Điều ta đánh mất khi không có tình yêu! - Chương 4
cảm ơn bạn, nhờ bạn mình mới biết còn thiếu một đọan nữa! Và sau khi đọc đọan này, mình cảm thấy cũng nên post lên đây, vì nó đúng là phần nuối tiếc nhất, xót xa nhất để mọi người cùng nhìn lại và trân trọng tình cảm hiện tại của mình
Phần cuối
Chị đập rầm 1 fát cái điện thoại xuống bàn sau khi nổi hứng “kiểm tra” tin nhắn trong DD của tôi, cũng chả nhiều nhặn gì…chỉ đủ 30 tin nhắn yêu thương của 1 cô bé, tôi tiếc nên đã ko xoá đi!
– Em làm sao cấm được người ta nhắn tin cho em!
– Tưởng con này ngu hay sao mà ko biết rằng anh cũng nhắn lại cho nó!
– Nhưng…
Lần đầu tiên, chị xưng “con này” với tôi & đúng là tôi có nhắn lại thật, tôi ko còn gì để nói tiếp sau từ nhưng đành
-Nhưng…em xin lỗi, chỉ là trò đùa thôi! Em và cô ta ko có gì cả, em thề đấy…
Càng nói tôi càng bộc lộ ra là tôi và cô ta đúng là “có gì”, sao lúc đó tôi ngu thế…câm m. nó mồm đi nghe chị chửi vài câu thì giờ đâu đến nỗi! Chị bất ngờ cầm cái điện thoại fi thẳng và rất mạnh vào mặt tôi! May mà tôi né được, nếu mà “dính” fát đấy..có lẽ tôi đã đi viện vì cái cửa kính sau lưng tôi vỡ tan sau cú ném đó của chị! Tôi nhìn nhìn chị chằm chằm giận dữ, fải nói là tôi chưa bao giờ giận chị như thế…chị có vẻ chỉ thoáng hối hận đã hành động như vậy rồi cũng nhìn thẳng vào mắt tôi, mặt đỏ gay lên! Rồi chị tháo nhẫn vứt mạnh xuống đất…bỏ đi để lại tôi 1 mình giữa hoang mang, giận dữ và sợ…tôi ngờ ngợ rằng lần cãi nhau này sẽ khác những lần cãi nhau trước đây!
Sau cái ngày kinh hoàng đó, giữa chị và tôi như tồn tại 1 tảng băng to lớn, cứ mỗi lần định nhấc máy lên gọi hoặc nhắn cho chị thì hình ảnh “người yêu mình cầm điện thoại định hành hung mình!” nó lại hiện ra khiến tôi cảm thấy đôi chút tức giận pha lẫn thất vọng và buồn…2 tuần liền chị và tôi ko liên lạc gì với nhau, đến ngày thứ 15 (tôi đã đếm từng ngày 1 sau ngày đó) tôi đến cơ quan đợi chị tan tầm rồi chạy ra…cười xoè 1 cái đưa chị đi ăn rồi trao lại cho chị cái nhẫn! Nhưng tôi bắt gặp chị đi ra cả “thằng nào”…họ vui vẻ đi song song nhau rất chậm, và họ nói chuyện với nhau rất là vui vẻ! Tôi lặng lẽ theo chị và người đó đến khi họ vào quán cafe thì tôi bỏ đi, ko biết là chị có nhìn thấy tôi ko nữa…
Tôi đến 1 quán bar…uống rượu! Lâu lắm rồi tôi ko ngồi uống 1 mình xung quanh nhạc bắt đầu ầm ỹ dần lên, cơn say đến…tôi móc dd động ra gọi cho chị, giá như lúc đó chị nghe máy để nghe tôi nói 1 câu là tôi muốn chị tha thứ…thì tôi đã ko gọi cho em Hồng, hì tôi đặt tên Hồng cho em bởi vì em luôn mặc trang phục pink pink khi đi chơi với tôi vào những ngày sau đó, hỏi em vì sao lại mặc đồ màu hồng thì em nói là bởi vì em ý biết là tôi thích màu hồng! Chời, Hồng đâu biết rằng tôi thích màu hồng bởi vì chị thích màu hồng…
Trong 1 lần thật tình cờ và cũng thật là bất ngờ…khi mà tôi đang sánh vai cặp kè với em Hồng thì gặp chị, thực ra tôi dẫn Hồng đến quán cafe mà tôi và chị vẫn hay ngồi để tìm lại 1 chút cảm giác…khi ở bên chị ai ngờ đâu tôi lại gặp chị ở đấy!
Chị hôm đó ngồi 1 mình..uống sữa chua đánh đá – thứ nước tôi vẫn thường uống khi đi cả chị. Chị mặc chiếc váy nâu cùng với chiếc áo nen màu trắng…xinh ơi là xinh!
Nhìn thấy tôi…chị cười 1 cách vô cùng rạng rỡ, nhưng khi fát hiện ra tôi đang đi cả em Hồng thì nụ cười đó biến mất, chị đứng fắt dậy, tôi sững sờ không thể nói được 1 câu nào đành để chị đi…quan hệ giữa tôi và chị từ đây trở lên tối tăm hơn bao giờ hết!
Ngồi vào cái ghế chị vừa ngồi, tôi cảm nhận được hơi ấm và mùi thơm của chị, như đang được ôm chị vào lòng…tôi nói với Hồng “Hồng ạ! Em là 1 cô gái rất xinh đẹp và tuyệt vời, nhưng mà anh có người yêu rồ & anh yêu người yêu anh! Anh muốn anh và em là bạn được ko?”
Tôi chạy vội đến nhà chị, lúc đó vào giờ ăn cơm chiều…
Tôi trơ mặt ở lại ăn cơm…1 điều rất lạ là chị đối xử với tôi rất bình thường, rất khéo…theo cách mà chị vẫn đối xử với những thằng khác! Đáng nhẽ mọi khi lúc giận nhau thì: tôi gắp cho chị, thì chị sẽ đưa bát cơm ra chỗ khác…nhưng lần này chị ko làm thế! Hoặc là khi tôi xin bát cơm nữa chị sẽ bảo “muốn ăn thì tự đi mà xới!” nhưng chị lại bình thản xới cho tôi…linh cảm mách bảo cho tôi biết là có 1 chuyện gì rất rất lớn sẽ xảy ra…