Dòng đời - Chương 12
Chap 12 :
Tôi vật vã chống lại những vết thương thễ xác . Nhưng với tôi , vết thương lòng còn ầm ĩ hơn rất nhiều . Tôi rất muốn biết Vy giờ ra sao .
3 tháng trôi qua , tôi đã có thễ đi lại đàng hoàng rồi . Tôi hoàn toàn mất liên lạc với mọi người . Chiếc điện thoại đã ko cánh mà bay sao vụ tay nạn đó . Tôi vẫn ko thễ liên lạc với Vy được .
Tôi nhờ một người bạn chỡ tôi lên nhà Vy . Đến nơi thì cãnh vật im lìm quá . Tôi bước chân vào nhà . Thì có một tiếng nói vọng từ sau :
_ Con muốn tìm ai . Một bà cô tầm 60 tuỗi hõi tôi .
_ Dạ con muốn tìm cô Hoa .
_ Gia đình cô Hoa chuyễn đi hơn tháng nay rồi . Nhà này tôi cũng vừa mua lại .
Tôi như vô hồn , lũi thũi bước chân ra về . Tôi biết tìm Vy nơi nào . Tôi rối bời trong đầu , suy nghĩ đũ mọi cách đễ tìm ra em .
Tôi xin số cô Hoa , nhưng cô Hoa đã ko dùng số điện thoại cũ . Tôi hõi thăm tình hình Vy nhưng ko một ai biết được . Tôi kiếm tìm suốt 3 tháng trời trong vô vọng .
Tôi gục ngã bên ven đường , tôi khóc lóc như một đứa trẽ bị mẹ nó bõ rơi . Tôi tuyệt vọng , trống rỗng .
Tôi như một kẽ vô hồn chĩ biết gào thét khóc lóc suốt ngày .
Rồi tôi thờ thẫn , ko tắm gội . Ko ăn uống , chĩ biết mỡ miệng khi đêm đen buông xuống .
_ Cho hõi phãi nhà anh V. ko ?
Có người gữi cho anh bức thư này .
Tôi nhốn nhào xé toạt bức thư ra .
………….¤…………
London ngày 3/8/200x
Đã lâu rồi em ko được gặp anh nhĩ , anh biết không lúc nào em cũng luôn nhớ về anh . Em muốn giữ lại tất cã những gì anh đã dành cho em . Em muốn khi con chúng ta sinh ra . Anh sẽ là người đặt tên cho nó . Anh yên tâm đi , em ko bắt anh chịu trách nhiệm bất cứ thứ gì thuộc về em . Anh cũng ko thễ nào tìm thấy được mẹ con em nữa . Em đã đi rất rất xa , em muốn chôn chật tất cã những thứ thuộc về hai chúng ta . Em muốn anh sẽ thật vui vẽ bên những gì anh chọn . Em vẫn mãi chúc phúc cho anh luôn bình yên và hạnh phúc . Anh đừng hy vọng tìm em nữa . Em vẫn đang sống thật tốt cùng con . Em sẽ sinh nó ra và dạy dỗ nó thật tốt như ba cũa nó vậy .
Gữi anh người đàn ông tuyệt vời nhất !
Tôi nhìn xuống , một dòng chữ . Thật to ở phía dưới :
HAPPY BIRDAY TO YOU .
EM VÀ CON MÃI YÊU NHỚ VỀ ANH .
HÀ …..
Tôi ngã gục xuống đó trời đất như tối sầm lại .
……………..*………….
1 năm sau .
Tôi dừng chân xuống bến xe khách tĩnh thân yêu ngày nào .
Tôi đã xa nơi này 1 năm tròn rồi nhĩ . Tôi mĩm cười hít thật sâu trong lòng nhẹ nhõm . Phía xa xa tôi thấy anh trí đang chạy lại .
_ Về rồi hã ku em , hết khùng chưa . Giọng anh trí vừa cười vừa giỡn .
_ Thôi lên xe anh chỡ mày về .
Về đến nhà , tôi thấy mẹ tôi cha tôi cùng các em tôi nhào ra đón . Ai nấy cũng oà khóc , mẹ tôi khóc rất nhiều .
Mẹ gầy hơn xưa nhiều quá . Vì tôi mẹ đã chịu bao gian nan vất vã . Tôi nhỏ lệ rơi ôm trầm lấy mẹ :
_ Mẹ , V. cũa mẹ đã về rồi đây . Con cũa mẹ đã về rồi đây .
