Đời Sinh Viên Thực Tập - Chương 7
Ở nhà tôi có số điện thoại ở đây nên có việc gì thi thường gọi đến. Tôi hôn Giang tạm biệt rồi xuống nghe. Hoá ra có ai đấy gọi điện đến cho tôi nên em gái tôi gọi điện bảo tôi như vậy. Thế là tôi chào mẹ Giang rồi về nhà.
Về đến nhà nhìn vào cái máy hiện số thấy lạ không biết ai gọi cho tôi số này lạ lắm. Tôi hỏi em gái mình là con trai hay con gái gọi đến cho anh vậy. Nó nói con gái và chị ấy bảo anh cứ gọi lại cho chị ấy là biết ngay.
THấy lạ không biết là ai nên tôi gọi lại. Người nhấc máy hình như là đợi tôi gọi hay sao đó mà mới alô cái mà đã hỏi có phải Hoàng không. Tôi trả lời: Phải thế bạn là ai đấy.
– Không nhận ra ai sao
– Đúng là tôi không nhận ra ai thật nên nói chịu không đoán ra. Hay cho gợi ý đi.
– Gợi ý vậy nhé. Người lúc sáng mà Hoàng làm cho khốn khổ đó.
– À Hiền à, có chuyện gì mà gọi mình vậy.
– Mình định bảo về cái hẹn ngày mai đó mà.
– Sao vậy hay là định bùng à.
– Lấy đâu ra, mình định bảo mai Hoàng xin nghỉ hộ mình mai mình nghỉ buổi sáng nhưng không quên cái hẹn này đâu. Hoàng mai xong thì đến quán này nhé.
– Tôi biết cái quán đó nên đồng ý ngay. Nhỏ không đến thì càng không có ai thấy tôi và Hiền đi chung với nhau.
– ừ thế cứ đến ngày mai nhé.
Gọi điện xong tôi thấy con em mình nó vẫn đứng đấy nhòm nhòm như trêu ngươi nhưng mặc kệ con nhỏ đó biết gì đâu mà phải để ý đến chứ.
Đi ngủ tôi mơ được một giấc mơp đẹp. Tôi thấy được nhìn thấy bản thân đang được nhét cặc vào cái lồn đang mở rộng của Hiền. Thật là tuyệt diệu làm sao khi sau đó là từ trong lồn chảy ra một hỗn hợp chất lỏng. Giữa chất nhờn màu sữa và màu đỏ. Tôi liếm hết thứ hỗn hợp đó không bỏ qua một ít nào cả.
Sáng dậy với tâm hồn cực kỳ thoải mái nhưng vừa định ra khỏi nhà lại nhìn thấy con em gái. Từ hôm qua đến giờ không biết sao nó cứ nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ đó. Thật là khó hiểu. Nhưng thôi để đến tối về hỏi xem nó có việc gì mà nhìn tôi như vậy chứ.
Đến trường đúng là không có Hiền đến. Hiền không dám cười đùa như bình thường nữa mà có vẻ bẽn lẽn hơn rất nhiều. Nhìn thấy tôi là Hoài đỏ hết cả mặt. Nhưng con nhỏ không dám thể hiện gì cả. Tôi thì càng không để lộ biểu hiện gì cả. Có một tiết mấy bọn cùng đoàn lên lớp tôi thấy Hiền ở lại tôi cũng ở lại phòng. Rồi nói với nhỏ một chút. Tôi có năng khiếu lừa gái hay sao đó mà nói có một chút thì em đã đồng ý rồi. Và tin ngay tắc lự.
Tôi bảo bận không đèo Hoài về được. Con nhỏ nói là để nó về xe buýt thôi còn trưa mai muốn tôi đưa em ra đây một lát. Tôi đành phải đồng ý vậy.
