Độc Long - Chương 33: Chinh phục và chịch chịch (1)
Phi Hùng vươn vai tỉnh giấc sau đêm tàn sát đêm qua. Hắn vươn vai với cái điện thoại để cập nhật xem báo chí sẽ nói gì cái vụ thảm sát đêm hôm qua….
– Phố người Hoa bị trục xuất trong đêm….
– Băng đảng phố Hoa bị trục xuất ngay trong đêm…
– Sau một đêm phố Hoa không một bóng người……
– Hàng loạt quan chức cấp cao Tỉnh Nghệ Tĩnh tham nhũng bị bắt trong đêm….
– Côn an triệt phá đường dây tham nhũng và rửa tiền của quan chức cấp cao tỉnh Nghệ Tĩnh….
…
Những dòng tít dật gân ngay trên trang nhất các báo làm hắn mỉm cười. Phải công nhận để bịt miệng đám báo chí cái vụ đêm hôm qua và bưng bít thông tin này thì thế lực đứng sau Ánh Sương không phải tầm thường. Mà thực thì hắn cũng không quan tâm vì quân sư đã xoá sạch dấu vết và tính đến phương án đề phòng. Chơi với công an là con dao hai lưỡi nên hắn không thể không phòng…
Quăng cái iphon lên gối hắn nhăn nhó khi nghe thấy tiếng trêu đùa của Hoa và Loan ngoài phòng khách. Hắn vươn vai đi tắm để trả lời hàng tá câu hỏi trong đâu sau cuộc giao đấu đúng nghĩa cao thủ giang hồ thế giới ngầm đêm hôm qua.
– Hai chị lên rồi à….. Phi Hùng đi ra chào hỏi nhưng ánh mắt không thể rời xa thân thể của Huế. Từ lúc nào Huế cắt tóc ngắn cúp vào trông rất xinh đẹp quyến rũ và rất hợp với tính cách lạnh lùng ấy của cô chị. Huế khoắc trên mình chiếc áo da màu nâu bó sát cùng quần côn cắt mài trông vô cùng cá tính khoẻ khoắn làm sao?
– Ngủ nướng kinh vậy em…. Huế nhìn cậu em trả lời mà không thầm mắng trong lòng: chào chị mà cứ xăm xoi trên cơ thể người ta vậy hả em trai… Từ lúc đến cô đã đảo mắt tìm Phi Hùng nhưng khôg thấy mà cô cũng không biết tại sao mấy ngày tết cô lại nhớ đến hắn mới lạ….. Huế lạnh lùng bước lên để lại một mùi thơm nhè nhẹ làm cậu em ngất ngây…
Hoa thì ríu rít ôm riết lấy eo Mai Loan trêu đùa. Hắn tự nhiên rùng mình một cái rồi lắc đầu đi vào. Nếu hôm ấy hắn không lén vào phòng từng cô xem xét và Trung quân sư sao chép toàn bộ dự liệu trong máy tính các cô cho hắn thì hắn sẽ nghĩ cái ôm, nụ cười ấy là tình chị em thắm thiết ấy…..
Dở quyển sách cụ kỹ hắn chăm chú nghiên cứu về quỷ nhãn và ảo ảnh quỷ nhãn và hắn muốn tìm hiểu để cách cải thiện lượng âm tinh cơ thể. Hai mắt hắn sáng rực khi nhìn thấy và đăm chiêu suy nghĩ….
Cơ thể là nơi chứa âm tinh lượng và sức chứa phụ thuộc vào thể trang và sức mạnh linh hồn của người luyện. Âm tinh lượng ban đầu sẽ được hoà quyễn với dương tinh của nam giới nên sức chứa không nhiều và nhanh chóng tiêu tan nếu dùng ảnh quỷ nhiều lần hay triệt để tiêu hao hết nếu dùng ảo ảnh quỷ… Người tu luyện sau khi thức tỉnh ảo ảnh chi quỷ thì phải nâng cao bản chất linh hồn để tu luyện các chiêu thức tiếp theo. Linh hồn con người muốn nâng cấp cần phải ngộ ra một cái chân lý và ép buộc linh hồn tuân theo chân lý ấy. Linh hồn con người càng chắc chắn bền vững thì âm tinh lượng càng chứa được nhiều và mức độ chuyển hoá sẽ thấp hơn rất nhiều….. Đây là điều sống còn đối với người tu luyện âm vô cực đạo sau khi thức tỉnh quỷ hồn của thực linh trong cơ thể. Nếu linh hồn tu luyện yếu kém mà cố gắng sử dụng quỷ nhãn hay ảo ảnh quỷ thì sẽ bị thực linh căn nuốt và khi đó linh hồn quỷ dữ sẽ thức giấc và người tu luyện xem như đã chết khi thân thể ấy còn nhưng linh hồn là quỷ…
Quỷ nhãn là vẫn dụng âm tinh cơ thể để có thể nhìn chiêu thức đối thủ chậm đi và vẫn dụng sức lực cơ thể để thi triển quỷ nhãn lần nữa để dy chuyển thần tốc trong quãng ngắn để tránh né chiêu thức. Nếu đạt đến cấp độ thượng thừa và cơ thể cũng như linh hồn người tu luyện thoát khỏi ràng buộc của tự nhiên sẽ có thể dịch chuyển theo ý muốn và bẻ gãy không gian xung quanh….
