Dù là nắm tro tàn - Chương 4
Chương 4: Muốn đi theo nó không?
Tưởng đây chỉ là lời đùa vui của hai cô gái với với nhau. Nhưng Huyền lại chuẩn bị làm thật, Diệu Vũ vì tâm lý tò mò nên không phản đối, dẫu sao cũng đâu mất mát gì
Huyền hít một hơi lặn sâu xuống, bồn tắm đủ rộng để cô làm điều đó, nhưng ngặt nổi vừa lặn xuống thì hơi cay xà phòng làm cô không thể mở mắt dò đường, không gian tối om không thấy bất cứ thứ gì
Cô nuối tiếc trồi lên lại, khó nhọc hớp từng đợt không khí. Thấy đầu tóc Huyền ướt sũng đầy kim tuyến, Diệu Vũ phì cười
“Phụt..Sao vậy?”
“Hết hơi, xuống dưới (Nguồn thiendia88.net) tối mù hà”
“Vậy nghỉ đi haha”
“Sao nghỉ được, cho mượn cái chân dò đường đi”
Vừa dứt câu, Huyền một lần nữa hụp xuống, lần này bàn tay cô nắm lấy chân Vũ để định vị, rất nhanh đã đưa đầu lưỡi chạm vào đùi non, trượt nhẹ xuống vùng trọng điểm, hành động của Huyền khiến Diệu Vũ nhột như cù lét, nàng che miệng cười khúc khích
Nhưng nụ cười nhanh chóng tắt, thân thể khẽ run lên vì sự cọ sát có chút ấm áp của đầu lưỡi, Huyền nhẹ nhàng hết mức để cô bạn bắt đầu làm quen. Đây chính là cảm giác lúc trưa, tia khoái cảm nhàn nhạt hình thành rồi bắt đầu lan toả, ngay sau đó Huyền dừng lại làm Vũ hụt hẫn
“Oa…Hết hơi rồi” – Huyền ngoi lên lấy hơi, quảng hơi của cô không dài, nhưng sợ Diệu Vũ ngại nên không đề nghị rút nước
Nhìn Huyền chật vật vì mình, Diệu Vũ xấu hổ lí nhí
“Thấy kì hông Huyền, ha nghỉ đi”
“Kì gì đâu, vui mà, bà thấy sao, phải như trưa hông”
“Giống mà cũng không giống”
“Tại cái này đồ thiệt đó hehe. Để tui lấy hơi dài cho bà quên mất trời trăng luôn nè, dạt dạt cái chân ra”
Sau khi lấy hơi đầy lồng ngực, cô tiếp tục hành động, lần này đã quen vị trí nên không cần tốn công định vị, nhờ đó có nhiều thời gian hơn cho Diệu Vũ, Huyền chu môi dán vào hạ bộ, dùng nó kích thích vào hạt châu bé nhỏ, tiếp đó dùng lưỡi quẹt một đường từ lỗ nhị đi lên, cố gắng liếm láp mọi ngóc ngách của cô nàng, Huyền chỉ cảm nhận được lưỡi mình đã chạm vào bộ phận non nớt nhất trên cơ thể đối phương, còn hương vị đã bị dòng nước vô tình cuốn đi mất, do không có chất nhờn bôi trơn nên Diệu Vũ thấy hơi nhót, nhưng không đáng kể
Cô gái ở trên đây bắt đầu cảm thụ được vô vàng sướng khoái, kích thích từ thiết bị của thằng Xuyên chỉ cho cô cảm giác tại một vị trí, còn Huyền dùng lưỡi đánh gần như toàn bộ. Đang dần khép mắt lại để tận hưởng thì bên dưới lại dừng khiến cô tụt mạnh cảm xúc
“Đợi tui lấy hơi xíu nữa nha” – Huyền vừa thở vừa nói
“Coi chừng cái nước của tui vô miệng bà”
“Ừm, lo thư giãn đi, nâng người lên xíu cho tui đỡ mất công lặn sâu”
Diệu Vũ nhắm mắt lại không trả lời, khoái cảm Huyền mang đến đã dần che lấp đi sự xấu hổ
Bàn tay Huyền nâng nhẹ phần mông không tì vết, rút ngắn khoảng cách với mặt nước, bàn tay Diệu Vũ nắm lấy hai bên thành bồn để giữ thăng bằng, Huyền lấy chiến khăn tắm gối đầu để cô tựa vào như đi spa