Trong ngày hôm đó có một vài việc khá là bất ngờ. Đấy là nhỏ Hà thu lớp trưởng nói với tôi là có đợt thi tin quận sắp tơí nên muốn tôi giúp em hướng dẫn một chút. Đang chưa biết lý do gì để tiếp xúc cô bé đáng yêu này thì lại được em tạo điều kiện như vậy nên tôi đồng ý liền. Tôi hẹn em sáng mai học có 3 tiết thì hai tiết sau em ở lại rồi vào phòng tin tôi hướng dẫn.
Còn một sự kiện nữa liên quan đến cô giáo chủ nhiệm. Cả ngày hôm trrước không thể nào gặp cô giáo. Còn hôm nay cô ta đến phòng tìm tôi. TÌm thấy tôi mặt cô ta có vẻ mừng lắm. Tôi hỏi có việc gì mà cô cần tìm sao không cho em nào xuống gọi tôi. Cô ả bảo là có việc muốn nhờ. Nhưng nói đây không tiện. Cô ta hỏi số điện thoại của tôi rồi bảo tối sẽ gọi. Nhưng tôi bảo tôi có số để tội gọi cho cô cho.
Tôi hỏi cô có nhà lúc mấy giờ để tôi còn gọi. Cô nàng bảo cả tối cô đều có nhà thì tôi gọi lúc nào cũng được. Thắc mắc không biết cô ta có việc gì cần đến mình cơ chứ. đến tối là biết ngay thôi mà. Thôi để chuyện đó sau bây giờ phải chuẩn bị tinh thần cho buổi trưa nay đã chứ.
Hiền hẹn tôi lúc 11 giờ trưa tức là trước khi hết giờ mới vào tiết 5 còn một tiết nữa mới hết giờ. Nhưng tôi vồn suốt ngày bỏ tiết ở trường thế cho nên bây giờ chẳng có gì phải ngại khi về sớm cả. Đang định về thấy Hoài tôi nói với em là tôi có việc bận nên về trước. Em chẳng dám thắc mắc gì cả mà chỉ bảo tôi đi cẩn thận mà thôi.
Phóng thật nhanh đến một quán trên đường Lý Thường Kiệt. Tôi đã vào đây mấy lần rồi thế cho nên không có lạ gì quán này cả. đến quán đang nhìn xem Hiền đâu thì bất chợt có ai đó phát vào vai tôi. Tôi biết đó là Hiền nên nói:
– Hiền có phải đợi mình lâu chưa. Đúng là Nhỏ Hiền thật.
– Mình cũng vừa mới đến mà thôi. Mình vào trong đi.
Tôi và Hiền đi vào mé trong cái bàn mà Hiền đã đặt từ trước. Không biết nhỏ chọn bàn sao mà hợp ý tôi thế không biết nữa. Cái bàn ở trong cái góc tối tối. Thật là thuận tiện biết bao cho cái công việc của tôi.
Ngồi xuống tôi mới quan sát kỹ Hiền. Hôm nay nhỏ khá là xinh đẹp đó. Nên khi phục vụ mang thức ăn ra tôi nói trêu nhỏ:
– Hôm nay nhìn Hiền xinh thế không biết nữa. Hay là sau bữa ăn này lại có hẹn với anh nào mà ăn diện thế chứ.
– Mình hôm nào chẳng đẹp chứ. Mà cũng chẳng có hẹn với ai đâu. Mình định sau bữa ăn này sẽ rủ Hoàng đi đến vũ trường nhé. Hoàng đến đó lần nào chưa.
– Mình chưa thế chúng ta ăn nhanh rồi đến đó nhé.
Tuy tôi đã đến đó mấy lần rồi nhưng vẫn phải giả vờ ngây thơ thế. Trong bữa ăn tôi gắp thức ăn liên tục cho Hiền để thể hiện sự quan tâm của mình với cô ả. Ăn xong ngồi uống nước một lát và nói chuyện thì đã thấy đến 2 giờ chiều rồi. Thế là Hiền rủ tôi đi. Tôi đang định lấy xe thì Hìên bảo đi một xe thôi. lấy xe tôi đi còn xe nàng thì để lại quán này cũng được vì Hiền quen ở đây mà.
