Dục - Những sắc thái - Phần 4
– Èo mày bệnh hoạn vãi lều.
– Còn hơn là đi chơi gái, đéo có cảm xúc anh ạ, em nghĩ đến chị Thủy là em thấy sướng mẹ rồi, nhìn chị ấy hiền hiền, nhưng thoáng nét gì đó dâm dật ấy. Ước gì, được một lần trong đời…..chỉ cần ôm chị thôi anh ạ. Ngửi mùi hương của chị là mãn nguyện lắm rồi.
– Thôi đi, thằng hâm, mày vớ vẩn, người ta lớn hơn tuổi mình, rồi có gia đình, mà mày còn định sằng bậy. Mày đúng là có suy nghĩ đen tối, láo toét, mẹ xuống xe ngay…(tôi hay trêu với nó).
– Hehe, thôi đi, chắc ông cũng thích chị ấy ý gì :)))),
Vậy là rõ, có lẽ trong cả cơ quan, ai cũng thích chị Thủy, vì chị Thủy rất xinh, giọng nói nhỏ nhẹ, người đầy đặn, chứ không gầy như em Ngân mõng mương phòng Lao động, không xẹp lép như em Hà phòng Tài chính. Chị khác biệt lắm, và cũng có lẽ, chị là sự thèm khát của rất nhiều người. Nhưng lọt vào mắt xanh chị, thì không phải ai cũng có cơ hội. Và tôi may mắn, khi được chị yêu mến. Có lẽ do phần hay thủ thỉ, nói chuyện duyên duyên, (tôi thường trầm tính, nhẹ nhàng, không nói láo, trừ sau mấy vụ làm tình thì hay nói … khẩu dâm, cái này thì có lẽ là bản năng tình dục của mỗi người rồi). Nên là các chị em ai cũng quý mến cả.
Lên đến phòng làm việc, tôi lấy điện thoại nhắn tin cho chị. Vì trên phòng thì chị ở bàn làm việc riêng, chúng tôi mỗi người một ngăn, dường như việc cá nhân, không ai có thể thấy được.
– Chị, chị có ăn dứa không?
– Không! (chị nhắn lại)
– Hic, chị lại giận em
– Giận cái gì mà giận?
– Ơ thì… em tưởng…
– Tưởng cái gì mà tưởng. Thôi tập trung mà làm việc đi.
– Không nói chuyện được à?
– Không…..tôi bận.
– Bận gì thì cứ nói một tí đã chứ.
(Từ giờ thì chị em nói chuyện thỏa mái hơn, nhưng anh em không được đưa chị vào top dâm đâu, vì chỉ với người nào mình thật sự thích, quý mến lắm, mới có một cởi mở như vậy, chứ không phải ai cũng xuề xòa, như nhau)
– Chị à, chị xinh quá, thật sự, lúc trưa chị không giận em chứ?
– Xinh gì mà xinh, chị không không trẻ nữa…
– Nhưng em thấy, chị ăn đứt mấy em trong Công ty mình, đi với họ, dường như tất cả mờ nhạt, chị là nổi bật nhất thôi, chị đẹp, kiểu rất mặn mà.
– Em cứ nói thế, làm chị phổng mũi đây này. Thôi tập trung mà làm việc đi.
Đúng là con gái :)), thích được khen, mà không phải con gái, bất kì ai cũng có nhu cầu được khen ngợi, có điều khen phải là sự thật, chân thành, thì nó mới có tác dụng.
– Vâng, chúc chị một buổi chiều tốt lành nhé :p…
– Cảm ơn em.
Một buổi chiều khoan khoái, dễ chịu nhất mà tôi từng được hưởng, dù ngoài kia nắng chang chang, mặc cho những đám mây trắng bồng bềnh…trong phòng bật điều hòa, tôi vẫn thấy thật dễ chịu :))). Đặc biệt là nghĩ về chị, về tất cả về chị. Ôi chị Thủy ơi, em hận chị…. sao em không sinh cùng thời với chị, để em có thể lấy chị về làm vợ cơ chứ?
Khi ta đắm say trong một mối tình, rõ ràng, người đó thật hoàn hảo, hoàn hảo tới mức chả tuyệt đối.
Loanh quanh, cũng gần hết giờ làm. Thấy chị nhắn tin:
– Có ăn dứa không, sang đây! Phòng tôi với phòng làm việc của chị chỉ cách một cái tường.
– Nãy, bảo em mua cho không thích, lấy đâu ra vậy?
– Đây thích, thì sẽ có thôi!
– À, anh nào mua cho hả? Hay ông Duy mua cho (ông Duy là anh chồng – Trưởng phòng bên Kế hoạch)
– Làm gì có, tự mua đấy, ông Duy hết giờ làm, trưa nay đi công tác với Sếp rồi, chủ nhật tiện lên đón anh Bi lên (Bi là tên con trai gọi ở nhà).
– Vậy à, thế là chị ở nhà có một mình ấy hả?
– Ờ,
– Eo, khu ấy lắm ma lắm đó!!!(Tôi chỉ trêu đùa thôi).
