Độc tôn cửu kiếm. - Chương 23
– Đúng.
– Vậy Thiên Sơn Môn là gì…? họ như thế nào…? tổ chức của họ ra sao…?
– Ngươi có phải bị con lừa đá chúng đầu rồi hay không…? hay là ngươi suy nghĩ quá nhiều khiến cho bị loạn tâm trí…? Ta nghĩ ngươi suy nghĩ ít thôi, kẻo sau này bị già đi là ta sẽ đi theo kẻ khác đấy.
– Cô… cô… có thôi khỏi không châm chọc ta không…? vậy ý của cô…?
– Hài… ta đã nói rồi hành tung của Thiên Sơn Môn này thật vô cùng thần bí, ngay cả ta phái những người thân tín nhất đi điều tra thì đều bị mất tích. Ngay cả một chút thông tin cũng không thể nắm được.
– Thật là phức tạp, ta không ngờ mới ra bên ngoài lại gặp những chuyện rối ren tới như vậy.
– Hì hì… sao nào…? mới có tí chuyện đó mà ngươi đã nản rồi sao…?
– Khà… khà… khà… có nàng ở bên cạnh ta, thì chuyện gì ta cũng làm được. Nào cho phu quân yêu một cái nào.
– Ngươi… xấu xa… bỉ ổi… vô liêm sỉ…
– Không lẽ nàng không thích phu quân mình là người như vậy sao…?
– Ngươi thật là… sau này ta là người của ngươi thì ngươi muốn sao ta cũng đáp ứng ngươi hết.
– chuyện đó thì nàng còn phải nói sao…? mà ta hỏi nàng, nàng tới đây tìm ta không lẽ chỉ thông báo cho ta chuyện này thôi sao…? Không lẽ nhớ ta lắm ư…?
– Thật là tức chết đi được, sao ngươi cứ thích châm chọc ta vậy…? Qủa thực ta tới tìm ngươi là có chuyện khác nữa.
– Chuyện gì vậy….?
– Người của ta báo lại rằng: Thân phận và hành tung của ngươi đã bị bại lộ, có rất nhiều kẻ đang theo dõi ngươi. Điều lạ là có người của Triều đình cũng tham dự.
– Triều đình…?
– Đúng… người của Triều đình, thêm nữa là binh lính của Triều đình tham gia bảo vệ biên giới cũng có động tĩnh.
– Không lẽ Triều đình cũng đã phát hiện ra việc của chúng ta với tổ chức Bạch Vân…?
– Ta cũng suy đoán chuyện này có liên quan tới chúng ta, mà ta chưa hỏi ngươi. Người mà ngươi muốn dúp là như nào…?
– Cô biết Trúc Nhân Cốc chứ…?
– Đúng… họ là Trúc Nhân Cốc.
– Hài… vậy ta hiểu được vì sao ngươi lại dúp Trúc Nhân Cốc rồi. Ta lại thêm một đối thủ để cạnh tranh… xin cáo từ.
– Khà… Khà… khà….
* Tại Nữ Kiếm Môm *
– Khởi bẩm Phó Chưởng Môn.
– Không cần đa lễ, mời các Trưởng Lão ngồi.
– Thưa Phó Chưởng Môn, những năm qua toàn bộ việc mà người nói Thương Hội chúng tôi đã hoàn thành xong. Hiện giờ Nữ Kiếm Môn đã ổn định hoàn toàn, đi lại trên giang hồ đều được mọi người kính trọng, những hàng hóa đều buôn bán thuận lợi. Nhất là việc những chuyến hàng hóa của Chủ nhân gửi về đều ổn thỏa chu đáo, đấu giá trường đem lại những khoản lợi tức khổng lồ mặc dù bị cạnh tranh ở một số nơi khác nhau. Nhưng không vì thế mà đấu giá trường của chúng ta bị chậm lại.
– Mọi việc như thế Trưởng lão Thương hội nắm rõ nhất, cần phải đa dạng về hàng hóa, thêm sự cạnh tranh trong buôn bán, tuyệt đối không được lơ là mọi việc… Cần phải nhất quán đi theo sự sắp xếp của Chủ Nhân.
– Dạ thưa Phó Chương Môn.
– Trong những năm qua, thực lực của các đệ tử Nữ Kiếm Môn chúng ta được nâng cao, võ công rất là tiến bộ. Cũng nhờ ảo cảnh mà Chủ Nhân để lại khiến cho các đệ tử có sự cọ sát rất là lớn, kinh nghiệm thực chiến được nâng lên một cách rõ dệt. Nhất là thu hút được rất nhiều người tham gia, trong đó có những đệ tự có thiên phú rất tuyệt, những đệ tự có thiên phú cao đều được bồi dưỡng rất tốt.
– Uhm, điều này ta cũng thấy được, chúng ta hãy cố gắng đào tạo các đệ tử, nhất là các đệ tử có thiên phú tốt. Điều này sẽ dúp cho Nữ Kiếm Môn sau này, tuyệt đối không được lỡ là. Nhưng cũng không được để cho các đệ tử có sự mâu thuẫn.
– Còn chuyện Linh đơn và đan dược, tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài về phương pháp cũng như cách điều chế. Cần phải phát triện mạnh hơn nữa. Rõ chưa?
– Rõ… chúng trưởng lão cùng nhau đáp lời.
Sau đó Bách Hoa lại nói tiếp.
– Thời gian gần đây, ta nghe nói ở Thành thị sát với Biên giới Phía Bắc có tin tức của Chủ Nhân. Ắt hẳn mọi người có nghe qua.
– Thưa Phó Chương Môn, về chuyện này thì chúng tôi có nghe qua. Liệu những việc này có liên quan tới Chưởng Môn hay không…?
– Ta nghĩ chuyện này không đơn giản chút nào…
– Nếu chuyện này có liên quan tới Chủ Nhân, vậy thì chúng ta có lên phái người âm thầm dúp Chủ Nhân hay không…?
– Theo ta nghĩ nếu việc này hệ trọng có liên quan tới Chủ Nhân thì ắt hẳn Chủ Nhân đã kêu chúng ta tới trợ sức.
– Vậy ý của Bách Hoa Phó chưởng môn…?
– Chủ Nhân ắt đã có dự tính, chúng ta không được tự ý làm trái với những gì người đã căn dặn.
– Dạ thưa Phó chưởng môn.
