Đụ Bà Chị Gái Dâm - Phần 11
Phụng thức giấc bởi những cái lay vai của Toàn. Toàn thơm lên trán nàng rồi bảo nàng dậy ăn cơm, nó đã chiên trứng rồi.
– Sáng này em không đi học hả?
– Không, nay học thảo luận buổi chiều thôi chị.
– Mới vào học có vài ngày mà đã thảo luận, sao nhà trường ác ôn thế em. – Phụng vừa nói vừa vuốt tay Toàn.
– Kệ họ, họ sắp sao em cũng chả ngán, em của chị giỏi mà. Mà thôi xuống ăn cơm nào…
Tối qua đi về trễ, lại thêm làm tình quá hứng nên Phụng ngủ quên mất. Với lại hình như nàng sắp… đến tháng, nên trong người mệt mỏi. Nghĩ tới đây nàng vơ tay lấy vỉ tránh thai khẩn cấp. Hôm qua lúc Toàn đụ nàng nguyên buổi tối trước đó rồi sáng dậy, nàng đã đeo khẩu trang ra tiệm thuốc xa nhà để mua thuốc tránh thai. Nàng ngại.
Toàn ra tới của phòng, quay lại thấy nàng đang cầm vỉ thuốc, nó đoán ra được nàng đang uống thuốc gì. Nó lại chạy lại, ân cần:
– Chị uống thuốc… tránh hả? – Nó dịu dàng.
– Ừ, em xuất vào trong chị nhiều thế, không uống có mà dính! – Phụng lườm yêu Toàn. Nghĩ tới cảnh mình chổng lồn cho em trai xuất tinh vào, nàng không khỏi bối rối.
Nó thương chị quá. Nó cũng biết uống thuốc tránh thai khẩn cấp sẽ có rất nhiều tác dụng phụ. Nó nhìn chị, vuốt tóc:
– Lần sau em sẽ dùng bao, khỏi lo.
– Thôi, chị thích em… xuất trong người chị. Mình như là vợ chồng, ai lại dùng bao với vợ bao giờ. – Chị nhăn mũi.
– Nhưng lỡ dính thì sao?
– Để chị uống thuốc hằng ngày, không sao đâu. Khi nào muốn sinh thì lại ngừng.
Nó im lặng, nhìn chị âu yếm. Chị thật sự yêu nó mới muốn làm tình không bao cao su. Thật vậy, giờ nó như là người đàn ông duy nhất trong cuộc đời của Phụng. Nó nhẹ nhàng hôn trán nàng, bảo nàng thay đồ rồi đi ra…
Xong bữa sáng thì Phụng vào ngồi đan len, còn nó soạn sách vở xem sơ qua để chiều thảo luận ở trường, hầu như chỉ mất mười mấy phút để nó nắm bài và phương hướng giải quyết. Nó đóng cặp, lên lầu tập gym rồi ngồi xem lại hợp đồng vừa ký với Đại Phát. Chiều nay 4h nó sẽ cùng chị Phụng qua hoàn tất thủ tục, rồi đợi tầm 1 tháng thì nó sẽ chính thức sở hữu 9,9% cổ phần của ngân hàng XYZ.
Khoảng 11 giờ, nó đang gym thì chị Hà gọi tới. Đại lý đang vận chuyển xe trực tiếp đến nhà nó. Nó chờ ráo mồ hôi rồi đi tắm, tắm xong thì xe đã đến trước cửa. Đại lý chơi sang thật, thuê nguyên một xe tải để chở xe của nó tới. Cũng phải, nếu lái tới thì bị xây xước gì thì họ phải chịu.
Tuy Tú Xương cũng là một con đường “nhà giàu” nhưng người ven đường cũng thò đầu ra nhìn chiếc Mercedes S500 đang được chở vào nhà Toàn. Cũng đúng, chiếc sedan cao cấp nhất của Mercedes ở Việt Nam cơ mà. Hà nhìn nó, ngớ người ra. Nó đang mặc quần đùi, áo ba lỗ đứng trên thềm nhìn chiếc xe tiến vào. Chiếc áo làm lộ ra những thớ cơ chắc nụi của Toàn, nhìn vô cùng nam tính và cường tráng.
