Dòng đời - Chương 3
Chap 3 :
Nằm loay hoay mãi với cái ngón tay , lúc này em cho một tay vào thằng đệ cứ thế vọc lên vọc xuống . Tầm 3 phát nó dâng trào . Phê qúa em ngủ ngất ngây .
Sáng hôm sau , vừa uễ oãi thức dậy . Nhìn vào đồng hồ , cũng 7h25 . Hiz ngủ nướng thật , thì có một mùi thơm con gái hòa lẫn với mùi cafe bát ngát . Làm em bừng tĩnh .
Anh V. Ơi uống cà phê không anh .
Có ai cho đâu mà uống trời . Tôi đáp .
Em pha cho anh ly cà phê sữa nhe .
Được vậy thì qúa tốt , anh chỉ uống cà phê sữa nóng thôi ( tới bây giờ vẫn vậy ) em pha cho anh một ly nhỏ thôi nhé .
Rồi đễ đó em làm cho . Anh rữa mặt ăn sáng đi , em có nấu mì anh ăn cùng em không .
Tôi sắp chiếu lại , bước ra phi nước rữa mặt . Vơ tay cầm cây bàn chãi chãi chãi , tự nhiên cái mùi ấy nó xộc vào mũi . Cãm giác đêm qua lại ùa về .
Uống một ngụm cà phê tôi chăm chú nhìn em , công nhận 16 tuỗi mà dáng em phãi chí ít cũng 1m5 ( thời đó vậy cao rồi ) . Gần bằng tôi , em cũng khá nãy nỡ , như một cô gái đôi mươi vậy . Mà thời đó tôi lại thích các chị hơn các em . Bắt gặp ánh mắt tôi nhìn em , em ngượng ngùng quay đi . Tôi vớt vát :
Em tên gì vậy ?
Em tên Vy ( tên thật tôi muốn nhân vật này mãi là thiên thần trong mắt tôi ) .
Dưới này sóng gió mưa bão ghê gớm em theo hông sợ say sóng à .
Em ở nhà một mình cũng buồn , ba em đi về nội cất nhà rồi . Nên em mới theo mẹ .
Đang mơn trớn thì thằng anh khốn nạn chui ra .
Em ơi tên gì vậy anh tên Trí . Em đẹp gái qúa à …..bôlô bala từa lưa .
Tôi cũng êm , hắn dù sao cũng bậc đàn anh cũa tôi . Em thì nhút nhát lắm , nhưng vẫn trã lời tự nhiên trước những lời lẽ khiếm nhã và đầy chất chợ búa ( dân tàu bè xe cộ anh em cũng hiễu ) . Em liên tục liếc qua nhìn tôi , tôi ngớ người . Liền đâm ra một chiêu cứu mỹ nhân trước con sói dữ .
À khi nảy anh lên mui , nghe mẹ em nhắn kêu em đem cho cô cái cân .
Em cũng hơi ngơ người ,tôi liền nháy nhẹ mắt em như hiễu ra . Liền đi lục lội đem ra cái cân to đùng . Nhưng loay hoay ko cách nào đem lên mui được .
Tên trí kia sành hơn tôi áp sát , nắm tay em cười đễu :
Đễ anh làm cho em , việc này đễ anh lo cho mà .
Tôi ngớ người tầm 1p :
À anh trí ơi , cha em có kêu anh sáng nay thức dậy tắt máy xuống gỡ rác . Tối cha chạy dị dính gì đó nhưng khuya qúa ko xuống gỡ .
Tên trí nhăn mặt nhìn tôi . Nhưng ko dám kháng lệnh . Mà hắn chỉ nghĩ là tôi thiệt tình thôi . Ai ngờ thằng em đê tiện tới vậy .
Tôi lại cầm cái cân và kêu em lấy thêm bọc xách . Em thì cứ lẽo đẽo theo sau tôi . Lúc đó tôi nghĩ em chỉ còn chổ dựa duy nhất là mẹ em và tôi thôi . Còn lại toàn sói thôi , nhưng ai ngờ con sói nguy hiễm nhất là tôi mà em tin tưỡng nhất ….
Sau khi cứu được mỹ nhân vài lần , mẹ em thì qúa bận . Tôi đương nhiên trỡ thành người bạn thân duy nhất cũa em . Chúng tôi tay trong tay mắt trong mắt . Dù tôi chiêu trò , nhưng em ngây thơ đến mức tin tưỡng vô điều kiện .