– Thời gian mở hộp gấm thứ hai đã tới, hộp gấm thứ nhất là về việc Thành lập đệ tử ngoại môn. Không biết hộp gấm thứ hai này là như thế nào…? chúng ta hãy mở ra xem Chủ nhân có căn dặn điều gì…
* Trở lại với nhân vật chính *
Sau khi Lý thị rời khỏi Tửu Lầu, Hoàng Bách và Ngọc Sư lại mải miết ăn uống cho tới khi no say mặc kệ bên ngoài kia đang như thế nào. Cho dù trời có sập xuống thì hắn với Ngọc sư vẫn mặc sức ăn uống tới khi cái bụng của hai người căng tròn không thể ních được nữa thì thôi.
– Chủ nhân… Ngọc sư cảm thấy…
Hoàng Bách thấy Ngọc sư đang muốn nói điều gì thiền liền ngắt lời và nói.
– Ngươi cứ ăn uống đi, kệ bọn họ. Không có việc gì đâu.
– Vâng thưa chủ nhân.
Qủa thực trong lúc hai người bọn họ ăn uống thì ở phía nào đó xung quanh tửu lầu là vài cặp mắt nào đó đang dõi theo nhất cử nhất động của bọn họ.
– Tiểu thư: chúng ta đã theo dõi nhất cử nhất động của hắn, vậy mà thời gian qua hắn không có bất kì động tĩnh nào, cứ ở lì trong phòng. Duy nhất vài lần chỉ có nữ tử kia là hay lui tới gặp hắn, liệu hắn có thực hiện lời hứa dúp chúng ta hay không…?
– Qủa thực ta không hiểu hắn là người như thế nào nữa, ta cũng đang phân vân liệu hắn có thực sự như lời mà Bề trên nói hay không…?
– Vậy chúng ta phải làm như thế nào…? thời gian cũng đã cận kề rồi. Liệu ta có nên đốc thúc hắn hay không…?
– Hài… ta cũng đang rất sốt ruột, nhưng ta nghĩ không nên làm phiền hắn thì tốt hơn… ta cứ nên dám sát nhất cử nhất động của hắn để tiện bề lo liệu.
– Dạ thưa chủ nhân.
Hoàng Bách và Ngóc sư sau khi ăn uống no nê xong thì tiểu nhị tửu lầu mang lên một ấm trà nóng hổi, hắn vẫn dữ thoi quen sau khi nhiều năm là ăn xong phải uống trà. Vì hắn nghe đâu đó trong một cuốn sách nào đó có nói rằng, sau khi ăn cơm xong thì uống chén trà sẽ dúp tốt hơn cho sự tiêu hóa.
– Chủ nhân, vừa nãy…?
– Hoàng Bách phẩy tay ra hiệu cho Ngọc Sư im lặng, dùng nội công truyền ra: Ngươi dõi theo ta từ nãy tới giờ, ắt hẳn đang có nhiều suy nghĩ. Vậy tại sao không lại đây uống với ta chén trà…?
– Hài…
Liền sau đó là hai bóng thân ảnh đang nhẹ nhàng từ từ rời khỏi Tửu lầu đối diện, bước những bước chân nhanh chóng mau lẹ về phía cái bàn của Hoàng Bách và Ngọc sư đang ngồi. Hắn và Ngọc sư vẫn mặc kệ hai bóng thân ảnh đó mà tiếp tục nhâm nhi chén trà đàm chuyện với nhau cho tới khi hai bóng thân ảnh tới gần.
– Ngươi biết chúng ta đang theo dõi ngươi…?
– Không những không biết, mà ta còn biết các ngươi đang nói chuyện gì. Hoàng Bách nói mà không thèm quay mặt lại quan tâm xem hai người là ai, khiên cho hai nàng tỏ vẻ tức giận.
– Ngươi… hài… vậy mà ngươi còn không mời ta uống trà hay sao…?
– Có ghế… tự ngồi. Cần gì ta phải mời cô chứ…?
– Ngươi… thật tức chết, không lẽ ngươi không còn lời nói dễ nghe nào hay sao mà nói ta như vậy.
– Đừng quên… người bị hại vốn dĩ là ta.
– Ngươi… Giang sơn khó đổi bản tính khó rời, ngươi vẫn dữ trong lòng chuyện cũ…?
– Chuyện cũ thì ta đã quên, nhưng chuyện mới thì lại khác.
– Chuyện mới… vậy là chuyện gì…?
– Bản tính ta rất ghét bị người khác theo dõi, lại bị nói xấu sau lưng. Không lẽ chuyện này không đáng để nói.
– Ngươi… thôi ta không đôi co với ngươi nữa. Thế nào…? ta thật sự rất muốn hỏi ngươi, chuyện đó ngươi sẽ làm như thế nào…?
– Chuyện đó… không lẽ hai cô nương gấp gáp muốn làm nữ nhân của ta tới mức nhanh như vậy sao…? Hoàng Bách nở một điệu cười nhỏ trông thật vô cùng bỉ ổi.
– Ngươi… xấu xa, bỉ ổi, vô liêm xỉ…
Hai nàng nói xong liềm dậm chân tại chỗ với dáng điệu rất là bực bội khó chịu trong lòng, không ngờ vừa bị hắn phát hiện, lại bị hắn chọc tức, trong khi đó hắn còn không thèm quan tâm tới mình. Khiến cho hai nàng vô cùng xấu hổ mà bực bội rời khỏi tửu lầu, các bàn xung quanh thấy cảnh tượng đang diễn ra thì ngớ người không hiểu chuyện gì, trong lòng thì đang ngầm chửi rủa hắn thật là ngu ngốc, không biết thương hoa tiếc ngọc. Mặc dù hai nàng đang đeo mạng che mặt, không được chiêm ngưỡng dung nhan kiều mĩ, nhưng qua cách nói chuyện và dáng đi cùng vóc dáng của hai nàng thì ắt hẳn là mĩ nhân tuyệt sắc thiên hương khó ai mà sánh bằng. Thế mà thằng cha nội kia vẫn không thèm đoài hoài gì, hắn có phải là đàn ông không…?
