Đụ Em Dung Sales Bất Động Sản - Phần 21
Sau đêm Dung lấy mình ra để phục vụ cho các lão sếp, Dung phải nghỉ cả một ngày để có thể hồi phục được. Hải đến công ty đúng như lời hứa với Hải sếp Phú rất nhiệt tình đề bạt hắn trong cuộc họp của ban giám đốc.
Sau cuộc họp, Hải đi lại cảm ơn Phú rối rít cả hai cười nói vui vẻ.
Phú nói nhỏ:
– Không cần cảm ơn anh đâu, mà cái phòng hôm bữa còn dùng được không?
– Dạ được anh, khách sạn quen mà. Anh muốn dùng thì cứ tới nói là bạn Hải là được.
– Ok em vậy nhé thôi anh đi ăn với mấy sếp rồi qua gặp hai ông Công và Hậu của bên đối tác để họp tiếp.
…
Đối với Dung sau đêm đó thì mọi ngày đi làm thường gặp Phú ở công ty nàng thường lảng tránh, dù việc ngủ với sếp trong công ty này thì cũng không có gì là quá lạ nhưng làm sao không thấy ngại khi đàn bà ngủ 1 lúc với 4 người đàn ông mà còn bị trói trên ghế nữa nên nàng không thể nào bình thường khi gặp lão Phú hết.
Nàng đang làm việc thì thấy lão Phú đi vào phòng sales nàng hơi giật mình nhưng thật ra Phú đi vào để tìm Thảo nói là lên phòng họp có một số việc. Nàng thở phào nhẹ nhõm.
Thảo hôm nay vừa phải lo công việc cho lão Định còn phải tới công ty làm nên nàng vô cùng bận bịu khiến nàng bắt đầu cảm thấy quá tải. Vừa rồi làm tổng kết dự án cũ thì nàng đã nhầm lẫn một số giấy tờ khá quan trọng làm việc tổng kết doanh thu của công ty bị bay hơi hơn trăm triệu.
Hôm nay họp hội đồng quản trị thì Phú xuống gọi nàng lên để giải quyết vấn đề, Thảo rơi vào tình trạng rất khó khăn nếu công ty truy xét thì có lẽ nàng phải bỏ tiền túi ra đền và còn bị kỷ luật hoặc tệ nhất là bị sa thải.
Sau khi bị quát một trận nàng ra ngoài chờ đợi kết quả cuộc họp, nàng rầu rĩ bây giờ mất đến trăm triệu nếu nàng phải đền thì cả số tiền dành dụm 5 6 năm qua có thể tan biến cả rồi nếu bị sa thải thì nàng gần như không còn công việc ổn định nữa nếu không có thu nhập thì nàng và con nàng rồi ba mẹ của nàng sẽ biết phải sống sao.
Thảo như nín thở chờ đợi, Phú và Hải bước ra ngoài, Hải nói:
– Em sao vậy, đâu phải em mới làm lần đầu mà nhầm đúng chỗ quan trọng như vậy!
Hải cũng mới bị các sếp quật cho tơi tả vì sai lầm của Thảo nên hắn có hơi nóng hắn mới được đề cử lên chức giám đốc thì xảy ra phốt hắn sợ mình bị vạ lây.
Phú liền khua tay đuổi Hải về phòng vì Phú biết Hải đang nóng lắm.
Sau khi Hải đi thì Phú hỏi Dung:
– Em có nhớ em quên chỗ nào không?
– Em thật sự không nhớ nữa? Em có phải đền không sếp?
– Đang chờ điều tra nhé, chứ lần này mất tiền to đấy vài triệu còn có thể cho qua chứ trăm triệu như này trong thời buổi khó khăn này thì…
Phú tỏ ra trầm trọng, Thảo gần như mất hy vọng nàng chắc chắn mình phải đền tiền rồi. Nàng như sắp khóc tới nơi rồi.
– Chờ ban điều tra xem thế nào, nếu tìm ra được tiền thất lạc ở đâu thu hồi về được thì còn đỡ nhưng không tìm ra thì anh cũng chịu luôn.
– Anh làm ơn có cách nào giúp dùm em không?
Phú lắc đầu ngao ngán xong bỏ đi, Thảo như chết đứng nàng lủi thủi đi về. Nàng về đến nhà rồi nằm lên giường người nàng nóng sôi, nàng như ngã bệnh vì lòng đầy lo lắng nàng sợ mấy năm dành dụm bây giờ thì có khả năng bị mất hết.
