Độc tôn cửu kiếm. - Chương 12
Một hồi sau hắn từ từ ngoi lên mặt nước thì phát hiện xung quanh mình là một cái hồ nước nhỏ, phía trên xa xa là một vách đá dựng đứng có thác nước đang đổ ầm ầm xuống, một dải cầu vồng lượn qua ,xung quanh rất nhiều cây cối mọc lên um tùm, từng đàn bướm tung tăng vui chơi bay lượn khiến cho cảnh sắc nơi đây thật là đẹp. Hắn ngắm nhìn một chút rồi từ từ tiến về phía vách đá nơi có thác nước đó, hắn thả Ngọc sư trong nhẫn trữ vật ra để cho nó tự khám phá xung quanh.
– Hống…hống…hống… Ngọc sư tỏ vẻ phấn khích khi được thoát ra bên ngoài thấy vậy hắn khẽ mỉm cười, hắn liền mạnh dạn xâm nhập dòng thác nước đang chảy mạnh xuống, dưới dòng thác nước đang chảy cuồn cuộn đó là một thân thể đang ngồi trong tư thế thiền. Đó chính là hắn, hắn vận chút nội công cố gắng nhẫn nhịn đau đớn để đón nhận từng dòng nước mạnh đang chảy xuống va đập rất rát vào cơ thể của hắn, hắn muốn nhờ dòng thác nước đó để rèn luyện thêm cơ thể của mình.
Được khoảng một thời gian sau khi đã cảm thấy cơ thể của mình ngày một rắn chắc hơn, hắn liền men theo con nước mà tìm về cố hương. Vài ngày sau nhờ vừa đi vừa cố gắng nhớ lại những gì đã diễn ra vài năm về trước hắn đã về tới được nơi thôn làng của hắn, cảnh tượng trước mắt toàn là những cỏ dại đã bao trùm lên tất cả mọi thứ, theo dòng thời gian thì nơi ấy đã toàn là màu xanh chỉ còn lại lơ thơ vài nóc nhà bị cháy đen chỉ còn trơ khung. Hoàng Bách quỳ xuống khóc than khấu đầu xuống với niềm xót thương vô hạn, hắn lại tiếp tục tìm về ngôi nhà nhỏ của hắn để xem còn thứ gì sót lại hay không nhưng không thấy gì khác hơn là một màu xanh rậm rạp. Đưa mắt phóng ra xung quanh thì hắn thấy phía xa xa là những đùm đất được vun lên, hắn liền đi về hướng đó mà thấy kinh ngạc, toàn bộ đùm đất đó là hơn 100 ngôi mộ được xếp gọn gàng với nhau.
WTF… Chuyện gì thế này….? là ai….? là ai đã làm những ngôi mộ này…? không lẽ lại có người chôn cất hộ hay sao…? một loạt những câu hỏi đưa ra mà không có sự trả lời. Vì hắn biết rằng bọn cướp kia không rảnh tới nỗi lại đi chôn cất họ, hắn liền quỳ xuống tiếp tục khóc than một hồi rồi…
– Ta thề… thề… nhất định sẽ báo thù cho cha mẹ và tất cả thôn làng… hắn vừa hét xong thì lờ mờ trên những ngôi mộ là vài tia khói bay lên khiến cho khung cảnh đó rất là Liêu trai.
· 10 ngày sau tại một căn nhà lớn ở đỉnh núi nọ * có khoảng 50 tên.
– Ha ha ha… Đại vương ngài thật hảo sảng.
– Khà… khà… khà… các ngươi cứ yên tâm đi theo ta, sẽ có kim tệ để tiêu, có mỹ nhân để địt lại có rượu và đồ ăn ngon nữa chứ. Cuộc sống như vậy thì khác nào thần tiên chứ?
– Đại vương vạn dũng….
– Im tất cả im lặng… hôm nay chúng ta có sự thu hoạch lớn, các ngươi cứ mặc sức say sưa, địt cho thoả thích đi.
– Á… Á…Á Ngươi giết chết ta đi. Tiếng một nữ nhân vang lên.
