DOMINO Truyện Loạn Luân 2022 - Chương 4.1
Chương 4 – tiếp
Thời gian kể ra cũng nhanh, mới ngày nào tôi còn vui mừng khi chứng kiến đứa cháu gái của mình ra đời, mới ngày nào tôi chính thức lên chức ông nội thì giờ đứa cháu ấy đã 20 tuổi rồi. Không, đúng hơn là 21 tuổi, vì hôm nay là sinh nhật con bé.
“Hôm nay sinh nhật Kiều, mày chuẩn bị quà gì chưa Tuấn?” Tôi hất cằm hỏi đứa con cả.
“Dạ rồi! Còn ba thì sao? Có cần con chở ba đi mua không?” Tuấn hỏi tôi.
“Ừ, đi!” Vì biết nó hôm nay không đi dạy nên tôi mới nhờ nó.
Trên đường đi, thằng Tuấn lại hỏi: “Ba muốn mua gì?”
Thật sự mà nói, tôi không biết giới trẻ bây giờ thích gì. Đành phải hỏi ngược lại thôi: “Mày mua gì cho nó vậy?”
“Con mua nhẫn!”
Trang sức sao? Cũng hợp lý. Trang sức sinh ra là dành cho phái đẹp, dù ở thời đại nào, quy luật ấy cũng không thay đổi. Nói rồi, tôi nhờ Tuấn chở đến tiệm trang sức mà nó hay mua. Nơi này khá rộng, có đủ các loại trang sức bắt mắt. Nhân viên cũng rất nhiệt tình hướng dẫn, giới thiệu cho tôi, nếu để mình tôi lựa chắc lỡ sinh nhật con bé mất. Cuối cùng, tôi chọn mua một sợi dây chuyền vàng với mặt dây chuyền là hình bông hoa nhỏ nhắn, thiết kế theo phong cách đơn giản và đầy tinh tế. Hi vọng Kiều sẽ thích món quà này.
Trên đường về, tôi lại hỏi: “Tối nay có tổ chức sinh nhật cho con bé không?”
“Con bé bảo nó đi ăn sinh nhật với bạn rồi!” Tuấn vừa ngó xe để qua đường, vừa đáp.
Lúc trước, con bé hay tổ chức sinh nhật ở nhà. Nhưng trong khoảng 3 4 năm gần đây, con bé toàn đi ăn sinh nhật với bạn thôi. Theo tôi nghĩ, con bé đã có bạn trai rồi. Cảm giác cũng có chút buồn khi nó dành thời gian của ngày quan trọng cho người khác, nhưng chịu thôi, chẳng lẽ bắt con bé mãi bên tôi?
Lẽ ra hôm nay buổi trưa con bé phải về rồi. Nhưng tôi nghe thằng Tuấn bảo con bé gọi về nói sẽ đi chơi đến tối. Nhìn món quà trên tay, lòng tôi có chút buồn và lo lắng.
Thời gian trôi qua chậm thật, tôi nhìn đồng hồ mà xót cả ruột. Bây giờ đã gần 10 giờ tối rồi. Sao Kiều chưa về nhỉ? Thằng Tuấn hay thằng Bảo, cháu trai tôi cũng đã đóng cửa đi ngủ rồi, chỉ còn tôi ngồi đây chờ Kiều. Bật TV lên xem nhưng tôi nào có để ý, ánh mắt toàn hướng về phía màn đêm xa xăm bên ngoài cửa sổ. Chợt, tôi thấy Kiều về, tiếng xe thân quen ấy sao mà nhầm được.
Kiều loạng choạng bước vào nhà, dường như con bé có uống bia. Nét mặt con bé có chút khác thường, không còn sự vui vẻ, tươi tắn như ngày nào, chỉ có nỗi u uất, ảm đạm và chút gì đó tức giận. Tôi thấy khóe mắt Kiều hình như hơi đỏ, con bé khóc chăng?
“Thưa ông nội con mới về…” Kiều cúi xuống cởi đôi guốc ra, con bé không biết mình vô tình để lộ cái quần lót màu đen thấp thoáng sau chiếc váy. Nhưng khoảnh khắc tuyệt vời ấy chỉ diễn ra trong chốc lát. Thấy con bé đang tính lên phòng, tôi gọi Kiều lại. Con bé có vẻ miễn cưỡng bước lại chỗ tôi.
Tôi mò trong túi áo lấy ra cái hộp đựng dây chuyền. Thấy quà của mình, con bé có vẻ vui hơn, nó cầm lấy món quà rồi mở ra.
“Đẹp quá! Ông mua tặng con à?”
“Ừ, chứ tặng ai nữa? Chúc mừng sinh nhật!” Tôi cũng thuộc dạng khô khan, chẳng biết nói gì nhiều.
“Cảm ơn ông nội!” Con bé ôm chầm lấy tôi, mùi hương dịu êm của nó khiến tôi có chút không nỡ rời xa.
“Mau đeo vào đi!” Tôi nhắc nhở, thật sự cũng muốn xem sợi dây chuyền có hợp với Kiều không.
“Ông nội đeo cho con đi!” Con bé nũng nịu, trông dễ thương thật sự. Tôi cũng cười rồi đứng dậy vòng ra sau lưng Kiều. Mắt cũng hơi mờ nên tôi gặp chút khó khăn trong việc gài cái móc, nhưng cuối cùng, mọi chuyện đều ổn thỏa. Con bé lấy điện thoại ra để xem, nhìn mặt nó vui vậy là tôi biết mình chọn đúng quà rồi.
Con bé quay lại cảm ơn tôi lần nữa. Sau đó còn hôn vào má tôi. Nhưng lúc ấy, tôi vô tình quay mặt sang. Thật sự chỉ là vô tình thôi. Kết quả môi con bé khẽ chạm vào khóe môi tôi. Dù khoảnh khắc ấy diễn ra rất nhanh, nhưng tôi cảm giác cả cơ thể như có thêm một luồng sống mới. Kiều dường như cũng nhận ra. Con bé có chút ngại nhưng sau đó lại cười nhẹ một cái rồi quay lưng đi.
Tôi không hiểu ý nghĩa nụ cười ấy là gì, nhưng nhìn bóng lưng con bé đang dần xa, tôi lại cảm giác lo sợ. Lúc này đây, nếu không phải lúc này…
Tôi lao đến kéo tay Kiều lại. Con bé bất ngờ nên chưa kịp phản kháng đã bị tôi kéo sát lại. Tôi như đánh mất lý trí hay đúng hơn là đống xiềng xích ngăn cản bản năng của tôi đã bị tháo gỡ sau nụ hôn thoáng qua kìa. Sức mạnh, niềm khao khát, sự nhiệt huyết của tuổi trẻ một lần nữa trỗi dậy trong tôi. Hơi men, mùi hương của con bé hòa quyện vào nhau tạo nên một thứ phức cảm kì lạ.