Nó cùng Hà và nhân viên kỹ thuật lái thử một vòng, rồi ký vào biên bản nhận xe. Thế là nó chính thức sở hữu chiếc xe sang trọng này. Khi ba nó còn sống, tuy rất giàu nhưng ông cũng dùng một chiếc Toyota thôi. Nhưng Toàn mua xe này không phải vì đua đòi, nếu vậy thì nó đã đua đòi từ lâu rồi chứ không đi học 4 năm đại học bằng chiếc xe số.
Nó mua, vì nó bắt đầu làm ăn, kinh doanh. Chiếc xe là gương mặt của người làm ăn. Ở Mỹ, CEO của facebook có hàng chục tỷ USD nhưng đi chiếc xe vài chục ngàn USD đi làm. Nhưng đó là ở Mỹ, ở Việt Nam thì khác, người Việt sĩ diện và ưa trông mặt bắt hình dong. Nhiều khi người ta ưu tiên ký hợp đồng với một người vì họ… đi xe xịn. Nó hiểu tâm lý này và sẵn sàng chi mạnh tay vào chiếc xe.
Hà nhìn Toàn, chào nó rồi cùng nhân viên rời đi. Nàng muốn nói chuyện thêm với cậu thanh niên đặc biệt này, nhưng cậu ta như không quan tâm đến vẻ xinh đẹp của nàng lắm. Cũng phải, vợ cậu ta đứng ở trong nhà, im lặng nhìn chàng cười. Giờ phút này, cô ấy để mặt mộc cũng đã xinh đẹp bằng nàng trang điểm rồi, nói chi đến khi nàng trang điểm như lúc tối qua họ đến đại lý của nàng. Hà âm thầm thở dài…
Hà cùng nhân viên rời đi, Phụng mới bước ra sân nhìn Toàn và chiếc xe. Nàng mở miệng:
– Cái cô Phó trưởng đại lý kia nhìn em với ánh mắt lạ lạ sao ấy, chị không thích tí nào.
– Chị yêu của em ơi, kệ cô ta đi, em có quan tâm đâu. Nhìn kìa, ghen ra mặt luôn, há há. – Toàn nhìn Phụng trêu.
Quả vậy, Phụng cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy ánh mắt Hà nhìn Toàn. Nhưng nàng không giận hờn vu vơ, không nũng nịu, mà nàng thấy khó chịu thì nói với Toàn. Có lẽ ở nhà lâu ngày làm nàng quên mất thói đỏng đảnh của con gái…
Thấy vẻ mặt phụng phịu của Phụng, Toàn nổi tính trêu lên, bế thốc nàng vào xe. Nó nhấn nút cho ghế ngả ra, rồi đặt Phụng lên. Nó đặt môi lên hôn Phụng, rồi lấy tay xoa ngực nàng. Phụng để im cho Toàn hành động, nàng thích lắm…
Môi Toàn rời ra, nó quay lại vô lăng, lái xe ra khỏi nhà. Nó chở Phụng đi dạo một vòng, rồi dừng lại ở Starbuck gần Ngã 6 Phù Đổng. Khi họ bước ra khỏi chiếc S500, cả quán như ngoái nhìn. Họ thấy một anh chàng cao ráo đẹp trai đang mặc áo thun ba lỗ, lộ ra cơ bắp cuồn cuộn nắm tay một cô gái chân dài miên man, eo thon thả, khuôn mặt xinh đẹp, sống mũi cao thanh tú, đôi mắt như mơ màng phủ một lớp mây làm lay động lòng người.
Toàn gọi món rồi chọn một gần cửa kính ngắm phố xá. Hai chị em uống cà phê, vừa trò chuyện đủ thứ. Rồi họ ra về trong con mắt hâm mộ của vô số thực khách đang ngồi trong quán.