Hai đầu gối đã lộ lên khỏi mặt nước, phần ngực tinh xảo có đầu nhũ hồng đang cương cứng cũng hoàn toàn lộ diện, những gì cần giấu đều bị Huyền nhìn thấy thậm chí đã chạm nên Diệu Vũ không còn để ý vấn đề này
Một lần nữa Huyền lặn xuống, lần này phần đầu cô chỉ ngập nước một chút là đã chạm được vùng kín, Huyền áp cả mặt lưỡi vào cái khe bí ẩn, liên tục tăng tốc độ, toàn bộ bím non từ trên xuống dưới đều được Huyền ân cần chăm sóc từng tí một
Từng tia xúc cảm như dìu dắt Diệu Vũ lạc vào cõi mơ, cô không ngờ chỉ bằng vào bộ phận được dùng để bài tiết, cùng với sự giúp đỡ nhiệt tình của cô bạn thân lại khiến cho cô ngất ngây đến như vậy
Diệu Vũ nhắm mắt ngửa đầu hưởng thụ, bàn tay càng nắm chặt thêm vào thành bồn, vùng xương chậu không chịu nằm im tự động lắc lư theo nhịp lưỡi, từng hồi thở trở nên nặng trĩu, cổ họng như muốn phát ra tiếng gì đó nhưng bị cô kìm nén chặn nó lại, chỉ cho phát ra tiếng nấc nhè nhẹ không tự chủ
Huyền đã gần hết hơi, nhưng theo kinh nghiệm bản thân cô biết Diệu Vũ đang trong cơn đê mê, cô không muốn dừng lại giữa chừng làm đứt quãng cơn sướng khoái khiến công lao nín thở nãy giờ như dã tràng xây cát
Huyền muốn nâng hạ bộ Diệu Vũ lên khỏi mặt nước, vẹt nước trên đầu ra để kim tuyến không đeo bám vào vùng kín, vì cô không muốn nuốt phải đống lấp lánh này vào bụng
Không còn làn nước cản trở, Huyền tạm thời lấy ngón tay kích thích thay lưỡi để tranh thủ chút thời gian ngắm nhìn nơi tư mật của người đẹp. Đập vào mắt Huyền là một vùng kín hồng hào nhỏ nhắn cực ít lông, gò mu cao vút đang lắc lư qua lại, nước nhờn nhờ sức ép của âm đạo đang liên tục đổ ra như lũ. Không chiêm ngưỡng lâu tránh Diệu Vũ cụt hứng, Huyền vùi đầu vào vơ vét toàn bộ những gì cô nhìn thấy
Lúc này Diệu Vũ không còn quan tâm chuyện người bạn của mình có bị bẩn hay không nữa, hai chân cô vô thức dang rộng ra hưởng ứng
Bờ môi của Huyền bao trùm nút lấy hạt le, điêu luyện dùng lưỡi uốn cong đảo qua xào lại, kế tiếp chuyển xuống nút lấy hai mép thịt nhỏ tràn đầy dâm thuỷ
Vùng nhạy cảm không còn dòng nước lạnh vây quanh khiến hơi ấm từ lưỡi của Huyền gia tăng không ít, đồng thời hương vị bím non cũng không bị trôi đi, mọi thứ đều được Huyền hăng say liếm sạch, cô đưa đôi môi mình bọc lấy lỗ âm đạo nhỏ xinh không để lọt ra khe hở, cố gắng dùng lực hút toàn bộ chất nhờn đang nằm ngoài cửa mình và một số còn trong âm đạo chưa kịp đẩy ra, một phát hút đầy ấp khoang miệng nhưng đều được Huyền nuốt gọn
Roạt…Roạt….Rột
Hết đợt này đến đợt khác, Huyền tăng tốc độ kích thích cho ra nước rồi lại hút sạch. Qua vài hơi thở, cơn cực khoái kéo đến kèm theo cảm giác có thứ trong cơ thể chuẩn bị trào ra như mắc tè, Diệu Vũ sợ mình làm ô uế cô bạn xinh đẹp. Như đang vi vu chốn tiên bồng lại bị tia thanh tỉnh lôi về trần thế
“Mắc..t..è quá quá Huyền ơi, đừng ấy….nữa” – “Ahh…Lạ quá…Ahhh” – Diệu Vũ khó khăn đưa ra lời cảnh báo
