Dòng đời - Chương 1
Chap 1 :
Chuyện là vào năm mình 17 tuỗi , thời đó rất thịnh ghe đò chỡ khách . Do đường xe chưa lưu thông nhiều như bây giờ ! Mình ở vùng sông nước ( xin được dấu địa chỉ , nhưng có ý sẽ lần ra )
Lúc đó mình ở vào cái độ tuỗi bẽ rẫy sừng trâu lại thêm có một chút phong độ và ma lực thu hút cũa cánh mày râu . Mình theo một tàu chỡ khách ở nhà . Lúc đó cũng vì ham chơi và hè nên cũng khá rãnh !
Nhớ lại hôm đó là một buỗi chiều , mình đang ngồi trò chuyện cùng mấy ông anh . Được nghe mấy ông ấy kễ vài mẫu chuyện pha tý xxx nên khá là hấp dẫn mình . Tuỗi đó mà ,chym cò đại bác dương nòng chuẫn bị khai hõa
Thì bỗng có một tiếng gọi từ phía dưới vọng lên :
V. Ơi con ra kéo cô lên giùm .
Thì ra là một bạn hàng cũng khá quen thuộc cũa tàu . Cô ta bán hàng rau cãi nên đi theo quãn lý rau tươi .
Mình bỏ dỡ câu chuyện , chạy xiết ra cố gắng chạy nhanh đễ còn nghe chuyện cũa mấy ông anh kia kễ . Vừa ra đến mui tàu thì hỡi ơi !
Một làn da trắng ngần , một cặp kính cặn . Một làn môi hồng tự nhiên đập vào mắt mình . Cùng với dáng đi uyễn chuyễn thân hình thon gọn và nhỏ bé lắm !!! Tạm gọi là dễ thương và đáng yêu vô cùng .
Như một cái khỗ cũa mình lúc đó dù am hiễu lắm , nhưng nhát gái rụt rè luôn là bản chất xưa nay cũa mình . Kéo cô lvà người đó lên , mình cãm nhận một bàn tay mát lạnh . Một làn da trắng sáng , êm ái mà từ trước đến giờ mình từng được nắm . Mình nhìn cô ấy đắm đuối qúa cô ấy cũng ngại liếc mắt sang bên với hai má ững hồng .
……….*………
Còn cái võ đệm với cặp quần áo con xuống lấy giùm cô . Mà sau nhìn con gái cô kỷ thế . Cô Hoa mỡ lời .
Lúc đó mình ngượng ngập lắm . Trã lời lập bập theo quán tính , nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh trêu lại cô :
Dạ , tại con gái cô trắng qúa , thêm trời nắng con nhìn ko ra nên cố nhìn kỷ cô ơi .
Cô cười ngất :
Đó là con gái cô , năm nay 16t . Do hè nó cứ đòi theo phụ cô bán hàng . Con thích không nữa cô gã cho con .
Mình đáp nhanh :
Thôi cô chọc con hoài con ước còn ko dám nữa . Mà thôi con xuống lấy đồ nhé . Cô và em vào trong đi con xách theo sẵn mỡ dây đi luôn . Chờ cô chiều giờ rồi .
Nói xong mình nhanh nhãu bước lẹ xuống xách đồ và mỡ dây cột tàu .
Xong một buỗi chiều , mình thỡ phào nhẹ nhỡm . Tàu bắt đầu rời bến , mình bước vội ra sau lấy bộ đồ định tắm . Thì cãm giác có một ánh mắt luôn nhìn mình từ chiều tới giờ .
Tàu cũng khá thoáng và sạch sẽ có một tolet riêng đàng hoàng . Nhưng khá chật nên thường thì mọi người tắm ỡ ngoài rồi vào trong thay đồ .
Bỗng có tiếng vọng từ sau :
Anh định tắm hả ?
Ừm mà em định tắm hay sao ?
Dạ chiều giờ đi xe khói bụi nhiều qúa . Nhưng loay hoay mãi không biết tắm ỡ đâu anh ơi .
Tôi cười ngất :
Cái phi nước đó là đễ tắm đó em .
Vậy không có xô múc nước nào vào tolet tắm à !