Còn Ngọc Sư thì từ này vẫn im lặng lắng nghe cuộc nói chuyện của hai ngươi, sau bao nhiêu năm đi theo vị Chủ nhân này tới bây giờ thật sự vẫn không hiểu hắn là người như thế nào nữa, một chính nhân quân tử hảo hiệp trượng nghĩa nhưng cũng đồng thời lại pha trộn với sự háo sắc, bỉ ổi, xấu xa, vô liêm xỉ mà khó có người sánh bằng. Ngọc sư vẫn chưa thể tiến hóa được thành con người hoàn chỉnh, nhưng vẫn có suy nghĩ phần nào của con người, hai vị cô nương cùng với vị Chủ nhân của Góa Phụ Đen kia thực sự là những mĩ nhân khó mà gặp được. Thế mà vị Chủ nhân này không hề ra vẻ quan tâm cũng như nhẹ nhàng với các nàng.
– Thứ lỗi cho Ngọc sư nhiều chuyện, muốn hỏi Chủ nhân.
– Ngươi cứ hỏi đi.
– Ta vẫn thấy đàn ông trong thiên hạ đều thèm khát mĩ nhân, anh húng vốn không qua khỏi ải mĩ nhân, mấy người kia thực sự là những mĩ nhân xinh đẹp khó mà tìm được. Quả thực Ngọc Sư không hiểu người, trước mặt mấy vị mĩ nhân kia sao người không động lòng…? Không lẽ họ không đáng để Chủ Nhân động lòng…?
– Ngọc Sư ơi là Ngọc Sư,những nàng kia quả thật rất xinh đẹp nhưng người thì cũng phân loại người cao thấp, mĩ nhân cũng có vài ba loại mĩ nhân. Đối với những hạng mĩ nhân kiêu kì, sang chảnh thì ta cần phải hiểu đôi chút về tính cách của họ thì mới dễ bề chinh phục. Ta khẳng định tất cả đàn ông trong thiên hạ cũng không thể làm ngơ trước mặt các nàng, ngay cả ta đứng trước mặt các nàng, quả thật ta cũng không thể kìm được lòng mình. Nhưng…
– Vậy ý của Chủ nhân.
– Nhân… tâm…
– Ngọc sư hiểu rồi.
– Thôi chúng ta đi.
Ở một nơi nào đó, trong một căn phòng, căn phòng này được trang trí rất là đẹp được thiết kế với gam màu hồng được sắp xếp rất là tỉ mỉ cẩn thận, từng tấm vải được thả xuống kèm với những bông hoa to nhỏ được bài trí rất là khéo léo. Một mùi thơm nhè nhẹ nan tỏa khắp căn phòng, khiên cho nơi đây ngập tràn những sắc hương dịu nhẹ. Chủ nhân của căn phòng này đích thực là một cô gái lại càng khiến cho nơi đây thêm phần sức sống.
– Chủ nhân, nước đã chuẩn bị xong, để tiểu nữ hầu hạ người tắm.
– Thôi các ngươi lui ra cả đi, cứ để ta.
– Dạ thưa chủ nhân.
Sau khi đám thị nữ rời khỏi thì nàng ta nhẹ nhàng chút bỏ xiêm y, hòa mình với làn nước mát lạnh.
– Hài… thật là tức chết đi được, tại sao mỗi lần gặp hắn, hắn cứ như muốn đối trọi với ta…? Không lẽ ta không đáng được hắn để mắt tới sao…? Thật là tức chết đi được, ngươi có biết rằng ta đang có tính cảm với ngươi không…? Cái đồ thật không biết điều.
Trong căn phòng đấy, sau tấm rèm che là một thân hình nóng bỏng, trên thân nàng ta không một mảnh vải che thân với làn da trắng bóng mịn màng, cái cổ cao rất tinh xảo làm nổi bất gương mặt thanh tú đang ửng hồng nhẹ nhàng, mái tóc búi cao càng làm tôn nên vẻ mặt cao quý đài các. Nàng ta đang thỏa sức vùng vẫy trong cái bồn được đổ đầy nước, điểm nhẹ trên làn nước đấy là những cánh hoa đang bồng bềnh tỏa ngát hương thơm, kì nhẹ nhàng nên bộ ngực lúc nào cũng căng tròn vút cao đầy khiêu gợi, mân mê hai đầu nhũ hoa nhỏ xíu hồng hào.
– Không biết liệu hắn còn có bao nhiêu nữ nhân vây quanh, liệu hắn ta có thích thân thể của mình không…? không biết cảm giác khi được cái đấy ra vào trong cửa mình thì liệu sẽ ra sao nhỉ…? chắc hẳn là rất đau. Thật là cái đồ xấu xa… bỉ ổi, vô liêm sỉ…? Nhưng sao ta lại thích hắn cơ chứ…? khi mà chưa một nam nhân nào dám thô lỗ với ta như vậy.
Mỗi một câu nói của nàng ta là sự đi kèm của đôi bàn tay đang chà sát nhẹ nhàng nơi ngoài cửa mình, khiến cho những sự mơn chớn được kích thích tới cùng cực. Nàng ta vừa tắm, vừa khuấy nước lại vừa nhẹ nhàng mơn chớn tới những bộ phận nhạy cảm kích thích nên sự khoái cảm tới cùng cực. Mặc dù nàng ta vẫn còn trinh tiết, nhưng không vì thế mà nàng ta không tự đem lại cho mình những sự kích thích.
Trên mái của căn phòng đấy, ở một góc nào đó đang có một thân hình của một ai đó đang nắm ép sát cùng với hơi thở nhẹ nhàng đều đều phát ra để tránh bị bại lộ, đang đắm chìm ánh mắt trước cảnh tượng trước mặt. Hắn đang theo dõi quan sát từng nhất cử nhất động của nàng ta, cũng là chứng kiến toàn bộ một màn cảnh tượng đầy sắc xuân. Từng cử chỉ và hành động của nàng ta khiến cho hắn thập phần hoang tưởng ra những điều gì đó, từng ngụm nước bọt đang ừng ực chảy xuống cổ họng khiến cho cổ hong của hắn vang lên những tiếng ục ục trầm đọng.
Nàng ta vẫn đắm chìm trong khoái cảm thì bỗng nhiên qua làn nước trong veo mát lạnh thì thấy thấp thoáng thân ảnh kia.
– Ngươi… ngươi đã quan sát hết thân thể của ta rồi, vậy thì tại sao không xuống đây…? Còn muốn ngắm tới bao giờ nữa…?
– Hài… đang hay thì lại bị lộ, thật là mất hứng. Hoàng Bách nhẹ nhàng đáp thân mình qua ô cửa sổ.
– Ngươi mất hứng cái gì chứ…? tới gặp ta mà không nói, vậy mà còn tận mắt thấy thân thể của ta…? đồ quỷ háo sắc.