Ngược lại với mong muốn của Diệu Vũ, Huyền càng ra sức quét dọc lưỡi từ hạt le xuống lỗ âm đạo, không ngừng lại dù chỉ một khắc
“Áh….Huyền” – Cả người Diệu Vũ căng cứng lại, đầu óc mụ mị mơ hồ như người say, sau đó co giật mạnh vùng xương chậu, vùng kín đỏ hỏn nở ra, từng làn nước trong suốt bắn ra từ cái lỗ nhỏ xinh như anh thợ khoan giếng vừa thọc trúng mạch nước ngầm
– Tất cả đều được Huyền ép chặt miệng đón lấy, vừa nuốt vừa hút để không bị sặc hay bỏ phí giọt dâm dịch nào
Cơn cực khoái dần dần hạ nhiệt, Huyền vẫn đều đặn dùng lưỡi đánh vào hạ bộ, đến khi Diệu Vũ trở về trạng thái bình thường cô mới từ tốn lùi đầu ra khỏi vùng cấm địa, một sợi dây chất dính vẫn lì lợm liên kết từ âm đạo nhỏ xinh đến bờ môi anh đào gợi cảm
Nữ nhân vừa tận hưởng khoái lạc vẫn còn thở gấp, nhưng đã hoàn toàn thanh tỉnh, đôi mắt hé mở, rụt rè ngồi dậy nhìn lấy cô bạn, thấy miệng của Huyền còn dính nước nhờn bóng loáng do mình tiết dục, Diệu Vũ thỏ thẻ
“Bộ….tui đi vô miệng bà luôn hả?”
“Đừng để ý. Cái này do tui sợ bà cụt hứng nên không nỡ lấy đầu ra”
“Tui hư (Nguồn thiendia88.net) quá à”
“Mà bà thấy sao Vũ?”
“Thì nó lạ vậy đó, hông biết tả sao, tui lo bà nuốt vô bụng có sao hông, dơ hầy”
Thấy đối phương lo lắng xấu hổ, Diệu Vũ cười to đùa cợt
“Hông dơ nha, nguyên đứa bé sống được trong đó cả năm trời mà, vitamin với thuốc bổ không á bà haha, ra tắm lại rồi tập nè trễ rồi”
“Mệt quá hà, nhức đùi dữ luôn á, tập tành gì nổi nữa, cúp bữa đi”
“Ừm, thì cũng ra tắm lại rồi tui mát xa đùi cho”
“Bà tắm trước đi”
“Tắm lượt luôn đi”
Sau khi đã rửa sạch toàn bộ xà phòng và kim tuyến trên người, Diệu Vũ ở trần mặc chiếc quần ngắn Huyền vừa chuẩn bị, lười biếng nằm dài trên chiếc sofa cho Huyền mát xa xoa bóp, chưa được bao lâu thì cô ngủ thiếp lúc nào không hay. Quả nhiên hai lần lên đỉnh trong ngày đã rút cạn sức lực của cô gái nhỏ, làm một giấc thẳng đuột đến hơn 5 giờ chiều mới được Huyền cưng chiều đánh thức dậy
Hai cô gái tám chuyện rôm rả đến tận cổng, trên tay Huyền xách cái giỏ có ba trái xầu riêng vừa chín tới. Hiếm khi nào Diệu Vũ đến đây mà đi tay không về, biết là từ chối Huyền cũng không được nên cô không cần phải tốn thời gian đưa qua đẩy lại làm gì cho mất công
“Tui về nha Huyền, bữa nay cám ơn bà nhiều”
“Có gì đâu, về từ từ thôi á”
Nhìn theo bóng lưng dần khuất của Diệu Vũ, Huyền lê từng bước chân nặng nề tiến vào phòng sách, lấy từ trong tủ kính ra bức tranh vẽ tay có gương mặt bảy phần giống với Diệu Vũ, có lẽ là vẽ Diệu Vũ thật nhưng tay nghề chỉ vẽ được tới đó
Gương mặt Huyền đượm buồn, cô ôm chặt bức tranh vào lòng như hoài niệm một ai đó
Về đến nhà, sau khi dùng xong bữa cơm cùng gia đình thì Diệu Vũ chạy thẳng lên phòng nằm xấp xuống giường, sắp xếp lại ký ức ngổn ngang của ngày hôm nay. Cô đỏ mặt suy nghĩ, người như Huyền vậy mà lại dùng lưỡi liếm chỗ đó của mình, quá mức hoang đường
