Đời Em Tuyết Hân - Truyện Loạn Luân Hay - Phần 4
5 năm sau…
Trong ngôi biệt thự của Tuấn Quang, tại một căn phòng ngủ màu tím nhạt dành có gấu bông, bàn học, phòng tắm, bàn trang điểm, giường ngủ… nói chung toàn là đồ vật dành cho con gái, bên trong căn phòng ấy, một cô bé mặc đồng phục đi học là áo sơ mi cùng với váy ngắn màu xanh kẻ sọc đang ngồi ở bàn trang điểm để chải tóc.
Cô bé đó chính là Tuyết Hân, bây giờ cô bé đã 15 tuổi là cái tuổi vẫn còn ngây thơ trong sáng của bao nữ sinh khác kể cả em cũng không ngoại lệ. Phải nói rằng Tuyết Hân dù mới 15 tuổi nhưng cực kỳ xinh đẹp và dễ thương, thậm chí cô bé còn đẹp hơn cả mẹ mình là Phương Lan mặc dù Tuyết Hân giống mẹ như đúc. Tuyết Hân có một khuôn mặt trái xoan, đôi mắt nai to tròn và long lanh, mái tóc đen dài mượt mà, đôi môi đỏ mọng chúm chím và có làn da trắng nõn như tuyết.
Cô bé cao 1m6 cùng vòng eo con kiến, đôi chân thon gọn và vì cô bé dậy thì sớm nên mông và vú của cô bé căng tròn và đẫy đà như gái 17 – 18 tuổi vậy, Tuyết Hân được trời ban một nhan sắc và cơ thể xinh đẹp như thế nên mỗi khi ai nhìn thấy cô bé đều phải ấn tượng, nhất là các chàng trai luôn để ý đến cô bé.
Khi Tuyết Hân mới chải tóc xong thì Tuấn Quang là cha dượng của em kêu em ở dưới nhà, em liền cầm cặp để xuống dưới nhà thì em bị ông ta mắng:
– Mày là gì trên đó mà chậm chạp thế… ra xe đi để tao chở mày đi học nữa!
Tuyết Hân gật đầu kêu dạ rồi ra ngoài xe đợi cha dượng, sau đó em ngồi trong chiếc BMW 318i để cha dượng chở em đi học.
Nói thêm nữa là Tuyết Hân học trong một ngôi trường tư thục dành cho những học sinh khá giỏi cả Tuyết Hân cũng vậy, năm nào em cũng là học sinh giỏi suốt mấy năm liền, không chỉ thế mà em còn là một trong những nữ sinh xinh đẹp nhất trường nên trong trường ai cũng biết tới em và các nam sinh luôn theo đuổi theo rất nhiều.
Xinh đẹp, học giỏi và là con nhà giàu nên ai cũng nghĩ em rất hạnh phúc, nhưng không một ai biết rằng chỉ là bề nổi của em thôi.
Từ khi mẹ mất, cha dượng của cô bé trở thành một con người khắt khe và khó tính hơn rất nhiều khiến em không dám cãi lời dù chỉ một lần, ông ta hay chửi mắng và trút giận mọi chuyện bực mình của ông ta vào cô bé. Tối nào ông ta cũng nhậu nhẹt say xỉn rồi về nhà lôi Tuyết Hân ra mà đánh đập ngược đãi cho thỏa mãn mặc kệ em đau đớn khóc lóc đến mức nào dù Tuyết Hân không làm gì sai cả. Cứ mỗi lần bị đánh là Tuyết Hân hay đến chỗ bàn thờ nhìn di ảnh của mẹ mình mà khóc, ông ta còn sa thải người giúp việc và bắt em làm việc nhà từ trưa đến tối mỗi ngày sau khi đi học về, mỗi lần ăn cơm thì ông ta không cho em ăn ngon như lúc mẹ em còn sống nữa mà cho em ăn cơm thừa canh cặn.
Nhiều khi Tuyết Hân cũng muốn rời khỏi ngôi biệt thự đó mà đi, nhưng có điều vì không biết đi đâu về đâu và hơn nữa gã cha dượng đã nuôi em và cho em đi học và có một cuộc sống đầy đủ như vậy mà em lại bỏ đi thì lại rất vô ơn nên em cứ tiếp tục sống với ông ta và chịu đựng những đòn roi, những lời chửi mắng của ông ta dành cho em.
… Bạn đang đọc truyện Tuyết Hân tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/tuyet-han/
Ngọc Thư đang ở trong phòng bếp để nấu cơm, bây giờ Ngọc Thư đã là một cô gái 26 tuổi là cái tuổi đã trưởng thành, hiện tại cô làm nhân viên văn phòng trong một công ty ở thị trấn sau khi tốt nghiệp đại học.
Từ nhỏ, chỉ có mình anh trai cô là người nuôi nấng cô cho cô đi học đàng hoàng nên cô luôn cố gắng học giỏi và sau này kiếm một công việc ổn định để không phụ lòng anh trai cô.
