DOMINO Truyện Loạn Luân 2022 - Chương 2.1
Chương 2 – tiếp (vì chương dài nên phải cắt ra ,R0lGODlhAQABAIAAAAAAAP///yH5BAEAAAAALAAAAAABAAEAAAIBRAA7″ class=”smilie smilie–sprite smilie–sprite8″ alt=”:D” title=”Big Grin :D” loading=”lazy” data-shortname=”:D”>)
“Kiều… lát tối con giúp ba làm slide nhé!” Tôi nói với Kiều trong bữa ăn, lại nói trước cả ba và thằng Bảo như để bịt đường từ chối của Kiều. Lúc trước, con bé chưa bao giờ từ chối tôi. Và bây giờ nó cũng đành gật đầu.
Tôi thầm mừng trong lòng. Khoảng 9 giờ tối, Kiều vào phòng tôi. Con bé mặc một bộ đồ ngủ kín mít, thậm chí còn đeo cả áo ngực, có vẻ nó đang đề phòng tôi.
Không nói gì nhiều, con bé trực tiếp ngồi vào máy tính. Tôi đứng bên cạnh giải thích cho nó mình cần làm gì, Kiều nghe xong chỉ lạnh lùng gật đầu. ()
Tôi lúc này chỉ đứng bên ngắm con bé. Kiều có vẻ tiều tụy hơn, chắc do ảnh hưởng từ lần bị tôi cưỡng bức. Tôi buồn lắm. Tôi có lẽ chẳng còn chút hình tượng và niềm tin nào trong mắt con bé nữa.
Không, con bé vẫn chịu qua đây giúp tôi. Nó vẫn còn tin tồi dù rất ít. Nhưng chính niềm tin duy nhất còn sót lại ấy sẽ bị tôi lợi dụng. Tôi thật sự không ngờ bản thân mình có thể có những suy nghĩ tối tăm, bỉ ổi đến vậy. Nhưng tất cả mọi thứ đều để thỏa mãn bản thân đang bức bách của tôi.
Tôi bất ngờ tiến đến ôm chầm con bé. Kiều giật mình, nó véo tay tôi và cố dùng sức đẩy tôi ra. Nhưng tôi đã nhanh chóng bế nó lên giường.
“Ba… thả con ra… nếu không con sẽ hét lên đó!” Kiều sợ hãi đe dọa. ()
Tôi nghe vậy cũng không tiếp tục làm càn. Tôi thả con bé ra. Kiều thấy vậy vội vã bỏ chạy nhưng tôi nhanh tay kéo con bé lại, đồng thời nài nỉ: “Con ở lại với ba một chút, ba muốn nói chuyện với con!”
Kiều nhìn tôi bằng ánh mắt dè chừng, nó vẫn chấp nhận tin tưởng ngồi xuống giường. Tôi ngồi im một lúc rồi lên tiếng: “Ba… xin lỗi con…”
Những lời này thật khó nói. Kiều không đáp, cũng không nhìn tôi, nó chỉ cúi mặt nhìn xuống đất.
“Hôm đó… ba say quá… ba nhớ mẹ con… con biết đó, con rất giống mẹ… ba không kiềm chế được…”
Tôi cố nói bằng giọng bi thương nhất. Kiều lúc này cơ mặt có chút giãn ra.
“Ba thật sự… rất yêu mẹ con, tình yêu ấy dành cho con cũng vậy… sau khi mẹ con mất, ba chỉ sống vì con… tình cảm ba dành cho con trước giờ chắc con cũng hiểu… có lẽ con khó chấp nhận khi ba nói điều này, nhưng tình cảm của ba dành cho con bây giờ hệt như dành cho mẹ con! Ba thật sự yêu con, Kiều à! Không phải yêu như ba với con gái bình thường, ba xem con như một người yêu!”
Tôi nói rồi nắm lấy tay Kiều, con bé có chút sợ giựt tay lại. Nó lắc đầu nói: “Ba! Con với ba là người một nhà! Ba không thể làm vậy với con!”
“Người một nhà thì sao chứ? Con giống mẹ con quá… ba yêu con lắm Kiều…”
Tôi nức nở nói, sau đó đột ngột quỳ xuống. Kiều ngạc nhiên lắm, con bé vội nói: “Ba làm gì vậy? Ba đứng lên đi!”
