông Khánh đứng dậy, vỗ vai nàng:
“Dậy tắm rửa đi, mình còn phải đi hội nghị khách hàng nữa mà!”
Hương khó nhọc cất tiếng:
“Anh… đi đi… em hơi… mệt…”
Ông ta ngẩn người:
“Mệt á? Em không đi nữa à?”
“Ừ… em muốn về nhà… nghỉ…”
“Vẫn còn muốn về nhà nghỉ nữa cơ à?”, Tùng đánh nhẹ vào mông nàng.
Ông Khánh trừng mắt nhìn Tùng làm hắn không dám cợt nhả nữa. Ông ta thở dài:
“Thôi mệt quá thì về nhà cũng được, để thằng Tùng đại diện công ty em đi cùng anh, nhé?”
Nàng chậm rãi gật đầu.
Ông Khánh quay sang Tùng:
“Còn ngồi đấy làm gì? Mặc quần áo vào đi nhanh không muộn.”
Chờ cho hai gã đàn ông đi hẳn rồi, Hương dùng hết sức mình bò dậy, vươn tay lấy chiếc điện thoại trong túi xách. Nàng gọi cho Long.
“A lô? Xong chưa?”, giọng anh vang lên tiếp cho nàng chút sức lực để nói chuyện cùng anh.
“Xong rồi…”, nàng thều thào, “… anh đến… đón em… được không?”
“Ừ, được, em ở chỗ nào? Mà… em có sao không đấy?”
“Em… mệt… quá…”
“Được rồi, cho anh địa chỉ đi, anh đến ngay.”
“Phòng 301, khách sạn S, số abc đường xyz…”
…
Hương ngủ thiếp đi, cho đến khi một bàn tay lay mạnh khuôn mặt nàng.
“… nghe thấy anh nói gì không? Dậy đi!”
Là Long đã đến, anh đang cố gắng gọi nàng tỉnh lại.
Lúc mới nhận điện thoại của Hương, nghe giọng nàng yếu ớt trong điện thoại, anh đã có chút nghi hoặc không biết nàng đang gặp vấn đề gì. Khi đến nơi, mở cửa phòng ra, đập vào mắt anh là thân thể trần truồng của Hương nằm sấp trên giường không cử động. Anh vội chạy vào kiểm tra thì thấy nàng nhắm nghiền mắt, gọi cũng không trả lời, trên mặt và giữa hai chân có những vệt tinh dịch nhớp nháp, mùi nồng nặc toả ra khắp phòng. Anh định lay nàng dậy thì phát hiện ra cả người nàng nóng như hun lửa, bèn làm mọi cách để cho nàng tỉnh lại.
“Hương, Hương! Dậy đi, có nghe thấy anh nói gì không? Dậy đi!”
Cũng may là nàng lơ mơ tỉnh lại, nếu không anh sẽ hốt hoảng đưa nàng đến bệnh viện cấp cứu.
“Long… à…?”, Hương cố gắng mở miệng, âm thanh thốt ra khỏi miệng nàng tan biến đi như gió thoảng.
“Em làm sao thế? Sao lại thành ra thế này?”, anh sốt ruột hỏi.
“Em… ốm… em muốn… về…”
Long cố gắng nghe xem nàng nói gì, nhưng rốt cuộc chỉ nghe được chữ “về”.
Anh bèn đáp:
“Được rồi, anh đưa em về nhà.”
Anh loay hoay mặc lại váy áo cho nàng, đỡ nàng ngồi dậy, để nàng dựa vào người mình bước chậm chạp từng bước ra khỏi phòng. Trước khi đi, anh không quên cầm theo chùm chìa khoá có gắn chiếc camera bí mật, thứ vô cùng quan trọng đối với cả hai người.
Xuống đến cửa khách sạn, Long gọi nhân viên lấy xe ra, rồi bế Hương đặt vào băng ghế sau, để nàng nằm ngay ngắn ở đó. Anh lái xe đưa nàng về nhà, trong lòng hồi hộp xen lẫn hoang mang.
Về đến nhà, thấy Hương đã thiếp đi, Long không gọi nàng dậy nữa, anh trực tiếp bế nàng ra khỏi xe trước vẻ mặt ngạc nhiên của ông nội.
