Dụ Dỗ Trai Hư Ngoại Tình - Chương 2: Đi tắm
Giản Thiến Đường cũng chẳng khách sáo. Tại Thịnh Huyễn Dao hắt nước vào người cô trước.
Cô bước ra ngoài, Cố Thừa Hòa kéo tay cô lại. Cô ngước mắt nhìn lên, chạm phải ánh mắt đen nhánh của anh. Anh nửa cười nửa không: “Nhầm hướng rồi, bên này.”
Bên kia thông với phòng ngủ, đúng là hướng Thịnh Huyễn Dao không cho cô đi.
–
Rèm cửa sẫm màu trong phòng ngủ chính được kéo kín mít. Ánh đèn sàn mờ ảo, mơ hồ có thể thấy phong cách trang trí sang trọng hoa lệ, lạnh lẽo.
Cố Thừa Hòa đóng cửa lại, nhìn cô mỉm cười xin lỗi: “Huyễn Dao thất lễ quá. Tôi sẽ đền chiếc váy cho em.”
Giản Thiến Đường rút tay lại, không tỏ vẻ cảm kích, cũng chẳng buồn liếc anh lấy một cái: “Cố thiếu gia biết rõ cô ta sẽ thất lễ, chẳng phải anh cũng thờ ơ sao?”
Cô lạnh nhạt cởi cúc áo trước cửa kính rồi bước vào phòng tắm.
Chiếc váy màu hồng nhạt dính bẩn cứ thế bị bỏ lại ngoài cửa.
Tiếng nước vang lên. Cố Thừa Hòa nhếch môi, nhặt váy của cô lên, tay xoa nhẹ.
Mùi hồng trà át đi mùi hương cơ thể thoang thoảng trên váy. Qua lớp kính mờ có thể thấy thân hình yểu điệu của người phụ nữ. Ánh mắt Cố Thừa Hòa bùng lên ham muốn. Anh vén áo sơ mi, áp chiếc váy lên bụng mình.
Chất vải chiếc váy rẻ tiền thô ráp, chỉ còn lại chút hơi ấm.
Anh cầm chiếc váy đó miết mạnh lên bụng dưới, yết hầu chuyển động, sau đó vứt sang một bên.
Mười mấy phút sau, Giản Thiến Đường bước ra khỏi phòng tắm. Cố Thừa Hòa đang ngồi trên sofa uống rượu, chân gác lên bàn trà, ánh mắt thờ ơ nhìn cô.
Áo choàng tắm cô đang mặc quá rộng, rõ ràng là của anh. Áo dài đến mắt cá chân, ngay chỗ eo được buộc lại. Những giọt nước đọng trên hàng mi thanh tú, toát lên vẻ đẹp thanh tao.
Chính vẻ đẹp vừa trong tầm tay lại lạnh lùng này khiến người ta sinh ra tò mò vô hạn về cơ thể cô dưới lớp áo choàng.
“Tôi nhớ em tên là Giản Thiến Đường nhỉ? Tiểu thư nhà họ Giản, khác với những gì tôi nghe nói.”
“Tin đồn về tôi nhiều lắm. Không biết Cố tổng nghe được loại nào rồi.”
Giản Thiến Đường cũng đang quan sát Cố Thừa Hòa. Mái tóc hơi dài phủ lên gò má anh, khiến khuôn mặt anh càng thêm sắc sảo, nhưng cô không hề nao núng:
“Nếu thái độ tôi chủ động hơn anh nghĩ, thì là vì, tôi muốn bàn chuyện làm ăn với anh.”
Cố Thừa Hòa nhìn chằm chằm vào ngực cô, ánh mắt dò xét: “Làm ăn cỡ nào?”
Giản Thiến Đường mỉm cười: “Cố tổng, anh biết tôi là con gái nhà họ Giản. Không khó để đoán ra tôi chủ động tìm anh là có việc cần nhờ.”
Cố Thừa Hòa đúng là nhớ đến Giản Thiến Đường, không phải vì nhà họ Giản có bao nhiêu quyền thế. Mà vì gần đây anh đang thao túng việc mua bán sáp nhập công ty nhà họ Giản nên đương nhiên phải tìm hiểu về gia đình đối thủ.