– Khà… khà… khà… giết nàng làm gì chứ? Hãy để con cặc ta địt nàng chán chê đã rồi mới tính sau.
Từng tiếng nói dâm dê vang lên trong cảnh men rượu nồng, đằng sau tiếng la hét đầy sự sảng khoái kia là những cảnh hiếp dâm tập thể. Từng đôi, từng cặp nam nữ, rồi thì 3 nam 1 nữ đang thay phiên nhau sung sướng kèm theo tiếng khóc thê lương.
Chính giữa ngôi nhà này có một cái cũi to tướng, bên trong cái cũi là hơn 30 nữ nhân đang khóc lóc nức nở.
– Sướng quá đại ca ơi, lồn em này sao bót quá vậy, lại còn đẹp nữa, nhất là bộ ngực, hắn cứ vừa nói thì vừa thúc cái dương vật hôi thối kia vào cái lồn của nữ nhân kia, một tay hắn cầm chặt chân nữ nhân kia, một tay của hắn day mạnh cái hột le đang cương cứng. Từng tiếng va đập xác thịt vào nhau bạch… bạch… bạch… phía bên trên thì một tên ăn mặc rách nát đang cố gắng tọng nguyên con cặc đen xì vào miệng của nữ nhân này, hai mắt nữ nhân trợn ngược, còn đôi tay của hắn mặc sức bóp nát đôi vú kia khiến cho chúng biến thành rất nhiều hình dạng.
– Ha… ha… ha… nàng có sướng không..? sướng thì để ta làm cho nàng sướng hơn nhé.
– Không… không… người giết chết ta đi… hãy cho ta chết…
– Khi con người ta bị áp bức vào bước đường cùng rồi thì trong sâu thẳm sẽ có một thứ gì đó khiến bản năng trồi dậy.
– Á… Á… Á… SƯỚNG QUÁ… sướng quá… các ngươi mau địt chết ta đi, tê lồn quá, ấy ấy còn lỗ nhị của ta nữa. Ối cha mẹ ơi sao mà sướng thế này chứ… Lúc này nữ nhân kia chồm tới đẩy cái tên đang thúc cặc vào mình ngã xuống. Nàng ngồi lên dập mạnh cái hông xuống khiến cho con cặc kia lọt vào sâu hơn, liên tục lên xuống như khiêu vũ, hai bầu vú nảy tưng tưng đầy hoang dại. Nàng ngửa mặt lên trời ngậm chặt tiếp một con cặc khác, hai tay thì cầm theo hai con cặc khác mà vừa mút vừa sóc cho thoả thích ( mặc dù đang bị hiếp dâm tập thể ) Tên nam nhân kia cũng không chịu để yên hai tay bợ lấy bờ mông trắng ngần kia mà tạo ra lực đẩy lên xuống, khiến cho cái con cặc của hắn vào được sâu hơn.
– Á… ah… sướng quá… sướng quá… ta sướng quá, ngươi nhanh mau địt chết ta đi…. ta sắp ra… sắp ra rồi… ta ra.
– Sướng…sướng…sướng…tê…tê…tê…lồn quá…
Tên nam nhân ở dưới vừa mới xuất tinh xong thì một tên khác đang được nàng nữ nhân này sục cặc liền lui xuống đá cái tên vừa xuất tinh xong sang một bên rồi hắn liền thế chỗ. Nhưng hắn không chịu đâm vào cái lỗ lồn kia mà hắn lấy tay vuốt ít nước nhờn của cái lồn này tiết ra, xoa nhẹ cho con ku ướt đẫm, hắn đặt con cặc của hắn vào lỗ nhị mà thúc mạnh.
– Á… Á… Á rách đít ta rồi… hu hu hu hu
– Đừng thọc mạnh nữa ta rát…rát…rát quá, xin các ngươi hu hu hu… sướng… sướng… ta sướng quá… các ngươi chơi mạnh nữa đi, ta sướng quá… cha mẹ ơi con sướng quá…
Nếu ai đó là người ngoài ở đây mà nhìn thấy cảnh tượng này thì có lẽ sẽ rất sốc, sốc vì cảnh hoang dâm vô độ của những tên cướp, sốc vì cảnh dã man tàn nhẫn coi mạng người như cỏ rác, sốc vì cảnh tra tấn của những con cặc hôi tanh đang ra sức thọc vào cái miệng tới cái lồn hay lỗ đít… Những âm thanh đó cộng lại hoà quyện vào nhau như một bản giao hưởng trữ tình, của những nghệ sĩ tài ba.