Toàn và Phụng ăn cơm trưa, rồi nó ngủ để chiều còn đi học và qua chỗ Đại Phát…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyencogiaothao.info/
Tỉnh ngủ, Toàn ăn mặc lịch sự quần tây áo sơ mi, sơ – vin và mang giày tây để đi… học. Nó để áo vest trong xe để mặc sau, rồi đi học. Còn Phụng thì chiều nàng sẽ đi taxi qua trường nó để cùng đi tới Đại Phát làm thủ tục mua cổ phần.
Phần vì không có chỗ gửi xe, phần vì không muốn gây ồn ào nên nó gửi xe ở Toàn tâm ngoại ngữ ILA gần đó, rồi đi bộ vài bước để vào trường. Không khí buổi trưa hôm nay của Sài Gòn khá dễ chịu, vì đang có gió bấc lạnh.
Bình thường tuy Toàn cũng khá đẹp trai trai và cao to, nhưng nó ăn mặc khá tuềnh toàng cốt sao thoải mái nên chả mấy ai chú ý. Nay nó ăn mặc lịch lãm, trên đường vào lớp không biết bao cô nhìn. Toàn cười thầm trong bụng, chiếc áo không làm nên thầy tu nhưng khiến cái mu dễ xao xuyến.
Đến nơi, Toàn thấy Huyền và Nam đang ngồi ở bàn đầu, kế bên là hai người một nam một nữ nữa. Nó đoán đây là nhóm 5 người của nó rồi. Bàn không có hộc nên áo khoác, balo của mọi người dồn vào bàn dưới của hai người kia, nên nó đành ngồi ở bàn trên với Nam và Huyền. Tên Nam thấy nó ngồi xuống thì bĩu môi, lầm bầm “đi thảo luận gì mà mang độc mỗi cái mạng trành”.
Toàn và cả nhóm đương nhiên nghe thấy, nhưng nó cười nhếch mép, và nhìn Nam đầy hàm ý. Nam cũng hung hăng nhìn lại nó thách thức. Toàn quay ra nói với Huyền:
– Huyền, Huyền là một cô gái xinh đẹp dễ mến, sao lại chọn một thằng đàn bà để yêu?
Câu nói của Toàn làm Huyền không biết trả lời làm sao, vì chính nàng cũng cảm thấy người yêu mình quá nhỏ mọn, nhất là khi gần anh chàng tên Toàn này ở lớp Quản trị nhân sự. Còn Nam? Bị sỉ nhục là “đàn bà” ngay trước mặt bạn gái, Nam nổi điên đập bàn một cái rồi chỉ mặt Toàn:
– Thằng kia, ngon thì chơi tay đôi với tao coi thử ai là đàn bà?
– Hóa ra một người có học, năm cuối Đại Học rồi mà khi tức vẫn xắn tay áo lên như bà bán cá. – Toàn vẫn cười chọc tức hắn, cố để hắn thêm điên.
Ngay khi Nam sấn tới, thì thầy bước vào. Một tràng giông bão sắp nổ ra đã được sự xuất hiện của thầy xua tan đi…
Như thường lệ, tiết học vẫn là giờ thể hiện của Nam. Vì là lớp tín chỉ, mọi người học chung môn này rồi sau đó tan tác, nên hầu như ai cũng thắc mắc anh chàng này là ai. Pha chọc tức tên Nam vừa rồi của Toàn cả lớp đều thấy, họ biết ngay Toàn không phải là tay vừa. Họ cũng thầm cười tên Nam kia trong bụng, vừa ngu xuẩn không biết kiềm chế, vừa hung hăng thách đấu. Người tên Nam nhỏ thó, nếu đánh nhau cũng bị anh chàng to cao kia đập chết. Đúng là không biết tự lượng sức.