Bất giác cô chống tay lên cằm suy nghĩ, đổi lại là thằng Tiến thì sao? Nó có giống Huyền nguyện ý phục vụ mình không nhỉ? Như có một bầy quạ đen bay ngang, Diệu Vũ xém chút chảy máu mũi vì suy nghĩ đen tối đó, cô rút vào chăn hét toáng lên vì ngượng ngùng, cũng may không ai nghe thấy
– “Phải nhắc tiền nhắc bạc đỡ quá” – Điện thoại vừa có tin nhắn, cô không cần nhìn cũng biết là ai, vì cô đặt tiếng chuông riêng cho nó mà
Phía bên thằng Tiến cũng chả khá hơn, nó run như cầy sấy, lạnh buốt từ đầu tới chân dù ngoài trời đang nóng đỏ dái
Diệu Vũ hít một hơi thật sâu, mạnh dạn đánh từng chữ một
{Tui cũng thích ông lâu rồi}
Bàn tay vừa sắp chạm vào nút gửi lại nhấc lên, cô bấm xoá rồi nhập lại
{Tui chờ câu này của ông lâu rồi} – “Này gửi được rồi này, gửi”
Nhưng không, cô lại xoá, rồi nhập lại
{Tui cũng có tí cảm giác với ông}
Lại xoá
{Tui cũng vậy}
Lại xoá nữa, sau gần chục phút với nhiều lần gửi hụt, cuối cùng Diệu Vũ trả lại một câu hỏi
“Há há, này kêu là làm giá nè, bỏ tật câu tới giờ mới chịu nói” – Diệu Vũ đắc ý
“Trái tim, là trái tim kìa. Ú yeahhhhhhhhhhh, cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao” – Thằng Tiến hớn hở nhảy như Michael, tay cầm điện thoại bấm vào Google search:
Diệu Vũ coi đi coi lại mỗi một tin nhắn, ôm điện thoại lăn lộn cười một mình, chiếc giường rung rinh đập vào tường gây ra tiếng động lớn
“Mày muốn dỡ nhà cha mày hả Vũ”
“A..Con tập thể dục”
Dự là một đêm trằn trọc khó ngủ của cả hai
–
☙✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿❧
Sáng hôm sau
Thời tiết hôm nay cực kỳ xấu, đầy rẫy mây đen và mưa nặng hạt, nhưng với cặp đôi Tiến Vũ mà nói, dù hôm nay có bão cấp 10 thì khí trời vẫn đẹp hơn ngàn tia nắng ấm. Hai người đi riêng nhưng chạm mặt nhau ở ngoài cửa lớp, ai cũng cười ngượng ngùng không nói câu nào với đối phương, đến nhìn cũng không dám nhìn
– Diệu Vũ có tin nhắn
“Xuyên ơi!” – Cô quay qua gọi thằng Xuyên, nó đang xem lại clip Diệu Vũ lên đỉnh thì giật nẩy mình xém rớt tim ra ngoài
Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nó hạ giọng cho trầm nhất có thể
“Nghe nè Vũ”
“Đồ trưa nay có luôn nha, gần hai giờ (Nguồn thiendia88.net) chiều chắc tui qua tới”
Thằng Xuyên gian manh mừng thầm trong bụng, đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, đang tính toán cơ hội để săn mồi thì con mồi nhanh như vậy đã tự dâng hiến tới cửa
“Xuyên biết rồi, Vũ từ từ mà đi, chiều nay giờ nào Xuyên cũng ở nhà”
“Chiều nay tui qua trễ xíu nha Huyền”
“Cần đi chung hông tui chở bà đi?” – Huyền đề nghị, lời đề nghị này làm thằng Xuyên xám mặt, muốn dùng côn thịt cương cứng lắp chặt vào mồm con chị họ nhiều chuyện phá bĩnh
“Thôi, đi mình được rồi, lẹ mà” – Diệu Vũ hơi suy nghĩ rồi trả lời, Đình Xuyên nghe xong thở phào nhẹ nhõm
Buổi học nhàm chán cứ thế trôi qua, cô gái nhỏ chạy về nhà ăn vội vã bữa cơm rồi sắp xếp lô hàng mới về, kiểm tra chất lượng kỹ lưỡng rồi gói lại theo từng đơn. Trước khi giao cho thằng Xuyên thì cô còn phải giao cho những người đã đặt hàng trước đó nữa