“Ông…” Chưa đợi con bé nói hết câu, tôi bất thình lình lao đến ngấu nghiến bờ môi đỏ mọng ấy, hệt như cách tôi đã cưỡng hôn biết bao cô gái khi còn trẻ.
Môi con bé mềm quá, lại thơm nữa. Đôi môi tôi như muốn quấn chặt với môi nó.
“Uh…” Con bé khẽ rên mấy tiếng, vùng vẫy để thoát ra. Nhưng sao con bé phản kháng yếu vậy? Là do tôi mạnh hơn sao?
Lưỡi tôi thọc mạnh vào miệng con bé. Cái cảm giác này đã lâu lắm rồi tôi mới được nếm trải lại, thậm chí tôi còn nghĩ cả phần đời còn lại sẽ mãi mãi không có cơ hội tận hưởng nữa chứ.
Lưỡi con bé đáng yêu quá, tôi hung tợn bắt lấy lưỡi nó. Đồng thời, tôi dồn chút sức già này ép con bé vào sát tường. Tôi hôn mạnh bạo, hôn điên cuồng. Đến mức nước miếng đã chảy dài ra bên khóe miệng.
Lúc đó, tôi chẳng có nghĩ gì nữa. Tôi chỉ cần biết tận hưởng đoạn cảm xúc ngắn ngủi này. Rồi sau đó sẽ mãi mãi đánh mất đứa cháu, đánh mất danh dự, đánh mất tất cả chỉ để đổi lấy nụ hôn từ Kiều.
Có đáng không?
Câu trả lời của tôi là…
Đúng lúc này, từ trên cầu thang có tiếng mở cửa. Mặc dù mắt tôi mờ nhưng tai vẫn thính. Vội rụt lại nhìn lên cầu thang, dường như là thằng Bảo vừa ra khỏi phòng. Tôi luống cuống không biết làm gì thì Kiều thỏ thẻ: “Vào phòng đi ông!”
Lời nói con bé làm đầu óc tôi biến chuyển từ kinh ngạc sang lo lắng và cuối cùng là mong chờ. Không có nhiều thời gian, tôi vội kéo Kiều vào phòng. Trong lòng vẫn chất chứa muôn vàn câu hỏi rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra? ()
Cửa vừa đóng lại, tôi quay sang nhìn Kiều. Mặt con bé lúc này đã ửng đỏ, mắt hơi long lanh như đang say, hơi thở con bé cũng gấp gáp hệt như của tôi. Chúng tôi bốn mắt nhìn nhau. Vì từng chơi qua khá nhiều cô gái, tôi đủ tự tin để biết đây là biểu hiện gì của Kiều. Con bé chắc chắn đã bật đèn xanh cho tôi.
Nhưng… tại sao chứ? Tại sao mọi thứ lại có thể biến chuyển như vậy? Có phải tôi quá đa nghi không? Bộ con bé quên mất tôi là ông nội nó hay sao?
“Ông nội!” Con bé vòng tay qua cổ tôi, ánh mắt say đắm như một cô tình nhân bé bỏng. Tôi lúc này đã nứng hết mức rồi. Một trăm, một vạn câu hỏi trong đầu cũng chẳng thể nào ngăn cản tôi
Mặc cho Kiều nghĩ gì, mặc cho việc làm này sai trái, tôi vòng tay ra sau, nhấc bổng Kiều lên. Tôi cũng chẳng rõ cái sức mạnh này ở đâu ra, nhưng lúc đó tôi chẳng thấy chút mệt nào cả.
Ở tư thế này, bờ môi tôi và Kiều lại lao vào nhau.
Ngọt lịm. Tôi đê mê trong chính nụ hôn nồng nhiệt này.
Bàn tay tôi không ở yên mà mò đến mông con bé. Cái mông này đã khiến tôi thổn thức bao ngày, nay tôi đã được chạm vào một cách trực tiếp rồi. Tay tôi bóp mạnh mông Kiều, quả nhiên là rất căng và mềm. Tôi thề đây là cặp mông ngon nhất mà tôi từng sờ qua.
Nụ hôn cứ thế kéo dài như vô tận, lưỡi và môi gần như đã hòa vào làm một. Tôi cũng thấy hơi mỏi tay rồi, bước đến giường, tôi đặt Kiều xuống. Gương mặt con bé lúc này chỉ còn lại sự say mê. Tôi càng nhìn càng nứng. Tay tôi nhanh chóng xoa lên vú con bé. Ôi, cái nơi tôi chưa từng nghĩ sẽ động tay đến, nay đã thật sự chạm vào rồi. Sướng quá, dù cách hai lớp áo nhưng những cảm giác mềm mại vẫn được truyền tải đầy chân thật.
Tay tôi lướt dọc lên vòng eo thon, sau đó chạy xuống cái đùi trắng đáng yêu. Tôi bóp mạnh vào đùi một cái trước khi thọc tay thẳng vào trong váy.
Cái quần lót đen lúc nãy giờ đã ướt hết cỡ, con bé cũng nứng mà. Tôi thích thú quá, vội luồn tay vào trong quần lót. Đây là lồn của Kiều sao? Tôi còn nhớ lúc nhỏ, cái lồn con bé dễ thương lắm, tin chắc sau này sẽ rất đẹp. Và giờ tôi đang được kiểm chứng. Ngón tay tôi xoa quanh cái lồn vốn đã ướt đẫm. Con bé lúc này nhắm chặt mắt, cổ họng rên rỉ đầy kích thích.
Đáng yêu quá!
Con cu trong quần tôi đã chịu hết nổi rồi. Tôi vội lột cái quần lót của con bé xuống. Sau đó tiện tay cởi luôn cái quần đùi của mình. Con cu bự chảng hùng dũng chĩa về phía lồn Kiều. Mỗi lần tôi cởi quần, các cô gái đều có chung một biểu cảm – sốc. Cũng phải thôi, bởi con cu của tôi bự hơn người thường mà, tôi nhớ lần đo gần nhất, con cu tôi ở khoảng 19cm. Cái kích cỡ này đủ để chinh phục bất kì cô gái nào mà tôi gặp khi xưa.
Cháu gái tôi cũng ngạc nhiên, dù nó đã một lần nhìn thấp thoáng cu tôi. Con bé có vẻ hơi co chân lại. Tôi nhanh chóng đem con cu đến chỗ lồn con bé. Đúng lúc quan trọng, tiếng điện thoại Kiều vang lên. Rồi con bé bỗng đẩy tôi ra, nó nói: “Ông nội… dừng lại đi! Vậy đủ rồi.”
Con bé thở dốc, ánh mắt lo sầu. Nói rồi, nó đứng dậy rời đi.
Tôi làm sao mà chịu được, vội kéo con bé lại.
“Ngoan, nghe lời ông… giúp ông lần này!!” Tôi nài nỉ con bé.
