Đụ Lồn Cô Thu - Phần 41
Cách đây mấy năm trước, khi đó gã còn sống và làm việc tại Hà Nội. Vốn sinh ra trong một gia đình khá giả tại Hải Dương, nên gã đã được gia đình cho lên Hà thành đi học từ những năm học cấp 2. Gã tá túc tại nhà người chú của mình. Thời gian ban đầu, gã học học rất chăm chỉ. Bản chất gã lại thông minh, nhanh nhạy nên liên tục nhiều năm liền là học sinh giỏi nhất nhìn lớp mình. Sau đó gã vào học trường Đại Học Kinh tế Quốc dân, rồi tốt nghiệp với tấm bằng loại Khá Giỏi.
Gã may mắn với nhiều chúng bạn chung lớp, sau khi ra trường gã vào công tác tại một cơ quan khối Nhà nước do thân thế của gia đình gã. Nhưng cũng từ đấy cuộc đời của gã bắt đầu sang một trang mới. Chung quy cũng do mọi thứ đến với gã quá dễ dàng. Bố mẹ gã cho tiền gã mua một căn hộ cao cấp có 3 phòng ngủ rộng gần 100m2 tại quận trung tâm thành phồ Hà Nội, một tài khoản ngân hàng có 9 con số không. Gã bắt đầu ăn chơi, tham gia với nhóm bạn thuộc dạng cậu ấm, cô chiêu có tiếng. Những đêm trắng, những lần nhảy nhọt ở các bả, vũ trường cùng bạn bè và các em chân dài ăn chơi đua đòi. Tuy nhiên nhờ sự lanh lợi của gã, thời gian đi làm thì ít nhưng vậy mà vẫn dần dần leo lên được những vị trí quan trọng trong cơ quan. Cho đến khi gã ngồi lên chiếc ghế Kế toán trưởng, và cũng kể từ đó gã trở thành cánh tay phải đắc lực của gã Giám đốc. Xuyên suốt các cuộc chơi thâu đêm, gã không để mình vướng vào ma túy và thuốc lá. Tuy nhiên có một thứ mà gã hoàn toàn mê muội. Thích cá độ và cờ bạc…
Gã đã chuẩn bị con đường để chuồn đi thật xa, ra nước ngoài. Đầu tiên gã sẽ theo đường biên giới để vượt qua bên Cam-pu-chia. Bởi vì gã quen nhiều tay anh chị ở phía đất nước bên kia, do từng nhiều lần lui tới các casino dọc biên giới tiếp giáp với Tây Ninh. Gã thích phía cửa khẩu Xa Mát hơn bên cửa khẩu Mộc Bài. Bên phía nước bạn là tỉnh Kampong Cham rộng lớn trù phú. Bật laptop lên, gã gõ vào trình duyệt web. Kiểm tra lại một lượt cuối cùng, gã lấy điện thoại di động để trên bàn lên, một tin nhắn sms đã được gởi đi.
Trên đường lái xe về nhà, Hoàng nhận được tin nhắn từ gã Trường. Hoàng không xem liền tin nhắn, chỉ đến khi về đến nhà, cất xe vào sân đậu, nó mới đọc. Lên phòng mình, Hoàng lên google tìm kiếm thông tin qua tài khoản ngân hàng có địa chỉ tại đảo quốc Papua New Guinea xa lạ. Chẳng dò tìm ra được gì, nó gọi ngay cho cô Thu. Cô vừa mới tắm xong, đang ngồi thoa kem dưỡng thể ở bàn trang trí bên hông đầu giường ngủ.
– Em nghe anh ơi. Anh về đến nhà rồi hả?
– Anh về phòng anh rồi. Anh vừa nhận được tin nhắn tài khoản ngân hàng của lão Trường nè, gởi anh forward qua cho em.
– Dạ. Sáng mai anh đi với em ra ngân hàng luôn nha. Em đợi anh ở nhà ha.
– Ok, em đi nghỉ sớm đi, cả ngày hôm nay mệt rồi.
– Tại ai làm em mệt hả ta?
– Hihi đâu biết đâu.
– Làm người ta ê ẩm hết cả… ở dưới rồi nè.
Cô Thu không phải nói bông đùa, đó là sự thật khi sau lần ân ái tức thì trước đây ít lâu, những cú nhún mạnh khủng khiếp của cô đã khiến cho cặc nó đâm sâu hết cỡ có thể. Lúc đó hứng tình lên, cô như man dại đi, thích thú bao nhiêu thì bây giờ đang ê buốt cả âm đạo.