– Thật là oan uống cho ta, ta tới đây cũng muốn thông báo cho cô một tiếng, nhưng vô tình lại chứng kiến cảnh cô đang tắm. Nên ta…
– Nên ta… không lỡ bỏ qua chiêm ngưỡng thân thể này phải không…?
– Ta…
Chưa kịp để hắn nói xong, nàng ta nhẹ nhàng bước ra khỏi bồn tắm, lộ ra đôi chân dài trắng ngần thẳng tắp, lấp nó đâu đây hiên lên vùng tam giác với chùm lông đen được xắp xếp vô cùng khéo léo. Tiến về phía hắn, nàng ta ôm nhẹ nhàng nên eo của hắn mà gục đầu vào lồng ngực hắn mà thủ thỉ nhẹ nhàng.
– Thân thể ta có đẹp không…?
– Đẹp… đẹp…đẹp… lắm…
– Chỉ là đẹp thôi sao…? Ngươi có biết rằng ta thích và yêu ngươi lắm không…? Tại sao ngươi cứ thích có những lời nói đối trọi với ta…? Ta đã là người của ngươi, tại sao ngươi lại…?
– Ta…
– Yêu lấy ta… yêu lấy ta đi… Ta yêu ngươi… Hãy để ta được làm người của ngươi.
Nàng ta vừa nói xong liền nhẹ nhàng đưa đôi môi anh đào kề lên miệng của hắn mà tham lam chiếm lĩnh lấy cái miệng của hắn khiến cho môi chạm môi, truyền cho hắn sự ngọt ngào. Nhưng vì đây là lần đầu tiên của nàng khi hôn một người khác giới khiến cho sự vụng về được phát tiết, làm cho hàm răng của nàng cứ va chạm lung tung. Còn hắn thì chưa kịp nói gì, lại thấy nàng ta hành động như vậy thì khóe môi hơi nhếch lên còn trong trí não thì đang đấu tranh kích liệt. Hắn không phải là một chính nhân quân tử, cũng không phải là kẻ háo sắc, mặc dù rất phong lưu với những người con gái khác, rất thèm khát dục vọng. Nhưng trong sâu thẳm ở một khía cạnh nào đó thì hắn cũng có lí trí của mình, hắn không muốn phiền lụy tới những người con gái của hắn, chính xác hơn là không muốn có sự rằng buộc quá nhiều, thà đi chơi với gái lầu xanh còn hơn có một sự liên kết nào đó. Bất chợt hắn đầy nàng ta ra… khiến cho nàng ta bị bất ngờ, đôi mắt to tròn nhìn hắn khiến cho hai dòng lệ nơi khóe mắt đang lăn xuống. ( đoạn này tôi đáng chém gió đấy, chứ thử hỏi có thằng đàn ông nào thấy gái mà mắt không sáng lên chứ…? Khà… khà… )
– Không… không… được.
– Ngươi… ngươi… ngươi nói sao…?
– Ta nói không được.
– Ngươi…
– Ta nói không được, không phải là không được, mà thật sự ta cũng rất yêu nàng và yêu tất cả những gì mà nàng có.
– Ngươi… thật tức chết đi được, vậy mà vẫn còn dám đùa với ta.
– Nào… để ta yêu lấy nàng.
Nàng ta nghe thấy hắn nói như vậy thì hai má ửng đỏ đầy e thẹn gục đầu nhẹ nhàng nên lồng ngực của hắn, còn hắn thì mạnh dạn dùng tay bế nàng nên tiến về phía chiếc giường, miệng hắn phát ra những tiếng cười dâm dục. Hắn từ từ đặt nhẹ nhàng nàng xuống, môi hắn tìm tới môi của nàng, từng chút một thưởng thức lấy dư vị mĩ mãn của đôi môi mềm mại, bất ngờ lưỡi của hắn loạt xoạt qua hàm răng trắng bóng của nàng rồi lách nhẹ qua hàm răng đấy xục xạo bên trong khoang miệng khiến nước bọt tuôn ra bị ngăn cản lại. Nàng ta cũng như đáp ứng hắn một cách nhiệt tình nhất, lưỡi của nàng hòa quyện với lưỡi của hắn vờn đi vờn lại tăng nên sự kích thích tới cùng cực, nhưng cũng vì đây là lần đầu tiên của nàng nên sự gượng gạo được tiết ra khiến cho đôi khi răng của nàng va chạm với môi của hắn.
Nhưng điều đó đã vô tình kích thích nên những cảm giác khác lạ, một tay hắn lần xuống vuốt nhẹ nên dọc thân ngực của nàng, miết đi miết lại khiến cho thịt của nàng ta nổi đầy da gà vì sự kích thích, hắn nhẹ nhàng vuốt ve thân thể của nàng ta từng ngóc ngách một rồi dần dần chuyển qua đôi bầu ngực. Cái đầu nhũ hoa được hắn chăm sóc vô cùng tỉ mỉ khiến cho nhanh chóng cương cứng vểnh cao đầu như muốn chào hỏi vật thể lạ kia.
– Um… um… um.
Bất chợt nàng đẩy hắn ra, hơi thở bị ngắt quãng run nên từng nhịp vì sự kích thích của bàn tay hắn trên ngực của nàng.
– Khà… khà… khà.
Hắn nở một nụ cười dâm dật khi thấy biểu hiện của nàng, nhưng đây cũng chỉ là sự khởi màn của vô số những trò khoái lạc sau này. Hắn lại tiếp tục công việc của mình, đặt nhẹ trên môi nàng một nụ hôn rồi tiếp tục nhấp nháp từng chút một trên cái cổ cao trắng ngần, từ từ di chuyển xuống bên dưới qua xương quai xanh tiến dần nên vùng đồi nhấp nhô trắng bóng mịn. Hắn cứ như thế vờn đi vờn lại khiến cho nàng ta cong mình nên mà hưởng thụ những khoái cảm đầu đời mà một người đàn ông đem lại.
Sau khi đã làm cho nàng ta cong người đón nhận, thì hắn mới lặng lẽ từ từ di chuyển chiếc lưỡi không xương của mình bao phủ lấy ngọn đồi trọc lóc của nàng, từ từ nhâm nhi như một người đang thưởng thức trên chén trà ngon, cái lười không xương đấy như có ma thuật ung dung thong thả tận hưởng, rồi vô tình như hữu ý đá mạnh nên đầu nhũ hoa của nàng khiến một lần nữa nàng ta lại phải cong người nên mà đón nhận những cơn khoải cảm đầy kích thích.