1 năm tôi phãi sống trong cái địa ngục qua rồi . Tôi cũng cãm ơn chúa cãm ơn cô đã tận tình chăm sóc . Tôi đã tĩnh táo hoàn toàn , giờ đây tôi tự có thễ đi lại tự do rồi . Ko còn phãi sống trong cái lồng sắt đó nữa .
Cãnh vật ngôi nhà vẫn như xưa , mọi người nhộn nhịp vui vẽ . Người thì oà khóc ôm trầm lấy tôi .
……….*………
Tĩnh giấc , tôi vớ tay lấy cái điện thoại trên bàn . Tôi thấy tiếng xột xoạc . Cầm lên thì ra là một bức thư .
Toronto ngày 12/3/201x
Anh V. à , em ra đi vội vàng quá. Em ko kịp chào anh một tiếng rồi . Em ở bên này chắc sẽ nhớ anh lắm . Anh cố gắng dưỡng bệnh đừng thức khuya nữa nhe . Cố gắng uống thuốc điều đặn mỗi ngày nhe . Em ko thễ dỗ dành anh hay cho anh uống thuốc nữa rồi . Anh biết không , khi anh lên cơn trông anh dữ dằn lắm . Anh cắn em bật máu , em cũng gáng chịu nè . Vết cắn đó em vẫn hay nhìn hoài . Như là đễ em nhớ về anh vậy đó . Vài năm nữa em sẽ về thăm anh . Em sẽ tìm cách liên lạc cho anh .
Gữi anh V. Ly ly cũa anh ….
Tôi đọc bức thư mà nữa cười nữa khóc . Trong thời gian đó , Ly vì tôi mà chịu biết bao khỗ cực . Bị tôi cắn tôi đánh tôi vả . Nhưng em vẫn kiên trì giúp tôi vượt qua . Em hy sinh cho tôi quá nhiều . Tôi ko biết cã đời này tôi có còn đền đáp được gì cho em ko ? Tôi nợ em quá nhiều , ở bên đó tha lỗi cho anh nhé !
……….*………
Trỡ lại cuộc sống bình thường . Tôi giờ đây đã thôi học , tôi ko thễ tiếp tục được đi học nữa . Mẹ tôi cũng an ũi và động viên tôi rất nhiều .
Bao nhiêu ước mơ , bao nhiêu ấp ũ tôi đã tan thành mây khói .
Tôi thẫn thờ ngồi trách bãn thân mình thôi . Hết .
Tôi vật vã chống lại những vết thương thễ xác . Nhưng với tôi , vết thương lòng còn ầm ĩ hơn rất nhiều . Tôi rất muốn biết Vy giờ ra sao .
3 tháng trôi qua , tôi đã có thễ đi lại đàng hoàng rồi . Tôi hoàn toàn mất liên lạc với mọi người . Chiếc điện thoại đã ko cánh mà bay sao vụ tay nạn đó . Tôi vẫn ko thễ liên lạc với Vy được .
Tôi nhờ một người bạn chỡ tôi lên nhà Vy . Đến nơi thì cãnh vật im lìm quá . Tôi bước chân vào nhà . Thì có một tiếng nói vọng từ sau :
_ Con muốn tìm ai . Một bà cô tầm 60 tuỗi hõi tôi .
_ Dạ con muốn tìm cô Hoa .
_ Gia đình cô Hoa chuyễn đi hơn tháng nay rồi . Nhà này tôi cũng vừa mua lại .
Tôi như vô hồn , lũi thũi bước chân ra về . Tôi biết tìm Vy nơi nào . Tôi rối bời trong đầu , suy nghĩ đũ mọi cách đễ tìm ra em .
Tôi xin số cô Hoa , nhưng cô Hoa đã ko dùng số điện thoại cũ . Tôi hõi thăm tình hình Vy nhưng ko một ai biết được . Tôi kiếm tìm suốt 3 tháng trời trong vô vọng .
Tôi gục ngã bên ven đường , tôi khóc lóc như một đứa trẽ bị mẹ nó bõ rơi . Tôi tuyệt vọng , trống rỗng .
Tôi như một kẽ vô hồn chĩ biết gào thét khóc lóc suốt ngày .
Rồi tôi thờ thẫn , ko tắm gội . Ko ăn uống , chĩ biết mỡ miệng khi đêm đen buông xuống .
_ Cho hõi phãi nhà anh V. ko ?
Có người gữi cho anh bức thư này .
Tôi nhốn nhào xé toạt bức thư ra .