Nàng tự trách mình rồi nước mắt lăn dài hai bên khóe mắt, nàng nghĩ rồi đây con nàng sẽ phải sống trong cuộc sống khốn đốn đến tột cùng, lúc bé nàng cũng đã phải trả qua cuộc sống khó khăn ở một vùng quê nghèo nên nàng hứa với bản thân rằng không bao giờ để mình và gia đình trở lại ngày đó nửa.
Khóc lúc lâu nàng thiếp đi ngủ cho quên hết mọi chuyện, nhưng vừa ngủ thì lại có tiếng chuông cửa Bình người yêu của nàng đang đứng trước cửa chàng vừa rước con nàng từ trường học trở về giúp nàng.
– Anh thấy em ngủ nên đi rước con, em sao vậy?
– À, cảm ơn anh… không sao nay tự nhiên em mệt quá.
Bình và Thảo vào nhà, nàng trầm ngâm khiến Bình đang có chuyện muốn nói với nàng nhưng chàng chẳng dám nói. Bình ngồi lấy hết can đảm mới dám mở lời nói với Thảo.
– Em ổn chứ?
– Ừ không sao đâu anh, em thấy mệt chút thôi.
– Em nghe anh nói nè, hay là mình lựa ngày nào tốt làm đám cưới đi.
Thảo hơi bất ngờ vì câu nói của Bình, nàng chưa sẵn sàng vì nàng còn vấn đề đang lo nàng nói:
– Sao vậy anh, tự nhiên nay nói chuyện này.
– Mình về chung nhà thì anh với em cùng lo cho con.
Thảo biết là nàng và Bình đã qua lại hơn 2 năm rồi chắc cũng đã đến lúc tiến thêm bước nữa nhưng nàng còn quá nhiều việc để lo và nàng còn đang trong một mớ bồng bông nào là quan hệ với nhóm của Lão Định rồi còn công việc của nàng, nàng không biết có thể giấu Bình về các mối quan hệ lăng loan này đến lúc nào nữa.
Nàng sợ sẽ làm cho Bình buồn nếu như bây giờ Bình phát hiện thì coi như nàng phản bội cũng chưa có danh phận gì cũng coi như là chia tay thì xong vậy nhưng nếu đã làm lễ cưới rồi mà mọi chuyện đổ bể thì khác nào nàng bôi tro trét trấu vào mặt BÌnh đâu nhưng bây giờ nàng không biết phải trả lời Bình như thế nào.
Thảo đang trầm ngâm trong suy tư thì lại có tiếng chuông cửa, Thảo ra ngoài thì lão Định đang đứng trước cửa nàng hơi giật mình nhưng nàng cũng mở cửa cho lão vào.
Bình trong nhà đi ra chào hỏi Định vì khách đến nhà Thảo bàn chuyện làm ăn rất nhiều Bình cũng không lạ gì.
Bình nói:
– Thôi hôm khác nói chuyện anh đi về trước.
Bình về xong thì Định với Thảo ngồi trong trong nhà, Thảo nhìn thấy Định đến biết chắc có chuyện nhưng hôm nay dáng vẻ không phải đến tìm nàng để đòi tình dục mà mặt nghiêm trọng hơn hẳn.
– Anh đến có chuyện gì à?
– Ừ tại vì gọi em mấy cuộc mà không thấy trả lời nên anh đến đây luôn.
– Dạ tại em nãy giờ nói chuyện khách.
– Ừ, lúc nãy có phải người yêu của em.
Thảo từ trước nay chưa hề nói về Bình với Định nhưng qua lại nhà Thảo vài lần gặp Bình thì lão Định chắc cũng biết là người yêu của nàng.
Thảo trầm ngâm hơi ngại khi nói với Định về Bình nhưng Thảo vân trả lời:
– Dạ.
– Ừ, Hôm nay em có chuyện gì hả?
Thảo không biết vì sao mình không nói với Bình chuyện hôm nay nhưng lại nói với Định nhưng nàng cẩn một người để giải tỏa tâm sự lúc này:
– Haiz, không biết sao em xui quá, nay ở công ty em bị điều tra vì làm giấy tờ sai dẫn đến mất tiền của công ty, nếu không kiếm ra được thì chắc sẽ bị đền tiền.
Định không tỏ ra vẻ bất ngờ:
– Ừ anh biết rồi.
Thảo bất ngờ:
– Sao anh biết?
– Anh có quen một số người bên chỗ kiểm định thuế hôm nay nghe họ nói công ty em có vấn đề về tiền nong nên anh hỏi thì biết chuyện liền gọi cho em mà không được.
– Hải em đang không biết thế nào nữa chắc em chết chứ tiền nhiều như vậy thì lấy đâu mà đền.
