Địt Máy Bay Là Chủ Đầu Tư - Phần 54
Hôm nay chị Nga vẫn ở nhà, hôm nay mẹ tôi muốn đi mua sắm đồ cho chị Nga trước khi vào lại Đà Lạt. Hôn chị và lưu luyến rời vòng tay khỏi người chị, tôi lên xe và lái ra khỏi nhà.
Chuẩn bị lên cao tốc, những lời bố con tôi nói hôm qua lại hiện ra, tôi đột nhiên lại nhớ chị Nguyệt. Tấp xe vào lề đường, tối nhắn cho chị Nguyệt một tin nhắn. Sau đó lái thẳng đến nhà chị.
Chị Nguyệt mặc chiếc váy lụa ở nhà, chiếc váy mềm mại uốn lượn phô ra toàn bộ cơ thể quyến rũ của chị, nụ cười rạng rỡ nở trên môi khi chị nhìn thấy tôi. Một cảm giác ấm áp lan tỏa toàn thân, mỗi tế bào như tan chảy dưới ánh mắt long lanh của chị, tôi hít một hơi thật sâu sau đó tiến nhanh đến ôm lấy chị, đặt lên môi chị một nụ hôn.
Đôi môi của chị cuồng nhiệt đáp lại nụ hôn của tôi, truyền sang toàn bộ tình cảm của chị, khiến tôi rơi vào trạng thái nâng nâng bay bổng, khoan khoái. Có lẽ cảm nhận được chuyển biến trong tình cảm của tôi, chị đột nhiên khựng lại, đôi môi có chút căng cứng, sau đó lại càng trở lên cuồng nhiệt hơn, đôi tay chị siết chặt lấy người tôi, sự run rẩy đang từ lan khắp người chị truyền sang tôi làm tâm trí tôi cũng trở lên run rẩy.
Chị run rẩy giữa những nụ hôn, giữa sự cuồng nhiệt ngày một tăng của cơ thể chị, những cái run rẩy làm người chị tỏa ra nhiệt lượng, truyền sang tôi làm cho nhiệt độ trong cơ thể tôi cũng tăng lên nhanh chóng, bừng bừng đốt cháy mọi ham muốn để tôi không nhịn được tham lam vò siết cơ thể chị, vò xiết cặp mông tròn căng trơn mượt dưới lớp váy lụa, vò xiết tâm lưng mềm mại êm ái của chị, để nhấc chị lên cho đôi môi được thỏa thích quấn lấy đôi môi của chị, để cùng chị phát ra những tiếng rên đòi hỏi sự ham muốn đang ngùn ngụt cháy trong cơ thể chúng tôi.
Dẫn dắt bởi ham muốn, sự đòi hỏi thỏa mãn để chúng tôi không cần những khúc dạo đầu, cái buồi của tôi nhanh chóng lấp đầy cái lồn đang nóng bỏng vì khát khao của chị, ngay lập tức mọi tâm trí bị thiêu đốt ngùn ngụt chỉ còn lại sự ham muốn nguyên thủy nhất, để chúng tôi rên xiết thỏa mãn cho nhau.
– Ahhh… chị… em… ôiiiii… tình… yêu… của… em… em… muốn… ahhh…
Những ham muốn đang được thỏa mãn cuốn chúng tôi đi trong hết cao trào này đến cao trào khác, những tinh túy được chúng tôi chắt lọc không ngừng phun ra trong nhau. Tình yêu được chúng tôi phát tiết trọn vẹn trong từng cái rên xiết, từng những cái co giật, qua những tiếng hét thất thanh không ngừng cho đến khi toàn bộ đã được trao cho nhau mới làm chúng tôi hư nhược ôm chặt lấy nhau, cùng nhau hưởng thụ nốt những dư âm đang chảy rần rật.
Sự bộc phát tình cảm của chị trong sự thăng hoa, làm những vỏ bọc ngụy trang xung quanh tình cảm của chúng tôi đột nhiên được xé bỏ, biến chị trở thành một cô gái được yêu và đón nhận tình yêu. Chị nhu mì nằm trong vòng tay tôi, như muốn cảm thụ lại lần nữa tình yêu dành cho mình.
– Chị yêu em!
Tôi siết chặt hơn cơ thể của chị đang rúc sâu vào ngực tôi, im lặng như muốn hưởng thụ cảm giác mới lạ đang bao trùm hai chúng tôi.
– Em cũng yêu chị!
Tôi cũng không rõ đó có phải tình yêu hay không, nhưng tôi biết chị chiếm một vị trí quan trọng, một vị trí được tôi mà được bao bọc bởi sự che chở và trách nhiệm, không chỉ của một người đàn ông với phụ nữ, mà còn cả trách nhiệm của duyên phận. Nó có lẽ quá đủ để có thể gọi là tình yêu.
