Đụ Gái Miền Tây Dâm Đãng - Phần 1
“Con về quê nhớ gửi lời thăm ông nội… nha Kiên”.
“Con biết rồi ba…”
Xe lăn bánh, chuyến xe Phương Trang xuất phát từ Q. 5 sài Gòn về miền tây Vĩnh Long.
Nó ngồi trên xe ngắm cảnh đồng ruộng trải dài, cảnh vật lướt qua tầm mắt nó.
Vậy là đã 5 năm rồi nó mới về quê, nghỉ hè là nó lại về quê, loáng cái đã 5 năm rồi nó ở thành phố mãi không về.
Xa cách là vậy…
Đã hơn 2 tiếng rồi, trời cũng sẫm màu vàng, xe bắt đầu đi vào khu dân cư nhà cửa nhiều hơn.
Rồi xe dừng ngay cổng chợ, nó vác balo trên vai nhẹ bước xuống. Ở đó có một ông cụ tuổi khoảng 70 chờ nó. Thấy nó ông cụ mừng lắm, rạng rỡ hẳn.
“Kiên, cháu về rồi hả cháu! Lại đây cho ông coi…”
“Trời ơi, cháu tui lớn hẳn rồi”.
“Có về ông mần con gà cho cháu”.
“Ông ơi, ba con hỏi thăm sức khỏe ông ạ!”
Ông nội nó nghe, tay níu tay nó, dẫn đến chỗ để xe máy. Là một chiếc honda suzuki Cup.
“Cháu về đây là ông vui rồi! Thôi ông cháu mình cùng về! Cháu chở ông đi, mà bây còn nhớ đường xá gì hông?”
Nó mới nhăn mặt, ông nó tặc lưỡi điệu bộ trời vơi quên hết rồi sao, thôi thì để ông chỉ đường cho bây.
Đường về nhà nó phải cua qua khúc chợ, đi vào look tẻ, rồi men theo đường sông, chạy tầm mấy chục phút thẳng đường sông là tới.
Nhà ông nội nó là nhà gỗ, lợp ngói, có sân vườn, trước mặt là khoảng trống dành trồng hoa tết, sân sau là khoảng vườn trồng cây ăn trái.
Nhà ông nội có nhiều phòng và mấy gian rộng. Tức thuộc diện khá giả nếu không nói là có của ăn của để. Chỉ là ba nó không chịu cảnh miệt vườn mà thích phố thị. Nên đến khi nó lớn lên, ông nó nằng nặc đòi nó về ở cho bằng được. May nó cũng là con út trong nhà nên ba nó cũng dễ dàng.
Kế bên là nhà bà Tư Sang, nhà này giàu có xây theo kiểu âu, vườn tược rộng không xuể. Bà Tư là chủ nhà lầu trong chợ, chuyên cho thuê ở hàng tháng. Bà có cậu con trai độc nhất tên Quý.
Thuở nhỏ, hè nào nó cũng về quê nên rất thân thiết với họ.
Đến đây, nó theo ông vào nhà, dọn phòng chỗ ngủ cũng dễ, bởi đồ có hết cả, nó chỉ cần quần áo thôi.
Nó lên nhà trên ngồi nghỉ, mắt liếc sang nhà bên thì thấy bên đó rộn ràng, rạp giăng sẵn. Là đám cưới của anh Quý.
Ông nội nó nói với nó là thằng Quý tuổi gần 30 rồi, hơn bây 9 tuổi đó, phải nhờ mai mối gần nhà.
“Con biết con Trang không? Lúc hè về con có chơi với tụi nó đó…”
Trong trí nhớ nó mới sực ra hình ảnh chị Trang trong tà áo dài, chị lúc ấy rất đẹp. Còn anh Quý thì ốm nhom lại hay lêu lổng chơi bời, nhưng được cái tốt tính với nó, lại chẳng phá phách gì. Thường hay rủ nó qua nhà chơi game điện tử với đi chơi.
À còn nữa là cái nhỏ Hiền, em ruột chị Trang, nhỏ hơn nó một tuổi. Còn Trang thì lớn hơn nó 2 tuổi.
“Con nghỉ đi tắm đi, mai là đám cưới thằng Quý với con Trang rồi, mai con qua dự đám cưới, tụi nó thấy con về vui lắm.”
Nghe ông nói mà nó chột dạ, chị Trang lấy anh Quý sao? Nó không hình dung được, nhưng nó không nghĩ chị Trang có thể quen anh Quý được, hai người khác nhau nhiều lắm, chị Trang trong trí nhớ của nó là người rất đẹp. Còn anh Quý thì nghĩ cũng không hợp được.
Ôi, nó không nghĩ tới nữa. Nó lủi vào nhà, tắm rửa, rồi ăn cơm tối, bà nội nó trẻ hơn ông nó nhiều tầm 60 thôi, vẫn minh mẫn khỏe mạnh đi chợ đều đặn.
Buổi tối ấy, cả 3 người ngồi nói chuyện nhiều thứ.
Nhưng hình chung là nó về quê ở với ông bà là ông bà vui lắm rồi. Nhà cửa đã có người lo.
Sáng đó, nhà cửa nó vui hơn hẳn, bởi bạn bè ông nội nó đến thăm ăn cưới hàng xóm.
Nó vận đồ sơ mi trắng dài tay, tầm giữa trưa là bắt đầu đãi tiệc đến tối.
Nó ngồi trước hiên, ngắm nhìn cảnh vật thì một bàn tay nhỏ trắng trẻo đặt lên vai nó.
