Đụ Em Vân Thần Dâm - Phần 15
Mặc lại quần mình ra mở cửa cho cô giáo về bên nhà bà ngoại, còn mình quay vào nhà Cường cứt xem nó thế nào.
Đứng gọi mấy câu mà không thấy nó trả lời. Mình loay hoay mãi mới đưa được hai ngón tay qua khe (giữa cửa với nền nhà) rồi đẩy cái chốt lên để vào nhà nó. Nồng nặc một mùi rất khó ngửi, đi vào trong buồng chỗ nó nằm mới thấy một bãi to tướng rượu lẫn thức ăn dưới nền. Dm, thằng này chắc không chịu được nên vừa liverfun. Cũng may nó còn biết ngỏng cổ dậy để phi ra nền nhà, chứ không phi ra đống chăn chiếu mới mua lúc chiều thì đúng bách nhục. Chạy ra sân lấy cái hốt rác mình hốt sạch sẽ rồi mang ra sau vườn đổ, sau đó lấy cây lau nhà lau sạch sẽ nền nhà và lau luôn ít bã nôn còn xót trên mặt cho nó xong mình lay lay nó dậy.
– Này. Còn khó chịu không?
– Không, nôn xong đỡ nhiều rồi. – Nói xong nó lại co chăn lên ngủ tiếp.
Mình cầm cái điện thoại ở bên cạnh người nó lên rồi bấm gọi sang số của mình, sau đó tắt đi rồi bảo nó “Đêm mà thấy khó chịu thì alo cho tao nhé. Số của tao ở ngay đầu danh sách History ấy”. Nó “Ờ ờ à à” rồi lại ngủ tiếp. Nhìn History của nó mình thấy có một incoming của em Vân cách đấy khoảng 15p. Sau đó là bốn – năm Missed call nữa vừa mới xong cũng của em Vân. Chắc hai đứa nó lại vừa nói chuyện. Thằng này không muốn nghe máy hay là mệt quá không nghe được máy nữa không biết. Mai hỏi nó sau.
Sáng thứ hai 5h30 mình dậy đánh răng rửa mặt xong rồi mò sang nhà Cường cứt luôn. Mở cửa vào thấy nó thì thấy nó đang ngồi đánh răng ở sân.
– Tưởng chú đêm qua đéo qua được cơ.
– Dm, mệt thật. Thằng con cặc kia mang rượu gì sang mà ngấm thế không biết.
– Mày thì rượu buồi nào mà chả như nhau. Phí rượu. Lần sau thất tình thì mua hẳn một chai lít rưỡi Fanta hoặc pepsi mà uống cho nó phiêu. Đừng có uống cô ca, nặng lắm.
– Anh hết thất tình rồi. Chú không phải sóc anh.
– À, thế qua chú giải quyêt em Vân xong rồi mừng quá nên thổ hết cả ra à?
– Dm. Thôi để tao kể với mày sau. Giờ mày về chuẩn bị đi rồi còn lên HN. Để tao gọi hai thằng kia xem thế nào rồi.
Hơn 6h cả hội từ nhà thằng Cường đi. Lên đến Linh Đàm thì mỗi thằng tỏa đi một hướng. Mình đưa cô giáo về qua nhà để cô giáo lấy cặp sách và mặc áo dài vì hôm nay có tiết chào cờ đầu tuần. Thay quần áo xong hai vợ chồng mỗi người một xe tự đến chỗ làm.
Lên công ty đảo qua đống hồ sơ một lúc rồi mình vào facebook xem Cường cứt có online không để hỏi chuyện tối qua xem thế nào. Chờ gần 1 tiếng đồng hồ mới thấy nó ngoi lên. Chưa kịp hỏi nó thì nó hỏi mình:
– Bên mày sắp phá sản rồi hay sao mà thấy mày on facebook suốt thế? Không có việc gì làm à?
– Ờ, sắp giải tán rồi. Dm ông sếp như con củ cặc. Trưởng phòng làm 5 năm rồi mà lương vẫn thế. Chúng nó sắp nghỉ hết mẹ rồi. Tao chán quá vào facebook tán gái.
– Dm, to mõm. N – Anh nó nghe thấy nó xẻo mẹ chim.
