Đụ 2 Đứa Cháu Gái - Phần 52
Sau khi phân phối hết mọi việc, tui bật ngửa ra sau ghế thư giãn, suy nghĩ để tìm ra ai là tay trong đã cung cấp các tin tức ra ngoài…
Thật khó tin vì đây là lần đầu tiên tin tức bị lộ ra ngoài… Khó mà tin là những con người đã cùng mình gầy dựng lên sự nghiệp hơn 5 năm nay, từ thời công ty chỉ là 1 văn phòng nhỏ với diện tích vài chục mét vuông đến khi có được một công ty thực thụ và những ưu đãi tui cho họ cũng không ít, tuy không thể xây nhà lầu sắm xe hơi, nhưng để nuôi sống gia đình một cách sung túc thì đảm bảo không thành vấn đề… Thậm chí ưu đãi dùng cho các nhân viên này còn hơn cả đám đàn em thân tín của tui, những đứa chỉ cần tui nói lên một tiếng là sẵn sàng bán mạng vì mình…
Đi dạo quanh một vòng công ty để nghe ngóng tình hình… sang phòng kế toán do có tin nhắn điện thoại ngừng lại để xem chợt nghe tụi nhân viên nó nói với nhau…
“Ê sao hôm bữa ông Tuấn với bà Quỳnh đề xuất chuẩn bị tiền để thực hiện dự án gì đó giờ sao im re vậy…”
“Có đấu thầu được đâu… sấp mặt lờ ngay vòng đầu”.
“Sao kỳ vậy… Với tài ngoại giao của sếp xưa nay mình có bao giờ bị đâu”.
“Uh… xưa nay tao thấy toàn là thành công thôi… xong việc là ông Tuấn gọi tao đi chuyển tiền cho các bên thôi… ai ngờ”.
“Sếp về hay tin chắc 2 người đó sấp mặt…”
“Không hề… 1 tiếng trách mắng cũng không có…”
“Thiệt sếp đúng là cho ta ngưỡng mộ… một dự án cả trăm tỷ mất đi, chưa kể mỗi tháng phải è cổ ra trả lãi ngân hàng nữa… mà ổng cứ làm như không vậy?”
“Uh phải nói là sếp mình cũng dễ thật… Khi mới vô làm nhìn khuôn mặt lạnh tanh, cùng ánh mắt sắc lẹm của ổng làm tao sợ chết khiếp…”
“Uh tụi bây nói cũng phải mỗi khi mà ổng không đeo kiếng nhìn thẳng vào người mày… mày có cảm giác như là ổng nhìn muốn lột trần mày ra, xuyên thấu hết tâm can của mày… nhưng khi ảnh cười thì ánh mắt ấy thật hồn nhiên thân thiệt… Thiệt người vậy mà đến giờ vẫn chưa vợ nghĩ cũng lạ”.
Đứng ở ngoài nghe tụi nó nói về mình đặc biệt là ánh mắt… thì tui mới thấy lời cha tui nói khi xưa là đúng… Khi tui học xong chương trình Đại học chuẩn bị đi thực tập, trước khi đi cha tui có nói với tui “Ánh mắt con người nó thể hiện nội tâm của người đó… cha biết con bụng dạ rất tốt và ánh mắt con thể hiện rõ điều đó… con cần cải thiện điều đó, để thành công con phải khống chế được cảm xúc của mình… mọi chuyện phải quyết định bằng lý trí chứ không bằng trái tim…” Chính lời nói đó của cha mình tui đã từng bước khống chế được cảm xúc của bản thân và tập cách sử dụng ánh mắt của mình… Tui tiếp tục nghe xem tụi nó nói gì về mình…
“Thiệt mới đầu thấy mặt với tướng ổng tao tưởng ổng dâm dê lắm không ngờ ổng chẳng những không hề liếc mắt đến đám con gái của công ty mình một cái…”
“Thì với địa vị của ổng phải đòi hỏi cao, chứ đâu phải bạ đâu cũng cháp mậy…”
“Uh… có lẽ vậy… hay là có khi nào ổng 3D không mày… hahaha…”
“Gì… sếp 3D mày đùa…”
“Tao nghi lắm… mày để ý coi… ổng hay đi với 1 anh chàng tướng tá cao ráo, luôn đeo kiếng đen mặc kaki dài tay đó sao… Chắc bồ ổng…”
“Không có đâu theo tao biết anh ấy là đàn em thân tín của sếp rất có số má trong giới giang hồ… Thường theo bảo vệ ảnh khi đi bàn công chuyện với các đối tác… ông Tuấn mê cha ấy lắm hihi”.