“Kiên anh về lúc nào thế mà tui không biết?”
“Ừm, anh mới về hôm qua mà ủa là Hiền đấy hả…”
“Thấy tui đẹp không?”
“Đẹp, đẹp lắm, xinh hơn hoa hậu luôn”.
“Thôi anh đừng cà chớn nha”.
Cả hai cũng khoảng 5 năm rồi mới gặp, nên nó nói chuyện với Hiền cũng khá là lúng túng, bởi Hiền giờ khác quá, da dẻ trắng mịn lại xinh xắn vô cùng.
Ngó điệu bộ nó lúng túng là vậy, chứ dẫu cũng là bạn bè hàng xóm nên lúc sau nó đã quen rồi. Không còn lúng túng nữa. Lại trở về như thuở xưa lúc nhỏ.
Chợt cái Hiền hỏi nó gặp Trang và anh Quý chưa, nó mới bảo chưa gặp thì Hiền mới ngồi xuống.
“Lát nữa đông đủ rồi anh với tui cùng đi chung qua rạp cưới nha?”
“Chị Trang với anh Quý thấy anh về là vui lắm đó”.
“Cảm ơn Hiền nha”.
Hiền mới trợn mắt, trời anh Kiên hiền ghê luôn, xưa lúc trước hè nào về cũng đi chọc chó, phá tổ ong bị dí mà còn chưa sợ nữa đó. Mặt nó ngượng nghịu, đúng là nó đã lớn rồi, hết quậy, phần nó ở T. Phố ít bạn nên mới ra thế. Về đây thời gian chắc chắn nó lại năng động như xưa thôi.
Đồng hồ đã điểm trưa, ông nội nó mới tới bên kêu nó với cái Hiền đi qua rạp cưới nhà bên.
Nó theo cạnh ông, cái Hiền sát bên nó, thật sự rất xinh đẹp. Nhưng nó cũng không phải xấu trai.
Bước vào cổng, cả đoàn người đông đúc, đứng trước có, hai bên có, ngồi vào bàn ghế cũng đã gần đủ chỗ.
Đập vào mắt nó là hình ảnh một cô gái mặc váy cưới trắng tinh khôi, một vẻ đẹp thuần khiết thật sự, khiến cho nó ghi nhớ mãi, Trang nở nụ cười chào nó, lúc ấy Trang trong mắt nó là cô gái xinh đẹp nhất trong đời nó. Còn anh Quý vẫn ốm và da ngăm như xưa, đôi mắt anh ánh lên rạng rỡ khi thấy nó, tay anh đập nhẹ vào tay nó, ra ký hiệu Happy.
Nó theo ông nội và cái Hiền tiến vào trong, nhạc bật đập xình xình, cả hai đứa ngồi vào một bàn với người lớn mà đa số là họ hàng của nhà gái. Ai nấy cũng hỏi Hiền nó có phải bạn trai không? Hiền lắc tay nhưng miệng cười mỉm lắm. Lẽ nào Hiền cũng thích nó chăng?
Ông nội nó ngồi vào bàn bô lão.
Cả tiệc diễn ra sôi động hát hò ầm ĩ, đến quá trưa tiệc mới tan bớt.
Chị Trang và anh Quý kéo nó lại, chụp hình lưu niệm với cô dâu chú rể.
Nó cũng xin một bức hình chụp với Trang, bức hình đẹp quá.
Mà Hiền cũng chụp chung với nó nữa. Hiền cười tươi tắn lắm.
Trong bữa tiệc nó uống hết mấy cốc bia nên mặt nó đỏ ngây, nhà kế bên nên nó chả cần đi xa, nó mới nằm lên giường là lăn quay ra ngủ không biết trời trăng gì luôn.
Đến tối khi mở mắt ra đã thấy đêm khuya, đèn tối om. Nó mở mắt quờ quạng trong đêm.
Nhưng rồi khi định thần lại, đập vào mắt nó là cảnh đối diện, một phòng ngủ hé cửa sổ dưới ánh đèn nhấp nháy.
Và nó thấy, nó thấy Trang đang lõa lồ và anh Quý phô ra thân hình gầy còm không tương xứng với cơ thể đầy đặn ấy, bầu ngực to tròn và khuôn hông đầy đặn ấy, là cơ thể của một nữ thần. Ấy mà nó đang bị nhào nặn dưới bàn tay xương xẩu, và rồi nó thấy anh Quý dập hông chậm chạp, rồi Trang đung đưa cặp vú lên xuống trước khe cửa ấy. Thế rồi chợt ngừng lại, anh Quý đứng dậy lấy khăn lau lau và nằm bẹp ra. Hết rồi.
Trang khẽ nhìn sang khe cửa, mặt Trang không có chút gì là vẻ rạng rỡ mà là dáng vẻ chấp nhận.
Đầu nó nóng rang, hơi men vẫn còn.
Nó vội đi vào phòng WC, tiếng nước chảy xồ xồ, nó nhìn xuống, con cặc nó cương cứng, tay phải cầm lấy, rồi nó làm động tác thủ dâm, chẳng mấy chốc nó kêu một tiếng, tinh dịch bắn mạnh vào nắp nhà WC đọng lại một vệt trắng đục dày đặc. Tay của nó dính ướt, nhớp nháp cả, mùi nồng xông thẳng vô mũi nó. Chưa bao giờ nó lại ra nhiều đến thế. Có lẽ bởi vì Trang chăng?
Mệt mỏi, nó về giường ngủ và thiếp đi lúc nào không hay.