Độc tôn cửu kiếm. - Chương 13
Nếu thời gian có quay trở lại, bạn sẽ làm gì…?
Nếu phía trước là chông gai, bạn liệu bước tiếp…?
Nếu sau giọt nước mắt là sự thành quả, bạn có biết trân trọng…?
………………………………………….
Cuộc đời là thế, là rất nhiều dấu hỏi mà ta cần phải đi tìm câu trả lời. Bạn đúng, tôi sai. Có thất bại mới có sự thành công, có đắng cay thì mới có ngọt bùi.
Con người khi sinh ra, lớn lên rồi lại chết đi. Cát bụi vẫn trở về với cát bụi. Phật dạy rằng: gây nghiệp như nào, sau ắt trả lại như thế. Tam Sinh Tam Thế Thập lý đào hoa. Thương thay cho số phận kiếp người.
Hắn luôn lẩm bẩm những câu nói này, những câu nói mà kiếp trước hắn được ông Lão già kia giảng dạy trong lúc không xin đc ăn. Đời nó chán ta chứ đừng lên chán đời, mỗi con người sinh ra đều có sự an bài gọi là số phận.
Trở về hiện tại thực: Lúc này sau khi an bài thoả đáng cho những nữ nhân kia, họ rời đi trong sự thê lương, tủi nhục nhưng cũng đầy hưng phấn. Họ thề sẽ không bao giờ gặp lại cảnh này nữa, Hoàng Bách lục lọi khắp các hang cùng ngõ hẻm trong căn nhà này mà không phát hiện được thứ gì đáng giá ngoài mấy vật phẩm linh tinh, hắn bực dọc chửi thề
– ‘’ Đậu xanh ‘’ không lẽ sau bao nhiêu năm bọn cướp này không thu hoạch được cái gì đang giá hay sao…? Đù má nhà nó chứ… ta tức chết rồi.
Hắn tức giận đến nỗi hai con mắt đỏ sọc, rút Cửu kiếm ra bay người xoay tròn phóng ra từng đợt kiếm khí mãnh mẽ khiến cho xung quanh hắn từng tiếng nổ to phát ra nghe điếc ta. Sau đợt nổ tung đó hắn hạ người xuống thầm nghĩ nhất định mình đang bỏ sót gì đó, hắn liền đi lại xung quanh một lần nữa thì…
– Hắc… Hắc… hăc… hoá ra có một thông đạo ngay dưới cái ghế của tên đầu lĩnh này. Ta kháo…
Hoàng Bách liền đi xuống thông đạo, cái thông đạo này không ngờ dẫn xuống một cái động rất rộng và ngay ở chính giữa.
– Ha há ha há… có thế chứ… mắt hắn lộ ra vẻ tham lam khi chính giữa cái động đấy là cơ man vàng bạc châu báu, ngọc ngà các loại.
– Đây là toàn bộ tài sản sao…? Khà… có thế chứ, hắn nhanh chóng kiểm kê lại toàn bộ tài sản thì thấy vàng bạc ở đây nhiều quá, cỡ vài vạn chục vạn ức * Tại Việt Nam: 1 ức = 10 vạn = 100 ngàn = 100.000 * tiếp theo thì lại cơ man là châu báu, ngọc ngà. Nhưng tuyệt nhiên lại không có một viên đơn dược cấp cao nào, mà chỉ toàn đan dược trị thương thông thường. Cũng đúng thôi.
– Hắn nhanh chóng thu lại toàn bộ tài sản này vào một cái nhẫn Trữ vật, hắn thầm nghĩ cứ như này thì sau này đói làm sao đc… hí hí * đù má thằng tham lam * sau khi thu hoạch chiến lợi phẩm xong thì hắn kiểm tra lại toàn bộ lần nữa dồi rút đi. Hoàng Bách kiếm tạm vài bộ quần áo của đám sơn tặc còn sót lại rồi mặc vào người. Hắn thấy giờ hình thể của hắn vô cùng rắn chắc, chiều cao khiêm tôn 1m80, cân nặng chắc khoảng 75 kg, cơ bụng 6 múi rắn như đá. Trước khi hắn đi, hắn vận nội công tung ra vài chục tia sáng về phía căn nhà này khiến nó phát nổ, lửa cháy lên khắp mọi nơi thiêu dụi mọi thứ. Thế là hết đời tên Đại ác ma…
Xong xuôi đâu đấy Hoàng Bách liền mở nhẫn trữ vật ra rồi nói với Ngọc Sư.