Chuyện gì đến rồi cũng đến !
Hôm đó sau khi ghé tàu lại xuống hết hàng . Thì cô nhận một cuộc gọi quan trọng . Trên nhà nội có sự cố ba cô bị bệnh . Do tàu quay về gấp , nên cô gữi gắm em luôn cho tôi . Còn dặn tôi là , nhớ đưa em nó về . Vì em nó không rành đường xá trong thị xã . Tôi phì cười :
Cô cứ yên tâm , con lấy xe chỡ em về tới nhà mà !
Ừm gáng lo cho vợ tốt nhé con rễ !
Mẹ này kỳ qúa , con nhỏ xíu mà đi nói vậy . Em trừng mặt cố cãi với mẹ . Mà 2 má cứ ững hồng vì mắt cỡ .
Tôi nhanh trí :
Mẹ vợ yên tâm con sẽ gáng tận lực thi hành tốt nhiệm vụ đã giao .
Tôi và cô cười ngắt nghẽo . Em thì ngoe ngoãi bỏ về tàu .
Đi thì chậm , nhưng về chỉ trong một ngày thôi . Nên tôi cũng chĩ có thễ tình tứ theo kiễu nắm tay nắm chân . Em cũng khá dạn dĩ và thân mật hơn với tôi . Dù còn hơi nhút nhát .
Về đến huyện thì một sự cố hi hữu sãy ra . Tàu bị mắc cạn nên đành ngủ lại một đêm chờ nước lên rồi đi .
Đêm đó mọi người thì ngủ say thiêm thiếp . Sau một chuyến dài mệt mõi .
Tôi lại giỡ trò thú tính , chui vào trong căn phòng quen thuộc . Nghĩ lại thấy mình cũng liều mạng gớm .
Nhưng chĩ đơn giãn như các bác nghĩ là sơ múi thôi .
Hôm nay tôi không gấp ráp gì . Tôi chốt cữa lại . Bật đèn pin pha vào em , đễ tôi nhìn rõ em từng nét một trên cái cơ thễ ngàn vàng ấy . Em mặc một bộ đồ thun ngắn . Có hình doraemon màu xanh dương . Nhìn em khi ngủ và tháo kính ra , tôi thấy em vừa dễ thương , vừa gợi cãm đến lạ thường . Em tuyệt vời đến nỗi cho dù tôi có cố viết đến đâu cũng ko tài nào tã nỗi hết những thứ thuộc về em . Làn da trắng , đôi môi hồng gợi cãm . Rồi cái ngực nãy nỡ đầy đặn , một cái mu nhô cao hùng vĩ . Có lẽ suốt cuộc đời này tôi tìm kiếm mãi cũng ko thễ nào tìm hơn một người đã từng cho tôi một cái nhìn khoái cãm . Một cái nhìn tuyệt mĩ . Em đêm nay đẹp huyền ão lạ thường .
Tôi rê nhẹ đôi bàn tay mình , lên cặp vú đó . Nhưng sau nó lại nhỏ hơn lần trước . Tôi bạo hơn trước rất nhiều liên tục xoa nắn nó . Tôi vén luôn cả áo em lên . Tôi ko cách nào tháo nịt ngực ra . Tôi vén nhẹ nó lên , tôi thèm được nhìn tận mắt nó qúa . Tôi bật đèn pin nhưng gọi lên trần nhà . Nhưng ánh sáng vẫn đủ cho tôi thấy một thứ tuyệt phẫm , mà tôi có lẽ chĩ là người đàn ông duy nhất được thấy . Nó trắng như một nhánh hoa sứ vậy . Tôi vê tay vạch nhẹ cái núm ra . Nó bé tí ti và trắng đõ lạ thường . Ko to tác và bầm dập như khi tôi nhìn lén thím tôi ( ch này xấu hỗ lắm sau này kễ )
Tim tôi đập loạn xạ , tôi nhớ lại những lời cũa mấy thằng anh . Nào là bú vú nào là bú lol gì đó . Nhưng cho tôi tiền cũng ko dám . Chĩ nhìn thôi tôi cũng mãn nguyện lắm rồi . Tôi đánh liều se nhẹ 2 đầu núm nó một cách nhẹ nhàng .