Kiều vẫn cố rời đi, nhưng trước sự ngăn cản của tôi, con bé đành quay lại rồi do dự nói: “Ông nội… con chỉ bú cu cho ông thôi… còn chuyện kia, con nhất quyết không làm đâu!”
Được nghe từ bú cu thốt ra từ miệng Kiều, tôi cảm giác hưng phấn hơn bao giờ hết. Tôi cũng đâu dám mơ nghĩ nhiều, chỉ cần vậy là đủ rồi.
Kiều sau đó đá cho tôi một ánh mắt có phần gợi tình, con bé quỳ xuống, để con cu tôi chĩa thẳng vào mặt. Cảm giác này thật phấn khích, nó khiến tôi cảm giác mình như một ông vua vậy. Kiều nắm lấy cu tôi rồi vuốt ve, bàn tay mềm mại, mát lạnh khiến từng tế bào cu tôi sôi sục.
Con bé há miệng, ngậm lấy con cu nóng hổi. Khoảnh khắc ấy, mọi sự sung sướng bùng nổ khắp nơi trong cơ thể tôi. Cái miệng ấm nóng của đứa cháu gái thật sự đang ngậm cu tôi! Tuyệt quá! Chỉ mới nửa con cu thôi mà sướng không thể tả nổi.
Kiều bắt đầu dùng miệng nhấp nhả, con bé biết bú cu từ khi nào vậy nhỉ? Nó bú cho bạn trai rồi sao? Thật ghen tị! Nhưng cũng nhờ vậy, tôi mới tận hưởng được một cách trọn vẹn kỹ thuật của con bé.
Lưỡi con bé chạy dọc trên thân cu, nó liếm láp đủ mọi chỗ. Thậm chí, con bé còn bú lấy một bên dái của tôi, điều mà cả vợ tôi còn chưa làm được. Đứa cháu gái này thật đáng đồng tiền bát gạo. Nhìn Kiều đang bú cu, rồi nhìn sang cái gương trên cánh cửa tủ, tôi thấy khung cảnh này thật thú vị. Một cô gái trẻ tuổi, mơn mởn sức sống lại đang bú cu cho một ông già U70, già nhăn già nheo. Sự trái ngược đó tạo nên những khoái cảm ít ai kiếm được trong cuộc sống. Tôi cứ nghĩ quãng đời còn lại sẽ buồn tẻ lắm, nhưng không, vẫn có một cô gái trẻ sẵn sàng bú cu cho tôi. Mà hơn thế nữa, đó lại là cháu gái của tôi.
Bờ môi con bé tuyệt vời quá, nó ngậm trượt đến chỗ nào là tôi sướng rơn đến chỗ đó. Cái thân già này cũng đang run rẩy không ngừng trước sự sung sướng đang ào ào ập đến. Nhất là lúc con bé mút mạnh ở đầu khấc tôi, cảm giác phê pha quên lối về.
Trước kĩ thuật này, tôi thấy mình sắp ra rồi. Tôi phải làm gì đó thật đáng nhớ mới được. Hai tay tôi ghì chặt đầu con bé, tôi thúc hông một phát đẩy con cu vào sâu trong cuống họng, sau đó rút ra rồi tiếp tục đẩy sâu vào. Chính xác là tôi đang đụ miệng của con bé.
Kiều có vẻ khó thở, con bé đập tay vào đùi tôi. Nhưng tôi không dừng lại được trước sự mê hoặc của cái cổ họng này. Tôi liên tục nhấp vào như thể muốn in hình con cu trong họng con bé. Sau một lúc lâu, tôi rùng mình một cái và bắn sạch tinh trùng vào trong miệng Kiều.
Vừa thở dốc vừa rút con cu dính đầy nước miếng và tinh dịch ra, tôi thỏa mãn ngồi xuống giường, ngắm nhìn đứa cháu đang mắc nghẹn với đống tinh trùng của tôi. Con bé vậy mà không nhả ra, lại trực tiếp nuốt vào.
Con bé dâm quá. Có vẻ bạn trai nó đã huấn luyện nó rất nhiều. Kiều giờ đây khác xa với hình mẫu mà tôi nghĩ về nó. Nhưng không sao, đây mới chính là kiểu mẫu tuyệt vời nhất.
“Con tuyệt quá Kiều!” Tôi thỏa mãn vuốt ve con cu đang teo lại.
Kiều không nhìn tôi, chỉ lạnh lùng nói: “Ông nội… hãy quên chuyện này đi!”
***
Đã một tháng trôi qua kể từ hôm sinh nhật Kiều. Mọi thứ trông thì vẫn bình thường, nhưng sâu bên trong là những bất ổn mà chỉ mình tôi và Kiều biết. Chúng tôi vẫn nói chuyện qua loa, chỉ là thời gian gặp nhau rất ít. Có vẻ Kiều đang cố tránh mặt tôi thì phải.
Tôi đã sai ư? Hành động hôm ấy của tôi sai sao? Nhưng Kiều cũng chấp thuận mà. Rõ ràng con bé đã đồng ý tôi. Nhưng sao ngay sau đó, con bé lại như vậy? Mà nghĩ lại, tại sao tối hôm ấy con bé lại bật đèn xanh cho tôi?
Quá nhiều điều khó hiểu. Tôi không biết mình nên làm gì nữa. Nhưng sâu trong lòng, tôi vẫn muốn… đụ Kiều. Kể từ sau hôm đó, tôi như hồi xuân, cơ thể bỗng khỏe mạnh một cách lạ kì. Mặc dù trong lòng vẫn còn nhiều nỗi lo, nhưng nhìn chung tôi đã cảm thấy yêu đời hơn trước. Nhất là sau khi nói chuyện với người bạn già kia, tôi cảm giác mình vẫn có quyền mơ tưởng về một điều tưởng chừng như không thể.
Nhưng tôi vẫn chưa biết nên làm gì ngoài việc thèm thuồng cái lồn của đứa cháu gái. Tôi cần một phép lạ để một lần nữa tiếp cận, đưa con bé vào tròng.
Càng suy tính bao nhiêu, tôi càng thấy bản thân mình là một thằng già khốn nạn. Đứa cháu gái ấy của tôi còn một tương lai tươi sáng với biết bao nhiêu điều quý giá của tuổi trẻ đang chờ nó. Ấy vậy mà một ông già như tôi lại chen ngang vào. Lại đang âm mưu muốn vấy bẩn con bé.
Tôi thì sống được bao lâu nữa? Nhưng con bé còn cả một quãng đường đời dài. Nó còn kết hôn, lập gia đình, sinh con… Liệu tôi có đang làm đúng không? Loạn luân sao? Nó sẽ trở thành vết nhơ trong cuộc đời con bé mất. Nhưng sao vậy nhỉ? Dù chuyện đó có thể sẽ ám ảnh Kiều cả đời, tôi vẫn muốn làm. Tôi muốn để lại một dấu ấn đậm sâu trong đứa cháu gái xinh đẹp kia, tôi muốn quãng đời còn lại của mình thật ý nghĩa dù nó có sai lầm, lạc lối đến cỡ nào đi nữa.
