Đôi Bạn Thân và Chuyện Vợ Chồng - Chương 14.10
Đôi Bạn Thân và Chuyện Vợ Chồng Tập 14 Phần: 10
Lời Cuối: Và, khi về đến nhà Nga và Hoàng bận rộn trong vòng xoáy của cuộc sống. Rồi thời gian như mặc định đã lau chùi những kỷ niệm mờ dần và cắt đứt sợi giây liên lạc (internet, facebook, social media… là chuyện xảy ra trong tương lai…) Vậy đó mà mãi đến năm năm sau, hai vợ chồng mới có cơ hội thực hiện lời hứa đi thăm Monica. Trong lúc chuẩn bị Nga nôn nóng lắm cứ hỏi Hoàng không biết Monica còn ở nơi đó không. Đến Venice, Nga và Hoàng bỏ ra ngày đầu tìm đến nơi hẹn ước. Hai vợ chồng thấy một người đàn ông tay nắm một đứa bé gái nhỏ nhún nhảy tung tăng. Hình ảnh của đứa bé cho họ chợt nhớ về kỷ niệm của một cô gái năm xưa cũng thích nhảy nhót chân chim. Hoàng vội nắm tay Nga rảo bước nhanh để Nga kéo tay lại nói nhỏ, “Monica can’t have a baby.” (Monica không thể sinh con được.) Không muốn tia hy vọng vội tan đi, Hoàng bảo, “Well, adoption.” (Thì, con nuôi.) Trong ánh mắt Nga thoáng mừng và kéo tay Hoàng nhanh lên. Đến nơi Nga và Hoàng phải mất chút ít khó khăn về ngôn ngữ bất đồng mới hỏi thăm được. Người đàn ông cho biết đã dọn về đây hơn hai năm rồi trước khi đứa bé trào đời. Ông cũng không biết người ở căn nhà nầy trước đó là ai. Cám ơn và từ giã đứa bé kháu khỉnh, Nga và Hoàng đi tìm hàng xóm chung quanh. Có nhiều người nhận ra những tấm hình của Monica mà Nga và Hoàng mang theo, nhưng không ai biết rỏ cô gái nầy. Theo họ Monica là một cô gái trầm lặng, rất ít nói và không thích xã giao nên cô dọn đi đâu cũng không ai biết. Hy vọng Monica có một đời sống êm ã và hạnh phúc bên người tình hoặc chồng, Hoàng hỏi thêm có lẽ Monica đã lấy chồng và dọn đi. Ai cũng lắc đầu không biết. Hoàng cảm thấy xót thương cho một cô gái đẹp, thật duyên dáng, nhí nhãnh, và dễ thương mà bị đời oái oăm ép mang trên mình một võ bọc kiêu sa đài các. Và, Hoàng cũng thầm cám ơn Monica đã vén bức màn để hai vợ chồng có cơ hội khám phá thế giới của riêng cô. Để không thẹn và ăn năn trong lòng, những ngày ở Venice Hoàng vẫn thường rão mắt để ý đến những cô gái tóc vàng mà lạnh lùng đơn côi. Rất nhiều lần lẫm lẫn nhưng Hoàng vẫn cố gắng để cho lòng biết rằng mình đã hết sức vì tình bạn năm xưa. Như một định luật không thể thay đổi và ngày ra về cũng đến nhưng Nga và Hoàng không bận vấn vướng. Ngồi trên máy bay Hoàng nghỉ thành phố lảng mạn nầy mình sẽ không bao giờ trở lại vì đâu có gì ràng buộc.
Về đến nhà và vài ngày sau Hoàng chợt nghỉ, sao lúc ở Venice mình không kiếm tìm Monica trong những cặp tình nhân âu yếm bên nhau. Cuộc đời đâu đến nỗi trớ trêu bắt cô phãi mãi mãi lạc loài trong thế giới đông người. Và, như thế thời gian trôi đi trong vô tận, và lau chùi hình bóng cô bạn thân thương khi xưa ở trong Hoàng để đọng lại vài tí cặn li ti. Nhưng có lẽ Nga vẫn còn nhớ, một hôm Nga nhắc sao mình không hỏi Hedonism II có thể Monica đã trở lại vài lần. Hoàng thương xót ôm vợ vào lòng chia sẽ, mình đã không đến đó mười mấy năm rồi dù có hỏi họ cũng phải bảo mật cho khách chứ. Nhưng vẫn chìu vợ, Hoàng gởi email nhờ chuyển lời đến một cô gái tên Monica Sanc…, nhưng linh tính cho biết bức thư hồi âm sẽ không bao giờ đến. Và, cứ thế dòng đời cuốn trôi để những cơ hội, những gặp gỡ chỉ đến một lần để khi mình nhận thức được thì chỉ còn lại là luyến lưu. Hoàng rất thành tâm tin tưởng cô bạn ngày xửa ngày xưa giờ đã là một người vợ và một người mẹ đang sống êm ả dưới mái ấm gia đình chỉ để cho lòng mình không bận vấn vương. Hoàng cố gắng xoá những hình ảnh xa xưa lu mờ và đẩy lùi dần vào một góc nhỏ trong lòng.
=================================================
Câu chuyện về Monica đến đây là hết nhé. Cám ơn các bạn đã ủng hộ và khuyến khích. Khi nào có ngẩu hứng sẽ gởi đến các bạn những tập khác