Đụ Đít Mẹ Vợ - Phần 8
Rồi một đêm nọ con bé đã rạo rực căng bành lỗ đít ra mà đón tiếp con cặc của người tình. Hoàng sướng quá, ôm xiết con Trâm trong lòng với con cặc cắm sâu trong đít của nó. Chàng thầm thì vào tai nó những lời lẽ yêu thương nồng nàn.
Chàng nói:
– Em yêu của anh, bây giờ em thuộc về anh hoàn toàn rồi đó.
Con bé cảm động trả lời:
– Em đã thuộc về anh từ lâu rồi, anh không biết hay sao?
– Nhưng mà ngày hôm nay em đã cho anh một món quà khổng lồ. Từ đây anh xem em là người vợ thân yêu của anh.
Con Trâm mơ màng lập lại:
– Em là… người vợ của anh?
– Anh may mắn lắm mới có được hai người vợ tuyệt vời như em và chị Hai của em. Nhưng mà, em có chịu về làm vợ của anh hay không?
– Em muốn lắm, em chỉ sợ anh chê em… chê em còn con nít… chê em là con bé khuyết tật…
– Không đâu, anh thật sự muốn có em là vợ của anh.
– Nhưng mà… mình phải xin phép chị Hai chứ?
– Ừ ngày mai mình sẽ nói với chị Hai của em. Bây giờ em hãy ngủ đi.
Con Trâm cười nhỏ:
– Ngũ như vầy sao? Với thằng cu của anh nằm trong em?
– Anh sẽ để nó trong em suốt đêm, suốt ngày, 24 giờ trên 24!
– Vậy thì làm sao em ăn uống, hay đi vệ sinh?
– Thì em cứ làm những gì phải làm… có điều em sẽ dính lẹo vào anh như vầy.
Cà hai cùng cười vui vẻ rồi Hoàng ôm con Trâm mà thiếp đi.
Sáng hôm sau, lúc tỉnh giấc thì Hoàng mới bắt đầu đụ con Trâm thật sự. Lỗ đít của nó hẹp nên bóp chặt con cặc làm chàng rất thích. Chàng lại thò tay ra trước mà vân vê mu lồn con bé làm nó cũng hứng tình theo. Hoàng canh chừng để cho cơn sướng của cả hai hòa hợp đồng điệu cùng nhau và khi cả hai cùng xuất khí thì hạnh phúc của họ thật là toàn diện.
Ngọc mừng rỡ đón nhận đề nghị của Hoàng, đó là điều nàng mong ước cho em gái mình, nàng chỉ lo là Hoàng không nặng tình với con Trâm vì những khuyết điểm của nó mà thôi. Bây giờ nghe Hoàng muốn lấy con Trâm làm vợ thì bảo sao Ngọc không mừng?
Cả ba bàn tính về tương lai của mối quan hệ đó, Ngọc nói với con Trâm:
– Bây giờ thì còn quá sớm với em nhưng khi nào em được 17 tuổi, lúc đó mình làm một buổi lễ đàng hoàng để đánh dấu ngày em chính thức về làm vợ anh Hoàng.
Con Trâm rụt rè hỏi:
– Nhưng mà… mình sẽ nói sao với Má?
Câu hỏi của nó làm không khí trở nên trầm lặng… không ai muốn trả lời.
Lâu lắm, Ngọc mới nói:
– Chuyện phức tạp lắm… để từ từ mà tìm ra cách giải. Từ đây đến đó, em cứ giữ nguyên những thói quen mà không thay đổi gì hết.
Con Trâm buồn buồn:
– Nhưng về lâu dài, em muốn ở cạnh anh và chị chứ làm sao mà em chịu được nếu cứ cuối tuần mới được về nhà này? Bây giờ em đã là vợ của anh Hoàng thì em phải ở bên cạnh chồng chứ!
Hoàng dè dặt cho ý kiến:
– Hay là cả ba chúng ta bỏ đi thật xa?
Ngọc khoát tay:
– Không được. Má sẽ không cho phép đâu! Với lại em cũng không muốn xa Má chút nào. Cái điểm then chốt là phải tìm ra cách gì để cho Má chấp nhận cho con Trâm về làm vợ anh Hoàng.
Tối hôm đó, trong giường, Ngọc đắn đo bàn với chồng:
– Em đã nghĩ nát óc về chuyện của Má. Để rồi đi đến kết luận duy nhất là phải làm sao bắt buộc Má phải « về phe » chúng ta.
Hoàng nhún vai:
– Ừ… lẽ dĩ nhiên!