Dọn đồ ăn và cơm ra bàn xong, Ngọc Thư ngồi vào bàn ăn ăn cơm một mình mà không có ai ăn cùng.
Ngày nào cô cũng ăn cơm một mình như thế này, từ khi cô 20 tuổi thì Dương Thanh – anh trai cô thì phải đi xuất khẩu lao động ở bên nước ngoài một tháng chỉ về 1 lần thôi, từ lúc đó cô sống cô đơn một mình trong căn nhà này cho tới tận bây giờ.
Khi đang ngồi ăn cơm thì ở ngoài cửa nhà cô có tiếng gọi, cô ngừng ăn và đi ra mở cửa, Ngọc Thư mừng rỡ và nở một nụ cười tươi vì người đứng trước cửa là Tuyết Hân – cháu ruột của Ngọc Thư hay gọi Ngọc Thư bằng “cô út” vì Ngọc Thư là em út của Dương Thanh chính là bố của nó.
Mỗi lần Tuyết Hân về quê chơi là cô vui lắm vì có người cùng ăn cơm chung, cùng làm mọi thứ chung với cô làm cô không cảm thấy cô đơn nữa.
Tuyết Hân về quê chơi 4 ngày rồi mới về lại thị trấn, cứ mỗi lần được nghỉ học nhiều ngày, được nghỉ hè hay đến Tết là cô bé về quê vì cô bé rất thích vùng thôn quê ở đó và muốn được sum vầy với người thân máu mủ thực sự của mình.
Cô bé tắm rửa thay đồ rồi sau đó vào phòng bếp ăn cơm với cô ruột của mình cho vui, ăn cơm xong thì phụ cô làm việc nhà rồi sau đó hai cô cháu đi ngủ.
Sáng hôm sau, Ngọc Thư đã dậy sửa soạn rồi chạy xe ATTILA đi làm từ sáng sớm đến 6 giờ chiều mới về, còn bé Hân thì dọn dẹp nhà cửa rồi đi ra ngoài cánh đồng để dạo chơi.
Phải nói thêm nữa là Tuyết Hân không chỉ xinh đẹp khi ở trên thị trấn mà sắc đẹp của cô bé còn làm nổi bật cả vùng thôn quê này giống như mẹ em ngày xưa vậy.
Mấy đứa con nít sống ở vùng quê đó ai cũng muốn làm bạn với cô bé, hàng xóm ai nhìn cũng yêu mến cô bé cả vì cô bé rất lễ phép và biết phụ giúp người lớn, mỗi lần Tuyết Hân đến nhà chơi là họ hay cho cô bé bánh kẹo hay vài nghìn đồng và khen cô bé ngoan hiền lại còn dễ thương nữa, họ không chỉ khen Tuyết Hân mà còn nói tốt cả Dương Thanh – bố ruột của Tuyết Hân là người hiền lành và chăm chỉ nên có phước mới có một cô con gái xinh xắn và dịu dàng đến vậy.
Vào lúc chiều, Tuyết Hân hay ra ngoài sông để tắm mỗi lần về quê, cô bé rất thích tắm sông vì nước sông rất mát và dễ chịu, cô bé thích tắm vào buổi chiều vì chiều không có ai tắm cả vì tụi con nít hay tắm sông vào buổi trưa mà thôi, cô bé vì thích kín đáo và riêng tư nên chiều cô bé mới tắm sông, cô bé chọn chỗ sông nào có cỏ cây mọc nhiều trên bờ để kín đáo hơn mỗi khi em tắm sông.
Nhưng có điều những bụi cỏ cây trên bờ cũng không che kín được em khi em đang tắm sông bởi vì mỗi lần tắm sông là Tuyết Hân cởi hết quần áo rồi trần truồng xuống sông, nước sông cũng hơi cạn nên có lẽ những gì trên cơ thể em đều bị phơi bày ra hết.
Những người đàn ông dù già trẻ gì cứ mỗi lần vô tình đi ngang qua chỗ con sông mà nhìn thấy Tuyết Hân tắm sông là họ cứ đứng nhìn suốt mà cô bé không hay biết gì nhất là mấy lão già mỗi lần nhìn thấy em tắm là họ lên cơn dâm vì cơ thể của cô bé quá đẹp nên làm cho họ bị kích thích và thèm muốn.
Chiều nay, Tuyết Hân cũng trần truồng tắm sông như mọi lần.
Khi đang tắm, cơ thể nuột nà phổng phao của cô bé đã lọt vào mắt xanh của lão Thái, người đàn ông ngày xưa từng làm tình với Phương Lan – mẹ của cô bé một lần. Lão nhìn kỹ hơn thì thấy con bé nó giống mẹ nó rất nhiều.
Lão đang núp ở bụi rậm để nhìn bé Hân tắm sông, xem được 30 phút thì lão về nhà.