Thì :
Là anh hả ? Sao anh lại làm như vậy ?
Tôi nói thật tôi muốn như độn thỗ khõi trái đất này . Tôi im lặng .
Anh ra ngoài ngay . Ko tôi la lên à .
Tôi lí nhí :
Nhưng anh yêu em mà , trước sau thì mình cũng là vợ chồng . Anh muốn nhìn em thôi chứ chưa có ý gì xấu !
Nhưng anh à không được em sợ lắm .
Anh đừng làm bậy được ko ? Lỡ có gì em biết sống thế nào đây ?
Tôi như mỡ cờ trong bụng . Biết là em nó cũng thương mình . Nhưng do chững chạc suy nghĩ sâu xa qúa nên dễ gì em ấy dễ dãi cho ko , người chưa là gì cũa mình !
Anh thề là cả đời này anh chỉ cưới em thôi . Yêu em thôi , nhưng em tin anh .Anh chĩ muốn nhìn cho rõ sự tò mò chứ không có ý đồ xấu .
Nhưng …
Tôi ko cho em nói thêm câu nào . Tôi đè em xuống , hôn em ngấu nghiến . Em như tê dại , vì tôi tin đó là nụ hôn đầu .
Chát …….
Tôi bị một cú trời giáng phãi nói là , như té ra lữa . Tôi xô em ra luôn , lại mỡ cữa ra thì . Một vòng tay nhẹ nhàng ôm từ đằng sau tôi tới .
Em thút thít khóc ….
Anh à ! Đừng như vậy được ko ?
Em biết anh yêu em , và em cũng vậy . Nhưng anh với em còn nhỏ qúa . Đừng vượt qua giới hạn có được ko ?
Em hứa là dù thế nào đi nữa . Anh mãi mải là người em yêu trong suốt cuộc đời này ! Anh chờ em được không ?
Tôi lúc đó nhỏ lệ , tôi khóc nức nỡ như một đứa con nít . Tôi suy nghĩ qúa đê hèn . Tôi ko đáng mặt làm đàn ông .
Anh …. xin lỗi , chĩ vì tính trẽ con cũa anh . Và bản tính tò mò , anh làm cho em khỗ rồi . Anh ko đáng cho em yêu .
Nằm loay hoay mãi với cái ngón tay , lúc này em cho một tay vào thằng đệ cứ thế vọc lên vọc xuống . Tầm 3 phát nó dâng trào . Phê qúa em ngủ ngất ngây .
Sáng hôm sau , vừa uễ oãi thức dậy . Nhìn vào đồng hồ , cũng 7h25 . Hiz ngủ nướng thật , thì có một mùi thơm con gái hòa lẫn với mùi cafe bát ngát . Làm em bừng tĩnh .
Anh V. Ơi uống cà phê không anh .
Có ai cho đâu mà uống trời . Tôi đáp .
Em pha cho anh ly cà phê sữa nhe .
Được vậy thì qúa tốt , anh chỉ uống cà phê sữa nóng thôi ( tới bây giờ vẫn vậy ) em pha cho anh một ly nhỏ thôi nhé .
Rồi đễ đó em làm cho . Anh rữa mặt ăn sáng đi , em có nấu mì anh ăn cùng em không .
Tôi sắp chiếu lại , bước ra phi nước rữa mặt . Vơ tay cầm cây bàn chãi chãi chãi , tự nhiên cái mùi ấy nó xộc vào mũi . Cãm giác đêm qua lại ùa về .
Uống một ngụm cà phê tôi chăm chú nhìn em , công nhận 16 tuỗi mà dáng em phãi chí ít cũng 1m5 ( thời đó vậy cao rồi ) . Gần bằng tôi , em cũng khá nãy nỡ , như một cô gái đôi mươi vậy . Mà thời đó tôi lại thích các chị hơn các em . Bắt gặp ánh mắt tôi nhìn em , em ngượng ngùng quay đi . Tôi vớt vát :
Em tên gì vậy ?
Em tên Vy ( tên thật tôi muốn nhân vật này mãi là thiên thần trong mắt tôi ) .
Dưới này sóng gió mưa bão ghê gớm em theo hông sợ say sóng à .
Em ở nhà một mình cũng buồn , ba em đi về nội cất nhà rồi . Nên em mới theo mẹ .
Đang mơn trớn thì thằng anh khốn nạn chui ra .