Tan học, mặc cho sự can ngăn của Huyền, Nam vẫn cố gây hấn với Toàn. Toàn không nói gì, im lặng nhìn hắn rồi nhìn Huyền cười đầy ẩn ý. Xong, nó đi thẳng ra trước cổng trường đợi chị Phụng. Không lâu sâu một chiếc Taxi dừng trước trường, một cô gái bước xuống làm cả khu vực cổng ĐH Kinh Tế như ngừng thở. Cô gái quá xinh đẹp và diện một bộ váy màu lam, vừa xinh đẹp nhưng cũng không kém phần lịch sự.
Đương nhiên đó là Phụng của chúng ta. Toàn bước tới, cười nói với chị mình:
– Lần sau làm ơn chị bớt xinh khi ra ngoài được không, kẻo tai nạn hết.
– Chị đẹp thì em cũng oai, thích còn bày đặt – Phụng trả miếng.
Hai chị em cười nói, vừa đi vào chỗ Toàn gửi xe, để lại sau lưng một đám nam sinh viên nhìn theo cặp mông của Phụng, và thầm mơ được sờ lên.
Một phút sau, chiếc S500 lao ra từ bãi xe, đi thẳng đến công ty Đại Phát.
Hôm nay ký hợp đồng chính thức nên có phía Đại Phát có đích thân giám đốc ra tiếp đón Toàn và Phụng. Hợp đồng đã soạn sẵn, bàn bạc kỹ nên rất nhanh được các bên đặt bút ký. Thế là Toàn chỉ việc đợi 30 ngày sau sẽ chính thức cùng Phụng sở hữu 10% cổ phần Ngân hàng XYZ.
Như thường lệ, sau phần ký hợp đồng là đi tiệc do phía Đại Phát mời, Toàn cũng không từ chối. Nhưng thấy Phụng có vẻ mệt mỏi, nên nó về sớm. Cô thư ký Trang nhìn họ ra về, lòng không khỏi tiếc nuối:
– Anh ta nhà giàu, đẹp trai, đến bao giờ mới tới lượt mình…
Toàn đưa chị đi dạo vòng vòng cho dễ chịu, rồi nó rủ chị lên Bitexco uống cà phê ngắm cảnh, Phụng đồng ý. Tiếng là uống cà phê chứ thực ra Phụng uống sinh tố, rồi cũng ép nó uống sinh tố “để tốt sức khỏe, cà phê nhiều hại lắm”, nó cũng bó tay luôn, uống để chiều chị.
Sài Gòn lên đèn, đẹp quá. Từ Bitexco có thể ngắm Thủ Thiêm, ngắm phố xá bé xíu dưới kia… Nó cầm tay Phụng, vuốt ve, rồi bâng quơ nhìn ra ngoài, hỏi mông lung:
– Nhanh quá chị nhỉ?
– Cái gì nhanh. – Phụng nhìn nó.
– Chuyện tụi mình. Từ trưa hôm kia em thấy chị đang tự thỏa mãn, đến tối nay vợ chồng mình đã “ấy” quá trời – Nó nháy mắt trêu Phụng.
– Còn nói, báo hại chị ê ẩm hết cả, tại em đó. – Phụng dẩu môi.
– Để tối về em đền. – Phụng xoa xoa mu bàn tay Phụng.
– Nhưng mà chị sắp bị… đèn đỏ rồi – Phụng ngập ngừng.
– Vậy thì dùng miệng để chiều chồng cũng được, hehe. – Toàn lấy môi mình nút nút, trông rất giống cảnh BJ của Phụng tối qua với đôi môi đỏ thắm đầy kích thích.
Rồi nó đi vệ sinh. Nó lại gặp Huyền cùng Nam, đúng là oan gia ngõ hẹp. Nam thấy nó, lồng lộn lên xông vào. Toàn liền đạp một cái khiến cu cậu bật ngửa, mãi mới đứng dậy xoa bụng được. Huyền nhìn Toàn, rồi quay lại phủi bụi giúp Nam:
– Em bảo rồi, cứ nóng tính, có lại người ta đâu mà đánh…
“Bốp” một tiếng, Huyền bị Nam tát một cái thật kêu.