Chẳng có lý do gì để tôi phải từ chối cả. Hiền lên xe ngồi sát vào cạnh tôi. Hiền bảo tôi đến vũ trường A. Trên đường đi tôi đi thi thoảng có chỗ phanh gấp vì có mấy thằng đi khá ngu thế nên khi đó cả người Hiền dán sát vào người tôi. Nhưng chẳng thấy cô nàng lên tiếng trấch móc gì cả. không những vậy Hiền còn ngồi ôm sát vào người tôi nữa chứ. Ngực Hiền dán sát vào người tôi thật là êm ái.
Tôi muốn kéo dài mãi như vậy chứ. Nhưng cuối cùng nó cũng đến. Vào đến vũ trường bây giờ vẫn là sớm nên chưa có mấy người đến đây. Tôi và Hiền vào phòng nhảy. Rồi ra nhảy một lát. Nhảy mãi chán chúng tôi vào bàn ngồi. Tôi đi trước nên chọn một bàn khá khuất tầm mắt để có ít người soi mói.
Tôi kéo ghế của Hiền vào phía bên mình. Ngọi một chai rượu. Thấy Hiền không phản đối gì chắc là cũng uống nhièu rồi. Uống được một ly Hiền hỏi tôi:
– Hoàng này mình hỏi thế này bạn trả lời thật nhé.
– Ừ có chuyện gì vậy.
– Chẳng là mình định hỏi Hoàng có bạn gái chưa vậy.
– Mình chưa thế còn Hiền.
– Mình cũng chưa có.
– Mình chẳng tin lắm đâu. Hiền xinh đẹp thế này thì làm sao mà chưa có anh nào yêu được chứ.
– Mình xinh gì chứ. Thế Hoàng không yêu ai sao.
Biết tâm ý của con gái đó là một biệt tài của tôi. Từ khi tiếp xúc với Giang trở đi khả năng đó của tôi đã được đánh thức. Vì vậy nghe Hiền nói như vậy là tôi biết ý ả rồi. Hiền muốn tấn công tôi trước đây mà. Nhưng tôi không chủ động trước đâu như thế có khi bị bắt nọn thì sao.
Nhưng cũng không thể nào không có chút biểu hiện nào cả. Tôi lấy tay đưa lên cao như là định đặt lên đùi Hiền. Nhưng đến khi nó vừa chạm đến cái gần đó thì lại không đặt xuống nữa. Nó được đặt xuống cái ghế mà Hiền ngồi nhưng chỉ để ở gần mà thôi. Hiền cũng nhìn thấy những cử chỉ của tôi. Tôi nhìn thoáng qua mắt thấy Hiền có vẻ không hài lòng cho lắm vì biểu hiện này của tôi.
Rót lấy một ly rượu uống cạn như là để lấy thêm dũng cảm hay sao đó. Mà sau khi uống xong, Hiền nhìn thẳng vào mắt tôi và hỏi: Sao Hoàng không tiến thêm chứ. Mà chỉ định đặt lên đó rồi lại bỏ xuống.
Tôi đã đoán không sai Hiền có vẻ khá là ăn chơi thế nên bây giờ cô ả có vẻ chủ động đây. Tuy Hiền hỏi nhưng tôi không trả lời. Mà bàn tay đặt trên ghế Hiền ngồi chỉ tiến thêm một chút nữa cho đến khi nó vừa chạm đến chân Hiền thì dừng lại.
Hiền thấy tôi để một lát như vậy mà không tiến thêm ít nào nữa. Chăc là tức mình hay sao đó mà Hiền nói như giận dỗi: không dám sao. Nói xong cô nàng cầm lấy tay tôi đặt lên đùi mình. Đến lúc này tôi đã biết được hết ý Hiền rồi.