Em ơi tên gì vậy anh tên Trí . Em đẹp gái qúa à …..bôlô bala từa lưa .
Tôi cũng êm , hắn dù sao cũng bậc đàn anh cũa tôi . Em thì nhút nhát lắm , nhưng vẫn trã lời tự nhiên trước những lời lẽ khiếm nhã và đầy chất chợ búa ( dân tàu bè xe cộ anh em cũng hiễu ) . Em liên tục liếc qua nhìn tôi , tôi ngớ người . Liền đâm ra một chiêu cứu mỹ nhân trước con sói dữ .
À khi nảy anh lên mui , nghe mẹ em nhắn kêu em đem cho cô cái cân .
Em cũng hơi ngơ người ,tôi liền nháy nhẹ mắt em như hiễu ra . Liền đi lục lội đem ra cái cân to đùng . Nhưng loay hoay ko cách nào đem lên mui được .
Tên trí kia sành hơn tôi áp sát , nắm tay em cười đễu :
Đễ anh làm cho em , việc này đễ anh lo cho mà .
Tôi ngớ người tầm 1p :
À anh trí ơi , cha em có kêu anh sáng nay thức dậy tắt máy xuống gỡ rác . Tối cha chạy dị dính gì đó nhưng khuya qúa ko xuống gỡ .
Tên trí nhăn mặt nhìn tôi . Nhưng ko dám kháng lệnh . Mà hắn chỉ nghĩ là tôi thiệt tình thôi . Ai ngờ thằng em đê tiện tới vậy .
Tôi lại cầm cái cân và kêu em lấy thêm bọc xách . Em thì cứ lẽo đẽo theo sau tôi . Lúc đó tôi nghĩ em chỉ còn chổ dựa duy nhất là mẹ em và tôi thôi . Còn lại toàn sói thôi , nhưng ai ngờ con sói nguy hiễm nhất là tôi mà em tin tưỡng nhất ….
Sau khi cứu được mỹ nhân vài lần , mẹ em thì qúa bận . Tôi đương nhiên trỡ thành người bạn thân duy nhất cũa em . Chúng tôi tay trong tay mắt trong mắt . Dù tôi chiêu trò , nhưng em ngây thơ đến mức tin tưỡng vô điều kiện .
Chuyện gì đến rồi cũng đến !
Hôm đó sau khi ghé tàu lại xuống hết hàng . Thì cô nhận một cuộc gọi quan trọng . Trên nhà nội có sự cố ba cô bị bệnh . Do tàu quay về gấp , nên cô gữi gắm em luôn cho tôi . Còn dặn tôi là , nhớ đưa em nó về . Vì em nó không rành đường xá trong thị xã . Tôi phì cười :
Cô cứ yên tâm , con lấy xe chỡ em về tới nhà mà !
Ừm gáng lo cho vợ tốt nhé con rễ !
Mẹ này kỳ qúa , con nhỏ xíu mà đi nói vậy . Em trừng mặt cố cãi với mẹ . Mà 2 má cứ ững hồng vì mắt cỡ .
Tôi nhanh trí :
Mẹ vợ yên tâm con sẽ gáng tận lực thi hành tốt nhiệm vụ đã giao .
Tôi và cô cười ngắt nghẽo . Em thì ngoe ngoãi bỏ về tàu .
Đi thì chậm , nhưng về chỉ trong một ngày thôi . Nên tôi cũng chĩ có thễ tình tứ theo kiễu nắm tay nắm chân . Em cũng khá dạn dĩ và thân mật hơn với tôi . Dù còn hơi nhút nhát .
Về đến huyện thì một sự cố hi hữu sãy ra . Tàu bị mắc cạn nên đành ngủ lại một đêm chờ nước lên rồi đi .
Đêm đó mọi người thì ngủ say thiêm thiếp . Sau một chuyến dài mệt mõi .
Tôi lại giỡ trò thú tính , chui vào trong căn phòng quen thuộc . Nghĩ lại thấy mình cũng liều mạng gớm .
Nhưng chĩ đơn giãn như các bác nghĩ là sơ múi thôi .