– Để anh hun cho nó mau khỏe nha. Chụt…
– Thôi anh cũng đi ngủ sớm nha anh. Hôn ông xã, yêu ông xã nhiều nhiều lắm lắm.
– Yêu bà xã nhiều. Bye em.
– Bye anh.
Do đêm nay Tuấn có gọi báo cho cô biết nó sẽ không về nhà. Hỏi han con một lúc, cô dặn dò nó giữ sức khỏe vì chỉ còn có vài ngày nữa nó phải bay qua Mỹ lại.
Cô vẫn để nguyên hình hài nguyên thủy không che đậy, leo lên giường, tắt ngọn đèn chính trong phòng. Ánh sáng dịu nhẹ của đèn ngủ cũng đủ để nhận rõ được thân hình cô quyến rũ đến mức độ nào. Kéo tấm mền mỏng đắp lên đến tận gần cổ, cô thả lỏng người ra. Nhưng bên dưới lồn cô vẫn thốn đau, buông buốt sâu bên trong. Cô hít hà một hơi, sự lo lắng khi nghĩ đến thai nhi bên trong. Không biết có gì xảy ra hay không nữa, nếu thai nhi có bề gì, có lẽ cô sẽ ân hận lắm. Liếc nhìn đồng hồ bàn đầu giường, cũng khá khuya rồi, nên cô chỉ dám nhắn vội một tin cho chị bác sỹ khoa sản thân quen.
Đang mơ màn, cô Thu vơ tay cầm điện thoại đưa lên tay.
– Alo ai vậy ah?
– Chị nè, tối qua em nhắn khuya quá vậy Thu? Em thấy sao rồi, chạy liền qua chị đi, chị kiểm tra coi thế nào.
Cô vội vàng mở mắt ra, đi thẳng vào phòng tắm đánh răng rửa mặt xong xuôi. Trang điểm vội rồi mặc váy đầm, khoác chiếc áo khoác rộng bên ngoài cùng với túi chiếc xách đi ra ngoài. Đóng cửa nhà cẩn thận, cô bước lên taxi chạy thẳng đến nhà chị bạn.
Đón cô ngay trước cửa nhà, chị bạn ân cần.
– Sáng nay sao rồi, còn đau không?
– Dạ cũng còn ê ẩm lắm chị.
– Ê ẩm?
Chị bác sỹ cười cười tinh quái và cùng cô đi vào trong phòng khám. Cô nằm thẳng ra, vén cao chiếc đầm bầu lên.
– Thai to dần ra rồi đó em. Nè em cũng nên thay mấy cái quần lót ren này bằng quần lót thun rộng bản đi, mặc thoải mái hơn…
– Dạ tại ảnh…
– Rồi, chị hiểu rồi.
Nhìn thấy hiện trạng, chị bác sỹ vội khuyên.
– Thu ơi, cố gắng giữ gìn cái thai nghen em. Hạn chế quan hệ… sung kiểu này, mai lần này không sao. Em lấy thuốc về uống, có thuốc thoa nữa, để chị ghi hướng dẫn cho em luôn.
– Dạ.
– Chàng của em sung quá, gặp em cũng sung nên hợp nhau quá ha.
– Hihi… chị này…
– Thấy em hạnh phúc vậy thì chị vui lắm. Có ai đủ can đảm như em thế này đâu… tuổi này còn dám mang thai. Cố lên em nhé. Rồi chuyện của em với chàng tới đâu rồi?
– Dạ gia đình ảnh vẫn chưa biết chuyện của tụi em. Nhưng con trai em biết, cũng đã chấp thuận rồi.
– Thôi vậy cũng ổn rồi, từ từ rồi tính tiếp em ơi. Miễn sao chàng yêu em thật tình như thế thì em là người phụ nữ hạnh phúc lắm đó nha chưa?
– Dạ em cảm ơn chị.
– Thôi chị gọi cho em chiếc taxi, em về nhà nghỉ ngơi đi.
Chiếc taxi vừa quẹo ở góc đường vào nhà cô, một chiếc xe gắn máy lao vút đến. Suýt một chút nữa thôi đã có vụ va chạm xảy ra. Cô nhìn ra, ôi thì ra là Hoàng. Nó mở cửa xe cho cô bước xuống. Vì đang đứng ở bên ngoài, nên nó phải trở về với cách xưng hô lễ phép.
– Cô đi đâu sớm vậy?
Nhìn nó với ánh mắt háy háy lên.
– Cô đi công việc con ơi.