Bên trên nơi chính điện, tên đại vương đang ngồi hắn dựa mình vào ghế, con mắt lim dim đang tận hưởng hai cái miệng thơm tho của hai cô gái đang quỳ dưới thân hắn để chăm sóc tận tình con cặc dài ngoằng mà 03 tháng nay hắn chưa được rửa sạch bằng nước một lần. Thỉnh thoảng hắn ngồi thẳng đứng, thân dưới đẩy lên, một tay nắm tóc của cô gái này ấn mạnh đầu xuống, tọng nguyên con cặc của hắn vào sâu trong cổ họng của nữ nhân này, rồi để im khiến cho cô gái này phải trợn đôi mắt, nước mũi nước dãi chảy dàn dụa. Không dám xin hắn dừng lại, vì nàng biết làm hắn không vui thì tính mạng của nàng sẽ không còn, nàng cố gắng chịu đựng sự tủi nhục để làm hắn vui. Một tay nàng nhẹ nhàng xoa nắn nhẹ cái bìu dái, một tay xoa nhẹ cái lỗ lồn của mình. Tên đại vương đôi mắt bỗng mở to, trợn ngược lên cảm giác phê pha như muốn quên đi trời đất, một tay còn lại hắn đưa ra kéo một nữ nhân khác ngồi bên cạnh mình rồi hắn đưa mấy ngón tay chai sạn chui tọt vào lồn nữ nhân này mà ra sức móc lấy móc để. Nữ nhân này nhăn mặt, nước mắt chảy dàn dụa, cảm giác đau đớn thể hiện rõ trên khuôn mặt. Nhưng sau sự đau đớn đấy, nàng vội lấy lại sự bình tĩnh, cố gắng tỏ vẻ thích thú để làm vui lòng hắn. Được một độ thời gian, tên đại vương đứng dậy kéo nữ nhân ở bên dưới đang mút cặc hắn đứng dậy, kêu nàng chổng mông lên. Một tay hắn đặt vào eo của nữ nhân đang chổng mông, một tay hắn kéo đầu nữ nhân bên cạnh xuống rồi tọng nguyên con cặc đang ướt sũng dâm thuỷ vào sâu tận cuống họng của nữ nhân này. Nàng trợn mặt, hai con ngươi như muốn rơi ra, bầu vú được thể như đang đung đưa theo nhịp.
– Ha… ha …ha….
Hắn cười trong sự sung sướng, sau đó hắn đẩy nàng ra, hắn lấy tay cầm lấy con cặc căn đúng lỗ lồn của nữ nhân đang chổng mông kia mà thúc mạnh một cái khiến con cặc chui như vũ bão tọt sâu vào lồn nàng, hắn ra sức dút ra dồi lại mạnh như vũ bão vào cái lồn đấy. Nàng ta rú lên một chàng dài đầy đau đớn xen lẫn sự tủi nhục…
Ở một góc của căn nhà, một bóng đen nhẹ nhàng xuất hiện, hắn như một con mèo nhỏ nhẹ nhàng di chuyển từng ly từng tý một tiếp cận các mục tiêu, trong tay đang cầm một con dao nhỏ nhưng vô cùng sắc bén. Hắn nhẹ nhàng y như một bóng ma, tay vung ra kèm theo sự sắc lạnh của con rao, nó chuẩn xác từng tý một lượn trên yết hầu của những tên sơn tặc. Những tên sơn tặc vừa bị bất ngờ lại vừa đang cơn sướng nhanh chóng đổ gục xuống thân thể những nữ nhân kia, không hiểu mình chết kiểu gì. Những tiếng la hét thất thanh vang lên rồi kèm theo sự hoảng sợ đầy sợ hãi hiện lên trên khuôn mặt của nữ nhân. Nhưng trong không gian đấy, mọi thử xảy ra quá nhanh, nhưng lại hầu như không ai biết vì bọn sơn tặc vẫn đang mải chìm đắm vào nhục dục. Hắn nhanh như mèo, ra tay một cách tàn độc nhất, mỗi lần vươn tay ra là vài thân hình liền đổ gục. Mãi cho tới khi tên Đại vương gầm dú lên một tiếng báo hiệu hắn đang xuất tinh, hắn như phát hiện ra vội vàng cầm lấy cây đại đao.