Kiều, con phải là của ông!
***
“Sắp tới, tao định tham gia chuyến đi cắm trại với mấy ông già trong xóm.”
Trong bữa cơm, tôi thốt ra một quyết định có phần bất ngờ.
Tuấn nghe vậy liền hỏi: “Sao ba đổi ý vây? Không phải hôm trước ba từ chối sao?”
“Ừ… tao dạo này không khỏe, muốn đi chơi đâu đó cho khuây khỏa.” Tôi thở dài.
“Cũng được, nếu vậy để con sắp xếp đi với ba!”
“Không cần đâu, không phải sắp đến mấy bận soạn đề thi sao?” Tôi bảo.
“À, cái đó…” Tuấn hơi lưỡng lự, tôi biết đứa con này rất hiếu thảo, nó sẵn sàng bỏ thời gian vì tôi. Nhưng tôi không cần nó, thứ tôi cần chính là đứa cháu gái của tôi.
“Kiều? Con rảnh không? Đi với ông nhé!”
Tôi hướng đến Kiều hỏi bằng sự chân thành. Con bé có vẻ ngạc nhiên lắm. Chẳng hiểu sao khi đó, nó lại nhìn sang Tuấn, rồi lại nhìn sang đứa em trai.
Thấy Tuấn đang tính nói gì đó, tôi vội nói tiếp: “Chuyến này có khi là chuyến cuối của tao rồi. Dạo này thấy trong người hơi mệt.”
Tuấn nghe xong sắc mặt thay đổi, nó giãn cơ mặt ra, sau đó nhìn sang Kiều như vừa quyết định điều gì đó.
“Kiều, con đi theo chăm sóc ông nội được chứ?”
“Dạ…” Kiều nhìn sang tôi, ánh mắt có chút gì đó e ngại. Hoặc đó là do tôi tưởng tượng mà thôi.
“Được rồi, vậy thứ bảy này chúng ta đi con nhé!” Tôi vui vẻ sau đó tiếp tục ăn cơm.
***
Buổi đi chơi cuối cùng cũng đến, chúng tôi xuất phát từ lúc chiều, đến một khu cắm trại ở Đồng Nai. Xe bắt đầu lăn bánh, mấy ông già trên xe nói luyên thuyên gì về đủ thứ chuyện trên đời.
Chợt, một ông già gần đó hỏi: “Ông bạn đem theo đứa cháu gái xinh xắn quá vậy! Năm nay con nhiêu tuổi rồi?”
Người ông ta hỏi chính là Kiều. Con bé vẫn tỏ ra lễ phép đáp: “Dạ con 21 tuổi!”
“Chà, con bé ngoan quá! Tôi thấy ghen tị với ông đấy!” Mấy ông già khác cũng nháo nhào nhìn về phía chúng tôi.
“Tôi có đứa cháu trai cũng bằng tuổi con bé, bữa nào cho hai đứa nó làm quen đi!”
“Haha, con bé xinh quá!”
Cứ thế Kiều lại trở thành trung tâm của mọi người. Từ lúc trên xe đến tận xuống xe, nhận lều, ăn nhậu, họ vẫn luôn luôn chú ý đến Kiều. Tôi còn lạ gì lũ này nữa, họ cũng giống tôi thôi, tuy già nhưng bản chất thèm gái vẫn luôn hiện hữu, nhất là khi đứng trước một cô gái trẻ trung, xinh đẹp lại hòa đồng như Kiều.
Kiều tửu lượng thấp mà mấy tên kia cứ mời, tôi phải ra mặt uống giùm con bé. Nói thế nào đi nữa, tôi vẫn phải bảo vệ nó, dù cho chính tôi đang có những ý nghĩ hãm hại con bé.
Tiệc tàn.
Màn đêm đen kịt, chỉ có vài ngôi sao le lói.
Không khí trở nên mát mẻ hơn. Tôi quay sang Kiều, nhìn đứa cháu đang chăm chú dọn dẹp, lấy can đảm tôi thốt ra: “Kiều! Bỏ đó đi! Đi dạo với ông nội!”
Tôi nói rồi quay lưng bước đi, một lát sau, tôi thấy con bé lon ton chạy bên đến mình. Nhớ lúc Kiều còn nhỏ, tôi hay dẫn nó đi dạo quanh xóm, con bé khi ấy chỉ cao ngang hông tôi thôi, giờ đây nó đã cao hơn cả tôi.
Chúng tôi đi trong yên lặng, tựa như hai thế giới tách biệt. Rõ ràng là vậy mà. Khoảng cách hai thế hệ là quá lớn. Vậy mà tôi vẫn cố chấp kéo sát chúng tôi lại với nhau.
“Cuối cùng ông cũng thực hiện được lời hứa với con!” Tôi nói.
Kiều có vẻ ngơ ngác khi chưa hiểu tôi nói gì. ()
“Con nhớ không? Lúc nhỏ con hay đòi ông dẫn đi cắm trại… đến tận bây giờ mới thực hiện được…”
Con bé nghe xong mặt có vẻ giãn ra một chút, nó cười nhẹ một cái thật dịu dàng.
“Dạo này con ổn không?”
Tôi không hỏi câu đó như một câu hỏi buộc miệng. Thời gian qua, tôi thấy Kiều có gì đó rất khác. Con bé không còn hồn nhiên như xưa, dù có cũng chỉ là giả tạo. Con bé đã trưởng thành hơn, mang dáng dấp của một người phụ nữ. Tựa như con bé đã trải qua rất nhiều chuyện khó khăn nào đó.
Có phải do tôi không?
Kiều nghe xong chỉ cúi mặt xuống đất. Con bé lắc đầu.
Lại im lặng đi bên nhau. Tôi đi được một lát thì cái lưng giở chứng đau, nhưng vẫn cố. Tôi vẫn còn muốn nói với con bé, vẫn cố chấp nuôi cái hi vọng của một lão già.
“Kiều…”
“Dạ…”
“Chuyện hôm trước…”
“…”
Khó nói quá.
Nhưng không thể lặng im.
“Chuyện hôm trước… con với ông đã làm… tại sao con đồng ý làm vậy?”
“Con không biết!” Kiều như cố tránh né.
Nhưng tôi không chấp nhận điều đó. Nắm tay con bé, tôi lại hỏi: “Sao con lại làm vậy?”
“Con không biết!” Kiều lắc đầu cố vùng vẫy.
Tôi áp sát con bé, bắt nó tựa vào gốc cây. Tôi quá nôn nóng mà quát lên: “Sao con lại làm như vậy với ông? Rồi sau đó lại muốn chấm dứt chứ?”
Con bé có vẻ hơi sợ. Nó cúi đầu rồi thủ thỉ: “Ông nội… chuyện đó… hôm đó con có chút chuyện buồn nên mới vậy…”
“Buồn? Rồi con sẵn sàng làm với ông của mình à?”