14 giờ 29 phút
– Diệu Vũ nhấn chuông, tiếng chuông như tiếng kích dục làm dương vật Đình Xuyên cấp tốc cửng dậy tựa có lò xo nén
“Ô, Vũ tới sớm ghê nha”
Thằng Xuyên niềm nỡ ra cổng chào người đẹp, trong lòng nó thầm chửi: ‘Đỉ mẹ, vậy mà la 2 giờ chiều’
“Đồ của dì nè, xinh lung linh luôn”
“Nhiêu ta? 730 cành đúng hông”
“Đúng rồi 730 ngàn luôn tiền vận chuyển”
Thằng Xuyên đưa đủ tiền cho Diệu Vũ, lúc cô định quay đi thì nó gọi lại, đọc thuộc lòng từng câu thoại đã chuẩn bị từ trước
“Vũ ơi, nay có mẹ tui nhà nè, xíu Vũ mở cho bã coi mấy bộ quần áo với đồ trang điểm bên Vũ được hôn”
“Trong phần giới thiệu của Vũ có mà, bộ bị lỗi hả?”
Thắc mắc của Diệu Vũ đã nằm trong tính toán của Đình Xuyên
“Đâu, Vũ tư vấn cho bã chứ tui đàn ông mà, biết nào mà mua”
‘Rồi mày sẽ hỏi sao không cầm hỏi ý kiến bà già rồi hãy mua chứ gì, hỏi đi tao tính hết rồi’ – Thằng Xuyên nghĩ bụng
“Được, để Vũ hihi”
Thằng Xuyên đứng hình vài giây rồi lại sốt sắn
“Được? Được hả? Vũ đi vô tui dắt xe cho, vô Vũ hì hì”
Thay đôi dép xù màu hồng Đình Xuyên chuẩn bị trước để bước vào bên trong, người đẹp thích thú nhìn nội thất xoa hoa tráng lệ không kém gì nhà Huyền.
Ở góc gần cầu thang có một cái bàn thờ, khuôn mặt trên đó từng nét đều giống thằng Xuyên y như đúc. Diệu Vũ quay sang nhíu mắt nhìn Đình Xuyên, không biết nó cảm thấy như nào chứ gặp cô mà như vậy chắc dọn nhà đi chỗ khác ở mất
Cả hai lên trên lầu, bước vào trong căn phòng sang trọng treo đầy hình gia đình với cánh cửa to đùng mở sẵn, Đình Xuyên bật công tắc điều hoà thì cửa cũng tự động đóng lại. Bên trong tolet có tiếng nước chảy rì rào, nó đè vào cái nút đỏ trên tường nói to
“Bạn con tới rồi, mẹ nhanh nha mẹ, bạn con gấp lắm á”
“Rồi, chờ mẹ 10 phút” – Tiếng trả lời the thé vang vọng cả phòng
“Đâu có gấp gì đâu Xuyên”
“Ui bã tắm lâu lắm, hông hối vậy nào bã mới ra”
“Mà trõng nói chuyện ra đây sao nghe giọng giống tiếng qua điện thoại quá dạ”
“Phòng kín cách âm tốt lắm, muốn nói chuyện với nhau phải nhấn cái nút như này mới nói được”
“Ồ, cũng bất tiện ghê”
“Vũ ngồi đi”
Dĩ nhiên bên trong đó không có bà mẹ nào cả, đều là do thằng Xuyên dàn dựng để tạo cảm giác an toàn, thiết bị trên tường chỉ là thiết bị thu phát giọng nói. Nếu cô gái tinh ý, thì sẽ thắc mắc vì sao phòng cách âm lại có thể nghe rõ ràng tiếng nước chảy mà không nghe được giọng người, nhưng cô gái ngây thơ không hề để ý chi tiết sơ hở này của nó
Diệu Vũ ngồi viết sẵn kịch bản tối nay sẽ trả lời thằng Tiến, da mặt trắng như trứng mới lột từ khi nào đã ửng đỏ
Phía bên đây, thằng Xuyên đứng địa cặp ngực của cô muốn lọt tròng mắt, nhưng vì thói quen ăn mặc kín đáo sát cổ nên dù có hạ người cũng không lộ chút da thịt, nó không nhịn được bắt chuyện
“Vũ, tui có bà chị hay tập thể thao, đánh vợt á, đi Tân An mua đồ quấn tay cho bã, mà bã nói hông thích màu hồng, hông biết Vũ có bán loại đó hôn?”