Mua bán sáp nhập chỉ là nói cho sang miệng. Thực chất là Cố Thừa Hòa nhắm vào công ty đang trên đà phát triển của nhà họ Giản, thừa dịp họ suy yếu để thâu tóm.
Cách chơi của kẻ lắm tiền nhiều của, không thể thiếu màn cá lớn nuốt cá bé.
Cố Thừa Hòa nhấp một ngụm rượu vang đỏ, chậm rãi nói: “Vậy bây giờ cô ngồi đây, là muốn tôi nương tay với nhà họ Giản, tha cho các người sao?”
Ánh mắt anh phản chiếu ánh rượu, vừa quỷ dị vừa nguy hiểm.
Tiết mục gái nhà lành hiến thân cứu gia đình với anh mà nói tuy không mới mẻ lắm, nhưng cũng đủ để khơi gợi thú vui bệnh hoạn của đàn ông.
“Không.”
Giản Thiến Đường liếc nhìn thứ đang ẩn hiện dưới lớp khăn tắm của anh, thản nhiên nói: “Tôi muốn anh mua lại nhà họ Giản.”
Cố Thừa Hòa ngạc nhiên nhướng mày, bắt đầu có chút hứng thú thật sự: “Tiểu thư nhà họ Giản muốn đối thủ mua lại công ty của mình với giá thấp, điều này thú vị đấy.”
Giản Thiến Đường không giải thích, mặc kệ anh suy đoán. Cô rũ mắt xuống, vẻ mặt lạnh nhạt như không nhìn thấy anh.
Thực ra chuyện làm ăn có thuận lợi hay không là chuyện phụ. Vẻ đẹp lạnh lùng của cô mới là thứ khiến Cố Thừa Hòa ngứa ngáy trong lòng.
Đàn ông và phụ nữ ở riêng với nhau, là môi trường dễ khơi dậy ham muốn nhất.
Dưới háng Cố Thừa Hòa đã cứng từ lâu rồi. Anh chưa bao giờ là người đứng đắn. Trước khi kết hôn cũng oanh oanh yến yến ăn chơi trác táng. Ham muốn ngủ yên bấy lâu nay giờ phút này đang sục sôi.
Từ khi kết hôn ba năm trước bị Thịnh Huyễn Dao bỏ thuốc làm tổn thương cơ thể, những năm nay Cố Thừa Hòa luôn lãnh cảm. Thỉnh thoảng có ham muốn cũng chẳng mãnh liệt như trước.
Giờ đây trong phòng có thêm một người đẹp, lại ở gần anh trong gang tấc. Vừa rồi chỉ chạm vào tay cô một chút thôi, làn da trắng nõn mịn màng khiến anh không khỏi tưởng tượng ra cảm giác ôm cô vào lòng sẽ tuyệt vời đến nhường nào.
Chỉ cần tưởng tượng ra bộ ngực trắng như ngọc như ngà của cô thôi, anh đã cảm thấy toàn thân nóng ran.
Vật dưới háng không yên phận cứng lên bị quần lót bó chặt, vẫn đang cọ vào lớp vải quần. Nó cố gắng ngóc đầu lên, căng đến mức mạch máu đau nhức.
Cố Thừa Hòa chửi thầm một tiếng ĐM, nới lỏng dây lưng. Anh cũng chẳng thấy xấu hổ, cứ thế xoa dương vật đang cương cứng của mình trước mặt cô.
Giản Thiến Đường khẽ chớp mắt, nhìn rõ thứ vừa lướt qua.
Dương vật của người đàn ông hình trụ, to và sưng tấy, vươn lên từ đám lông đen rậm rạp. Không những kích thước đáng nể mà còn có thể thấy là loại có dục vọng rất mạnh. Chưa bị kích thích đã cứng rồi.
Giản Thiến Đường bỗng cảm thấy một ham muốn vừa bí ẩn vừa quen thuộc dâng lên ở nửa thân dưới. Lưng cô vẫn thẳng, nhưng eo lại mềm nhũn. Cô phải cố gắng lắm mới ngồi vững được.
Từ khi chuyển đến khu biệt thự, gặp những người đàn ông khác nhau trong nhà hàng xóm, lại còn thường xuyên chạm mặt anh rể Tống ở nhà, cô cứ mộng xuân suốt đêm.