“Ông nội nói gì vậy? Không phải chính ông…”
“Kiều! Ông với con làm lại lần nữa đi!”
Tôi vào thẳng vấn đề. Hệt như cái cách cua gái hồi trẻ của tôi. Chỉ có tiến lên, không có lùi bước hay lưỡng lự. Tuổi tác chẳng còn ảnh hưởng đến tôi lúc này. Thứ tôi khao khát là một lần nữa được sống hết mình, được làm cái điều mà tôi đã hằng ao ước. Để sau này, dù có chết đi, tôi cũng có thể nhắm mắt xuôi tay.
“Ông nội… con không muốn kéo ông vào…”
“Vào cái gì?”
“Vào chuyện này đâu!”
“Đừng nói vậy! Cho ông đụ con đi!”
Tôi hết kiên nhẫn, lao đến ngấu nghiến bờ môi Kiều. Con bé giật thót, vội vàng đẩy tôi ra. Mới đầu chỉ là nhẹ nhàng, nhưng sau đó con bé đẩy rất mạnh. Tôi bất ngờ bị ngã ra phía sau, cú ngã đau điếng ấy làm lưng tôi gần như bị trẹo.
“Ah…” Tôi rên lên đau đớn.
Kiều có vẻ sốc với tình trạng của tôi, nó ôm miệng hốt hoảng, sau đó chạy lại đỡ tôi dậy.
“Ông nội…”
“Không sao!” Tôi cố gắng gượng, như thế này thật mất mặt. Tôi vừa tính cưỡng bức con bé sao? Rồi giờ bị ngã tê tái.
Con bé để tôi choàng tay qua vai. Sau đó dìu tôi đi về. Mùi hương của Kiều khiến tôi có đỡ đau hơn một chút.
Tí tách.
Một giọt nước rơi trúng đầu tôi.
Sau đó là rất nhiều giọt.
Mưa rồi.
Mưa thật rồi.
Ngay đúng lúc này sao? Một cơn mưa rào bất chợt.
***
Nơi cắm trại chúng tôi vốn được phủ một tấm bạt lớn ở bên trên, thế nên những túp lều bên dưới an toàn đều trước cơn mưa, chỉ trừ tôi và Kiều, hai người vừa đẫm mưa về. ()
Cơn mưa khốn kiếp này khiến tôi lạnh cóng, thêm cái lưng đang đau nữa chứ, tôi cảm giác mình sắp chết đến nơi. Nhưng khi nhìn qua Kiều, tôi bỗng thấy ấm trở lại. Cơn mưa có vẻ đáng ghét kia lại đem đến cho tôi một cảnh sắc thật tuyệt vời. Trong chiếc áo thun trắng ướt nhẹp, Kiều trở nên quyến rũ quá. Áo con bé dính chặt lấy cơ thể, làm những đường cong chết người lộ rõ ra. Nhìn cái áo ngực hiện rõ ra trước mắt làm thằng cu tôi cứng lên.
Con bé lấy khăn trong giỏ lau người cho tôi. Con bé vậy mà vẫn quan tâm đến tôi. Trong khi tôi chỉ nghĩ đến việc đụ con bé.
Nhưng… tôi không thể quay lại rồi. Tôi đã chọn đi con đường đầy mạo hiểm này.
Nếu không thể cùng con bé làm chuyện đó, tôi sẽ ân hận mãi thôi. Tôi bỗng ôm lấy Kiều, con bé cũng lạnh mà run lên.
“Ông nội… được rồi… thả con ra đi!”
“Ngồi yên ở đây với ông!” Tôi siết chặt con bé hơn, lồng ngực xương xẩu của tôi áp chặt vào bộ ngực màu mỡ của con bé.
“Để ông sưởi ấm cho con!”
“Không… cần đâu… con tự lo được mà…”
Tôi kiên quyết giữ con bé lại.
“Con muốn thay đồ…”
“Con cởi ra đi!”
“Nhưng…”
Thấy con bé đang lưỡng lự, tôi vội vàng nắm lấy cái áo rồi kéo lên. Con bé có vẻ vùng vẫy kháng cự nhưng rốt cuộc vẫn bị tôi lột trần. Làn da trắng mướt, bộ ngực to tròn nấp sau cái áo ngực màu xám. Con bé quyến rũ quá.
Tôi không nhịn được mà cởi luôn cái áo của mình ra, sau đó ôm chặt Kiều lại.
“Ông nội… đừng làm vậy nữa mà!”
Con bé có vẻ rất khó xử.
“Không! Ông xin lỗi, ông biết mình làm vậy với con là không đúng… nhưng không phải chính con đã gieo cho ông hi vọng sao? Đừng làm vậy tội ông!”
“Nhưng mà… ông là người con kính trọng, cũng là người mà con yêu thương… con không muốn ông phải đi vào con đường này!”
“Ông tình nguyện, dù có ra sao, ông cũng không hối hận…”
“Nhưng…”
“Kiều, chiều ông đi!” Tôi nói xong liền ghé mặt sát vào cổ con bé. Hơi thở con bé có vẻ không ổn định thì phải. Tôi nắm lấy tay con bé, sau đó cho vào quần mình. Tay con bé nắm lấy cu tôi, cảm giác mát lạnh chạy dọc thân cu.
“Con chiều ông đi!” Tay tôi xoa dọc lên lưng con bé, thủ thỉ vào tai nó những lời năn nỉ.
“Chuyện này rồi sẽ không đi đến đâu!” Kiều thốt ra một câu, bên trong có chứa sự bất lực, cảm giác như con bé đã từng trải lắm vậy.
Đúng, chẳng đi đến đâu. Nhưng đó là chuyện tương lai, còn tôi chỉ cần hiện tại. Được đến đâu, hay đến đó.
Tôi tháo dây gài áo ngực của Kiều ra. Cái áo ngực rơi xuống, bộ ngực căng tràn sức sống của con bé lộ diện. Bộ ngực nó to quá, lại rất mềm, bên trên là hai đầu ti hồng quyến rũ.
Tôi, một ông già U70 lao đến bú vú Kiều hệt như một đứa trẻ khát sữa. Sinh khí hội tụ nơi đầu ti của Kiều khiến tôi đê mê. Tôi bú liếm khắp đôi vú ngọt ngào, ấm áp đấy trong khi bàn tay vẫn đang chỉ dẫn cho Kiều vuốt ve con cu.
Con bé lúc này chả chút chống cự, chỉ có gương mặt bất lực pha lẫn một chút mong muốn. Tôi mặc kệ nó, dù có muốn hay không, tôi cũng phải đụ nó cho bằng được.
Vú Kiều như tan trong miệng tôi. Tôi thề nếu được, tôi sẽ bú vú con bé cả ngày. Cặp vú chất lượng này không thể chê vào đâu được.