………….¤…………
London ngày 3/8/200x
Đã lâu rồi em ko được gặp anh nhĩ , anh biết không lúc nào em cũng luôn nhớ về anh . Em muốn giữ lại tất cã những gì anh đã dành cho em . Em muốn khi con chúng ta sinh ra . Anh sẽ là người đặt tên cho nó . Anh yên tâm đi , em ko bắt anh chịu trách nhiệm bất cứ thứ gì thuộc về em . Anh cũng ko thễ nào tìm thấy được mẹ con em nữa . Em đã đi rất rất xa , em muốn chôn chật tất cã những thứ thuộc về hai chúng ta . Em muốn anh sẽ thật vui vẽ bên những gì anh chọn . Em vẫn mãi chúc phúc cho anh luôn bình yên và hạnh phúc . Anh đừng hy vọng tìm em nữa . Em vẫn đang sống thật tốt cùng con . Em sẽ sinh nó ra và dạy dỗ nó thật tốt như ba cũa nó vậy .
Gữi anh người đàn ông tuyệt vời nhất !
Tôi nhìn xuống , một dòng chữ . Thật to ở phía dưới :
HAPPY BIRDAY TO YOU .
EM VÀ CON MÃI YÊU NHỚ VỀ ANH .
HÀ …..
Tôi ngã gục xuống đó trời đất như tối sầm lại .
……………..*………….
1 năm sau .
Tôi dừng chân xuống bến xe khách tĩnh thân yêu ngày nào .
Tôi đã xa nơi này 1 năm tròn rồi nhĩ . Tôi mĩm cười hít thật sâu trong lòng nhẹ nhõm . Phía xa xa tôi thấy anh trí đang chạy lại .
_ Về rồi hã ku em , hết khùng chưa . Giọng anh trí vừa cười vừa giỡn .
_ Thôi lên xe anh chỡ mày về .
Về đến nhà , tôi thấy mẹ tôi cha tôi cùng các em tôi nhào ra đón . Ai nấy cũng oà khóc , mẹ tôi khóc rất nhiều .
Mẹ gầy hơn xưa nhiều quá . Vì tôi mẹ đã chịu bao gian nan vất vã . Tôi nhỏ lệ rơi ôm trầm lấy mẹ :
_ Mẹ , V. cũa mẹ đã về rồi đây . Con cũa mẹ đã về rồi đây .
1 năm tôi phãi sống trong cái địa ngục qua rồi . Tôi cũng cãm ơn chúa cãm ơn cô đã tận tình chăm sóc . Tôi đã tĩnh táo hoàn toàn , giờ đây tôi tự có thễ đi lại tự do rồi . Ko còn phãi sống trong cái lồng sắt đó nữa .
Cãnh vật ngôi nhà vẫn như xưa , mọi người nhộn nhịp vui vẽ . Người thì oà khóc ôm trầm lấy tôi .
……….*………
Tĩnh giấc , tôi vớ tay lấy cái điện thoại trên bàn . Tôi thấy tiếng xột xoạc . Cầm lên thì ra là một bức thư .
Toronto ngày 12/3/201x
Anh V. à , em ra đi vội vàng quá. Em ko kịp chào anh một tiếng rồi . Em ở bên này chắc sẽ nhớ anh lắm . Anh cố gắng dưỡng bệnh đừng thức khuya nữa nhe . Cố gắng uống thuốc điều đặn mỗi ngày nhe . Em ko thễ dỗ dành anh hay cho anh uống thuốc nữa rồi . Anh biết không , khi anh lên cơn trông anh dữ dằn lắm . Anh cắn em bật máu , em cũng gáng chịu nè . Vết cắn đó em vẫn hay nhìn hoài . Như là đễ em nhớ về anh vậy đó . Vài năm nữa em sẽ về thăm anh . Em sẽ tìm cách liên lạc cho anh .
Gữi anh V. Ly ly cũa anh ….
Tôi đọc bức thư mà nữa cười nữa khóc . Trong thời gian đó , Ly vì tôi mà chịu biết bao khỗ cực . Bị tôi cắn tôi đánh tôi vả . Nhưng em vẫn kiên trì giúp tôi vượt qua . Em hy sinh cho tôi quá nhiều . Tôi ko biết cã đời này tôi có còn đền đáp được gì cho em ko ? Tôi nợ em quá nhiều , ở bên đó tha lỗi cho anh nhé !
……….*………
Trỡ lại cuộc sống bình thường . Tôi giờ đây đã thôi học , tôi ko thễ tiếp tục được đi học nữa . Mẹ tôi cũng an ũi và động viên tôi rất nhiều .
Bao nhiêu ước mơ , bao nhiêu ấp ũ tôi đã tan thành mây khói .
Tôi thẫn thờ ngồi trách bãn thân mình thôi . Hết .