Đối Đầu - Chương 1
Một vùng quê thanh bình với những cánh đồng lúa bát ngát xanh tươi đang đảo chiều múa hát dưới những cơn gió ,hình ảnh tôi và chị hai tôi cứ chập chờn ẩn hiện bên những cánh diều ,những con đường đê ,những trò chơi thuở thiếu thời ,nụ cười của chị như in hằn vào tâm trí tôi ,một nụ cười bao dung luôn thương e trai mình hết mực ….
Những giọt nước mắt không tự chủ lăn dài trên má vang văng xung quanh là tiếng gào khóc của mẹ tôi ,tiếng tụng kinh gõ mõ càng thôi thúc thêm một nỗi buồn u sầu ,cay đắng ,căm phẫn ….một vùng quê hết thanh bình đối với tôi
Chị vẫn cười đó ..nhưng chỉ là một bức hình vô hồn treo trước đầu quan tài ,chị nằm đó nhưng xa xôi ,thế giới của tôi và chị bây giờ cách nhau một cỗ quan tài ….
Tại sao không tin tôi ? Chính là nó ,chính là thằng Sáu Rẫy ,chính nó giết chị tôi đó ! Chính chị đã nói với tôi đó ! Các ông có nghe không ? Có nghe không ? …Tôi gào khóc la lối nhưng các công an như không tin lời tôi ,họ không đi bắt ngay thằng đó,cái họ cần là bằng chứng ,bằng chứng và bằng chứng …..đợi họ điều tra…
Con ơi ! Bình tĩnh lại con ơi ! Rồi họ sẽ bắt được thủ phạm ….!-mẹ tôi ôm chặt tôi áp vào lòng và không ngừng khóc
Mẹ ! Chị hai nói với con thật mà ! Đó chị hai đang nhìn hai mẹ còn mình khóc kìa ! -Tôi nói rồi chỉ tay về phía quan tài
Mẹ tôi ngừng khóc hẳn nhìn về phía hướng tay tôi chỉ ,một thoáng thất thần ,bà lại nhìn tôi rồi lại bật khóc tức tưởi
Chị hai ngồi trên đó kìa ,chị hai khóc nhiều lắm mẹ ơi ,chị hai nói bị thằng Sáu Rẫy bóp cổ đến chết đó mẹ !
Con qua đây với ba ! -tiếng ba tôi cắt ngang rồi nắm tay tôi kéo đi qua gặp một anh công an chính là sếp của tôi hiện giờ
Anh khẽ đưa tay lau nước mắt cho tôi rồi xoa đầu tôi và bắt đầu hỏi tôi về những gì tôi đang nói dở khi nãy ,tôi bắt đầu nín khóc và kể lại lời của chị ( tất nhiên kể cho công an thì chỉ kể sơ sơ còn kể cho ae TruyenVKL thì phải khác )
Đầu tiên phải nói đến Sáu rẫy đây là một tên bợm nhậu mà ở nông thôn chuyện ăn nhậu là bình thường ,sáng bảnh mắt dậy làm đồng làm rẫy xong về rảnh biết làm gì …nhậu thôi ….mà ở nông thôn thì các món ăn nhậu thôi thì khỏi bàn nào là chuột ,rắn ,ếch ….đủ thứ món, thích thì ra đồng là có mồi ,ngay cả ba tôi đây một tuần cũng nhậu cả 7 ngày thế nên tất nhiên Sáu Rẫy cũng là một thành viên trong hội ăn nhậu trường kì quanh năm thế kỉ ,cứ chiều khoảng 3 4 giờ là mấy ông lại tụ nhau ở chòi vịt nhà ông Sáu Rẫy bắt đầu lai rai dăm ba lít rượu vài ba con rắn nướng là hết biết đường về
Bàn về ăn nhậu cũng có nhiều thể loại ,có loại nhậu xong về ngủ khò ,có loại nhậu xong nổi máu khùng quậy phá đánh lộn ,có loại nhậu xong nổi máu gái gú ,có loại nhậu xong moi móc nói chuyện gây tranh cãi và ba tôi thuộc loại cuối còn Sáu Rẫy thuộc loại gái gú ,chính vì thế hiệp hội ăn nhậu bắt đầu có rạn nứt và hai người trở mặt thành thù …có nó không có tao chấm hết !
Mọi chuyện bắt đầu từ một tuần trước ngày chị tôi mất ,trong một cuộc ăn nhậu ba tôi sau khi xỉn xỉn vô bắt đầu xách mé nói với Sáu Rẫy toàn nhậu chùa ,rượu ,mồi toàn mấy ông khác đem qua mà uống toàn uống nhiều nhất,đụng chạm tự ái Sáu Rẫy lên tiếng cãi ,mỗi người 1 tiếng cộng với ma men thành ra một ông ôm đầu vá 6 mũi ,một ông bị bầm mắt kèm theo combo phạt của công an xã là ba tui
Thù oán bắt đầu từ đó tên Sáu Rẫy bắt đầu ra mặt ghét cả nhà tôi ,người xưa nói đúng chớ dại gây thù với tiểu nhân …bắt đầu từ đó ngày nào mẹ tôi cũng cực khổ khi phải sáng nào cũng lau chùi nhà cửa vì phân vịt khắp nơi ,tên Sáu Rẫy thù ba tôi nên đem phân vịt đêm đến là vứt chọi vô nhà tôi ,nhà nông thôn mái tôn đêm ngủ là nghe ầm ầm như trời sập ,đá liên tiếp rớt trên nóc nhà ,những chậu cây cảnh hay dàn bông trồng trước nhà đều bị nhổ bứng gốc vứt vung vãi ,đến khi ba tôi tức xách dao chạy ra thì nó lủi đi mất ,ba tôi kéo chiến hữu vô nhà đập ổng thì ổng cũng có chiến hữu thành ra cứ dây dưa ,công an xã xử thì cứ phạt phạt chứ chả làm được con mẹ gì nhau ờ ờ phạt thì đóng ,hoà giải thì đéo .
