Độc Long - Chương 16: Hiện tại, quá khứ và bước ngoặt (1)
Cưỡi con xe z1000 và khoắc trên mình bộ đồ scoyco Am02 trông thật ngầu đi đón Lan Hương. Trời thì lạnh thấu gia thấu thịt ấy vậy mà phải đi xe đón cô nàng đi lấy số liệu thực tế tại huyện cách xa thành phố 50km. Đáng ra hôm nay chàng ta được đi xe con điều hoà nóng nhâm nhy ly cafe trên con xe của tiểu thư Mộc Lan nhưng đùng cái phải đi xe máy. Đơn giản là sau cuộc họp nhóm để chuẩn bị số liệu cho đề tài thay thi học kỳ môn Sinh học thì cậu và Lan đi lấy số liệu. Thế là tối về cô nàng Lan Hương xinh đẹp quyến rũ hoa khôi của khối 11 lại inbok cho Mộc Lan để được đi thay. Lan Hương mủm mỉm cười khi được đi thay và cô nàng quyết định là đi xe máy thay vì kêu mẹ điều cho chiếc xe audi của gia đình. Cô muốn đi cùng hắn, chỉ có hai người… Lan Hương không biết cái cảm giác này là sao… hắn lạnh lùng… hắn cộc lốc…. hắn không hề để ý đến cô… ấy vậy tại sao cô lại để ý đến hắn. Một tiểu thư xinh đẹp đài các và có vô số vệ tinh là công tử đại gia hào hoa phong độ ấy vậy mà cô không hề để ý? Tại sao? Cô yêu hắn ư.. không phải…. nghĩ đến đây mà lòng cô xao xuyến, khuôn mặt ửng hồng quá xinh đẹp…..
Sáng nay cô dậy thật sớm và lựa hết bộ này đến bộ khác. Nhảy chân sao tung tăng như con chim vành khuyên yêu đời…
– Ôi… con gái của mẹ hôm nay yêu đời quá nha…..
Bà Minh đang ngồi ăn cơm cùng ông xã ngước nhìn đứa con gái xinh đẹp của mình. Hôm nay đứa con gái khác lắm, yêu đời và chưng diện hơn hẳn. Con gai bà mặc chiếc quần côn khoe đôi chân dài, chiếc áo len xương cá màu trắng khoe bầu vú căng tròn cùng cái eo con kiến…. nụ cười hạnh phúc và tràn đầy nhữa sống. Là một người phụ nữ thành đạt và thông minh, hết lòng yêu thương Lan Hương… bá Minh biết cô con gái đang yêu.
– Con gái mẹ Minh mà lị…… mà đẹp không mẹ?
Cô ôm lấy mẹ.. người mẹ cô lấy đó làm gương cho cuộc sống của mình. Mẹ cô là chủ tịch tập đoàn Hưng Thịnh đầy uy quyền, thông minh tháo vát xinh đẹp tuyệt trần…
– Con gái ba hôm nay đi chơi với anh nào mà đẹp dự vậy……..
– Bố nó nữa….. con gái đi học nhóm mà…..
Lan Hương biết đang bị bố mẹ trêu nên cô ửng hồng không nói gì cũng không thèm ăn sáng. Lan Hương muốn được cùng ăn với hắn… muốn biết hắn thích ăn gì? Mặc dù cô có biết nấu nướng đâu….
– Alo….. ông đến rồi à. Đợi tui xíu……
Cô vui vẻ nghe máy rồi muốn đi. Cô không chờ được rồi…….
– Con nói bạn vào ăn rồi hãy đi… mẹ cho xe đưa hai đứa đi luôn.
Bà Minh cũng muốn nhìn thấy cậu con trai mà đứa con gái xinh đẹp của mình để ý đến sẽ như thế nào? Không biết cậu ta có tài gì mà để cô con gái của mình lại nhớ nhung ngày đêm như vậy?
– Đúng đó… mau gọi bạn trai vào để bố mẹ xem mắt sao nào…. Haha.
Hai ông bà nháy mắt nhìn nhau… hai ông bà muốn gặp chàng trai mà đứa con duy nhất của mình yêu thương. Nhưng nhìn khuôn mặt ửng hồng xấu hổ ấy thì con gái đang thẹn thùng muốn kiếm chộ mà chun thấy ông bà buồn cười cũng thấy tội tội…..
– Cháu chào hai bác…..
