Đời sống tình dục của Hạ Nghiên - Chương 1
CHƯƠNG 1:
Tiếng la hét của con bạn thân ở đầu dây bên kia khiến cô bất giác tỉnh giấc :” Hạ Nghiên, đêm qua, đêm….qua, tao đã ngủ cùng một thằng đàn ông lạ mặt, tình một dêm đó mày hiểu không? “.Cơn buồn ngủ vẫn ve vãn cô chưa thôi, cô lười nhác trả lời:” Mày để nó bắn vào trong rồi hả Đam?”………
“ 12 giờ mẹ nó rồi “ Cô mở mắt nhìn đồng hồ điện thoại, bất giác buông tiếng thở dài nói. Messenger báo đang có 20 tin nhắn chưa đọc, ra là cô đã ngủ thiếp đi sau khi con Đam tường thuật lại câu truyện 18+ của nó. Tin nhắn hầu như nó toàn chửi cô, còn cốt lõi vẫn chỉ có đúng một, hai dòng:” Tao thấy dính dính ở bướm lúc sáng ngủ dậy, dưới sàn và thùng rác khách sạn không có bao vứt, trong lúc mày ngủ tao đã đi mua thuốc tránh thai uống rồi”. Vứt điện thoại ra khỏi tầm tay, cô bước xuống giường, đi thẳng đến bồn tắm xả nước ấm, ném cục bọt ngâm vào bồn và nằm trong đó. Hơi ấm làm cơ thể cô thoải mái nhưng lại khiến cô bé của cô thèm được”yêu”.
Tay Hạ Nghiên từ từ chạm vào bộ ngực căng tròn, người cô càng rạo rực hơn. Cô rướn người, lưng dựa thẳng vào bồn, tay trái vê đầu vú đang cương lên, tay phải sờ dọc bụng đi xuống dưới..Cô lần mò điểm cô yêu thích rồi day nhẹ, ngón tay giữa cô di chuyển vào nơi hang ổ ẩm ướt, ngón trỏ và ngón áp út làm công việc kích thích chiếc lồn được tê dại hơn. Cứ thế đút ra rồi đút vào, mắt cô nhắm nghiền, đầu óc bắt đầu hiện ra hình ảnh người đàn ông nào đó đang dùng con cu thụt mạnh vào cô, lưỡi của anh ta mút mát núm vú cô. Thở vào tai cô những nhịp thở mạnh mẽ, ôm cô thật chặt rồi nhấp, từng đoạn nhấp làm cô thèm khát được sờ vào con cu ấy rồi đưa thẳng vào miệng. Cô đủ tự tin để khiến mọi gã đàn ông phải đổ gục vì miệng lưỡi của mình. Bàn tay trở nên linh hoạt và nhanh hơn, cô rên lên “ A..A…A, nữa đi”.Toàn thân khẽ run lên, cô chầm chập duỗi thẳng cánh tay xuống nước, mỉm cười….
Vốn dĩ thứ bảy cô được nghỉ, ai dè phải đến công ty. Hạ Nghiên lập nghiệp đã hơn 5 năm nay, từ một đứa vay bố mẹ tiền, giờ cô đã trả hết nợ và tự do làm những gì mình muốn,nhà có, xe có,tiêu tiền vẫn cần nhìn giá nhưng ở ngưỡng tuổi 35 của cô, tạm gọi là ổn. Bước về phòng làm việc sau cuộc họp dài đằng đẵng, ly trà ấm nóng đã có từ bao giờ. Cô rất thích uống trà, đặc biệt là trà hoa quả khô. “Chắc đứa nhân viên nào chăm chỉ muốn lấy lòng mình đây mà” cô thầm nghĩ. Ấy thế mà đã chín giờ tối rồi, gập máy tính xuống thì nghe tiếng gõ cửa.
-”Vào đi” Cô nói.
-“ Chị Nghiên chưa về ạ, muộn rồi chị có cần em đưa về không?” Khang nói chậm rãi.