Chỉ đến khi bước hẳn vào trong nhà, cửa khép lại, nó ôm choàng cô vào lòng.
– Em đi đâu sớm vậy?
– Tại anh á…
Cô nũng nịu trách yêu người tình của mình. Nó ngơ ngác.
– Sao tại anh?
– Làm người ta… bầm dập hết rồi nè.
– Hả? Dập chỗ nào đâu chưa anh coi?
– Người ta nói thiệt chứ hổng có giỡn đâu. Sáng em mới qua bên chị Hà khám đó anh.
Bây giờ nó mới lộ vẻ lo lắng thật sự.
– Có bị làm sao không? Rồi chị khám thế nào?
Cô đưa miệng bịch thuốc cho nó coi, cô lườm yêu nó.
– Lần sau phải nhẹ nhàng với vợ đó nghen chưa.
– Anh biết rồi.
– Cũng may không ảnh hưởng đến con, nhưng chị nói không vì vậy mà coi thường đâu, có làm… thì làm nhẹ nhàng thôi.
– Hihi hôm qua cả 2 đứa đều hứng quá, anh xin lỗi.
– Hổng phải mình lỗi của chồng đâu, lỗi của em nữa mà. Chồng yêu em lắm phải hôn?
– Ừ, chồng yêu em, yêu vợ của em mà.
Đôi tình nhân âu yếm nhau y như đôi trẻ còn lứa tuổi đâu đó chỉ mới đôi mươi mà thôi.
– Mình ăn sáng ở nhà rồi chút nữa hẳn đi nha anh?
– Ừm ăn ở nhà đi, để anh chuẩn bị cho.
– Em thích beefsteak giống hôm bữa anh làm đó.
– Okie, cả thế giới hãy để anh lo, em chỉ việc yêu anh thôi.
– Hihi, chồng dễ thương quá à.
Cô Thu đi vào trong phòng để thay bộ đồ mặc nhà. Nói qua về món beefsteak, Hoàng học từ mẹ của nó. Cách ướp gia vị khá độc đáo, nên khiến miếng thịt bò thơm ngon hấp dẫn khẩu vị của cô Thu ngay lần đầu tiên thưởng thức. Tuy nhiên công đoạn chuẩn bị rồi chế biến mất kha khá thời gian, từ khâu tẩm ướp gia vị… đến việc chiên khoai tây giòn rụm…
Ngồi chăm chú nhìn Hoàng khoác tạp dề, mặc quần short ở trong bếp lúi húi tay chân, cô thấy càng thêm yêu nó vô cùng. Ai đó từng nói rằng “Người đàn ông quyến rũ nhất là lúc vào bếp. Bởi tôi biết bếp núc chẳng phải là chỗ của đàn ông, bởi những vụng về, bỡ ngỡ, nhưng đáng yêu vô cùng. Và khi người đàn ông đặt người vào nơi nhỏ bé này thì có nghĩa rằng cả bầu trời tình yêu và ai cũng cảm nhận được điều đó”.
Cô thầm cảm ơn cuộc đời đã mang nó đến bên cuộc đời của cô. Quá nửa đời người, giờ đây cô đang đón nhận những ngày tháng hạnh phúc, bên cạnh người yêu và đứa con sắp chào đời. Hạnh phúc tuy có phần muộn màng nhưng quá đỗi tuyệt vời ngoài sự mơ ước của cô. Giá cô trẻ lại gần bằng Hoàng, để đi song song về tuổi tác, và được chăm sóc nó thật lâu nhất, đến lúc mái tóc nó bạc trắng. Yêu hạnh phúc là cùng già đi bên cạnh nhau, tay vẫn luôn nắm chặt lấy nhau.
Nghe tiếng vang vang của chuông điện thoại, cô mới sực nhớ mình đang còn để trong túi xách lúc đi khám về chưa lấy ra ngoài. Trở vào phòng, cô lấy ra và nhìn thấy số phone của con trai gọi.
– Mẹ nghe đây con.
– Mẹ ơi, thằng cha Trường bị công an bắt rồi đó.
– Ủa? Hồi nào hả con? Sao con biết?
– Mới đêm hôm qua, bị ập vào bắt tại nhà luôn đó mẹ. Sáng nay con có ông anh chơi thân báo cho biết. Mẹ khoan chuyển tiền cho thằng chả nghen.
– Rồi mẹ biết rồi. Cảm ơn con trai.