– Thế em Vân sao rồi. Đêm qua dỗi hay sao mà không nghe máy của nó?
– Nó gọi cho mày à?
– Không. Lúc tao cầm máy của mày nháy sang máy tao tao thấy có mấy cuộc gọi nhỡ của nó.
– Ừ. Dm, nó nói ngứa dái lắm.
– Nói gì?
– Nó bảo tao đéo coi nó ra gì nên về quê mà không báo nó một tiếng. Nó bảo đã không tôn trọng nó như thế thì chia tay.
Ôi rời mới chả đất. Chắc em Vân vẫn nghĩ thằng Cường chưa biết gì thật và nghĩ rằng thằng Cường đã vập vào em nó sâu quá rồi giờ không thể sống thiếu em nó được chăng??? Nên động tí là dọa chia tay chia chym. Chắc định mang lồn ra dọa thằng Cường đây mà.
– Rồi sao.
– Chia tay thì chia tay chứ còn sao nữa. Xong rồi tao vứt mẹ máy xuống giường ngủ.
– Nó gọi mấy cuộc mày biết không.
– Biết nhưng tao tắt đi, đéo nghe.
– Sáng giờ nó có gọi cuộc nào không?
– Có, nhưng tao đéo nghe máy nên nó nhắn tin.
– Nhắn gì?
– Nó bảo nó không chấp tao chuyện đêm qua vì nó biết tao say rượu. Nó còn bảo tao trưa nay sang đón nó đi ăn rồi nói chuyện.
“Không chấp…”. Nể em này thật. Định mềm nắn rắn buông đây, nhưng Cáo Vân ơi, em sắp được đưa ra ánh sáng rồi. Phục em cái khoản đến nước này rồi mà vẫn còn rất cứng.
– Thế trưa nay có sang làm nháy không?
– Thôi. Nghỉ hẳn luôn cho khỏe. Trưa nay ông sang đây ăn với tôi không?
– Thôi, nay ăn ở công ty thôi. Mệt lắm rồi, để hôm khác.
… Bạn đang đọc truyện Em Vân dâm đãng tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//em-van-dam-dang/
Buổi trưa ăn cơm xong mình nhắn tin hỏi cô giáo ăn cơm chưa. Cô giáo nói đang ở nhà, chiều không phải dạy. Rồi cô giáo kể chuyện sáng nay em Vân nhắn tin cho cô giáo. Cô giáo bảo, cô giáo đã nói hết mọi tất cả mọi chuyện với em Vân sáng nay rồi…
Cùng là đàn bà với nhau lại cũng đã từng có thời gian thân thiết nên chắc vì thế mà vợ mình vẫn còn thương em Vân. Có lẽ vợ mình hiểu rằng rồi thì chuyện của em Vân với Cường cứt bạn mình sẽ chẳng đi đến đâu đâu. Kéo dài lâu thì em Vân sẽ là người khổ, vì thế mà vợ mình mới “tâm sự hết”. Cái “tâm sự hết rồi” của vợ mình với em Vân không biết là hết đến đâu, nói thật mình cũng muốn biết lắm nhưng có lẽ phải để tối đi làm về mình mới biết được cụ thể, còn trưa nay thì phải ngủ một giấc để hồi sức đã. Mệt mỏi lắm rồi, tối thứ 7 xem đá bóng khuya, nửa đêm cô giáo nứng chym gạ gẫm đòi làm tình. Rồi đến ngày hôm qua, cả ngày ở quê, đi lại, ăn uống bù khú, đến tối lại vui cùng cô giáo ngoài gốc mít. Hai ngày liền nên người bây giờ cứ như là người đi mượn. Tắt máy ngủ đã, nếu không chắc ốm mất.
Một rưỡi mò dậy, bật máy lên chỉ có đúng một tin nhắn báo 01 cuộc gọi nhỡ từ số máy bàn nhà bà ngoại cu con (Chắc ông bà bấm số cho cu con gọi để nói chuyện với mình, vì sáng nay lúc hai vợ chồng đi thì cu con vẫn chưa dậy, thấy trời hơi lạnh với lại chủ nhật tuần sau bên nội lại có đám giỗ ông chú nên mình và cô giáo quyết định cho cu cậu ở nhà một tuần với ông bà, cuối tuần hai vợ chồng về đám giỗ rồi đón cu cậu luôn) chứ không có bất kỳ cuộc gọi nào của thằng Cường và em Vân. Cả buổi chiều cũng vậy, tất cả hoàn toàn im ắng. Không biết có phải là trước những cơn bão lớn thì bao giờ trời cũng yên biển cũng lặng không nữa. Nhưng lúc nào mình cũng trong tâm thế sẽ làm một thằng đểu cáng với em Vân và vẫn luôn sẵn sàng đón chờ tất cả. Miễn sao bạn mình an toàn!