“Thiệt đến giờ tao cũng không hiểu nỗi tại sao các đối thủ biết giá của mình khi đấu thầu… mẹ đến tụi mình đây còn không biết nữa là…”
“Hay là có tay trong…”
“Chắc vậy… mà ai…”
“Ở công ty này chúng ta làm chung với nhau có người lâu thì 5 năm mới thì 1 – 2 năm… còn đám sale thì thay đổi nhiều nhưng tụi nó thường ra ngoài kiếm khách nhiều hơn ở nhà…”
“Công ty mình chỉ con Thy nó là người mới thôi…”
“Nhưng nó là cháu của sếp mà…”
“Cháu gì… nó quê Miền Tây, sếp mình dân thành phố con cháu đâu ra?”
“Uh dám nó lắm à… 2, 3 ngày nay tao thấy nó kỳ kỳ sao đó… nó cứ ngơ ngơ, ngáo ngáo sao sao… rồi hôm nay nghỉ luôn rồi…”
“Mày nói tao mới để ý chiều hôm qua nó về sớm rồi sáng nay lại nghỉ rồi… Hay là nó sợ vụ việc đổ bể nên bỏ trốn rồi…”
“Cũng dám lắm à… Tội sếp… lần này dính cú quá hớp”.
Nghe xong tui choáng váng… suy nghĩ kỹ thì cũng có khả năng lắm chứ vì chỉ có nó mới có khả năng đó vì nó là người hay ra vào phòng tui… lúc thì pha cafe lúc thì cắm hoa… Về phòng lấy lý do sắp hết thời gian thực tập và thử việc tui gọi bộ phận nhân sự đem hồ sơ con Thy lên cho tui. Sau khi có được địa chỉ của nó. Tui quyết tâm đến gặp mặt nó để hỏi cho rõ tại sao nó lại làm như vậy? Ai đứng phía sau nó.
Tra Google thì thấy nó ở cũng không xa công ty nhưng đường vào hơi chằng chịt… tui gọi 1 thằng Grap để nó chở mình đi cho tiện…
Sau một hồi quanh co tui cũng đến được nơi nó ở… một căn nhà có gác lửng nhỏ bé nằm sâu trong một con hẻm nhỏ.
Bấm chuông cổng thì có một bà cô cỡ tuổi má tui bước ra hỏi chuyện…
Đưa cái điện thoại có hình chụp của nó, tui giới thiệu là chú nó ở thành phố hôm về quê gặp giờ đến thăm…
Bà cho biết hôm qua con bé đi đâu về mà thấy áo quần xộc xệch, còn bị thương nữa… hỏi thì nó bảo không sao… chỉ té xe… Rồi bà nói.
“Anh lên coi con bé có sao không… chứ sáng giờ tui không thấy nó xuống đi làm.”
Lên gác, thấy con Thi đang nằm dài trên nệm… Lại gần thì thấy mặt mày nó tái nhợt mắt sưng húp đỏ hoe… Thấy tui nó giật mình dậy, ôm chầm lấy tui khóc như một đứa trẻ…
Tôi dỗ dành nó… ‘Nín đi, có chuyện gì… có chú ở đây rồi… có gì nói cho chú nghe… Ai làm gì con nói cho chú nghe… chú giải quyết cho.
‘Dạ… Hôm qua anh bạn trai con đưa con sang nhà anh ta chơi…
Có mẹ anh ấy ở nhà… Lúc đầu thì cũng bình thường… nhưng khi nghe con nói con là Người Miền Tây… thì bà ta đổi hẳn thái độ… bả nói… “Cái thứ gái miền tây lên thành phố là chỉ để làm Đĩ mà thôi chứ ăn học gì… rồi bả chì chiếc nào là gái miền tây chỉ làm biếng không siêng năng, chăm sóc gia đình như gái Bắc”…
Rồi con trả lời là “Cũng có người vầy người khác… cha mẹ con tuy nông dân cũng cho con ăn học đàng hoàng chứ có bỏ bê gì đâu…”
Con nói vậy thì bà ta cho con là trả treo hỗn láo… Bả còn nói là con hư thân mất nết cặp với con bả để moi tiền…
Mà chú thấy đó… ngoài những bó hoa ra anh ta có mua sắm cho con được gì đâu…
Con trả lời là con tuy gái quê nhưng cũng biết giữ gìn… đâu phải gái quê nào cũng hư thân mất nết vậy đâu…
Rồi bả nói “Tao không tin… trừ khi mày với con trai tao động phòng lúc đó mày còn trinh thì hãy nói chuyện với tao…”
“Rồi thằng bạn trai con lúc này nó nói sao… Mà con với nó đã có gì chưa…” Tui hỏi nó.