Phi Hùng đi vào. Cậu vẫn khoắc trên mình bộ đồ bó sát và ngầu chất dân chơi. Cậu biết nhà Lan Hương là đại gia trong vô số nhà đại gia của ngôi trường ấy nhưng cậu cũng khá choáng ngợp với nhà Lan Hương. Một căn biệt thự như bao căn biệt thự khác nhưng lại rất thân thiện với tự nhiên và bài trí vô cùng đẹp mắt. Mẹ của Lan Hương đó ư…đẹp…. đẹp như một vị thần. Nét đẹp quyến rũ… bà đang ngồi nên hắn không thể chiêm ngượng hết thân hình quyến rũ ấy. Đó là hắn nghĩ và đánh giá trong thâm tâm nhưng không hề bộc lộ ra một tẹo nào…
– Cháu ăn cơm cùng gia đình bác luôn…..
Bá Minh thầm đánh giá cậu thanh niên này. Cao to đẹp trai và đặc biệt là cái u nơi đụng quần ấy. Bà không cố tình nhìn vào đâu… cái tuổi 39 40 để bà đủ biết biết nó phải rất to. Khuôn mặt thì đẹp nhưng ánh mắt lạnh lùng vô cùng ngầu… một lực hút vô hình và ánh mắt ấy? Ánh mắt ấy làm bà nhói lòng.. ánh mắt của người con trai cướp đi đời con gái bà.
– Dạ… Lan Hương dục quá nên cháu cũng chưa ăn gì? Vậy cháu cảm ơn trước….
Bà Minh nhìn ck… ck nhìn bà….. cả nhà cười trước sự vô tư của cậu. Chỉ có mỗi Lan Hương là mồm chữ o mắt ngơ ngác, mặt đỏ như gấc thẹn thùng.
– Hai đứa ăn xong rồi bác cho xe đưa đi.. chứ trời lạnh như vậy đi xe làm gì?
Bố cô yêu thương quan tâm đến cô gái rượu nhưng cách quan tâm này lại làm cô khó chịu trong lòng. Cô bẹn thẽn nhìn bố nhưng bố cô đâu nhìn đến cô… ông đang thầm đánh giá cậu trai trẻ này.
– Dạ… như vậy thì cháu cảm ơn nhiều. Lạnh lắm chú ạ… Lan Hương cứ thích đi xe máy thôi….
Hắn đang thưởng thức món xúp ngon và nghi ngút khói nói một cách vô tư. Đâu có sự thẹn thùng úp úng như bao chàng trai khác khi ra mắt bố mẹ người yêu. Chính sự vô tư ấy làm không khí vui vẻ hẳn lên… chỉ có mỗi mình Lan hương là lí nhí … từ đầu đến cuối cô như người ngoài…. Thẹn thùng nhấp từng thìa shup…….
– Bà ăn mặc vậy mà đi xe máy sao?
Đang nói chuyện với ông bà thì hắn lại chộp một câu làm cô há mồm. Bộ đồ này cô chọn mãi mới được mà hắn lại chê sao…. Ánh mắt ngơ ngác nhìn hắn rồi lại nhìn hắn…. cô thẹn thùng cúi mặt… hai tau bấu chặt áo… cái đồ cái đồ chết bằm… cái đồ khốn nạn. Cô đang thầm chưởi hắn làm cô quê độ với cha mẹ….
– Hôm nay bọn cháu đi lấy số liệu ở vùng quê nên có lẽ cháu xin phép cô chú chở Lan Hương đi bằng xe máy cho nó tiện. Trời lạnh nhưng cháu có đồ chuyên dùng không sao đâu ạ…
Bà Minh mỉm cười đắc ý nhìn chồng. Chồng cô cũng nhìn cô hài lòng về cậu trai trẻ có chút ngông này. Nhưng đàn ông con trai là phải vậy…giống hệt ông ngày xưa.
– Hai đứa đi xe gì cũng được, tiện cho việc học là được. Đi xe máy thì nhớ cẩn thận nha cháu…..
Bà Minh dùng chiếc khăn lau miệng. Động tác lau miệng thôi cũng làm con người ta điêu đứng. Mái tóc ngắn cúp vào khuôn mặt tròn trịnh hiền lành phúc hậu, má lúp đồng tiền với chiếc răng khểnh càng làm cô xinh đẹp vạn phần. Lan Hương con cô là nét đẹp của tuổi mới lớn, là sự thơ ngây thánh thiện và cơ thể tràn đầy nhựa sống.. còn cô Minh là sự thành thục và cuốn hút của sự thành đạt, là nét đẹp gì đó mà thằng tác giả không thể diễn tả nổi. Cô đứng lên khoe đôi chân dài, chiếc váy công sở ôm sát vòng 3 nảy nở căng đét, eo thon, ngực nở… nụ cười quyến rũ. Hắn say mê nét đẹp ấy…. nét đẹp của một người phụ nữ lớn tuổi. Con cu hắn đã nhô cao trong cái quần bó sát……….
– Dạ. Cháu đưa con cô chú đi đưa con cô chú về không mất một sợi tóc.