– Mà muốn thuyết phục Má bằng lời lẽ thì không dễ chút nào. Tóm lại phải làm sao dồn Má vào thế phải nghe theo mình mà thôi. Em có một ý kiến nhưng mà…
– Thì em cứ nói rồi mình bàn.
– Ý kiến này tùy thuộc hoàn toàn vào anh.
Hoàng nhíu mày mà ngập ngừng hỏi:
– Ủa? Sao vậy? Anh làm sao mà thuyết phục Má được?
– Để em nói… anh đã biết là Má tuy bề ngoài lạnh lùng nghiêm khắc nhưng thật ra thì mà vẫn là một người đàn bà với những thao thức về tình dục. Anh đã kể cho em nghe là có lần anh nghe lén khi má đang tự thủ dâm trong phòng, có đúng không?
– Ừ… không những một lần mà nhiều lần khác…
– Vậy thì… anh có thể làm sao mà… làm tình được với Má thì Má sẽ không còn cớ để mà phản đối những gì mình muốn.
Hoàng nhảy dựng lên:
– Em… em… điên rồi hay sao?
– Để em từ từ trình bày cho anh nghe: Nếu anh thành người tình của Má thì lợi mọi bề, không những Má sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời anh, sẽ chấp nhận chuyện của con Trâm… mà hơn nữa em cũng sẽ mừng cho Má hết cô đơn. Em thật sự rất áy náy cho Má, từ lúc Ba mất thì Má sống cô quạnh, cũng từ đó mà Má trở nên lạnh lùng, nghiêm khắc. Nếu anh đem lại được cho Má một chút ánh sáng thì em sẽ rất sung sướng.
Hoàng nằm trơ người ra đó, không thể nào tưởng tượng được với cái đề nghị kỳ quặc của vợ mình. Ngọc không những đã khuyến khích mối quan hệ giữa chàng và em gái mà bây giờ lại muốn chàng trở thành người tình của mẹ mình!
Hoàng quay sang Ngọc mà nhẹ nhàng nói:
– Những gì em vừa nói làm anh tự hỏi: Không biết em có thật sự yêu anh hay không?
Ngọc dụi đầu vào ngực chồng:
– Em không ghen vì đây là người thân nhất của em, là Má. Chứ không phải vì vậy mà em không yêu anh, không quan tâm đến những mối liên hệ của anh. Em ao ước nếu cả Má, em và con Trâm đều được có chung một người chồng thì quả thật là tuyệt vời. Cả gia đình được đoàn tụ khắn khít với nhau.
Nàng thò tay nắm con cặc cương cứng của chồng mà cười nhỏ:
– Thấy chưa! Mới nói về viễn ảnh được làm tình với Má thì anh đã nứng cu rồi!
Hoàng miên man suy nghĩ: Má là một người đàn bà vẫn còn phong độ, bà chỉ mới có hơn 40 tuổi. Bà nghiêm khắc và ăn mặc rất cổ kính và nhạt nhòa nhưng nếu nhìn kỹ thì cũng phải công nhận là bà còn nhan sắc… hơn nữa những lần ngồi dưới cửa sổ phòng Má mà được nghe bà rên rỉ khi bà tự thủ dâm thì Hoàng đã từng nứng cặc mà tưởng tượng về cảnh tượng khi bà tự thủ dâm…
Nhưng bây giờ chàng đã có tất cả rồi với hai người vợ. Khi con Trâm đạt được 17 tuổi thì nó sẽ thật sự thuộc về chàng, chàng sẽ được vinh dự là người đàn ông được nó trao cho trinh tiết. Vậy thì đề nghị của Ngọc làm chàng bỡ ngỡ vô cùng…
Với lại làm tình với Má đâu phải là chuyện dễ dàng! Ngoại trừ phải cưỡng hiếp Má chứ dễ gì mà Má chịu để cho chàng đụ?
Hoàng không nghĩ tiếp được vì Ngọc đã trường người xuống và đang ngậm con cặc của chàng mà bú ngon lành.
Hoàng suy nghĩ mấy ngày liên tiếp mà vẫn không dứt khoát được.
Nhưng rồi một tình huống mới đã diễn ra làm cho mọi chuyện được thúc đẩy một cách không ngờ: Con Trâm được đi chơi cùng nhóm bạn khuyết tật của nó vài ngày. Cùng thời điểm đó chị người làm cũng xin nghỉ phép về quê nên Má chỉ còn lại một mình ở nhà. Má lại là người sợ ma nên bà kêu hai vợ chồng Ngọc về vài ngày cùng bà.
Ngọc không đi được nên cuối cùng chỉ có Hoàng là xách gói về nhà Má.