Định bình tĩnh nói:
– Để anh coi có giúp gì được cho em không?
Nói xong Định gọi cho ái đó. Rồi nhờ họ chuyện của Thảo nói chuyện một hồi thì Định cảm ơn rồi cúp máy.
Định nói:
– Anh có nhờ một anh bên công ty xây dựng nghe nói họ quen với sếp của em hy vọng họ nhờ được bên đó. Họ nói chờ xíu bàn bạc xong họ trả lời cho.
Thảo mừng như vớ được vàng nhưng vẫn phải chờ để xem bên kia trả lời như nào, cả cuộc đời nàng chưa bao giờ hồi hộp như thế này, nàng chờ 10 phút 15 phút rồi 30 phút nàng chưa thấy một hồi âm nào trong lúc nàng dần mất đi hy vọng thì điện thoại reo lên.
Định bắt máy rồi vừa nghe vừa nhìn Thảo, đôi mắt nàng thể hiện lên sự chờ đợi tột cùng. Nghe xong định cúp máy rồi quay qua nhìn Thảo:
– Họ nói liên hệ được với sếp em rồi, sếp em trả lời là sẽ nói vài tiếng với ban điều tra ít nhất thì cũng giúp em không phải đền tiền.
Thảo mừng như nàng chết đi mà được sống lại, nàng ôm chầm lấy Định:
– Cảm ơn anh, may mà nhờ có anh.
Định thấy Thảo ôm mình liền đè nàng xuống ghế sofa, nàng như hiểu ý nàng ôm hôn ngấu nghiến lão Định. Lão Định chồm dậy cởi cái áo sơ mi ra nàng thì liền mở nút quần cho hắn để bật ra con cặc cứng như que củi của Định.
Nàng bú liếm như một con đĩ chuyên nghiệp nàng một tay mân mê hai hòn bi của lão một tay vuốt con cặc miệng thì liếm liếm cái đầu khấc đầu dâm dật.
– Anh muốn bắn tinh vào lồn em.
– Đút vào đi anh… anh muốn gì cũng được.
Định đẩy người Thảo xuống đất một tay nắm tóc nàng rồi bắt nàng bò quanh dưới sàn, bộ đồ công sở của nàng lại càng làm dáng bồ của nàng thêm kích thích.
– Liếm chân anh đi.
Thảo bò lại chân hắn, liếm liếm ngón chân lão rồi nàng ngậm cả một ngón lên mà bú liếm hắn yêu cầu gì thì nàng làm đó như một con cún ngoan ngoãn chẳng dám cãi lời.
Hắn nắm lấy tóc nàng rồi kéo nàng quay đít lại phía hắn. Lão kéo váy nàng lên để lộ chiếc mông cong mu lồn cao cao nhô trong bên trong cái quần lót đen đầy khêu gợi.
Hắn vén quần lót qua một bên rồi liền nhét con cặc của mình vào chưa đầy 1s con cặc của lão đã nằm trọn trong lồn Thảo vì lồn nàng đã được bôi trơn hoàn hảo vì cơn dâm dục bị đè nén nay gánh nặng đã được giải thoát nó liền bộc lộ mạnh mẽ.
Lão Định cứ địt thật mạnh vào lồn nàng còn Thảo cứ bò dưới sàn, hắn nắm tóc nàng giật mạnh để đầu nàng ngã ra sau rồi tống con cặc thật mạnh thật sâu vào lồn nàng.
– Bò đi con đĩ… anh đụ sướng không?
– Dạ… anh đụ sướng… em… sướng.
– Đụ sướng vậy… mai mốt có chồng có cho anh đụ không?
Thảo mê man trả lời:
– Dạ… cho… anh đụ em… đi… em thích lắm.
– Con đĩ dâm loàn này, có chồng con cho ng khác đụ.
– Đụ đi anh… em là con đĩ… em ra anh ơi… em ra.
Lão Định kéo chặt tóc nàng rồi đụ thật mạnh vào lồn nàng một cái người Thảo rung lên cái lồn bó chặt vào cặc Định cái lồn nàng đang đón thứ nước tình ái trong cặc Định bắn vào trong lồn nàng.
Thảo lên đỉnh hai lần liên tiếp nàng gục xuống dưới sàn tinh dịch từ trong lồn chảy ra dọc theo đùi nàng. Người Thảo giật giật trong con say tình nàng vừa cho lão Định đụ ngay trong phòng khách nhà nàng.
Định đụ nàng xong đứng dậy mặc đồ đi về không quên nói với Thảo rằng ngày mai sắp xếp có cuộc hẹn với mấy sếp để dàn xếp vụ mất tiền.