Phi Hùng phải nhìn sang hướng khác để nội tâm có thể yên ổn trở lại. Hắn chưa bao giờ có cái cảm giác này… thấy nôn nao trong người, tim đập mạnh… chả nhẹ chả nhẹ hắn lại……..
– Bà theo tôi ra xe lấy đồ vào mặc mà đi không muộn?
Cái gì hắn mua đồ cho mình sao? Tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng lực, ánh mắt thẹn thùng…. Cô muốn tìm cái lộ nào mà chun xuống khi nhìn thấy ánh mắt ấy của bố…
Lan Hương hai tay run run khi cầm lấy bộ đồ màu đen hắn đưa cho. Ánh mắt vô cùng ngạc nhiên và cô đang có hàng ngàn hàng vạn câu hỏi. Vừa không đây? Sao hắn lại mua đồ cho mình? Sao hắn lại quan tâm đến mình như vậy? Sao hắn …… ?
– Số đo ba vòng 83 – 61 – 88 nên có lẽ vừa đó.
Hắn ghé sát tai nói nhỏ với Lan Hương. Nghe đến đây tim cô rơi ra ngoài hẳn. Hắn biết số đo của mình…. Ôi mẹ ơi…. Sao sao… hắn hắn….. vô sỉ. Cô hai chân chết đứng ánh mắt vô hồn khi lần đầu tiên một đứa con trai dám đọc số đo ba vòng của cô như thể đã sờ đã nắn vào vậy? Mà sao hắn lại biết chuẩn đến vậy…… mẹ ơi!
Phi Hùng ngồi tán gẫu với bố cô hồi thì từ tầng hai đứa con gái ông hết sức yêu thương che chở bước xuống. Ông không thể tin vào mắt mình. Chiếc quần đen bó sát khoe cặp chăn thon dài săn chắc, vòng eo thon thả, cặp ngực nở nang… mái tóc búi cao đầy cá tính. Phi Hùng cũng không ngoại lệ khi hai hàng miếng miếng chảy dài….
Chỉ có cô Minh là mỉm cười nhìn hai người đàn ông nhỏ dại vì đứa con của mình. Cô cũng phải thừa nhận Lan Hương con gái cô quá đẹp và quá dễ thương… trong bộ đồ ấy con gái cô vô cùng cá tính năng động.
Lan Hương thì bẽn lẽn vì không quen mặc đồ bó sát thân thể như vậy. Cô cảm giác từng đường cong thân thể hiện lên mồn một qua lớp vải áo.
Phi Hùng đứng lên đi lại phía cô. Tim Mai Hương đập liên hồi… mắt không chớp nhìn hắn…. như kiểu cô sắp được cầu hôn vậy?
Phi Hùng cúi xuống… cúi xuống và thắt lại dây dày cho cô. Một hành động nhỏ thôi làm cô Minh và chồng cùng Lan Hương chết đứng. Hai cô giúp việc thì ôm nhau thèm thuồng vị soái ca ga lăng ấy. Chưa hết… chưa hết…. hắn đứng lên chỉnh tay áo…. Chỉnh lại cổ áo và xoay cô lại… Phi Hùng chỉ mấy chỉ số trên áo cho hắn phù hợp. Áo này là áo chuyên dụng được độ lên của team thằng Long. Có bộ phận chỉnh thân nhiệt và chỉnh độ co giãn của áo cho phù hợp với thân thể….
– Hương thấy thoải mái hơn chưa….
Chỉ có từng ấy câu và từng ấy hành động thôi. Con tim bé nhỏ chết lặng, ánh mắt say mê nhìn hắn. Ông bố thì nhìn vợ gật đầu mỉm cười……
– Cháu xin phép cô chú cháu đưa Lan Hương đi……
Từ lúc hắn đặt chân vào đây, vào ngôi nhà này là bấy nhiêu thời gian cô ở trên mây. Lan Hương như người vô hồn… yêu là vậy sao…..
Khi cặp trai tài gái sắc chỉnh lại bộ đàm và leo lên xe đi cũng là lúc cô Minh nắm tay chồng lật đật chạy lên phòng.
– Bú lồn em đi anh….. á……….
Vừa tựa lưng vào tường vừa dạng chân cho chồng vét máng tận tình cô lại tưởng tưởng ra cái cục nhô lên ấy. Cái ánh mắt khao khát của người thanh niên ấy dán trên thân thể cô. Dù là hắn đã tinh ý che dấu đi rồi nhưng với sự già đời cô biết hắn thèm thân thể cô……
– Người yêu con gái mà cũng nứng nè… nước lồn tè le cả ra rồi.
Ông Thiên hứng lắm.. hứng lắm. Ông biết thằng bạn con gái mình đang thèm khát vợ ông. Vợ hứng chồng cũng ngỏng cặc lên rồi….
– Anh ơi đụ em đi….. đụ nát lồn em đi.