Đi làm về vừa vào đến nhà đã thấy cô giáo ngồi dạng háng ở ghế salon xem phim HQ. Nhìn thấy cô giáo lại nghĩ đến chuyện đêm qua ngoài gốc mít (giờ nghĩ lại vẫn còn thấy phê). Tiếc là cô giáo đã ngâm ướt bộ áo dài truyền thống để giặt, nếu không chắc bảo cô mặc vào để làm nháy trong bộ đồng phục của trường cô giáo luôn. Nhìn cô giáo dạo này thấy khêu gợi và dam dang quá.
– Anh ơi… nhớ con quá. Về quê tiếp đi…
– Nhớ con hay cô giáo nhớ gốc mít?
– Hi hi… Cả hai…
– Cuối tuần này nhé. Lúc trưa bà ngoại gọi cho anh.
– Vâng bà gọi cho cả em nói chuyện với con.
– Ừ. Mà nay nói gì với em Vân thế?
– Sáng nay Vân nó gọi cho em hỏi từ hôm Thứ 7 anh Cường đến nhà mình đến giờ có chuyện gì mà nó gọi không thấy anh Cường nghe máy.
– Thế em nói sao?
– Em nói “không rõ lắm, nhưng hình như hai anh nói gì về thằng Minh và Vân ấy”. Sau nói chuyện một lúc thì em phải lên lớp dạy. Nên nó nhắn tin cho em.
– Nó nhắn gì?
– Trong điện thoại của em ấy. Anh lấy điện thoại của em mà xem. Mà đứa này cũng chả hiểu nó nghĩ gì nữa.
Nó nứng lồn chứ còn nghĩ ngợi cái gì nữa… Mình cầm điện thoại của cô giáo rồi mở ra xem. Vậy là em Vân nhắn tin cho vợ mình luôn ngay sau khi em nó vừa nói “Không thèm chấp Cường cứt lúc say đêm qua” vì em ấy nói chia tay mà dám nhận ngay mà không níu kéo xin xỏ gì. Đuỵch mẹ… em cũng chịu khó nắm bắt thông tin đa chiều đấy Cáo Vân ạ.
“C oi, the cac a ay noi gi ve em a? Sao lai co ca Minh nua la sao?” – Em Vân nhắn…
“C chi loang thoang nghe thay hinh nhu a Cuong biet chuyen em va Minh van qua lai voi nhau. C dang ban giang bai tren lop, co gi ti nua c goi lai sau nhe” – Cô giáo nhắn lại…
“C oi, c duoc nghi chua?” – Em Vân…
“10P nua em oi” – Cô giáo…
“C dang ngoi duoi van phong cung moi nguoi, e nt di” – Cô giáo (Chắc em Vân gọi cho vợ mình)
“C noi ro cho e bit chuyen a Cuong & a Xuan noi ve e va M dc ko?” – Em Vân…
“Cu the the nao thi c ko ro lam dau. C chi thay a Cuong & a X noi chuyen voi nhau, thay hai ong con co ca phim & anh cua e vs M nua. Sao e dai the?” – Cô giáo…
“Co cai gi co ha c?” – Em Vân…
“Clip & Picture do” – Cô giáo…
“C oi. That the a?” – Em Vân…
“Uhm. Thoi c phai len lop day. Co gi noi chuyen sau nhe.” – Cô giáo…
Sau đó, cho đến tối cũng không thấy em Vân nhắn hoặc gọi lại cho vợ mình nữa. Vậy là em Vân biết hết mọi chuyện rồi. Gọi cho mình cũng không thấy em ấy gọi. Cường thì cứt không biết thế nào vì cả buổi chiều không thấy nó ỏ ê gì. Còn thằng Minh… chắc cháy máy!!!