Hàng ngày cô đều mơ tưởng đến hình dáng dương vật của những người đàn ông đó, tưởng tượng họ đưa gậy thịt vào trong huyệt nhỏ của mình. Tần suất thủ dâm của cô cũng tăng lên đáng kể.
Giản Thiến Đường biết rõ những người đàn ông này đều đã có gia đình. Bản thân cô và họ khác nhau một trời một vực, những ảo tưởng về tình dục của cô căn bản không thể nào được thỏa mãn. Cô cố gắng kìm nén ham muốn bất thường của mình. Nhưng dục vọng bị kìm nén lại ăn sâu vào trong xương tủy, không thể nào biến mất, ngược lại chỉ cần một chút kích thích là lại cuồn cuộn dữ dội hơn.
Vì vậy hiện tại, cô nhận thức rõ ràng được cảm giác ẩm ướt nơi đáy quần mình.
Lợi dụng bóng tối, Cố Thừa Hòa thản nhiên vuốt ve hạ thân. Ánh mắt sắc bén phác họa đường cong cơ thể Giản Thiến Đường ẩn hiện trong đêm.
“Nghe có vẻ là chuyện tốt với tôi, nhưng tôi không thích kiểu chiếm lợi thế này. Việc nhà họ Giản nhận hay không đều nằm trong dự tính của tôi. Những chuyện rắc rối không phù hợp với triết lý đầu tư của tôi.”
Anh vô lại nhướng mày, dường như tiếc nuối thương vụ bất thành, nhưng lời nói ra lại chẳng có chút thành ý nào: “Cô có lẽ có mưu đồ, nhưng lòng tin của tôi rất đắt.”
“Giản tiểu thư, cô không trả nổi đâu.”
Nghe vậy, Giản Thiến Đường mặt không cảm xúc giơ tay lên, từ từ cởi dây áo choàng tắm, eo thon lấp ló tiến lại gần.
Dưới lớp áo choàng tắm, xuân sắc hờ hững. Làn da trắng mịn như ẩn như hiện, chỉ có màu sắc của vải thiều mới sánh được. Bộ ngực căng tròn, rung rinh như thạch trước ngực, nhưng lại được che khuất một nửa như tỳ bà che mặt.
Cố Thừa Hòa nhìn chằm chằm, ánh mắt như muốn tóe lửa bắn lên người cô. Nhưng anh chỉ nằm trên ghế sofa nhìn cô bước đến trước mặt mình, không những không chủ động mà còn ngẩng cằm, trong dục vọng ánh lên vẻ khinh miệt.
Bình thường Thịnh Huyễn Dao thích buôn chuyện với người giúp việc trong nhà, cũng từng nhắc đến cô em vợ này của Tống Thời Uẩn. Cô ta nói tuy Giản Thiến Đường còn trẻ nhưng lại không an phận, còn bị bắt gặp làm gái bao ở câu lạc bộ.
Lúc đó anh chỉ cho là Thịnh Huyễn Dao lắm mồm, không để tâm. Không ngờ hôm nay vừa gặp đã thấy cô dâm đãng thế này.
Vợ mình đang ở dưới lầu trò chuyện, cô lại dám trắng trợn quyến rũ anh.
Ngây thơ nghĩ rằng tình dục có thể lấy được lòng tin của đàn ông sao?
Nếu ôm suy nghĩ đó thì thật uổng phí khuôn mặt xinh đẹp này.
Nghĩ vậy, cảm giác kinh diễm ban đầu của Cố Thừa Hòa với Giản Thiến Đường đã biến mất. Trong lòng anh dâng lên sự khinh miệt khó chịu, đồng thời cũng càng khô nóng hơn, hạ thân cương cứng.
Cũng được, hiếm khi có người khơi dậy hứng thú của anh lại tự dâng đến cửa. Thử một chút cũng không sao.
Cố Thừa Hòa không đợi Giản Thiến Đường đứng vững, đột nhiên đưa tay vén áo choàng tắm của cô lên, khiến cô kêu lên.
“Anh…”
“Trốn cái gì, không phải muốn tôi chạm vào em sao?”
Cố Thừa Hòa đưa tay vào trong áo choàng tắm của cô, nắm eo cô, cảm thấy hơi bất ngờ.