Hôm nay tôi không gấp ráp gì . Tôi chốt cữa lại . Bật đèn pin pha vào em , đễ tôi nhìn rõ em từng nét một trên cái cơ thễ ngàn vàng ấy . Em mặc một bộ đồ thun ngắn . Có hình doraemon màu xanh dương . Nhìn em khi ngủ và tháo kính ra , tôi thấy em vừa dễ thương , vừa gợi cãm đến lạ thường . Em tuyệt vời đến nỗi cho dù tôi có cố viết đến đâu cũng ko tài nào tã nỗi hết những thứ thuộc về em . Làn da trắng , đôi môi hồng gợi cãm . Rồi cái ngực nãy nỡ đầy đặn , một cái mu nhô cao hùng vĩ . Có lẽ suốt cuộc đời này tôi tìm kiếm mãi cũng ko thễ nào tìm hơn một người đã từng cho tôi một cái nhìn khoái cãm . Một cái nhìn tuyệt mĩ . Em đêm nay đẹp huyền ão lạ thường .
Tôi rê nhẹ đôi bàn tay mình , lên cặp vú đó . Nhưng sau nó lại nhỏ hơn lần trước . Tôi bạo hơn trước rất nhiều liên tục xoa nắn nó . Tôi vén luôn cả áo em lên . Tôi ko cách nào tháo nịt ngực ra . Tôi vén nhẹ nó lên , tôi thèm được nhìn tận mắt nó qúa . Tôi bật đèn pin nhưng gọi lên trần nhà . Nhưng ánh sáng vẫn đủ cho tôi thấy một thứ tuyệt phẫm , mà tôi có lẽ chĩ là người đàn ông duy nhất được thấy . Nó trắng như một nhánh hoa sứ vậy . Tôi vê tay vạch nhẹ cái núm ra . Nó bé tí ti và trắng đõ lạ thường . Ko to tác và bầm dập như khi tôi nhìn lén thím tôi ( ch này xấu hỗ lắm sau này kễ )
Tim tôi đập loạn xạ , tôi nhớ lại những lời cũa mấy thằng anh . Nào là bú vú nào là bú lol gì đó . Nhưng cho tôi tiền cũng ko dám . Chĩ nhìn thôi tôi cũng mãn nguyện lắm rồi . Tôi đánh liều se nhẹ 2 đầu núm nó một cách nhẹ nhàng .
Thì :
Là anh hả ? Sao anh lại làm như vậy ?
Tôi nói thật tôi muốn như độn thỗ khõi trái đất này . Tôi im lặng .
Anh ra ngoài ngay . Ko tôi la lên à .
Tôi lí nhí :
Nhưng anh yêu em mà , trước sau thì mình cũng là vợ chồng . Anh muốn nhìn em thôi chứ chưa có ý gì xấu !
Nhưng anh à không được em sợ lắm .
Anh đừng làm bậy được ko ? Lỡ có gì em biết sống thế nào đây ?
Tôi như mỡ cờ trong bụng . Biết là em nó cũng thương mình . Nhưng do chững chạc suy nghĩ sâu xa qúa nên dễ gì em ấy dễ dãi cho ko , người chưa là gì cũa mình !
Anh thề là cả đời này anh chỉ cưới em thôi . Yêu em thôi , nhưng em tin anh .Anh chĩ muốn nhìn cho rõ sự tò mò chứ không có ý đồ xấu .
Nhưng …
Tôi ko cho em nói thêm câu nào . Tôi đè em xuống , hôn em ngấu nghiến . Em như tê dại , vì tôi tin đó là nụ hôn đầu .
Chát …….
Tôi bị một cú trời giáng phãi nói là , như té ra lữa . Tôi xô em ra luôn , lại mỡ cữa ra thì . Một vòng tay nhẹ nhàng ôm từ đằng sau tôi tới .
Em thút thít khóc ….
Anh à ! Đừng như vậy được ko ?
Em biết anh yêu em , và em cũng vậy . Nhưng anh với em còn nhỏ qúa . Đừng vượt qua giới hạn có được ko ?
Em hứa là dù thế nào đi nữa . Anh mãi mải là người em yêu trong suốt cuộc đời này ! Anh chờ em được không ?
Tôi lúc đó nhỏ lệ , tôi khóc nức nỡ như một đứa con nít . Tôi suy nghĩ qúa đê hèn . Tôi ko đáng mặt làm đàn ông .
Anh …. xin lỗi , chĩ vì tính trẽ con cũa anh . Và bản tính tò mò , anh làm cho em khỗ rồi . Anh ko đáng cho em yêu .