“Mười lăm năm qua, ba đã sống cô độc… ba buồn và rất khổ… con có hiểu không… ba cả đời chỉ có thể yêu mẹ con… mẹ con mất rồi, ba chỉ biết bơ vơ mà sống. Nay con rất giống mẹ… con làm ba nhớ đến mẹ, con làm ba muốn được hạnh phúc trở lại… không một ai khác cả, chỉ có con thôi Kiều… xin con, hãy thay thế mẹ, hãy giúp ba đi con!”
Tôi cúi gầm mặt xuống đất cầu xin con bé. Kiều nghe vậy khóc nức nở: “Ba… con cũng có bạn trai… con yêu anh ấy! Con không thể phản bội anh ấy được!”
Tôi nghe xong liền dụ dỗ: “Con không cần nghĩ mình sẽ phản bội bạn trai… ba là ba của con mà… con nghe lời ba đi… ba sẽ giữ bí mật chuyện này! Ba xin con Kiều, nếu con không đồng ý vậy thì…”
Tôi mở hộc bàn, lấy con dao đã chuẩn bị sẵn. Kiều hoảng hốt: “Ba! Ba làm gì vậy?”
Cũng may phòng tôi được thiết kế cách âm nên không sợ tiếng con bé vọng ra ngoài. Tôi cầm con dao lên đưa cho Kiều: “Kiều, nếu con còn giận ba về chuyện kia, hãy dùng con dao này đâm ba!”
“Ba đừng làm vậy! Ba bỏ dao xuống đi!” Con bé sợ hãi khóc toáng lên.
“Ba đã quá sai lầm khi ép con vào con đường này, nhưng ba hết cách rồi! Nếu con không chấp nhận, ba cũng chẳng thiết sống nữa!” Nói rồi, tôi đưa con dao lên cổ mình.
“BAA! Con xin ba!!” Con bé lao đến giữ chặt tay tôi. Lúc đó, tôi biết bản thân mình đã thắng. Kiều là con gái tôi, tôi biết tính cách của nó. Kiều rất dễ mềm lòng, đó là lý do tôi chuẩn bị kế hoạch này.
Thả con dao trong tay ra. Tôi đè Kiều xuống rồi hôn lên môi. Nụ hôn không quá mạnh bạo. Tôi lúc này chỉ cần từ từ thôi, vì Kiều gần như bị khuất phục rồi. Rời khỏi môi con bé, tôi thấy nó nằm yên trên giường, đôi mắt đẫm lệ nhíu chặt, gương mặt buồn thảm bất lực. Kiều lúc này đã bị tôi dồn vào đường cùng rồi.
Tôi nhanh gọn tháo từng nút áo của Kiều, con bé dường như muốn phản kháng nhưng tôi đã kịp nhìn nó bằng ánh mắt van xin. Rất nhanh, hai hàng nút áo bị tháo rời. Tôi xộc thẳng vào ngực Kiều, đôi tay thuần thục gỡ cái nút cài áo ngực phía sau.
Mặt Kiều nhăn nhó, nước mắt vẫn chảy thành dòng. Tôi thấy vậy càng thêm hứng thú. Đôi bàn tay nhào nặn cặp vú con bé.
“Ba… đừng…” Kiều lên tiếng. Sợ con bé nghĩ lại, tôi liền đè lên nó, đồng thời khóa chặt môi Kiều. Hai tay tôi ghì chặt tay Kiều xuống nệm. Cứ thế không biết bao lâu, tôi nhả môi Kiều ra. Một sơi tơ nước bọt quyến luyến giữa đầu giữa chúng tôi.
Mắt Kiều đỏ hoe, con bé đã ít khóc hơn, nhưng gương mặt vẫn còn vẻ sợ hãi. Tôi thấy vậy liền lên tiếng trấn an: “Con gái ngoan của ba, đừng lo, ba không làm hại con đâu! Chúng ta chỉ làm chuyện hết sức bình thường thôi!”