Diệu Vũ dừng bấm điện thoại ngước mặt lên yêu kiều hỏi
“Loại nào? Xuyên có mẫu màu hồng hả? Mượn coi đi!”
Thằng Xuyên móc trong balo đưa món đồ đó cho Diệu Vũ
“A..Cái này là băng đeo cổ tay thấm mồ hôi, màu gì để Vũ lấy”
“Bã chịu đen với trắng, da bã ngâm ngâm, hông biết nên lấy màu đen hay trắng, ờhh..ha lấy màu đen đi”
“Rồi, Xuyên cất cái này đi”
Nó không vội lấy lại mà tiếp tục nói
“Tui nhờ Vũ cái, tui còn bà chị nữa, cũng mê đánh vợt mà da bã trắng, trắng như Vũ luôn, không biết cho bã đeo màu này được không, Vũ đeo vô tui coi thử”
“À có gì đâu, để tui đeo”
Diệu Vũ xỏ tay vào hai cái băng đeo, thằng Xuyên vờ gật gù đánh giá
“Ừm, da trắng mang gì lên cũng hết xẩy”
Nó mò lại cửa nhà vệ sinh
“Lâu vậy mẹ”
“Mẹ sắp xong rồi, nãy giờ có rót nước cho bạn uống chưa con”
“Chết, con quên”
Thằng xuyên định đi tới lấy nước nhưng Vũ ngăn lại
“Để tui tự lấy, tui sát bên mà”
“Ừ, cám ơn”
Đang khát nước, Diệu Vũ lấy cái ly có chân úp sẵn trên bàn, bình nước nóng lạnh khá thấp buộc cô phải khom người. Trong lúc đang lấy nước, Đình Xuyên liều lĩnh tiến lại ôm cô từ phía sau, làm cô giật mình
“Ai? Á..Làm gì vậy Xuyên?”
“Vũ, tui thích Vũ lắm, tui không nhịn nữa” – Nó vừa nói vừa vuốt cặp eo thon mượt của người đẹp
“Buông ra, buông ra” – Cô càng vùng vẫn nó càng xiết chặt hơn
– Diệu Vũ mạnh tay đập bể cái ly đang cầm trên tay, quơ quào loạn xạ, thằng Xuyên giật mình né ra xa
“Tui không ngờ, đê tiện” – Diệu Vũ hét toáng lên, đôi mắt bắt đầu ngấn lệ
Thằng Xuyên hớt hãi ra dấu hoà bình để trấn an cô gái
“Bình tĩnh vũ, bình tĩnh, mình đùa, đùa thôi”
“Đùa? Cái gì đùa? Đừng tưởng tôi không biết thằng dưới vì sao mà chết, muốn đi theo nó không? Đừng bức con này” – Diệu Vũ vẫn chỉa cái ly bể về phía thằng Xuyên, lấy balo và điện thoại rồi từ từ nhích về cánh cửa
Thằng Xuyên lôi trong chậu cây trên bàn cái camera nhỏ, vừa nói vừa lùi ra tầm an toàn: “Mình chỉ quay clip làm trò đùa thôi, Vũ bình tĩnh, mình xin lỗi, mình xoá ngay”
“Có ai đùa như vậy, tôi đi về, từ nay về sau đừng nhìn mặt tôi nữa”
“Vũ, cho xin lỗi đi mà”
Diệu Vũ quăng chiếc ly bể xuống sàn khiến mảnh vỡ văng tung toé, tay còn lại dùng lực vặn nắm cửa. Diệu Vũ tột cùng tức giận, không ngờ nó đê tiện như vậy
Cánh cửa nặng nề khiến cô muốn mở phải dùng lực toàn thân dựa vào
Mở được nửa hành trình
“Hình như có gì không đúng”
Đến khi nhận ra vấn đề, Diệu Vũ cay độc hét lớn
“XUYÊN??”