Thấy con bé không có động tĩnh, tôi nhả vú ra rồi nhìn nó. Con bé vẫn cái nét mặt khó xử ấy, nó thốt lên: “Ông nội làm vậy không thấy có lỗi sao?”
Nếu nói thật lòng thì có. Nhưng tôi mặc kệ. Tôi hôn lên môi Kiều, con bé không phản kháng, chỉ ngồi yên.
“Nếu chỉ có con với ông biết, sẽ chẳng có cảm giác tội lỗi gì ở đây cả!”
Tôi nói rồi hôn con bé sâu hơn. Nói thật nụ hôn giữa tôi và Kiều mang theo nhiều dư vị khác lạ. Ông và cháu, già và trẻ, khao khát và tội lỗi… chúng hòa lại với nhau, tưởng chừng không hợp, nhưng lại hợp đến không ngờ.
Đang hôn, tôi chợt nhận ra cái lưỡi của Kiều đã len lỏi vào trong miệng tôi. Con bé đang đáp trả? Không phải đáp trả nhẹ nhàng, mà rất mạnh bạo. Cái lưỡi xinh ấy bị tôi mút lấy mút để. Môi chúng tôi di chuyển nhiều hơn khi hôn, tạo ra những thứ âm thanh dâm dục nhưng lại rất ngọt ngào.
Kiều lúc này không cần tay tôi nữa, con bé tự động vuốt ve con cu. Cách nó sờ cũng rất điêu luyện, tựa như việc cầm cu đã quá quen với nó.
Chợt, con bé đẩy tôi nằm xuống. Chúng tôi rời môi, ánh mắt say tình chạm nhau.
“Con đẹp quá Kiều, ông nội muốn đụ con!”
Tôi thấy mặt con bé ửng đỏ khi nghe câu đó, nhưng bàn tay nó vẫn rất chăm chỉ vuốt cu tôi.
“Cho ông đụ nhé?”
“…” Con bé im lặng nhìn tôi, sau đó miễn cưỡng “uhm” một tiếng nhẹ nhàng. Tôi như nổ pháo trong lòng. Có lẽ tôi đã chạm đến giới hạn của con bé rồi.
“Cởi quần ra đi Kiều!”
Tôi bóp vú con bé một cái. Kiều ngoan ngoãn làm theo. Nó đứng dậy, tụt cái quần thun ướt nhẹp của mình. Cái quần lót màu xám có ren lồ lộ ra trước mặt tôi. Quyến rũ quá đi mất. Nhưng còn đặc sắc hơn khi Kiều cởi nốt cái quần lót. Ở góc nhìn của tôi có thể thấy rõ cái lồn tuyệt ngon của con bé.
Không cần tôi nhắc, Kiều tự biết cởi quần giúp tôi. Con bé kéo cái quần ngoài lẫn quần trong ra, bắt gặp thằng cu khổng lồ, nó có vẻ thích thú. Tôi không biết sao nhưng đứa cháu này trông khá thích cu tôi. Mặc dù khi nãy nó còn lưỡng lự, nhưng cách nó sờ cu tôi cũng phần nào đó thể hiện nó thích con cu này.
“Cu ông bự không?”
“Bự quá ông nội…” Con bé say mê nắm lấy cu tôi.
“Bú nó cho ông đi!”
Con bé nghe xong bỗng nhìn tôi rồi cười. Nó bò lên trên người tôi. Cái lưỡi con bé lè ra liếm lên cổ tôi một cái, sau đó liếm xuống ngực. Lưỡi nó không chút ngại ngùng chơi đùa cái đầu ti đáng thương của tôi, trong khi ánh mắt nó vẫn nhìn về phía tôi.
Con bé thật chuyên nghiệp, nó liếm dùng lưỡi mát xa khắp người tôi. Chẳng hiểu sao tôi cảm thấy cơ thể khỏe mạnh hơn trước nữa. Kiều liếm xuống bụng tôi, đụng đám lông cu, nó vẫn cứ liếm. Vượt qua rừng rậm, Kiều tìm đến khúc thịt sừng sững kia.
“Bú cu cho ông nội đi!”
Tôi xoa lên đầu Kiều, khác với khi nãy, con bé cười, cười một cách dâm đãng. Nó bảo: “Vậy… ông nội có muốn bú của con không?”
Trời! Tất nhiên là có rồi. Tôi gật đầu. Kiều thấy vậy liền xoay mông, bước qua đầu tôi, cái lồn con bé đang ở ngay phía trên. Nó từ từ hạ xuống. Tôi há miệng, lè lưỡi chờ sẵn. Cái lồn con bé chạm vào lưỡi tôi, mùi dâm dục xộc thẳng đến não. Tôi dùng tay kéo con bé ngồi lên mặt mình, cái miệng ra sức bú cái lồn dâm này. Trong khi đó, Kiều không một mình hưởng thụ, con bé nắm lấy cu tôi vuốt ve, sau đó cho thẳng vào miệng. Tôi thích cách con bé bú cu quá, nó bú một cách say mê, bú một cách cuồng nhiệt chứ không qua loa như bà nội nó. Phải công nhận rằng, con bé giống mẹ nó quá!
Tôi dùng cái lưỡi mình khoan vào trong lồn Kiều, nơi đây mềm mà co bóp cũng dữ dội lắm. Cái lồn này sướng quá! Tôi vừa bú mà vừa ganh tị với bạn trai con bé, sao thằng nhóc đó có thể sở hữu một cái lồn ngon cho riêng mình như vậy? Ít nhất thì hôm nay, nó phải là của tôi.
Hai bàn tay thô ráp của tôi bóp lấy cặp mông mềm mại, trắng tròn của Kiều. Tôi kéo mạnh mông con bé ra hai bên, để lộ cái lỗ nho nhỏ đáng yêu phía trên. Tôi hôn lên cái lỗ ấy, liếm dọc liếm quanh cái khe mông gợi cảm. Con bé có vẻ rất thích, nó còn công mong lên cho tôi liếm dễ hơn.
Ở bên dưới, Kiều vẫn đang thỏa mãn con cu tôi bằng cái lưỡi điêu luyện của nó. Không chỗ nào cái lưỡi ấy không đi qua. Con bé có một tuyệt kĩ rất đặc biệt, nó dùng lưỡi quấn quanh đầu khấc tôi, sau đó thụt ra thụt vào. Tôi bị cái trò này của nó làm cho run cả người. Kiều dừng liếm, nó cho cu vào miệng rồi bú, bàn tay nó cũng không rảnh rang, nó mò xuống dái tôi, nâng niu hai hòn bi. ()
Tư thế 69 tuyệt vời quá. Chúng tôi cùng làm nhau sướng, cùng hòa hợp với nhịp điệu của nhau. Tôi u mê trong cái lồn của Kiều, nỗi khao khát được đụ con bé giờ đã lớn hơn bao giờ hết. Khi thấy lồn Kiều nước nôi lênh láng, tôi liền ra hiệu cho con bé dừng lại.