Và cái ngày định mệnh đã đến hôm ấy ba và mẹ tôi chở tôi đi họp phụ huynh còn chị thì ở nhà một mình coi nhà ,vốn dĩ ba tôi kiêu chị qua nhà nội cách đó 200 mét chơi đi đợi ba mẹ về nhưng chị lại không đi vì mải tìm con mèo cưng mà tìm hoài không thấy ,chị lang thang ngoài sân miệng không ngừng kiêu meo meo tìm nó ,đúng lúc đó tên Sáu Rẫy đi ngang qua
Chị tôi năm nay học lớp 11 ,cô gái 17 tuổi ở quê mang nét đẹp đằm thắm ,dịu dàng chân chất ,tôi rất hãnh diện khi có một chị xinh đẹp ,biết bao lần tôi được ăn ké từ những người đeo đuổi chị ,do ở quê tôi cấp 2 và cấp 3 học chung 1 trường phân làm 2 khu nên mỗi khi ra chơi chị hay qua kéo tôi xuống căn tin ăn uống đủ thứ ,tất nhiên lúc nào cũng có mấy cái đuôi đi theo giành trả tiền và sau này rụng bớt chỉ còn lại mình anh Nam có lẽ chị chịu anh này ,có lớn lao gì đâu ,500 đ 1 bịch bánh tráng ,1 ly nước 1000 nhưng đối với tui được ăn chùa là vui òi ,đi học ngày mẹ cho có 2000 đ để dành mua đồ ăn bao gái khác lấy le ..tôi cũng dậy thì rồi chứ bộ …..
Nhưng có lẽ trong mắt chị tôi thì tôi vẫn là thằng nhóc nhỏ cởi truồng tắm mưa chạy nhong nhong ngoài đường nên chị khá thoải mái trong vấn đề ý tứ nói chung là chả có ý tứ mẹ gì hết ,ở nhà bả cứ tòng ngòng cặp vú đang phát dục mà tung tăng giỡn với tôi ,đồ đạc quần lót ,áo dzú tinh khôi của tuổi học sinh vứt tứ tung bị mẹ tôi la miết ,ở nhà mặc đồ bộ cái quần rộng thùng thình ngồi chàng hảng nặn đất sét chơi với tôi ,đôi lúc tôi nghía nghía nhìn thấy cả quần lót trắng tinh ẩn ẩn hiện hiện ,cặp vú thì khỏi nói đẹp tuyệt vời với đầu ti hồng hào nhú lên ….nhưng tôi biết đó là chị mình …cái ý nghĩ dâm dục tôi đè nén lại
Đôi lần ,mà phải nói là nhiều lần tôi làm vật thế thân cho chị để chị có thể lén di chơi với anh Nam mà không bị ba mẹ tôi la
Mẹ ! Con dẫn thằng Minh đi coi phim nha !
Mẹ ! Con dẫn thằng Minh đi qua nội chơi !
Mẹ ! Con dẫn thằng Minh đi tập văn nghệ trên trường nha !
Và những lần đó đều có một kết quả chung ,tôi tha hồ chơi điện tử trò cảnh sát hoàng gia ,đua xe bắn súng thời ps1 tại nhà a Nam ,còn 2 người đó thì vô phòng làm gì thì 2 người đó biết …..nhưng sau này có thêm tôi biết ,chơi game mãi cũng chán tôi bắt đầu tò mò về cái gì đang diễn ra sau cánh cửa phòng đó
Nhà a Nam rất giàu ba mẹ là chủ tiệm vàng lớn ở chợ quê tôi nên suốt ngày ba mẹ ảnh ra đó bán buôn ,có mỗi anh Nam ở nhà và đó là điều kiện để 2 anh chị gặp nhau mà không bị ai làm phiền ,hít một hơi dài trong tiếng tim đập phập phùng tôi tò mò bước lại cánh cửa phòng ,phàm cái gì lén lút đều mang lại một cảm giác hồi hộp bứt rứt đến lạ người ,tôi loay hoay đứng ngay ngoài cửa đáng tiếc trên cửa không có 1 lỗ hở nào để nhìn vào trong ,đúng nhà giàu xây nhà toàn bê tông bít hết chả nhìn được gì …chả bù cho nhà mình…đứng tần ngần luyến tiếc đầu tôi lúc này như cái máy phân tích tình hình tìm chỗ ,một cảm giác thôi thúc tôi kích thích hồi hộp kinh khủng ,đúng là khi người ta muốn làm một cái gì đó thì não sẽ sản sinh ra trăm phương ngàn cách để tìm cách thực hiện ,tôi bắt đầu bước ra ngoài đi vòng quanh chỗ khu vực phòng anh chị đúng thật là có cửa sổ nhưng lại bị rèm che kín ,chưa bỏ cuộc tôi lại đi vào nhà đi lên lầu nơi mà tôi chưa bao giờ bước lên kể từ lúc qua nhà anh Nam chỉ với một mục đích tìm xem có lỗ hở nào có thể nhìn không .