Thật là may mắn đối với lão Thái bởi vì khi lão về tới nhà thì gần 5 giờ chiều thì lão thấy bé Hân đang đi ngang qua nhà lão.
– “Bé Hân ơi… cháu vào chơi với ông một chút nhé… ông đang buồn lắm!” Lão Thái kêu bé Hân lại khi cô bé đang ngang qua nhà lão.
– “Dạ!” Bé Hân đồng ý một cách lễ phép rồi vào nhà lão Thái chơi.
Khi vào nhà lão Thái, lão ta rót nước mời cô bé uống và nói chuyện với nhau một lúc, thấy bé Hân xinh xắn và lễ phép nên lão đã có một ý định đen tối dành cho con bé.
– “Bé Hân ơi… ông có trò chơi này hay lắm… nhưng với điều kiện là cháu đừng nói ai biết về trò chơi này nhé, chịu không?”. Lão Thái nói ngọt để dụ dỗ bé Hân.
Tuyết Hân vì là một cô bé ngây thơ trong sáng như trẻ con nên cô bé đã vội vã tin lời lão, lão Thái vui mừng liền dụ cô bé vào cái buồng ngủ kín đáo của lão rồi sau đó lão khóa cửa buồng ngủ lại.
Lão Thái ngồi lên giường và bảo Tuyết Hân hãy ngồi trên đùi lão, con bé nghe lời liền làm theo.
Lão vén cái đầm vải màu trắng của con bé lên, một cơ thể trắng nõn mịn màng đã lộ ra trước mắt lão, bé Hân có cái bụng phẳng lì thon thả và có hai bầu vú căng tròn cùng với hai núm vú đỏ hồng tươi nguyên làm lão Thái thèm thuồng.
Lão Thái dùng miệng mút hai bầu vú tròn trịa của bé Hân làm con bé run lên.
– “Ông ơi… ông làm gì vậy… cháu nhột quá!”. Bé Hân run lên vì bị lão bú vú.
Lão mặc kệ con bé nói và cứ bú mãi chừng 15 phút mới ngừng lại, hai bầu vú của bé Hân trở nên ướt nhẹp vì nước miếng của lão Thái.
Lão Thái cởi luôn cái đầm trắng của Tuyết Hân ra mà hôn hít liếm láp cơ thể của một cô bé non tơ 15 tuổi.
Bé Hân chỉ biết ú ớ vì từ nhỏ tới giờ chưa từng tận hưởng cảm giác này bao giờ và cô bé một phần cũng thích và một phần sợ hãi.
Lão Thái dùng hai tay xé rách cái quần lót trắng nhỏ xíu của bé Hân ra, một cái lồn non múp cùng với cái lỗ đít nhỏ khít vô cùng trắng hồng cùng đã hiện ra trước mắt lão, bé Hân xấu hổ liền lấy một tay che ngay chỗ đó của mình nhưng bị lão hất tay ra.
– Con đừng sợ gì hết… Con gái ai cũng phải chơi trò này để lớn lên mới sung sướng được… con biết không?
Lão Thái nói vậy nhằm để giải thích cho cô bé biết và bé Hân tin lời nên không còn mắc cỡ nữa để cho lão muốn làm gì thì làm.
Lão ta liền sờ vào hai bên mép lồn và tách nó ra, lão bắt đầu dùng lưỡi để liếm hai bên mép lồn và mút cả hột le trong lồn của bé Hân, lão rất giỏi trong việc tình dục nên lão bú lồn bé Hân đến mức con bé phải run lên vì thích thú, 15 phút sau nước lồn của bé Hân cũng đã rỉ ra rất nhiều và lão Thái uống hết thứ nước đó chảy ra từ lồn của cô bé và lão cảm thấy nước lồn của bé Hân rất ngon.
Sau khi bú lồn xong thì lão liền đặt bé Hân lên giường và lật người con bé xuống, lão dùng lưỡi để tiếp tục liếm cái lỗ đít thơm tho nhỏ xinh của bé Hân.
Sau khi bú lỗ đít và lồn bé Hân thêm lần thứ 2 nữa thì lão nghỉ ngơi và mặc lại quần áo cho Tuyết Hân, lão cho bé Hân 50 ngàn đồng và khen ngợi bé Hân ngoan và đáng yêu, Tuyết Hân chỉ gật đầu để cảm ơn lão mà không nói một lời nào.
Tuyết Hân đi về nhà với tình trạng chỉ mặc cái đầm ở bên ngoài mà không có mặc đồ lót bên trong vì em không thích mặc áo ngực trừ khi đi học còn quần lót của em lúc nãy đã bị xé rách nên em để lồn trần mà về nhà và lồn em vẫn còn rỉ nước sau cuộc chơi xác thịt lúc nãy.
Khi về nhà thì bé Hân tắm rửa sạch sẽ và ăn cơm với cô ruột của mình, cô bé không dám nói về chuyện giữa em và lão Thái hồi chiều cho ai nghe kể cả cô ruột của mình cũng không dám nói.