Bình thường? Kể cả tôi khi nói ra câu đó cũng cảm thấy ngượng mồm. Từ khi nào tôi lại cho cái chuyện loạn luân này là bình thường? Nhưng nếu ai ở trong tình huống của tôi, chắc chắn họ cũng sẽ thấy bình thường. Vốn dĩ cũng chỉ là sự kết nối giữa con người với con người, tại sao lại cấm cản? Tôi yêu Kiều, con bé phải là của tôi!
Tôi thọc tay vào trong quần Kiều, vượt qua cái quần lót để tìm đến lồn con bé. Tôi xoa nhẹ quanh mép lồn, cảm nhận nơi đây có chút ướt. Kiều khép chặt chân lại muốn chống đối nhưng tôi lại hôn con bé. Dần dần, hai chân Kiều có chút nới lỏng, tôi cũng vì thế mà thoải mái hành sự, tha hồ nghịch cái lồn của con bé.
Mới một tuần trước, cái lồn này vẫn còn trinh nguyên. Nhưng chính tôi đã khai phá nơi đây, đặt dấu tích con cu mình vào trong, biến Kiều trở thành người đàn bà của mình. Nghĩ đến chuyện đó, tôi lại càng hưng phấn. Ngón tay tôi chui tọt vào bên trong lồn con bé, nơi đây vẫn co bóp mãnh liệt. Tôi bắt đầu ngoáy, móc, làm đủ mọi trò.
Tôi thấy Kiều dần trở nên mê man, con bé cứ lắc đầu trong khi đôi mắt đã nhắm nghiền. Nhân cơ hội này, tôi tụt quần con bé xuống, nhanh tay đem con cu kề sát vào mép lồn.
Con bé ngồi dậy tính ngăn cản tôi.
“Ba… đừng mà… ba làm vậy không được!”
“Kiều, không phải con đã chấp nhận cho ba làm rồi sao? Hay con muốn ba chết tại đây!” Tôi lại dùng đến kế độc.
“Không… ba đừng làm vậy… sao ba ác với con quá vậy?”
“Ba không ác với con, ba thương con nhiều lắm, ngoan, nghe lời ba, thay thế mẹ giúp ba! Ba yêu con lắm Kiều!”
Tôi hôn nhẹ lên trán con bé, từ từ hôn xuống mũi rồi hôn vào môi. Kiều cúi đầu không đáp, tôi biết con bé đã bị thuyết phục.
Tôi nhét con cu vào bên trong lồn con bé. Kiều đau đớn muốn vùng vẫy nhưng bị tôi ôm chặt lại.
“Ngoan, con gái của ba, ba yêu con lắm, cho ba cơ thể con đi!”
Dứt lời, tôi đẩy mạnh để con cu hoàn toàn xâm chiếm bên trong. Kiều khóc lớn, cổ họng cứ phát ra những tiếng rên rỉ không thôi.
Sướng quá, một lần nữa tôi lại đút cu vào bên trong chính đứa con gái mình. Sự hòa hợp thể xác vốn luôn đem lại khoái cảm, nay lại còn có sự phụ trợ của tình thân thiêng liêng đẩy tôi lên đỉnh cao sung sướng.
Tôi lúc ấy chả còn màng đến tội lỗi, sai trái gì cả. Loạn luân hay cha con cũng chỉ là những cụm từ vô nghĩa với tôi lúc ấy.
Căn phòng này là của tôi và Ngọc, nơi đây đã diễn ra những lần làm tình máu lửa của hai chúng tôi. Nhưng thật lòng mà nói, chưa có lần nào sướng như bây giờ.
“Ba yêu con Kiều ơi! Ba yêu con!”
Tôi vừa nhấp vừa rên, hai tay ôm chặt cơ thể mỹ miều của Kiều. Con bé thút thít, vừa khóc vừa rên.
Cứ thế, những nhịp điệu của dục vọng lặp đi lặp lại trong căn phòng tôi. Tôi lại ra rồi, tôi bắn tinh lên mặt Kiều.
Nằm nghỉ một lát, tôi giúp con bé lau mặt, sau đó mặc lại quần áo. Nhìn con bé cứ cúi gằm mặt, tôi cũng có chút xót trong lòng. Nhưng tình cảm tôi dành cho nó là thật. Cứ từ từ, con bé sẽ hiểu thôi. Tôi tin vậy.