Gọi để thông báo cho mẹ biết, nhưng bàn tay Tuấn vẫn đang nghịch ngợm vuốt ve bà Phương Nhã. Tối hôm qua tính về sớm cùng với bà ta nhưng do ông anh kia cùng đám đàn em có kèo nhậu, nó cũng bị giữ chân lại cho đến tận gần 12h khuya mới mò về căn hộ. Bà Phương Nhã trằn trọc không ngủ được, lâu nay bà thiếu vắng hơi của hai gã trai trẻ này nên thèm thuồng lắm. Hoàng từ lần làm tình với bà một đêm gần như đã biến mất. Tuấn cũng như vậy. Trưa khi nhận được tin nó nói muốn hẹn hò cùng với bà, cảm giác ham muốn trỗi dậy mạnh mẽ. Thu xếp mọi thứ, bà chạy đến căn hộ của Tuấn thuê, dùng chìa khóa riêng mở cửa đi vào từ lúc gần 7h tối. Hết đi tới đi lui trong nhà, bà lại mở ti vi xem hài kịch, hết hài kịch chuyển sang xem phim, hết phim lại ca nhạc… nói chung bà xem đủ các thể loại cốt chỉ để chờ Tuấn về với bà. “Ding ding…” chuông cửa giữa khuya vọng to trong nhà. Bà ể oải đi ra mở cửa cho nó. Mặt nó đỏ gay, bước đi thất thểu chân ngang chân dọc.
Bà Phương Nhã giận dỗi.
– Hẹn người ta tối nay mà đi nhậu tới giờ này mới về.
Tuấn xề người tới bà Phương Nhã, chụp ngay vai bà đau điếng.
– Úi da, xỉn quá rồi nè.
Bà cố sức dìu nó vào trong phòng, mùi rượu hôi nồng nặc. Vừa đến được bên giường, Tuấn ngã nhào xuống nệm rồi thở khò khò chẳng biết gì nữa. Bà phải đặt nó nằm ngay ngắn trên giường, kê gối êm dưới đầu cho nó. Cởi thắt lưng, quần jean ra. Nhìn đến quần sịp, bà lại thèm ham muốn. Nhưng giờ nó nằm đó như xác chết, bà đi vào phòng tắm lấy khăn mặt tẩm nước ấm từ vòi sen rồi vào lau mặt mày cho nó. Tuấn đẹp trai với gương mặt hơi xương xương, phong trần hơn so với nét thư sinh của Hoàng. Một đàng có cằm bạnh ra chữ điền, một đàng là mặt bầu bĩnh sáng láng. Bà cũng không biết nếu chọn thì bà sẽ nghiêng hẳn về bên Tuấn hay Hoàng, bà tham lam ước gì bà có được cả hai. Vì bà chỉ mới trải qua một đêm với Hoàng mà thôi, tuy nhiên điểm bà thích thú ở nó… chính là chuyện tình của Hoàng với cô Thu. Bà ghen với cô Thu, vì nó yêu cô thật lòng. Còn với Tuấn, bà biết nó chỉ ham muốn thỏa mãn thể xác. Bà cũng không thể đòi hòi gì hơn nữa, vì ban đầu bà cũng chỉ vì nhục dục. Rờ tay bóp bên ngoài quần sịp Tuấn, cu teo mềm nằm quẹo đầu qua một bên khi bà vạch quần xuống ngắm nhìn. Thở một hơi, bà cũng tắt đèn rồi đi ngủ. Coi như đêm nay bà bị leo cây rồi. Nửa đêm Tuấn thức dậy đi tiểu, cổ khát khô. Nhìn thấy trên người vẫn còn mặc nguyên áo thun nhưng ở dưới quần jean đã bị cởi ra. Tiếng ngáy của bà Phương Nhã đều đều, Tuấn ôm đầu lọ mọ mở tủ lạnh lấy chai nước tinh khiết tu một hơi hết sạch.
Đứng dưới vòi sen ấm, Tuấn thấy tỉnh táo và khỏe khoắn trở lại. Hơi thở nó vẫn còn mùi rượu, hớp một ngụm nhỏ Listerine mùi bạc hà thanh mát, xúc miệng lại với nước sạch. Nó choàng khăn tắm đi vào giường. Người đàn bà nằm đắp hờ cái mền, váy ngủ mỏng lấp ló cặp vú to tướng cứ phập phồng theo từng nhịp thở. Phía dưới cặp đùi căng đầy thịt, trắng muốt cứ dán như in vào cặp mắt hau háu của Tuấn.
– Eo ơi…
Đưa tay vuốt cặc đang động đậy tỉnh giấc phình lên…