Đời May Mắn - Phần 105
Hai người ngã nhào vào trong bồn tắm, nước tràn ra tung tóe cả sàn nhà. Cô Ngọc Nhi và Vân Nhu vừa trồi lên liền cùng nhào vào tôi mà vung nắm đấm đánh túi bụi… Ây da, dù không đau mà có chút không đỡ kịp ah.
– Ha ha… Thôi… Thôi mà… Hai người cũng đổ mồ hôi hết rồi… Để Phong tắm cho nha…
– Quên đi… Đáng ghét…
– Lại đây nào…
– Bỏ ra đi… kỳ quá…
– Nhu Nhu của anh ngoan nào…
– Nhi Nhi của Phong ngoan nào…
– Chỉ ôm một chút thôi nha…
Lại mất thêm năm phút nài nỉ, dụ dỗ… cuối cùng tôi cũng được nằm yên trong bồn tắm trái phải hai bên cô Ngọc Nhi và Vân Nhu gương mặt cùng đỏ hồng áp mặt lên ngực tôi. À! Đừng hiểu lầm. Đến giờ phút này vẫn chỉ có tôi là không mặc gì trên người. Cô Ngọc Nhi và Vân Nhu vẫn y nguyên trong bộ đồ tắm heo ướt sũng…
– Mẹ em quay lại với… ông ta à?! – Tôi chợt quay qua Vân Nhu hỏi.
Vân Nhu nhìn qua cô Ngọc Nhi hơi ái ngại ấp úng. Cô Ngọc Nhi lắc đầu mỉm cười:
– Đêm qua không có mẹ em… Chị thật sự không biết mình bây giờ phải đối mặt với Phong thế nào!? Còn nếu em thấy chuyện này khó nói, chị ra ngoài nhé!
– Không… đâu có gì khó nói chứ! – Vân Nhu mỉm cười, nắm tay cô Ngọc Nhi.
Nàng nhìn lên tôi, hơi ấp úng nói:
– Em… hỏi mẹ tại sao không về… Mẹ nói có việc ở bên ba… Em cũng nghi ngờ không biết hai người có quay lại không?! Nhưng chuyện này rất vô lý… Mẹ em không hề có tình cảm với ông ta… Ngày xưa đã không có, bây giờ càng không thể có được… Mẹ lại không nói cho em nghe…
Vân Nhu chợt nhỏm dậy, chống tay lên ngực tôi, bĩu môi u uất nói:
– Dạo này thỉnh thoảng mẹ còn than thở… phải chi anh là con ruột của mẹ thì tốt…
– Ặc… Rồi em nói sao?! – Tôi tròn mắt hỏi.
– Hứ, dĩ nhiên là em không chịu rồi! Anh gì chứ?! Em không cần anh.
– Ha ha… – Tôi kéo Vân Nhu muốn hôn lên đôi môi nhỏ xinh kia, nàng liền đỏ mặt đẩy ra.
Tôi cười cười để Vân Nhu nằm xuống ngực mình, quay qua cô Ngọc Nhi nhẹ nhàng nói:
– Phong sẽ tìm cho cô một việc làm khác… Được không?!
– Không cần đâu… cô tự lo được… – Nằm trong lòng tôi ngay bên cạnh là Vân Nhu, cô Ngọc Nhi còn rất ngượng ngùng.
– Không được cãi lời… Để đó Phong lo cho… Ba Phong quen rất nhiều công ty ở Sài Gòn… Cô có thể làm kế toán nè, ngân quỹ nè, quản lý nhân sự nè… thư ký Tổng Giám đốc… Ặc… Thôi, bỏ qua.
– Á, cái cuối được đó… Cô thích được dẫn đi ăn nha, còn được đi công tác với sếp bụng bự… Cô thích lắm…
– Hi hi… – Vân Nhu thấy mặt tôi đen thui, liền che miệng cười nắc nẻ.
Cô Ngọc Nhi cũng cười, cười đến mặt đỏ ửng lên.