-“ Chị đi xe rồi, em về trước đi”
-“ Chị chưa ăn tối phải không, em mời chị nhé?” Khang vẫn từ tốn đợi.
Tay đang cất đồ vào túi của cô bỗng dừng lại, “ Mới nhận lương tháng đầu, bảo sao hào phóng thế” Cô vừa cười vừa nói. Khang gãi đầu trả lời:” Hiếm có cơ hội được đãi sếp một bữa, em mạnh dạn tiêu hết tiền lương tháng này”. Đứng dậy cầm túi đi về phía cửa: “ Vậy đi ăn đồ Nhật đi, chị đói rồi”…Khang là một trong những nhân tố mới vừa vào công ty cô làm việc, được sắp xếp ở bộ phận marketing. Ở giới thời trang cô làm, kiếm được người cao to, đẹp trai không quá khó nhưng chuẩn men 100% thì không dễ dàng gì. Anh chàng này vừa ga lăng, ít nói nhưng khi đứng cạnh lại tỏa ra sức ấm áp khó cưỡng được.
-“Biết lái ôtô chứ, đi xe của chị nhé “ Cô hỏi.
– Cậu ta nở nụ cười tỏa nắng rồi nói:“ Hay chị thử ngồi xe em nhé, thoải mái lắm”
Đi xuống bãi gửi xe, cô đứng hình vài giây khi cậu ta chỉ vào chiếc xe đằng xa.
-” May cho cậu là chị mặc quần, chứ chị mà mặc váy thì cậu cứ đi một mình cho lành”. Cậu thanh niên cao to, đứng cạnh chiếc xe phân khối lớn quả thực rất quyến rũ, cô thầm cười xảo quyệt trong đầu. “Chị đừng lo, em có bằng lái đàng hoàng. Sẽ không gây ra bất cứ tổn hại nào cho chị” Cậu ta lại toe toét cười. Ngồi trên con xe này, cô bất giác cảm thấy mình cao hơn, nhìn đường phố, bầu trời với tầm mắt rộng mở hơn. Ngồi thẳng chưa được bao lâu, cậu ta vít ga, mái tóc tung lên trong gió, cả cơ thể của cô, đặc biệt là bộ ngực áp thẳng vào lưng, tay tóm vào cơ thể săn chắc của chàng thanh niên trẻ. “Chị có thể ôm em nếu sợ, không tính phí đâu” Cậu ta thản nhiên nói rồi tiếp tục đi…Quá trình ăn uống nhanh gọn lẹ do cửa hàng không đông khách, chiếc bụng đói đã không để cho cô có cơ hội nói chuyện nữa. Ăn uống xong xuôi. Cô nói:
-“ Để chị bắt taxi về, cậu cứ về đi”.
-“ Chị mời em lên nhà uống nước đi, để em đưa chị về. Được chứ?”.
– “ Thanh niên các cậu bạo mồm nhỉ, mười rưỡi tối còn đòi lên nhà sếp uống nước”. Cô lườm Khang.
-“ Em về nhà cũng không làm gì, tán gẫu với chị thêm chút cho vui. Lúc nãy mải ăn uống nên cũng chưa nói được gì nhiều mà. Mai chủ nhật nên không cần dậy sớm, quyết vậy chị nhé. Đợi em đi lấy xe.” Khang không để cho cô nói thêm câu nào, lấy xe rồi đưa cô về…..
Mở cửa nhà, tìm công tắc bật điện, cô nói:” Ngồi đó đợi chị, mà cậu uống gì nhỉ ?”. “ Em uống gì cũng được, nước lọc cũng ok”. Quay vào bếp rót nước, đột nhiên có cánh tay đằng sau siết vào eo, giữ chặt ở bụng cô. Hơi thở từ từ chạm vào gáy, tai cô, chiếc cằm vuông đặt nhẹ ở vai:” Cho em một ôm chị một lúc được không, em đã rất muốn làm điều này với chị từ lâu rồi”….Bầu không khí chìm trong im lặng, chỉ có hơi thở của cả hai bắt đầu dồn dập hơn.
———————————-
———————————-