Không ở đây ai cũng tắm vậy .
* ở đây chắc anh em sẽ thắc mắc không có thùng múc nước thì dội cầu bằng gì ? Dạ cái cầu nó như cầu cá dồ vậy . Nói vậy chắc anh em sẽ dễ tưỡng tượng hơn !
Tiếp :
Không ở đây ai cũng vậy mà em , em ngại có thễ ko tắm . Tôi cười .
Sao được anh .
Thôi vậy em cứ tự nhiên đi , anh nhường em tắm trước .
Xong tôi nhanh trí kéo cữa sau cữa hông lại . Và đưa một gào nước cho cô ấy .
Em tắm đi anh lục gì ăn cái đã .
Lúc đó phãi nói mình ngố lắm cứ nghĩ mọi người vẫn sẽ như bình thường mọi ngày . Mà quên đi một tình tiết quan trọng …
Em ấy không tắm vì hơi ngại và bỡ ngỡ .
Mình nhanh trí :
Thôi anh ra trước ăn cho em tắm tự nhiên nhe . Xin lỗi anh quên . Tôi Cười đễu .
Không sao đâu anh . Mà em cũng sợ té lắm . Em hơi nhát .À em mặc đồ vậy tắm cũng có mất mát gì đâu .
Mình thì lúc đó vô tư đến bệnh hoạn . Vẫn loay hoay nấu nước xôi chụn mỳ .
Lát sau quay lại mình trố cả mắt . Em ấy mặc dù mặc vậy tắm nhưng khỗ nỗi . Những đường nét trên cơ thễ đã bán đứng đi cô ấy . Nét nào ra nét đó , chỗ cần cong cũng cong vừa đủ . Chỗ cần nhú cũng nhô ra đầy khiêu gợi .
Mình như muốn chãy cã máu cam . Sôi cả máu mắt , lần đầu tiên mình được chiêm ngưỡng một tuyệt tác tuyệt vời đến như vậy .
Xong xuôi cô ấy đi thay đồ , mình thì cố húp lấy tô mì , tệ hơn có lẽ luôn cả nước mũi ….
Chuyện là vào năm mình 17 tuỗi , thời đó rất thịnh ghe đò chỡ khách . Do đường xe chưa lưu thông nhiều như bây giờ ! Mình ở vùng sông nước ( xin được dấu địa chỉ , nhưng có ý sẽ lần ra )
Lúc đó mình ở vào cái độ tuỗi bẽ rẫy sừng trâu lại thêm có một chút phong độ và ma lực thu hút cũa cánh mày râu . Mình theo một tàu chỡ khách ở nhà . Lúc đó cũng vì ham chơi và hè nên cũng khá rãnh !
Nhớ lại hôm đó là một buỗi chiều , mình đang ngồi trò chuyện cùng mấy ông anh . Được nghe mấy ông ấy kễ vài mẫu chuyện pha tý xxx nên khá là hấp dẫn mình . Tuỗi đó mà ,chym cò đại bác dương nòng chuẫn bị khai hõa
Thì bỗng có một tiếng gọi từ phía dưới vọng lên :
V. Ơi con ra kéo cô lên giùm .
Thì ra là một bạn hàng cũng khá quen thuộc cũa tàu . Cô ta bán hàng rau cãi nên đi theo quãn lý rau tươi .
Mình bỏ dỡ câu chuyện , chạy xiết ra cố gắng chạy nhanh đễ còn nghe chuyện cũa mấy ông anh kia kễ . Vừa ra đến mui tàu thì hỡi ơi !
Một làn da trắng ngần , một cặp kính cặn . Một làn môi hồng tự nhiên đập vào mắt mình . Cùng với dáng đi uyễn chuyễn thân hình thon gọn và nhỏ bé lắm !!! Tạm gọi là dễ thương và đáng yêu vô cùng .
Như một cái khỗ cũa mình lúc đó dù am hiễu lắm , nhưng nhát gái rụt rè luôn là bản chất xưa nay cũa mình . Kéo cô lvà người đó lên , mình cãm nhận một bàn tay mát lạnh . Một làn da trắng sáng , êm ái mà từ trước đến giờ mình từng được nắm . Mình nhìn cô ấy đắm đuối qúa cô ấy cũng ngại liếc mắt sang bên với hai má ững hồng .