– Hừ… Dám trêu tui sao…
Hai cánh tay tôi bất ngờ siết chặt, kéo cả người nằm hẳn lên người mình. Vân Nhu và cô Ngọc Nhi chưa kịp phản kháng thì hai nụ hôn nối tiếp nhanh như chớp rơi lên môi hai người. Hai gương mặt xinh đẹp liền đỏ ửng lên ngượng ngùng càng xinh đẹp không tả nổi. Tôi chậm chậm chồm đến đón lấy đôi môi mềm mại của Vân Nhu… dẫn nàng qua bên cạnh cùng đón lấy đôi môi của cô Ngọc Nhi mà hôn. Hơi thở hai người như hòa vào nhau tìm đến môi tôi. Hai chiếc lưỡi nhỏ ẩm ướt cùng quấn lấy lưỡi tôi trao vị ngọt.
Cảm giác này thật tuyệt vời! Tôi hôn như chưa bao giờ được hôn… Hai bờ môi mềm mại hé mở, hai chiếc lưỡi nhỏ khao khát dâng hiến trọn vẹn. Bụng tôi được một bàn tay nhỏ nhắn ngượng ngùng của cô Ngọc Nhi vuốt ve rồi dần chuyển xuống bên dưới… Dương vật tôi nở to ra cứng như sắt đá không ngừng được vuốt ve bởi bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô. Và bàn tay khác cũng thon dài mềm mại không kém đang chậm rãi tìm đến…
– A…
Cô Ngọc Nhi kêu khẽ, tay rụt về, giấu gương mặt đỏ bừng ngượng ngùng vào cổ tôi. Vân Nhu vẫn hôn rít lấy môi tôi, nhưng hai cánh mũi phập phồng nén cười. Tay nàng lại tìm về sở hữu của mình, vuốt vuốt nó say mê không ngừng nghỉ.
– Nhu ơi!
– Dạ.
– Nhi ơi!
– Ư…
– Chìu Phong lần này được không?!
Không có câu trả lời nào vang lên. Nhưng hơi thở của hai người cùng lúc trở nên nặng nề gấp gáp… Tôi ngồi dậy, đỡ hai người ngồi dậy khỏi người mình. Hai gương mặt xinh đẹp đã đỏ ửng ngượng ngùng không chịu nổi. Tôi đứng lên, dương vật hùng dũng đung đưa ra phía trước… Đưa tay định lấy chiếc khăn tắm trên kệ, chợt bên dưới tôi truyền đến cảm giác ấm áp sương sướng. Tôi sững người nhìn xuống… Vân Nhu mặt đỏ ửng quỳ gối há miệng đưa chiếc lưỡi nhỏ liếm quanh dương vật tôi. Cô Ngọc Nhi che kín mặt, đến cả vành tai cũng đỏ ửng lên…
“Ây da…” Tôi vốn định cởi ra bộ quần áo ướt, lau khô người cho hai người, rồi cùng nhau ra giường cho đúng quy trình nha. Vậy là phải sửa lại thứ tự các bước rồi.
Tôi biết Vân Nhu đang chủ động làm điều này hoàn toàn là vì tôi. Nàng không phải là một cô gái chủ động trong chuyện giường chiếu, ít ra cho đến hôm nay. Vân Nhu đang kìm nén sự ngượng ngùng của mình để xóa đi sự xấu hổ ngăn cách của cô Ngọc Nhi và giúp tôi hoàn thành tâm nguyện. Ôi! Một chút tâm ý nho nhỏ của nàng lại đáng yêu đến mức khóe mắt tôi nong nóng xúc động. Ờ mà cái quái gì mấy ngày nay tôi lại khóc nhiều như vậy nhỉ?! Nhiều hơn tất cả mười tám năm sinh ra cộng dồn lại.
– Ah… Nhu của anh giỏi quá… – Tôi hít hà sung sướng kêu lên làm Vân Nhu đang ngậm mút dương vật tôi cũng nóng rang cả mặt.