– Um… um… sướng… nhột…
Để đáp trả lại sự kích thích của hắn thì nàng ta liên tục dùng tay ghì đầu hắn lại trong sự đê mệ gượng gạo, để cho miệng của hắn càng ngày càng tham lam nút sâu lấy bộ ngực căng tràn của nàng, đôi mắt nàng ta nhắm thật chặt, gương mặt của nàng nóng bừng hiện rõ nên màu đỏ hồng như người say rượu, từng hơi thở gấp gáp ngắt quãng được đẩy nên tới cùng cực khiến cho các dây thần kinh được hoạt động một cách công hiệu nhất. Sau khi đã no say trên bộ ngực của nàng, hắn liền từ từ di chuyển chậm dãi lướt qua cái bụng phẳng lì của nàng, án ngữ trên cái lỗ rốn mà tiếp tục cuộc hành trình nhấm nháp. Hắn thật sự muốn cho nàng thấy được cực hạn sự kích thích, để cho nàng thấy lần đầu tiên của mình là như thế nào.
Một tay của hắn đang nắn bóp bộ ngực của nàng, thi thoảng lại lấy ngón tay gẩy gẩy đầu nhũ hoa của nàng khiến cho đầu nhũ hoa mỗi lúc càng cứng hơn, còn bộ ngực thì hằn mờ mờ nên những dấu tay. Còn tay kia thì cũng không nhàn dỗi một chút nào, nó đang nhởn nhơ trên một đám rừng rậm màu đen, y như là một con ngựa đang nhởn nhơ trên đồng cỏ bao la rộng lớn. Bàn tay hắn vuốt nhẹ nhàng trên cái gò mu cao ráo nơi mà phát điểm cho đám rừng rậm đen xì mà cảm nhận được sự kích thích. Một ngón tay hư đốn nào đó đan lần xuống một cái khe suốt, miết đi miết lại lên cái khe đấy khiến cho cái khe đấy chảy ra những dòng nước sền sệt, ngón tay của hắn vô tình chạm vào một cái hạt gì đó. Dưới sự ma sát của những ngón tay của hắn thì vùng đồi rậm rạp đen xì đấy nhanh chóng trở thành một vùng rừng nghiêng ngả, cái hạt gì đó nhanh chóng cứng nên, còn cái khe kia thì không ngừng tuôn ra những dòng nước.
– Nhột… sướng… thoải mái… khó chịu…
– Sương quá… mạnh… tê…
Từng tiếng rên ngắt quãng cứ vang nên theo từng sự mơn chớn của những ngón tay của hắn, khi thấy sự kích thích ngày một dâng lên cao trào thì hắn thôi không hành hạ cái lỗ rốn của nàng nữa mà ngẩng đầu nên nhìn nàng một cách yêu triều.
– Há… há… nàng cảm thấy thế nào…?
– Um… chàng còn hỏi nữa ak? chàng thấy xem, nước miếng của chàng đầy khắp thân thể của ta rồi đấy.
– Hắc… hắc… vậy ta thôi nhé.
– Ú… ứ… chàng lại còn trêu chọc người ta nữa sao, thật là tức chết.
– Ấy… ý ta không phải như vậy.?
– Vậy ý của chàng là…?
– Nàng nguyện ý theo ta chứ…?
– Ta bằng lòng nguyện ý theo chàng.
– Được… ta kháo… vậy thì nàng sẽ là nữ nhân thứ… của ta.
– Hứ… chàng cứ thích chọc thiếp là sao…
– Hì… hì…
Dứt lời, hắn liền nhẹ nhàng tách hai chân của nàng ta ra, lập tức cái khe rảnh đấy được mở rộng, một màu trắng hồng hiện ra trước mắt khiến cho hắn phải hít một hơi dài mà cảm nhất sự tuyệt đẹp mà tạo hóa ban tặng cho nữ nhân. Còn nàng ta thì thấy hắn làm như vậy thì đôi mắt vội nhắm tịt lại, gương mặt lại càng hồng hào hơn trong sự e thẹn tới cùng cực. Trong thâm tâm nàng không biết hắn sẽ làm gì tiếp theo, khẽ mở mắt ra thì thấy.
– Ứ… nhột… bẩn… bắn lắm.
– Không… không… được… bẩn á.
Nàng ta vội vàng dùng ngọc thủ đẩy hắn ra, che đi cửa mình.
– Không… nó không bẩn chút nào. Hãy để ta đem tới cho nàng sự sung sướng khoái cảm.
Hắn mạnh dạn đẩy tay của nàng ta ra, tiếp tục cuộc hành trình nhấm nhạp của mình, lưỡi của hắn quét mạnh một đường từ dưới hậu môn lên phía trên, rồi dừng lại ở chỗ cái hạt nhỏ của nàng mà đá hết bên này tới bên kia, còn hai tay của hắn thì đang xoa nhẹ nhàng trên đùi non và da thịt của nàng.
– Á… ứ… á… ứ…
– Sương… khoái…. ứ… sường…
– Chết… chết.. ta… mất rồi…
Trong cổ họng của nàng ta phát ra những tiếng ư ứ ngắt quãng vì sự nhột nhoạt khó chịu mà cái lưỡi của hắn đem lại, hai tay của nàng hết bám chặt lấy tấp nệm giường rồi lại chuyển qua vò đầu bứt tai hắn khiến cho đầu tóc của hắn rối như tơ vò. Nàng ta cong mình nên đón nhận từng khoái cảm đấy khiến cho cái mu lồn của mình cứ áp sắt chặt lấy cái miệng của hắn, hắn thấy nàng ta như vậy thì vẫn cứ tiếp tục đánh mạnh đầu lưỡi của mình vào cái hạt nhỏ đó dường như muốn nàng đạt cao trào thống khoái của sự kích thích.
– Á… ứ… ứ… ra… ta ra…
– Ra… rồi… ứ…
Nàng ta đang cong người tận hượng sự kích thích, hai chân của nàng đang quặp lấy đầu của hắn thì bất chợt bên trong nơi cửa mình của nàng bắn mạnh ra một dòng nước khiến cho thân thể đang cong nên bị hạ xuống nhanh chóng, một sự thoải mái tới cùng cực lan truyền khắp thân thể khiến cho nàng ta rất là thoải mái. Còn hắn thì thấy nàng ta tiết thân thì khẽ ngẩng đầu mỉm cười, trực tiếp hút lấy những dòng nước có vị mằn mặn ngầy ngầy đó vào sâu trong cổ họng, sau đó hắn liền dùng những ngón tay của mình vờn quanh cái âm hộ của nàng. Những dây thần kinh trên đầu ngón tay cảm nhận rất rõ sự mềm mại ẩm ướt, từng thớ da thịt mềm mại được kích thích lan truyền.