“Dạ chưa… con vẫn còn con gái…”. Nghe được câu này tui thấy nhẹ cả lòng… hjhj thì ra đóa hoa đồng nội này vẫn còn trinh nguyên… haha rồi một ngày nào đó nó cũng sẽ thuộc về tui mà thôi…
“Ảnh có nói gì đâu… tới lúc mẹ ảnh nói vậy ảnh mới hả miệng…”
“Hèn chi… mỗi khi tui đòi là em không cho… có phải em cho thằng khác rồi không… Tui không ngờ trông em hiền lành trong sáng vậy nhưng thực sự em…”
Con nói… “Em không có… vậy…”
Rồi nó nói… “Tui không tin… trừ khi em chứng minh với tui… tui mới tin” Nói xong nó chồm tới kéo tay con dắt vào phòng…
“Lúc đó má nó nói sao?” Tui hỏi?
“Bả chỉ nói… nếu mày còn con gái thì chứng minh đi…”
“Chịu không được sự sỉ nhục đó con vùng được… chạy ra đường… rồi đón Taxi về nhà…”
“Nhưng sao con lại bị thương như vầy?”
“Dạ… lúc con chạy ra khỏi nhà nó con bị té”.
… Má… lũ khốn nạn… được rồi để chú sẽ ra mặt cho con.
“Giờ con đi rửa mặt sạch sẽ đi… không có việc gì phải buồn vì loại đàn ông đó…”
Thì ra con Thy nó hồi hộp là sắp ra mắt phụ huynh và nghỉ làm vì bị cú sốc này, chứ không liên quan đến việc làm lộ bí mật của công ty… suýt tý là nghĩ oan cho nó.
Trong lúc con Thy làm vệ sinh cá nhân thì bỗng tiếng rầm vang lên trong nhà tắm… hết hồn chạy vào vén rèm cửa thì thấy em nó đang nằm xỉu dưới nền nhà.
Tôi vội vàng bế em lên giường… thoáng nhìn thấy thân thể ngọc ngà của em… làn da trắng ngần, 2 núm vú nhỏ nhắn đỏ hồng nằm trên một khuôn ngực đầy đặn, phía dưới đám lông mượt mà nằm gọn trên gò mu che đi 2 mép lồn trắng hồng vun cao khiêu khích mời gọi… Tui nhìn em xong dằn lòng nuốc nướng miếng xuống vội mở tủ lấy cái áo thun dài cùng cái áo khoác dài mặc lên cho em… bế em xuống nhờ mấy anh hàng xóm chở ra đầu ngõ đón xe vào viện nhanh.
Trong lúc ngồi trên Taxi thì em nó chợt tỉnh… rồi hỏi “Ủa sao con ở đây?”
“Hồi nãy con xỉu trong nhà tắm, chú với mấy anh chở con vô viện nè…”
“Con không sao đâu… 2 hôm nay con không ăn gì hết nên kiệt sức đó… Thôi chú đưa con về nhà đi… con không sao đâu…”
“Không được cứ vào viện kiểm tra xong rồi về chết chóc gì đâu…”
Vào viện, đúng là em nó bị hạ đường huyết do thiếu chất… vô xong 1 chai đạm là xuất viện về…
Trên đường về… em nhìn tui mặt ửng hồng vì mắc cỡ… “Con cảm ơn chú…”
Rồi chúng tui ghé vào một tiệm cơm ven đường… định kiêu nó vào ăn nhưng nghĩ đến cảnh nó không có mặc đồ lót nên thôi tui chỉ ghé vào mua 2 hộp cơm rồi về phòng.