……….*………
Còn cái võ đệm với cặp quần áo con xuống lấy giùm cô . Mà sau nhìn con gái cô kỷ thế . Cô Hoa mỡ lời .
Lúc đó mình ngượng ngập lắm . Trã lời lập bập theo quán tính , nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh trêu lại cô :
Dạ , tại con gái cô trắng qúa , thêm trời nắng con nhìn ko ra nên cố nhìn kỷ cô ơi .
Cô cười ngất :
Đó là con gái cô , năm nay 16t . Do hè nó cứ đòi theo phụ cô bán hàng . Con thích không nữa cô gã cho con .
Mình đáp nhanh :
Thôi cô chọc con hoài con ước còn ko dám nữa . Mà thôi con xuống lấy đồ nhé . Cô và em vào trong đi con xách theo sẵn mỡ dây đi luôn . Chờ cô chiều giờ rồi .
Nói xong mình nhanh nhãu bước lẹ xuống xách đồ và mỡ dây cột tàu .
Xong một buỗi chiều , mình thỡ phào nhẹ nhỡm . Tàu bắt đầu rời bến , mình bước vội ra sau lấy bộ đồ định tắm . Thì cãm giác có một ánh mắt luôn nhìn mình từ chiều tới giờ .
Tàu cũng khá thoáng và sạch sẽ có một tolet riêng đàng hoàng . Nhưng khá chật nên thường thì mọi người tắm ỡ ngoài rồi vào trong thay đồ .
Bỗng có tiếng vọng từ sau :
Anh định tắm hả ?
Ừm mà em định tắm hay sao ?
Dạ chiều giờ đi xe khói bụi nhiều qúa . Nhưng loay hoay mãi không biết tắm ỡ đâu anh ơi .
Tôi cười ngất :
Cái phi nước đó là đễ tắm đó em .
Vậy không có xô múc nước nào vào tolet tắm à !
Không ở đây ai cũng tắm vậy .
* ở đây chắc anh em sẽ thắc mắc không có thùng múc nước thì dội cầu bằng gì ? Dạ cái cầu nó như cầu cá dồ vậy . Nói vậy chắc anh em sẽ dễ tưỡng tượng hơn !
Tiếp :
Không ở đây ai cũng vậy mà em , em ngại có thễ ko tắm . Tôi cười .
Sao được anh .
Thôi vậy em cứ tự nhiên đi , anh nhường em tắm trước .
Xong tôi nhanh trí kéo cữa sau cữa hông lại . Và đưa một gào nước cho cô ấy .
Em tắm đi anh lục gì ăn cái đã .
Lúc đó phãi nói mình ngố lắm cứ nghĩ mọi người vẫn sẽ như bình thường mọi ngày . Mà quên đi một tình tiết quan trọng …
Em ấy không tắm vì hơi ngại và bỡ ngỡ .
Mình nhanh trí :
Thôi anh ra trước ăn cho em tắm tự nhiên nhe . Xin lỗi anh quên . Tôi Cười đễu .
Không sao đâu anh . Mà em cũng sợ té lắm . Em hơi nhát .À em mặc đồ vậy tắm cũng có mất mát gì đâu .
Mình thì lúc đó vô tư đến bệnh hoạn . Vẫn loay hoay nấu nước xôi chụn mỳ .
Lát sau quay lại mình trố cả mắt . Em ấy mặc dù mặc vậy tắm nhưng khỗ nỗi . Những đường nét trên cơ thễ đã bán đứng đi cô ấy . Nét nào ra nét đó , chỗ cần cong cũng cong vừa đủ . Chỗ cần nhú cũng nhô ra đầy khiêu gợi .
Mình như muốn chãy cã máu cam . Sôi cả máu mắt , lần đầu tiên mình được chiêm ngưỡng một tuyệt tác tuyệt vời đến như vậy .
Xong xuôi cô ấy đi thay đồ , mình thì cố húp lấy tô mì , tệ hơn có lẽ luôn cả nước mũi ….