– Ngọc sư hiện giờ ngươi đã gần trưởng thành rồi, ngươi đi như thế này e là không tốt… ngươi hãy mau chóng thu lại đôi cánh và chiếc sừng nhỏ trên đầu đi rồi chúng ta đi ngao du sơn thuỷ, kẻo người khác lại biết. Tiện đường về Nữ kiếm môn.
– Hí… Hí… Hí… Ngọc sư thu lại đôi cánh và chiếc sừng nhỏ rồi truyền âm cho Hoàng Bách.
– Chủ nhân tuyệt quá ‘’ tiếng của Ngọc sư, giờ nó đã có thể thông linh đc với Hoàng Bách.
* Nữ kiếm môn *
Tại một khoảng đất rộng trước Đại điện môn. Xuất hiện khoảng 700 người.
– Đồ khốn kiếp nhà các ngươi, ta không ngờ sau bao nhiêu năm giao hảo Linh thiên môn lại dám tấn công Nữ kiếm môn của chúng ta ak….? ( tiếng 1 để tử Nữ kiếm môn )
– Ha… Ha… Ha… Một lũ đàn bà con gái các ngươi yếu như vậy mà cũng tồn tại được 600 năm sao? Ta phi…
– Được… dám coi thường Nữ kiếm môn của ta sao…? vậy hôm nay các tỷ muội chúng ta quyết một phen sống mái với Linh thiên môn, có chết thì cũng kéo các ngươi chết cùng. Các tỷ muôi xông lên liều mạng với chúng.
– Đời là bể khổ, sinh ly tử biệt. Sống là người của Nữ kiếm môn, chết là ma của Nữ kiếm môn. Sống có gì vui, chết có gì buồn. Thân nữ nhi nguyện cùng chết với Nữ kiếm môn. Các tỷ muội giết…giết…giết ( các đệ tử cùng nhau hô vang )
Không gian lất phất những hạt mưa nhỏ, gió thổi xào xạc. Khí thế ngập trời, kiếm khí sắc bén, các chiêu thức, nội công được thi triển, mỗi một chiêu đều là sát nhân, tiếng kinh hô chém giết, tiếng vũ khí va vào nhau nghe chát chúa. Sự tức giận của đệ tử Nữ kiếm môn, sự dâm de đê tiện, khát máu của Linh thiên môn khiến cho bụi đất bay loạn xa, máu tanh, mưa máu như chút xuống khiến cho toàn khoảng đất nhuộm thành màu đỏ tươi. Mùi máu tanh, mùi của chết chóc, sự oán giận, tiếng gáo thét trong sự thê lương. Cứ như là một bản tình ca hoá quyện tất cả mọi thứ thành những âm thanh sống động. Sinh ly tử biệt…
– Những tên chết tiệt Linh thiên môn kia, hôm nay ngươi thắng thì ta vong, xem chiêu….
– Tố tâm kiếm: thức thứ hai Kiếm thế phong vân, từng đạo ảnh kiếm mang theo gió thổi ngạo nghễ bay ra tung hoành ngang dọc bổ mạnh về phía mấy tên Linh thiên môn đang vây quanh một nữ đệ tử của Nữ kiếm môn. Bọn chúng đang mải quần công không để ý tới có người xuất chiêu liền bị kiếm chiêu va phải nổ tan xác.
– Ha… há… hí… Không ngờ là Bách Hoa, nàng ngày càng xinh đẹp lắm…hãy làm vợ ta đi… ( Phó chưởng môn Linh thiên môn )
– Vô sỉ… với hạng ngươi như ngươi sao… đi chết đi…?
– Ta kháo… vậy thì xem chiêu này của ta đi…
Nói xong hắn liền đưa kiếm lên hô to Linh khí thiên, thức thứ hai: Như phong bạo vũ, từng luồn khí kèm theo kiếm khí sắc bén được tuôn ra chém mạnh về phía Bách Hoa.