Tay còn lại của hắn nhẹ nhàng vòng xuống nâng đầu của nàng dây, môi lại kề môi khiến cho hai cái lưỡi lại vờn quanh nhịp nhàng theo từng hơi thở gấp. Khi đã đạt tới cao trào của sự khoái cảm, hắn liền nhanh chóng cởi quần áo của mình ra, chĩa thẳng con cặc đang bạo phát vì cương cứng kề trước miệng của nàng, khiến cho nàng ta bị một phen bối rồi.
– Nàng hãy làm nó sung sướng đi, hãy yêu chiều lấy nó.
– Ứ… nhưng thiếp không biết.
– Vậy thì để ta dạy nàng.
Hắn kéo nàng ngồi dậy rồi chỉ cách cho nàng biết phải làm như thế nào, cũng như để tránh trường hợp răng của nàng chạm phải cái mu rùa của hắn. Sau một hồi chỉ bảo nàng thì nàng học tập và tiếp thu rất là nhanh chóng khiến cho hắn tận lực mà hưởng thụ những khoái cảm mà nàng đem lại. Cứ như vậy nàng ta vẫn miệt mài yêu chiều lấy con cặc của hắn như thể nó là một báu vật vô giá cho tới khi cái miệng của nàng mỏi dần, như hiểu ý của nàng hắn liền đầy nàng xuống trao cho nàng một nụ hôn nóng bỏng nhất.
– Ta tới đây.
– Ứ… ú… ứ… chàng nhẹ thôi nhé, thiếp nghe nói lần đầu tiên của nữ nhất rất là đau.
– Nàng yên tâm đi, ta sẽ làm cho nàng sung sướng.
Hắn liền cầm con cặc to lớn của mình ma sát nhẹ bên ngoài cửa mình của nàng để cho nước nhờn của nàng bao phủ lấy con cặc của hắn, khi đã càm thấy nước nhờn của nàng bao phủ đủ con cặc của mình thì hắn nhẹ nhàng dùng con cặc của mình tách nhẹ hai bên mép lồn ra từ từ ấn con cặc của mình vào. Nhờ sự bao quanh của nước nhờn nên thân con cặc khiến cho con cặc của hắn dễ bề chui vào bên trong, nhưng cũng cô cùng chật hẹp, hắn cứ dút ra rồi lại đưa vào để cho lồn của nàng dần thích nghi với vật thể lạ.
– Ta làm nhé.
– Vâng, thiếp yêu chàng.
Sau khi cái lồn của nàng dường như đã quá quen với sự xâm nhập của vật thể lạ, hắn cảm thấy thế liền nhấn sâu con cặc của mình vào bên trong thì thấy có một cái gì đó như muốn ngăn cản lại.
– Từ bây giờ nàng chính thức sẽ là nữ nhân của Hoàng Bách.
– Ứ… thiếp nguyện lòng đi theo chàng, chỉ mong chàng đối xử tốt với thiếp.
Hai mắt nàng ta nhắm tịt mắt lại. hai tay ôm chặt lấy gương mặt, biểu lộ vẻ mặt ngượng ngùng.
– Hì… hì…hì…
Hoàng Bách nở nụ cười chấn an nàng, khom lưng lại gỡ đôi tay của nàng ra. Dưới hạ thân thúc mạnh một phát khiến cho con cặc của hắn mạnh mẽ tiến thẳng vào bên trong.
– Á…á…á.
Một tiếng thét chói tai vang lên khắp căn phòng, hai hàng nước mắt nơi khóe mi chày dài xuống mang tai. Hoàng Bách thấy vậy liền dùng miệng của mình lấp đầy khoang miệng của nàng, cái lưỡi không xương xục xạo, khiến cho tiếng hét chói tai đó được hạ xuống, cũng là để cho sự đau đớn lần đầu tiên của nữ nhân được hạ xuống. Một lúc sau khi cơn đau đã được dịu xuống, nàng vuốt nhẹ tấm lưng trần rộng rãi của hắn, như có một liều kích thích hắn liền tiếp tục công việc mà mình cần phải làm. Hoàng Bách rút con cạc của mình ra gần tới bên ngoài rồi hẩy cái mông khiến cho con cặc của hắn vào tận sâu bên trong lỗ lồn của nàng, sự to lớn của con cặc khiến cho cái lồn của nàng như muốn nong ra hết cỡ, ôm sát sạt lấy nó. Từng thớ nếp nhăn của thành vách lỗ lồn trực tiếp ma sát khiến cho từng cơn khoái cảm bùng nổ một cách mạnh mẽ.
– Á…ứ… á… ứ….
– Tê… phê… sát… sướng… ướng….
– Rách… á… sâu… sâu…quá…
Trong cổ họng của nàng phát ra những tiếng rên ư ử ngắt quãng như bị ai đó dùng sức bóp cổ của mình, còn hắn thì hơi thở cũng hơi gấp gáp. Nhịp thúc dục mỗi lúc một nhanh khiến cho từng sự khoái cảm truyền theo các dây thần kinh được hoạt động hết công xuất, sự bó sát của lỗ lồn khiến cho con cặc của hắn như bị một bàn tay vô hình nào đó đang bóp nghẹt. Sự chật chội của cái lỗ lồn đó ngày càng gia tăng sức ép lên dọc thân của con cặc của hắn theo mỗi nhịp đưa đẩy, điều đó khiến cho con cặc của hắn mấy lần suýt nữa phải dừng lại cuộc chơi.
Hít mội hơi sâu để lấy lại sự bình tĩnh sau khi làm một loạt những động tác dồn dập, hắn liền lật nàng lại theo tư thế nằm sấp, khẽ kéo nhẹ vòng éo cửa nàng lên theo tư thế chổng mông. Hắn gập người cúi xuống liếm mạnh một đường thật dài từ dưới cái hạt nhỏ nhô ra xuôi theo dọc tấm lưng trắng trẻo lên tới cái cổ cao trắng ngần của nàng khiến cho một lần nữa cơ thể của nàng nổi lên một sự khoái cảm rất khác lạ.