– Là kẻ nào, là kẻ nào mau ra đây…?
– Ha… ha…. ha… thay vào đó chỉ là một tràng cười dài…
Tên đại vương tức quá, mặt hắn từ trắng chuyển sang đỏ, hắn lấy cây đại đao xuất lực bổ xuống một nhát tạo thành một vết sâu hun hút. Hắn quát…
– Nếu là thỏ thì sẽ chết, còn là người thì hãy mau ra đây.
– Ha ha ha… ha ha ha… ha ha ha…. Hoàng Bách xuất hiện liền nói.
– Ngươi còn nhận ra ta là ai chứ….?
– Ngươi là ai….?
– Ha… ha…. ha… ta là ai ư…? Ngươi còn nhớ cách đây đúng 12 năm trước tại thôn trang nhỏ… (Hoàng Bách kể lại chuyện cũ )
– Khà… Khà… Khà… Hoá ra là ngươi…? Đứa trẻ năm xưa là ngươi…? Ngươi vẫn chưa chết sao…?
– Đúng… rồi đấy… Ngươi nói không sai…
– Vậy hôm nay ngươi tới đây làm gì mà lại giết chết thuộc hạ của ta…? ( câu hỏi quá ngu )
– Làm gì sao…? ta đến đây để giết ngươi… nợ máu ắt phải trả bằng màu. Hôm nay ta sẽ lấy đầu ngươi tế Kiếm, tế những người đã chết dưới tay ngươi.
Khi vừa nói xong Hoàng bách liền lấy trong Nhẫn trữ vật ra cây Cửu Kiếm, vận nội công vào trong cây kiếm. Cửu Kiếm được thu nạp nội công phát ra tiếng Oanh… Oanh… Long… Long cao vút với khí thế vô cùng bá đạo.
– Cửu kiếm thức thứ nhất: Mãnh Long quá giang, hắn lấy kiếm quẹt tròn một vòng xung quanh rồi vút lên cao toàn thân phát ra ánh sáng nhẹ, kiếm của hắn xuất ra khiến cho kiếm khí bay ngập trời, từng con rồng trắng nhỏ bay ra hợp lại thành một con rồng dài 1,5 thước, rộng 0,5 thước cộng với tiếng long ngâm bá đạo bay cao chém mạnh xuống thân thể tên Đầu linh.
– Dưới tình cảnh này, tên đầu linh thấy vậy liên vận chuyển nội công xuất ra một chiêu tối cường nhất của hắn. Hắn cầm cây đại đao hô to: Đại đao xuất chiến rồi bổ mạnh về phía con Rồng.
– Con rồng thấy vậy liền vẩy mạnh cái đuôi về phía chưởng đao của tên đại vương kia khiến cho chưởng đao này chệch hướng chém xuống bên trái Hoàng Bách tạo thành một đường chém dài.
– Con rồng tiếp túc rít long ngâm bay tới rồi bổ mạnh xuống đầu tên đầu lĩnh.
– Hắn liền vận nội công, giơ cây đại đao nằm ngang đưa lên đỡ. Nhưng… muộn rồi.
– Con rồng quật mạnh xuống…
– Không… Không… Không…. ta không thể chết… ta không thể chết…Hắn vừa nói xong thì thân thể hắn bị chẻ làm đôi, nổ banh xác chết còn không hiểu… ( Thật Mạnh…)
Sau khi tên đầu lĩnh chết, tàn tích đằng sau là một vết cắt dài tạo thành một đường rãnh rất là sâu.