– Hôm qua em nói chuyện với bố, về chị, về cô Hằng.
Chị chợt có chút run rẩy, tôi siết tay chặt hơn ôm cơ thể của chị.
– Em đã hứa với bố em, sẽ tiếp tục trách nhiệm mà bố em đã hứa với cô Hằng. Hơn nữa, còn có cả tình cảm và trách nhiệm của em với chị. Chị là người phụ nữ của em, em sẽ không bao giờ buông tay.
Tôi nhấn mạnh dù có chút hơi bá đạo.
– Em không thể cho chị một danh phận chính thức, nhưng duyên phận em sẽ giữ chặt bên mình, trong kiếp này, Chị và Nga.
Chị “ừm” khẽ một tiếng, tay chị siết chặt hơn, tôi có chút nhẹ nhõm, chị chấp nhận. Tôi cũng không nói tiếp nữa, lẳng lặng ôm cơ thể êm ấm của chị, cả người ở trạng thái khoan khoái hưởng thụ cảm giác mềm mại, mịn màng từ bàn tay đang mơn trớn vuốt ve cơ thể chị, hưởng thụ cả cảm giác mềm mại của ngón tay chị đang nhẹ nhàng xoa nắn trên lồng ngực của tôi.
– Vâng…
Giọng chị rất nhẹ, rất dịu dàng, rất nhu mì. Tiếng “Vâng” của chị đã bao hàm tất cả, tiếng vâng của sự đồng ý, của viên mãn và hạnh phúc.
– Em sẽ đưa chị về bên cạnh, em đang nhắm đến căn nhà sát bên cạnh nhà em đang ở hiện tại, sẽ mua lại để chị về ở gần. Để chị một mình thế này em không yên tâm và không muốn. Nga hiểu và sẽ không phản đối chuyện này.
Tôi cũng chưa nói chuyện này với chị Nga, tôi hiểu chị sẽ không phản đối. Dù gì, tôi cũng sẽ cần phải nói với chị Nga.
– Chị… tùy em sắp xếp. Nhưng em không cần mua, chị sẽ tự mua. Chị cũng đã hẹn với Nga và cũng muốn đến thăm bố mẹ em. Cũng lâu rồi chị không gặp bố em. Nga… về chuyện của chị và em, chị đã nói chuyện với Nga, chính vì vậy chị mới đủ quyết tâm để tiếp tục mối quan hệ với em. Em đã rất may mắn có được người vợ như em ấy, người lúc nào cũng nghĩ tất cả vì em.
– Và cả chị nữa, cũng là may mắn của em.
– Em cũng là may mắn của chị. Chị yêu em!
Sự xúc động trào lên, tôi như cảm giác tâm trí mình tan ra, hai tay bưng má chị để chị ngẩng lên và cúi đầu xuống đôi môi mềm mại của chị. Nụ hôn rất dài, đôi lông mày dài của chị run rẩy theo sự run rẩy của đôi chị.
– Chị Phượng… là lỗi của chị và là trách nhiệm của chị.
Chị đột nhiên nói sau một lúc im lặng nằm trên người tôi sau khi nụ hôn dài kết thúc.
– Dù em có thẳng đến đâu, nhưng quá nhiều sợi dây bao quanh, các sợi dây cũng sẽ tự rối với nhau. Chị và Nga sẽ có trách nhiệm để nó không rối và sẽ gỡ nếu điều đó xảy ra, nhưng em cũng phải có trách nhiệm để hạn chế.
Ngừng lại một lát, chị tiếp tục.
– Đàn ông càng mạnh mẽ, càng có sức hút đối với phụ nữ. Nhưng phụ nữ cũng sẽ làm sự mạnh mẽ của đàn ông bị yếu đi. Chị biết em sẽ không để điều đó xảy ra, nhưng đây là sự thỏa thuận của chị và Nga, sẽ không để điều đó xảy ra với em.
Lần đầu tiên chị nói điều đó và sự kiên quyết trong giọng nói vừa như cảnh báo, vừa là kỳ vọng. Tôi hiểu trách nhiệm của mình trong đó, trách nhiệm mà tôi sẽ gánh vác suốt đời để mang lại hạnh phúc cho chị và Nga.
– Em biết và sẽ không xảy ra chuyện đó.
– Uhm…
Chị khẽ “uhm” một tiếng thể hiện sự hài lòng.
– Con bé năm nay có về không?
Đột nhiên tôi nghĩ đến con gái chị, tôi vẫn chưa gặp cô bé, nhưng cũng cần gặp một lần.
– Con bé năm nay sẽ không về, chị định sẽ sang bên đó để thăm con bé.
– Bao giờ chị sẽ đi?
– Chị định đợt nghỉ đông bên đó sẽ sang.