– Giờ mày bênh người ngoài phải không? Không có nhà tao cưu mang thì anh em mày chết đói rồi nhé con kia. – Nam chỉ mặt Huyền rủa xả.
Thấy cảnh tên vũ phu tát bạn gái mình, Toàn tức không chịu được. Đàn ông mà đi đánh một người phụ nữ, lại là bạn gái mình, chỉ để xả nỗi nhục, đúng là giận cá chém thớt. Nó xông lên đạp Nam tiếp một cái, làm Nam suýt ói ra nước. Lúc này bảo vệ đã kịp thời tới, can ngăn hai người. Nam thấy vậy, chỉ tay vào Huyền và Nam:
– Hai đứa bây nhớ mặt tao!
Rồi hắn ôm bụng lếch thếch bỏ đi. Toàn ngẩn người. Trên đời này lại có loại đàn ông hèn kém thế sao? Nó nhìn Huyền, cười cười.
– Cậu còn cười cái gì? Nam không bỏ qua cho cậu đi… – Huyền nhăn nhó.
– Thế nó sẽ bỏ qua cho Huyền sao. – Toàn cười, trêu Huyền.
– Cậu… Thôi bỏ đi. Anh ấy tức giận nên cáu vậy thôi, qua vài ngày là chúng tôi làm lành. – Huyền nhìn sang hướng khác, nói bâng quơ.
– Thật không? Toàn thấy hình như đây không phải lần đầu Huyền bị vậy nhỉ? Đừng nói là Huyền bị đánh quen rồi nhé – Toàn nhìn Huyền.
Im lặng, một thoáng ê chề hiện lên trên mặt Huyền, cô cố ngăn nước mắt chực trào ra.
Nhưng Toàn nhìn đã hiểu tất cả. Nó đoán được Huyền ưa bị tên Nam chó đẻ kia hành hạ. Nó vuốt tóc Huyền, dịu dàng hỏi:
– Sao Huyền để nó ăn hiếp hoài vậy?
– Tại vì… nhà Huyền đang nợ nhà nó. – Huyền chực khóc. Mắt nàng đỏ hoe, rơm rớm.
Cũng lạ, tại sao chỉ mới nói chuyện với chàng Toàn này vài lần mà Huyền đã sẵn sàng mau nước mắt trước mặt anh ta, kể lể trước mặt anh ta.
Toàn hỏi thăm thêm vài câu. Hóa ra trước đây ông Bách – cha của Huyền và cha của tên Nam là bạn thân, nhưng sau đó cha của Nam lừa cha Huyền, làm ông tin tưởng giao hết tài sản cho tên bạn. Sau đó vỡ ra, cha Huyền thành con nợ của cha Nam, mọi tài sản bán đi cũng không đủ trả.
– Huyền nghĩ cha thằng Nam chỉ vì một cô bạn gái của con trai mà bỏ qua cho cha Huyền sao?
– Huyền… không biết nữa Toàn. Tại vì mẹ mất sớm, ba chỉ có mình Huyền thôi…
– Thế này đi, Toàn đưa Huyền về, rồi có gì nói sau? Yên tâm, Toàn đi với chị gái nên không lo gì đâu.
Thế là Huyền ngoan ngoãn theo Toàn ra lại chỗ ngồi. Thấy em trai đi vệ sinh, lại dắt ra một cô gái xinh đẹp, Phụng ngạc nhiên pha lẫn tí hờn dỗi. Nhưng nghe Toàn nói, nàng đã hiểu ra, nhưng không quên lườm em trai một cái.
Không cần phải nói cảm giác của Huyền khi ngồi trong một chiếc S500 như thế nào. Ngày xưa nhà nàng cũng có xe hơi. Nhưng đó là ngày xưa, hơn nữa chiếc xe kia không thể nào so sánh với chiếc của Toàn được. Huyền kinh ngạc trước việc Toàn đi xe, khác hẳn với một thằng Toàn không có gì là giàu có ở lớp.