***
Những ngày sau đó là một chuỗi sung sướng, khi tôi tiếp tục lợi dụng sự mềm yếu của Kiều để đụ nó. Con bé có lẽ đã hoàn toàn khuất phục. Những sự phản kháng yếu ớt bị tôi dập tắt triệt để. Thậm chí, có những lần tôi đã ép con bé uống thuốc tránh thai để tôi có thể xuất vào bên trong.
Tôi tăng cường tiếp xúc cơ thể với con bé. Cứ có cơ hội, tôi là thò tay bóp vú, bóp mông, thậm chí là hôn hay sờ lồn. Có lần, trong bữa cơm, tôi còn thẳng tay móc lồn Kiều. Con bé lúc đầu phản ứng rất khó chịu, nhưng về sau cũng mặc cho tôi hành sự.
Có đêm, mặc dù vừa làm tình ở phòng tôi xong, nhưng con cu tôi nhanh chóng cứng lại. Thế là nhân lúc mọi người đã ngủ, tôi lẻn vào phòng Kiều, đè con bé ra đụ. Cảm giác bất ngờ đụ lúc con bé đang ngủ thật kích thích làm sao, Kiều tỉnh dậy hoảng sợ khóc bù lu bù loa, nhưng tôi đã kịp dỗ con bé.
Đang trong những tháng ngày tươi đẹp thì tôi buộc phải cùng ba về quê một tuần để dự đám tang của một người họ hàng. Mười lăm năm không động đến chuyện chăn gối thì chả sao, nhưng lúc này không được làm tình cùng Kiều khiến tôi khó chịu vô cùng.
Mà bên cạnh đó, tôi cũng lo rằng con bé khi không có mình tiếp xúc thường xuyên sẽ bắt đầu tìm cách chống lại tôi.
Nhưng có lẽ tôi đã lầm…
Con bé vậy mà lại nhớ tôi lắm. Tôi cũng chả hiểu vì sao lại vậy. Khi trở về nhà, tôi thấy con bé có chút gì đó khác lại. Một dáng dấp dâm dục ẩn hiện. Kể cả ánh mắt con bé cũng thay đổi ít nhiều.
Tối hôm đó, vì không thể viện lý do nhờ Kiều làm slide mãi được, tôi mới canh lúc đêm khuya lẻn vào phòng nó. Thấy con bé vẫn còn thức, tôi liền lao đến như thú đói.
Một sự khác biệt rõ ràng, tôi hôn con bé và nó cũng đáp lại, thậm chí rất cuồng nhiệt. Mọi khi con bé chỉ nằm yên, nhưng lần này lại biết dùng lưỡi liếm khắp cơ thể tôi. Kể cả bú cu, việc tôi muốn con bé làm nhưng chưa có cơ hội thì nay lại được con bé say mê phục vụ. Nó có tố chất dâm đãng khi trên giường của mẹ, cách nó bú cu khiến tôi sướng vô cùng. Chẳng mấy chốc, tôi đã xuất tinh. Tính rút ra nhưng con bé lại giữ chặt bên trong, nó đón nhận toàn bộ tinh dịch của tôi, rồi sau đó còn nuốt sạch.
“Có chuyện gì với con vậy?” Tôi ngớ người ra một lúc, dường như trong bảy ngày qua, đã có một sự thay đổi đáng kinh ngạc ở Kiều.
Kiều vòng tay ra sau cổ tôi, thì thầm vào tai: “Con cũng yêu ba…”
Phải rồi, đây chẳng phải là điều tôi mong chờ sao. Con bé cuối cùng cũng đã đáp trả tình yêu của tôi. Trong cái xã hội kì thị chuyện loạn luân, tôi biết thứ tình cảm này là sai trái, mối quan hệ của tôi với con bé hoàn toàn không có tương lai. Nhưng như vậy thì sao chứ? Tôi vẫn cứ sống cho hiện tại, vẫn cứ cùng Kiều thỏa mãn nhau. Cần gì phải nghĩ đến chuyện xa xôi ấy?
Nhưng tôi hoàn toàn không ngờ, kết cục của chuyện này lại tệ… như ngày hôm nay.
Trước mắt tôi lúc này chẳng khác nào địa ngục!
“Kiều, mau dừng lại…”
()
Hết chương 2.