Dục - Những sắc thái - Phần 2
– Em thử xem?
– Uhm, cũng thơm đó chị nhỉ (tôi nói khoác thế thôi, chứ có biết thưởng rượu đâu)
Nhấm chút rượu, mặt tôi phừng lên ngay, tuần hoàn máu nhanh hơn bình thường. Tôi vẫn nhìn chị!
– Gì mà nhìn chằm chằm thế hả?
– Đâu em nhìn chum rượu chứ? Chắc em say mất rồi!
– Ui dời, có một tí say làm sao được?
– Chị Thủy này, chị có em gái không?
– Chị á? không sao hỏi thế?
– Vì nếu có, chắc chạc tuổi em, (lúc đó mới về cơ quan, nên mình chưa lập gia đình nhé, đang FA, khá đập zai, kiểu chất văn phòng và có tí tài lẻ về đàn, nhạc :))). Thì giới thiệu cho em với, phải xinh như chị cơ!
– Ui dời, chị không có em gái rồi, chị già rồi, còn trẻ trung nữa đâu?
– Xinh như chị, các em teen theo không kịp, em thích vẻ đẹp mặn mà như vậy!
Chị tiếp tục mở các chum rượu ra để kiểm tra. Tôi đánh liều… ôm đằng sau chị (lúc ấy, tim đập quá nhanh, muốn nổ tung luôn), tôi thấy chị vẫn kiểm tra rượu, dường như không để ý đến việc của tôi. Có lẽ chị cũng thích mình nên mới để nguyên như vậy.
– Muốn thử thêm rượu ở chum này không?
– Không? em sợ em say, lại làm bừa mất!
– Làm gì mà bừa?
Tôi ngả người chị ra, rồi bắt đầu hôn chị, chị chỉ không phản ứng lại thôi, để nguyên. Tôi luồn tay lên ngực, qua áo con, rồi đến bầu ngực. Ngực chị rất căng và lớn, nó lớn hơn cả bàn tay tôi. Tôi hôn mà tuyến nước bọt cũng ra không ngừng, nước bọt của chị thật ngọt ngào, tôi còn thấy chút vị của kem đánh răng và nước xúc miệng Literin vào sớm nay của chị.
Tôi hôn lên mái tóc, rồi vào tai chị, chị thấy buồn buồn, nên rúc đầu tránh tôi. Bất ngờ, tôi nâng bổng chị lên đùi tôi rồi kéo phăng chiếc quần chun của chị. Chị khá bất ngờ, nên có ý chống cự, ú ớ, thì tôi hôn luôn miệng chị, để chống nói bất cứ điều gì. Vừa hôn, tôi nhìn xuống phía dưới, của chị rất ít lông, chỉ vài sợi lún phún thôi, ở phía dưới thì thấy mép thịt rất hồng hào. ( hic, tôi hiền và khá trầm tính, tôi cũng chưa bao giờ nói láo cả, thậm chí văng tục chửi láo, việc nói đến cơ quan sinh dục thì càng ít, chỉ mãi sau này qua 1 câu chuyện khác, nên tôi đã nói những từ ngữ liên quan đến tình dục, mà chỉ khi quan hệ thôi).
Tôi đưa tay xoa xoa, rồi kéo chị lên, đồng thời kéo dương vật của mình ra khỏi quần, ở tư thế chị ngồi lên đùi tôi, tôi lựa lựa ấn dương vật của mình vào âm đạo chị, chị ú ớ mạnh hơn, định vùng dậy để thoát khỏi tôi. Chính vì sự giằng co, chị muốn đứng dậy, còn tôi vẫn ngồi, với cái dương vật chĩa thẳng lên trời, giằng co một lúc thì … chị lại ngồi lên đúng giương vật của tôi, ở âm đạo chị cũng đã ra chút nước vì khoái cảm, nên tôi lấy tay lựa nhành cho dương vật mình chui tọt vào âm đạo chị. Cảm giác lúc đầu hơi khô chút, vì chị chưa ra nhiều.
Chị vẫn muốn đẩy tôi ra, nên muốn ngồi dậy, cứ như vậy lại thành nhịp điệu, chị muốn đứng lên, tôi lại kéo lại thành ra, âm đạo chị cứ ôm trọn lấy dương vật tôi mà lên xuống. Cảm giác vụng trộm, cảm giác lo lắng, sợ hãi, cảm giác sung sướng đan xen nhau. Tôi đưa tay luôn lên ngực chị mà xoa, nắn. Chị cũng bắt đầu mềm người ra, như đồng lõa. Tôi thấy âm đạo chị rỉ ra nhiều nước hơn, tôi thấy rất trơn, còn có cảm giác có 1 dòng chảy xuống cả bìu của mình. Uhm thì chị cũng dâm đãng thì sao, tôi cũng hư thì sao? dâm đãng thì sao? Tôi tăng tốc và hai tay ghì chặt lấy vai chị, dương vật tôi co bóp mạnh, tôi suất ồ ạt vào âm đạo chị….Cả hai chị em giữ nguyên vị trí đó một lúc, cho đến khi dương vật tôi mềm oặt, tụt khỏi âm đạo chị.