Về đến phòng trọ của nó vừa ăn cơm tui vừa hỏi chuyện vu vơ… rồi đến vấn đề công ty…
“Con có biết là mấy hôm nay công ty mình mất hết các dự án vào tay đối thủ không?”
“Dạ c0n có nghe mấy chị nói…”
“Uh… chú nghi là công ty mình có người đưa tài liệu cho các đối thủ, nhưng ai thì chú không biết… con hay ra vô phòng chú có thấy điều gì bất thường không…”
“Dạ không… con vô lo làm không có biết gì đâu…”
“Thôi bỏ đi… con ăn xong nghỉ ngơi đi… chú về… Tối nay chú sẽ ra mặt cho con”.
“Dạ thôi chú ơi… con không muốn làm lớn chuyện… dù sao con cũng không có gì, thôi bỏ đi… coi như con nhìn lầm người…”
“Sao được… mình bỏ qua như vậy họ sẽ quen thói khinh người, coi thường người khác… con cứ yên tâm mọi việc cứ để chú lo…”
Đến chiều tui với thằng Kha cùng đến phòng trọ của con Thy. Đi ăn xong tui hỏi con Thy địa chỉ nhà thằng bồ nó rồi 3 người cùng phóng xe đến đó.
Đến nơi, bấm chuông thì má thằng bồ nó ra mở cửa…
“Xin lỗi, cô có phải là mẹ của anh Phương không ạ (Phương là tên của thằng bồ con Thy)”
“Dạ, đúng rồi… anh cần gặp phương có chuyện gì không” Mụ già đon đả hỏi.
“Dạ… Tui là chú của Cháu Thy… hôm nay thay mặt cháu đến thưa chuyện cùng gia đình…”
Mụ già nghe nói tới tên con Thy liền thay đổi thái độ lên giọng trịch thượng nói. “HỨ… tưởng ai… thì ra là người nhà của con bé đó à… Ba má nó đâu? Bộ chết hết hay sao mà để chú phải ra mặt vậy…”
“Dạ, ba má cháy dưới quê không tiện lên đây, với lại ba, má cháu và bà nội có giao cho tôi trên này trông nom dạy bảo cháu…” Tui cứ từ từ, bình tĩnh từ từ nói…
“Thôi xin phép cô cho vào nhà nói chuyện cho phải phép… chứ đứng ngoài này không tiện cho lắm…”
“UH… thế thì mời vào…” Tui với thằng Kha cùng con Thi bước vào nhà.
Vào đến nhà, mụ già mời chúng tôi ngồi xuống nhìn tui một cách dò xét rồi nói… “Anh nói gì thì nói nhanh lên để tui còn làm chuyện khác” Nói xong mụ ấy cười một nụ cười khinh khỉnh…
Tui vào thẳng vấn đề…
‘Dạ hôm trước, con trai chị có dẫn cháu gái tui về nhà thưa chuyện 2 chúng nó với chị và gia đình… có phải không ạ?
“Đúng rồi… có gì không?”
“Không có gì nhưng chị không thích cháu thì thôi chứ có gì chi sỉ nhục gia cảnh xuất thân của nó… điều này tui rất không hài lòng”.
“Chứ sao… Cái loại Gái Miền Tây như nó lên cái thành phố này ngoài làm đĩ ra thì chẳng có làm gì tốt đẹp gì hết…”
Tui nghe xong lắc đầu… “thiệt không ngờ đến giờ mà bà còn suy nghĩ ấu trĩ vậy…”
“Nghe cháu nó nói lại thì tui không tin bây giờ thì thật sự không còn gì để nói nữa rồi” Nói xong tui lấy ly trà hắt thẳng vào mặt bà ta.