– Sau chiêu đó hắn liền thu kiếm lại cảm giác thấy thật là không rồi.
Nghe thấy tiếng động lớn, những tên sơn tặc ở bên ngoài căn nhà ( khoảng 100 tên ) vội chạy vào thì thấy đồng bọn hắn đang nằm gục xuống đất, máu me be bét, đầu lìa khỏi cổ. Tiếng khóc của các nữ nhân không còn, chỉ còn lại một cảnh tang tóc. Thấy tên đầu lĩnh cùng đồng bọn đã chết, bọn chúng liền lao vào quần công với Hoàng Bách.
– Hoàng Bách liền hô to: Cửu kiếm thức thứ hai: Tung hoành thiên hạ khiến cho từng đạo quang mang lấy thân hắn và kiếm làm trụ bay ra tán loạn khắp xung quanh, từng đợt kiếm khí nhẹ nhàng bay ra như nước chảy mây trôi, rồi lại nhanh như cắt bắn mạnh ra va chạm vào người những tên cướp. Mỗi một đạo quang mang, mỗi một kiếm khi bay ra là kéo theo vài ba mạng người.
– Á… Á… Á… ta chết… chết rồi… không thể… đây là chiêu thức gì vậy… Mạnh quá…
Sau một hồi chém giết, thì còn lại khoảng 10 tên. Hoàng Bách xuất ra vài chiêu trong bộ Tố tâm kiếm chém về phía những tên còn lại. Trong khoảng 10 giây những tên còn lại đều chết sạch. Khi đã chém giết xong.
– Hoàng bách bất ngờ quỳ xuống: Cha, mẹ, thôn dân… Con đã báo thù được cho các người, các người hãy yên nghỉ… Nói xong Hoàng Bách thu kiếm rồi điểm nhẹ mũi bàn chân bay lên chỗ mà tên đầu lĩnh chết và quay người lại nói xuống phía dưới rồi chém nhẹ một kiếm về phía cái cũi rồi nói.
– Tên đại ác ma cùng toàn bộ bọn sơn tặc đã chết, các người hãy mau tự giải thoát cho mình đi…
– Kèm theo đó là tiếng khóc, tiếng cười, niềm vui, xem lẫn sự sợ hãi…
– Hì hì… hì… hì… rất nhiều tiếng cười vang lên nhìn về phía Hoàng Bách, khiến Hoàng Bách giật mình mà nhìn lại thân thể mình thì thấy… oái… suốt bao năm hắn ở trong thung lũng một mình, chỉ có mỗi cái tiểu khố nhỏ không đủ che lấp con Cặc to dài cỡ 22 cm đang vắt vèo lòi hẳn ra ngoài. Hắn vội vàng lấy cái lá cờ của bọn sơn tặc để che tạm con cặc của hắn…
– Không được… ngươi đã giết chết tên đại ác ma và đám sơn tặc,chúng ta rất cảm kích. Nhưng người thân của chúng ta đã không còn, chúng ta phải biết đi đâu về đâu và sống như thế nào…? tiếng của nhiều nữ nhân nói.
– Thôi được… hiện tại các ngươi đã như vậy, quê hương giờ không thể về đó đc. Vậy thì… ta cho mỗi người 200 lượng bạc, hãy dùng số bạc này mà bắt đầu lại từ đầu, bắt đầu lại cuộc sống của mình. Ta tin ông trời sẽ thương cảm cho các ngươi.
Nói xong Hoàng Bách liền xuất bạc ra, chia cho mỗi người. Sau khi chia xong, đang định nghỉ một chút thì lại có tiếng khóc vang lên kèm theo lời nói.
– Ân công… đa tạ ân công đã cứu giúp… nhưng nếu sau này chúng ta muốn báo đáp hay gặp chuyện gì khó khăn thì biết tìm ân công ở đâu…?
– Nếu sau này các ngươi có chuyện gì thì hãy đến Nữ Kiếm Môn nằm phía Đông Kinh thành, khoảng gần 1 ngày đường là có thể gặp ta. Ta tên là Bách Hoàng … ( dấu tên )
– Đa tạ ân công…
Kí tên: huuho14