– Ứ… ứ… buồn… nhột.
– Ứ… ứ… Sướng…
– Á… á…Sướng…
Không để ngắt quãng sự sung sướng khoái cảm lại, khi hắn liếm tới cái cổ của nàng cũng là lúc hắn đâm thật mạnh con cặc của hắn vào thật sâu vào lồn của nàng, khiến cho con cặc to lớn của hắn chui thật sâu vào bên trong, như muốn xuyên qua cái tử cung của nàng. Nàng ta thấy hắn chồm người đâm mạnh con cặc của hắn thật sâu vào bên trong thì cái miệng nhỏ nhắn của nàng phải há hốc ra vì sự mạnh bạo cũng như sung sướng không thể nào diễn tả được. Cũng may là nàng là người luyện võ, đồng nghĩa với sự dẻo dai của cơ thể, cũng thêm phần nữa là nước trong lồn của nàng tiết ra khá là nhiều. Chứ không với sự mạnh bạo của hắn, sự to lớn của con cặc thì chắc hẳn nàng không thể chịu đựng đc.
Hoàng Bách trong tư thế ấy, kết hợp với hai tay thòng xuống thỏa sức nắn bóp đôi bầu vú của nàng khiến cho nó gần như bị méo xệch theo sự chuyển động không ngừng nghỉ của hắn. Vẫn cứ động tác ấy, vẫn trong tư thế ấy, hắn vẫn cứ thúc thật nhanh con cặc của mình như thể không biết mỏi mệt vì hắn cảm thấy từ bên trong lỗ lồn của nàng dường như tỏa ra một thứ gì đó vô cùng hấp dẫn như muốn hụt thật chặt lấy con cặc của hắn.
– Á… ứ… mạnh….
– Sâu… sâu… sâu quá…
– Chết… chết… rách… thiếp rồi.
Được khoảng một chập thời gian sau, hắn cảm thấy đầu gối của mình đã hơi mỏi, lại thấy nàng đã gục hẳn đầu xuống như thể không còn chút sức lực nào, nhưng miệng thì vẫn phát ra những tiếng rên rỉ đầy dâm đãng. Hắn liền ép thân nàng xuống trong tư thế nằm sấp, dùng hai chân của mình kẹp chặt hai chân của nàng lại, điều này khiến cho lỗ lồn của nàng co bóp mạnh ép sát sạt lấy con cặc của hắn, khiến cho sự chật chội mỗi lúc càng chật hơn. Hắn thấy như vậy thì thấy rất là thích thú, liền tiếp tục ra sức tấn công mạnh vào cái lõ lồn của nàng khiến cho nàng phải ngửa cổ ra mà rên rỉ cũng như lấy hơi thở theo mỗi nhịp của hắn. Một lúc sau thì hắn lật người nàng lại trở về với tư thế truyền thống thì.
– Thiếp ra… ra… ra rồi…
– Ứ…ự…ự…
Một dòng nước lại từ trong cái lỗ lồn của nàng bắn mạnh về phía hắn, cơ thể của nàng co giật như bị điện giật không còn sức sống. Hoàng Bách thấy nàng lại xuất ra một lần nữa thì liền chồm tới dùng lưỡi của mình tiếp tục trà sát mạnh lên bộ ngực của nàng, còn tay của hắn thì lần xuống âm hộ của nàng mà tiếp tục kích thích khiến cho sự cao trào sung sướng của nàng tới mức đỉnh điểm. Khi thấy cơ thể của nàng đã bớt co giật thì hắn nở một nụ cười, rồi tiếp tục kê con cặc của mình bên ngoài âm hộ, di chuyển mạnh phần eo khiến cho con cặc của hắn như vũ bão tiến mạnh về phía trước.
Khoảng một thời gian sau khi bày ra đủ mọi tư thế hoang dại khiến cho nàng ta gần như thở không ra hơi thì hắn mới mạnh dạn phóng toàn bộ những tinh hoa của mình vào trong âm đạo của nàng ta khiến cho nàng ta tức tưởi đạt tới tiên cảnh, trong thâm tâm hắn cảm thấy không hiểu vì sao đây là lần đầu của nữ nhân mà hắn lại mạnh bạo tới như vậy. Khẽ thở một hơi dài, hắn liền ôm trọn nàng ta rồi chìm sâu vào giấc ngủ trong đêm khuya thanh vắng.
Sáng sớm ngày hôm sau, bình minh đã dần hiện ra, từng tia nắng sớm mai đang dần nan tỏa khắp mọi không gian, hắn cựa mình thức dậy trong sự mệt mỏi sau một đêm gần như không ngững nghỉ. Trong vòng tay của hắn vẫn là nàng Lý thị, nàng ta như một con mèo ngoan ngoãn cuộn tròn thân mình trong vòng tay của chủ nhân.
– Um… ưm… ưm…
Cảm giác người đàn ông của mình đã thức dậy, nàng ta khẽ cựa mình, trên môi nở một nụ cười mãn nguyện.
– Chàng dậy rồi ak…?
– Uhm… ta cũng vừa mới tỉnh.
Nghe thấy nàng Lý thị nói như vậy hắn liền khẽ cựa quậy bàn tay của mình vi vu trên vùng đồi trọc để cảm nhận sự mềm mại đàn hồi mà khu vực đó đem lại.
– Hứ… chàng còn định làm loạn nữa sao? Đêm qua chàng hung bao quá, khiến cho bây giờ bên dưới thiếp còn đau lắm, chàng xem xem khắp người thiếp liệu còn chỗ nào không có nước miếng của chàng chứ… hứ…
– Hì… hì… hì… ta thật có lỗi với nàng. Nào để ta yêu một cái nào?
– Hứ… thôi… thiếp xin chàng, chàng cứ nghỉ ngơi đi. Thiếp sẽ đi chuẩn bị đồ ăn sáng.
– Hài…
Hoàng Bách thấy như tiếc nuối một điều gì đó khi mà con cự long của hắn đang ngẩng cao đầu như muốn thắc mắc điều gì đó, còn nàng Lý thị thì lập tức lách mình khỏi vòng tay của hắn. Nàng nhẹ nhàng rời khỏi giường, di chuyển những bước chân đầy khó nhọc trong sự đau đớn nhè nhẹ lan tỏa.
