Độc tôn cửu kiếm. - Chương 2
300 năm sau: Dương lịch năm 900 Vua Bạch Long đã trị vì Trung thổ được 300 năm, là võ giả cấp 5.
Trong một ngôi nhà nhỏ, có khoảng 20 người.
– Lý tướng quân ( tên Lý Trùng Sinh, chức vụ tướng quân thống lĩnh 10 vạn quân )Hắn là võ giả cấp 5, nhưng vì muốn tạo phản lên đã ẩn giấu thực lực.
– Tên Bạch Long đã làm vua được 300 năm rồi, cũng đã đến lúc thoái vị nhường ngôi. Vậy sao ngươi còn chưa lật đổ hắn. ( một tên dưới trướng nói )
– Không, với thực lực hiện tại của chúng ta thì thời cơ vẫn chưa tới.
– Hừ, người có gan mà sao không biết làm chuyện lớn? Người có biết rằng, bao nhiêu năm nay hắn đã áp bức gia đình của ngươi như thế nào không? Khiến cho chúng ta cũng bị vạ lây.
– Người có biết nếu như chúng ta không làm thì sẽ có ngày cái mạng cũng không còn không?
– Được, nếu như các ngươi đã nói như vậy thì chúng ta cùng đồng tâm hiệp lực hẹn 02 ngày sau là lễ hội Hoa Đăng, lúc đó ta và các ngươi sẽ quyết định lật đổ và giết chết tên Bạch Long. Thiên hạ này sẽ của chúng ta.
– Được, chúng ta sẽ ngồi chung một con thuyền.
– Lý tướng quân vạn tuế, Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế…
* Lễ hội Hoa Đăng*
– Hoàng Thượng người nhìn xem, chiếc Hoa Đăng kia đẹp không? Kìa lại nữa kìa…
– Phu nhân, đúng đẹp thật… nàng mau nhìn xem lại thêm cái nữa kìa, nhưng vẫn không đẹp bằng nàng.
* My phu nhân * là vợ của Bạch Long, nàng có một vẻ đẹp huyền diệu Nàng có mái tóc đen, dài, sắc đẹp lộng lẫy khuôn mặt thanh tú và đặc biệt là hàng lông mày đẹp đến nỗi được mọi người ví như tranh vẽ. Đôi mắt to sáng, hai lúm đồng tiền, môi hồng răng trắng, vai nhỏ eo thon. Thân hình uyển chuyển, mổi bước đi của nàng khiếp cho hoa nhường nguyệt then, là nỗi sầu tương tư của bao gã đàn ông, ngực nở eo thon.
– Hoàng Thượng người lại đùa thiếp rồi, thiếp giờ đang mang thai thì làm sao mà xinh đẹp được bằng những người con gái khác chứ?
– Không phu nhân, đối với ta thì nàng lúc nào cũng đẹp nhất
– My phu nhân thầm vui trong lòng, Hoàng thượng người mau xem con của chúng ta đang đạp kìa, nó đang chào chàng đấy.
– Ah đúng rồi, con của chúng ta cũng sắp chào đời rồi phải không phu nhân, ta sắp được làm cha rồi… hì hì.
– Vâng theo như lịch thì chắc còn khoảng 05 ngày nữa là thần thiếp sẽ hạ sinh.
* Trong là Lý tướng quân *
– Hỡi anh em huynh đệ, thời khắc của chúng ta đã tới rồi, hay mau chóng cùng ta xông vào Hoàng cung lật đổ tên Bạch Long. Thiên hạ sẽ về tay chúng ta.
– Rõ… Giết… Giết… Giết… Hơn 10 vạn quân rầm rộ kéo vào Hoàng cung, gặp người giết người, gặp ma giết ma, ngay cả chó mèo cũng không tha. Khiến cho dân tình ai oán lầm than, tiếng gào khóc thê lương thấu tận trời sanh. Hy vọng tai kiếp này mau chóng qua đi.
* Hoàng cung *
– Hoàng thượng, Nương nương hai người mau chóng chạy đi. Lý Trùng Sinh tướng quân muốn làm phản, hắn hiện tại đang thống lĩnh hơn 10 vạn quân đang chém giết trong Hoàng cung. Hắn sắp đánh tới đây rồi. Tiếng một tên cận thần.
– Không Hoàng thượng người mau chạy đi, nếu có chết thì thiếp nguyện chết bên cạnh chàng.
– Không nàng còn có con, nàng chạy đi, sau này còn có hy vọng.
– Hay cho Lý Trung Sinh uổng bao nhiêu năm qua ta tin tưởng hắn.
– Các người nghe lệnh, mau dẫn Nương nương chạy khỏi nơi này.
– Chúng khanh gia nghe chỉ: lập tức cùng ta tiếp chiến Lý Trùng Sinh
* Rõ… rõ… rõ…*
Tiếng chém giết vang vọng Hoàng Cung, tiếng gươm đao va chạm vào nhau, tiếng la hét của các cung nữ bị hãm hiếp một cách man rợ, tiếng gào khóc ai oán thê lương. Ở một ngóc ngách nào đó đang diễn ra cảnh 3 tên nam nhân của Lý Trùng Sinh đang hiếp dâm một cung nữ, thây chấp ngập các ngóc ngách, tiêngs chửi rủa vang vọng Hoàng cung.
– Ha ha ha ha ha: Hay cho một tên Lý Trùng Sinh, dám ngang nhiên tạo phản.