“Con Hương làm sao thế kia?”, cụ Đích kêu lên.
“Bị ốm ông ạ.”, Long đáp gọn lỏn, anh nhanh chóng đưa nàng lên phòng.
Theo suy đoán của anh, có lẽ nàng bị cảm lạnh nhưng vẫn cố đi gặp ông Khánh, rồi sau đó mệt quá không dậy nổi. Anh chạy xuống bếp tìm chai rượu gừng và kiếm một chiếc khăn sạch, mang lên phòng cạo gió cho nàng.
Từng vệt hằn đỏ hiện ra dưới những đường cạo của chiếc khăn tẩm rượu gừng, hệt như ngày xưa mẹ thường làm mỗi khi anh bị trúng gió.
Mùi rượu gừng và cảm giác mát lạnh ran rát trên lưng đánh thức Hương, nàng lờ mờ nhận ra đây là phòng mình, nàng đã về nhà rồi.
“Ốm mà cũng đi nữa!”, Long lên tiếng, giọng anh có phần trách móc.
Nàng quay đầu sang trái, thấy Long ngồi cạnh mình, anh đang dùng rượu gừng đánh cảm cho nàng.
“Đã hẹn rồi… làm sao lại thôi được.”, nàng đáp.
“Em có thể để lần khác cũng được, sao phải vội?”
“Em không nghĩ được… chuyện lại như thế…”
“Như thế là như thế nào?”
Hương im lặng một lúc lâu. Nàng không dám chắc Long có giữ được bình tĩnh khi nàng nói Tùng cũng xuất hiện ở đó, nhưng nghĩ lại sớm muộn gì anh cũng biết khi xem đoạn phim ghi lại cảnh tượng ấy, tốt nhất là tự nàng nói ra cho xong chuyện.
“Ông Khánh… gọi cả Tùng đến… cả hai… cả hai…”
Nghe nàng ấp úng, Long cũng phần nào hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Cơn giận dữ trào lên trong lòng, anh nghiến răng nói:
“Địt mẹ, con lợn già Khánh…!”
Nhưng vì Hương đang mỏi mệt, anh cũng không muốn bộc lộ nỗi tức giận của mình trước mặt nàng, thành ra anh chỉ dừng ở câu chửi ấy, lại tiếp tục cạo gió cho nàng.
“Anh đã kiểm tra máy quay chưa? Có quay được không?”, nàng đột nhiên nhớ ra.
“Cứ để đó, em đừng nghĩ gì nữa, nằm nghỉ thôi.”
Chính Long cũng không hiểu vì sao mình lại sốt sắng lo cho sức khoẻ của Hương đến như vậy, trong khi đoạn phim đáng giá 30 tỷ kia anh không để tâm cho lắm.
Hương im lặng nhìn anh, đột ngột lên tiếng:
“Anh có yêu em không?”
Những đường cạo gió mát lạnh chỉ một lúc sau đã làm cơ thể nàng thấy ấm áp, không còn run rẩy vì lạnh dù vẫn còn nhức mỏi. Nàng chợt nhận ra lòng mình mềm hẳn đi, đã lâu rồi không có ai cạo gió cho nàng như vậy.
Nhìn thấy ánh mắt Long chăm chú trên lưng mình, giống như đặt hết cả tâm tư vào công việc chữa cho nàng khỏi bệnh, Hương đã thốt ra câu hỏi ấy. Lần này, nàng thật sự muốn biết đáp án.
Long nhìn thẳng vào mắt nàng. Đến bước này, anh không thể tránh né vấn đề ấy được nữa.
Người phụ nữ trước mặt anh là vợ của bố anh. Một người phụ nữ đẹp đến nghẹt thở, nhưng lăng loàn, dâm tiện, lên giường với rất nhiều người đàn ông, thậm chí còn quyến rũ cả con riêng của chồng mình.
“Có.”, anh đáp.
Hương mỉm cười, gương mặt tái nhợt bỗng ửng hồng.
Mùi rượu gừng ngọt dịu lan toả trong không khí, xoa dịu cơn đau nhức trong đầu nàng. Rượu gừng có thể chữa cho Hương khỏi cơn cảm lạnh, còn Long, có phương thuốc nào chữa được căn bệnh trong trái tim anh bây giờ?