Tôi nắm tay kéo cô Ngọc Nhi đứng lên… Cô cúi gằm gương mặt đỏ ửng, để mặc tôi lấy chiếc áo thun ướt sũng của cô kéo qua đầu. Chiếc nịt ngực nhỏ rơi xuống lộ ra hai bầu vú căng tròn làm tôi muốn ngạt thở… Tôi kéo ghì vòng eo nhỏ của cô, cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại của cô, bàn tay liền đặt lên bầu vú thổn thức của cô mà xoa nắn… Tôi nhận ra khối thịt mềm mại quen thuộc trong tay mình hôm nay có chút khác lạ, như là căng hơn, háo hức hơn…
– Phong… ư… Nhi… Nhi… – Cô Ngọc Nhi ôm ghì lấy cổ tôi thổn thức. – Nhi khó chịu lắm… Nhi muốn…
– Có phải vì chuyện đêm qua với Quyền không?! – Tôi nghiến răng se se chiếc núm nhỏ, cô Ngọc Nhi thở dốc gật gật đầu.
– Vậy là cô có giấu em cái gì ha…
– Không có… – Cô Ngọc Nhi lắc đầu nguây nguẩy, nói nhỏ lí nhí vào tai tôi. – Nhi chỉ… chỉ cầm thôi… chưa có… nhưng… nó lại… rỉ nước…
“Ặc… Cái thằng mập này… Vậy không phải chỉ cần chạm môi liền xuất tinh sao?!” Tôi thở dài nghĩ đến thằng mập hâm mộ cô Ngọc Nhi bao lâu nay, đúng là có chút mất kiểm soát ah. Cô Ngọc Nhi lại là khía cạnh khác… Dù sao từ trước tới giờ người đàn ông cô chân chính tiếp xúc chỉ có mình tôi. Bây giờ lại vì hoàn cảnh ép buộc phải thoát y trần truồng trước mặt một đứa học trò khác, còn phải cầm cái thứ đó của nó… chỉ một chút nữa đã phải… Cô lại đang tuổi thanh xuân chín muồi nhất, thật khó để nói không dâng lên chút cảm xúc nào.
– Hắc hắc… Đợi một chút Phong chữa bệnh khó chịu cho Nhi nha…
Tôi kéo Vân Nhu đứng lên, đặt lên môi nàng một nụ hôn thật sâu.
– Cảm ơn em…
Vân Nhu không đáp lời tôi, hai gò má chỉ ửng đỏ xinh đẹp không tả xiết. Tôi nhẹ nhàng cởi quần áo cho nàng. Vùi mặt vào bộ ngực căng tròn của nàng mà hôn hít tham lam… Mỗi lần rút vào ngực Vân Nhu tôi có chút mất kiểm soát, cứ ngậm mút say mê không muốn rời ra… Nàng cắn môi mặt đỏ ửng nhìn lưỡi tôi cứ đi vòng vòng trên núm nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn của nàng.
– Anh… chị Nhi… đợi kìa…
– Á… không…
Cô Ngọc Nhi vừa kêu lên phản đối thì bị tôi vơ lấy kéo sát vào Vân Nhu. “Ầm”… Một tiếng nổ oanh tạc trong đầu làm đầu óc tôi trống rỗng. Ôi! Thánh thần thiên địa ơi… Tôi từng mê luyến ngực cô Ngọc Nhi, sau lại xuýt xoa say tình với hai bầu vú của Vân Nhu. Nhưng không ngờ có một ngày những thứ tươi đẹp nhất trong đầu tôi lại cùng xuất hiện bên cạnh nhau như thế này.
– Ôi… Anh chết mất… – Tôi ôm ghì hai vòng eo nhỏ của hai người, áp mặt lên bốn bầu vú căng tròn tuyệt đẹp này mà mê mẩn than thở.
– Ưm… Anh hư lắm… – Vân Nhu cắn môi kêu khẽ nhìn tôi há miệng mút lấy núm vú nàng.
– Ư… Phong… – Cô Ngọc Nhi thở dốc nhìn tôi lại chuyển qua ngậm lấy đầu nhũ hoa của cô mút say mê.