Đường cong của Giản Thiến Đường sờ vào còn quyến rũ hơn cả nhìn thấy. Mảnh mai nhưng không gầy gò. Vòng eo nhỏ nhắn mềm mại, đường cong chữ S đầy đặn.
Cô vừa tắm xong không mặc quần lót. Bàn tay Cố Thừa Hòa thoải mái di chuyển trên người cô, xuống dưới hai tấc, tự nhiên chạm đến nơi riêng tư của cô.
Ướt đẫm.
Cố Thừa Hòa nheo mắt, trong dục vọng ánh lên tia khinh miệt, môi mỏng không hề che giấu:
“Đồ dâm đãng, không mặc quần lót mà ướt thế này, chắc bị đàn ông chơi nhiều lắm nhỉ?”
Lần đầu tiên bị đàn ông chạm vào chỗ kín, nhiệt độ nóng bỏng bao trùm hạ thân. Bàn tay thô ráp của người đàn ông mang đến kích thích xa lạ.
Giản Thiến Đường nhíu mày khó chịu, giọng lạnh lùng cũng run lên: “Tôi không có…”
“Không có? Thật sao?” Cố Thừa Hòa úp lòng bàn tay lên mu thịt đầy đặn, ngón tay cái cọ xát qua lại hai cánh hoa trơn mượt.
Giản Thiến Đường bị cảm giác tê dại xa lạ cuốn hút. Ngón tay người đàn ông thon dài linh hoạt, trêu chọc qua lại. Cảm giác này hoàn toàn khác với lúc cô tự an ủi. Ngay cả đôi mắt lạnh lùng như trăng cũng không khỏi ngơ ngác trong chốc lát.
“Ưm…”
Cánh hoa hé mở, dịch nhờn chảy xuống tay Cố Thừa Hòa.
Cơ thể như vưu vật thế này, anh còn chưa chạm vào mà cô đã ướt sũng. Chắc chắn đã bị không ít đàn ông dạy dỗ, nếu không sao có thể dâm đãng như vậy.
Cố Thừa Hòa cười khẩy: “Cô ở nhà Tống Thời Uẩn, đã bò lên giường với anh ta chưa?”
Nghe thấy tên anh rể, Giản Thiến Đường không kiềm chế được run lên, như bí mật bị phơi bày. Ngay cả âm đạo cũng không nhịn được co rút lại.
Cố Thừa Hòa đang dùng tay xoa nắn mu lồn béo múp của cô nên cảm nhận rõ ràng được phản ứng của cô.
Hắn chọc hai ngón tay vào cửa huyệt, cười nhạo:
“Nhắc đến Tống Thời Uẩn lại hưng phấn thế, thật sự đã lên giường với anh ta rồi? Anh ta không phải anh rể cô sao. Giản tiểu thư thế này, đúng là hiếm thấy… Chậc, trước khi đến còn cạo lông nữa?”
Vén áo choàng tắm của cô lên, anh thấy xung quanh vùng đồi mềm mụp không có một sợi lông, chỉ có dịch nhờn ướt át.
Đến nước này, Giản Thiến Đường lần đầu trải qua chuyện này cũng có chút xấu hổ. Cô không muốn van xin, quay mặt đi, giọng nói đã mềm nhũn: “Tôi chưa từng làm gì với Tống tổng, cũng… không phải cạo.”
Cố Thừa Hòa rõ ràng càng hứng thú, ngón tay chọc vào trong, không ngờ lại bị kẹt.
Hai mép thịt khép chặt, ngón tay anh bị hút vào. Hai ngón tay kẹt trong huyệt một tấc, muốn đâm vào sâu hơn cũng có chút khó khăn.
Giản Thiến Đường vịn vào vai anh, hạ thân bất giác co rút: “Anh, anh đừng mạnh tay quá…”
“Không mạnh tay thì sao em sướng được, đều chảy nước rồi.”
Cố Thừa Hòa không nghe cô. Ngón tay vân vê huyệt thịt non mềm khép kín rồi mạnh bạo tách hai mép thịt ra, đâm sâu vào trong.
Hai cánh hoa mềm mại không chống đỡ nổi, run rẩy bám vào ngón tay anh.
Nhụy hoa nở rộ, cảnh tượng mật ngọt chảy ra, vừa mơn mởn vừa lạ lẫm. Cố Thừa Hòa cũng có chút ngạc nhiên.
“Bót thế?”