– Được, em sẽ đưa chị đi. Em có một kế hoạch với anh Nhật. Chắc chị biết anh Nhật chứ?
– Ừ, chị biết. Nhà anh ta kinh doanh bất động sản và văn phòng cho thuê.
– Đúng rồi. Anh ấy đang dự định mở một hệ thống bán hàng xa xỉ cho giới thượng lưu. Em cũng có một số mối quan hệ cũ ở bên kia, đợt này em sang kết hợp với mấy anh em cũ để mở một công ty bên đó làm đầu mối cung cấp hàng, cũng là pháp nhân thu gom và phân phối các nhãn hàng ở Việt Nam.
– Chị sẽ tham gia cùng nhé.
– Vâng, kế hoạch rủi ro rất thấp, biên độ lợi nhuận cao, chi phí vận hành và vốn cũng thấp vì sẽ áp dụng mô hình bán hàng trực tiếp và ứng trước. Em sẽ gửi chị kế hoạch.
Chị cựa mình để nằm thoải mái hơn trên người tôi.
– Còn việc này nữa. Em sẽ làm lại hợp đồng cổ đông của công ty để phân chia rõ tỷ lệ sở hữu, quy định rõ về quyền lợi và trách nhiệm của mỗi cổ đông, tránh những tranh chấp không cần thiết sau này. Em, Nga và chị sẽ nắm bảy mươi phần trăm, chị Phượng sẽ chuyển thành cổ đông cố định thay vì qua hợp đồng tư vấn luật, chú Khánh và anh Bình vẫn theo tỉ lệ cũ. Số còn lại sẽ chia cho Triều và Cảnh, thay cho việc trả lương hàng tháng.
– Chị đồng ý. Tốc độ phát triển của công ty đang rất ổn định, biên độ lợi nhuận cũng không tăng, nhưng doanh thu đang tăng lên, mục tiêu IPO sau ba năm sẽ không thành vấn đề.
– Vẫn chưa đủ. Hai tuần nữa em sẽ đi Đài Loan để kéo về một dự án gây quỹ, nó sẽ là tiền đề để mình phát triển những mặt hàng cao cấp. Đó mới thực sự làm công ty phát triển.
Tôi tự tin khẳng định.
– Chị sẽ nghỉ ở Ngân hàng, chị muốn làm riêng cho bản thân mình và sống vì bản thân mình. Chị muốn có con.
… Bạn đang đọc truyện Chị Nguyệt tại nguồn: http://truyensextv2.com/chi-nguyet/
Rời nhà chị Nguyệt, tôi đến thẳng công ty, Triều và Cảnh đều đang có mặt. Kéo hai người sang phòng khách, đợi Huyền rót nước xong và lui ra ngoài, tôi bắt đầu nói.
– Anh sẽ làm lại hợp đồng cổ đông, hai người cũng sẽ thành cổ đông. Lương của hai người sẽ thành cổ đông, nhưng hàng tháng sẽ có trợ cấp ngoài lương. Không được từ chối, trừ trường hợp hai người không muốn làm lâu dài với anh.
Cảnh và Triều nhìn tôi, sau đó gật đầu.
– Công ty sẽ thành công ty cổ phần, Triều làm việc với các Sở để hoàn thành các thủ tục cần thiết. Các mục tiêu mình vẫn giữ nguyên, cũng cố gắng để công ty phát triển đúng lộ trình. Còn một việc nữa không kém phần quan trọng, bắt đầu có những phản hồi cả tích cực, cả tiêu cực trên MXH, đội ngũ truyền thông cần tăng cường và cũng phải có chiến lược rõ ràng, luôn phải thể hiện sự minh bạch, cầu thị, khách quan và đúng luật. Mọi phát ngôn đưa ra phải có kịch bản rõ ràng, nhất quán.
– Vâng, bộ phận truyền thông và chăm sóc khách hàng đã tách riêng thành bộ phận độc lập, các vị trí đã bổ sung đầy đủ.
– Văn phòng của mình cũng đã chật chội. Em cho người ngăn tầng bốn lại để cho bộ phận media dùng. Mình sẽ phải xây văn phòng mới rồi, văn phòng mới phải to đẹp để xứng với quy mô của công ty.
Tôi không nhịn được sự tự hào, nghĩ đến viễn cảnh sắp tới. Sự tự tin không dấu được trên mặt Triều và Cảnh.
– Vậy đi. Cảnh trưa đi với anh nhé. Trưa nay Ngọc ra quán thằng Ngọc, có cả Trà Mi.
Thằng Cảnh gật đầu, Triều nhìn tôi ánh mắt có chút nghi ngờ dò hỏi. Kệ, tôi bỏ qua ánh mắt của cô, có nhiều chuyện cá nhân cô có thể tự đoán, nhưng tôi sẽ không nói với cô.