Thằng con Bà ta đứng phía sau định lao đến tui thì nhanh như cắt Cánh tay của thằng Kha đã vươn ra chộp lấy cổ nó và ấn nó đứng vào sát tường, mặt nó tái xanh không còn 1 giọt máu… Nhìn thằng vào mặt bà ta rồi nói…
“Tui không ngờ loại người như bà… được gia đình cho ăn học hẳn hoi lại suy nghĩ ấu trĩ như vậy… Bà cũng dân từ nơi khác đến cái thành phố này sinh sống… không có dân miền tây bà ăn bằng thứ gì… mẹ miếng cơm mới nuốt trôi qua miệng mà lại mở mồm khinh khi người nông dân… Còn gái Miền Tây thì sao? Chắc chỉ có con gái Miền Tây biết làm đĩ á… Còn miền khác thì không sao… Bà muốn không tui gọi đến cho bà đầy đủ vùng miền… sông sâu có khúc, mía sâu có mắc… đừng bao giờ coi thường người khác… Cái loại người như bà tui khinh… Tui không hiểu khi xưa bà làm giáo viên bà dạy cái gì cho bọn trẻ nữa… dạy thói khinh người như bà sao… Thứ như bà mới sống không có giúp ích gì cho xã hội… bà nên chết đi sống đéo gì cho chật xã hội, cho ô uế cái thành phố này…”
Bà ta nghe tui nói mà giận tím mặt… không nói lên lời nào…
Xong đến bên thằng Phương tui sán cho nó 1 bạt tai.
“Cái này là tao đánh cho con Thy cháu tao…”
Tát thêm cái nữa “Cái này là tao dạy cho mày nên người, quen con gái người ta mà chỉ biết đến tình dục thôi sao…”
Bốp… thêm cái thứ 3 tui hét to “Cũng may là mày chưa làm gì cháu tao… nên tao bỏ qua… còn không thì Đụ mẹ tao giết cả nhà mày…” Nói xong tui nhìn thẳng vào mặt nó… mặt nó không còn 1 giọt máu… và oh my god… nó sợ quá đái dầm lun…
Tui gọi con Thy đến… “Đấy con coi đó… chưa gì đã đái ra quần… cái thứ này làm sao bảo vệ cho con sau này được…”
Bốp… Bốp thêm cái bạt tai thứ 4 rồi thứ 5, 2 cái này khá nặng khiến nó ngã chúi nhủi xuống sàn nhà “2 cái này tao đánh mày vì… tao thích thôi”.
Cười xong tui móc túi ra 5 triệu đồng và tấm card vứt lên bàn… “Coi như đây là tiền thuốc cho mày” còn đây là danh thiếp của tao… muốn thưa kiện thì tao đi hầu, còn muốn làm gì thì tao cũng chiều hết…”
Xong bọn tui đi về…
“Thiệt con không ngờ thằng đó nó nhác vậy luôn… vậy mà khi quen con nó nói đủ thứ nào là sẵn sàng bảo vệ con… về đến nhà mẹ nó mới nhìn thôi đã cụp đuôi… đụng chuyện cái đã đái ra quần…”
“Hahaha Em còn lo nó ị ra quần mà dính đến anh em mình thì thiệt phiền lắm nha”.
Thằng Kha nó vừa cười vừa nói… “hahaha thấy anh hù nó đái ra quần em mắc cười lắm nhưng ráng làm mặt lạnh thiệt khó chịu ghê”.
Chuyện của con Thy đã xong giờ thì đến chuyện của công ty… để tìm ra được kẻ đã cung cấp tài liệu ra ngoài thiệt khó khăn… sơ xuất duy nhất của tui là khi gắn cam lại không gắn phòng làm việc của mình giờ thì mới thấy đúng là khôn 3 năm dại 1 giờ…
Sẵn tiện mấy con nữ trong công ty nghi ngờ con Thy làm tay trong… tui liền nghĩ ra một kế hoạch để có thể tìm ra kẻ đó… Tui nói với con Thy…
“Con giúp chú tìm ra kẻ tuồng tài liệu ra ngoài được không?”
“Dạ… nhưng bằng cách nào…”
“Sáng mai con soạn đồ đi về quê, cố tình để cho người ở khu trọ biết con đi… Ra bến xe con đi đến chỗ này ở… đừng nói với ai hết… ra đó tắt máy điện thoại gỡ sim cũ ra gắn sim mới vào ngoài chú ra không liên lạc với ai hết… cứ ở đó vui chơi thoải mái, khi nào chú kiêu về thì về” Nói xong tui đưa cho nó tấm thẻ VIP của mình tại khu nghỉ dưỡng ngoài Bình Định mà tui có các căn hộ Condotel ngoài đó…
Sau khi đưa con Thi về tui trở về nhà… lúc này trời đã khuya con Lan cũng đã về phòng ngủ… Tui tắm rửa xong rồi nằm xuống giường suy nghĩ cách để tìm ra kẻ nào đã tuồn tài liệu của công ty ra ngoài.