“Kiều, để ông đụ con!” Tôi ngồi dậy, cái lưng đau bỗng dịu hẳn đi, dường như nó biết chủ nhân mình sắp có việc quan trọng. Kiều vẫn giữ nguyên tư thế, chổng mông về phía tôi. Cầm con cu, tôi kề sát lại lồn Kiều. Chưa bao giờ tôi thấy cái ranh giới gọi là người thân lại mong manh như lúc này, chỉ cần đẩy một phát, chúng tôi sẽ biến thành mối quan hệ khác biệt. Có lẽ tôi không nên nghĩ nhiều như vậy khi bản thân đã làm đến nước này. Tôi nhớ đến lời bạn mình: “Nếu cảm thấy hạnh phúc, nếu cảm thấy vui vẻ, vậy thì cứ làm thôi!”. Như một ngọn hải đăng rực sáng, dẫn lối tôi tìm đến bản chất của loài người.
Tôi nhét con cu vào trong lồn bé Kiều. Đầu cu bự tách mép lồn con bé ra làm hai rồi hùng hùng hổ hổ xông thẳng vào bên trong. Con cu bự chảng bị các vách thịt mềm trong lồn không ngừng co bóp nhưng chẳng thể ngăn cản bước tiến mạnh mẽ của nó.
Một cú đẩy thật mạnh, con cu chui thẳng vào bên trong, đâm đến nơi tận cùng của con bé.
“Ah… ahhhh…” Kiều quằn quại, cả người con bé cong lên khi tiếp nhận con cu ngoại cỡ của tôi. Đây chính là niềm kiêu hãnh của tôi khi còn trẻ, mỗi lần đút cu vào, các cô gái đều uốn éo đến mức chết đi sống lại. Nhưng đó là khi tôi chưa nhấp.
Mặc kệ Kiều, tôi bắt đầu di chuyển, nguyên một con cu dài, bự và cứng ngắc rút ra và đâm vào lồn con bé. Kiều rên dữ lắm, dù con bé đã cố bịt miệng mình lại.
“Ông… nội… từ từ…”
Những tiếng rên của con bé lại là lời động viên cho tôi. Tôi nhấp điên dại, tựa như một con thú hoang. Theo mỗi cú nhấp, tôi cảm giác thời gian như tua ngược lại, đưa tôi về thời kì tuổi trẻ, về cái lúc đỉnh cao của cuộc đời.
Mông Kiều mẩy thật, mỗi lần nhấp tôi lại thấy mông con bé rung lên mãnh liệt. Không nhịn được tôi dùng tay tét mông con bé mấy phát.
“Kiều… lồn con sướng quá!” Tôi ôm Kiều thủ thỉ vào tai con bé, rồi sau đó lật ngửa Kiều ra. Cả cái cơ thể trắng muốt của Kiều đang nằm dưới tôi. Hai tay tôi chống xuống đất, dùng lực cơ hông tiếp tục quá trình ra vào.
“Ah… ông nội… con… con…” Kiều thở dốc liên tục. Con bé dùng hai tay vòng qua cổ tôi như để tiếp thêm sức lực. Tôi cúi xuống bú vú con bé trong khi cu vẫn dính chặt với lồn. Tôi ngẩng đầu lên liếm khắp cái cổ Kiều, rồi đặt lên môi con bé một nụ hôn. Ngay sau đó, tôi thấy Kiều lật mình lại. Giờ con bé ngồi trên, còn tôi nằm dưới.
Kiều chống hai tay lên bụng tôi, chân con bé banh rộng, nó nhổm lên rồi ngồi xuống từ chậm đến nhanh. Con bé trong tư thế này thật dâm đãng, nhìn cái cách nó hất tóc sang một bên mà tôi xém tí phọt ra mất.
“Con… tuyệt lắm Kiều! Không ngờ cháu của ông dâm vậy! Ông sướng quá!”
“A… ông nội!” Kiều thở hổn hển, con bé vừa ra thì phải. Tôi đưa tay vuốt ve má Kiều. Sau đó một lần nữa đè con bé xuống.
Ngoài trời lại đổ mưa, lần này không phải cơn mưa rào nữa. Bên trong lều, Kiều, đứa cháu gái của tôi đang banh rộng hai chân để tôi đụ. Thời tiết mát mẻ của cơn mưa, mùi khét đất, tiếng ễnh ương, ếch, nhái kêu làm tôi cảm thấy vô cùng thoải mái. Tôi đã quên mất Kiều là cháu gái mình, tôi xem con bé như một tình nhân, một sugar baby chính hiệu.
“Ah… đã quá… con đụ mấy lần rồi!!”
Tôi ghé sát mặt Kiều. Con bé lúc này có vẻ đang quá sung sướng, nó thở hỗn hển đáp: “Con… không… nhớ! Con không… biết!”
Tôi vẫn duy trì nhịp nhấp và trêu đùa Kiều: “Con đụ mấy người rồi?”
“Không… ah… con không nhớ…”
“Ông đụ con sướng không?”
“Ah… không…”
“Sướng không?” Tôi tăng nhịp dập.
“Ahhhh… sướng… con sướng!”
Nhìn Kiều đang phê đến tận nóc làm tôi hãnh diện về bản thân lắm. Ở cái tuổi này, tôi vẫn có thể làm một cô gái trẻ sung sướng. Bỗng dưng tôi thấy yêu đời quá. Cuộc sống đã có ý nghĩa hơn rồi.
“Ah… agh… con… con…” Kiều vậy mà lại ra thêm lần nữa, con bé co quắp cả cơ thể.
Đúng lúc này, tôi chợt nghe thấy tiếng bên ngoài. Có người! Chết, tôi vẫn chưa gài cái khóa lều lại. Tôi phải làm gì giờ. Đúng phút chót, tôi kịp kéo cái mền phủ lên người.
“Này, anh có sao không đấy? Tôi nghe tiếng rên ở trong lều!” Một ông già khác chui cái đầu vào trong lều hỏi thăm tôi.
Tôi cũng chui cái đầu ra khỏi mền, giả giọng mệt mỏi đáp: “Trời mưa, tôi hơi mệt thôi, không sao đâu!”
“Ừ… anh có cần giúp gì không? Mà cháu gái anh đâu rồi?” ()
“Nó… nó đi tắm rồi!”
“À… thế thôi! Có gì thì gọi tôi!” Nói rồi, ông già kia đi về phía nhà tắm. Tôi giở mền ra, nhìn xuống đứa cháu gái trần truồng thầm thở phào một cái. Chuyện này nguy hiểm quá. Lỡ ai phát hiện ra thì tôi và Kiều sẽ phải sống sao? Nhưng có lẽ chính cái sự nguy hiểm ấy đã góp phần biến loạn luân thành một trò thú vị.