Một lát sau nàng Lý thị trở lại với một thau nước ấm cùng một chiếc khăn, hắn thấy sự ôn nhu nhẹ nhàng của nàng đã thay thế hắn sự chanh chua thường ngày. Hoàng Bách lặng lẽ làm vệ sinh cá nhân, hắn thấy thế giới này thật sự là tốt đẹp biết bao hơn hẳn cái thế giới trước kia mà hắn từng phải chịu đựng và trải qua.
Sau một hồi thì trên bàn đã đầy đủ những món ăn sáng bình dị của hàng ngày.
– Thật không ngờ nàng lại chu toàn tới như vậy.
– Hứ…Thiếp chỉ chu toàn với phu quân của mình thôi, chàng ngồi xuống ăn sáng đi.
– Nàng cũng ngồi xuống đi.
– Vâng.
Hai ngươi mau chóng ăn sáng, mặc dù là người tu luyện trong thế giới này, không nhất thiết phải ăn uống. Nhưng đôi khi ăn uống lại là một cách gì đó khiến cho tâm thần được ổn định, trong quá trình ăn uống, Hoàng Bách ân cần gắp cho nàng vài món, dường như thể hiện sự quan tâm rất lớn đối với nàng khiến cho nàng rất vui vẻ thoải mái.
– Về việc sắp tới nàng chuẩn bị tới đâu rồi?
– Việc sắp tới thì thiếp chuẩn bị cũng tạm ổn rồi, nhân số cũng tập hợp gần như đầy đủ. Không biết liệu chàng có chủ kiến gì?
– Vậy là tốt rồi, tới lúc đó ta sẽ có sự sắp xếp.
– Thiếp nghe lời chàng, chàng nên hết sức cẩn thận vì mấy hôm nay có rất nhiều ánh mắt đang dõi theo chàng đấy.
– Uhm, mà ta có chuyện này nữa.
– Thiếp nghe.
– Thời gian cũng còn một đoạn nữa, ta muốn tìm một nơi thật yên tĩnh bế quan, nàng tìm dúp ta nhé.
– Vâng, để thiếp sắp xếp, ngày tới chàng có thể an tâm mà bế quan tu luyện.
– Uhm.
Hoàng Bách và Lý Thị vừa ăn sáng vừa bàn thêm một số chuyện nữa, sau đó hắn mau chóng rời khỏi nơi này. Những gì đêm hôm qua trải qua khiến cho cơ thể của hắn như trút đi một gánh nặng nào đó khiến cho tâm thần hắn thấy thoải mái hơn rất nhiều, mặc dù có thể đi lầu xanh nhưng thật sự khoảng thời gian này rất nhiều điều muộn phiền cứ kéo tới khiến cho hắn không thể thoải mái tâm tình được. Hoàng Bách một mạch về thẳng tửu quán của mình.
– Chủ nhân, người đã về rồi.
– Uhm, có chuyện gì vậy?
– Sáng sớm nay có mấy vị bằng hữu đã tới đây tìm chủ nhân.
– Họ tới rồi ak? họ đang ở đâu? mau dẫn ta đi.
– Vâng, Ngọc sư đã sắp xếp cho họ một nơi gần đây.
Hoàng Bách liền đi theo Ngọc sư tới nơi nghỉ chân của mấy vị bằng hữu của hắn, mấy người này là người mà coi Hoàng Bách là bằng hữu, thời gian trước Hoàng Bách đã căn dặn Ngọc sư gửi thư mời họ tương trợ. Hoàng Bách liền hỏi thăm và sắp xếp họ sao cho ổn thỏa nhất, cũng căn dặn họ đừng làm gì để gây sự chú ý, sau đó Hoàng Bách nói với Ngọc sư là đoạn thời gian tới sẽ bế quan luyện công. Mọi sư việc đề do Ngọc sư quyết định.
Hoàng Bách ở trong phòng suy diễn một số việc linh tinh, trong thời gian vừa qua hắn chểnh mảng việc tu luyện, cần phải tăng cường thực lực, nhưng cơ duyên để đột phá tới một bước tiến kia thì quả thực là rất khó. Mặc dù một thân hắn tu luyện tới bước này cũng nếm rất nhiều trái đắng, cũng được gọi là cao thủ, nhưng vĩnh viễn chưa phải là cường giả, vì hắn luôn hiểu rằng núi cao còn có núi cao hơn. Muốn bảo vệ được tất cả những người của hắn thì cần phải tăng cường thực lực, chứ không chỉ có thể là tầng đáy của cái thế giới lấy thực lực là vi tôn này. Không tiền thì phải có quyền, không quyền thì phải cực kì nhiều tiền, có quyền có tiền thì mới làm vương thiên hạ, điều đó luôn song hành với nhau kể cả trong xã hội mà ngày trước hắn phải vật lộn khổ sở đủ điều. Thoáng nhìn lại một chút, hắn cũng rời khỏi Nữ kiếm môn được sáu năm rồi, không biết giờ Nữ kiếm môn dưới sự chỉ dạy và điều hành của Bách Hoa giờ ra sao? Hộp gấm thứ hai chắc giờ cũng mở ra rồi, trong hộp gấm thứ hai này hắn muốn thành lập thêm một bộ phận bí mật nữa có tên là Thiên Địa Nhân, bộ phận bí mật Thiên Địa Nhân này có nhiệm vụ chuyên thu thập và mua bán trao đổi các thông tin tình báo ở tất cả mọi nơi, kể cả các nước khác chứ không chỉ riêng nhỏ hẹp ở trong nước. Hoàng Bách tin sau này bộ phận này sẽ dúp đắc lực cho con đường cường giả sau này. Thoáng một hồi suy nghĩ, hắn liềm nhấp ngụm trà cho tâm thần tỉnh táo, hai chị em Ái Xuân và Ái Nữ mấy ngày hôm nay vẫn thường xuyên lui tới, trong những lần đó hai chị em này cố tình dùng mọi thủ đoạn ngầm ngấm muốn câu dẫn bằng được hắn, dường như họ đang có ý gì đó như vô hình không nói ra thành lời. Hắn tìm cách tránh né mọi sự câu dẫn của hai nàng, nhưng lại vô tình cũng như hữu ý bắn nhẹ ra tinh quang câu liễm hai nàng này, đàn ông ai mà không thích phụ nữ đẹp, nhất là sự gần gũi của hai nữ nhân, nhưng hắn lại cảm thấy hai chị em này dường như có ý đồ khác. Nói chính xác hơn là hoa này có độc, không thể tùy tiện hái được.
Kí tên: Huuho14