– Vớ vẩn, làm gì có ma, chị chỉ sợ ma đầu đen thôi…
– Hehe, vâng khu chị ở an ninh tốt, lấy đâu ra trộm với ma nhỉ!!
– UHmmmm, thế tối em rủ mấy chị em sang chơi nhé! Bàn luôn vụ văn nghệ cho các cháu, cũng chuẩn bị Trung thu rồi.
– Uhm, cũng được, thi thoảng, bọn cái Ngân, Hà… vẫn sang nhà chị ăn uống mà.
….. Nói là sang thế thôi, thật ra là có mưu gì của ông chủ thớt đang viết đây rồi.
Hết giờ làm, tôi mong mải phi xe về thật nhanh, rủ Thằng Huy lên phòng tập Gym (muốn khỏe đẹp thì phải tập thể thao), thằng này béo như lợn, nhìn nó thật cồng kềnh, được cái nghe lời, nhìn nó ục ịch, nhưng kiểu béo khỏe, không kiểu bộp bộp, béo bệnh.
– Ông anh nay có gì mà vui thế!
– Ơ, tao vui không được à?
– Thì có gì mới vui thế, chứ tự dưng lại vui như mùa xuân đến?
– Thôi đi, mẹ, tao thích vui thì vui thế thôi.
– Hehe, cuối tuần dự định đi đâu không anh? Lần này anh em mình rủ bọn em Ngân, Hà, Liên… đi chơi đi, kiểu dã ngoại ấy.
– Thôi, mày đi đi, tao bận rồi.
– Cuối tuần thì có việc gì mà bận?
– Việc quan trọng lắm, hỏi gì lắm, thôi tập nhanh lên đi, anh còn về, tối còn có việc.
– Việc, đéo mẹ, anh lắm việc thế, cứ làm như mình người bận rộn. Kinh thật.
– Kệ tao.
Nay, tôi tập qua loa, khởi động xong, hôm nay đến bài tập Bụng và tập tay. (mỗi ngày phân ra tập 1 đến 2 nhóm cơ). Xong tôi với thằng Huy về nhà, tắm giặt rồi đi ăn. Đi ăn xong, hai thằng lại ra ngoài làm ly trà đá. Tôi thì chờ đến 8h là chạy thẳng đến nhà chị. Ngồi 20 phút đợi thôi, mà sao nó lâu, nó lâu vậy hả trời!
Còn 5 phút nữa, tôi đứng dậy.
– Thôi mày ở đây uống nước nốt, rồi trả tiền đi, tao đi ra đây có tí việc.
– Vãi ông anh, đểu quá, lại có kèo, bỏ thằng em.
– Thôi, mày tự đi mà tìm kèo, mỗi chuyện tập thể dục đều đặn, lười như hủi, mày á…. mướt mải với có người yêu. Ế mẹ rồi.
– Quên đi, em có người yêu ở quê rồi!
– Ờ kệ mày, thế nhé.
Tôi phóng xe đi, thật ra là tôi cố tình đánh lạc hướng nó, đi lên phía trên, rồi tôi đi vào đường trong, để đến nhà chị. Tôi đến cửa đúng 08h, tôi dắt xe vào sân, sau cái cổng hai bên đầy hoa giấy, thành một vòm cửa toàn hoa, loại hoa giấy cánh nhỏ, cả màu hồng nhạt và màu trắng, trông rất đẹp mắt. Tôi đi vào nhà, mà chả thấy ai cả. (Trước đây, khi mới Công ty, thường hay tụ tập nhà chị chơi, nhưng toàn mấy em, chị em – con trai, nhưng kiểu sàn sàn hơn bọn cái Ngân tí ti, ít hơn tuổi chị, chứ không có bọn anh lớn hơn, do cả nhóm là đội văn nghệ, nên anh Duy cũng quý, dường như không có nghi ngờ gì). Nay anh Duy lại đi cùng Sếp đi công tác, đến chủ nhật mới về….
Tôi đi ra gần khu bếp, thì thấy chị đang gội đầu trong nhà tắm, cửa thì vẫn mở. Tôi thò mỗi cái đầu vào:
– Alo!
– A… chị hét nhỏ, Trời…. làm chị hết hồn, ra đi, đợi chị tí
– Em thích nhìn chị gội đầu thì có sao không? Sao chị gội muộn thế?
– Nãy tắm rồi, xong bị rơi cái mắc ở đầu giường, chị cúi xuống khều, nên có cảm giác bụi, bụi, nên đi xả lại thôi. Mà mấy đứa đâu hết rồi?
– À, … mấy đứa nào?
– Bọn cái Ngân, Hà … chứ ai nữa?
– Ơ… chị không bảo chúng nó à?
– Ơ, tưởng em phải báo chứ?
– Không em đâu có báo đâu?
– Thế là có mình em tới?
– Vâng!!!
– …..
– Để em xả nước cho chị nhé!
– Thôi khỏi, không cần, em lên nhà đi.
Tôi, bước vào nhà tắm, lấy hoa sen, xả nước lên đầu chị, tóc chị ngắn lưng vai thôi. Chị không thấy nói gì cả, chỉ lấy tay xoa xoa tóc.