Tôi bước ra khóa cái lều lại. Sau đó đem con cu vẫn con cứng đến trước mặt đứa cháu gái. Tâm ý tương thông, con bé há miệng ngậm lấy cu tôi.
Tôi xoa đầu Kiều, lại nói: “Ông già kia chắc đi tìm con rồi!”
Kiều ngơ ngác nhìn tôi, con bé có vẻ còn quá ngây thơ. Tôi cười rồi rút cu ra khỏi miệng, sau đó bắt Kiều chổng mông lên. Một lần nữa, từ phía sau, tôi đút con cu mình vào trong.
“Con không biết mình đẹp cỡ nào đâu! Đến mức cả ông, người thân trong gia đình cũng thèm khát con từ lâu!”
Tôi không nghĩ mình vô liêm sỉ đến mức có thể thốt ra những lời đó, nhưng tôi thấy Kiều có vẻ thích thú, lồn con bé thoáng chốc co bóp chặt hơn.
“Được đụ con có lẽ là niềm hạnh phúc nhất cuộc đời ông!!” Tôi nắm chặt eo Kiều nhấp liên tục.
“Ah… uh… ah… ahhh… ông nội nói vậy không nghĩ tới bà nội sao? Không nghĩ đến ba con sao?”
“Chứ con làm chuyện này có nghĩ đến bạn trai mình? Có nghĩ đến ba không?” Tôi tét mông Kiều vì cái tội dám chất vấn tôi. Nhưng rồi, tôi trả lời con bé: “Đụ con sướng hơn nhiều!”
So với tất cả cô gái tôi từng đụ, gồm cả vợ tôi, thì Kiều vẫn là đứa khiến tôi thấy sướng nhất. Cơ thể con bé quá ngon, mối quan hệ sai trái đầy kích thích, đặc biệt con bé là người đem mưa tưới mất tâm hồn cằn cõi của ông già này. Kiều, con tuyệt quá!
Tôi đụ mạnh hết cỡ, những tiếng “bạch bạch bạch” vang khắp cả lều, cũng may trời mưa nên tôi không quá lo có ai nghe thấy.
“Ah… ông nội…”
“Kiều! Kiều!”
Tôi thúc mạnh liên tục. Cơ thể vận hết sức lực, tựa như hôm nay là ngày cuối cùng tôi còn sống.
Con cu tôi đã căng cứng hết mức. Một luồng tinh khí ấm nóng đã chực chờ sẵn bên trong.
“Aaa… đừng bắn trong… con!” Con bé có vẻ nhận ra tôi sắp bắn tinh, nhưng chính tôi cũng không kiểm soát được bản thân mình.
Một đống tinh dịch xuất thẳng vào tử cung Kiều.
Cảm giác bắn trong rất sướng, bắn trong cơ thể của người thân mình lại càng sướng hơn. Tôi run rẩy rút con cu ra, tinh trùng chảy như suối đổ, dính đầy lên đùi con bé.
Tôi ngã xuống bên cạnh Kiều. Ôm chặt con bé. Tôi yêu con bé quá đi mất. Có thể không hẳn là tình yêu của nam nữ, nhưng đó là một thứ tình cảm kì lạ, vượt xa mọi định nghĩa, vượt xa mọi thứ quy tắc.
“Ông nội sao lại ra bên trong con?” Kiều mếu máo úp mặt vào ngực tôi.
“Ông xin lỗi…” Tôi gãi đầu, sau đó hôn con bé. Kiều cũng đáp lại một cách nhiệt tình. Hai chúng tôi nhìn nhau, gương mặt trẻ đẹp của Kiều khiến tôi không nhịn được mà hỏi: “Con ghét ông không?”
Một thằng già như tôi lại đang vấy bẩn Kiều sao?
“… không… con ổn…” Kiều nghĩ ngợi một lâu mới đáp, trên gương mặt con bé là nét cam chịu lạ kì, nhưng trộn lẫn trong đó là sự thích thú.
Tôi ôm Kiều bảo: “Ông nội có điều này muốn nhờ con!”
“Chuyện gì ạ?” Kiều mệt mỏi hỏi.
“Ông cũng không sống bao lâu nữa… nhưng mà trong quãng đời còn lại, ông muốn sống thật hạnh phúc… con có thể giúp ông không?”
“Con giúp thế nào ạ?”
“Làm người tình bí mật của ông! Cho ông đụ con mỗi ngày!”
Kiều không đáp ngay. Con bé dành một vài phút để suy nghĩ, sau cùng nó nhìn tôi rồi gật đầu. Sau đó, con bé nép chặt vào lòng tôi. Thời gian cứ thế trôi, mưa vẫn rơi ngoài kia, chúng tôi ôm nhau ngủ. Ấm áp làm sao!
Vậy là tôi lại có cho mình một bí mật. Một bí mật về đứa cháu gái yêu dấu của mình. Nằm vuốt ve cơ thể Kiều, tôi nhớ lại về một bí mật khác… một bí mật liên qua đến người rất giống Kiều… đứa con dâu của tôi. Bí mật đó là…
À mà thôi!
()
***
“Cảm ơn anh! Nhờ có những lời khuyên của anh mà tôi cảm thấy mọi thứ nhẹ nhõm hơn nhiều. Sau đêm hôm đó, tôi đã làm tình với bé Kiều rất nhiều. Ngay trong phòng tôi, phòng con bé, trên ban công, dưới nhà bếp… không ngờ ở cái tuổi này tôi vẫn có thể làm nhiều như vậy… mà anh biết gì không? Con bé khỏe thật đấy. Tôi cảm thấy một mình tôi có vẻ không đủ thỏa mãn con bé mất thôi haha!”
Tôi rót rượu ra 2 chiếc ly nhỏ. Một ly tôi uống, còn một ly tôi rải xuống đất, ngay bên cạnh phần mộ của người bạn tôi. Thật không ngờ lần gặp gỡ kia lại là lần cuối cùng tôi thấy anh ấy.
Thời gian khắc nghiệt vẫn luôn bào mòn số phận của mỗi con người. Dù có sinh ra là ai, làm gì thì cuối cùng mọi người đều quy tụ lại một điểm kết thúc. Tôi không biết sau cái “kết thúc” ấy còn gì nữa không, nhưng tôi thật sự rất sợ phải đi đến điểm kết thúc của cuộc đời này, nhất là khi tôi đã tìm được niềm vui sống của mình.
Mà thôi, tôi chẳng phải thánh thần gì. Thời gian còn lại này, hãy tận hưởng thôi.
“Đến lúc tôi phải về rồi, tối nay Kiều muốn vào bếp nấu, có mời cả thằng Tú nữa. Lâu lắm rồi nhà tôi mới có dịp đông đủ thế này!”
Nói rồi, tôi quay lưng rời đi. Một cơn gió lạ thoáng thổi qua, mang theo cảm giác rờn rợn ở sống lưng.
Cảm giác như sắp có điềm xấu vậy.
()
Hết chương 4.