Ảo ảnh chi quỷ là dũng nhãn lực tinh ma đánh lừa thị giác cũng như làm linh hồn đối thủ suy yếu để rơi vào ảo ảnh của chủ thể tạo ra. Ảo ảnh chi quỷ nếu đạt cấp thượng thừa thì bá đạo vô song trong thiên hạ, có thể một đấu trăm, trăm đấu vạn người…. Ảo ảnh chi quỷ cần lượng âm tinh hùng hậu và lượng âm tinh cùng khả năng chịu đựng linh hồn của người tu luyện quyết định đến thời gian và hiệu quả. Ảo ảnh chi quỷ có thể nhốt con người ta trong ảo ảnh cả cuộc đời nếu đạt đến cấp độ thượng thừa và không thể dùng đối với người có cấp bậc cao nhưng nếu nội lực, âm tinh đối phương cạn kiệt thì có thể thi triển trong thời gian ngắn.
Phi Hùng thở phào vì đã lý giải được vì sao âm tinh hắn hôm qua tiêu tán một cách nhanh chóng. Hắn cần mạnh và cần âm tinh hùng hậu để tránh bị thực linh cắn nuốt giết hắn từ trong cơ thể giết ra… Hắn đọc hết quyển sách mà không tài nào tìm thấy một chiêu thức hay cách để tấn công đối thủ từ xa. Tròn tâm trí hắn còn nhớ những phi đao gió ấy của Thảo hoa hậu làm hắn chật vật ra làm sao? Hôm qua hắn đã liều mạng và thắng cuộc trong ván bài được ăn cả ấy nhưng đối thủ hắn là một hồn tướng thì người nằm xuống là hắn mất rồi. Gấp quyến sách cất vào chộ cụ hắn nhìn bộ đồ kín đáo của mình. Một cơ thể chằng chịt vết cắt đêm qua nhưng như thế vẫn quá may mắn rồi vì không một phi đao gió vào cắt sâu vào cơ thể.
– Cốc cốc…….. Loan đi vào đóng cửa lại và dùng ánh mắt sắc nhọn nhìn hắn. Đêm qua khi hắn về cô không hay biết nhưng khi sáng sớm cô tỉnh giấc tập gym vào phòng xem cậu em đã về chưa thì thấy thân thể ấy của cậu. Ánh mắt cô đỏ hoe dần rồi một dòng lệ tuôn rơi…
– Sao đó chị? Chị đau đâu à…. Phi Hùng ngớ người không hiểu chạy lại bên chị nhìn ngó hỏi thăm….
– Hik… hik…. Hôm qua anh đi đâu mà người toàn vết thương vậy? Anh có đau không? Anh dấu em… dấu em…. Mai Loan ôm chầm lấy hắn rồi thút thít nụng nịu trong lòng ngực hắn.
– Anh tưởng em đau đâu chứ? Ngốc nữa…. anh vẫn bình yên đây sao? Anh làm sao thì ai làm em sướng…. Phi Hùng ghì đầu cô vào lòng an ủi và sâu thẳm trong lòng thật ấm áp hạnh phúc.
– Hik….. đáng ghét. Anh làm gì em mặc kệ nhưng phải vác cái mặt về đây cho em. Nếu bị gì thì chết đó nghe chưa? Cái giọng ngọt ngào cùng điệu làm nụng đáng yêu…
– Nhất trí vợ yêu…. Phi Hùng nói rồi lại ôm cô vào lòng thật hạnh phúc. Mà linh tính mách cho hắn biết ngoài cửa đang có một người đang nghe lén. Thông qua khe hở giới cánh cửa hắn thấy bóng người vừa đứng đó đi ra…
– Ai thèm làm vk anh chứ…. Chiều nay anh đến đó không? Loan nghiêm nghị sắc mặt hỏi hắn…
– Có chứ? Phải đi để bảo vệ vợ anh chứ…. Hắn trong lòng khó chịu lắm nhưng cố gắng tỏ ra mạnh mẹ để an ủi cô nàng.