Tôi nhấc chị ra khỏi đùi mình, lúc ấy chị kéo vội quần lền, rồi tựa vào tường, hai tay ôm lấy mặt khóc!!Mọi thứ bừng tỉnh sau một cơn mê, cơn hoan lạc, mà không biết đích là gì, tôi thấy mình tệ quá, tồi quá, sao mình lại làm vậy với chị? Chi đứng dậy, không nói điều gì vụt ra phía cửa thật nhanh, do ở trong kho không có giấy vệ sinh, nên chị cứ thế bỏ đi mà không lau âm đạo mình, nhìn qua quần, tôi thấy ướt, thấm ra phía ngoài quần, có lẽ là tinh dịch của tôi và nước của chị hòa vào nhau.
Chị đi khỏi, không gian tĩnh mịch, mùi hương của chị còn nguyên lại trong tâm trí tôi, mùi thơm tho từ tóc chị vẫn còn vương nguyên nơi đây, vóc dáng chị, bờ môi chị… Tôi đứng như trời trồng mà không biết đây là thực hay mơ nữa. Tiếng gió xào xạc qua ô cửa phía cuối gian nhà. Tôi muốn lưu giữ mãi mãi khoảnh khắc này, khoảnh khắc mà được gần gũi người mình yêu quý nhất. Chị đẹp, thật sự rất đẹp, tôi thấy nhớ nụ cười chị.
Đứng đó hồi lâu, tôi lững thững bước ra khỏi phòng kho, mọi thứ trở lại hiện tại khi tôi thấy điện thoại của Sếp tôi gọi. Sao lại gọi giờ này nhỉ? Có chuyện quái gì không nhỉ? ……
– Alo? anh ạ?
– Mày đang ở đâu đấy? (Sếp hay xưng hô thế).
… không biết là chuyện của mình có bị lộ, hay ai biết nữa không? tôi khá hoang mang….
– Alo? anh ạ?
– Mày đang ở đâu đấy? (Sếp hay xưng hô thế).
… không biết là chuyện của mình có bị lộ, hay ai biết nữa không? tôi khá hoang mang….
– Em đang trên kho a à (tay run run)
– Ờ kiểm tra xong chưa?
– Em chưa?
– Uhm, anh cũng gọi để nhắc chú, mai họ còn chuyển văn phòng phẩm về.
Toát hết cả mồ hôi, cảm giác tội lỗi ấy gia tăng, ngực mình cảm thấy khá khó thở. Xong việc về phòng, liền nhắn tin cho chị:
– Chị…chị có ở đó chứ?
–
Tôi rất lo lắng, xen chút sợ hãi, biết đâu đó, nhỡ chuyện bị phát hiện, mình lại xa thải như chơi @@.
– Sao em làm như vậy với chị?
Chị trả lời, mình hình dung ra chị, khuôn mặt chị, ánh mắt của chị, mọi thứ thật hiện hữu và ấm áp biết bao. Mình nhớ nụ cười của chị.
– Em không biết nữa, em không làm chủ được bản thân, nhưng yêu một người đâu phải là cái lỗi? Chị quá xinh đẹp, trái tim em mềm yếu trước chị, em bị mất kiểm soát trước chị… em thích chị.
– Nhưng chị là người đã có gia đình, chị đã có tuổi rồi, em hãy tìm cho mình một hạnh phúc, một người con gái xứng đáng với mình.
– Nhưng em chỉ thích chị. Chị à, cuộc sống này, phải chăng luôn có những khoảng trống, khoảng trống đó, bạn đời mình không thể bù đắp được, mãi mãi là không đủ. Em không nói về việc chị phản bội ai, nhưng cảm xúc mỗi người, chỉ có một lần, một lần trong đời. Em thích chị? điều đó sai sao?
– Chị không biết nói với em ra sao nữa. Nhưng chị không thể! Chị sẽ cảm thấy rất có lỗi với gia đình.
– Em hiểu và tôn trọng điều đó, em không bắt ép chị phải như thế nào với em. Em chỉ cần một khoảng trống nhỏ trong chị dành cho em mà thôi.
– Thôi, chuyện chúng ta nên dừng ở đây.
…………………..
Tôi không nhắn lại, khi chị nói đến “chúng ta” thì có nghĩa, một nghĩa đen nào đó, chị đã thỏa hiệp, nhưng nó không rõ rệt.
Thấm thoát 2 tuần trôi qua, hàng ngày gặp chị, chị vẫn mỉm cười, và không tỏ thân thiện như trước, điều đó khiến tôi buồn lắm. Nhưng dẫu sao mình cũng có lỗi trước, mình làm như vậy cũng làm khổ tâm chị.
***
Ngày hè đến, nắng chói chang làm mọi thứ như héo hon, tâm hồn tôi cũng cằn cỗi như hoang mạc đợi mưa. Tôi và chị vẫn làm việc bình thường, thường ngày. Khoảng thời gian này, tôi và chị vẫn trao đổi Email, SMS nhưng toàn công việc, chị cũng dần dần vui vẻ trở lại. Nụ cười ấy quả thật làm ấm áp cả một vùng trời, mà tim tôi cũng cảm thấy vui lây.
Hôm đó, buổi trưa, tôi làm cố, định bụng không ăn cơm trưa, để làm xong mới đi ăn. Ngồi một lúc (lúc đó mọi người nghỉ, về 05 phút). Tôi đi ra WC để rửa mặt cho tỉnh táo…. lại thấy tiếng nước chảy ở nhà Wc nữ. Hic… lại là chị, chị đang rửa cốc chén, chắc dọn cho phòng Sếp, do cô bé tạp vụ nay nghỉ.