– Được… chiêu thức mạnh đấy… xem chiêu: Tố tâm kiếm, thức thứ 3: Ngọc nữ tam âm kiếm, người nàng phát ra những ánh sáng nhẹ khiến cho ba thân ảnh cùng với luồng kiếm bá đạo nhưng cũng nhẹ nhàng bay về phía tên Phó chưởng môn Linh thiên môn. Một tiếng nổ lớn phát ra, mặt đất rung chuyển, bụi đất gào thét trong gió. Chưởng mạnh tới mức tên phó chưởng môn kia bay ngược lại phía sau, thân thể hắn xuất hiện rất nhiều vết thương, miệng phun ra một ngụm máu lớn.
Bách Hoa sau khi tung chiêu thức thứ 3 kia ra thì cũng bị chiêu của tên Phó chưởng môn kia đánh bật lại phía sau, nàng cầm kiếm cắm xuống đất mới khiến cho thân thể dừng lại.
– Mạnh quá… không ngờ tên Chưởng môn này mạnh thật. Nàng đứa mắt nhìn xung quanh thì thấy các sư tỷ muội của mình đang rơi vào thế hạ phong, nàng cắn răng đứng dậy chỉ kiếm vào tên Linh thiên môn kia và nói.
– Thế nào… ngươi sẽ chết…
Bách Hoa xuất ra một vài chiêu kiếm về phía tên Phó chương môn kia, khiến cho hắn không kịp trở tay. Hắn đang thầm nghĩ tới cái chết thì…
– Phó chưởng môn, ngươi không phải là đối thủ của Bách Hoa đâu. Hãy để cho ta.
Hắn liền phất tay áo ra ngăn chặn lại mấy chiêu của Bách Hoa.
– Ha ha… ta tưởng là ai, hoá ra là Chưởng môn của Linh thiên môn… hân hạnh, hân hạnh…
– Khà… khà… đã lâu không gặp… Bách Hoa Phó chưởng môn vẫn trẻ trung xinh đẹp lắm… Nhưng ngươi chỉ là Võ giả chớm đạt cấp 4 mà thôi.
– Hì… Hì… Hì… Câm cái miệng chó của ngươi đi… Miệng chó mà cũng biết nói lời hay, hay sao…? Ta phi….
– Được… hay cho câu này… tới đây. Khi huyết tẩy Nữ kiếm môn, ta sẽ cho nàng sung sướng dưới con cặc của ta…
Vừa nói xong Phó môn chủ Bách Hoa liền vận nội công vào thân kiếm chỉ thẳng lên trời hét to tung ra chiêu thức chớm thứ 4, Tố tâm kiếm thức thứ 4: Tứ âm thiên kiếm quyết,. Từng âm thanh như tiếng đàn ai oán tủi hờn, từng tiếc khóc thê lương lạnh lẽo, sự căm hờn, sự cô đơn… Khiến cho con người ta lạnh tóc gáy, từng đợt kiếm khí kèm sóng âm mạnh mẽ như thuỷ triều luôn trào bay nhanh về phía tên Trưởng môn Linh thiên môn kia, khiến cho những chỗ kiếm quyết đi qua làm cho mặt đất nứt nẻ, khói bụi tung bay, khí âm lạnh lẽo… Trông vô cùng kinh khủng.
Tên Trưởng môn kia thấy vậy không dám chậm trễ hắn đảo kiếm thành hình vòng tròn, lấy mũi kiếm làm chuẩn bay lên không trung rồi hô vang. Linh thông thiên thức thứ 4: Thiên kiếm càn khôn, ngay lập tức khí lưu ngưng đọng khiến cho thời gian như ngừng lại, một không khí tang thương kéo theo phi mạnh về chiêu thức của Bách Hoa, hai chưởng gặp nhau. Một tiếng nổ lớn vang lên, những người đứng xung quanh bị bay ra một chỗ, những tảng đá bên cạnh lập tức chấn nát. Khiến cho Bách Hoa vốn bị nội thương liền bị bay ngược về sau, nàng cố gắng đứng dậy liền phun ra một ngụm máu lớn. Tên Trưởng môn kia thấy vậy liền sử dụng khí công vọt theo tàn chưởng lao thẳng về phía Bách Hoa.
– Bách Hoa không kịp trở tay khiến nàng xuất hiện những sự thất vọng cho bản thân mình, nàng nhắm mắt lại và chờ đợi…
Không… Không… không lẽ một nhân vật chính trong truyện lại chết sao…? Không… chắc không phải chứ….?
Kí tên: huuho14