– Đáng ghét…. Nói xong cô chạy một mạch về phòng….
Phi Hùng mỉm cưởi rồi nhanh chóng gọi điện cho quân sư an bài cuộc gặp chiều nay để đề phòng chuyện ngoài ý muốn. Sau lần giúp công an thanh tẩy bộ não chính quyền ấy hắn cũng phần nào hiểu là đặt niềm tin ở đâu vì sai một lần là hối không kịp.
Năm giờ chiều tại khách sạn năm sao bậc nhất thành phố một đoàn xe hầm hố tiến vào. Một lớp vệ sĩ cao to hùng dũng bước xuống mở đường cho chủ nhân đang ngồi trên chiếc xe Rolls – royce bước xuống. Một thanh niên tuấn tú trong độ đồ véc hàng hiệu lịch lãm bước xuống và theo sau là lão già tóc bạc trắng theo sau. Hắn nở nụ cười thật đẹp và quyến rũ với đám nhân viên khách sạn rồi đi vào đại sảnh.
– Đại công tử Phạm thị đó… đẹp trai.. phong độ quá…. Anh ấy hình như vừa cười với mình. Đám nhân viên nữ nháo nhác đàm đúm… còn đám nhân viên nam thì hổ thẹn và tức tối ghen tị khi người con mình thích thần tượng hắn ta.
Phạm Long thư thái ung dung bước vào và trong đại sảnh một người phụ nữ cao sang đang nở nụ cười tươi hết sức chào đón vị khách quý.
– Thật hân hạnh cho Đạt Phú khi hôm nay được đại công tử Phạm Long ghé qua đó nha…. Kim Cúc mỉm cười cung kính bắt tay.
– Thật không dám để tỏng giám đốc xinh đẹp quyền uy của chúng ta ra tận đây nghênh tiếp…. Phạm Long cũng tỏ ra niềm nở cười chào.
– Đây là ? Kim Cúc hướng hai lão già đứng sau Phạm long hỏi cho có lệ khi cô thừa biết đây là hai lão gia hoạ tháp tùng bảo vệ chủ nhân chuyến đi này. Ai trong thớ giới ngầm mà không biết hai lão tướng này của Phạm thị…
– Haha… đây là Quý Ông..đây là Quý Lão. Hãi lão sợ ta quậy phá nên đi giám thị ấy mà…
Cả hai cười xã giao rồi nhanh chóng đi lên tâng trên cùng của khách sạn. Phía cổng vào có hai tên vệ sỹ cơ bắp cuồn cuộn cung kính mở cửa. Trên cửa dòng chữ mã vàng cách điệu đủ để thấy tầng này nó sang chảnh cợ nào: Tiêu Giao….
Long ung dung ngồi ngay ngắn nơi bàn và ghẽ liếc nhìn đồng hồ sang trọng của mình. Kim Cúc vẫn đi theo lên tận đây vì hắn biết để đứng vững vị trí đến nay cô cũng không phải loại ngu đần.
– Mấy đứa không nhanh chuẩn bị tiệc rượu làm hài lòng hai ngài ấy đi còn đứng đực đó làm gì…. Kim Cúc tinh ranh nói với đám nhân viên….
– Haha… Hai lão cứ vui vẻ thoả thích đi. Mấy khi Kim cúc có lòng… tại nơi đây không kẻ nào dám đông thủ đâu….. haha…. Long cao hứng nhìn cặp vú ấy của Kim cúc mà nói..
Hai lão Quý đi ra ngoài cùng em tiếp tân sinh đẹp mà trong lòng thầm cảm ơn. Bao năm quanh quẩn trên núi gò bó không biết đến mùi gái là gì? Lâu lâu ra ngoài được bữa thì làm nhanh làm cho nó ra đỡ mất công phải quay tay. Hôm nay hai lão được thoả sức vùng vậy giải phóng mớ tinh trùng bí bách bấy lâu đã đâm trồi phía trong rồi.
– Không biết tổng giám đốc có gì dạy bảo ? Long ánh mắt soi mói thân thể kiều diệm ấy mà nói…. Nếu Cúc đây không có địa vị và có thế lực chống lưng thì hắn đã đè cô ra mà thịt rồi.
– Không biết ý của Phạm thị thời gian tới ra sao? Cuc thừa biết con dê xồm đang ngắm nghía cặp nhụ hoa mình nhưng đại sự vẫn hơn…
– Haha….. không ngờ thằng em nó nông nổi hành động không trước sau lại làm các vị chú ý đến vậy? Phạm thị không quên đây là khu trung lập của tứ đại gia tộc và của các thế lực đâu… haha. Phạm Long cười lớn vì hắn biết kiểu gì cũng hỏi đến vấn đề này…