– Ha ha ha: Bạch Long ngươi cũng đã làm vua được 300 năm rồi, cũng nên thoái vị nhường ngôi đi, làm vui lòng ta thì chúng ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
– Hay cho câu ‘’ Tha cho người một mạng ‘’hôm nay người thắng thì ta vong, chỉ mong sao ngươi hãy tha cho dân chúng thoát kiếp nạn, không chém giết người nữa.
– Được, vậy thì xem chiêu đây: Lý Trung Sinh nhảy phốc lên, tay trái đeo bao tay bằng cương thiết gạt một chưởng của Bạch Long đang lao tới mình, tay phải huy kiếm chém một chiêu Tam kiếm huyền cơ về phía Bạch Long. Bạch Long thấy chiêu tam kiếm huyền cơ của Lý Trùng Sinh đang bổ về phía mình, liền lấy chân trái làm trụ sử dụng chiêu Tinh dịch bộ nhảy sang một bên, tay phải huy kiếm ném một chiêu về phía Lý Trùng Sinh. Khi kiếm đi được một nửa đường thì liền biến hoá thành một con Rồng đỏ dài 2 trượng ( 1 trượng = 4m ) theo (ngày 2 tháng 6 năm 1897, Toàn quyền Đông Dương Paul Doumer đã ra sắc lệnh quy định, kể từ ngày 1 tháng 1 năm 1898, ở địa bàn Bắc Kỳ thống nhất tất cả các loại thước thành một loại thước ta bằng 0,40 mét. Vậy đầu thế kỷ 20, một trượng dài 4 mét. Tuy nhiên, Trung Kỳ vẫn dùng chuẩn cũ tức là 1 trượng = 4,7 mét. ) nhe nanh múa vuốt lao về phía Lý Trùng Sinh. Lý Trùng Sinh vội xuất một cỗ khí tức như một bộ giáp bao bọc lấy thân mình, hai tay dơ kiếm nên trên đầu xuất ra một chiêu Thanh long tru yêu về phía con Rồng. Trong chốc lát mặt đất rung chuyển, nhà cửa lung lay, mặt nước gợn sóng, người ngã siêu vẹo, con rồng và thanh long tru yêu cắn xé đánh nhau. Tiếng gầm thét vang vọng khắp xung quanh, rồi từ từ biến mất.
– Thật mạnh, đây là chiêu thức gì vậy, sao ta chua bao giờ thấy.
– Ngươi im đi, cao thủ giao đấu thì làm sao mà người biết đc
– Ha ha ha ta không ngờ Lý Trùng Sinh người ẩn dấu thật sâu, không ngờ thực lực người đã đạt cấp 5. Cũng thuộc loại cưởng giả trong thiên hạ rồi đấy.
– Ha ha ha ngươi cũng là võ giả cấp 05 mà, nhưng bây giờ người biết thì đã quá muộn, chịu chết đi, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi. Xem chiêu đây… Lý Trùng Sinh xuất ra một chiêu thức có tên là Phá xuyên không lao về phía Bạch Long.
– Bạch Long thấy chiêu thức này vô cùng kì quái, mặt nhăn lại, hai mắt phát ra tia sáng lạnh lẽo, chân không điểm tựa nhảy cao lên bổ xuống một chiêu Càn khôn hợp nhất nghênh đón chiêu của Lý Trùng Sinh, những tiếng nổ phát ra. Mặt đất nổ tung tạo thành những vết lõm xung quanh, khói bụi mịt mù, tiếng thần hờn quỷ khóc. Những người đứng xunh quanh không chịu nổi sức ép, tự mình bạo phát nổ banh xác. Lý Trùng Sinh bay ngược về sau, mặt cắt không còn hạt máu, trên người xuất hiện rất nhiều vết thương, khi chưa kịp định hình lại thì thấy Bạch Long đang lao về phía mình.
– Thôi xong, đời ta coi như hết, hắn vôi hét to. Mau cứu ta…
Bất chợt ở phía sau hắn hay ra một người mặc đồ đen ( Hắc y nhân ), người này đánh ra một chiêu Phong vân bạo vũ bay về phía Bạch Long. Bạch Long thấy vậy thì vội lấy kiếm đưa lên đỡ, liền bay ngược về sau, trên người hiện lên vô số vết thương, phun ra một ngụm máu.
– Ha ha ha hay cho ngươi Lý Trùng Sinh, không ngờ ngươi lại có người đánh lén ta.
– Bạch Long ngươi thật là ngu si, ngươi nghĩ rằng ta tạo phản mà không có sự chuẩn bị sao? Hắc y nhân ngươi lập tức giết tên Bạch Long cho ta.
– Tên Hắc y nhân huy kiếm chém về phía Bạch Long, khi kiếm gần tới Bạch Long thì ngay sau Bạch Long xuất hiện một Bạch y nhân nhảy vào huy kiếm chém về phía Hắc y nhân. Miệng hét to Hoàng thượng người mau chạy đi. Việc ở đây để cho thần lo liệu.
– Được, việc ở đây giao cho ngươi Bạch y nhân.
– Hừ muốn chạy sao? Chạy sao cho kịp chứ? Chúng bay đâu Giết…
– Hoàng thượng thần tới hộ giá, người mau chạy đi ( tiếng của một hộ vệ dẫn theo khoảng 50 người đến lao vào cuộc chiến ).